Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang
|
|
Chương 25: Túy thanh lâu[EXTRACT]
Bạch Tấn Vân kéo Thái Sinh ra khỏi tửu lâu, đang suy nghĩ xem đi đâu mới tốt bỗng nhiên phát hiện Thái Sinh giãy giụa muốn thoát khỏi tay mình.
“Ngươi đang làm gì?” Bạch Tấn vân cúi đầu nhìn về phía Thái Sinh, trong lòng hắn có chút khó chịu, vật nhỏ này chán ghét mình nắm tay hắn vậy sao? Cho nên hắn nắm tay Thái Sinh thật chặt. Có thể là dùng sức quá mức, Thái Sinh chịu đau, mày nhíu lại nhưng hắn vẫn kiên trì chính mình, muốn tránh thoát khỏi tay Bạch Tấn Vân. “Đại thiếu gia, chúng ta là hai nam nhân…… kéo qua kéo lại như vậy không hay lắm .” Bề ngoài hai người vốn đã rất hấp dẫn ánh mắt người khác, hiện tại lại nắm tay đứng ở trên đường phồn hoa nhất,mặt Thái Sinh càng đỏ,cúi thấp đầu, muốn thoát khỏi tay Bạch Tấn Vân. “Hai nam nhân thì sao nha? Ngươi không phải vừa rồi thấy Chu Hằng Quân ôm tên tiểu tử nam sủng kia vừa hôn vừa mút ? Ai dám lên tiếng nói cái “Không”!” Bạch Tấn Vân tuy rằng muốn phản bác Thái Sinh, nhưng mà nghĩ đến hành động vô cùng thân mật của hai người vừa rồi,Bạch Tấn Vân cũng thấy có chút không được tự nhiên. Quả thực, vừa nhắc tới cảnh hai người kia hôn nhẹ, mặt Thái Sinh lập tức đỏ, hắn cúi đầu yếu ớt hỏi Bạch Tấn Vân:“Đại thiếu gia, nam, nam sủng là gì?” “Nam nhân quyến rũ bên người Chu Hằng Quân kia, chính là nam sủng của hắn.” Bạch Tấn Vân vừa nói vừa hồi tưởng lúc trước,người tên Tây Phàm kia còn câu dẫn qua hắn, nhưng mà hắn ngoại trừ cảm thấy được ghê tởm vẫn là ghê tởm. “Chu gia thiếu gia nói, ta là nam sủng của ngài…… Như vậy, ta, ta cũng……” Thái Sinh bắt đầu bất an ,chẳng lẽ cũng muốn mặc thành như vậy, lộ vai, lộ chân, cùng, cùng đại thiếu gia hôn nhẹ sao? Nghĩ đến đây, mặt Thái Sinh lại đỏ. “Ai nói ngươi là nam sủng ! Ngươi là Bạch Tấn Vân ta dùng kiệu tám người khiên cưới hỏi đàng hoàng!” Nhìn Thái Sinh ngơ ngác, Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm thấy được chính mình có chút không khống chế được. Chẳng lẽ hắn đối với Thái Sinh…… Sẽ không sẽ không , hắn vẫn là thích nữ nhân , nữ nhân dáng người đẫy đà mới là khát vọng của hắn, bộ ngực sữa mông tròn, vòng eo mảnh khảnh, đùi đẹp thon dài, ánh mắt xinh đẹp, còn dáng vẻ quyến rũ của các nàng khi lên giường. “Đi, ta đưa ngươi đến một nơi để học hỏi.” Nói xong,Bạch Tấn Vân xoay người đi ở phía trước, cùng lúc đó hắn buông tay giữ chặt Thái Sinh ra. Đột nhiên cảm thấy được tay mình lẻ loi,Thái Sinh cúi đầu nhìn cánh tay bị buông ra, lại nhìn Bạch Tấn Vân đi ở phía trước, trong lòng hắn có một loại mùi vị nói không nên lời. Thật ra hắn không chán ghét bị Bạch Tấn Vân đụng chạm, ngược lại cảm giác có chút vui sướng, nhưng mà cảm tình như vậy thật không đúng nha? “Ngươi còn thất thần làm gì? Đi mau……” Bạch Tấn Vân đứng ở phía trước, hô tên Thái Sinh để cho hắn đuổi kịp. Hai người một trước một sau đi tới một nơi xa hoa, nam nữ ra vào nơi này đều lộ vẻ tươi cười,các cô nương mặc áo phong phanh đứng ở cửa , mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng mịn của các nàng. Thái Sinh ngẩng đầu, nhìn chiêu bài phía trên. Túy thanh lâu. “Đây là…… Thanh lâu?” Thái Sinh lui lại, hắn không muốn đến nơi này, từ nhỏ cha đã nói, nơi này không phải là nơi người tốt vào. “Lo lắng làm gì, đi mau.” Bạch Tấn Vân nhanh tay kéo Thái Sinh đang muốn,“Ngươi không phải nói ngươi là nam nhân sao, nam nhân tại sao không thể đến nơi này!” “Đại thiếu gia, đại thiếu gia……” Mặc cho Thái Sinh giãy dụa như thế nào vẫn bị Bạch Tấn Vân cứng rắn kéo đi vào, tiếngcầu xin buông tha của hắn đã sớm bị tiếng cười nơi này bao phủ .
|
Chương 26: Uống rượu mua vui[EXTRACT]
Bạch Tấn Vân vừa mới bước vào Túy thanh lâu, nữ nhân có chút mập mạp liền uốn éo đi đến, trên mặt nữ nhân này phác nhiều lớp phấn, có vẻ trắng dị thường , thắt lưng thùng phi của nàng cũng uốn éo, thoáng một cái đã đi tới.
“Ai nha, ta nói đại thiếu gia, ngài làm sao có thể không đến Túy thanh lâu của chúng ta , Oanh Oanh, Yến Yến, Hồng Hồng,Thúy Thúy đều nhớ đến ngào.” Tú bà nói xong, dùng đồ khăn tay nhẹ nhàng quét qua bả vai Bạch Tấn Vân, nhất thời một cỗ hương khí xông vào mũi. “Ta nói bao nhiêu lần rồi, bà đừng có quét cái khăn đó lên người ta,về nhà sẽ có mùi, bị lão thái thái biết thì không hay lắm.” Nói xong Bạch Tấn Vân nghiêng người sang bên cạnh, hắn thật sự chịu không nổi cái mùi kia. “Được được được, ta sẽ nhớ.” Tú bà vội làm khuôn mặt tươi cười, bỗng nhiên bà thấy người đứng bên cạnh Bạch Tấn Vân.Thái Sinh vẫn không dám ngẩng đầu, vội cười qua đi nói với Thái Sinh:“Vị này, ta lần đầu tiên thấy đến đây đi, ngươi yên tâm, cô nương của chúng ta là người đẹp nhất Tử Vân Thành, đảm bảo sẽ khiến ngươi vui vẻ.” Thái Sinh vốn không quen, cũng không thích nơi như vậy, vừa nghe người ấy nói như vậy với hắn,hắn sợ tới mức vội vàng ngẩng đầu, xua tay,“Không không không, lão nương này,bà hiểu lầm , ta không phải đến đây chơi đùa,ta……” “A,tiểu thiếu gia này thật tuấn tú ……” Thái Sinh nói cái gì, tú bà căn bản là không có nghe, tất cả lực chú ý của bà toàn bộ đều đặt trên mặt hoa đào của Thái Sinh, hắn trong ánh mắt lóe ra bất an,cuối lông mày có nốt ruồi chu sa làm tăng thêm phần mỏng manh. “Hắn đi cùng ta đến đây , tìm mấy cô nương đến cho chúng ta.” Bạch Tấn Vân nói xong, một tay giữ chặt Thái Sinh đi về phía lầu hai. “Dạ dạ dạ, tuyệt đối tìm cô nương tốt nhất cho nhị vị.” Tú bà cười, nhìn hai người trước mắt kia, trong lòng không thể nói rõ vui mừng, bà cảm thấy vị thiếu gia yếu ớt kia giống như nữ nhân. “Ai nha đại thiếu gia, chàng thật lâu cũng không đến đây, người ta nhớ chàng muốn chết……” “Đại thiếu gia, chàng có muốn người ta hay không?” “Đại thiếu gia, ngươi không thể không nghĩ đến ta……” Trong nháy mắt, từ ngoài cửa có vài cô nương trang điểm xinh đẹp đi vào “A, vị này thật tuấn tú, nói cho tỷ tỷ biết, năm nay đệ mấy tuổi ?” Lúc này, trong đó có một nữ nhân phát hiện sự tồn tại của Thái Sinh, hơn nữa lập tức thấy dáng vẻ khiếp sợ của hắn, vội vàng cầm chén rượu ngồi vào bên cạnh hắn. “Vị tỷ tỷ này, có chuyện từ từ nói…… Ta, ta sẽ không uống rượu……” Thái Sinh nghĩ muốn thoát ra, cũng không nghĩ bị nữ nhân kia lao đến,“Đến thôi, uống một ngụm thôi, nếu không ta giúp ngươi?” Nữ nhân cười, đem rượu ngậm ở trong miệng, liền hướng về miệng Thái Sinh. “Vị tỷ tỷ này, ta thật sự không được……” Thái Sinh quá sợ hãi, vội vàng đứng lên, trốn qua một bên. “Ha ha ha ha……” Nữ nhân kia cười tươi, nhìn Bạch Tấn Vân đang uống rượu vui vẻ ở nói:“Đại thiếu gia, chàng mang đến một người thật thú vị.” Bạch Tấn Vân dùng khóe mắt liếc một cái, nở nụ cười tà mị,“Hắn tuổi còn nhỏ, đối việc này còn không hiểu, nàng giúp ta dạy dỗ hắn.”
|
Chương 27: Nữ tử thanh lâu tên tích tích[EXTRACT]
Lúc này, tú bà cười tủm tỉm đi đến, theo sau là một cô nương tuổi còn nhỏ bị mấy người vạm vỡ đẩy vào.
“Đại thiếu gia, cô nương này tên là Tích Tích, vừa tới không đến vài ngày, tuy rằng không hiểu quy củ nhưng tuyệt đối mới mẻ.” Tú bà cười mờ ám, vừa cười vừa đẩy cô gái về phía Bạch Tấn Vân, các nữ nhân vây quanh ở bên người Bạch Tấn Vân đều biết điều nghiêng người, nhưng cũng không đủ chỗ chứa Tích Tích. Bạch Tấn Vân nghiêng đầu, nhìn chằm chằm này Tích Tích nửa ngày, bộ dáng yếu ớt, ngoại trừ cặp mắt tràn đầy phẫn hận,ngoài ra không có gì thú vị, dáng vẻ nữ tử này chỉ có thể nói là thanh tú, nhưng cũng không phải là đẹp nhất . “Đến, giúp ta uống một chén.” Bạch Tấn Vân đưa chén rượu tới trước mặt Tích Tích. Tích Tích cúi đầu, không nói chuyện, cũng không đưa tay lấy chén rượu. Thái Sinh đứng ở bên cửa sổ, nhìn ánh mắt của Tích Tích tràn ngập phẫn hận và tuyệt vọng, mà sau phẫn hận và tuyệt vọng lại lộ ra một cỗ trong suốt. “Đại thiếu gia, để nàng giúp ta đi.” Khi ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn,Thái Sinh mới ý thức được chính mình vừa nói cái gì, hắn không tự chủ muốn bảo hộ cô gái này, chẳng sợ với sức của hắn chỉ có thể bảo hộ nàng nhất thời. Bạch Tấn Vân dùng ánh mắt kỳ lạ quét Thái Sinh, sau một lúc lâu gật đầu, cười nói:“Nếu ngươi thích, ta gọi nàng cho ngươi.” Nói xong, đưa tay đẩy Tích Tích ra, mặc khác ôm nữ nhân tiếp tục uống rượu. Tú bà thấy một màn như vậy, mang theo mấy người khác lặng lẽ rời khỏi. Tích Tích bị Bạch Tấn Vân đẩy, lảo đảo vài bước,Thái Sinh vừa vặn đi qua, ôm lấy hai vai của nàng, thân thể của nàng mới đứng vững. Tích Tích quay đầu lại nhìn hắn, Thái Sinh vội đỏ mặt, buông tay ra, ngồi xuống. Tích Tích cũng đi theo ngồi xuống, nàng nhìn ánh mắt Thái Sinh có chút ngơ ngác , nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua nam tử nào xinh đẹp như vậy, trên người hắn tản mát ra hơi thở ôn hòa, cho dù nhìn hắn như vậy cũng cảm thấy được trong lòng ấm áp . “Tích Tích cô nương năm nay bao nhiêu tuổi?” Thấy Tích Tích nhìn chăm chú, Thái Sinh có chút không thích ứng, vội tìm đề tài. “Mười lăm.” Tích Tích đáp, thời điểm nói chuyện mặt nàng còn có chút đỏ. “Thật may, ta cũng mười lăm.” Thái Sinh cười trả lời với Tích Tích, nụ cười vô hại nhưng rất đẹp, nhất thời làm cho Tích Tích ngây ngẩn cả người, cũng làm cho người ngồi ở bàn đối diện vẫn quan sát hai người bọn họ ,Bạch Tấn Vân ngây ngẩn cả người. Thái Sinh gả vào nhà lâu như vậy, còn cho tới bây giờ còn chưa cười qua! Hắn cư nhiên cười với một nữ tử thanh lâu! Trong mắt Bạch Tấn Vân, hiện lên một tia tà lệ hung ác.
|
Chương 28: Ghen tức đại phát[EXTRACT]
Thái Sinh thấy Tích Tích sững sờ nhìn chính mình, có chút không biết làm sao, vội vàng đưa tay sờ sờ mặt mình, nhẹ giọng hỏi:“A, trên mặt ta bẩn lắm sao?”
“A?” Bị Thái Sinh hỏi như vậy,Tích Tích cũng ý thức được chính mình có chút thất lễ , vội cúi đầu,“Không, không có gì……” Nói xong, mặt không tự giác đỏ. Tích Rích cúi đầu trong nháy mắt sợi tóc rũ xuống trước ngực,sau cổ lộ ra màu da trắng noãn của nữ tử,để cho người ta miên man bất định. Thái Sinh trong lúc vô ý thấy, đầu tiên là sửng sốt sau đó lập tức xoay đầu, mặt cũng đi theo có chút hồng. Hai người ở chổ này người thì xấu hổ người thì mắc cỡ, hoàn toàn không phát hiện đối diện có ánh mắt nổi giận, Bạch Tấn Vân nhìn Thái Sinh, uống xong đưa rượu sang một bên. Vật nhỏ này cư nhiên làm trò liếc mắt đưa tình trước mắt hắn. Nghĩ một chút, hừ một tiếng rồi đứng lên, cả người tản ra hơi thở nổi giận, các nữ nhân vây quanh ở bên người hắn vội vàng tản ra, ngửa đầu không hiểu xảy ra chuyện gì hỏi:“Đại, đại thiếu gia?” Bạch Tấn Vân không để ý tới các nữ nhân này, đi lên trước một tay giữ chặt cổ tay Thái Sinh, chưa nói câu nào liền kéo hắn đi ra ngoài. “Đại thiếu gia?” Thái Sinh không rõ đã xảy ra cái gì, chỉ cảm thấy bị Bạch Tấn Vân nắm cổ tay rất đau, Bạch Tấn Vân bước đi thật nhanh, hắn chỉ có thể một đường đi theo ở phía sau. Chạm mặt tú bà uốn éo đi tới,“Ai nha, đại thiếu gia, có phải vài tiểu đồ đê tiện không hầu tốt ngài không a?” Bạch Tấn Vân cũng không để ý tới, lấy ra một tờ ngân phiếu nhét vào tay tú bà, tú bà kinh ngạc nhìn ngân phiếu trên tay, nghe được Bạch Tấn Vân trầm thấp nói:“Tối hôm nay liền cho nàng kia phá trinh, mặc kệ là ai, bạc ta trả.” Nói xong, lôi kéo Thái Sinh đi. Tú bà yên lặng nhìn hai thân ảnh kia, sau một lúc lâu, hừ lạnh nở nụ cười, thì ra bạch đại thiếu gia đang ghen, bất quá đã cầm bạc của người ta phải làm việc, vẫy khăn lụa, lớn tiếng nói:“Người đâu, đem cô nương Tích Tích kia trói vào trong phòng, đêm nay bắt đầu tiếp khách!” “Đại thiếu gia, ngài làm sao vậy?” Thái Sinh hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, chuyện gì làm cho hắn tức giận như thế? Chẳng qua một người hỏi, một người không có trả lời, thẳng đến hai người về tới Bạch gia, trở về viện riêng của đại thiếu gia, trở lại trước cửa phòng ngủ. Tiểu Nguyệt đứng ở trước cửa chờ, thấy hai người đã trở lại, mới vội vàng đứng dậy. “Nơi này không cần ngươi hầu hạ , đi xuống nghỉ ngơi đi.” Bạch Tấn Vân quăng một câu cho Tiểu Nguyệt,sau đó kéo Thái Sinh vào phòng ngủ. “A” Tiểu Nguyệt ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, bỗng nhiên Thái Sinh quay đầu nhìn nàng, ánh mắt kia có chút bất lực, tim Tiểu Nguyệt lại đột nhiên nhảy thình thịch. A, điên rồi điên rồi! Tiểu Nguyệt lấy tay vỗ vỗ mặt mình, nàng tại sao sinh ra ảo tưởng với thiếu phu nhân nha. Nghĩ rồi vội vàng rời khỏi. Thái Sinh vốn không biết mình rốt cuộc gì chọc Bạch Tấn Vân, vào phòng, Bạch Tấn Vân không nói hai lời, dùng sức đẩy Thái Sinh ngã trên giường, sau đó hắn liền chèn ép tới. Ở dưới thân Bạch Tấn Vân, Thái Sinh có loại cảm giác bị cường lực áp bách, ánh mắt ngập nước bất lực nhìn Bạch Tấn Vân,“Đại thiếu gia, ngài làm sao vậy?” “Thay nam trang là có thể cùng nữ nhân liếc mắt đưa tình phải không!” Bạch Tấn Vân nhìn Thái Sinh dưới thân, da thịt vốn trắng nõn, bởi vì vừa rồi uống một chén rượu nên có chút hơi hơi đỏ lên, mà đôi môi đỏ mọng kia khẽ mở, kiều diễm ướt át mê người. “Không có, đại thiếu gia, chúng ta chỉ hàn huyên vài câu……” Thái Sinh không rõ là Bạch Tấn Vân cứng rắn kéo hắn vào nơi ấy, lại làm cho nữ nhân tới ép hắn uống rượu, tại sao hắn chỉ tán gẫu với cô nương kia vài câu hắn liền tức giận như vậy a? “Tán gẫu vài câu?”Vẻ mặt của Bạch Tấn Vân càng thêm đáng sợ ,nhưng lúc Thái Sinh chưa kịp phòng bị, cúi đầu hung hăng lên môi hắn. “Ưm……” Thình lình hôn làm cho cả người Thái Sinh run rẩy, cảm giác tê dại làm cho hắn sợ lại có chút khát vọng. Một nụ hôn thô bạo chấm dứt, Bạch Tấn Vân đưa tay vuốt ve hai má Thái SInh, bá đạo nói:“Thái Sinh, ngươi hãy nghe cho kỹ , đời này ngươi chỉ thuộc về một người Bạch Tấn Vân là ta!”
|
Chương 29: Hắn muốn hắn[EXTRACT]
Thái Sinh nằm ở dưới thân Bạch Tấn Vân, sững sờ nhìn Bạch Tấn Vân có chút táo bạo, góc cạnh mặt rõ ràng, mày kiếm nồng đậm, một đôi mắt sáng ngời hữu thần lại có chút đa tình tà lệ, ở trong con ngươi của hắn Thái Sinh có thể thấy bóng dáng chính mình.
Cái mũi anh tuấn, đôi môi mỏng manh khẽ nhướng anh khí bức người. Bỗng nhiên Thái Sinh phát hiện chính mình nhìn Bạch Tấn Vân có chút thất thần, vội đưa tay để ở trong ngực Bạch Tấn Vân,“Đại thiếu gia, nếu ta làm sai , ta sẽ xin lỗi……” Bạch Tấn Vân nắm hai bàn tay nhỏ bé chống đỡ trước ngực mình, mạnh mẽ đem chúng nó đặt trên đầu Thái Sinh, chỉ thấy người dưới thân giật mình nhìn chính mình, cặp con ngươi trong suốt vô tội kia càng nhìn càng câu dẫn người. Cúi đầu đem mặt mình chôn ở bên gáy Thái Sinh, đôi môi khêu gợi hôn nhẹ cổ Thái Sinh, làm cả người hắn run rẩy đồng thời phát ra tiếng rên rỉ. A, vật nhỏ này thật sự là rất mẫn cảm. Khóe miệng Bạch Tấn Vân câu ra một chút nụ cười tà mị, há miệng ngặm vành tai Thái Sinh, thấp giọng nói:“Thái Sinh, bắt đầu từ đêm nay, ngươi chính là người của ta……” “A…… Đại thiếu gia……” Thái Sinh muốn phản kháng Bạch Tấn Vân, bị hắn đụng chạm cổ như vậy, hắn cảm thấy được chính mình phản ứng rất kỳ quái, nhưng mà thân thể hắn bị đặt ở dưới thân hắn, hai tay cũng bị giam cầm ở trên đầu. Thân thể càng phản kháng càng vặn vẹo Bạch Tấn Vần càng lựa ý chèn ép . Cho nên nụ hôn của hắn tăng thêm độ mạnh yếu, không kiêng nể quét ngang cái cổ trắng noãn tinh tế của Thái Sinh, mũi hắn phát kiện mùi thơm nhàn nhạt, bên tai tất cả đều là tiếng rên rỉ của Thái Sinh phát ra do bị kích thích. Một đường hôn lên đi, cuối cùng bắt được môi, ngăn chặn tiếng rên rỉ của hắn, dây dưa lưỡi hắn thẳng đến hắn thở hổn hển, hắn mới bằng lòng buông tha hắn. Thái Sinh nhắm mắt lại thở hổn hển, hai má ửng đỏ, có lẽ là bởi vì có uống chút rượu, lại có lẽ là bởi vì nguyên nhân khác, Thái Sinh cảm thấy thân thể thật nóng, thật nóng. “Nóng lắm sao?” Bạch Tấn Vân nói xong liền nở nụ cười, đưa tay mở y phục của Thái Sinh, từng lớp y phục được mở ra, thân thể xinh đẹp hắn nhìn không xót một cái gì hiện ra ở trước mặt Bạch Tấn Vân, lúc này nhìn giống như là một bức tranh phong cảnh xinh đẹp. “Thái Sinh, ngươi thật sự quá đẹp…..” Bạch Tấn Vân cúi đầu, dọc theo cổ một đường hôn đi, cuối cùng bắt lấy tiểu đậu đỏ, liếm lên cảm nhận được Thái Sinh run rẩy. Một đường từ bụng đi xuống, thẳng đến hắn cầm vật cứng rắn kia. “A……” Thái Sinh đột nhiên bị một loại cảm giác tê dại kích thích.“Đại thiếu gia…… Tha ta đi…… tha ta đi…..buông tay. A……” Bạch Tấn Vân mới không chịu buông tha hắn, thẳng đến hắn một cỗ ấm áp dũng mãnh tiến ra, hắn mới cười hôn lên đôi môi hổn hển của hắn. Nhưng Bạch Tấn Vân cũng không có buông tha hắn như vậy, tay hắn lại hướng về phía tư mật kia, vô hạn khuếch trương …… “Đại thiếu gia –” Thái Sinh khiếp sợ nhìn Bạch Tấn Vân, nghênh tiếp hắn chính là nụ cười càng thêm tà mị kia. “Thái Sinh, nhớ kỹ, ngươi chỉ thuộc về ta.” Mở rộng hai chân Thái Sinh, Bạch Tấn Vân một cái động thân, cùng hắn hòa hợp nhất thể. “A –” Truyền đến là tiếng quát tháo tuyệt vọng của Thái Sinh. Cứ như vậy, hai người vẫn hành hạ đến nửa đêm, thẳng đến cả người Thái Sinh hư thoát, cuốn trong chăn rơi lệ. “Vì sao, vì sao phải làm như vậy? Rõ ràng chúng ta là hai nam nhân…… Vì sao……” Thái Sinh yếu ớt hỏi ánh mắt sưng đỏ, trên người loang lổ dấu vết Bạch Tấn Vân mới lưu lại . Bạch Tấn Vân cúi người hôn lên trên lưng Thái Sinh,sau đó lại hôn lên những dấu vết hắn mới lưu lại,“Thái Sinh hãy nhớ kỹ, ngươi là của ta ……”
|