Cuộc Đời Có 6 Việc Nên Làm Nhất
|
|
Chương 25
Đến một phát…… lão tửđi ăn cơm chiều?(Ý j? =.= ko hiểu, ko dịch đc) Tần Yến vừa bị quăng lên giường liền bị cưỡi lên. Diệp Tử Khuynh ngồi ở trên người hắn, ngón tay theo xương cổ một đường kéo xuống, làm hắn ngứa ngáy: “Sự tình tiếp theo… Ngươi tốt nhất không nên phản kháng.” Tần Yến vốn say rượu cả người đều nhuyễn, hiện tại thiên thời địa lợi nhân hòa hắn đều không chiếm, huống chi Diệp Tử Khuynh bộ dáng : dám tạo phản lão tử giết chết ngươi! Hắn nghĩ nghĩ, vẫn là không nên phản kháng, có khi sẽít tội hơn một chút. Hơn nữa mấy năm nay tuy rằng hắn là 1, nhưng mà cảm giác làm 0 hắn vẫn là có chút tò mò. Nhưng bất đắc dĩ, loại hình hắn thích đều là nam hài tử trẻ tuổi, lùn hơn so với hắn, còn có chút gầy yếu, cho nên vẫn không có cơ hội nếm thử. Này vừa lúc là cơ hội nếm thử chuyện mới mẻ nha! Tần Yến tự an ủi bản thân. Bất quá khi ngón tay dính dịch bôi trơn lạnh lẽo đụng đến phía sau hắn, Tấn Yến sợ rằng người này sốt ruột trả thù mà xuống tay không biết nặng nhẹ, máu chảy thành sông, chết lúc còn tráng niên aa đợi đã….. Hắn nhịn không được kêu to: “Chờ một chút!!” Diệp Tử Khuynh mặt đầy không kiên nhẫn: “Làm gì, ngươi…… Táo bón?” “Không phải!” Tần Yến có chút không được tự nhiên: “….Ta, là 1…” “Nơi này không có chỗ cho ngươi lên liếng.” “Không phải… ta nói, ta trước này đều làm công….” Diệp Tử Khuynh dừng một chút, nhãn tình sáng lên: “Ngươi là nói…. Này động nhỏ khảái là của một mình ta?” Tần Yến mặt đỏ bừng: “Trọng điểm không phải chỗđó!” “Kia… ngươi là muốn nói ta là nên điểm nhẹ sao?” “Không, không sai biệt lắm…” “Không cần lo lắng, ta sẽ khiến ngươi phải cầu ta dùng sức.” “…|||||||||” Sau đó ngón tay Diệp Tử Khuynh đâm vào. 30 tuổi bị khai bao, Tần Yến thấy cảm giác cũng không quái dị lắm, Diệp Tử Khuynh giống như thầy thuốc ngoại khoa, hai ngón tay trong ruột hắn tiến tiến xuất xuất, cảm giác trướng trướng….. “Ân a!” Sau đó không lâu, giống như Tần Yến đã thành công vô số lần, Diệp Tử Khuynh cũng thành công tìm được tuyến tiền liệt của Tần Yến. Chỗđó của Tần Yến bị hung hăng ấn xuống, cả người liền run lên. Diệp Tử Khuynh ở sau lưng hắn cười khẽ một tiếng: “Có thích không a, hảo nhi tử.” “Ta dựa vào…” Sau đó Tần Yến cảm giác được có một vật thể chấn động chen vào tiểu huyệt hắn, tiến tiến xuất xuất ma sát động khẩu. Cảm giác cứng rắn, có lẽ là trứng rung. “Diệp quản lý, ngươi thật sự là có túi đồ *** của Doremon, xin hỏi ngươi chừng nào thì tự mình thượng ta.” Diệp Tử Khuynh không trả lời khiêu khích của hắn, chỉ là cho quả trứng nhỏđi tới điểm mẫn cảm của hắn, hung hăng đem đóấn mạnh. “Ô…!” Tần Yến không có cách nào tiếp tục mạnh miệng nữa, đùi hắn không thể khống chế mà co rút, một trận tê ngứa tràn đến, côn th*t hắn càng cứng hơn, bịđặt giữa bụng và ga giường ma sát, *** thủy dính ướt một mảng lớn, chân còn nhịn không được banh rộng ra. Hắn theo bản năng vặn vẹo suy nghĩ muốn chạy trốn, nhưng hạ thân bị Diệp Tử Khuynh giữ chặt. “A a… ô…. Ngươi đừng như vậy.! Lấy ra!!!!!! Ân… cảm giác kì dị quá…” “Ta nói,bây giờ không đến lân ngươi lên tiếng.” Diệp Tử Khuynh nghe giọng có vẻ thật cao hứng, lại dùng trứng rung ở chỗđó xát đi xát lại, khiến Tần Yến rên rỉ ra tiếng mới hảo tâm đem nó rút ra. Diệp Tử Khuynh nhìn Tần Yến vừa thở, tiểu huyệt lại vừa co rút lại, trước sau đều ướt đẫm, ánh mắt hắn tối xầm lại, lại cho một ngón tay vào ngáy loạn: “Hiện tại có phải hay không rất muốn được thao, ân?’’ Tần Yến trong lòng chỉ có thể thừa nhận hắn nói không sai, vừa rồi khoái cảm quá mức cường liệt, thế cho nên bây giờ hắn cảm giác mặt sau có chút trống rỗng, chó chút ngứa, ngón tay Diệp Tử Khuynh không thể nào so sánh được với cái kia cao tần chấn động vật cứng. Hắn nghe thấy thanh âm Diệp Tử Khuynh đá rơi quần xuống ở phía sau, lại nghe hắn nói: “Ngươi phía sau thật mẫn cảm, trời sinh chính làđể người khác thao lỗ nhỏ.” Tần Yến ở trong lòng mắng một tiếng “Thao mẹ ngươi!” , Diệp Tử Khuynh liền đâm vào. Tuy rằng trơn tềđã giảm ma sát rất nhiều, nhưng hắn vẫn cảm giác thực khó chịu, hắn cảm giác như cái cắn cự pháo mà hắn vừa ăn qua kia đãđâm thẳng đến bụng hắn, như muốn xuyên thủng cả ruột. “Ngươi….Tê…. Ngươi chậm một chút…’’ “Ta biết… nhưng ngươi siết chặt ta sắp chết rồi.” Diệp Tử Khuynh đánh mông hắn: “ Mau thả lỏng ra!” Tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng lại không có chút nào bộ dáng bị siết chết, không tình nguyện vài giây liền nắn bóp cặp mông vểnh của Tần Yến, xoa đến một trước một sau đều cứng lên, còn một bên sung sướng rên rỉ: “ Nộn huyệt con ta thật đã ~~” Ta Thao!!!! Ta lớn hơn ngươi 6 tuổi lận! 6 tuổi!!!!!! Này còn đạo lí gì sao? Tần Yến tức đến đỏ bừng mặt, muốn mắng người, nhưng chịu đựng không kêu lên đã là không dễ dàng. Nhìn Tần Yến hoàn toàn không đểý tới hắn, vẫn nằm giống như người chết, chỉ ngẫu nhiên run rẩy vài cái, Diệp Tử Khuynh cười cười, thay đổi góc độ, khiến đầu đỉnh đánh lên điểm G của hắn, sau đó chậm dãi xát xát. “….Ân a……….” Tần Yến từ biểu tình khó chịu biến thành vui thích, phát ra tiếng rên dài, ngay cả tiểu huyệt cũng kịch liệt co rút. “Thế nào, ba ba có phải làđâm trúng lỗ ngứa của ngươi không.” Diệp Tử Khuynh cúi người xuống, cắn cắn lỗ tai hắn nói. Sau đó hắn thẳng lưng lại lặp lại đâm chỗ kia một chút. Tần Yến cả người bắt đầu co rút: “Ân…….. Đủ…….. Không nên đụng chỗđó….. Ta thao…..” Nhưng chân hắn cũng không chịu khống chế mà càng mở rộng ra, càng dễ cho Diệp Tử Khuynh đâm sâu vào, âm thanh rên rỉ càng lúc càng lớn, thậm chí còn vểnh mông phối hợp tiết tấu trừu sáp của Diệp Tử Khuynh. Diệp Tử Khuynh nhìn đến thái dương hắn đổ mồ hôi, vẻ mặt ửng hồng, biết hắn sắp nhịn không được. Hắn hít một hơi bên vành tai Tần Yến, đứng thẳng dậy, giữ chặt eo Tần Yến bắt đầu mãnh liệt đâm, hơn nữa mỗi một lần đều tàn nhẫn dùng đầu đỉnh đâm vào tuyến tiền liệt hắn, sau đó dùng lực nghiền một chút. “A a… A a!! A !! Làm… Giết chết ta… A! Không được!!!!!”đột nhiên gia tốc, Tần Yến bị kích thích chịu không được thét chói tai, hai tay gắt gao nắm chặt ga giường, cơ lưng co rút. Tuy rằng Tần Yến không muốn thừa nhận, nhưng Diệp Tử Khuynh thao người vô cùng giỏi, hắn cảm giác eo mình nhuyễn muốn rụng xuống, hoàn toàn không nâng lên được, lần đầu tiên được thao làm tiểu huyệt thích đến kẹp chặt rồi lại kẹp chặt. Hắn trong đầu một mảnh tương hồ chỉ cảm thấy mình sắp bị tiểu tử này nhanh thao bắn. Lúc này, không biết vì cái gì, Diệp Tử Khuynh dừng lại, sau đóđem căn cự pháo chậm rãi rút ra ngoài. “Ba!” một tiếng. Tần Yến thở gấp hai ngụm, nghĩ người này vì cái gì ngừng, hắn miễn cưỡng làm cho mình quay đầu nhìn lại. Diệp Tử Khuynh đối hắn thành thạo cười, côn th*t đặt ở huyệt khẩu đỏ bừng ma xát đến ma xát đi: “Ba ba làm ngươi có thích không.” Tần Yến trắng mắt, cự tuyệt trả lời vẫn đề này. END 25
|
Chương 26
Tần Yến thở gấp hai ngụm, nghĩ người này vì cái gì ngừng, hắn miễn cưỡng làm cho mình quay đầu nhìn lại. Diệp Tử Khuynh đối hắn thành thạo cười, côn th*t đặt ở huyệt khẩu đỏ bừng ma xát đến ma xát đi: “Ba ba làm ngươi có thích không.” Tần Yến trắng mắt, cự tuyệt trả lời vẫn đề này. Bất quá Diệp Tử Khuynh cũng không cần hắn trả lời, hắn chỉ cần đem côn th*t chậm rãi sáp trở lại, ở chỗ sâu bên trong đỉnh nhẹ hai cái, sau đó nhìn Tần Yến mặt như muốn cao trào liền biết. “Muốn ta lại dùng lực làm ngươi sao?” “Ngươi mà còn động được thì làm đi!” Tần Yến kỳ thật có chút gấp, không biết vì cái gì sau huyệt hắn run lên, ngứa dọa người, hơn nữa tại thời điểm sắp cao trào liền bịđánh gãy khiến hắn thật sự rất khó chịu! Hắn hung hăng trừng mắt liếc Diệp Tử Khuynh một cái. Diệp Tử Khuynh nghĩ, hắn chắc chắn không biết mặt hắn đang đỏ hồng, hai mắt ẩm ướt trừng người, bộ dáng là cỡ nào muốn dẫn người phạm tội… Y một câu không nói, chỉ làđưa thân về phía trước, đem còng tay Tần Yến từ trước chuyển về sau lưng. “Uy, ngươi làm gì…” Tần Yến còn không kịp oán giận, Diệp Tử Khuynh liền rút ra ngoài, sau đó một phát đem eo hắn dựng đứng lên. Vì thế Tần Yến cả người quỳ ghé vào trên giường, tay thực không thoải mái bị trảo ở sau lưng, mặt dán trên giường, mông lại nâng thật cao. Diệp Tử Khuynh cười vỗ vỗ mông hắn: “Con nuôi a~” sau đó hắn liền đâm mạnh một phát vào. “…Thao…!” “Ngươi gần đây không ngoan nha… Miệng toàn lời thô tục.” Nói xong, Diệp Tử Khuynh tiếp tục công kích tử huyệt hắn. “A a… Ân a! Ta thao… Chỗđó…đừng làm…” Tần Yến tuy rằng nói như vậy, nhưng thật sự là hắn thích muốn khóc đến nơi rồi. Bởi vì nửa thân dưới hắn trên không, tính khí hắn theo tiết tấu khi hắn bị thao nảy lên một cái lại nảy lên một cái, thậm chí còn đánh lên chính mình bụng. Sau đó, hắn đáng thương run run, tính khí sắp phun bắn ra, đột nhiên bị Diệp ử Khuynh cầm trụ. Y giúp hắn, làm hắn sướng cả hai phần, cái này làm Tần Yến thích rên hừ hừ. Nhưng hiện tại mắt nhỏ bên dưới mở ra, eo nhuyễn vài cái rất nhanh sẽđạt cao trào mà Diệp Tử Khuynh lại cầm nó, dùng ngón cái ngăn chặn có nhổ nước bọt: “Ngươi bên trong càng cắn càng chặt, có phải là sắp bắn hay không.” “…Buông ra!…” “Ngươi… nếu hôm nay thái độ không vừa lòng ta… cũng đừng bào giờ nghĩ bắn.” Diệp Tử Khuynh dùng ngón cái tinh tế ma sát lỗ nhỏướt đẫm kia. Ác ma !! “A, cáp a! … xin ngươi buông ra…Ân a.” “Sau đó đâu, ngươi nên gọi ta cái gì ~?” Ta thao!!! “………………….Ba… Ba ba…….” Tần Yến cảm giác tôn nghiêm của mình bây giờ nên đem đi quét rác, nhưng hắn thật sự muốn bắn. Nhưng đại thiếu gia của hắn vẫn là không thỏa mãn: “Nói to lên, câu hoàn chỉnh.” “A a…!! Ba ba mời ngươi buông ta ra!! Ân…a…” Tính khí Tần Yến ở trong tay Diệp Tử Khuynh run run, cả người hắn bịđè nặng thao, trừ bỏ ngoan ngoãn, hắn không còn cách nào khác. “Còn có đâu ~” “Nào có còn cái gì a????” “Nói cho ba ba… Ba ba có làm cho ngươi thích hay không?” “Ô… Cáp a… Thích, ba ba… làm cho ta thích… Thích muốn chết…” Tần Yến bắt đầu lâm vào trạng thái sắp cao trào, dần thất thần, “Ân… nhi tử hảo ngoan…” “A, ân a…! Đối! Nhi tử ngoan… Cái gì cũng nghe ba ba…Ân a a!! Nhi tử… Van cầu ba ba… cho nhi tử bắn…!” Tần Yến thân thể bất lực vặn vẹo, cả người phát run. “Tái gọi ba ba!” “Ba ba!!… A a… Ba ba!” Tay Diệp Tử Khuynh rút cuộc buông ra, Tần Yến cơ hồ nháy mắt phun tới, hắn có rút bắn liền vài cái, trước mắt biến thành màu đen, cả người ướt dính. Sau khi bắn, thân thể hắn liền sụi lơ xuống. Chỉ còn cái mông trong tay Diệp Tử Khuynh bị nhấc cao cao. Tần Yến hấp hối thở phì phò, hắn vừa trải qua cao trào cường liệt chưa từng có trong cuộc đời. Mà trái lại Diệp Tử Khuynh, giống như mới chỉ vừa đánh xong nửa trận mà thôi, hắn *** xoa mông Tần Yến, nhở giọng thở hổn hển, dừng lại trừu sáp, điều chỉnh tiết tấu. Tần Yến ngồi phịch ở trên giường vựng hồ hồ nghĩ, Diệp Tử Khuynh cư nhiên không có cáo trào?! Hắn luôn ở mặt trên, đương nhiên hiểu được tiểu công khi sắp cao trào là hăng hái cỡ nào, huống chi…. Mặt sau hắn bịđâm thật sự rất nhanh =///////////=. Nhưng Diệp Tử Khuynh cư nhiên không có bắn? Tần Yến trong lòng trấn kinh và khó chịu. Hơn nữa mấu chốt là, vịđại gia này không hề cóý buông tha người, hắn không bắn… Tần Yến tám phần là tiếp tục bị người thao. Sau đó, Tần Yến phát hiện sự tình có chút không thích hợp — hắn lấy tốc độ không giống người thường lại tiếp tục cương! “…Dựa vào, ngươi kêđơn ta?” Cổ họng hắn ách ách chất vấn thiếu gia đằng sau. “Không có việc gì, là phòng thêm thôi.” Không có việc gì ngươi cho ta dùng làm gì!!! Không có việc gì sao ngươi không tự dùng đi!!! Tần Yến nghiến răng nghiến lợi, hơn nữa Diệp Tử Khuynh nhắc tới hắn mới cảm giác được sau huyệt mình lại bắt đầu ngứa, nhất là cây côn th*t kia còn tắc ở bên trong, khiến hắn cảm giác cực thích, có dục vọng muốn chiến thêm lần nữa. Diệp Tử khuynh dường như rất hiểu tâm tư của hắn, cởi bỏ tay trói hắn, đem hắn quay lại. Tần Yến không có khí lực. Diệp Tử Khuynh dựa gần lại, hôn hôn mi tâm nhíu chặt của hắn, lại tại môi hắn điểm nhẹ: “Vừa rồi ngươi hô to nhưng đều là lời người ta thích… Nếu vẫn ngoan như vậy, ta có thể suy xét tha thứ cho ngươi, ân?” Tần Yến nghĩ, ngài chính là láo béo cho vay nặng lãi đang trảđũa, tích thù hận hướng hắn làm. Còn mẹ nó muốn thế nào! Sau đó Diệp Tử Khuynh ôm chân hắn, kéo eo hắn đứng lên, sau đó nâng chân hắn cho chạm đến đầu. “Ô… Đừng, đừng đừng…!… Ngươi điểm nhẹđi…!” Tần Yến dù sao cũng 30 rồi, lại không có thói quen tập Yoga, bị gập lại như vậy, chỉ cảm thấy eo như muốn chặt đứt. Diệp Tử khuynh lại cười cười nói: “ Kiên nhẫn một chút, tư thể này rất được, ta có thể nhìn mặt ngươi bị ta làm cao trào khóc thét, ngươi có thể nhìn ta thao ngươi thế nào.” Quả thật, tiểu huyệt Tần Yến bị làm đỏửng đang cách mắt hắn không xa, giờ phút này chính làđang ướt sũng co rụt lại. Hắn có chút xấu hổđỏ bừng mặt. Diệp Tử Khuynh cũng không cho hắn thời gian nghỉ ngơi bao lâu, y lập tức đứng lên, cúi thân xuống, ôm chân hắn, côn th*t thô dài lại chọc vào… Tần Yến đầu óc hỗn loạn, thể lực siêu thoát dần. Sự tình sau đó hắn chỉđứt quãng nhớ một ít, hơn nữa thực đáng tiếc là sự tình khiến người ta xấu hổ thì hắn nhớ rất rõ. Tỷ như, Diệp Tử Khuynh thao hắn rất lâu, khiến hắn gọi y ‘ba ba’ rất nhiều lần, còn khiến hắn tự thủ *** cho y xem… cuối cùng, vì góc độ làm không hợp lý mà hắn bắn hết lên mặt mình… Thời điểm cuối cùng được buông ra, Tần Yến mơ hồ nghĩđến, sau khi hắn sinh nhật 30 tuổi, còn thề rằng về sau phải làm một người thành thục… Mà hiện tại, hắn thật sự nghĩ muốn chết đi. END 26
|
Chương 27
[Xem như] Phiên ngoại: Diệp Tử Khuynh vài năm trước. Giống như lần đầu tiên hắn phát hiện ra ông già Noel là không có thật, mẹ hắn cũng không thể nào trở vềđược… Diệp Tử Khuynh có một ngày cũng ý thức được, cái gọi là xuyên việt thời gian, cũng chỉ là một lời nói dối vụng về. Nhưng là hắn ý thức được, cái tên ‘Diệp Yến’ ngày đó, hình tượng trong lòng hắn vẫn là phi thường, phi thường cao lớn. Tuy rằng cái kia ca ca nói y là con hắn, hơn nữa hẵn cũng tinh tưởng chắc chắn không hề nghi ngờ, nhưng lúc 16 tuổi hắn thật không có cảm giác ba ba gìđó. Đầu tiên, hắn cảm giác chính mình không nên sùng bái y, mà hẳn là vì y mà kiêu ngạo, vì làm ba ba không thể sùng bái nhi tử. Nhưng hắn không thể khống chế mà sùng bái Diệp Yến. Hắn sùng bái y gương mặt xinh đẹp, hồng hào, lúc nói lên gương mắt ấy giồng như sáng lên vậy, càng sùng bái hắn trở thành nhà du hành vượt thời gian. Tiếp đến, hắn là ba ba nhìn đến thời điểm nhi tử khóc, không thể khóc theo hắn, như vậy rất không có phong phạm, ba ba hẳn là giống hán tử cường ngạnh, trở thành hậu thuẫn kiên cường cho nhi tử. Nhưng hắn kìm lòng không đậu khóc theo Diệp Yến. Hắn cảm giác, khi hắn nhìn thấy nước mắt của đại nam hài này tựa như nhìn đến tiểu động vật đáng thương hề hề, trọng lòng sẽ mềm lại. Hắn thầm nghĩ mang hết thảy đều cho y, để y lại một lần nữa cười rộ lên. ‘Diệp Yến’đi rồi, Diệp Tử Khuynh cao hứng thật lâu, nghĩđến là cao hứng—hắn có một nhi tử lợi hại như vậy! Hắn tuy không thể nói cho bất cứ ai, nhưng hắn nghĩ một cái liền sẽ cười lên. Hắn là cỡ nào hy vọng nhanh nhanh đến năm 28 tuổi để hắn cùng y gặp mặt. Giống như là bên trong túi áo giấu một khối đường, người khác không biết, nhưng khi hắn lặng lẽđụng tới sẽ cảm thấy ngọt ngào. Đương nhiên, sau đó Diệp Tử Khuynh thay đổi. Hắn tuy rằng thành thục hơn sơ với đám bạn cùng lứa rất nhiều, hắn không có mụ mụ, ba ba thì bề bộn công tác, có rất nhiều sự tình sẽ không có người đến nói cho hắn. Hơn nữa ba ba hắn bảo vệ hắn bằng cách bao bọc ngăn cách mọi thứ, khiến cho hắn rời xa mấy thứ này giống như làm vậy hắn sẽ tự‘lớn lên’ gìđó. Nhưng ngày hôm nay sớm muộn cũng sẽđến. Tiểu Diệp tử dần dần phát hiện, hắn cùng nữ sinh có thểở chung thật bình thường, nhưng khi tới gần những đồng học nam thực nam tính, hay thực trẻ con, ***g ngực hắn sẽ phanh phanh đập. Vì thế hắn rất khó mà cùng nam sinh trở thành bạn thân, cũng rất ít cùng nữ sinh quá mức thân cận. Hắn thời kì trưởng thành tới chậm mà côđơn. Đại học năm nhất, hắn thích một học trưởng năm tư. Học trưởng kia lúc nói chuyện thực có thần thái, hơn nữa lại hay cười, cho hắn cảm giác thực thân thiết, quen thuộc. Tiểu Diệp tử vẫn nghĩ này cảm giác chỉ là thích bình thường mà thôi, có lẽ chính là loại tình cảm sùng bái. Nhưng khi hắn tỉnh dậy sau khi mơ thấy cùng học trưởng lên giường vàđũng quần còn lưu lại dịch thể, hắn mới hiểu được laoij thích này cũng không phải đơn giản như vậy. Thời điểm đó hắn bắt đầu hiểu vềđồng tíh,cũng bắt đầu hiểu về chính mình. Có một lần Diệp Tử khuynh bỗng nhiên nhớ về cái người mấy năm trước kia, hắn đột nhiên cũng có chút nghi hoặc: nếu ta không thích như nhân, vậy như thế nào kết hôn sinh ra y đâu? Hắn cũng không có miệt mài theo đuổi. Sau khi hắn phát giác mình thích học trưởng, liền bắt đầu xem truyện, tạp chí, TV, tìm hiểu trên mạng vv… học rất nhiều phương thức theo đuổi người khác. Tại khi hắn thực cố gắng tỏ tình, thể nhưng lại ngoài ý muốn thuận lợi, học trưởng đáp ứng cùng hắn một chỗ. Bất quá sự tình về sau thì không thuận lợi như vậy, sau khi trở thành người yêu, học trưởng trở nên phi thường tùy hứng, ngay lúc đó hình tượng cũng không đến mức tan vỡ, Diệp Tử Khuynh được tính như là hảo tình nhân, luôn nhịn không cùng hắn cãi nhau. Có một lần cãi nhau to, Diệp Tử Khuynh nhịn ko đc rống lên một câu: “Ngươi căn bản không hề quan tâm cảm thụ của ta!” Học trưởng giống như nghe được trò cười lớn nhất thiên hạ, cười lạnh một tiếng, nói rất nhiều lời khó nghe, tóm gọn lại ý là, lão tử chính là không cần quan tâm cảm thụ của ngươi, lão tử thích là dạng người mạnh mẽ tráng hán, phi thường ghét loại tay nhỏ chân nhỏ như ngươi, lão tử cùng một chỗ với ngươi chỉ vì ngươi tiêu tiền như rác, kiếm ít lợi mà thôi Hắn nói xong, Diệp Tử Khuynh nhất thời sửng sốt, vọt cửa chạy ra ngoài, càng buồn hơn là, lúc ấy bọn hắn lại đang ở nhà hắn. Hắn vốn là một người lạc quan, nhưng này một buổi tối, cảm xúc quá mãnh liệt, ủy khuất bao lâu nay hắn vẫn giữđều đi ra. Hắn nghĩđến ba mẹ hàng năm thường không ở bên hắn, nghĩđến mình có tâm sự nhưng không thể giãi bày cùng bè bạn, nghĩđến học trưởng mình toàn tâm toàn ý thích thế nhưng chỉ là lợi dụng y mà thôi…… càng đáng cười là lâu như vậy hắn mới phát hiện ra. Sau đó tiểu Diệp tửđột nhiên nghĩ đến, cái người tự xưng làđến từ năm 2046 kia… giống như chỉ là lừa gạt lấy tiền của hắn mà thôi. Hắn đã rất lâu không nghĩđến sẽ cùng ‘nhi tử’ ngẫu ngộ, mà sau đó hắn thành thục hơn một chút, tái nhìn lại… rõ ràng là cóâm mưu. Sau đó hắn phát hiện, hắn căn bản sẽ không trở thành một nhà khoa học, nhân loại cũng không nhanh như vậy thành công lên sao hỏa sinh sống. Mấy năm nay hắn sùng bái, muốn chiếu cố, chờ mong một người, chẳng qua là kẻ lừa đảo. Sờ lại trong túi áo, chỉ có giấy gói kẹo mà thôi. Bên trong không hề có viên kẹo nào. Bên trong trống rỗng. Sau đó, Diệp Tử Khuynh thay đổi nhiều hơn nữa, hắn trầm mặc, táo bạo, trống trải. Hắn ban đầu chỉ nghĩ là mình đang sa sút một đoạn thời gian thôi, nhưng tinh thần sa sút càng thêm tệ, hắn phát hiện mình chính ra cành thích làm người như vậy. Hắn không bao giờ muốn tiếp cận ai nữa, dù sao một mình cũng tốt. Học trưởng kia là một tên có mắt như mù. Tiểu Diệp tử không chỉ là trưởng thành về mặt tâm lý, sau khi bọn họ chia tay, Diệp Tử Khuynh cao lên rất nhanh, vài năm sau mỡi đình chỉ. Sau lại bởi vì thiên phú cao, trở thành hàng TOP cả văn lẫ võ. Tái sau đó hắn cùng học trưởng ‘ngẫu ngộ’, đem học trưởng năm đó làm giống như chó cái phát tình mới thôi. Sau đó hắn mê mang, vẫn nghĩ là mình còn giận dỗi với học trưởng, sau khi trả thù sẽ tiêu tan. Nhưng hắn phát hiện bản thân vẫn rất khó chịu, hơn nữa, giống như là không quan hệ tới học trưởng, nhìn mặt hắn liền nghĩđến đem hắn vất ra khỏi phòng. Dấu chấm hỏi vẫn tồn tại. Nhưng khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy ‘Quản lý bộ phận tiêu thụ’, hắn liền hiểu được chính mình muốn làm cái gì. END 27
|
Chương 28
Cái gọi là chênh lệch tuổi tác, Tần Yến tỉnh lại sau ‘đêm đầu’ thực thể hội. Hắn cả người loạn thành hỏng bét, oa ở trong chăn không động đậy nổi, mắt đầy sương mù mở to liền thấy Diệp đại thiếu gia mặc xong quần áo, đang thu thập lại, bộ dáng cao ngất, thần thanh khí sảng. Tần Yến muốn động động, kết quả là hắn thống khổ nức nở một tiếng.Lúc này hắn nghĩđến, tối hôm qua lúc đối mặt, vị này đè chân hắn làm, này tiểu thỏ tử chơi thật tốt a! Khiến thắt lưng hắn bây giờđau lại càng đau. Đương nhiên rõ rang nhất vẫn là mông. “Ngươi tỉnh?” Diệp Tử Khuynh nghe được động tĩnh, qua đầu liếc mắt nhìn hắn: “Ngươi có thể ngủ tiếp trong chốc lát, dù sao giờ cũng là cuối tuần.” “…….Ân…….” Tần Yến nhu nhu ánh mắt. “Tiền phòng ta sẽ trả, bất quá…” hắn đột nhiên quay đầu, nửa lạnh lùng nửa hung ác: “Chuyện của chúng ta còn chưa xong đâu, biết chưa?” Sau đó cũng không quay đầu lại màđi. Cứ như người bị cưỡng gian tối qua là y vậy. Tần Yến tức giận đến bất cười. Diệp Tử Khuynh đi rồi, căn phòng trống rỗng im lặng. Tần Yến nằm ở trên giường vừa nghỉ ngơi vừa nghĩ về sự tình tối qua. Mặc dù tôn nghiêm có chút đem đi quét rác… nhưng không thể không thừa nhận là thực thích. Nói thực ra, lấy thân phận Diệp Tử Khuynh, muốn trảđũa như thế nào đều có thể làm được. Nhân sinh có rất nhiều loại khả năng bất đồng: Tốt nhất- Diệp Tử Khuynh làđại thiện nhân, đối với chuyện cũ năm xưa sẽ cười cười bỏ qua; Xấu nhất- Diệp Tử Khuynh là phần tử bạo lực, một phát chụp chết hắn. Tại hai cái cực đoan, Diệp Tử Khuynh lại là lựa chọn lên giường giải quyết, ‘trả thù’ Tần Yến, kỳ thực vậy còn tốt chán. Ít nhất Tần Yến còn có chỗ hưởng thụ…. Hắn lại nghĩ tới tối hôm qua, tính khí nóng bong của Diệp Tử Khuynh ra vào thân thể hắn mang theo khoái cảm cường liệt… Hai thân thể dính ướt kế sát một chỗ… thời điểm sắp cao trào Diệp Tử Khuynh còn có thể cũi cuống hôn hắn cuồng nhiệt…. Hẵn cảm giác, trong cuộc đời chưa bao giờ cao trào như vậy. Ta dựa vào, những ngày tháng làm Top của ta, chẳng lẽ ta phải tạm biệt ngươi từđây sao? Tần Yến nhắm mắt lại, nhớ lại từng chi tiết va chạm nhục thể tối qua, nghĩ nghĩ, hắn lịa dần dần mê man… Không biết vì sao, nháy mắt trước khi mất đi ý thức, kýức hắn dừng lại nụ hôn lúc đó—nụ hôn đầu tiên của bọn họ, Diệp Tử Khuynh gần sát trong nháy mắt, hương cỏ mùa hè vấn vương thoang thoảng. Trải qua một tuần suy nghĩ tự vẫn, Tần Yến thong minh làm ra vài cái kết luận: Sinh hoạt tựa như cưỡng gian, không thể phản khaangsvaayj thì cứ hưởng thụđi… chẳng qua này đúng thật là cưỡng gian, không thể so sánh được. Mặc kệ là thích hay không thích, này cũng là việc tư, nếu công tác đứng đắn của hắn bịảnh hưởng, hắn sẽ thực sự nghĩđến việc từ chức. Diệp đại thiếu gia tất yếu sờđến gáy. Sáng thứ hai, Tần Yến cảm giác mình khôi phục tám phần, vỗ vỗ mặt, tinh thần phong phúđến công ty, cũng chuẩn bị ngôn từ chính đáng nói cho Diệp Tử Khuynh: Ta lúc làm việc tuyệt đối không gọi ngươi baba!… Bất quá cũng may, thời điểm Diệp thiếu gia công tác cũng thật thành thật, không có làm chuyện gì khác người, thậm chí cóđiểm giả dối đứng đắn, làm bộ như chưa có chuyện gì phát sinh, Tần Yến tỏ vẻ vui mừng cùng có chút rồi rắm. Nói thật, bởi vì hắn giả trang quá giống! Cho dù là lúc cùng một chỗ! Bởi vì công tác có vài việc bọn họ cần trao đổi, khi đó, Tần Yến sẽ tỉ mỉ cẩn thận nhìn Diệp Tử Khuynh, về kểu tóc hay biểu tình, còn cóánh mắt chính trực, nhịn không được nghĩ, buổi tôi hôm đó lẽ nào chỉ là mộng xuân? ……… Đương nhiên không phải! Sáng thứ sau, Diệp Tử Khuynh đem hắn kéo về hiện thực. Buổi sáng hôm đó y tự mình đem một phần văn kiện đến văn phòng Tần Yến, tần Yến vừa mới chuẩn bị giả trang khách khí giống hai ngày trước nói: “ A, Diệp quản lý, thật là ngượng ngùng….”Diệp Tử Khuynh liền đi nhanh đến sau bàn công tác, gì cũng chưa nói, xoay người một cái, mở miệng cắn, miệng lưỡi ẩm ướt quấn vào nhau. Tần Yến bị hôn đến choáng váng. Diệp quản lýđem văn kiện phóng lên bàn, sau đó càng nhiệt tình đem Tần Yến đặt ở ghế dựa hôn sâu. Cảm giác đầu lưỡi bị hút vào cùng nhiệt độ cơ thể Diệp Tử Khuynh khiến Tần Yến rất nhanh liền có phản ứng, hắn đã quên nguyên tắc, ôm cổ Diệp Tử Khuynh muốn nhiệt tình đáp lại hắn, hôn càng sâu thêm một chút. Diệp Tử Khuynh vừa hôn hắn, vừa ló ra một bàn tay xoa đến hạ bộ Tần Yến, cách quần âu mỏng manh vì hắn thủ ***. Tuy rằng không phải trực tiếp lích thích, nhưng Tần Yến đã tích cóp một tuần rồi, hơn nữa loại cảm giác yêu đương vụng trộm rất kích thích….. Diệp Tử Khuynh vuốt vuốt, Tần Yến bắtđầu lo lắng mình sẽ làm ướt quần. Cũng may hắn đúng lúc dừng tay. Tần Yến mở to mắt, nhìn đến Diệp Tử Khuynh vẫn giá bộđứng đắn, chỉ có môi là hồng hồng, nước bóng bóng, làm người thích. “Ta muốn chỉnh chết ngươi.” “Phốc!” Tần Yến không thểđình chỉ, cười phun tới. Này thật sự không thể trách hắn, câu kia vừa ra Tần Yến liền nghĩ y có phải hay không sáng sớm uống lộn đồ. Quả nhiên Tần Yến bật cười làm Diệp thiếu gia lộ ra biểu tình táo bạo, vừa muốn động thủ, Tần Yến liền ngăn cản hắn: “Đẳng! Đợi… cái kia… ta không phản đối ngươi… chỉnh chết ta [ta dựa vào, thiếu chút nữa lại cười to] … nhưng hiện tại không qua thích hợp đi, bây giờđang là giờ làm việc.” Ngôn từ chính nghĩa hắn chuẩn bị một tuần rốt cục có chỗ dùng. Diệp Tử Khuynh giống như nghe xong lời hắn nói có chút bình tĩnh hơn, hắn hít sâu một cái, sau đó nói: “Vậy buổi tối, sau khi tan tầm, ngươi dám chạy thử xem.” Vừa nói, tay liền nâng lên, cách lớp áo sơ mi niết lấy đầu nhũ Tần Yến. Tần Yến đau đến thét lớn một tiếng, quần lót cũng đi theo ướt ướt: “…Biết, biết…” Nhìn bóng dáng Diệp Tử Khuynh rời đi, Tần Yến nhịn không đước ở trong lòng bi ai hộ cái mông mình. Thật vất vả dưỡng hảo lại muốn nở hoa rồi. Nhưng nghĩđến lần trước lăn giường… lúc hôn môi nóng bỏng, đầu nhũ giống như nữ nhân, bị ngoạn thân thể liền nhũn ra, điểm G bịđâm đến hai chân tự mở, nhận đến cường liệt khoái cảm… Tần Yến nghĩ, đêm nay thoải mái một chút, để cho tự tôn đi nghỉđi, chỉ cần hưởng thụ cao trào thì tốt rồi. END 28
|
Chương 29
Đáng tiếc, kế hoạch sau khi tan tầm thất bại. Giờ nghĩ trưa vừa hết, Tần Yến liền nhận một nhiệm vụ khẩn cấp đến N thị công tác, sợ là ngay cả cuối tuần cũng phải ở lại. Hắn chỉ kịp chạy về nhà thu thập một ít nhu yếu phẩm, cũng là ngay tại trên đường gọi điện cho Diệp Tử Khuynh giải thích. Thiếu ga nghe điện thoại giọng lãnh lãnh, cũng không nghe ra cảm xúc gì. Tuy rằng Tần Yến lần này là có lý do đầy đủ, nhưng chỉ cần thiếu gia vui, y ngay cả lấy cớ cũng không cần, đi tìm hắn rồi chỉnh chết hắn. Nghĩ đến buổi sáng hôm nay Diệp Tử Khuynh bộ dáng đặc biệt không nói lý, Tần Yến nhẹ nhàng thở dài một hơi. Đến N thị thời gian đã không còn sớm sủa gì, nhưng Tần Yến đến đây không phải phung phí thời gian đi du lịch, hắn chân không chạm đất bận rộn thật lâu, ngay cả cơm chiều cũng làăn vội. Lúc 10 giờ hơn, Tần Yến rốt cục về tới khách sạn, ai biết, một kinh hỉ lớn đang đợi hắn—trong phòng bật đèn sáng trưng, trên giường có một người chính là tiểu thiếu gia Diệp Tử Khuynh. Hơn nữa hắn bộ dáng tóc ẩm ướt, ngồi ở trong chăn như muốn nằm xuống. “Diệp… Diệp Tử Khuynh, nguwoi như thế nào ở chỗ này?!” Lúc công tác, Tần Yến bình thường gọi hắn là Diệp quản lý, lúc lén lút, thì chỉ thường gọi, “Uy”, “Diệp quản lí” hoặc là“Ba ba”. Cho nên lúc mở miệng hỏi y, hắn có chút ngập ngừng, nhất thời không biết xưng hô thế nào mới tốt, dù sao lúc này vẫn tiếp tục gọi “Diệp quản lý” cũng quá giả tạo. “Muốn tới liền tới.” Diệp Tử Khuynh ngẩng đầu liếc hắn một cái, có vẻ bình tĩnh và kì quái. “Kia…ngươi vào bằng cách nào a.” “Ta còn không nghĩ đến chỗ nào ta không vào được.”Đại thiếu gia khẽ nhíu mày. Uy, ngươi là cái gìđó thần trộm sao? Tần Yến ở trong lòng thổ tào. Lúc này Diệp Tử Khuynh đột nhiên đứng lên: “Đem quần cởi, quỳ xuống.” “Chờ, chờ một chút!” Tần Yến rụt lại. “Lại làm sao.”Ý tứ trên mặt không kiên nhẫn càng rõ ràng. “Chuyện này còn chưa xong, ta còn phải xử lý lại… Rất trọng yếu….Kính nhờ, ngươi chờ một chút đi.” Diệp Tử Khuynh đầy mặt khó chịu, không đểýđến hắn, yên lặng ngồi ở trên giường, xem nhưđáp ứng. Tần Yến kinh sợ, bắt đầu mở máy tính bận rộn làm việc, nhưng là ngẫu nhiên không chúý, len lén liếc mắt một cái Hoàng Thượng cách đó không xa. Tóc của hắn không vuốt keo, khiến hắn nhìn qua thực trẻ trung, mềm mại; Im lặng ngồi ở trên giường nghịch di động, bộ dáng ngẩn người, ngoan giống như một con thỏ, làm người ta không thể nào lien tưởng tới ác ma đêm đó. Cho đến khi Tần Yến bận rộn xong rồi, vừa nhấc đầu, lại phát hiện Diệp Tử Khuynh đãôm gối đầu ngủ. Thấy thế, Tần Yến khóe miệng có chút run rẩy, hắn nghĩ, Diệp Tủ Khuynh ngàn dặm xa xôi lái xe chạy tới đây, hắn hiện tại nếu không gọi y tỉnh, cùng y đến một phát, y tỉnh lại có phải hay không sẽ tức giận đem hắn làm đến chết? Cái này không tốt, hắn ngày mai còn phải trực ban cuối tuần đâu. Nhưng bây giờ cũng không phải thời cơ tốt đẹp gì, hắn mệt muốn chết rồi, cường độ công việc quá cao, hắn không có sức lực làm việc trên giường nữa. Hắn châm trước, vẫn là bí quá hóa liều, lặng lẽ ngủ bên cạnh Diệp Tử Khuynh. Hắn tắt đèn, bóng tối bao trùm, hắn nhẹ dịch người vào một chút, ngủi mùi hương cỏ xanh. Sáng sớm hôm sau, Tần Yến bịđồng hồ báo thức làm tỉnh giấc. Hắn thống khổ suy nghĩ: “Hôm nay còn phải tăng ca.” cố gẳng tỉnh tỉnh đi lên. Một lát sau, Diệp Tử Khuynh nghe động tĩnh hắn cũng tỉnh, đi theo hắn rửa mặt, thay quần áo vv…. Kỳ quái là, y đối sự tình đêm qua không đề cập đến, thậm chí không hề mở miệng nói chuyện. Tần Yến có chút tòm mò, nghĩ hắn như thế nào cam tâm chạy tới đây một đêm, gì cũng không làm, quăng một cái liền nhìn thấy y ôm gối ngủ. Tái cẩn thận ngẫm lại, hắn giống như ngày hôm qua rất không hợp lý. Vì thế hắn miết miệng mở lời: “ Cái kia, Diệp Tử Khuynh , ngươi…. Ngày hôm qua có phải hay không cóđiểm kì quái?” “Ân?” Diệp Tử Khuynh đứng trước gương đeo caravat, không có biểu tình, ngay cả hắn cũng không themf nhìn một cái. “Ta chính là muốn nói………Ách… Ngươi ngày hôm qua cóđiểm là lạ…..Là có chuyện gì sao?” Diệp Tử Khuynh không trả lời, hơn nữa động tác thu thập trên tay cũng không dừng lại, như là không nhìn Tần Yến vẫn đề. Hắn vẫn trầm mặc, trầm mặc cho đến khi Tần Yến cảm thấy xấu hổ, hắn đột nhiên mở miệng, như là lơđãng: “Ngày hôm qu là ngày giỗ mẹ ta.” “A… a, xin lôi.” “Không có việc gì, bà mất lâu rồi, ta không có cảm giác gì.” “Kia… Ngươi cũng không đi cúng mộ sao?” “…Ở chỗ lão gia, quá xa, lười đi.” “Ở nơi nào a, lão gia nhà ngươi.” “B thị.” “Kia cũng không phải quá xa… Ngồi máy bay liền đến.” “Kia cũng lười đi.” “…….” Tần Yến thấy hắn nói dường như không quan trọng, thậm chí có chút lạnh lùng, nhưng lúc nói đến chuyện này, đầu vẫn cúi, trong ánh mắt dường như có chút bi thương. Hắn đột nhiên nghĩđến, loại chuyện này hẳn là phụ tử hai người cùng đi làm, nhưng quan hệ của y cùng Diệp tổng tài…. Cho dù làở cùng công ty, cũng không thấy họ trao đổi gì nhiều…. Chắc là ba ba y cũng không nói gì thì y cũng không muốn đi… Hắn tâm đột nhiên cóđiểm không đành lòng, đại khái là vì quan hệ tuổi tác, hắn đối Diệp Tử Khuynh sinh ra tâm tình ‘muốn chiếu cố y’: “Cái kia…. Muốn hay không cuối tuần ta cùng ngươi trở về?…. Đi xem mụ mụ ngươi?” Diệp Tử Khuynh động tác đột nhiên dừng một chút, cả buổi sáng không biểu tình mặt đột nhiên mắt lộ ra hung quang nhìn hắn một cái: “Ngươi chó ngươi là ai?” Sau đó liền mở cửa rời đi. Tần Yến cóđiểm bất đắc dĩ, quả nhiên là tiểu lão hổ, không dễ dàng đụng tới. Tần Yến là người suy nghĩ thấu đáo, thông suốt liền đem chuyện này quăng đến sau đầu, chuyên tâm công tác. Sau khì về S thị, Diệp Tử Khuynh giống như khôi phục lại bình thường, tuy rằng vẫn nói không nhiều. Này một tuần trôi qua chán nản, Diệp Tử Khuynh cũng không đến gây rối hắn. Thẳng đến buổi tối thứ tư, hắn nhận được tin nhắn từ Diệp Tử Khuynh: tối mai bảy giờ lên phi cơ, tan tầm liền đến sân bay. — cái gì? — Đi B thị. — Nga nga… Hảo. Tần Yến buông di động, vội vàng thu thập này nọ, trong lòng nghĩ: vị này đại ca thực không được tự nhiên lại còn có tiết tấu. END 29
|