Bé Thỏ Con Của Hổ Thần
|
|
14 Buổi tối lão hổ nằm trên bậc thang ở thần điện, nhìn Thiên Hà phía xa sáng lấp lánh, bé thỏ nhỏ từ từ để cho giỏ hoa bay qua bên trên đầu Khiếu. Khiếu đối với bé nói. -Dám ngủ ở ngay trên miệng lão hổ cũng chỉ có con thỏ ngươi là đầu tiên. Bính Bính không phải là hiểu được ý tứ của Khiếu chính là cảm thấy ngủ ở bên hổ ca ca thật an toàn. Lão hổ nhìn một chút bé thỏ đang ngủ ở bên cạnh mình, bé thỏ nhỏ biến thành một tiểu hài tử thật đúng là đẹp mắt đây, hai mắt thật to, làn da trắng trẻo, lỗ mũi thanh tú, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận. Trong lúc ngủ mơ còn đang run run hai lỗi tai to. Ai nói nuôi bé là một chuyện phiền toái, bất quá thấy bé như vậy người nào lại không muốn chăm sóc bé đây? (không biết tên nào còn muốn đem cho a!!!) Buổi sáng Khiếu mở ra mắt liền thấy bé thỏ đã đứng ở trước mắt hắn, hai chân chụm vào một chỗ, hai tay đặt ở trước người nhìn hắn tỉnh hướng về phía hắn vui vẻ vẫy vẫy lỗ tai. -Hổ ca ca buổi sáng tốt lành. -Hảo! Lão hổ đứng lên duỗi thắt lưng, cân nhắc có muốn đi Thiên Hà bên kia tắm một cái cho thanh tỉnh đầu óc hay không, tối hôm qua hắn nhìn bé thỏ nhỏ nhìn tới nửa đêm, cũng không biết mình nghĩ cái gì. Lão hổ hướng cửa đi, bé thỏ nhỏ nhảy vào giỏ hoa phiêu phiêu ở phía sau đi theo. Lão hổ quay đầu lại nói với bé. -Ta đi bờ sông tắm rửa một lúc nữa sẽ trở lại. -Bính Bính đi theo ngươi, ta muốn uống một chút nước. -Nga! Đúng rồi, ngươi từ lúc lên trời cho tới bây giờ còn chưa có uống nước, ngươi có khỏe không? -Ta có ăn rau cỏ cùng củ cà rốt, sẽ không khát. -Vậy thì cùng đi đi. Khiếu đem bé thỏ mang tới bờ sông, mình xuống nước tắm rửa, bé thỏ nhỏ ở bờ sông uống nước. Bính Bính uống nước xong nhìn hình dạng mình biến thành người trong nước, bé đây là lần đầu tiên thấy mình biến thành người có bộ dáng thế nào, như vậy coi như đẹp mắt đi.
|
15 Bé là một con thỏ lai, toàn thân đều là màu trắng chỉ có ngực là một mảng lông màu đen, biến thành người đám lông màu đen hóa thành hoa văn trên y phục, trên ống tay áo màu trắng tựa hồ có một vết đen không biết dính ở nơi nào, đó là một vết bẩn, bé thỏ nhỏ lấy tay thấm nước lau vết bẩn kia, tay loài người chính là hữu dụng vào lúc này đây. Khiếu nhìn bé thỏ nhỏ ở bên bờ đang cố gắng tẩy vết bẩn, thật là một bé con thích sạch sẽ. Khiếu hướng bé thỏ nhỏ đi qua, thình lình nghe một tiếng thét chói tai. -A! Một nữ nhân áo lam xông lên đem bé thỏ nhỏ ôm vào trong ngực. Khiếu định thần nhìn lại, là Thủy Thần Nương Nương. Thuỷ thần mạc danh kỳ diệu trừng mắt nhìn Khiếu. -Lão hổ ngươi nghĩ làm cái gì, mặc dù con thỏ tinh này dáng vẻ rất non mềm rất đáng yêu, nhưng ngươi phải biết ngươi chính là thần tiên a, yêu tinh tự tiện xông vào thiên cung là không nên, nhưng ngươi cũng không thể đột nhiên tập kích nó, yêu tinh tốt có thể giáo hóa. Khiếu không biết giải thích sao khi bị giáo dục. -Thủy Thần nương nương ta nghĩ là ngươi đã lầm, con thỏ này là theo ta tới, còn có bé không phải là yêu tinh, bé là ăn tiên đan của Lão Quân mới biến thành người. Thủy Thần xác nhận cúi đầu nhìn, liền cảm giác Bính Bính giãy giụa, cố gắng đá đá đôi chân ngắn, thủy thần để bé xuống đất, bé vừa chạy vừa nhảy đến núp vào phía sau lưng Khiếu, xem ra chính mình dọa đến bé. -Hắc hắc, ta còn tưởng rằng ngươi muốn đánh lén bé? Ta trước kia ở dưới nước nhìn thấy lão hổ như ngươi vậy đánh lén những động vật đến uống nước. Thủy Thần giải thích. -Không quan hệ, chẳng qua là bé thỏ nhỏ nhát gan. Khiếu cúi đầu đối với Bính Bính núp ở sau chân của mình nói. - Bính Bính không phải sợ, đi ra vấn an Thủy Thần nương nương. Bính Bính bị Thủy Thần đột nhiên bắt lại bị kinh sợ không chịu đi ra, chỉ chịu lộ ra đôi tai tai to lắc lắc bày tỏ ý vấn an. -Thật là bé con đáng yêu, Khiếu đem bé cho ta đi.
|
16 Khiếu biết Thủy Thần đang nói đùa, nàng ở dưới nước căn bản không có biện pháp nuôi sinh vật trên cạn. -Hảo a, bất quá muốn ngươi đem thủy thần điện để đổi. -Khiếu ngươi quá tham lam đi? Khiếu và Thủy Thần nói giỡn với nhau, bất quá bé thỏ con không biết, lời của bọn họ bé nghe được trong lòng thật khó chịu. Bé thỏ nhỏ rũ hai lỗ tai xuống ôm chặt lấy Khiếu, chân run run run run. -Không có việc gì không cần ôm lấy chân của ta, đi ra chào hỏi cùng Thủy Thần nương nương. Không nói không cần gấp gáp, Khiếu vừa nói, bé thỏ nhỏ quỳ xuống đôi mắt bắt đầu đỏ lên, cái miệng nhỏ nhắn bắt đầu khóc lớn. -Bính Bính không muốn đi cùng nàng, Bính Bính thích hổ ca ca, muốn cùng hổ ca ca ở chung một chỗ, Bính Bính đáp ứng ngươi, sau này sẽ tự mình tìm đồ ăn, nhà ở sẽ tự mình quét dọn, không cho hổ ca ca thêm phiền toái, trở lại nhà hổ ca ca ta liền ngây ngô ở phía sau cửa, hổ ca ca không gọi ta cũng không đi ra vẫn không được sao? -Ha ha, bé thỏ nhỏ ngươi thật nghĩ ta dẫn ngươi đi sao? Nhà ta ở dưới nước muốn nuôi ngươi cũng không được, ta cùng Khiếu đang nói đùa. Xem ngươi khóc đến mắt cũng biến đỏ rồi. Thủy Thần đi lên đem Bính Bính ôm lấy. -Đều là lỗi của ta, mới vừa rồi dọa đến bé thỏ nhỏ, chỉ đùa một chút còn đem bé thỏ chọc đến khóc, ta nên bồi thường cho ngươi, không nên khóc, ta đưa ngươi một món đồ coi như bồi thường. Thủy Thần từ trên đỉnh đầu gỡ xuống một cái lược. -Cái lược này theo ta nhiều năm có một ít pháp lực, ngươi chỉ cần dùng nó nhẹ vẽ lên mặt đất sẽ xuất hiện một dòng nước nhỏ, đừng đánh giá thấp dòng nước này, thời khắc nguy cấp có thể giúp ngươi, hơn nữa một dòng nước nhỏ này để cho một con thỏ nhỏ giải khát vậy là đủ rồi, như vậy ngươi sau này cũng không cần chạy đến thiên hà xa như vậy để uống nước nữa.
|
17 Bé thỏ nhỏ quay đầu nhìn Khiếu không biết món đồ đó có thể lấy không? Khiếu biết rất rõ, đó chỉ là một cái lược nhưng tiện lợi vô cùng. -Thủy Thần nương nương hảo tâm cho ngươi, ngươi còn không nhanh cầm lấy? Bé thỏ nhỏ nhận lấy liền lật qua lật lại nhìn một chút. -Cám ơn nương nương. Bé thỏ nhỏ lỗ tai to vẫy vẫy mấy cái bày tỏ ý cảm tạ. -Bé con thật đáng yêu, ngươi bao lớn? -Hơn hai tháng tuổi. -Trời ạ, ngươi là sinh vật nhỏ nhất thiên giới đi. Thật đáng yêu a. Thủy Thần vừa nói chuyện, vừa theo thói quen lấy ra cái lược chải đầu cùng da lông trên người cho bé thỏ nhỏ. Bé thỏ nhỏ ngạc nhiên nhìn cái lược với những chiếc răng lớn từ từ lướt qua trên người, cảm giác kia còn rất thoải mái, được chải qua bộ lông so với trước kia óng mượt hơn nhiều. -Cái này có thể chải lông sao? Bé thỏ nhỏ chỉ cái lược hỏi. -Dĩ nhiên a, lược chính là dùng để chải lông. Bé thỏ nhỏ lấy ra cái lược thủy thần cho bé. -Cái này cùng loại cũng có thể sao? -Có thể a, ngươi bình thường có thể dùng nó chải đầu chải lông, chỉ có vẽ trên mặt đất mới có thể ra nước. Bé thỏ nhỏ dùng răng thỏ cắn môi dưới nhìn Khiếu tựa hồ đang suy nghĩ cái gì. Bé từ từ chậm rãi đi tới bên người Khiếu, Khiếu mới tắm xong, trên người lông mao có chút rối loạn. Bé thỏ nhỏ cầm lược nhẹ nhàng chải lông trên chân lão hổ, một tấc một tấc chải thật tốt thật nghiêm túc. -Bé con hiểu chuyện. Thủy Thần nhìn bé con cũng không có tâm chơi cùng nàng, một mực nhào vào trên người Khiếu, vung tay áo biến mất. Thỏ chải lông cho lão hổ trước nay không có tiền lệ, ngay cả Khiếu cũng không nghĩ tới sẽ cho bé thỏ nhỏ chải lông cho hắn, Khiếu cúi đầu nhìn bé thỏ nhỏ đang rướn chân, vẫn còn hướng chỗ cao hơn cố gắng chải. Khiếu lấy cái đuôi của mình quấn lấy bé nâng lên.
|
18 -Bé thỏ nhỏ ngươi muốn làm gì? Bính Bính ngẩng đầu nhìn Khiếu. -Chải lông cho hổ ca ca. -Lông của ta không cần chải. Khiếu tiêu sái lắc lắc thân thể liền đem những giọt nước vẩy ra ngoài. -Đi, về nhà. Lão hổ ngẩng đầu bước tới phía trước, Bính Bính nhảy trở về giỏ hoa nhỏ của mình lẽo đẽo bay là là bên cạnh đầu lão hổ. -Thật không muốn sao? Chải lông rất thoải mái, chải một cái lại một cái giống như …… . Giỏ hoa nhỏ từ từ rơi ở phía sau, chờ Khiếu quay đầu lại nhìn, phát hiện giỏ hoa rơi trên mặt đất, bé thỏ nhỏ đem đầu vùi trong đám rau cỏ không biết làm cái gì. Khiếu đi tới hỏi. -Tại sao không đi? -Hức hức. Tựa hồ là tiếng khóc của bé thỏ nhỏ. Khiếu dùng móng vuốt đem đám rau gạt ra, thấy bé thỏ nhỏ đem thân thể co lại thành một đoàn ở trong giỏ khóc. -Mới vừa rồi còn rất tốt tại sao lại khóc? -Ta nghĩ tới mụ mụ, mụ mụ thường dùng móng vuốt chơi với ta. -Muốn mụ mụ sao? Bé con đáng thương. Khiếu tha giỏ hoa mang về thần điện, bé thỏ nhỏ vẫn còn khóc. Khiếu móng vuốt giơ lên lại buông xuống, nó rất muốn cho bé thỏ nhỏ một chút an ủi, nhưng là móng vuốt của mình quá lớn, đoán chừng vuốt xuống một cái có thể làm bé thỏ nhỏ hộc máu. Khiếu thu nhỏ thân hình gần bằng một con thỏ lớn, sau đó dùng móng vuốt êm ái vuốt ve bé thỏ nhỏ. Bé thỏ nhỏ vui mừng ngẩng đầu nhìn. -Hổ ca ca. Bé không nghĩ tới hổ ca ca có thể biến thành nhỏ như vậy. -Đừng khóc, qua vài ngày có thời gian, ta dẫn ngươi đi xuống xem một chút. Bé thỏ nhỏ ánh mắt sáng rỡ, không ngừng gật đầu. -Ân! Hổ ca ca tốt nhất, nơi này cũng muốn. Bé thỏ nhỏ bốn chân hướng lên trời muốn Khiếu vuốt cái bụng nhỏ của nó. Khiếu vì muốn dỗ bé không khóc liền thuận ý của bé, dùng đệm thịt mềm mềm ở chân vuốt ve cái bụng của bé thỏ, ấn ấn thấy được tính khí nho nhỏ giữa hai chân bé thỏ. Dáng dấp nho nhỏ lại ẩn nấp dưới lớp lông làm không nhìn ra giới tính, Khiếu hỏi. -Ngươi là con đực đi? -Ân! Ta có tiểu kê kê chẳng qua là nhìn như vậy hơi nhỏ thôi. === sao tui có cảm giác đây là Shota nha
|