Ngược Ái Chi Luyến
|
|
♣Chương 70♣
Trương Phong Dương nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái bộ dáng muốn vặn vẹo chơi đùa phá phách, Trương Phong Dương sợ hai tiểu tử hoạt bát hiếu động này tới mệt mỏi rồi còn Tôn Ngữ một thân ốm đau, liền đối với bọn nó hơi hơi lắc lắc đầu, lấy ngón tay đặt ở ngoài miệng, ý bảo đám bảo bối im lặng một chút, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hình như là nghe hiểu lời nói Trương Phong Dương, liền ngoắc xoay cái đầu nhỏ, lông mi đôi mắt to nhẹ nhàng chớp chớp, bọn nó nhìn phụ thân thực nghe lời im lặng rúc vào trong lòng Tôn Ngữ…
Đại khái qua một thời gian ngắn, lúc Trương Phong Dương xem bọn nó, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái mở to mắt, cánh tay béo nhỏ vân vê cúc áo trên quần áo của Tôn Ngữ, giống hai con gấu Koala nhỏ áp sát trên người Tôn Ngữ, Tôn Ngữ hơi mệt một chút hơn nữa lại bởi vì mất máu quá nhiều, liền ôm bọn nó nhắm mắt lại, chợp mắt một chút…
Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái thân thể nho nhỏ cuốn mình thành hình vòng cung trong túi sinh nhi, thường thường động một chút xoay một chút, tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, dùng ánh mắt rất trẻ con hồn nhiên, nhìn hai ba ba của bọn nó, nhìn cảnh vật chung quanh, thuần khiết làm cho người ta động tâm…
Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái phi thường thích cười, lúc cười rộ lên trên gương mặt còn mang theo hai cái tiểu má lúm đồng tiền, hai cái tiểu má lúm đồng tiền kia tựa như có thể chảy ra mật đường ngọt chết người…
Trương Phong Dương lẳng lặng nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái, kỳ thật hai tiểu yêu quái rất ngoan ngoãn, không thích khóc cũng không thích nháo, chỉ thích quấn quít lấy người muốn người ta bồi bọn nó chơi đùa…
Bộ dạng của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái vô cùng xinh đẹp, suông suông non nớt, trên người ôn nhu mềm còn thơm ngào ngạt, mập mạp tựa như tiểu thiên sứ có cánh trong bức tranh, có thể nói ai nhìn bọn nó cũng nhịn không được yêu thích…
Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái mở hai mắt thật to quan sát đến Trương Phong Dương, hít hít cái mũi nhỏ ngửi ngửi mùi hương trên tay Trương Phong Dương vuốt ve bọn nó, đám tiểu yêu quái cũng đại khái có thể phân biệt ra ai là ba ba của bọn nó, ai là ma ma của bọn nó, cái miệng phấn hồng nhỏ nhắn pi-pô thành hình chữ O đáng yêu, Trương Phong Dương nhìn bộ dáng ngây ngốc của bọn nó nở nụ cười… .
“A… a…” Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái vui vẻ một tả một hữu hôn đến trên mặt Tôn Ngữ, sau đó không ngừng dùng tiểu đầu lưỡi phấn hồng non nớt liếm mặt Tôn Ngữ, tựa như tiểu động vật liếm liếm làm nũng với mẫu thân mình….
“Các ngươi, hai tiểu quỷ phá phách này “Tôn Ngữ lại bị hai tiểu tử nghịch ngợm liếm làm bừng tỉnh, Tôn Ngữ ôm Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái, cười toe tóe…
Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hưng phấn mà liếm làm cho mặt Tôn Ngữ đầy nước miếng, sau đó bị Trương Phong Dương một phen đẩy ra đem bọn nó trở về túi sinh nhi, treo đến trên đầu giường.
“Uy! Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái không được tùy tiện hôn ba ba của các ngươi! Chỉ có phụ thân ta mới có thể hôn hắn! Biết không?” Trương Phong Dương ghen tị, nói xong liền cúi xuống mạnh mẽ hung hăng hôn miệng Tôn Ngữ một cái, lập tức ngậm đầu lưỡi mềm mại của Tôn Ngữ…
Tôn Ngữ vội vàng đẩy Trương Phong Dương ra, quay đầu nhìn Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái bị Trương Phong Dương treo tại đầu giường đang ngậm ngón tay ngây ngốc nhìn bọn hắn chằm chằm, không được tự nhiên nói; “Ngươi làm gì vậy, đám tiểu yêu quái đang nhìn chúng ta đấy, không được dạy hư tiểu hài tử ”
“Hắc hắc… Bọn nó còn nhỏ cái gì cũng không biết, không liên quan…” Trương Phong Dương liếm liếm đầu lưỡi cười xấu xa nói, mấy ngày này hắn đã lâu cũng không có hôn ca ca của hắn, hắn không thể khống chế chính mình, chỉ hôn một cái thật sự là hắn còn chưa thỏa mãn , đã bị đẩy ra, thật cụt hứng.
“Ca ca, Thế nào? Thích Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái không?” Trương Phong Dương bế đám tiểu yêu quái ôm đến bên cạnh Tôn Ngữ .
“Ta thực thích bọn nó!” Tôn Ngữ ôm Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hôn bọn nó một cái.
“Bất quá, đám tiểu yêu quái của ta cũng quá nhỏ, bọn nó tựa như con mèo con, ngươi nói về sau bọn nó có thể lớn lên không?” Tôn Ngữ thực lo lắng hắn sợ đám tiểu yêu quái về sau không thể lớn lên được thì phải làm sao bây giờ nha.
“Ca ca, bọn nó nhất định có thể lớn lên, từ giờ trở đi ta sẽ bổ sung dinh dưỡng rất tốt cho bọn nó, nuôi bọn nó mập mạp, về sau đám tiểu yêu quái sẽ cường tráng, có thể đi khi dễ tiểu hài tử khác, còn không thì hai tiểu tử nhỏ như cũng đáng yêu, mê người, sau khi trưởng thành, nhất định có thể trở thành hai mỹ nhân mê hoặc vạn người, đến lúc đó Tiểu Yêu sẽ mê đảo toàn bộ nam nhân trên thế giới, còn Tiểu Quái sẽ mê đảo toàn bộ nữ nhân trên thế giới, thế nào đám tiểu yêu quái của chúng ta lợi hại chứ!” Trương Phong Dương nhìn đám tiểu yêu quái đáng yêu trong túi sinh nhi, Trương Phong Dương rất vui vẻ, hắn nghĩ chỉ có mình mới có thể sinh ra đứa trẻ đáng yêu như vậy, cân nhắc chờ đám tiểu yêu quái lớn một chút cho bọn nó đi học, để cho bọn nó làm một người thông minh, đi chúa tể những người khác, đi chinh phục người khác, đúng rồi còn học võ và vân vân tăng cường thể lực…
“Phong Dương! ngươi lại ở nơi nào nói hưu nói vượn!” Tôn Ngữ chỉ hy vọng đám tiểu yêu quái tương lai có thể bình an, trở thành hai đứa nhỏ nhu thuận, cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái hơi hơi hé ra hợp lại, hai cái cẳng nhỏ nhích tới nhích lui, đây là hai sinh mệnh hoàn toàn mới, Tôn Ngữ nhìn đứa nhỏ, trái tim Tôn Ngữ vui sướng tràn ngập. Đám tiểu yêu quái ngũ quan xinh xắn hoàn toàn là phiên bản lúc còn nhỏ của Trương Phong Dương thật sự rất đẹp.
Chính là đám tiểu yêu quái đột nhiên khóc nháo lên, trợn to con mắt màu đen hướng trong lòng Tôn Ngữ, đạp đến đạp đi làm cho Tôn Ngữ không biết làm sao.
“Phong Dương, đám tiểu yêu quái làm sao vậy?” Lòng Tôn Ngữ có chút chua xót đẩy cái đầu nhỏ của hai tiểu tử không ngừng chui vào trong ngực hắn ra, Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái một tả một hữu dùng đôi môi mỏng theo bản năng ngậm đầu vú nho nhỏ trên ngực Tôn Ngữ không ngừng mút mút, Tôn Ngữ nghĩ rằng đại khái bọn nó đói bụng, nhưng hắn cũng thật không có sữa.
“Đám tiểu yêu quái, thực xin lỗi… Ba ba không thể cho các con ăn!”Tôn Ngữ sờ sờ cái bụng nhỏ có chút đói bụng của của Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái
“Ân… Sữa đã chuẩn bị tốt, ca ca chúng ta cho bọn nó ăn đi!” Trương Phong Dương nhìn đám tiểu yêu quái bộ dáng đói khát, vội vàng dùng hai cái bình bú sữa tràn ngập sữa ấm, tiến lên ôm lấy Tôn Ngữ tựa vào đầu giường.
“Hảo” Tôn Ngữ có chút mỏi mệt, từ trong tay Trương Phong Dương tiếp nhận bình sữa ấm.
Chính là Tôn Ngữ cùng Trương Phong Dương bọn họ tay chân luống cuống đút cho Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái uống một hơi, thiếu chút nữa làm bọn nó bị sặc, tuy rằng Tôn Ngữ cũng từng chiếu cố Tiểu Phỉ Nhi nhưng đã lâu như vậy, hắn đều quên như thế nào chăm sóc tiểu trẻ con, Trương Phong Dương phải tìm đến y tá.
Y tá đi vào phòng, phe phẩy bình sữa một bên cho đứa nhỏ uống sữa một bên giảng giải cho Tôn Ngữ cùng Trương Phong Dương biết như thế nào để cho đứa nhỏ uống sữa, cầm bình sữa như thế nào, một lần uống bao nhiêu, như thế nào cho tiểu bảo bảo không bị sặc, y tá đều cẩn thận giảng giải cho hai tân ba ba kỹ lưỡng. Tôn Ngữ liền làm theo, y tá nhìn hắn sai tư thế, mỉm cười nhắc nhở hắn điều chỉnh góc độ bình sữa một chút, như vậy mới không làm đứa nhỏ bị sặc.
Tôn Ngữ dưới sự trợ giúp của y tá thật cẩn thận cho đứa nhỏ uống xong phần sữa thứ nhất, nhưng đám tiểu yêu quái tựa hồ còn chưa hài lòng hương vị của sữa, đứa nhỏ tiếp tục hướng đầu đến trước ngực Tôn Ngữ, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, Tôn Ngữ xấu hổ mặt đều đỏ lên.
” Đám tiểu yêu quái thực xin lỗi ba ba không có sữa, các ngươi uống sữa này đi!”
“Ca ca để ta làm cho. Bọn nó rất thích ta” Trương Phong Dương cầm lấy bình sữa từ tay Tôn Ngữ, đầu tiên ôm lấy Tiểu Yêu trong túi sinh nhi, nghiêng bình sữa nhắm ngay cái miệng anh đào nhỏ nhắn đang kêu than đòi sữa, Tiểu Yêu ủy khuất quay đầu, nó không phải thực thích bình sữa, nhưng còn bởi vì quá đói nên vẫn miễn miễn cưỡng cưỡng bắt đầu mút núm vú cao su, cánh tay giống như món đồ chơi lông nhung nho nhỏ mập mạp cố gắng cầm bàn tay to lớn của Trương Phong Dương.
“Ca ca xem, Tiểu Yêu rất nghe lời của ta ”
“Tiểu Quái cũng rất nghe lời của ta!” Tôn Ngữ bắt chước bộ dáng Trương Phong Dương đút cho Tiểu Quái từng chút,
Đám tiểu yêu quái chậm rãi thưởng thức hương vị sữa ngọt ngào, đám tiểu yêu quái mỗi đứa một cái bình sữa, cái miệng nhỏ nhắn ngậm núm vú cao su, ra sức mút mút, xem ra uống rất thơm ngọt, trong cổ họng còn phát ra âm thanh nhỏ ” ừng ực ừng ực” nuốt xuống.
Đám tiểu tử kia uống sữa ngon lành, một thời gian sau sữa đã uống sạch, hai bảo bối sau khi uống no, còn mở ra cái miệng nhỏ nhắn, ợ một tiếng thật vang, đáng yêu chịu không được, chọc cho Trương Phong Dương cùng Tôn Ngữ vẻ mặt tươi cười.
Đám tiểu yêu quái rất nhanh liền ăn no, ngậm núm vú cao su ở trong lòng Tôn Ngữ nhắm hai mắt lại, nhưng định lấy bình sữa ra hoặc buông bọn nó ra, chỉ cần vừa ly khai ôm ấp của Tôn Ngữ liền lại mở mắt ra, cái miệng mếu máo biểu tình muốn khóc, thân thể Tôn Ngữ không ổn nên hắn muốn nằm xuống, Tôn Ngữ bất đắc dĩ nhìn Trương Phong Dương “Hai bảo bối muốn ngủ, vậy làm sao bây giờ?”
, Trương Phong Dương cúi xuống làm động tác dịu dàng ôm lấy đứa nhỏ “Ca ca… Chúng ta cùng nhau dụ bọn nó ngủ.”
“Ân…” Bởi vì Tôn Ngữ không thể nhấc thân, Trương Phong Dương vẫn ôm đám tiểu yêu quái nhẹ nhàng trái phải đung đưa, Trương Phong Dương nói; “Ca ca ngươi hát cho Tiểu Yêu cùng Tiểu Quái nghe đi, ngày xưa ta ngủ không được ngươi hát ru thì ta mới ngủ được!”
Tôn Ngữ nằm ở trên giường, nhẹ nhàng ngâm nga khúc hát ru, đám tiểu bảo bảo ở trong lòng Trương Phong Dương lay động đến lay động đi phù họa theo khúc hát ru Tôn Ngữ nhẹ nhàng ngâm xướng sau đó liền nhắm hai mắt lại.
Trương Phong Dương đem bọn nó đặt vào lồng giữ ấm, Trương Phong Dương cùng Tôn Ngữ còn thay tả cho bọn nó để nước tiểu không ẩm ướt, đám tiểu yêu quái ngậm núm vú cao su cười, cái bụng nhỏ ăn no nặng nề ngủ.
Chờ sau khi đám tiểu yêu quái ngủ, Tôn Ngữ mới lấy lại tinh thần nhìn về phía Trương Phong Dương, Tôn Ngữ cầm tay Trương Phong Dương, thanh âm mỏng manh nói; “Phong Dương! ta muốn nói chuyện với ngươi.”
“Ca ca ngươi nói đi!” Trương Phong Dương sờ sờ đám tiểu yêu quái đang ngủ say, còn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn nó.
“Kỳ thật ta là muốn nói… Ta muốn yên tĩnh một chút, ta muốn đi ra nước ngoài, đi hoàn thành giấc mộng từ nhỏ của mình, muốn đi vòng quanh thế giới, đến các nơi trên thế giới, có thể chứ?”Tôn Ngữ nhìn Trương Phong Dương thử hỏi.
Trương Phong Dương thân thể cứng đờ, gục đầu xuống cúi đầu chỉ cảm thấy ca ca hay là vẫn còn giận mình, còn oán hận mình từng đối đãi với ca ca như vậy, nhưng hắn thật sự biết sai lầm rồi, hắn muốn bù đắp cho ca ca, liền vội vàng đi đến bên giường bắt lấy tay Tôn Ngữ nói: “Ca ca ngươi mới vừa qua phẫu thuật, cần nghỉ ngơi, … Vừa rồi ngươi nói cái gì ta không có nghe thấy, mấy ngày nữa bàn lại đi, chờ ngươi tĩnh dưỡng khỏe hơn đã… Chúng ta nói sau ca ca! Bác sĩ nói ngươi mất máu quá nhiều, phải nghỉ ngơi, sắp tới không thể xuống giường, ngươi vẫn là hảo hảo ngủ một giấc đi! Nếu buồn thì đọc sách! Chuyện gì khác cũng không muốn nói, ta không đồng ý, ta không đồng ý để ngươi rời đi!” Trương Phong Dương trốn tránh nói
“Không, ta muốn bây giờ nói liền, Phong Dương! ca ca muốn đi ra nước ngoài đến các nơi trên thế giới một chuyến “Tôn Ngữ kích động
Trương Phong Dương tránh cũng không thể tránh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng của Tôn Ngữ nói, “Được rồi, ca ca ngươi bình tĩnh một chút, đừng kích động, như vậy không tốt đối với thân thể.”
Tôn Ngữ gật gật đầu trên mặt lộ ra tươi cười kiên định, “Ta biết. Ta hiện tại rất không khỏe, ta sẽ cố gắng dưỡng tốt thân thể, nhưng ta vẫn muốn đi ra nước ngoài một chuyến, đi hoàn thành giấc mộng của ta. Có thể cho ta một cơ hội thực hiện giấc mộng không?”Tôn Ngữ quyết định hắn muốn sau khi thân thể khỏe lên sẽ dẫn Tiểu Phỉ Nhi rời đi. Đám tiểu yêu quái để cho Trương Phong Dương chiếu cố, hắn muốn ra nước ngoài vừa đi vừa làm, để cho mình du lịch một chuyến hảo hảo ngẫm lại như thế nào đối mặt với chuyện đệ đệ cùng mình sinh hạ đứa nhỏ.
Ca ca! Ta cũng hiểu, ta chỉ là mong bọn ngươi thân thể khỏe mạnh rồi thì có thể đi, ca ca! hiện tại ta sẽ không bắt buộc ngươi cái gì, ta muốn cho ngươi hạnh phúc, ca ca ! ngươi hạnh phúc ta mới có thể hạnh phúc, nếu ngươi không thích ta chạm vào ngươi, ta tuyệt đối sẽ không vô lễ đối với ngươi, ngươi cũng có thể đánh ta, chỉ cần không phải ngươi rời khỏi ta, ca ca ngươi có biết ta thật lòng yêu ngươi không, nhất định phải rời khỏi ta sao? Ca ca ta thật là khổ sở!”Trương Phong Dương hai mắt đỏ bừng tựa như một con đại khuyển sắp bị chủ nhân vứt bỏ.
|
♣Chương 71♣
“Ca ca chẳng lẽ ngươi không biết, đối với ta mà nói,ngươi là một người vô cùng quan trọng, ta biết trước kia ta đối xử với ngươi vô cùng tệ bạc, ta chính là vương bát đả, nhưng mà đừng rời khỏi ta ca ca, ngươi không phải nói không hận ta sao? Ca ca chẳng lẽ ngươi không cần không Phong Dương nữa ư?” Trương Phong Dương khóe mắt long lanh nước mắt, hắn cảm thấy ca ca vẫn còn hận mình vì ngày xưa mình đã làm những việc có lỗi với hắn.
“Phong Dương, tình yêu của ngươi đới với ta làm cho ta cảm thấy hít thở không thông, yêu của ngươi đã quy định phạm vi hoạt động của chúng la chính là giam cầm lẫn nhau , tình yêu không phải là như thế đệ đệ, ta muốn tự do, Phong Dương ca ca không hận ngươi, nhưng ta cũng là nam nhân ta cũng có chí hướng của mình,có giấc mộng của mình, ta muốn đi nhìn ngắm thế giới, ta muốn ở một mình để suy nghĩ về những việc đã qua, ngươi không phải là muốn cho ta được hạnh phúc sao? Thời gian ta ở cô nhi viện đã từng nghĩ nếu có cơ hội ta muốn ra bên ngoài nhìn ngắm thế giới,ta muốn sống đúng với con người của mình, nếu có thể thì cho ca ca một cơ hội để hoàn thành giấc mộng của mình được không?” Đôi mắt Tôn Ngữ tỏa sáng nhìn Trương Phong Dương.
“Ca ca ngươi không thể vì bọn nhỏ mà ở lại ư! Trương Phong Dương ôm Tôn Ngữ, gắt gao, hắn thật không nỡ, hắn thực sự hối hận nếu thời gian có thể quay lại, hắn nhất định sẽ dùng hết tất cả mọi thứ để yêu ca ca, sủng ca ca, nhưng mà trên thế giới không thể vãn hồi lại sự hối hận.
“Phong Dương mấy ngày này đã xảy ra rất nhiều việc,hiện nay lòng ca ca rất lộn xộn, ca ca chỉ muốn đi ra ngoài,để suy nghĩ xem nên cư xử với ngươi và bọn tiểu yêu,tiểu quái như thế nào? “
“Như vậy, ca ca ngươi có yêu ta không?” Trương Phong Dương ôm Tôn Ngữ đầu chôn sâu vào trong lòng Tôn Ngữ nghẹn ngào hỏi.
“Ca ca vĩnh viễn thích tiểu Phong Dương, nhưng chỉ là thích, chính là tình cảm huynh đệ mà thôi, tình cảm của chúng ta chính là tình cảm do máu mủ tương liên mà có, đó có phải là tình yêu hay không thì ta cũng không biết!” Tôn Ngữ cho rằng yêu chính là một việc cực kỳ trang trọng, cần phải có nhiều thời gian mới có thể xác nhận, tình cảm của Tôn Ngữ đối với Trương Phong Dương hắn cũng không rõ đó là tình huynh đệ ,tình thân, hay là tình yêu của các cặp tình nhân nữa, thực ra Tôn Ngữ rất là yếu đuối, từ nhỏ đến lớn hắn chỉ vì người khác mà sống , lần này hắn muốn sống cho bản thân mình,hắn muồn thực hiện giấc mơ úc còn nhỏ đó là đi tham quan tất cả các cảnh đẹp của các nơi trên thế giới, sau xác định xem tình cảm của mình đối với đệ đệ là như thế nào, vô luận tương lai như thế nào, hắn muốn thông qua chuyến du lịch này để xác định xem tình cảm của mình đối với đệ đệ mà nói là thình thân hay tình yêu, hắn muốn suy nghĩ vấn đề này một cách nghiêm túc…
“Ca ca ngươi không cần tiểu yêu và tiểu quái nữa sao?” Trương Phong Dương muốn tận lực vãn hồi lại suy nghĩ của ca ca.
“Ta không phải là không muốn bọn chúng!”
Tôn Ngữ nhìn nhìn tiểu yêu và tiểu quái đang nô đùa bên người mỉm cười nói” Ta sẽ trở về “
”Phong Dương ta không muốn nhiều lời , ta chỉ muốn hoàn thành giấc mộng của ta, không cần ngăn cản ta được không đệ đệ!”Tôn Ngữ hôn đệ đệ luôn thích dính lấy hắn nói.
” Được rồi! Nhưng mà ca ca, ta chỉ có một cái yêu cầu cuối cùng, ngươi nhất định phải đợi cho thân thể hoàn toàn bình phục mới có thể khởi hành…”
Qua một ít ngày, Tôn Ngữ vết thương nơi hạ thân vì sinh sản khôi phục rất tốt, cái bụng lớn do mang thai cũng trở nên bằng phẳng , từ khi Tôn Ngữ có thể ngồi được, thì lúc nào cũng ôm tiểu yêu cùng tiểu quái không buông tay, ngay cả ngủ cũng vẫn ôm bọn tiểu yêu tiểu quái, Trương Phong Dương muốn ôm bọn chúng, Tôn Ngữ chính là không bỏ xuống được, mấy ngày này bọn tiểu yêu tiểu quái lớn lên rất nhanh, so với lúc vừa mới ra đời thì đã lớn hơn rất nhiều lần, càng ngày càng đẹp tựa như Kim Đồng Ngọc Nữ vậy vô cùng đáng yêu, còn có thể dùng chân tay mập mạp ngắn cũn của mình nghiêng ngả lảo đảo bò đến bò đi ở trên giường.
Tôn Ngữ thân thể đã khôi phục gần như ban đầu , hắn nghĩ là có thể chuẩn bị mang tiểu Phỉ Nhi rời khỏi đây,đây là cơ hội rất thích hợp, Tôn Ngữ nói với Trương Phong Dương rằng mình sắp sửa rời đi, nghe xong lời Tôn Ngữ, Trương Phong Dương dù không muốn nhưng chỉ có thể yên lặng mà chấp nhận.
Kế tiếp, tâm tình Trương Phong Dương lâm vào trạng thái phi thường mâu thuẫn, mỗi một ngày hắn đều tận lực làm bạn với bọn tiểu yêu tiểu quái cùng Tôn Ngữ, một bên hắn hy vọng Tôn Ngữ có thể bình phục nhanh chóng, nhưng mà một bên lại hy vọng ca ca vĩnh viễn không tốt, vĩnh viễn nằm ở trên giường, thì có thể vĩnh viễn ở bên cạnh mình
Trương Phong Dương nghĩ tới biện pháp đó là đem ca ca giam lại để hắn không thể rời khỏi đây, nhưng mà Tôn Ngữ hiện tại không phải lài ai khác mà chính là ca ca của mình, Trương Phong Dương rốt cuộc không hạ thủ được , hắn cũng không muốn giống như trước kia đem ca ca khóa lên, nhưng mà hắn thật sự không muốn ca ca rời khỏi mình, hắn biết việc này rất là khổ sở, mà tiểu yêu tiểu quái cũng không muốn xa mình và Tôn Ngữ, thậm chí chỉ cần một trong số bọn họ rời đi một lát, bọn nó sẽ khóc nháo lên.
Tôn Ngữ đối với điểm này cũng bó tay không biện pháp, cho nên hai người bọn họ nhất định phải cùng ở bên cạnh tiểu yêu và tiểu quái, tiểu yêu tiểu quái mới có thể ngoan ngoãn ngậm ngón tay nhìn bọn họ, Trương Phong Dương biết tiểu yêu tiểu quái thích cùng mình và ca ca hai người ở cùng một chỗ a~~`, hắn rất muốn vãn hồi nhưng mà hắn không biết làm như thế nào để vãn hồi lại, đúng là mình đã từng làm rất nhiều việc có lỗi với ca ca .
Chân Tôn Ngữ cũng chầm chậm khôi phục nhờ chăm sóc trị liệu vô cùng tốt, chân còn có thể miễn cưỡng xuống giường đi lại được,cánh ngày đều có thể thấy rõ ràng bệnh chuyển biến rất tốt.Việc này cho thấy hắn Tôn Ngữ cách việc đi lại được bình thường càng ngày càng gần, Trương Phong Dương biết suy nghĩ của ca ca, chỉ có thể không tình nguyện bắt đầu an bài lịch trình du lịch cho ca ca—— đi Pháp xem Lavender, Nhật Bản xem cây hoa anh đào, đi Vân Nam Đại Lý nhìn suối bướm, từ từ… Nhưng mà ca ca chính là không cho mình đi cùng hắn.
“Phong Dương chờ ta đi vòng quanh thế giới lúc xong ta sẽ cho ngươi một đáp án…”Tôn Ngữ thực sự vừa lòng với sự an bài của Trương Phong Dương.
“Nếu… Ca ca nếu ngươi nhất định phải đi ra ngoài, có thể mang theo ta cùng tiểu yêu tiểu quái đi cùng ngươi được không?” Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ không trả lời mình, hắn biết yêu cầu của mình sẽ không được đáp ứng hắn cười khổ một chút.
“Được rồi, ca ca ta có yêu cầu duy nhất chính là trước khi đi ngươi phải kiểm tra lại thân thể đã, chờ thầy thuốc nói ngươi hoàn không có việc gì , ngươi mới có thể đi khỏi, ca ca về sau ta không bao giờ … bắt buộc ngươi làm những việc mà ngươi không muốn làm, nhưng là ngươi không thể ngăn cản ta yêu ngươi, ngươi không phải nói ngươi muốn đi du lịch một lần sao, ca ca đi chơi vui vẻ đi, nhưng mà không được quên, ta cùng tiểu yêu tiểu quái vĩnh viễn ở chỗ này chờ ngươi còn có, ta sẽ phái bodyguard (=vệ sỹ) hộ tống ngươi, ta sẽ tăng mạnh ngươi đi các địa phương này để bảo đảm an toàn, này là vì an toàn của ngươi, còn có mỗi ngày cùng ta gọi điện 3 lần, không 6 lần điện thoại!”
“Như vậy không phải đi du lịch quả thực chính là giam cầm” Tôn Ngữ nghe xong yêu cầu nghiêm khắc khi đi du lịch của Trương Phong Dương trợn to mắt, Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ quệt mồm bá đạo nói “Ta mặc kệ! Ca ca ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ không cho ngươi đi!”
Tôn Ngữ không thể tránh được chuyện này nên cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng rồi.
Lúc sau, mỗi ngày Trương Phong Dương đều kề cận bên Tôn Ngữ hận không thể dán lên trên người Tôn Ngữ, Tôn Ngữ mỗi ngày đều có thể chống nạng dưới chân chậm rãi luyện tập đi đường, chiếu cố hai cái vô cùng bám nhân tiểu yêu cùng tiểu quái và phải ứng phó với cía người càng thêm dán nhân đệ đệ.
Trong phòng bệnh rất tĩnh lặng, từ khi Tôn Ngữ sinh sản sau gần như mỗi ngày Trương Phong Dương đều tặng cho Tôn Ngữ một bó hoa tươi, mà hắn có vẻ rất tức giận, phòng bệnh của Tôn Ngữ đều biến thành nhà bán hoa , vô cùng thơm ngát và xinh đẹp.
Trương Phong Dương đúng là đang lấy lòng Tôn Ngữ…
Tôn Ngữ nhìn hoa đều là những bó hoa bách hợp to và vô cùng xinh đẹp, mỗi đóa hoa bách hợp ở giữa đều có một cái kẹo hình hoa, rất là đẹp,
Bông hoa nào bên trong cũng có một viên kẹo xinh đẹp, Tôn Ngữ đem hoa đặt vòa trong một cái bình hoa rất đẹp.
Trương Phong Dương mỗi lần đưa hoa, hoa bên trong đều có bày đặt rất nhiều viên đường, Tôn Ngữ lần nào cũng đều có thể phát hiện ra có kẹo,viên kẹo thực sự rất tinh xảo đều dùng giấy gói kẹo bao thành hình dạng của một bông hoa, Tôn Ngữ thấy bọn nó quá đẹp đều không nỡ ăn, lấy ra sưu tập vào trong một cái hộp.
Chậm rãi gom lại được rất nhiều viên kẹo, đều xếp đầy một cái cái hộp nhỏ , Tôn Ngữ cho thêm một viên vào , vừa lúc có 999 viên kẹo , nhiều kẹo như vậy có phải hay không muốn ăn một viên kẹo sao!
Tôn Ngữ cầm lấy một viên kẹo mà lột giấy gói kẹo ra, bỗng nhiên nhìn kỹ một chút, hắn sợ ngây người.
Hắn tìm cái hòm đựng kẹo ra , lột một viên lại một viên, tất cả kẹo đều gói thành đóa hoa hồng nên lột mỏi tay quá.
Rốt cục, tất cả giấy gói kẹo đều bị lột, một viên lại một viên kẹo ngọt ngào thơm ngát bày đầy đĩa, Tôn Ngữ nhìn các viên kẹo trước mắt, nước mắt không khỏi trào ra.
Mỗi một viên kẹo trên đó, đều khắc —— ca ca, ta yêu ngươi.
Nho nhỏ một viên đường, mặt trên muốn viết nhiều như vậy tự, thực sự khó khăn a? Tôn Ngữ cầm lấy kẹo, tinh tế xem ,đúng là từng chút khắc đi lên.
Cẩn thận điêu khắc cục đường nho nhỏ này Trương Phong Dương, lúc đó trông như thế nào a?
Nhất định bộ dạng đó rất là đáng yêu đi, đệ đệ vẫn đáng yêu giống hệt như trước đây.
Tôn Ngữ chậm rãi cầm lấy một viên ăn, thật sự rất ngọt có hương vị bơ thản nhiên, tựa như tâm trạng của hắn giờ phút này.
Trương Phong Dương mỗi một lần nhìn đến Tôn Ngữ, hắn đều có thể đem chi tiết của mấy ngày nay hồi tưởng một lần, hắn phát hiện mình thế nhưng tìm không thấy lý do nào, có thể khiến đối phương lưu lại, đúng rồi! Mình đã làm rất nhiều việc có lỗi với ca ca.
Trương Phong Dương tuy rằng cũng có, có vô số biện pháp để ép ca ca lưu lại, nhưng không thể đi làm bất cứ việc gì, hắn đã quyết định , ca ca muốn tự do mình sẽ cho hắn, làm cho ca ca hạnh phúc, nhưng mà vô luận như thế nào Tôn Ngữ hắn là của ta thân sinh ca ca, chúng ta trong lúc đó có huyết thống thật sâu quan hệ điều này là không thay đổi được, ca ca vĩnh viễn là của mình… Trương Phong Dương không muốn bắt ép ca ca của mình
Rốt cục đợi cho thân thể Tôn Ngữ tốt lại nhưng là hắn cảm thấy co0s chút không thích ứng với thân thể này cho lắm, Tôn Ngữ cầm vé máy bay mà Trương Phong Dương chuẩn bị cho hắn, Tôn Ngữ chờ mong mỉm cười, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự hân hoan khi đi chuyến du lịch này.
“Hôm nay vào buổi tối… Ta sẽ không đến phòng bệnh giúp ngươi… Ca ca nghỉ ngơi đi ngày mai… Ngươi có thể bắt đầu du lịch … Ta cùng tiểu yêu tiểu quái sẽ không đưa ngươi , ca ca ta không muốn nhìn đến bóng dáng rời đi của ngươi, ca ca du lịch hạnh phúc!”Trương Phong Dương sắc mặt phi thường không tốt, nhìn Tôn Ngữ, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì , chính là cắn môi theo trong Tôn Ngữ lòng ngực ôm lấy tiểu yêu và tiểu quái, nhưng mà tiểu yêu tiểu quái vừa rời khỏi cái ôm của Tôn Ngữ sẽ khóc , nhưng cho dù bọn nhỏ khóc và huyên rất mãnh liệt, gắt gao bắt lấy quần áo của Tôn Ngữ không buông ra, Trương Phong Dương cũng chỉ có thể mạnh mẽ mở hai caí tay nhỏ bé ra, Trương Phong Dương đem tiểu yêu tiểu quái ôm vào lòng.
“Ân…” Tôn Ngữ cũng không quay lại nhìn hắn, vội vàng nằm xuống, đem cái chăn gắt gao đắp lên mặt, hắn lúc này cũng đang hỗn loạn,hắn không nỡ rời xa hai đứa nhỏ này,
“Ca ca, ngủ ngon…” Trương Phong Dương ở cửa phòng bệnh đứng vài phút, rất nhiều lời muốn nói mà nói không nên lời, Trương Phong Dương ôm chặt trong lòng ngực tiểu yêu tiểu quái, quay đầu lại nhìn liếc mắt một cái, cái người tên là Tôn Ngữ ngày mai phải rời khỏi đây, thở dài một hơi, lưu luyến xoay người ôm tiểu yêu tiểu quái ly khai phòng bệnh Tôn Ngữ…
Ngày hôm sau thời gian trước khi lên máy bay, chỉ có Trương Cuồng cùng Tiêu Mặc còn có tiêu tiểu Phỉ Nhi đi theo, Trương Phong Dương cùng tiểu yêu tiểu quái dúng là không có xuất hiện .
Tôn Ngữ kéo vali du lịch muốn nhìn tiểu yêu cùng tiểu quái, nhưng mà nhìn vé máy bay cũng đã đến thời gian phải đi , hắn nói với Tiêu Mặc cùng Trương Cuồng ở bên cạnh; “Cám ơn các ngươi ta phải đi!”
“Đại thúc thân thể ngươi cũng vừa mới bình phục nên không phải đi vội tuy rằng cái tên kia không phải là người tốt gì, nhưng ta cảm thấy hắn thật tâm yêu ngươi! Không bằng ngươi đừng đi nữa , đến lúc đó ta cùng Tiêu Mặc còn có thể tới tìm ngươi để tâm sự, thuận tiện nói một chút ,ta rất thích món thịt viên của ngươi! Đại thúc ngươi đi đi, ta sẽ rất nhớ ngươi nga~“!”Trương Cuồng giữ Tôn Ngữ lại .
“Ta sẽ trở về , không cần nói giống như là sắp sinh ly tử biệt vậy! Ta trở về sẽ nấu những món thật ngon cho hai ngươi!”
“Đại thúc chúng ta không nỡ rời xa ngươi!” Tương Cuồng cùng Tiêu Mặc một tả một hữu (một người bên phải một người bên trái) kéo ống tay áo Tôn Ngữ, bọn họ thật lòng không nỡ cho Tôn Ngữ đi.
Tôn Ngữ đi tới bên cạnh Tiêu Mặc ghé vào tai hắn nói :”kỳ thật ngươi cũng thích Trương Cuồng phải không”Tiêu Mặc cũng ở bên tai Tôn Ngữ nhìn Trương Cuồng nói:” đại thúc ta không ghét hắn”, Trương Cuồng ở phía sau nhìn đến Tiêu Mặc cùng Tôn Ngữ đứng gần như vậy thì mất hứng trừng mắt nhìn bọn họ.
“Ta thấy các ngươi rất là xứng đôi, ân, mỹ nam cùng dã thú đúng là một cặp đôi đẹp!”
“Đại thúc ngươi thật xấu a~~~!” Tiêu Mặc đỏ mặt, Trương Cuồng đứng ở một bên vểnh lỗ tai lên nghe
“Tốt lắm,hẹn gặp lại!” Tôn Ngữ quay về Trương Cuồng và Tiêu Mặc vẫy vẫy tay, cầm tay tiểu Phỉ Nhi đi tới nơi đăng ký, chờ một chút ba ba ta có lời muốn cùng Tiêu Mặc ca ca nói
“Tiêu Mặc ca ca ta có thể hôn ngươi một chút được không?” Tiểu Phỉ Nhi kiễng chân hôn lên mặt Tiêu Mặc, nàng nói :”ca ca từ nay về sau ngươi chính là của ta, ta trưởng thành nhất định sẽ gả cho Tiêu Mặc ca ca!”Tiểu Phỉ Nhi xem truyện cổ tích Sleeping Beauty, hoàng tử hôn công chúa nên bọn họ kết hôn với nhau, mấy ngày nay nàng cùng Tiêu Mặc ở chung với nhau nàng rất thích ca ca xinh đẹp dịu dàng tên là Tiêu Mặc này.
” Ngươi câm miệng, tiểu quỷ Tiêu Mặc ca ca cuả ngươi là của ta!”Trương Cuồng mất hứng tại sao lại thế này, thế nhưng xuất hiện một tình địch mà đó lại là một cái tiểu cô nương a~~~!
” Không phải đâu Tiêu ca ca ngươi chờ ta, tiểu Phỉ Nhi trưởng thành chính là tân nương(=vợ) của ca ca!”Tiểu Phỉ Nhi bi thương gắt gao ôm Tiêu Mặc, nước mắt lưng tròng tội nghiệp nhìn Tiêu Mặc, Tiêu Mặc biết tiểu Phỉ Nhi trái tim bị bệnh, nên không dám từ chối, chỉ có thể có lệ an ủi tiểu Phỉ Nhi” Ngoan! Chờ ngươi trưởng thành rồi hãy tính a!”Còn lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Phỉ Nhi đi, nghe được Tiêu Mặc đồng nàng rất vui đem khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ trên tay Tiêu Mặc để cọ cọ nước mắt, quay đầu thè lưỡi khiêu khích Trương Cuồng !
Trương Cuồng bị tức muốn xỉu đi
” Ngươi cái là tên tiểu quỷ a tiểu Phỉ Nhi! Tốt lắm Tiêu Mặc ta đi thôi “Tôn Ngữ cầm tay tiểu Phỉ Nhi đi tới nơi đăng ký.
Trương Phong Dương ở phía sau ôm tiểu yêu cùng tiểu quái, bước nhanh đi tới trước mặt Tôn Ngữ, trên mặt biểu tình rất khổ sở, có một đôi mắt thâm quầng, nhìn qua có chút tiều tụy, bọn nhỏ ở trong lòng Trương Phong Dương không ngừng khóc”Ô ô…” nước mũi nước mắt lưu đầy trên khuôn mặt nho nhỏ của bọn nó, nhìn ra được Trương Phong Dương đặc biệt cho bọn chúng mặc quần áo giống nhau như đúc,đó là hai bộ quần áo con hổ có hai cái tai cùng cái đuôi, thực sự là rất đáng yêu, còn mang theo vây túi, nhưng mà do bọn nhỏ đang khóc nháo không ngừng nên đoạt tất cả đích lực chú ý từ hắn, Trương Phong Dương dùng sức lừa hai tiểu bảo bảo đang khóc đến đứt ruột đứt gan kia, nhưng không làm cho bọn nhỏ nín khóc được…
|
♣Chương 72♣
Trương Phong Dương ôm tiểu yêu tiểu quái khóc đến đứt ruột đứt gan đến chỗ Tôn Ngữ, trong lòng tiểu yêu tiểu quái tựa hồ như biết được ba ba của mình sắp rời đi , dọc theo đường đi không ngừng khóc nháo, vừa nhìn thấy Tôn Ngữ thì lập tức gào khóc lớn .
Trương Phong Dương cố gắng nặn ra một nụ cười, đối với Tôn Ngữ biểu đạt sự bất đắc dĩ của mình, “Bọn nó đúng là hai cái tiểu tử bốc đồng… Nhìn không thấy ngươi thì vừa khóc lại nháo ầm lên… Có dỗ thế nào cũng không được ”
Tôn Ngữ nhìn đến bọn nhỏ đã khóc đến mặt đều là nước mũi cùng nước mắt, vội vàng từ trong ngực Trương Phong Dương ôm lấy tiểu yêu cùng tiểu quái nhóm, không ngừng dỗ dành bọn chúng , hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của bon chúng , nhưng tiểu yêu tiểu quái dù dỗ dành như thế nào cũng không ngoan.
Nhìn tiểu yêu tiểu quái khóc tới nỗi khàn cả giọng, Tôn Ngữ nhìn bon nhỏ khóc đến đáng thương như thế, cảm thấy rất là đau lòng, gấp đến độ thiếu chút nữa khóc lên, hốc mắt Tôn Ngữ cũng lên men, hắn nghẹn ngào nhẹ nhàng mà vỗ vỗ cái lưng mềm mại của bọn nhỏ”Tiểu yêu tiểu quái, đừng khóc … Đừng khóc … Các ngươi nghe này, ba ba cùng tỷ tỷ chính là đi ra ngoài một chút, các ngươi phải ngoan ngoãn nha… Đừng khóc ! Các ngươi phải nghe lời ba ba nói a!”
“Ca ca kỳ thật… Ngươi nên suy nghĩ một chút về ý nguyện của tiểu yêu tiểu quái, bọn nó không muốn ba ba cùng phụ thân tách ra… !” Trương Phong Dương ở một bên nói vô cùng tội nghiệp
Tôn Ngữ nhìn tiểu yêu tiểu quái ở trong ngực gào khóc, gắt gao quấn quít lấy hắn, Tôn Ngữ lại dỗ, lại ôm, lại hôn, không ngừng nhẹ giọng dỗ dành hai cái tiểu quỷ ở trong lòng, nhưng mà không có tác dụng gì, tiểu yêu tiểu quái chính là chơi xấu Tôn Ngữ, dùng cánh tay nhỏ bé mập mạp cầm lấy áo hắn gắt gao không bỏ ra, tiểu yêu tiểu quái biết ba ba muốn đi xa nhà, ba ba phải rời xa bọn nó, bọn nó rất buồn, vô luận như thế nào dỗ dành cũng không chịu buông áo Tôn Ngữ ra.
“Đừng khóc , ba ba cùng tỷ tỷ chính là đi du lịch, nên sẽ trở về a~“ ”
“Ca ca… Ta…” Trương Phong Dương lắp bắp mở miệng, nội tâm có rất nhiều lời muốn nói với Tôn Ngữ ,suy nghĩ nửa ngày “Ca ca ta cầu ngươi tha thứ ta, ta phát hiện chỉ cần ca ca không ở bên cạnh ta,thì ta không thể yên giấc, đêm qua ta một đêm cũng không ngủ ,trong đầu chỉ nghĩ về ngươi, ta đã khóc… . . . Vừa nghĩ đến ngươi không ở bên cạnh ta cùng tiểu yêu tiểu quái, thì ta cảm thấy rất đau lòng… Vì thế, khóc càng thêm lợi hại …
Trương Phong Dương thâm tình mà chân thành cầm lấy tay Tôn Ngữ, quỳ một chân xuống trước mặt Tôn Ngữ “Ca ca trên thế giới chỉ có một người, sẽ làm ta cảm thấy được rằng ta rất yêu người đó, sẽ làm ta cảm thấy hạnh phúc khi sống trên đời, sẽ làm ta cảm thấy được là ta đang sống chứ không phải là ta đang tồn tại, sẽ làm ta thấy mình vĩnh viễn cũng không cô độc, người kia chính là ngươi, ca ca ta dám nói trừ bỏ ta, sẽ không có người nào yêu ngươi điên cuồng như vậy, trên thế giới sẽ không có người thứ hai yêu ngươi như ta yêu ngươi .”
Nói tới đây mắt Trương Phong Dương chứa đầy nước mắt nhìn ca ca của mình,nhịp tim của Tôn Ngữ cũng đập nhanh hơn.
“Ca ca ta yêu ngươi, ta muốn cùng ca ca còn có tiểu yêu tiểu quái sống một cuộc sống đơn giản mà yên tĩnh bên nhau, đây chính là cuộc sống mà ta muốn, ca ca gả cho ta được không?”
Tôn Ngữ nhìn người đã vất hết mặt mũi quỳ xuống dưới chân mình tuy nói những lời rất chi là buồn nôn nhưng làm cho hắn rất là cảm động, Tôn Ngữ cảm thấy ngượng ngùng cực độ, theo bản năng mà muốn tránh,nhưng Trương Phong Dương ôm lấy đôi chân muốn chạy trốn của Tôn Ngữ nói: “Ca ca không đáp ứng thì ta không đứng dậy.”
“Phong Dương ngươi mau đứng lên!” Tôn Ngữ bị màn cầu hôn bất thình lình này của Trương Phong Dương làm cho hoảng sợ, nội tâm của hắn lung tung, mặt đều hồng thấu .
“Ca ca nếu ngươi không đáp ứng lời cầu hôn của ta thì đời này ta sẽ quỳ tại sân bay này vĩnh viễn cũng không đứng dậy… Ta nói nghiêm túc, nếu ngươi không gả cho ta, ta sẽ mang theo tiểu yêu tiểu quái đứng canh giữ ở sân bay này…” Trương Phong Dương tội nghiệp làm nũng cộng thêm than thở khóc lóc nói.
“Ca ca, ngày nào ta cũng sẽ đối xử với ngươi thật tốt, chỉ cần ngươi cảm thấy không hài lòng, cảm thấy ta đối với ngươi không tốt thì đuổi ta đi ngủ ngoài đường, làm cho ta quỳ ở trên bàn sát quần áo, dùng roi đánh ta, ta muốn đem tất cả mọi thứ cho ngươi, ca ca gả cho ta đi!”
Ở trong sân bay đầy người đến người đi này, mọi người vây xem rất nhiều bởi đây chính là màn cầu hôn giữa nam nam mà trăm năm khó gặp a, người vây xem càng ngày càng nhiều đó là một vòng lại một vòng người đứng lại xem, hiện tại mọi người đối với đồng tính luyến ái cũng không có cái gì goi là kỳ thị , cảm thấy chỉ cần yêu nhau thì cùng một chỗ, không sao cả, nam nữ tuổi và chủng tộc, cái gì đều không sao cả chỉ cần có tình yêu là tốt rồi, mọi người đều bị sự thâm tình của Trương Phong Dương cuốn hút, đều đối với Tôn Ngữ hét lên; “Gả cho hắn gả cho hắn!”Trương Cuồng cùng Tiêu Mặc cũng ở một bên đối với Tôn Ngữ gào lên; “Đại thúc gả cho Phong Dương đi! Gả cho hắn đi!”
Tôn Ngữ bị mọi người ồn ào mặt đỏ bừng, thẹn thùng cực kỳ, hắn bây giờ chân tay luống cuống muốn đem đệ đệ quỳ trên mặt đất kéo lên, lại muốn rời khỏi nơi này thật mau.
Trương Phong Dương quỳ đã nửa ngày, Tôn Ngữ vẫn không đáp lại, ánh mắt có chút ảm đạm, hắn từ trong lòng ngực lấy ra một cái hộp nhỏ tinh sảo, ngẩng đầu nhìn Tôn Ngữ thâm tình nói: “Ca ca, kỳ thật có một cái gì đó, ta đã sớm chuẩn bị tốt , nhưng mà không có cơ hội cho ngươi.” Trương Phong Dương đem cái hộp nhỏ đưa đến tay Tôn Ngữ: “Ca ca, ngươi mở ra nhìn xem.”
Tôn Ngữ chậm rãi mở cái hộp kia xinh đẹp kia, thấy trong đó là một đôi nhẫn kim cương lóng lánh, đó là một cặp nhẫ kim cương phi thường độc đáo, hình dáng của viên kim cương, vừa đúng là một hình trái tim.
Trương Phong Dương mỉm cười nói: “Chiếc nhẫn kim cương này tượng trưng cho trái tim của ta đối với ca ca!”
Tôn Ngữ nhìn Trương Phong Dương, trong đôi mắt xinh đẹp của Trương Phong Dương lộ vẻ thâm tình cùng khẩn cầu, tựa hồ không tiếng động mà nói: “ca ca gả cho ta!”
Tôn Ngữ nhìn Trương Phong Dương, ở cái năm mà có cái người đối xử với mình tựa như tỷ tỷ tên là Bình Nhi chết đi, lúc đó tình yêu của mình cũng đã chết theo rồi, khi thê tử của Tôn Ngữ qua đời hắn không muốn yêu người khác nữa, hắn đã đóng chặt trái tim lại, đây là sự tôn trọng đói với tình yêu phía trước của mình đối với mình, hắn nghĩ nếu như không có tình yêu, hắn cũng có thể sống tự do tự tại hạnh phúc một mình… Nhưng mà hiện tại Tôn Ngữ kỳ thật đã quen có đệ đệ Trương Phong Dương ở bên cạnh mình, cảm nhận tình yêu nóng bỏng mà cuồng nhiệt của tuổi trẻ, hắn nghĩ nếu còn giống như trước kia không có tình yêu thì tựa như xác mà không có hồn vậy, hắn nghĩ rằng hắn sẽ cô độc đến điên mất. Là nam nhân có năng lực thì thế nào, là đệ đệ có năng lực thì thế nào, nếu yêu thì yêu đi, Tôn Ngữ tim đập rất nhanh có lẽ trái tim mình thật sự vì đệ đệ mà nhảy lên là vì tình yêu mà nhảy lên, nếu tình yêu thứ hai thuộc về mình mà đến, thì phải mở ra hai cánh tay nhẹ nhàng mà ôm lấy tình yêu…
Tôn Ngữ xem Trương Phong Dương vẫn quỳ , nên đành giôống như cục cưng mà ngoan ngoãn gật gật đầu,
Trương Phong Dương kích động vươn tay, đứng lên, gắt gao ôm chặt lấy ca ca yêu dấu của hắn.
Tôn Ngữ tim đập rất nhanh hắn nghĩ có lẽ tình yêu thứ hai của mình đang đến,bon tiểu yêu tiểu quái luôn khóc nháo ở phía trước ở trên tay Tôn Ngữ đã không nữa, mà gọi lên hai cái chữ không rõ ràng, “Cha… Phụ thân yêu… Ba ba “Hai tay nhỏ bé bắt lấy tay Tôn Ngữ và Trương Phong Dương đang nắm cùng một chỗ
Hai khỏa đầu nhỏ một cái dùng sức để gần sát vào mặt Tôn Ngữ, một cái để sát vào mặt Trương Phong Dương, tiểu yêu cùng tiểu quái một người một ngụm hôn mặt Trương Phong Dương cùng Tôn Ngữ, sau đó cười “Khanh khách”.
Trương Phong Dương đem nhẫn chậm rãi đeo vào ngón tay mảnh khảnh của Tôn Ngữ, cầm lấy tay Tôn Ngữ ,lấy một chiếc nhẫn khác đưa cho Tôn Ngữ để hắn đeo lên tay của mình.
Tôn Ngữ đeo nhẫn kim cương xong, Trương Phong Dương ôm Tôn Ngữ làm nũng nói; “Ca ca ta đối với ngươi nói mấy ngàn lần mấy vạn lần câu ta yêu ngươi, ngươi lại không có nói với ta một lần, ca ca ngươi nói với ta một câu được không?”
“Ta… Ta yêu ngươi đệ đệ!” Tôn Ngữ sau khi nói xong mặt xấu hổ nên rất hồng, sau đó lấy hết dũng khí ôm lấy Trương Phong Dương kiễng chân lần đầu tiên chủ động hôn Trương Phong Dương thật sâu, Trương Phong Dương đáp lại đầu lưỡi cùng đầu lưỡi dây dưa lẫn nhau, trong lúc đó trái tim cùng trái tim dán với nhau rất gần, rất gần…
Khuôn mặt trẻ con của Trương Phong Dương với hàng lông mi thật dài nói: “Ca ca ngươi không đi nữa chứ?”
“Đệ đệ ngốc, ca không đi , người mà ca ca yêu nhất ở trong này ta còn đi nơi nào?”
Kỳ thật Trương Phong Dương không muốn làm cho Tôn Ngữ đi, hắn nghĩ cứ như vậy ở hắn từng bước nhìn chằm chằm ca ca nhưng ca ca chính là đào hoa cũng không có dứt, nếu để đi ra ngoài kia , kia thì không phỉa là càng có nhiều hoa đào hơn sao, không được, ca ca cái đóa hoa đào lớn này chỉ có thể ở bên cạnh mình! Hắn chạy như bay đi tới sân bay, nhưng mà ca ca muốn đi máy bay, ai cũng không ngăn được a, hơn nữa Trương Phong Dương cũng không muốn ở ngăn trở ca ca , cái khó ló cái khôn, đến đây như vậy thì dùng “Khổ nhục kế “Bọn nhỏ đói một ngày đương nhiên muốn khóc lớn muốn đại náo , hơn nữa tiểu yêu tiểu quái vốn không muốn ly khai Tôn Ngữ, Trương Phong Dương biết ca ca tối không nỡ thương tổn tiểu yêu tiểu quái, vừa nhìn thấy tiểu yêu tiểu quái vừa khóc vừa nháo sẽ mềm lòng… Hừ! Có hai cái tiểu quỷ này thì ca ca chạy không thoát nha!
Trương Phong Dương cùng ca ca của hắn mười ngón tay đan lại với nhau đi đến làm thủ tục tới Canada đất nước cho phép đồng tính luyến ái kết hôn, hắn cho Tôn Ngữ một hôn lễ lãn mạn, ở trên máy bay hắn ôm thật chặt lấy người mà hắn toàn tâm toàn ý yêu, ca ca của hắn, chết cũng không muốn buông ra, có lẽ cái ôm này, muốn kéo dài cả đời một đời đi…
Sân bay như trước có người đến người đi, nhưng mà Tôn Ngữ và Trương Phong Dương đều cảm thấy cảm thấy bọn họ như được sinh ra lại lần nữa, bọn họ rốt cục tìm được lẫn nhau,tìm được tình yêu chân thành của mình…
—— Toàn Văn Hoàn ——
|
bạo hành quá đi nhưng truyện vẫn hay. cầu hôn thật là bá đạo lun.
|