Cùng Dã Thú HHH
|
|
“Mỹ nhân, đừng khóc! Lần đầu tiên đều rất đau, chờ Bổn thần đem tiểu huyệt của ngươi thao chín, ngươi sẽ thoải mái! Ngươi nhịn một chút nữa!”
Hắc Lặc Lỗ Tư đối với hắn cười dâm, vươn ra lưỡi dài ẩm ướt thô ráp liếm đi nước mắt trên mặt của hắn, hai bộ móng vuốt kinh khủng ngoạn chơi đầu vú chồng chất vết thương của hắn , xấu xí dọa người Đại thú hành hung hăng xỏ xuyên qua thân thể mĩ lệ làm cho người khác nổi điên.
An Địch Mỹ Áo thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi ở trên mặt dã thú , hiện tại hắn đã bị nó tươi sống thao chết rồi, chờ nó thao chín, hắn còn có mạng không!
An Địch Mỹ Áo đã đau đến cực hạn, chỉ có thể giống như một tiểu hài tử khóc lớn, lớn tiếng khóc gọi phụ vương cùng mẫu hậu đã qua đời của mình : “Không! Bổn vương ra lệnh ngươi lập tức đi ra ngoài… A a… Phụ vương, mẫu hậu cứu ta… Bổn vương thật… A ngô… Thật đau quá… Ô ô… Phụ vương, mẫu hậu cứu ta, Mỹ Mỹ đau quá a… A a… Dâm thú mau đi ra, ruột muốn phá… A a…”
“Mỹ Mỹ? tên thật khả ái ! Nhũ danh của ngươi gọi là Mỹ Mỹ sao? Thủy tiên quốc vương tôn quý của ta!” Dã thú hai mắt tỏa sáng, giống như phát hiện tân đại lục giống nhau cao hứng kêu lên.
“Cùng ngươi không liên quan! Ngươi chỉ là thối dã thú, mau cút ra thân thể của Bổn vương … A a… Nhẹ một chút, ngươi không nên thọc sâu như vậy… A a…” An Địch Mỹ Áo khuôn mặt đỏ lên, xấu hổ nổi giận mắng, kẹp chặt cái mông dùng sức muốn đem thú hành đẩy ra thân thể của mình. Dã thú đoán được không sai, Mỹ Mỹ đúng là nhũ danh của hắn, khi còn bé phụ vương cùng mẫu hậu cũng gọi hắn là Mỹ Mỹ.
“A —— dâm đãng hoa thủy tiên, ngươi thật là tiểu yêu tinh dám câu dẫn bổn thần, Bổn thần liền như ngươi mong muốn, sáp nát ngươi đồ dâm phụ!” An Địch Mỹ Áo nào ngờ kẹp chặt mông làm cho dã thú hưng phấn tới cực điểm, dã thú rống một tiếng, huy động “Siêu cấp Lang Nha bổng” của mình điên cuồng mà kịch liệt đi vào chỗ sâu nhất, đỉnh đến An Địch Mỹ Áo không ngừng di động lên phía trước .
“Dâm thú! Ngươi đang làm gì đó? Không phải là kêu ngươi nhẹ một chút sao ! Ngươi… A a… Làm sao ngươi lại làm ác liệt hơn rồi, súc sinh… Đau a… Cái mông muốn phá rồi… Ngô ô… A a a…” Hoàn toàn không có kinh nghiệm An Địch Mỹ Áo không biết hành động kẹp chặt mông đối với giống đực mà nói là chuyện cỡ nào sảng khoái , hắn làm như vậy chỉ càng ép điên dã thú, làm cho dã thú càng thêm cầm thú.
“Ta yêu Tiểu Mỹ Mĩ, cái mông nhỏ của người thật quá tuyệt vời, so với tất cả những mông mà trước kia Bổn thần làm qua đều hảo! Cái mông của ngươi trời sinh ra chính là cho nam nhân thao!” Dã thú không chút keo kiệt nào ca ngợi nói. Trong mông của An Địch Mỹ Áo thật như có rất nhiều cái miệng nhỏ nhắn mở ra mút chặt lấy đại nhục bổng của nó o0o, nó chưa từng có sảng khoái như vậy , nó thật là nhặt được một bảo bối rồi!
“Dâm thú chết tiệt, Bổn vương cấp ngươi câm miệng! Không được kêu ta Tiểu Mỹ Mĩ, đó là phụ vương cùng mẫu hậu mới… Có thể gọi… A a…” An Địch Mỹ Áo nổi giận vô cùng,sắp khóc muốn chết. “Siêu cấp Lang Nha bổng” của dã thú không chỉ có vừa thô vừa dài, hơn nữa phía trên còn có đầy gai nhọn, mỗi lần đi vào đều chà xát tràng vách của hắn làm hắn đau quá, cảm giác giống như muốn đem ruột hắn trạc ra rất nhiều lổ nhỏ. Cái loại thống khổ này không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung, thà rằng dã thú trực tiếp một đao giết hắn cho rồi, cũng không cần “Siêu cấp Lang Nha bổng” của nó cắm ở trong thân thể của hắn hành hạ hắn.
“Ta yêu Tiểu Mỹ Mĩ, ngươi khóc đến thật đáng thương! Thấy nước mắt của ngươi, làm cho Bổn thần càng muốn khi dễ, hành hạ ngươi, đem cái mông nhỏ của ngươi thao đến nở hoa thì thôi!” Dã thú ác liệt cười dâm nói, tuyệt không hiểu được thương hoa tiếc ngọc là gì, hùng tráng thú hành như nó nói càng thêm hung mãnh thô bạo cuồng thao cúc huyệt mềm mại sắp cắm vào ngũ tạng lục phủ của An Địch Mỹ Áo .
“A a a… Dâm thú, ngươi không phải là người! Bổn vương muốn chết… A a… Bổn vương thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi… A ô… Ghê tởm… A a a… A Hmm…” Cái mông nhỏ của An Địch Mỹ Áo thật giống như bị dã thú thao đến nở hoa, đã đau đến tràng đạo tê dại bị thú hành hung tàn thao kiền, thế nhưng từ từ sinh ra một loại cảm giác kỳ quái nói không ra lời, mặc dù là rất đau, nhưng lúc tràng bích bị thú hành ma sát có dâng lên một loại kỳ dị khoái cảm.
“Khả ái Tiểu Mỹ Mĩ, có phải hay không bắt đầu thoải mái! Ngươi cái mông nhỏ rốt cục bị Bổn thần thao chín, bắt đầu từ bây giờ Bổn thần sẽ làm cho ngươi biết cái gì là dục tiên dục tử tư vị !” Nghe được tiếng rên rỉ của An Địch Mỹ Áo mang theo một tia mị ý , dã thú vui vẻ cười to, kinh khủng tiếng cười làm người ta sởn tóc gáy. Ở mới vừa đút vào trong dã thú cũng sớm đã tìm được điểm mẫn cảm của An Địch Mỹ Áo, hiện tại cũng làm cho An Địch Mỹ Áo đau đến không sai biệt lắm, “Siêu cấp Lang Nha bổng” của dã thú hướng chỗ sâu đỉnh, thẳng tắp kiền chỗ mẫn cảm của An Địch Mỹ Áo đỉnh.
“A a a a a ——” An Địch Mỹ Áo lập tức điên cuồng mà kêu to, không biết dã thú đã làm gì, trong mông lý có một chỗ thật giống như bị điện giật đến, dâng lên một cỗ khoái cảm tuyệt vời nói không ra lời .
|
“Dâm đãng hoa thủy tiên, rất thoải mái sao! sẽ còn có thoải mái hơn!” Dã thú cười xấu xa, bắt đầu càng không ngừng hướng điểm mẫn cảm của An Địch Mỹ Áo dùng sức đâm vào, quy đầu khổng lồ thỉnh thoảng còn đỉnh ở điểm mẫn cảm dùng sức mài chuyển, giống như muốn đem điểm này mài xuyên thấu.
“A a a a a… Không nên làm nơi đó, ngươi đã làm gì… Nha nha nha nha nha… Cầu ngươi dừng lại, không nên nữa đỉnh kia rồi, sẽ chết… A a a… Ta sẽ chết… A a… A a a…” An Địch Mỹ Áo lắc đầu thét chói tai, vô số dòng điện từ chỗ kia trong mông chạy đến toàn thân, làm cho hắn sảng đến cả người phát run.
“Kêu to lên! Dùng sức kêu to lên! Kêu được càng lớn thì càng dâm đãng, Bổn thần càng hảo hảo mà làm chết ngươi, để ngươi sảng đến tận trời luôn!” dã thú ác liệt tột cùng vừa một bên mạnh mẽ thao kiền cúc tâm của An Địch Mỹ Áo vừa dùng móng nhọn đầy lông mềm như nhung bắt lấy tiểu ngọc hành lúc trước vẫn bị nó cố ý vắng vẻ ở một bên rất có kỷ xảo xoa nắn khuấy động, tiền hậu giáp kích hắn làm gia tăng khoái cảm.
“Thần a! Không nên… Mau ngừng… A a… Cầu ngươi không nên… Mau dừng lại… A a a…” Còn là lần đầu tiên An Địch Mỹ Áo căn bản không cách nào tiếp nhận được kịch liệt khoái cảm như thế , đã lâm vào cuồng loạn, hai tay ở trên không trung loạn vung, đáng thương cầu khẩn dã thú bỏ qua cho hắn. Giờ phút này hắn không còn là An Lỗ Đặc chí cao vô thượng Vương nữa mà chỉ là một kẻ đáng thương bị dã thú làm được mất hồn .
“Cái gì? Cầu Bổn thần đừng nên dừng lại! Tốt, ngươi yên tâm! Bổn thần tuyệt sẽ không dừng lại, tối nay Bổn thần nhất định phải thao ngươi giống như nữ nhân giống nhau nước chảy!” Dã thú cố ý xuyên tạc lời của hắn, đối với hắn triển khai toàn diện tiến công, liếm hôn lỗ tai trắng nõn nhạy cảm của hắn, đồng thời thân lưỡi đâm vào khả ái kiều tiểu lỗ tai, làm cho hắn rùng mình một cái. Hai cái mao móng một cái xoa bóp tiểu hoa trên ngực tuyết trắng, một cái đùa bỡn ngọc hành dưới bụng của hắn, “Siêu cấp Lang Nha bổng” hữu lực công kích, khí thế càn quét cuồng thao tiểu huyệt xinh đẹp, mỗi một lần đều mang ra một ít thịt non màu đỏ, sau đó lại dùng lực đỉnh trở về, làm cho hắn ở cực đau cùng vô cùng xuyên thấu .
“A a a… A a… Ngô a… Thật sâu a… A a… Quá sâu, nhẹ một chút, đau chết Bổn vương … A a… Thật sự sảng khoái… A Hmm… Quá sung sướng… Không nên… Thật là đáng sợ… A a a…” An Địch Mỹ Áo bị dã thú hành hạ đến thần trí tan rã, đau muốn chết, cũng sảng muốn chết, trong đầu trống rỗng, chỉ biết là ở dưới thân dã thú vặn vẹo khóc. Cứ như vậy An Lỗ Đặc chí cao vô thượng kiêu ngạo nhất mĩ lệ Vương, ở ánh trăng chiếu xuống nằm ở bên trong bụi hoa, hai chân dang rộng, phóng đãng cùng một con dã thú xấu xí vô cùng điên cuồng thú giao , còn sảng đến dâm khiếu liên tục .
“Tao Mỹ Mỹ, ngươi thật là lãng! Ngươi thật sự bị Bổn thần thao cái mông chảy nước, hơn nữa tiểu kê kê của ngươi cũng cứng rắn, trước kia ngươi có từng bắn tinh qua sao?” Bị dã thú cần lao “Cày cấy” An Địch Mỹ Áo mẫn cảm vô cùng bắt đầu phân bố ra dịch ruột non làm trơn tràng đạo lửa nóng khô khốc, dễ dàng bị dã thú thô bạo thao kiền. Nhìn giống như nữ nhân giống nhau trong suốt dâm thủy hòa với máu tươi chảy ra, dã thú kích động đến huýt sáo, nhìn lại móng vuốt trên tiểu ngọc hành đã hoàn toàn đứng lên đang đối với mình nhất trụ kình thiên.
“Không có…” Bị dã thú thao mất hồn An Địch Mỹ Áo thành thực lắc đầu. Bởi vì hắn mắt cao hơn đầu cho nên chưa từng có gọi thị tẩm qua, mà hắn vừa ngại cái chỗ kia bẩn, cũng chưa từng có đụng chạm qua. Cho nên sắp mười chín tuổi rồi, hắn còn không có bắn tinh qua, vô luận phía trước hay là phía sau vẫn là xử nam hàng thật giá thật.
“Thì ra là ngươi sắp mười chín tuổi còn không có bắn tinh qua, thật sự là quá tốt! Hiện tại để bản thần cho ngươi thể nghiệm lần đầu tiên cao trào vui sướng !” Hắc Lặc Lỗ Tư thoả mãn cực kỳ, trên tay tăng nhanh tốc độ khuấy động , buông ra móng vuốt đang đùa bỡn trước ngực của hắn thành cầm 2 tiểu ngọc đản dưới ngọc bổng ngoạn chơi. Đồng thời “Siêu cấp Lang Nha bổng” cũng không có dừng lại, mỗi một lần đều toàn bộ đi vào, hận không thể ngay cả thịt heo túi ở bên ngoài cũng chen vào.
“A a a… Bại hoại, ngươi muốn giết chết Bổn vương… A a… Không cho như vậy chơi Bổn vương… sảng đếnđiên rồi… A a… hảo bổng…Ngươi làm cho Bổn vương sướng muốn chết… A a a…” An Địch Mỹ Áo lắc mái dài tóc bạc mĩ lệ thoải mái dâm khiếu, cũng nhanh kêu không ra tiếng rồi, quá khoái cảm làm cho hắn quên mất hiện tại đang bị dã thú cường bạo, thế nhưng chủ động giơ lên chân ngọc kẹp chặt thú eo tráng kiện vô cùng của dã thú . Cũng khó trách An Địch Mỹ Áo kích động như thế, dã thú không biết chơi đùa qua bao nhiêu nam nữ kỹ xảo vô cùng cao siêu, ngây ngô như An Địch Mỹ Áo làm sao là đối thủ của nó được, cho dù là dâm oa đãng phụ lợi hại nhất cũng không thắng nổi vẫn thua ở trên tay nó.
“Ai da! Tiểu dâm phụ, Sảng như thế nào! Nhìn cử chỉ kích động của ngươi như lẳng lơ vậy!” Dã thú vung lên khóe miệng,móng tay bén nhọn hướng về phía điểm khả ái một đâm cái, “Siêu cấp Lang Nha bổng” phối hợp hung hăng đỉnh cúc tâm , An Địch Mỹ Áo một trận thét chói tai bắn ra một đạo sơ tinh đồng thời cũng đạt tới lần cao trào đầu tiên trong đời.
“Thật ngọt! Đúng là ngọc thuỷ Bổn thần ăn thực ngọt ! So với rượi ngon trân quý mấy nghìn năm của Bổn thần còn ngọt hơn!” Thấy màu trắng ngọc dịch từ tiểu ngọc phun ra ngoài, dã thú vội vàng cúi đầu hé miệng toàn bộ ăn vào, đem An Địch Mỹ Áo sơ tinh toàn bộ ăn một giọt không thừa, sau đó còn cố ý vươn ra lưỡi dài liếm liếm miệng.
“Ngươi…” Vốn là còn đắm chìm ở trong khoái cảm xuất tinh An Địch Mỹ Áo giận đến trước mắt tối sầm, tại chỗ xấu hổ hôn mê bất tỉnh.
“Hôn mê! Bổn thần còn không có bắn, làm sao ngươi có thể té xỉu! Hơn nữa Bổn thần chỉ là có một chút nóng người, Bổn thần trò hay còn chưa ngoạn đâu!” Hắc Lặc Lỗ Tư không thích cau mày, làm cho khuôn mặt vốn là xấu xí kinh khủng càng thêm đáng sợ dọa người.
“Quên đi , trở về lại tiếp tục làm! Dù sao ngươi đã là người của Bổn thần rồi, ngươi cả đời này đều không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Bổn thần đâu!” Dã thú rất nhanh đã nghĩ ra, hèn mọn dâm thanh cười to, đại thú hành tiếp tục cắm ở trong mông của An Địch Mỹ Áo , ôm lấy An Địch Mỹ Áo đã té xỉu biến mất ở trong bụi hoa.
Đêm mĩ lệ vừa khôi phục nguyên bản sự yên lặng, thật giống như tất cả chuyện mới phát sinh vừa rồi đều là một giấc mộng, chẳng qua là bên hồ mĩ lệ hoa thủy tiên héo tàn không ít, trong bụi hoa còn có một mảng lớn vết máu doạ người.
|
Chương thứ tư
“A a a —— ”
An Địch Mỹ Áo sau khi tỉnh lại lập tức mở mắt thì liền hét chói tai, hắn phát hiện mình đã không còn ở Thủy Tiên hồ , mà là đang ở một không gian hắc ám kỳ quái, chung quanh một mảnh đen kịt cái gì cũng không nhìn thấy. Hắn hình như ngủ trên một cái chăn lông thật lớn, phía dưới lông mềm như nhung vô cùng ấm áp.
“Tiểu Mỹ Mĩ, ngươi đã tỉnh!” Kinh khủng thanh âm trầm đục hữu lực có thể hù chết người từ phía dưới truyền đến, dọa An Địch Mỹ Áo giật mình .
“Hắc Lặc Lỗ Tư, ngươi đang ở đâu ?” An Địch Mỹ Áo lập tức hỏi, nhìn quanh bốn phía nhưng là quá tối cái gì đều nhìn không thấy.
“Ta ở chỗ này!” Hắc Lặc Lỗ Tư trả lời.
“Rốt cuộc ở nơi đâu? Ta không nhìn thấy!”
“Đang ở ngươi dưới mông của ngươi!” có một thanh âm xuất ra , trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng.
“A a a ——” có ánh sáng An Địch Mỹ Áo thấy rõ chung quanh, lại lần nữa hét chói tai, nguyên lai là hắn lại ngủ ở trên người một con khổng lồ siêu cấp xấu quái thú, mà cái kia quái thú chính là cướp đi lần đầu tiên của hắn dâm thú Hắc Ám chi thần Hắc Lặc Lỗ Tư.
“Thân ái Tiểu Mỹ Mĩ, ngươi rốt cục tỉnh, thật sự là quá tốt!” Hắc Lặc Lỗ Tư nghiêng người, chuyển lên phía trên gục ở trên người của An Địch Mỹ Áo nâng lên chiếc cằm tinh xảo mê người của hắn cười dâm nói. Nó chờ thật lâu, khả ái hoa thủy tiên quốc vương rốt cục tỉnh, nó có thể hảo hảo chơi rồi!
“A…” An Địch Mỹ Áo này mới phát hiện trong mông trướng đau cũng không có biến mất, Hắc Lặc Lỗ Tư vậy mà vẫn cắm ở trong cái mông của hắn , Hắc Lặc Lỗ Tư vừa động trong mông “Siêu cấp Lang Nha bổng” cũng đi theo chuyển động, làm cho hắn không tự chủ được dâm kêu một tiếng.
“Tiểu Mỹ Mĩ, tên của ngươi thật là hảo mĩ, thật dâm đãng! Bổn thần lại bị ngươi câu dẫn!” Hắc Lặc Lỗ Tư cười dâm trêu chọc nói, thân thể khổng lồ nặng nề ép tới An Địch Mỹ Áo đau chết.
“Câm miệng! Ngươi cái này hay sắc tiện dâm thú! Nơi này là chỗ nào? Ngươi rốt cuộc đem Bổn vương bắt đến chỗ quỷ nào?” An Địch Mỹ Áo vừa xấu hổ vừa lửa giận ngút trời mắng. Hắn nhìn một chút, ánh sáng là viên nguyệt minh châu khổng lồ trên đỉnh đầu chiếu xuống, mượn ánh sáng của nguyệt minh châu hắn thấy hắn ở trong một cái cung điện to lớn, cung điện mặc dù rất lớn nhưng vắng vẻ, trừ phía dưới hắc ngọc giường khổng lồ ngoài ra cũng không có cái gì.
“Nơi này là Địa Ngục chỗ sâu nhất, cũng là chỗ mà toàn bộ thế giới hắc ám nhất Ám u giới, là chỗ ở của Bổn thần!” Hắc Lặc Lỗ Tư trả lời.
“Nơi này là Địa Ngục? !” An Địch Mỹ Áo bị làm cho sợ đến lần nữa hét chói tai.
“Tiểu Mỹ Mĩ! Ngươi rất sợ sao? Đừng sợ! Bổn thần lập tức an ủi ngươi!” Hắc Lặc Lỗ Tư cười dâm vươn ra lưỡi dài ẩm ướt liếm hạ khuôn mặt nhỏ nhắn mĩ lệ vô cùng của An Địch Mỹ Áo , dù là ngu ngốc cũng biết nó an ủi là cái gì.
“Cút ngay! Không cho ngươi đụng chạm Bổn vương, ngươi không thể làm gì khác hơn là sắc tiện dâm thú, mau cút ra thân thể của Bổn vương!” An Địch Mỹ Áo tức giận hét, trên mặt ẩm ướt làm cho hắn buồn nôn, hắn cảm thấy cả người nổi đầy da gà
|
“Không được ! Bổn thần còn không có làm đủ!” Hắc Lặc Lỗ Tư lắc đầu cự tuyệt.
“Cái gì? Ngươi là con dâm thú vậy mà không có làm đủ? !” An Địch Mỹ Áo thiếu chút nữa tươi sống tức chết. Hắn bị nó làm đến mạng chỉ còn một nửa, nó còn muốn tiếp tục làm!
“Mới vừa rồi chẳng qua là món ăn khai vị, làm sao có thể có đủ! Bổn thần mới chuẩn bị muốn ăn món chính đây! Nói cho ngươi biết, Bổn thần trời sinh dũng mãnh phi thường, cả đêm không làm trên mười lần, tám lần chắc là không đủ!” Hắc Lặc Lỗ Tư gật đầu cười dâm đãng.
“A —— dâm thú, Bổn vương ra lệnh ngươi nhanh chóng cút ra khỏi bên trong thân thể của ta, Bổn vương tuyệt không cho phép ngươi đụng chạm ta!” An Địch Mỹ Áo thiếu chút nữa vừa tức ngất đi, cố nén trên thân thể không khoả kịch liệt giằng co. Mười lần, tám lần? Làm xong mười lần, tám lần, hắn khẳng định chết sớm rồi!
“Tiểu Mỹ Mĩ, đừng kích động! Ngươi yên tâm, hôm nay Bổn thần biết là lần đầu tiên của ngươi lên sẽ nhân nhượng, sẽ không làm nhiều lần như vậy, làm tiếp một lần sẽ bỏ qua cho ngươi! Ngươi biết điều một chút nghe lời, làm cho Bổn thần hảo hảo 『 thương yêu 』 ngươi!” Hắc Lặc Lỗ Tư ngăn chặn thân thể loạn giãy dụa của hắn mỉm cười nói, nụ cười kia kinh khủng đến làm cho An Địch Mỹ Áo lưng thẳng lạnh cả người, thiếu chút nữa lại muốn hét chói tai.
“Ta không muốn! Ngươi mau đi ra, Bổn vương chết cũng sẽ không làm nữa, ngươi dẹp ý niệm đó đi!” An Địch Mỹ Áo đè xuống sự sợ hãi trong lòng, đối với nó la mắng nói. Má ơi! Trên đời tại sao có thể có sinh vật lớn lên xấu như vậy , càng xem càng dọa người!
“Hỗn đản!” An Địch Mỹ Áo sắp bị giận điên lên, hắn lớn như vậy chưa từng thấy người không biết xấu hổ như vậy… Không là dã thú mới đúng. Nghĩ đến hắn tôn quý vô cùng An Lỗ Đặc Vương, trên đời xinh đẹp nhất An Đích Mỹ Áo – Y Lợi Tu, lại bị một đầu dã thú cường bạo , hơn nữa còn là lần đầu tiên của hắn, hắn liền hận không được lập tức tại chỗ tự sát!
“Tiểu Mỹ Mĩ, đừng làm nũng ! Nhanh lên một chút mở rộng chân của ngươi, làm cho Bổn thần tận tình làm ngươi đi! Bổn thần phi thường thích thân thể của ngươi, ngươi không biết thân thể của ngươi rốt cuộc có nhiều mĩ!” Hắc Lặc Lỗ Tư đem tuyết trắng thon dài chân ngọc của An Địch Mỹ Áo kéo mở tối đa , liền chuẩn bị đại hiển thần uy, làm một trận thiên hôn địa ám.
“Không nên! Súc sinh, dâm thú, bại hoại, không cho phép ngươi đụng thân thể cao quý của ta… A —— tử dã thú, không được nhúc nhích… hảo trướng, đau quá… Mau dừng lại… A a… Nhẹ chút… A a…” An Địch Mỹ Áo mới chuẩn bị mắng chết Hắc Lặc Lỗ Tư, đại thú hành đã ở trong thân thể chuyển động, tứ phía làm càn thao kiền u cức đã sớm có nhiều vết thương chồng chất, yếu ớt vô cùng, An Địch Mỹ Áo đau đến cả khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu thành ở một chỗ, đáng thương khóc nức nở.
“Khả ái Tiểu Mỹ Mĩ, ngươi vừa rồi khóc! Ngươi biết không? Nước mắt của ngươi thật mê người, làm cho người ta đặc biệt muốn tận tình địa giày xéo ngươi, đem ngươi tươi sống giày vò chết!” Ác liệt dã thú không chỉ không có an ủi hắn, ngược lại ác ý ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng cười tà nói. Đáng sợ “Siêu cấp Lang Nha bổng” ở trong cúc huyệt nhỏ hẹp chặt khít xông mạnh đi loạn, trong thân thể của hắn bá đạo dã man xâm chiếm mỗi một tấc da thịt, biểu hiện quyền sở hữu của mình.
“Ô a… Ma quỷ! Ngươi không phải là người… A a… Dâm thú, đau chết… Bổn vương… Không nên… A a… Dâm thú, Bổn vương nguyền rủa ngươi, ngươi… Nhất định sẽ… Không chết tử tế được… A ngô… Không nên… Hừ ừ…” An Địch Mỹ Áo chưa từng có như hiên tại bất lực như vậy, ngoại trừ liều mạng mắng dã thú ra, hắn cái gì cũng không thể làm. ở trước mặt dã thú, địa vị của hắn, tài phú, danh hiệu, xinh đẹp toàn bộ không có tác dụng, hắn đau quá hận mình giờ phút này vô năng cùng mềm yếu.
“Khả ái Tiểu Mỹ Mĩ, làm cho ngươi thất vọng rồi, ngươi nguyền rủa ta sẽ không hiệu nhiệm! Bổn thần là đặc biệt cai quản tử vong Ám Chi thần, Bổn thần là vĩnh viễn bất diệt không chết!” Hắc Lặc Lỗ Tư tuyệt không tức giận ngược lại cười ha ha. Trước kia những người bị hắn bắt có vô luận là nam hay nữa cho tới bây giờ không có một ai dám mắng nó, càng đừng nói nguyền rủa nó chết, duy chỉ có cái này hoa thủy tiên quốc vương là ngoại lệ, hắn thật rất đặc biệt!
“Ô a… Ma quỷ! Ngươi không phải là người… A a… Dâm thú, đau chết… Bổn vương… Không nên… A a… Dâm thú, Bổn vương nguyền rủa ngươi, ngươi… Nhất định sẽ… Không chết tử tế được… A ngô… Không nên… Hừ ừ…” An Địch Mỹ Áo chưa từng có như hiên tại bất lực như vậy, ngoại trừ liều mạng mắng dã thú ra, hắn cái gì cũng không thể làm. ở trước mặt dã thú, địa vị của hắn, tài phú, danh hiệu, xinh đẹp toàn bộ không có tác dụng, hắn đau quá hận mình giờ phút này vô năng cùng mềm yếu.
|
“Khả ái Tiểu Mỹ Mĩ, làm cho ngươi thất vọng rồi, ngươi nguyền rủa ta sẽ không hiệu nhiệm! Bổn thần là đặc biệt cai quản tử vong Ám Chi thần, Bổn thần là vĩnh viễn bất diệt không chết!” Hắc Lặc Lỗ Tư tuyệt không tức giận ngược lại cười ha ha. Trước kia những người bị hắn bắt có vô luận là nam hay nữa cho tới bây giờ không có một ai dám mắng nó, càng đừng nói nguyền rủa nó chết, duy chỉ có cái này hoa thủy tiên quốc vương là ngoại lệ, hắn thật rất đặc biệt!
“Ghê tởm! Ngươi này đầu dâm thú chết tiệt… A… Không… A ngô… Dâm thú, bảo ngươi nhẹ một chút rồi, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?” An Địch Mỹ Áo giận đến cả người phát run, phẫn hận dùng sức cắn dã thú một ngụm, nhưng không nghĩ tới dã thú da cứng rắn vô cùng, hắn không có cắn bị thương dã thú, ngược lại lộng thương răng của mình.
Hắc Lặc Lỗ Tư sắp cười đến đau bụng rồi, tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu cố ý chọc giận hắn: “Bổn thần vốn là không phải là người, dĩ nhiên nghe không hiểu tiếng người rồi! Còn ngươi vẫn mắng Bổn thần dâm thú, chẳng lẽ ngươi rất muốn Bổn thần dâm tà đối với ngươi sao! Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ như ngươi mong muốn, vô cùng tà ác chơi đùa ngươi, để ngươi thoải mái đến điên !”
“Ngươi… Ngươi… Bổn vương thề, Bổn vương… A a… nhất định một… một ngày đó báo thù… A ngô ngô… Aha…” An Địch Mỹ Áo trừng mắt đối với trước mắt tôn nghiêm của mình phá tan thành từng mảnh, kiên định thề nói, nhưng bị dã thú thô bạo đỉnh xông kêu ra bảy trăm linh tám thanh âm nho nhỏ , căn bản không có một chút lực uy hiếp, chẳng qua là nhắm trúng tâm của dã thú đang tàn sát bừa bãi càng tăng lên.
Dã thú đột nhiên đem An Địch Mỹ Áo hai con đùi đẹp nhấc lên, nâng lên tuyết đồn của hắn để mình dễ dàng đi vào càng sâu, quy đầu khổng lồ hung mãnh tiến vào chỗ sâu nhất chẳng bao giờ tiến, làm An Địch Mỹ Áo thoải mái đến độ nổi điên một loại thét chói tai.
“A a a a a… dâm thú ghê tởm chết tiệt, ngươi đang ở đây đỉnh nơi nào? Không nên a! A a… A nha… Nóng quá! Thật là nhột… A a a… Dâm thú ngươi đối với Vương làm cái gì… A a a… Nha a…” Lúc trước ở Thủy Tiên hồ nhục bích đã bị thao nát ,bị “Siêu cấp Lang Nha bổng” đầy gai nhọn dài dã man tạo ra ma sát, kích thích từng đợt mãnh liệt khoái cảm, dời núi lấp biển hướng An Địch Mỹ Áo đánh tới, đem hắn đánh chìm. Hắn nắm chặt lông dài trên người dã thú sảng khoái kêu lớn tiếng, hai cặp đùi đẹp kẹp chặt lấy thắt lưng tráng kiện của dã thú, thân thể khẽ rời đi giường, tất cả sức nặng của thân thể đều tập trung trên người dã thú.
“Dâm đãng Tiểu Mỹ Mĩ, cái mông nhỏ bị làm có phải hay không cực kỳ thoải mái! Mới vừa rồi còn liều mạng nói không nên, hảo sảng! May mà Bổn thần không có tin tưởng lời nói của của ngươi!” Tao mỵ âm thanh rên rỉ cùng hành động chủ động lớn mật làm cho dã thú dục hỏa càng cao hơn, kéo ra cánh tay tuyết trắng của An Địch Mỹ Áo , lửa nóng lưỡi liếm lên hắn chỗ chẳng bao giờ bị đụng chạm quá, mẫn cảm tới cực điểm nách.”Siêu cấp Lang Nha bổng” thì tà ác đột nhiên chuyển động khi hắn như cũ còn rất ngây ngô trong thân thể, làm cho gai nhọn trên thú hành có thể đâm kiền ma sát đến trong thân thể của hắn mỗi một tấc mềm mại.
“YAA.A.A.. Nha nha nha nha… Dâm thú, đừng liếm trong nơi đó của ta… Thật là nhột… A… Ngứa muốn chết… A a a… Đừng nhiền nữa, cái mông muốn bốc cháy rồi… A a a… Tiện căn của ngươi thật thô, muốn nghiền chết ta… A a a… Ô ngô ngô… Cứu mạng a! thoải mái muốn chết… A a a a a…” An Địch Mỹ Áo sảng đến lệ rơi đầy mặt, tử nhãn hiện đầy xuân tình, gương mặt mĩ lệ vô cùng bởi vì dục hỏa mà trở nên đỏ bừng vô cùng, thân thể so với tuyết còn trắng hơn đã sớm cháy sạch đỏ bừng một mảnh, lộ ra một cỗ mê chết người dâm vị.
An Địch Mỹ Áo dục hỏa đốt cháy thì tuyệt mỵ bộ dáng hoàn toàn mê đảo vô số người cùng dã thú, dã thú làm cho hoa thủy tiên này vừa cao quý vừa dâm đãng điên cuồng. Nó phát ra một tiếng rống dài hù chết người, ôm An Địch Mỹ Áo đứng lên, bắt đầu hướng bên trong thao chết hắn, đemtràng đạo mảnh mai của hắn làm đến sắp bốc cháy rồi, dâm lãng tao thuỷ theo cúc huyệt róc rách chảy ra, đem chỗ kết hợp của hai người nhuộm một trận dơ dáy bẩn thỉu vô cùng, đồng thời cũng dâm mỹ tới cực điểm.
“A a a… Dùng sức thao ta, quá tuyệt vời! A a… Dâm thú, ngươi thao Bổn vương thoải mái… thoải mái chết mất.. Hmm a… Ừ… Ngươi thật giỏi, của ngươi 『 Lang Nha bổng 』 làm được Bổn vương sướng chết… A a… Tựa như bay lên trời… A a a… Dùng sức thao ta… A a… A… A a…” An Địch Mỹ Áo vui vẻ ôm cổ dã thú, cưỡi ở trên hung khí hùng tráng cường hãn của dã thú , vui sướng hất đầu dâm khiếu, tóc dài ngân phát sáng ở trong bóng tối đặc biệt chói mắt, đẹp đến kinh tâm động phách. Hắn thật vô cùng thoải mái, tột cùng khoái cảm nhanh làm cho hắn hít thở không thông, tiểu ngọc hảnh ở dưới bụng trắng vốn là đang ngủ vì ở phía sau huyệt siêu cấp kịch liệt khoái cảm, thế nhưng ở hoàn toàn không có bất kỳ đụng chạm mà tình huống đứng lên, oai phong hùng dũng khí phách hiên ngang mà đỉnh lấy bụng của dã thú .
|