Bảo Bối Sát Thủ Của Thiếu Gia
|
|
Chương 1: Xuyên thành đứa trẻ Tiếng nổ lớn liên tiếp của bom và tiếng la hét đầy sợ hãi cùng vang lên đồng thời... Còn chưa rõ điều gì đang xảy ra, lòng ngực đau quặn lên, cô chìm trong bóng tối vô thức, đột nhiên, có tiếng bước chân, tiếng cười gằn, giọng nói quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn vang lên đều đều bên tai cô, câu nói nhuốm đầy sự lạnh lẽo vô tình được thốt ra từ chính người cô luôn kính gọi cha nuôi-người mà cứ nghĩ rất yêu thương cô : Hừ!Muốn rời đi?!Nghĩ cũng đừng nghĩ.Ta đã dùng không được ngươi thì chỉ còn cách hủy đi ngươi, con gái ngoan của ta hahaha... Nếu còn có thể, cô nhất định sẽ vỗ tay thật to sau đó nói: Mười mấy năm qua ông diễn thật hay, đạt đến nỗi bản thân tôi còn phải công nhận ông là một con hát trời sinh... Nhưng cô đã hoàn toàn chìm vào trong bóng tối vô thức, cô cứ nghĩ mình đã chết nhưng không ngờ khi cô tỉnh lại, tuy xung quanh vẫn tối đen nhưng cô vẫn cảm thấy được chút ấm áp lẫn ẩm thấp. .................................... Lúc này, ở bên ngoài các bác sĩ y tá vừa cố gắng chống đỡ với ca sinh vừa phải nghe vị gia nào đó gào thét bên tai đòi vào trong...ô ô ô đầu năm nay làm bác sĩ-y tá khoa sản cũng thật không dễ dàng gì... .................................... -La Sinh Nhược Du Hàn, con im lặng chút cho ta...Người nói câu này chẳng ai khác chính là La Sinh Nhược Du Phong-gia chủ gia tộc La Sinh Nhược -Hàn, con ngồi xuống đi, đừng phiền bác sĩ làm việc...Phu nhân của La Sinh Nhược Du Phong-Lam Ảnh nói -...Vâng...Đáp một tiếng nhưng vị gia nào đó vẫn bước liên tục tới lui -Haizz, được rồi.Đừng khẩn trương quá, không sao đâu... -Xì..Gia gia người cũng đã nắm chặt cây gậy tới nỗi nó sắp gãy đôi luôn rồi kìa...Tiểu thiếu gia vừa được 3 tuổi-La Sinh Nhược Du Hạo không khỏi nói câu trêu tức gia gia đáng kính của mình. -Thằng nhóc chết tiệt này cháu ngứa da phải không?!Ông trừng mắt với cậu. -Ông thật không yêu trẻ... -Cháu có kính qua người già là ta đây sao?! -Được rồi hai người còn định ồn ào đến khi nào?! -Hừ... -Xì...Xấu gia gia... -Cháu vừa nói gì cơ?Muốn đến Nam Phi chơi với cá mập à?!Được được... -Hừ!Chỉ giỏi đi khi dễ cháu...
|
|
Chương 2: Song sinh long phượng Thiếu phu nhân gia tộc La Sinh Nhược mang thai đôi hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng đã gây chấn động không nhỏ, khi sinh còn muốn gây chấn động hơn cho người khác... -------------------------Trong phòng sinh------------------- -Cố lên...mau hít sâu vào... -AAAA...phù phù phù...Trán người phụ nữ lấm tấm mồ hôi, khóe mắt còn vươn chút nước... -...Dùng sức.Sắp... -AAAAAAAAAAAA...Chưa đợi hộ sĩ nói xong, tiếng hét tê tâm đã cắt lời. -Oa...Ra rồi ra rồi...là đứa bé trai... -Mau còn một đứa nữa!Mau dùng sức...Thở đều... -AAAAA...phù phù phù... -Phù!Ra rồi!Là bé gái!Mau kiểm tra cho sản phụ... -Vâng... ---------------------------------------- -Cạch! -Vợ con tôi thế nào rồi?! -Chúc mừng Hàn thiếu!Là cặp song sinh long phượng, anh trai em gái, thiếu phu nhân mất khá nhiều sức nên đã ngủ!Chúc mừng Phong lão gia, phu nhân... -Cảm ơn bác sĩ An... -Không dám, việc nên làm thôi.Tôi đã cho người kiểm tra toàn diện cho hai bé, xong việc sẽ bế đến cho các vị, thiếu phu nhân kiểm tra xong chúng tôi sẽ chuyển đến phòng riêng.Nếu không có việc gì nữa, tôi đi trước... -Đi thong thả... ........... -Là song sinh long phượng!Tôi không nghe lầm đấy chứ.Ha.ha -Gia gia cười thật đáng khinh...Cậu nhóc nào đấy không khỏi lên án Nếu là bình thường cậu nhóc đã ăn một gậy, nhưng hôm nay liền bị lờ đi. -A, đúng rồi!Hàn, con đã nghĩ ra tên cho hai đứa cháu cưng của ta chưa?! -Người nghĩ?! -Cháu gái nhỏ gọi La Sinh Nhược Du Nguyệt còn thằng nhóc kia kêu La Sinh Nhược Du Ngôn đi... -....! -Thế nào?! -Cũng hay...Quyết định thế đi -Haha tên cháu gái cưng của ta mà sao lại không hay chứ... Trong đầu mọi người không hẹn mà hợp cũng nghĩ đến câu: "Trọng nữ khinh nam".
|
|
|