Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha
|
|
Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha
Tác giả:Tiểu Bạch Thỏ vô lại
Thể loại:Xuyên Không
Tình trạng:Hoàn thành
Vào đêm sinh nhật tuổi 20 của ta, đúng vào lúc đêm đó có mưa sao băng, ta chỉ đơn giản ước bậy ước bạ là được xuyên không vào cuốn truyện ta yêu thích và thật không ngờ là thành sự thật nhưng càng không ngờ sống bao nhiêu năm ta mới biết được thì ra ta xuyên vào Truyện Inuyasha...
Q1:Chương 1: Xuyên Không Một ngày đẹp trời của cuối tháng hai, ta ...Tatsu thật không ngờ lại được trúng một vé số động đất thế này, trúng thế nào ư? ... đó chính là xuyên không, ta xuyên không đến đất nước nổi tiếng với mệnh danh mặt trời mọc, chính xác đó chính là Nhật Bản.
Chuyện như thế này, vào sinh nhật lần thứ 20 của ta, đúng vào lúc đêm đó có mưa sao băng, ta chỉ đơn giản ước bậy ước bạ là được xuyên không vào cuốn truyện yêu thích và thật không ngờ là thành sự thật chỉ là không biết xuyên vào truyện nào thôi vốn ta có nhiều truyện yêu thích lắm
Thân phận của ta hiện giờ là con gái của một pháp sư nổi tiếng trong làng, tuổi 10, có cha mẹ và một người em trai dễ thương kháu khỉnh , sao xuyên vào được ? chuyện này cũng buồn cười không kém đó chính là do một lần con gái họ được đi thực tập bắt yêu quái và vì lần đầu thấy yêu quái mà còn yêu quái xâu xí nhất trong các loại yêu quái xấu xí nên sợ đến mất mật, lăn đùng ra chết, vì tiếc thương cho con gái của mình nên họ đã dùng cấm thuật đem linh hồn của ta vào trong thân xác con gái họ
Khi tỉnh dậy đã nghe họ kể tất cả mọi chuyện, ban đầu còn bán tính bán nghi nhưng dần cũng đã thích nghi được mọi chuyện, trở thành pháp sư đó là chuyện chỉ trong mơ ta dám mơ đến, mơ có một ngày ta trở thành pháp sư mạnh nhất, có thể uy vũ càng quét tất cả yêu quái làm hại đến con ngươi, nay được thành hiện thực nên ta rất rất cao hứng, chăm chỉ luyện tập pháp thuật từ cha lẫn mẹ ta, tuy nhiên họ hiện rất yếu do dùng cấm thuật, ta cũng rất không vui chỉ vì cứu thân xác con gái họ mà làm tổn hại đến cơ thể mình, họ thấy vậy liền cười nhẹ bảo với ta rằng:
"thật ra con chính là kiếp sau của con gái ta nên mới có thể để con nhập vào thân xác của nó được tuy vậy con vẫn là con của ta, đừng làm vẻ mặt buồn bã đó nữa"
Kiếp sau thì sao, ta cũng buộc phải có nhiệm vụ là phải thu thập linh hồn của cô bé đó thì mới được trở về, cái phắn gì thế này, thật không vui chút nào
năm năm sau ta đã thu thập được linh hồn của con bé, và đáng nhẽ ra nó phải cúi đầu cảm tạ ta vì ta giúp nó sống lại thế mà nó dám chửi vào mặt ta là nhiều chuyện, chết thật ta chưa bao giờ muốn giết người như hôm nay
Nó hét lên là muốn trở về thất xác của ta, ta ngớ người chẳng lẽ nó muốn trở về thế giới hiện đại sao, nó như hiểu được ý ta liền gật đầu như gà mổ thóc, nói với cha mẹ nó rằng nơi đó rất an toàn không có yêu ma quỷ quái gì cả, cuộc sống rất bình yên sung túc, nghe thế ta liền rầu, ừ mi thì sống sung túc còn ta thi như con điên chiến đấu thu phục yêu quái, còn phải vất vả giúp người trở lại thân xác, vậy mà ngươi không biết tốt xấu muốn chửi ta. Sao...? có muốn ta làm cho mi hồn bay phách tán không
Như cảm nhận được sát khí của ta, con bé đó liền lùi xuống tránh xa xa ta ra. Ta hậm hực bỏ đi, linh hồn của con bé đã trở về thân xác còn ta bây giờ thì phiêu diêu, đang suy nghĩ cách trở về thì một luồng sức mạnh khiến ta trở về thân xác đó còn linh hồn con bé kia thì bị văng ra, ta không hiểu gì hết thì con bé kia đã biên mất tiêu trước khi đi nó còn để lại câu "xin lỗi tôi sợ yêu quái lắm cứ nhìn thấy bộ mặt xấu xí của chúng thôi là tôi sợ đến đứng tim rồi, cô thay tôi sống thân xác này nha"
Ta ngửa lên trời, cười như điên, cmn ta muốn giết nó
Chưa kịp trở về nhà kể sự tình cho cha mẹ nghe thì lại có thêm một luồng anh sáng kéo ta đi, thật là nay là ngày âm binh gì vậy hết chuyện này đến chuyện khác
Và như 5 năm trước, khi ta mở mắt ra thì lại được xuyên đến nơi khác, cảnh vật xung quanh được bao phủ bởi rừng vây xanh mát, lâu lâu cơn gió thổi qua khiến các hàng cây đun đưa âm thanh nghe thật vui tai và thanh bình, chợt cảnh vật bỗng chốc thay đổi, ta như trở lại thế giới hiện đại, gặp lại cha mẹ ta ở đây ta vui mừng không xiết liền chạy tới ôm nhưng ngươi ta lại xuyên qua họ, ta cảm thấy sốc vì sao không chạm được, ta đã chết rồi sao nhưng rôi ta chợt nhớ đây tuy là thế giới của ta nhưng chẳng phải ta đã xuyên không rồi sao nêu trở lại thì phải trở lại thân xác của ta nhưng chả phải con bé kia đang sống thay ta đó sao
Ta chưa kịp đoán thì lại thấy thân xác của ta chạy tới, xuyên qua người ta, chạy đến cha mẹ cười rất vui vẻ, ta cười khổ đây không còn là thế giới của ta rồi
Bỗng chốc thế giới hiên đại biến mất, ta trở lại với khu rừng, sờ lên đôi má đẫm ướt nước mắt, hóa ra là ảo giác nhưng sao đây lại có ảo giác, ta đã đọc rất nhiều quyển sách có liên quan đến yêu quái chỉ có những đại yêu quái mới có khả năng này
Ta liền cảnh giác, cây cung trên tay ta được kéo căng, nhìn thấy nhiều yêu quái tạp nham tấn công ta, ta nhanh chóng bắn tên chứa đầy linh lực truyền lên cung tên, bọn tiểu yêu quái được quét sạch kế đến là những tên yêu quái hạng trung, ban nãy ta quá sung nên đã tiêu tốn rất nhiều linh lực, bây giờ có chút mệt, rút hai thanh kiếm chuẩn bị nghênh chiến, ta nhanh chóng quét sạch bọn yêu quái nhưng sức nhanh chóng theo đó dần rút hết, thở dốc ta nhìn lên trời vô số yêu quái đến tấn công ta, sức của ta chỉ đủ cho một đao nữa thôi biết sẽ không địch nổi, ta liền co chân chạy
Đến được nơi tạm an toàn, ta tựa vào thân cây nghỉ ngơi, tiếng gào thét của yêu quái làm ta giật mình, chă bao giờ ta lại gặp nhiều yêu quái như hôm nay, chẳng lẽ bị lạc đến nơi ở của yêu quái, ta chạy đến tiếng thét dù biết nguy hiểm như giác quan thứ 6 của ta nói ta biết ta nên đến
Trời đất ạ, cảnh tượng gì trước mắt đây, một con khuyển khổng lồ bị một tên yêu quái không lồ khác vây chặt, yêu quái khổng lồ đó trong khá giống con người ta lại liên tưởng đến bộ truyện đại chiến titan vì hình tượng bên ngoài rất giống nhưng ta lại không định giúp nó, ta muốn cứu yêu quái khuyển kia ( ta yêu động vật mà =))) )
Hiện tại ta hơi mệt nên chưa ra mặt, cần thêm thời gian phục hồi sức lần cần phải quan sát tìm hiểu đối thủ, theo như ta nhìn thấy thì con yêu quái kia không mạnh bằng khuyển quái nhưng nó lại có sức khôi phục vết thương mạnh mẽ đến đáng sợ, gần như là không thể bị thương nên khuyển yêu đành bất lực cắn xé, vùng vẫy, ta để ý hình như nó muốn đánh vào gáy của yêu quái kia, có lẽ là điểm yếu
Bỗng giờ phúc này lại sợ mình lại xuyên đến thế giới titan, nếu thật sự vậy thì ta sẽ chết trong một nốt nhạc
Nhiều yêu quái khổng lồ khác giống dạng người đang lao tới, ta phải nhanh chóng giúp nó bởi vì ta biết được nên giúp bên nào, theo như truyện titan bọn chúng không biết suy nghĩ mà nếu có cũng sẽ tấn công con người còn khuyển yêu kia, ta cảm giác được nó không phải loại tùy tiện sát sanh với lại ta cũng bị liên luy nếu không giúp ta cũng sẽ chết
Chạy về phía hai yêu quái khổng lồ chiến đấu, ta bật nhảy lên vai yêu quái kia, bởi vì ta quá nhanh nên hắn không để ý đến ta, đến lúc nhận ra thì ta đã bay ở phía sau gáy hắn, định chém vào gáy, thật không ngờ hắn nhanh trí, da gáy hắn liền được bảo vệ bằng yêu khí rất dày đặt, khiến cho 2 thanh kiếm của ta vị vỡ tành nhiều mảnh, hắn liếc mắt khinh thường ta, ta biết khi hắn thắng được yêu quái kia hắn sẽ xử ta, nhưng hắn không nhận ta sao ta là pháp sư đấy, yêu khí của mi chỉ là lớp bảo vệ vô cùng yếu đối với một pháp sư như ta
Ta liền phóng khỏi vùng gáy, kéo cung tập trung linh lực nhắm thẳng vào gáy hắn, hắn kinh ngạc nhìn ta, tay liền buôn con khuyển yêu ra sức gào thét như gọi đồng bọn tới rồi ngã xuống chết
Ta giật mình, một đám yêu quái với nhiều hình thù khác nhau chạy đến, chúng muốn giết ta, với đám yêu quái đó ta có thể diệt được với vũ khí đó nhưng sau đó ta sẽ không thể chiến đâu trong một tuần
Tập trung suy nghĩ ta không chú yêu đến một con yêu quái miêu tấn công, ta hoảng sợ, kiểu này chết chắc rồi đúng là lo chuyện bao đồng, nên bây giờ mới không còn mạng đây này
Lúc chuẩn bị tinh thần để chết, một luồng yêu khí mạnh mẽ đánh nát tên yêu quái tấn công ta, ta quay lại nhìn chính là yêu quái ta đã cứu giúp nhưng có vẻ nó cũng bị thương nặng, ta cũng gần hết sức và linh lực, cắn răng lấy thứ kia ra
Hình ma pháp hiện lên theo đó là một cây đàn với vẻ ngoài tinh tế sắc sảo, màu chủ đạo là trắng xám, đàn gồm 10 dây lóng lánh ánh bạc, ta dùng một chút khí nâng cây đàn lên, đàn một khúc nhạc
Bọn yêu quái đang cười giễu ta vì sắp chết rồi còn đánh đàn, đến lúc âm thanh cất lên, cả người chúng co rút, ta lại đánh đàn thanh thêm một chút, tất cả liền như ai đó moi cả gan ruột rút gân xương, yêu quái bên cạnh ta cũng ngạc nhiên vì sức mạnh đó của ta, nó cũng thấy lạ vì không bị sao cả
"ta cũng có thể điều khiển tiếng đàn, nên ngươi không bị ảnh hưởng đâu"
Nó gật đầu hiểu chuyện
Để kết thúc, ta lướt những ngón tay qua tất cả các dây đàn, luồng gió lẫn ánh sáng tập trung lên dây đàn liền bung ra, lan truyền lên một khoảng rộng, theo đó là âm thanh chói tai, tất cả yêu quái có mặt ở đó điều bị thương một cách trầm trọng nếu không phải ta đang mất sức thì đã có thể kết liễu bọn chúng
Cuộc chiến tàn lụi, ta kiệt sức ngồi phịch xuống, bỏ cả hình tượng oai hùng ban nãy, yêu quái kia trở lại hình dáng con người, dáng vẻ của nàng khiến ta ngẩn ngơ, nàng ta xinh đẹp tựa như tiên nữ giáng trần, mái tóc bạc lắp lánh giữa ánh nắng mặt trời chói chang, làn da trắng noãn mịn màng tựa như ngọc, mũi cao, môi tím không làm cho nàng trở nên già dặn , thay vào đó càng tôn lên làn da trắng và vẻ đẹp cao quý của nàng
Ta phủi mong ngồi dậy, bước tới phía nàng "xin chào, ta là Tatsu, vì bị lạc nên mới có mặt ở đây
Nàng ta im lặng, chằm chằm nhìn ta, ta liền có chút lúng túng nhưng bình tĩnh quan sát kỹ, trong người trước mắt có vẻ quen thuộc, ta lục lại trí nhớ thì lập tức nhớ dáng vẻ vậy chẳng phải là mẹ của Sesshomaru sao?
"ngươi sao lại cứu ta ?"giọng nói của nàng làm ta giật mình, nhanh chóng lấy lại bình thản, cô mỉm cười nhẹ đáp
"không phải cứu cô mà là cứu ta, bởi vì ta bị bọn yêu quái tấn công, trong lúc không còn sức lực thì thấy cô, ta suy nghĩ nếu cứu cô, cô sẽ có thể giết sạch bọn yêu quái này thì lúc đo ta cũng sẽ thoát được"
"ngươi không sợ ta giết luôn ngươi sao ?" nàng lạnh lùng nói với ta, ánh nhìn sắc bén khiến ta nổi cả gai óc
"không phải ta còn đứng đây sao vả lại nhìn cô ta đoán đoán cô không phải yêu quái giết người bừa bãi"
Nàng ta lại im lặng, ta cũng không biết nói tiếp chuyện gì, bỗng nàng lên tiếng hỏi "sao ngươi có thể thoát được ảo ảnh của Ảnh Nguyệt"
Ta hơi bất ngờ trước câu hỏi của nàng ta, làm sao ư, ta không biết chỉ đơn thuần ta nhận ra ảo ảnh đó không phải thật và thoát ra được thôi, ta nói "không biết, ảo ảnh tất nhiên không phải hiện thực, ta kịp nhận ra đó là ảo nên có thể thoát khỏi đó thôi"
Nàng cười nhẹ, hỏi ta "ngươi muốn ta thực hiện yêu cầu gì cho ngươi, dù gì cũng là ân nhân của ta"
Ta cau mày suy nghĩ, nên làm gì nhỉ ? ta lén liếc mắt nhìn người phụ nữ này, rồi nói "chúng ta kết thành tỉ muội được không ?"
"tỉ muội ? Được "
Ta không ngờ nàng lại đồng ý một cách mau lẹ đến vậy, dễ dàng vậy ư ? ta còn nghĩ nàng sẽ chần chừ hồi lâu mới trả lời ta chứ
Ta còn đang ngơ ngác, nàng ta đã dùng ấn thuật lên lòng bàn tay ta, hình bông hoa anh đào nhỏ nhắn được in vào lòng bàn tay ta chứng minh đây là bằng chứng cho việc ta và nàng là tỷ muội kết nghĩa
"gọi ta là Yue" giọng nói thanh nhã của nàng vang bên tai ta, ta ngẩng đầu vui mừng cười tươi với nàng, chưa kịp để lời gì với người chị kết nghĩa thì cảm thấy trời đất quay vòng vòng, như sập xuống trước mắt ta.
|
Q1: Chương 2: Chữa Thương
Khi ta tỉnh lại có chút mơ màng, nhìn lên trần nhà bằng gỗ, cứng ngắc đảo mắt nhìn quanh, căn phòng mộc mạc không có nhiều đồ vật ngoại trừ tủ quần áo làm bằng gỗ liêm, bàn trang điểm cùng bàn ghế và chiếc giường ta đang nằm thì không còn đồ vật gì khác. Ta nặng nề gác tay lên trán cố nhớ vì sao ta lại ở trong căn phòng này song lại không thể nhớ nổi, ta chỉ nhớ khi biết được tên của Yue thì đã ngất xỉu
Nghe động tĩnh trong phòng, hai tỳ nữ nhẹ nhàng bước vào rồi hành lễ với ta, trong lúc hai người đang chuẩn bị nước tắm và đồ ăn cho ta, ta cẩn thận quan sát hai người, cả hai đều có vẻ ngoài còn non nớt khoảng chừng 13, 14 tuổi tuy vậy ta lại nhìn thấy ánh mắt sắc bén của nàng khi vừa bước vào căn phòng có lẽ là người Yue đưa đến để vừa chăm sóc ta và vừa canh chừng, trong đầu âm thầm đoán tuổi của hai nàng có lẽ chừng không hơn trăm tuổi đâu và họ hình như không phải là yêu quái thì phải
Ta chìm đắm trong suy nghĩ của mình cho đến khi nghe tiếng gọi của tỳ nữ bảo ta chuẩn bị đi gặp Yue, thu hồi suy nghĩ trong đầu gật nhẹ với họ rồi thong thả ra sau bức bình phòng để tắm rửa
Thoải mái vựa vào bồn tắm, ta tận hưởng sự chăm sóc của hai nàng, sẵn tiện hỏi vài chuyện, thì ra ta đã ngủ hơn hai ngày rồi, ta được chính Yue đem về trong tình trạng hôn mê và nàng cũng bị thương khá nặng nên khi vừa dặn dò người hầu chăm sóc ta xong nàng cũng về phòng của mình chữa trị vết thương
Chuẩn bị xong xuôi, ta theo người hầu đi đến phòng của Yue, cánh cửa trước mặt được mở, người phụ nữ nằm lười biếng trên tháp, khi thấy nàng ta không khỏi tặc lưỡi vì dáng nằm của nàng có chút tùy ý song lại không mất đi sự tao nhã của nàng mà càng tạo cho nàng cảm giác quyến rũ khó cưỡng lại, Yue khoác trên người bộ kimono màu tím sẫm hoa văn hình hoa anh đào, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về hướng ta, quả không hổ danh là nữ đế làm cái gì cũng có phong thái cao quý tao nhã, còn nam đế tất nhiên là chồng nàng Inu no Taisho và hắn hiện đang trên chiến trường không có mặt ở đây
Thu lại ánh mắt của mình, ta từ tốn đến chỗ ngồi được chuẩn bị sẵn, nhấp một ngụm trà tỳ nữ mang tới từ tốn hỏi nàng
"có chuyện gì tỷ gọi ta gấp vậy ?"
"hai ta dù gì cũng là tỷ muội, nên ta muốn nhờ ngươi một việc" giọng nàng mệt mỏi, ta đoán vết thương có vẻ chưa được lành hẳn
"chuyện gì ?"
"ta hiện còn trong giai đoạn dưỡng thương, nhưng trận chiến của ta và Ảnh Nguyệt gần đến hồi kết, ta cần có thời gian tập trung vào việc dưỡng thương và chuẩn bị lực lượng cho cuộc đại chiến sắp tới nên không thể chăm sóc được con ta, ta muốn nhờ ngươi chăm sóc lẫn bảo vệ nó"
"con tỷ ?" ta ngạc nhiên, không phải chứ nếu con của Yue là Sesshomaru thì cần chi ta bảo vệ chứ, hắn cũng là đại yêu quái, mạnh tuy không bằng Taishou nhưng với mấy yêu quái tôm tép kia thì chắc chắn không thể thua
"hắn bao nhiêu tuổi ?" ta dè dặt hỏi, cần người chăm sóc chắc cũng nhỏ tuổi
"nói về tuổi tác thì chắc chắn nó lớn hơn ngươi rồi, hiện tại nó trong giai đoạn luyện thành người nên yêu lực còn hơi yếu"
Thì ra là vậy, ta gật gù "chăm sóc thì được nhưng bảo vệ ta e là khó, việc lúc trước ta tùy tiện sử dụng cây đàn nên khí lực ta còn yếu, hiên tại ta không thể chiến đấu, nếu được tỷ ráng nán lại đây khoảng 5 ngày dưỡng thương đi, 5 ngày sau sức mạnh ta mới trở lại như thường"
"không được, ta không thể nán lại lâu, yên tâm đi chỉ năm ngày thì thuộc hạ của ta có thể đối phó được"
Ta thở dài, đành vậy dù gì mẹ của Sesshomaru nhờ sao có thể từ chối, ta bây giờ cũng rất muốn gặp thử Sesshomaru nổi tiếng trong truyện Inuyasha đây, bây giờ hình dáng hắn thế nào nhỉ?
Nàng khá khó khăn đứng dậy, vùng eo khi đó bị yêu quái kia siết chặt nên bị thương rất nặng, nếu ta chữa trị thì thì thời gian khôi phục sức mạnh của ta lại bị kéo dài thêm hai ba ngày
"thuộc hạ tỷ có thể đối phó với bọn chúng trong 7 ngày không ?" ta cẩn thận hỏi
Nàng gật đâu, ta liền yên tâm đi đến chỗ nàng, đỡ nàng ngồi lại trên ghế
"ngươi làm gì ?" Yue tò mò, tại sao bảo nàng ngồi xuống, ta trả lời " để ta chữa thương cho tỷ, đổi lại việc khôi phục lại sức lực sẽ bị kéo dài thêm hai ngày"
Yue hiểu, gật đầu với ta, ta đọc thuật chú lấy cây đàn, ngón tay chậm rãi điều khiển dây đàn, khác với điệu nhạc hùng hồn khi chiến đấu, âm thanh của đàn lúc chữa thương lại nhẹ nhàng ấm áp, cảnh vật xung quanh trở nên yên bình hơn hẳn, cả tòa thành liền chìm trong im lặng chỉ có thể nghe được tiếng đàn phát ra từ phòng của Yue, các yêu quái bị thương từ trận chiến trước liền khồi phục vết thương, chúng thấy kì lạ vì sao vết thương lại khôi phục nhanh đến thế, đã thế âm thanh của đàn khiến lòng chúng nhẹ dịu và thanh thản
Trong căn phòng rộng lớn, một chú chó nhỏ đang lim dim ngủ trên chiếc giường làm bằng da hổ và sói, tiếng đàn lọt đến tai nó, nó liền mở mắt ngẩng đầu dậy tìm kiếm phương hướng tiếng đàn ấy, nhưng khi đi đến cửa tiếng đàn liền vụt tắt như cố tình trêu đùa, nó "hừ" một tiếng rồi quay trở lại giường của mình
Vết thương của Yue cũng dần khỏi khi tiếng đàn vừa kết thúc, nàng kinh ngạc vì khả năng của ta
"từ khi gặp ngươi tới giờ chỉ có hai ngày, vậy mà ngươi mang đến cho tỷ tỷ này từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, rốt cuộc ngươi là ai và sao lại có cây đàn này"
Thấy nàng hứng thú với mình, ta cũng không để ý đến việc nàng dùng giọng điệu hơi chất vấn với ta, bởi vì nếu tự dưng có ngươi cứu ngươi khỏi kẻ thù rồi chữa trị vết thương cho ngươi, còn được ở trong lãnh thổ của họ, với tính tình của kẻ đứng đầu luôn là ngươi đa nghi thế nào họ luôn có một chút đề phòng nên ta rất sẵn sàng trả lời vấn đề nàng hởi ta
"ta là pháp sư, cũng đã được năm năm rồi, còn về cây đàn này của ta, ta có được nó khi đánh thắng thủy quái dưới lòng đáy biển sâu, khi con thủy quái đó chết liền nhiều yêu quái khác tấn công ta, vì gấp rút không biết tính sao ta liền nghe cây đàn gọi ta, ta liền cầm nó lên và đánh đàn, sau khi diệt được yêu quái thì cây đàn này cũng thuộc về ta"
"nó lợi hại như vậy, mấy yêu quái kia không truy lùng sao ?" Yue gặng hỏi
"có mấy lần, nhưng kỳ quái là chúng không cầm nó được, mỗi lần ta thấy chúng cầm đàn thì như cũng đan cầm tảng đã lớn vậy, đã thế còn bị đàn này ăn mất linh hồn"
Yue híp mắt hiểu rõ, không hỏi gì nữa liền rời đi, ta sau đó ngủ mất 5 ngày liền, so với chiến đấu, việc chữa thương tốn nhiều sức lực hơn.
|
Q1: Chương 3: Gặp Sesshomaru
Khi tỉnh ta được tỳ nữ dọn thức ăn lên, hỏi chuyện là do Yue chuẩn bị cho ta, ta gật đầu cảm ơn với nàng rồi cắm cúi ăn những món ăn trên bàn dù gì cả tuần nay trong bụng ta chưa có thứ gì
Xử lí được cái bụng đói, ta liền đi xung quanh dạo, nhớ đến chuyện Yue nhờ vả, ta liền gọi nô tỳ đứng cạnh hỏi Sesshomaru ở đâu, nàng cung kính dẫn ta đến phòng của Sesshomaru
Ta vào trong, căn phòng gỗ rộng lớn và đơn giản, chiếc bàn làm gỗ liêm quý hiếm đặt ở giữa phòng, sâu bên trong là chiếc giường niệm là da hổ, gối là da sói, ngoài ra chỉ thấy đây là căn phòng trống vắng lạnh lẽo, ta dáo dác nhìn xung quanh tìm chủ nhân căn phòng, định hỏi nô tỳ thì cảm nhận được sự lạnh lẽo ở trên cổ của mình
"ngươi là ai ?"
Chiếc móng sắc bén kề cổ ta, lúc đầu có chút sợ hãi, bình tĩnh lại ta liếc nhìn chủ nhân của móng vuốt đặt trên cổ ta, một chú chó nhỏ màu lông trắng ngần, hai bên má có hai kẻ sọc đỏ trên trán có vầng trăng khuyết, ta lập tức nhận ra đây là Sesshomaru, nhưng sao lại nhỏ thế này ?
"nói chuyện ít nhất bỏ móng vuốt ngươi xuống, để vậy sao ta dám nói chứ" không cẩn thận nó làm ta bị thương thì sao
Sesshomaru nhảy khỏi vai ta, ánh mắt sắc bén đề phòng nhìn về hướng của ta
Ta lắc đầu chán nản, ôi thần tượng của ta, soái ca của ta đây sao, hình tượng vỡ tan nát rồi
"ta là muội muội kết nghĩa của mẫu thân ngươi, tên Tatsu, mẫu thân ngươi nhờ ta chăm sóc ngươi trong lúc tỷ ấy vắng mặt"
"ngươi... ? làm sao bà ấy có thể kết nghĩa tỷ muội với con người chứ ?" hắn khinh thường nhìn ta
Ta cũng không cho thái độ của hắn là sai, bởi theo ta biết hắn vốn không thích con người, kể từ khi có Rin hắn mới bớt được một chút
Ta đưa lòng bàn tay có ấn ký hoa anh đào cho hắn xem, hắn đi đến nhìn ấn ký rồi nhìn ta, ánh mắt có phần dịu lại, không nói gì liền đi khỏi phòng
"này ... dù gì ta cũng là tiền bối của ngươi, ngươi sao có thể vô lễ vậy chứ" ta dậm chân tức giận đi theo sau, cứ tưởng khi hắn biết mình là bề trên thì có thể khi dễ hắn một chút chứ, ai ngờ hắn làm lơ mình
Trời đã chợp tối, ánh trằng tròn màu vàng trên bầu trời tỏa sáng khiến vạng vật chìm trong ánh sáng dịu dàng tĩnh lặng, ta cùng hắn ngồi trên nóc nhà, hắn từ khi nào biến thành người, dáng vóc của trẻ con chừng 1,2 tuổi, đôi mắt màu hổ phách to tròn, pha chút lạnh lùng, gương mặt non nớt trắng noãn của trẻ con. ta nhìn hắn một chút rồi nhìn lên trời ngắm trăng, lòng thầm gào thét 'thiên a, hình tượng soái ca lạnh lùng của ta'
"tiếng đàn mấy ngày trước là ngươi đàn ?" giọng nói lạnh lùng mấy phần non nớt của Sesshomaru vang lên, ta nhìn hắn, hắn trong như đứa trẻ nhỏ tò mò hóng chuyện, ta thật muốn cười nhưng phải cố nhịn nếu không ta sợ Sesshomaru xa lánh ta mất
"phải... có chuyện gì sao?" ta hạ giọng hỏi
"không có gì" nói xong hắn lại tiếp tục trầm lặng, tập trung vào việc tắm ánh trăng, hấp thu yêu lực từ ánh sáng mặt trăng, nếu ta đoán không lầm, hắn có vẻ muốn nghe ta đàn, ta biết tay nghệ đàn ta còn non nhưng ta biết ưu điểm của tiếng đàn ngoài chiến đấu đó chính là chữa vết thương ngoài ra không có gì nếu đàn hắn nghe ta phải tốn thêm vài ngày hồi phục nữa
"đừng nghĩ ta sẽ đàn, trừ khi ta bị rơi vào trạng thái tính mạng bị uy hiếp hoặc ngươi bị thương quá nặng nguy hiểm đến tính mạng" ta liền nói trước, ai biết được ngươi trước mặt tùy hứng sai ta đánh đàn thì sao
Hắn hừ một tiếng rồi bỏ vào phòng, ta trầm ngâm ngắm trăng, trong đầu ta hiện lên câu hỏi 'tại sao ta lại xuyên đến đây, có vẻ đây là hơn 100 năm trước trong nguyên tác, lần này là lần thứ hai ta xuyên vậy sẽ có lần thứ 3, thứ 4 chứ nếu vậy khi nào ta sẽ xuyên tiếp và xuyên đến thời điểm nào?
Ta bị câu hỏi ta tự đặt làm mất ngủ, sáng dậy tinh thần uể oải ngồi trên bàn ăn, Sesshomaru cũng đang ăn sáng, lúc trước ta tò mò không biết hắn ăn gì, ăn thịt người chắc chắn không rồi thức ăn còn người thì càng không, nhìn thấy thức ăn của Sesshomaru được bưng ra thì liền hiểu, ra là hắn uống sương sớm được hứng trên ngọn núi cao nhất ở phía tây lãnh thổ, ngoài ra thứ hắn đang ăn chính là trái cây có hình dạng như tim con người, đáng sợ hơn là nó còn đập bình bịch nữa chứ
Hắn khỉnh bỉ nhìn ta như kẻ thiếu hiểu biết, hừ ta thật sự rất muốn nâng mông hắn vỗ cho mấy cái hả giận, ta là trưởng bối ngươi đấy, sao ngươi có thể vô lễ vậy chứ
Ăn xong hắn lại vào phòng, ta đi quanh cho tiêu bớt đồ ăn, trên đường đi ta hỏi vì sao Sesshomaru không ra ngoài mà cứ ở trong phòng, nô tỳ nói cho ta biết hiện tại cuộc chiến đang đến hồi quyết định, Sesshomaru chưa đủ khả năng đối phó với kẻ thù nên cách tốt nhất là ở trong thành, ta gật đầu hiểu chuyện
Đi thêm quãng đường ta chợt nhớ đến hai cây kiếm bị gãy của ta, trong tay ta hiện có một viên đá được lấy từ lõi thiên thạch hơn mấy trăm năm , đây cũng là vật khi trong lúc truy tìm hang ổ của yêu quái mà ta lấy được, sau khi hỏi một thợ rèn lâu năm, hắn là bán yêu sống cũng được vài trăm năm nên khi ta đem viên đá này ra hỏi, mắt hắn liền sáng rực và kể gốc tích viên đá này cho ta biết, ta muốn dùng nó làm vũ khí nhưng đã hỏi rất nhiều người rèn giỏi nhưng không một ai làm được
"ngươi có biết nơi đây thợ rèn nào giỏi nhất không ?"
"bẩm ... Totosai sama là thợ rèn của tộc cũng là thợ rèn giỏi nhất trong giới thợ rèn đấy ạ"
Totosai... sao ta lại quên nhân vật này nhỉ, nhưng không biết hắn có đồng ý làm giúp ta thanh kiếm không nữa, bởi tính khí của hắn cũng rất thất thường.
|
Q1: Chương 4
Ngày sau, sức mạnh của ta đã khôi phục hoàn toàn, liền thay đồ chuẩn bị đi ra ngoài, chợt nhớ có người không được ra ngoài vì trận chiến hiện tại , ta nhanh chóng chạy đến phòng hắn
"Sesshomaru, ta ra ngoài dạo, ngươi đi cùng không ?"
Bên trong im lặng, ta chờ thêm một chút vẫn không một tiếng động phát ra
"mấy ngày nữa cha mẹ ngươi về rồi, không nhân cơ hội này thì ngươi không thể ra ngoài đâu" ta ra giọng dụ dỗ, dù bị mất hình tượng soái ca trong lòng nhưng hình tượng shota lại được nâng lên
Hắn hậm hực bước ra, oa hình dáng con người hắn thật đáng yêu nha, thật là muốn nhéo khuôn mặt trăng nõn của hắn, so với nữ nhân thì da mặt hắn còn mịn và đẹp hơn nhiều
Ta cố kiềm nén ham muốn nhéo mặt hắn, quay lưng đi về phía trước, hắn đi theo sau ta cùng ta rời khỏi thành, gần đến bìa khu rừng chợt cảm giác nguy hiểm đến, ta cảnh giác rút tên sau lưng tra lên cung, cảm nhận sát khí phát ra từ đâu liền bắn tên, tiếng nổ ầm vang lên, bọn yêu quái nhanh chóng lao đến tấn công ta và Sesshomaru
Sesshomaru trở lại nguyên hình tiến lên chiến đấu, ta mặc dù mới khôi phục nhưng vì không muốn thua kém nên cũng tham gia nhiệt tình
Yêu quái đến mỗi lúc một đông, ta và Sesshomaru không thể chống nổi nữa liền kéo hắn chạy thoát
Vì chúng bám quá dai, ta nhanh chóng đọc câu thần chú, hô to "Sấm"
Bầu trời xuất hiện tia sét lớn nhắm vào bọn yêu quía, khỏi tung mù mịt, nhân cơ hội ta liền ôm Sesshomaru chạy thoát
Nghe tiếng đuổi theo sau, ta ngoáy đầu lại xem, một yêu quái thân người đầu chim đang hăng say đuổi theo sau ta, hắn vừa đuổi theo vừa hét lên kêu gọi đồng bọn
"hắn là bán yêu ?" ta hỏi Sesshomaru, đúng là hắn trong cũng có dáng vẻ của yêu quái đấy, nhưng yêu khí trên ngươi hắn hơi yếu so với những con tầm thường khác
"hừ, bọn thập kém" Sesshomaru khinh thường kẻ đuổi theo sau bọn ta, ta khinh bỉ liếc Sesshomaru, ngươi không thấy một kẻ thấp kém đang đuổi tận giết tiệt kẻ có dòng máu cao quý như ngươi sao?
Ta thầm khó chịu, không có vũ khí trên tay thật phiền phức, nếu có thì ta đã không phải chạy đua maraton ở đây rồi
Ta lại nghe tiếng la hét náo nhiệt sau lưng, định quay lại nhìn thì Sesshomaru đã la lên "nhanh lên, bọn chúng tới"
Ta liền biết bọn yêu quái đã đuổi kịp bọn ta, bây giờ chạy chắc chắn sẽ không thể thoát chỉ còn cách là dùng đàn kia thôi mặc dù ta sẽ không thể chiến đấu trong vòng một tuần nhưng ít nhất có Sesshomaru bên cạnh, hắn nhất định không bỏ ta đi
Đặt Sesshomaru xuống đất, ta đọc thần chu lấy chiếc đàn ra, mười ngón tay của ta sẵn sàn chiến đấu với trăm con yêu quái, một trong số yêu quái đã từng chiến đấu với ta và Yue hơn tuần trước liền run sợ khi thấy ta đánh đàn, chúng hét lên bảo cả bọn rút số khác lại gọi đồng bọn tới phá hủy đàn của ta, hừ đây là đàn thần đấy, thân đàn được làm từ xương của yêu quái dưới nước, loại yêu quái khi cất tiếng hát là cả khu vực trở nên điên loạn, nhẹ thì sinh ảo giác nặng thì khó thở mà chết, dây đàn làm từ da của cây Bạch Tiên, loại cây biết nói chuyện, có nước mắt chữa lành mọi vết thương, da của nó là loại bền chắc nhất, cho dù ngươi lấy dao cắt coi chừng dao đứt chứ không phải da đứt đâu
Âm thanh từ cây đàn khiến bọn chúng ôm đầu lão đão ngã khụy, tuy vậy vẫn có vài tên còn trụ được lao đến tấn công ta, ta cười khẩy cho cái tên ngu xuẩn ấy, dùng ngón giữa khẩy dây đàn thứ 7, âm thanh chói tay vang lên, như tiếng la hét từ địa ngục, đầu mấy tên yêu quái liền chảy máu, kế đó mắt, mũi, tai, miệng cũng chảy máu theo, chớp nhoáng bọn yêu quái gục sạch không chừa một tên
Ta thu hồi lại cây đàn, Sesshomaru có chút kinh ngạc nhìn ta, ta cũng nhìn hắn rồi lại lơ đãng quan sát xung quanh, xem ra đã an toàn
"đi thôi, chúng ta đi xuống làng của con người" ta lấy áo khoác ngoài vừa che Sesshomaru vừa che yêu khí của hắn, nếu không sẽ bị lộ hắn là yêu quái khi uống làng con người sẽ sinh phiền toái, bế hắn lên ta mệt mỏi đi đến làng gần nhất. Sesshomaru trong thấy tình trạng của ta như vậy, không nhịn được hỏi "ngươi sao lại xuống làng con người"
"ta hiện tại không thể chiến đấu, đành phải hòa trộn với con người tránh yêu quái"
"tại sao ?" mới nãy đánh rất hăng cơ mà
Ta không kiệm lời giải thích cho hắn nghe, để không sau này ta nghi hắn sẽ mỗi ngày kêu ta ra đánh đàn thì chết mất
Cả 2 tiếp tục đi về phía trước tìm kiếm ngôi làng vào trú thân, ta nhìn quanh thấy ngôi làng có gì đó kì lạ, mọi người trong làng có vẻ đang rất lo lắng và sợ sệt, tò mò ôm Sesshomaru đến chỗ một người gần nhất đến hỏi xảy ra chuyện gì
Ra là có con yêu quái xuất hiên ở làng, nó đã giết hết mấy người ở dân làng này và bảo mọi người phải cống nạp trâu bò và thêm một cô gái xinh đẹp vào mỗi tháng, vào đúng 7 ngày sau là tới thời hạn cống nạp. Cô gái sắp được đem đi cống nạp cho yêu quái đang khóc tức tưởi trong nhà và có ý định tự sát mấy lần nhưng không thành
"đừng nói ta là ngươi muốn thay thế cô gái đó" Sesshomaru lên tiếng, ta có chút nhộn nhạo, quả là cũng đang có ý định đó, ta tuy ăn nhờ ở đậu nhà Sesshomaru nhưng cũng sẽ cần tiền mua một số thứ cần thiết cho phụ nữ, ta lại ngại nhờ vả gia nhân trong nhà đó nên mới suy nghĩ thay cô gái đó đi cống nạp, công là họ phải trả tiền cho ta, dù gì ta cũng là một pháp sư giỏi mà vào ngày đó thì đúng lúc ta hồi phục lại linh lực của mình
"ngươi cứ coi như ta đang làm điều phước cho dân làng sẵn tiện chiến đấu để không bị mai mòn thực lực đi"
Sesshomaru hừ một tiềng, lặng lẽ chợp mắt ngủ, ta nhìn hắn ngủ ngon lành cảm giác muốn tét mông hắn hừng hừng nổi dậy, ta bế ngươi chạy thoát bọn yêu quái cực khổ thế này, không cảm ơn một tiếng, trên đường đi thì mặt nặng mặt nhẹ, thực sự nếu không phải sợ hắn ghi thù để sau này hắn trưởng thành sẽ báo thì ta đã treo hắn lên cây lấy roi quất cho vài phát rồi
Ta bồng Sesshomaru đến chỗ nhà cô gái bị cống nạp, nói ta sẽ thay thế chỗ cho cô gái, họ ban đầu không tin vì làm gì có người tốt đến vậy, đã thế còn người bên ngoài làng, ta biết họ không tin tưởng lời ta, liền nói là là người trừ tà, chỉ cần họ trả tiền ta sẽ thay thế cô gái đi cống nạp còn không thì thôi. Họ nghe thế liền có chút tin tưởng gật đầu đồng ý, số tiền ta đưa ra không cao mà cũng không thấp, cũng may họ cũng chẳng phải hộ nghèo nên có thể giải quyết vấn đề này được
Cô gái nghe tin có người thay thế mình, mừng rỡ đến chỗ ta rối rít cảm tạ sau đó liền chạy về hướng nào đó của ngôi làng, nếu ta đoán không lần thì báo cho tình nhân của nàng ta rằng nàng ta thoát nạn đi
Giải quyết xong mọi chuyện thì Sesshomaru mới ngủ dậy, tỉnh dậy đã thấy mình nằm chỗ lạ lập tức bật dậy, cảnh giác nhìn xung quanh, căn phòng này nhất định của con người, xung quanh không có gì hết ngoài trừ cái bàn tách trà ấm trà cùng một cây đèn dầu ngoài ra còn có tấm niệm được trải gọn gàng và hắn đang nằm lên. Chăm chú suy nghĩ chuyện gì xảy ra trong lúc hắn ngủ thì ta bước vào với mái tóc ướt sủng vừa mới tắm xong
"ngươi tỉnh rồi. ngủ nhiều thật" ta vừa lau tóc ướt vừa bước vào trong phòng, gương mặt vừa ngái ngủ vừa cảnh giác của Sesshomaru trong thật đáng yêu, thật sự ta rất rất muốn nựng, nhưng vừa có ý nghĩ đó ánh mắt sắc bén của hắn làm ta phải dẹp bỏ suy nghĩ ngay lập tức
"ngươi đi thay thế cô ta" Sesshomaru hỏi, tất nhiên ta phải thẳng thắng trả lời hắn chứ, đi với hắn cả ngày mà số câu hắn nói với ta chư quá mười câu
"ừm... ta muốn xem yêu quái đấy mạnh như thế nào mà khiến cho cả làng sợ sệt đến thế, họ còn nói đã mới cả pháp sư giỏi lẫn ngươi diết quái nhưng vẫn không có ai giết được hắn cả"
"ngươi có thể sao ?" hắn nhìn ta với ánh mắt cực kì không tin tưởng khiến ta cực kì cực kì không thoải mái, ta lớn giọng nói với hắn "thế ngươi nghĩ là ai cứu mẫu thân ngươi, là ai bế ngươi thoát khỏi đám yêu quái hử ?"
"ta vốn không cần ngươi" hắn nói chắc như đinh đóng cột càng khiến ta tức điên
"không cần ? vậy kẻ nào bế ngươi cả hai ngày trời, ai là người bắt ta bế rồi ngủ suốt cả một ngày trời, ngươi không cảm ơn ta thì thôi, ta đã không đòi hỏi gì rồi đằng này ngươi lại nói lời qua loa xí xóa mọi chuyện"
Hắn im lặng nhìn ta nói, ta thở lại một chuyện định nhắc nhở hắn một chút rằng ta dù gì cũng là trưởng bối của hắn đấy, thì bên tai lại nghe một tiếng "cảm ơn" cực kì cực kì nhỏ, nếu không phải ta thính tai có lẽ cũng chả nghe được, sợ là tại cả đường dài mệt mỏi nghe nhầm nên ngoáy tai định hỏi hắn nói gì thì thấy vành tay hỏi đỏ lập tức hiểu là hắn đang xẩu hổ, nên ta cũng dừng lại ngay chuyện này, nếu không không biết chuyện gì sẽ xảy ra, dù gì lòng tự trọng của hắn cũng cao nhất trời vả lại trước giờ hắn không thích con người nên một tiếng cảm ơn thoáng qua của hắn coi như cũng biết điều rồi
"thôi, ngủ đi" ta cũng mệt mỏi nhiều rồi liền nằm xuống ngủ, kéo theo hắn nằm xuống cùng, mới đầu hắn còn hơi nhăn nhó nhưng sau đó cũng nằm cùng ta ngủ tới sáng
|
Q1: Chương 5
Tối ban đầu ta còn cho hắn gối tay, sáng hôm sau không hiểu sao trở thành ta nằm trong lòng hắn, mặt dù bây gờ hắn còn là tiểu oa nhi nhưng tương lai là một soái ca đấy, ta thở dài nhìn khuôn mặt non nớt nhưng đầy yêu nghiệt, thật đáng ghen tỵ, da hắn trắng nõn như ngọc, lông mi dài đen nhánh, mũi cao môi nhỏ hồng, ôi trời, rốt của hắn có bị sinh sai giới tính không vậy, vẻ đẹp này nghĩ chắc chắn là từ Yue, nhớ lần đầu ta gặp Yue ta cũng phán phục của tạo hóa và sự bất công của ông trời khi cho một người đẹp đến chim sa cá lặng đến mức này
"nhìn đủ chưa ?" Sesshomaru bất giờ mở mắt làm ta cũng giật thót, xấu hổ vút mũi mình rồi mới ngồi dậy, đừng nhìn thấy hắn nhỏ vậy mà tưởng tuổi y vậy, bế ngoài như 1, 2 tuổi nhưng trên thực tế cũng 50, 60 tuổi rồi
"ta chỉ đang suy nghĩ vẻ ngoài ngươi giống ai thôi"
Hắn hừ một tiếng rồi cũng ngồi dậy, ta bế hắn ra ngoài rửa mặt, sẵn tiện mua thêm vài thứ cần thiết, trên con chợ nhộn nhịp đông đúc, ta lại không thấy được vẻ mặt mọi người vui vẻ chào một ngày mới, thay vào đó là một nét mặt sợ sệt, sống chỉ sống tạm bợ cho qua ngày
Ta đến một chỗ rèn vũ khí, tìm mua cây kiếm tạm bợ, biết rằng đối với yêu quái xài kiếm con người có hơi bị yếu nhưng đành vậy, muốn kiếm mạnh thì phải tìm thợ rèn giỏi mà người ta muốn tìm lại chả biết nơi đâu
"ngươi muốn mua kiếm ?"
"ừ tuy chỉ tạm bợ thôi nhưng thà có còn hơn không, nhiều lúc chiến đấu với yêu quái mà sử dụng đàn cầm của ta thì nó có vẻ hơi phô trương và lãng phí sức, dùng cung thì cũng được nhưng nó chỉ dùng khi đối phương cách ta khoảng cách xa, còn cận chiến ta nghĩ vẫn nên sắm một thanh kiếm"
Sesshomaru nghe xong vẫn giữ thái độ im lặng, sau vài ngày chung đụng với hắn ta cũng đã quen rồi
Đi không bao lâu thì đến được chỗ rèn vũ khí, trên tường treo rất nhiều kiếm với đủ loại đủ kích cỡ, nhìn qua nhìn lại vẫn không có thanh kiếm nào vừa mắt ta, có cây thì quá to, nhìn thô không hợp với ánh mắt nghệ thuật của ta, có cây thì mỏng sắc bén nhưng độ bền thì thấp, có cây thì đẹp nhưng nó lại quá số tiền cho phép, vòng tới vòng lui ta lại thấy một thanh kiếm khác hẳn với các thanh kiếm khác, ta quay sang gặng hỏi lão thợ rèn, lão liền bảo: "nó làm từ kim loại gì đó ta không biết, chỉ hiểu rõ là đó loại rất bền còn hơn cả sắc, không rỉ sét, ngoài ra chịu được va đập rất tốt, sắc bén ngay cả thanh kiếm thông thường còn phải chào thua nhưng không ai dám mua bởi vì độ sắc bén của nó, có một lần một samurai cầm nó không cẩn thận liền cắt trúng tay, dù chỉ nhẹ nhưng nó đủ làm đứt ngón tay của người đó"
"thế thanh kiếm này bao nhiêu ?" ta rất hài lòng với thanh kiếm này, nhẹ, bền sắc một cây kiếm thông thường không thể có được
"là cô gái, sao lại đụng đến đao kiếm ?" lão tò mò liền hỏi
"tôi là người trừ yêu, thanh kiếm của tôi lúc trước do giết yêu quái đã bị gãy đôi bắt buộc phải mua cái mới, vả lại sắp tới tôi còn phải diệt yêu quái"
"cô là người thay thế cho cô gái bị dân làng đem đi cống nạp ?"
Ta nhăn mày, ta bảo gia đình bí mật chuyện này đừng nên nói lung tung, nếu yêu quái kia phát hiện sẽ rắc rối, định hỏi làm sao ông lão biết được thì lão liền nói
"nó là cháu gái ta"
Ta hiểu gật đầu với ông, sau khi biết cô là người thay thế cho cháu gái ông, lão lập tực tặng cô cây kiếm, ta mừng rỡ nhận được kiếm tốt cảm tạ trở về
"thanh kiếm có yêu khí" Sesshomaru nãy giờ không nói, khi đến chỗ đông người thì mới mở mắt nói chuyên
"ừm... rất nhẹ, nếu ta đoán không lầm thì người làm thanh kiếm này là yêu quái" ta cầm nó thêm một lúc nữa thì nhìn ra điểm lạ của thanh kiếm này " cây kiếm này chính là xương của yêu quái cũng chính là thợ rèn của thanh kiếm này"
"tại sao ngươi biết ?"
"ta từng đọc một quyển sách nói về nó, cây kiếm này có tên Huyết vì nó được làm từ máu của quái, sức mạnh của nó là gió nên được gọi là Huyết Phong, vào ngày thường, nó sẽ giống cây kiếm bình thường nhưng khác một chút nó có màu bạc thô, vào ngày trăng rằm của mỗi tháng, sức mạnh của nó sẽ cường đại hơn và thanh kiếm sẽ biến thành màu đỏ, lúc đầu ta cũng ngờ ngợ là đó nhưng không chắc chắn nhưng nếu nhìn kĩ ngươi sẽ thấy viên ngọc đinh trên tay cầm chính là viên Ruby màu đỏ rất quý giá, vết khắc độc đáo trong lòng viên ngọc rất đặc biệt, nó có lỗ nhỏ giống như để chứa đựng gì đó"
Sesshomaru nhìn theo ngón tay ta chỉ, quả là nếu để ý sẽ thấy bên trong viên Ruby sẽ thấy một lỗ nhỏ nhỏ hình giọt nước, hắn nhíu mày rồi giản ra, nhìn đi hướng khác "đi thôi"
Có lẽ hắn thắc mắc vì sao một cây kiếm làm từ máu thịt thợ rèn lại có yêu khí nhẹ đến thế, chắc đó là một yêu quái yếu ớt, ta thì lại biết vì cây kiếm này được làm ra do ước muốn tạo một thanh kiếm mạnh nhất thế giới của yêu quái, nhưng khi hắn làm ra lại không được như ý, đi xung quanh tìm hiểu học hỏi khắp nơi thì lại biết được một cấm thuật để tạo ra thanh kiếm, đó là dùng máu của mình để làm kiếm, dùng xương của mình làm đuôi kiếm vào dùng tro của mình làm lửa hắn đã bỏ ra cả năm trời đến hoàn thành, đến phút cuối hắn ôm cây kiểm nhảy vào lò lửa, dùng bản thân mình làm bước cuối cùng hoàn thành cây kiếm
Và tất nhiên cây kiếm đó được nhiều yêu quái săn lùng, không chỉ yêu quái mà còn có con người nhưng không phải kẻ nào cũng có thể cầm đến nó, yêu quái quá yếu thì bị bản thân cây kiếm điều khiến, con người thì bị biến không ra hình người, bán linh hồn vào nó, chỉ có những kẻ mạnh mới có thể cầm vào áp chế yêu khí của nó
Ta nhớ ta đọc quyển sách ấy kể rằng, cây kiếm gây ra một thảm họa kiến cả người và yêu quái chết đi rất nhiều, bắt buộc người và yêu quái phải hợp tác chiến đấu nhưng đều thất bại, số linh hồn thanh kiếm nuốt được ngày càng nhiều và nó cũng càng mạnh, cứ tưởng thế gian này sẽ bị tên yêu sử dụng Huyết Phong thống trị, nào ngờ một ngày nọ, một nữ pháp sư, một thầy cao tăng, thầy trừ tà và một đại yêu quái xuất hiện có thể ngăn chặn nguy cơ mà thanh kiếm gây ra, cuộc chiến hai bên diễn ra quyết liệt kéo dài cả gần tháng trời, cuối cùng thì nhóm nữ pháp sư chiến thắng, tên đại yêu quái kia không ngờ trở mặt định nắm giữ cây kiếm, thầy cao tăng phát hiện liền nhanh chóng tập hợp hai người kia lại cùng nhau ôm thanh kiếm nhảy vào hố lửa, dùng tro cơ thể mình để phong ấn vĩnh viên cây kiếm, tên yêu quái khi lấy được Huyết Phong nhưng lại không sử dụng được liền trở mặt, quay lại tấn công con người, cuối cùng người và yêu quái vẫn đối đầu nhau cho đến hôm nay
Ta thầm nghĩ nếu không có ba vị pháp sư đó, liệu ở đây có thể bình yên như bây giờ không, ta lại cảm thấy hoang mang, rốt cuộc ta xuyên đến nơi nào đây, thực không ra thực, ảo không ra ảo
"ngươi nghĩ gì ?"
Sesshomaru ngước nhìn ta, ta cụp mí che giấu nội tâm đang hoảng loạn, lắc đầu rồi tiến về phía nhà trọ
"chỉ là đang nghĩ, cây kiếm trong tay ta đã từng là một thanh kiếm rất nguy hiểm"
"ngươi biết lai lịch của nó"
"ta đọc sách"
Ngày cống nạp đã tới, ta đang được người nhà của cô gái xém bị cống nạp sửa soạn trang phục, một bộ kimono màu trắng vừa giống một bộ đồ tang mà lại vừa giống bộ đồ cưới, ta nhìn mình trong gương, quả thật xinh đẹp cứ như một người khác vậy, không ngờ tay nghề trang điểm của họ lại tốt như vậy chỉ là nếu mặt đừng đừng trắng quá có vẻ sẽ đẹp hơn
"lần đầu tiên ta thấy ngươi giống nữ nhân" Sesshomaru nhìn ta nói, ta đang không biết hắn đang khen hay chê ta nữa
"vậy trước giờ trong mắt ngươi ta là gì" ta hậm hực liếc xéo hắn
"không là gì"
Quả thật nếu không phải ta bị vướng bộ kimono tầng tầng lớp lớp này thì có lẽ ta cũng tới đã cho hắn một cú rồi
Chiếc kiệu bên ngoài đã sẵn sàn, ta ôm Sesshomaru lên kiệu, ta không thể nhìn ra bên ngoài nhưng cũng đoán được họ đem ta đến đâu, chẳng phải là ngọn núi gần làng sao, ta cũng đã thử lên thám thính nhưng đâu phát hiện dấu tích yêu quái, nếu có cũng chỉ mấy con nhỏ bé đi tìm thức ăn thôi
Một lúc sau, ta cùng Sesshomaru cảm nhận được một luồng yêu khí cực mạnh xông tới, ta và hắn vào tư thế sẵn sàng, nhìn qua Sesshomaru thì thấy hắn có lẽ một chút hăng hái, hắn cảm nhận được đây là một yêu quái mạnh, cứ coi như chiến đấu để thấy thêm kinh ngiệm đi, ta cũng chả trông mong hắn sẽ bảo vệ ta, coi chừng hăng quá hắn lại quên ta không chừng
Đến nơi, kiệu hạ xuống lập tức có tiếng thét chói tai bên ngoài theo đó là mùi máu tươi xộc đến mũi ta, ta liền hiểu yêu quái đã đến, bên ngoài không chỉ một mà còn nhiều, tiếng trâu bò theo đó mà rống lên, không lâu sau xung quanh lại chìm trong im lặng, ta đoán chắc là tới lượt ta rồi
Ta cảm giác được thứ gì lao tới phái ta liền ôm Sesshomaru thoát khỏi kiệu, bình tĩnh nhìn đối thủ ta lại ngạc nhiên, sao lại là cá với rắn, toàn là động vật dưới nước. Chưa kịp để ta phân tích tình hình, cái xúc tua của bạch tuộc đánh tới, ta và Sesshomaru tách nhau ra chia nhau đối phó
Đánh nhau với yêu quái, lâu lâu ta lại liếc sang Sesshomaru, nhìn bé nhỏ vậy mà ra tay thật tàn nhẫn, móng vuốt hắn xé nát từng con yêu quái hay độc của hắn cũng đủ bọn yêu quái khốn đốn, quả là người thừa hưởng dòng máu của hai đại yêu quái có khác, trở lại với cuộc chiến của ta, thanh kiếm mới ban đầu ta sử dụng có chút không quen nhưng giết được vài tên thì cảm thấy thành thục hơn hẳn
Bộ kimono màu trắng chẳng mấy chốc trở nên tơi tả và dính đậm mùi máu tươi
Một tên yêu quái mặc áo giáp nhìn trong như samurai, hắn từ gốc cây lao đến phía ta, kiếm hắn rất lợi hại, ban đầu quá bất ngờ khiến ta chật vật không thôi đã vậy còn bị thương nhẹ, lâu dần quen với tốc độ của hắn, ta lấy lại ưu thế, đánh bật kiếm của hắn, nhân lúc hắn còn kinh ngạc, chém hắn một nhát mạnh khiến thân thể của hắn biết thành hai, ta hài lòng với độ sắc bén của cây kiếm trong tay ta thì phát hiện trên kiếm đã có vài vết rạn nứt, có lẽ cú tấn công của tên samurai quá mạnh khiến cho cây kiếm chịu không nổi nhưng chẳng phải tên thợ rèn nói đây cây kiếm chịu cường lực rất tốt sao mà nó cũng là Huyết Phong, cây kiếm từng náo loạn nhân gian một thời kia mà, chẳng lẽ không phải
"quả là một cây kiếm tốt"
Ta xoay người về phía phát ra giọng nói trầm lạnh, pha lẫn ác độc, hắn có lẽ là kẻ đứng đầu nơi đây, mắt lòi mũi nhọn mệng rộng răng cưa, thân người to lớn của con người và làn da xanh da trời càng làm cho hắn trở nên đáng sợ và quái dị, một yêu quái dưới nước rất mạnh mẽ, ta cảm nhận được yêu khí cường hãn khác hẳn những tên ban nãy ta đánh, Sesshomaru diệt được yêu quái cuối cùng cũng đến chỗ ta, ta và hắn đối mặt với kẻ đứng đầu đó
"nếu ta đoán không lầm cây kiếm đó tên là Huyết Phong" hắn nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trên tay ta, ánh mắt muốn đoạt thanh kiếm của ta lộ rõ ra một cách lộ liễu khiến ta tự giác nắm chặt thanh kiếm lại
"sao ngươi nghĩ trên tay ta là Huyết Phong, chả phải nó đã được phong ấn vĩnh viễn rồi sao ?"
"chỉ có Huyết Phong mới có độ sắc bén đến mức chém đôi được yêu quái samurai của ta, ngoài ra chẳng có thanh kiếm nào làm được nếu có chỉ có sướt da mất thịt thôi"
Hắn ngừng lại, liếc sang Sesshomaru chế giễu "một yêu quái như ngươi mà theo phe con ngươi ư, thật không ngờ đấy"
"không liên quan đến ngươi" Sesshomaru lạnh lùng đối đáp lại, đôi mắt hoàng phách sắc bén nhìn tên cả da xanh kia
Tên cá da xanh mặt đanh lại ,trước giờ chưa có kẻ nào dám nói chuyện với hắn như vậy, hắn liền ác độc nhìn ta, hừ nghĩ rằng ta yếu đuối nên mới chuyển nhượng sang ta sao, hắn trầm ngâm nhìn cô hồi lâu mới nói
"ta cho ngươi hai con đường, một là đưa thanh kiếm trên tay ta và ngươi và đứa trẻ bên cạnh ngươi có thể thoát, hai là ngươi và hắn chết, kiếm thuộc về ta"
Ta nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ hỏi "có con đường thứ 3 không"
"ngươi nghĩ có sao ?" hắn khinh thường liếc ta và Sesshomaru
Ta và Sesshomaru bất ngờ xông lên, cá da xanh cùng bọn thuộc hạ đồng loạt tiếng lên, hai chọi mười bên ngoài nghĩ chúng ta đang thất thế nhưng thật chất ta và Sesshomaru đang chiếm ưu thế, bọn yêu quái dưới nước nếu chúng có khả năng lên bờ tức chúng rất mạnh nhưng ta lại cảm thấy nêu cùng xếp với yêu quái trên bờ thì chỉ đạt đến loại trung
Giờ chỉ còn lại con cá da xanh kia thôi, ta cùng Sesshomaru đồng loạt lao về phía hắn tấn công, hắn nhanh nhẹn hóa giải các đòn đánh của ta và Sesshomaru, quả thật là một tên khó chơi, ta định chém bớt tay chủa hắn, bất ngờ hắn chộp lấy lấy thanh kiếm, cười gian với ta, nói thật cái hàm răng nhọn hoắc của hắn làm ta rùng mình nếu nó mà cắn chắc người ta toàn là lỗ
Móng tay hắn bấu mạnh thanh kiếm không cho phép ta rút khỏi tay hắn, ta nghe tiếng rắc nhìn lại thì những vết nứt trên thanh kiếm càng lan rộng
Sesshomaru nhân lúc hắn tập trung vào ta, lao đến dùng móng vuốt cùng độc đến tấn cống khiến tên cá da xanh chịu không ít đau đớn, nhân lúc đó ta thoát khỏi cá da xanh nhảy bật về phía sau cách hắn vài mét
Hắn rống một tiếng lớn vì mắt hắn trúng độc của Sesshomaru rồi, ta vui mừng chưa lâu thì hắn điên loạn tấn công về phía Sesshomaru, hai tên yêu quái đánh nhau điên cuồng và loạn đến mức ta không thể chen vào dù chỉ chút ít, lại một tiếng rắc trên thanh kiếm của ta, nó đã lang rộng gần hết thanh kiếm hay nó đã đến tuổi thọ nên mới yếu ớt như vậy
Ta tập trung vào cuộc chiến của hai yêu quái nên không để ý xung quanh, đến khi một xúc tua bạch tuộc bất chợt tấn công ta, đánh trúng vào lưng ta khiến ta bay đập đến thân cây to, một búng máu tanh từ miệng ta được thoát ra, ta ho khan đến tím tái mặt, sao ta lại sơ suất quên đi còn tên chưa xuất hiện chứ, ban nãy ta đã ngờ ngợ tại sao hồi nãy tấn công ta rồi biến đâu mất, gượng ép đứng dậy nhìn con yêu quái bạch tuộc
Nhưng xúc tua của hắn thật kinh tởm, ta thật muốn co giò mà chạy cho lẹ, những chất nhầy trên cơ thể hắn chảy xuống đất càng khiến ta tái mét hơn thôi
�. ��|�J��
|