Vương Gia Lạnh Lùng, Vương Phi Bướng Bỉnh
|
|
Chương 6: Thành hôn(3) Kiệu hoa vẫn đang trên đường tiến tới phủ vương gia , chung quanh đương mọi người vây quanh cùng nhau xem náo nhiệt và tân nương tiểu thư vang danh khuynh thành thiên hạ. .
Trong kiệu lại truyền ra giọng nữ tử nhẹ nhàng mà bay bổng :" Hãy cho kiệu đi chậm lại không kiệu rất sóc ta không chịu được" Hừ!!!! ta sẽ cho cái tên vương bát đản kia biết thế nào là bẽ mặt , ha ha ha .
" Nhưng vương phi ta đã sắp trễ giờ rồi nếu không nhanh lên ta sẽ bị hỏng mất giờ lành sẽ có chuyện xảy ra mất" Bà mai vốn đã rất nóng ruột rồi nghe được vị vương phi này nói vậy lại càng trở lên nóng nảy.
" Hừ!!!!!!!! Ngươi còn coi ta là vương phi vậy sao còn không nghe lời ta chứ , đi chậm thôi ta sẽ chóng mặt" Trong lòng nàng lại càng bực tức liền muốn có chỗ phát hỏa.
Chung quanh không ai dám nói gì nữa chỉ là tốc độ kiệu của dường như giảm đi rất nhiều. Khi đến vương phủ thì đã là giờ ngọ đã quá trễ giờ đã cử hành hôn lễ , mọi người đưa đón kiệu dường như đã mệt nhoài không ai còn hơi sức để tiếp tục nữa nhưng tân nương còn chưa vào cửa lên mọi người đành lê lết kéo nhau vào.
Đưa được Thiên Lạc đến cửa mọi người đều đã sợ chạy mất dép khi nhìn thấy vẻ mặt đen sì của vị tam vương gia trong truyền thuyết nàyđang ngồi lù lù trên ghế trước nhà . Liễu Thiên Lạc được đưa đến trước mặt mọi người.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều trở lên rét lạnh khi nghe thấy giọng nói đó đã lạnh lại càng lạnh hơn:" Vương phi , thân là nữ nhân hiền thục vang rọi thiên hạ, giờ lành đã qua mới thấy nó mặt đến thậm chí cả lễ nghi này còn không hiểu thì làm sao xứng danh Thiên hạ đệ nhất kì nữ cho được , thật sự là khiến cho bổn vương đây lấy làm xấu mặt " Không sai người nói ra câu nói hùng hồn này chính là cái tên Tam vương gia Hiên Viên Sở Phong trong truyền thuyết nhắc tới.
Mọi người đồng loạt quay sang, nhìn nữ tử thân mặc giá y xinh đẹp động lòng người ở trước mặt , chỉ là cái tư thế này có chút gì đó không đúng lắm , hai tay ôm trước ngực , hai chân xếp thành hình chữ bát phải nói là phi thường bất nhã.
Mặc dù không có nhìn thấy vẻ mặt của cái tên vương bát đản này nhưng đoán chừng cũng khiến cho nàng vô cùng hả hê cười tươi như hoa nhưng tất nhiên không có ai thấy được :" Vậy vương gia ngày lành không đi đón dâu vậy có hợp lễ nghi sao , vương gia thấy bổn vương phi đây nói có đúng không ?" Cái này tất nhiên là do nàng nói rồi.
" Ngươi còn dám nói vậy sao ?" Hắn cũng tức giận không hơn là mấy chỉ là thấy mình hình như bị nữ nhân này làm cho xấu mặt .
" Phụ thân từng nói chưa gả tòng phụ xuất giá tòng phu , hôm nay vương gia hỏi thì bổn vương phi tất nhiên phải cung kính trả lời chứ ,mà hôm nay lại nghe nói vương gia bị bệnh không đến đón được thì bổn vương phi nào dám trách vậy thì vương gia nên đi nghỉ sớm đi , nếu không thích thì vương gia cứ tiếp tục tiếp khách bổn vương phi đi đường cũng mệt rồi nên về phòng nghỉ ngơi đây . " Nói xong kéo khăn voan che mặt xuống về phòng nghỉ mà chả thèm ngoái đầu lại.
Nhìn mặt mỗ vương gia này tức giận đến mặt trở lên xanh mét thì mọi người ai cũng đồng tình cúi đầu không lên tiếng động.
" Hừ , đồ tiện nhân không biết xấu hổ " Một lúc sau tiếng gầm gừ chói tai của tên tam Vương gia này mới ý thức được phát lên.
|
Chương 6: Thành hôn(3) Kiệu hoa vẫn đang trên đường tiến tới phủ vương gia , chung quanh đương mọi người vây quanh cùng nhau xem náo nhiệt và tân nương tiểu thư vang danh khuynh thành thiên hạ. .
Trong kiệu lại truyền ra giọng nữ tử nhẹ nhàng mà bay bổng :" Hãy cho kiệu đi chậm lại không kiệu rất sóc ta không chịu được" Hừ!!!! ta sẽ cho cái tên vương bát đản kia biết thế nào là bẽ mặt , ha ha ha .
" Nhưng vương phi ta đã sắp trễ giờ rồi nếu không nhanh lên ta sẽ bị hỏng mất giờ lành sẽ có chuyện xảy ra mất" Bà mai vốn đã rất nóng ruột rồi nghe được vị vương phi này nói vậy lại càng trở lên nóng nảy.
" Hừ!!!!!!!! Ngươi còn coi ta là vương phi vậy sao còn không nghe lời ta chứ , đi chậm thôi ta sẽ chóng mặt" Trong lòng nàng lại càng bực tức liền muốn có chỗ phát hỏa.
Chung quanh không ai dám nói gì nữa chỉ là tốc độ kiệu của dường như giảm đi rất nhiều. Khi đến vương phủ thì đã là giờ ngọ đã quá trễ giờ đã cử hành hôn lễ , mọi người đưa đón kiệu dường như đã mệt nhoài không ai còn hơi sức để tiếp tục nữa nhưng tân nương còn chưa vào cửa lên mọi người đành lê lết kéo nhau vào.
Đưa được Thiên Lạc đến cửa mọi người đều đã sợ chạy mất dép khi nhìn thấy vẻ mặt đen sì của vị tam vương gia trong truyền thuyết nàyđang ngồi lù lù trên ghế trước nhà . Liễu Thiên Lạc được đưa đến trước mặt mọi người.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều trở lên rét lạnh khi nghe thấy giọng nói đó đã lạnh lại càng lạnh hơn:" Vương phi , thân là nữ nhân hiền thục vang rọi thiên hạ, giờ lành đã qua mới thấy nó mặt đến thậm chí cả lễ nghi này còn không hiểu thì làm sao xứng danh Thiên hạ đệ nhất kì nữ cho được , thật sự là khiến cho bổn vương đây lấy làm xấu mặt " Không sai người nói ra câu nói hùng hồn này chính là cái tên Tam vương gia Hiên Viên Sở Phong trong truyền thuyết nhắc tới.
Mọi người đồng loạt quay sang, nhìn nữ tử thân mặc giá y xinh đẹp động lòng người ở trước mặt , chỉ là cái tư thế này có chút gì đó không đúng lắm , hai tay ôm trước ngực , hai chân xếp thành hình chữ bát phải nói là phi thường bất nhã.
Mặc dù không có nhìn thấy vẻ mặt của cái tên vương bát đản này nhưng đoán chừng cũng khiến cho nàng vô cùng hả hê cười tươi như hoa nhưng tất nhiên không có ai thấy được :" Vậy vương gia ngày lành không đi đón dâu vậy có hợp lễ nghi sao , vương gia thấy bổn vương phi đây nói có đúng không ?" Cái này tất nhiên là do nàng nói rồi.
" Ngươi còn dám nói vậy sao ?" Hắn cũng tức giận không hơn là mấy chỉ là thấy mình hình như bị nữ nhân này làm cho xấu mặt .
" Phụ thân từng nói chưa gả tòng phụ xuất giá tòng phu , hôm nay vương gia hỏi thì bổn vương phi tất nhiên phải cung kính trả lời chứ ,mà hôm nay lại nghe nói vương gia bị bệnh không đến đón được thì bổn vương phi nào dám trách vậy thì vương gia nên đi nghỉ sớm đi , nếu không thích thì vương gia cứ tiếp tục tiếp khách bổn vương phi đi đường cũng mệt rồi nên về phòng nghỉ ngơi đây . " Nói xong kéo khăn voan che mặt xuống về phòng nghỉ mà chả thèm ngoái đầu lại.
Nhìn mặt mỗ vương gia này tức giận đến mặt trở lên xanh mét thì mọi người ai cũng đồng tình cúi đầu không lên tiếng động.
" Hừ , đồ tiện nhân không biết xấu hổ " Một lúc sau tiếng gầm gừ chói tai của tên tam Vương gia này mới ý thức được phát lên.
|
Chương 7: Thành hôn(4) Vốn dĩ Mộ Vân Triệt cùng Liên Tiêu tâm tính vốn là muốn đến xem kịch vui , bây giờ biến thành tuyệt đối đồng tình với tên vương gia này. Liễu Thiên Lạc người này không hề đơn giản a ~~
Mọi quan lại đến dự lễ đều ý thức được sự tức giận của vương gia nhà họ nên không hề nói một câu nào , người nào người lấy chỉ mong mau mau xong xuôi rồi có thể về nhà ổn định lại tinh thần của mình .
Hạ nhân vội vàng chạy theo sau phân phó không dám cất tiếng nói , đợi đến lúc nhìn thấy vẻ mặt hòa hoãn của vương phi nhà họ quay đầu lại tươi cười hỏi :" Phòng ngủ của bổn vương phi ở chỗ nào vậy ?"
Tổng quản đứng bên cạnh sợ hãi khi thấy vẻ mặt đó rồi cũng nhanh nhảu trả lời chỉ chỉ vào một căn phòng :" Phòng của người ở đây . . . . . . . . . . Nhưng vương phi người chưa có bái đường cùng vương gia a !"
" Bổn vương không muốn cùng tiện nhân bái đường !"
" Bổn vương phi không muốn cùng heo giống bái đường !"
Hai người đồng thời mở miệng , rồi sau đó lại dùng vẻ mặt căm tức nhìn đối phương , mọi người khác xem xung quanh sau gáy đều đã treo lên một đường hắc tuyến . . . . . .
Mọi người đều ngớ người, Hiên Viên Sở Phong mặc dù không hiểu nàng nói gì nhưng hắn chắc chắn rằng là nàng đang chửi hắn !
Đỉnh đầu Hiên Viên Sở Phong mây đen mịt mù nhìn con tiện nhân trước mặt , nếu không phải ở đây có nhiều khách khứa thì đã xông lên bóp cổ con ả tiện nhân này rồi.
Liễu Thiên Lạc vẫn giữ cái vẻ mặt không liên quan tới mình , không bái đường , haha nàng lại càng có lí do đầy đủ để ra ngoài trên ngoẹo con trai nhà lành, nàng cũng không có ngu gì mà bái đường với con heo giống này!
" Vương gia ngài liền có suy nghĩ giống bổn vương phi ! Vì sức khỏe của vương gia , bổn vương phi liền không cần cùng người bái đường , vương gia cứ tự tiện đi !" Lời nói bay bổng nghiễm nhiên như thật.
Hiên Viên Sở Phong căm tức nhìn nàng , thời điểm nào mà con tiện nhân này cũng không quên nói xấu hắn ! Cái gì mà hắn có suy nghĩ giống nàng ? Không đợi hắn phát tác , Liễu Thiên Lạc đã trốn đi biệt tích rồi . . . . . . .
Hiên Viên Sở Phong tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi , trong tay còn cầm lụa đỏ liền thuận tay ném đi , nổi giận đùng đùng đi vào thư phòng , đúng là tức chết hắn mà !
Này . . . . . . Này . . . . . .
" Vương gia , còn chuyện bái đường . . . . . "
" Bổn vương hiện giờ không có tâm tình " Rất xa truyền lại tiếng nói lạnh lẽo mang theo sát khí nồng đậm , bọn hạ nhân còn lại không dám hé nửa lời nữa.
Một buổi tiệc cưới , liền ngay cả việc tất yếu như bái đường cũng bị hủy bỏ trong giây lát , các khách khứa đều ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta , nhao nhao cáo từ . . . . . .
|
Chương 8: Thành hôn(5) Mà từ đầu đến cuối một thân ảnh cả người đỏ rực nhưng không được một ai chú ý đến mặt vừa có chút đen nhưng cũng xen lẫn vào đó là một chút vui sướng đến tột cùng .
" Phu nhân " Một người hầu ở bên cạnh vội lấy tay mình đỡ vị nữ tử áo đỏ lên.
Đúng vậy người này chính là trắc phi , một vị thiếp của cái tên heo giống kia tên là Đỗ Lan Nguyệt , thân phận cũng chỉ là từ một nữ tử thanh lâu có chút tư sắc mà vào được con mắt xanh của tên heo giống này thôi.
'' Tiểu Thanh , phải là rất may mắn cho ta có phải không ? tiểu thư Liễu gia kia chưa vào cửa đã gây ra xích mích rồi , vậy thì cô ta còn cái địa vị gì trong này nữa , hahahaha ta vẫn sẽ là người nắm toàn quyền ở đây " Đỗ Lan Nguyệt vừa cười vừa nói vẻ mặt vẫn ra vẻ ta đây làm chủ mọi chuyện không coi ai ra gì.
Tiểu Thanh này biết mặc dù phu nhân nhà mình mặt vẫn cười nhưng vẫn chen vào đó là cảm giác bực tức không ai đỡ được, chỉ thấy Đỗ Lan Nguyệt cầm lấy tay nàng , móng tay dài nhọn đâm thẳng vào da thịt nàng , rất đau nhưng vì nàng đi theo phu nhân nhà mình lâu rồi lên cũng không dám lên tiếng gì , nàng biết nếu nàng kêu lên sẽ có kết cục hết sức là bi thảm!!!
Đỗ Lan Nguyệt nháy nháy mắt , vẫn là giọng cười ôn nhu đến chết người đó làm người ta chỉ cảm thấy rét lạnh không dám tới gần :" Tiểu Thanh ta ổn "
Hừ!!! Ngươi cấu tay ta cư nhiên là sẽ ổn , nhưng tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ trong đầu không dám nói ra , chỉ vội vàng đáp lại :" Phu nhân kệ ả Vương phi đó ta lên vào trong thôi''
" Ngươi nói cái gì ?"Ánh mắt tàn nhẫn lại hiện lên nhìn chăm chăm nàng
" Không , người là vương phi của phủ ả ta chả là gì cả" Tiểu Thanh cả người run như cầy sấy đáp còn nhanh hơn cả gió
Nghe được câu trả lời mãn ý , gật gật đầu , Vương gia chỉ là của một mình nàng ai cũng không được cướp, chỉ có nàng Đỗ Lan Nguyệt mới xứng đáng là chủ nhân của cái vương phủ này !!!
Chỉ là Đỗ Lan Nguyệt không hề hay biết cứ tưởng mọi người đã đi sạch , nhưng nào đâu phía sau nàng vẫn còn hai người chưa có rời khỏi!!
Sau lưng nàng Liên Tiêu cùng Mộ Vân Triệt vốn định quay người đi nhưng lại nhìn thấy nàng liền lán lại xem phản ứng , xem ra cái vị thiếp này của Phong không phải nhu nhược hiền lành như bọn hắn biết , lo lắng một ít cho cái nữ tử không biết trời cao đất dày kia.
Một lúc sau lại lắc lắc đầu nghĩ lại , nữ tử khủng khiếp như vậy , ai mà động đến nàng không biết người ta khi dễ nàng hay là nàng khi dễ người ta nữa , haizzz!!!!!!
Xem xét kĩ lại thấy không còn gì để xem nữa , hai người liếc nhau không thấy thú vị bước đi !!!! Khi nào có rảnh liền đến tam vương phủ chơi , khẳng định sẽ rất vui đi .
Về đến thư phòng vẫn là giữ bản mặt tức tối đen đến mức tím tái vào ngồi cái phịch xuống ghế đầu óc nghĩ lại cái hình ảnh con ả tiện nhân kia mặt lại càng đen hơn .
Hôm nay không có tâm trạng để thị tẩm ai nữa ngồi đọc lại sổ sách , cư nhiên quyết định ngủ lại luôn ở thư phòng để ổn định lại tâm tình cái đã .
( Dung lete : Cảm ơn các bạn đã vào đọc truyện của mình , từ chương này mình sẽ cố gắng viết dài hơn theo yêu cầu của 1 bạn độc giả là bạn của mình hihi , cám ơn các bạn nhiều !!!:14.jpg::14.jpg::14.jpg::14.jpg::14.jpg:)
|
|