Kế Hoạch Dưỡng Thành Sesshomaru
|
|
Chương 10: Lưu người
Lúc này Toutousai đã đi tới, trong tay hắn đang cầm một thanh đao
Bộ dáng so vớ trước kia không khác gì, bình bình thường thường như một thanh đao võ sĩ, ngay cả dòng văn trên đao cũng chưa có biến. Thật không hiểu hắn luyện thành đao kiểu gì!
Hắn đưa đao cho ta "Thỉnh đặt tên cho đao"
Ta ngây ra, đột nhiên bảo ta đặt, bảo ta đặt kiểu gì? Nắm lấy tay, đột nhiên trong đầu hiện ra một người, là Inu no Taishou cha của tiểu Sess, hắn có kinh nghiệm cướp hai thanh đao, tên cũng rất dễ nghe (Tùng Vân Nha không phải hắn cướp!)
Vì thế nói với hắn "Tỷ phu, có thể nghĩ một cái tên cho nó không?" Ta cầm lấy đao đưa cho hắn, mặt dày xưng hô. Dù sao kêy tỷ phu cũng không bị đánh, cùng đại yêu quái lôi kéo làm quen để tìm cái chỗ dựa tốt đâu thể không duyên không cớ mà có (Tác giả: ta thế nào lại có đứa con tinh thần thế này a, trời ạ!)
Inu no Taishou lại tỏ ra cực kỳ lạnh nhạt, cầm lấy đao, lập tức cảm thấy một luồng khí lợi hại xông tới, khóe môi nhếch lên nói "Đao tốt, chính khí mà chấp nhất! Nếu là dùng sơ nha của con trai ta mà luyện thành, vậy kêu Luyện Nha!
"Sơ nha?" Ta nhìn tiểu Sess, đầu hắn nghiêng sang một bên, lỗ tai cong cong về phía sau, cái đuổi chíp bông cong lại
"Sơ nha là hình thái trước của răng nanh yêu quái, khi yêu quái trưởng thành, sơ nha sẽ có được năng lực tương đương cường đại của yêu quái trưởng thành, cho nên nó đối với yêu quái cực kỳ quan trọng" Toutousai giải thích
Nói cách khác, trong lúc vô ý ta đã chiếm được sơ nha quý giá nhất của tiểu Sess?
"Ngươi là mèo sao? Cười đến khó coi như vậy" Tiểu Sess hừ lạnh xoay người đi mất
Đả kích! Muốn hỏi tại sao? Bởi vì đột nhiên ta nhớ tới lúc đầu trong phim hoạt hình, mèo và chuột! Kia trong bộ phim đó, chó và mèo cũng là địch nhân trời sinh, ở trong mắt tiểu Sess, mèo nhất định là địch nhân rồi, ta bị xem là mèo chẳng phải chứng minh hắn chán ghét ta?
Quên đi, dù sao mấy ngày nay đã luôn bị hắn chán ghét!
Cám ơn Toutousai một tiếng, sau đó đuổi kịp phụ tử hai người. Inu no Taishou đi cũng không nhanh lắm, đi đi một hồi rồi lại đột nhiên đứng lại. Ta nhìn bóng dáng hắn, nghĩ chắc là vì đợi tiểu Sess, này khí tràng, này khí thế, lưỡng thế như vậy chưa thấy qua
Chỉ thấy Taishou đột nhiên nhảy lên, ta còn tưởng rằng địch nhân đến, trong lòng khẩn trương, tiếp theo một con đại cẩu đứng sừng sững trước mặt ta
"Đi lên..."
Ta ! Do dự có nên cưỡi cẩu ba ba...
Nhưng tiểu Sess đã nhảy đi lên, nghĩ nghĩ nếu đã quyết định ở lại, vậy thì cứ cưỡi một chút đi! Thả lỏng người, dừng ở bên cạnh tiểu Sess, vừa dừng lại, Inu no Taishou đã phóng người lên
Kỳ quái chính là, rõ ràng đang bay trên không trung nhưng vẫn chưa cảm thấy lạnh, ngẫm lại đại khái chắc là vì bộ lông dày của Inu no Taishou
Đột nhiên, sau gáy đột nhiên nhói lên, ta thuận tay đánh bộp một cái
"A meo..." Nhìn lại, một con bọ chó nhẹ nhàng bay xuống
Chẳng lẽ đây là bọ chó trong truyền thuyết Miyouga gia gia? Ta tiếp lấy, thấy hắn ở trong lòng bàn tay ta phình ra, rồi lại xì xuống thành một tiểu tiểu tiểu yêu quái, hắn hít một hơi nói "Quả nhiên là làn da của nữ tuổi trẻ, trắng nõn lại mịn mà... hương vị máu cũng không sai"
Ta khóe miệng run rẩy "Ngươi.."
"Ta là Miyouga"
"Ồ..." ta dùng tay còn lại bốc hắn lên, nhẹ bóp lại. Thông thường Inuyasha thường đem nó bóp lại, ta không khỏi muốn thử một lần làm
Buông lỏng tay, Miyouga "A meo một tiếng rồi nhảy vào bên trong bộ lông rậm rạp của Inu no Taishou
"A, đau..." Miyouga đáng thương, ta cũng vừa mới bị hấp huyết, đau, giống như bị châm
"Đùa rất vui sao?" Tiểu Sess hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh miệt đối với hành động của ta
"Tò mò mà thôi, ngươi muốn xoa bóp sao?"
"Nhàm chán..." Tiểu Sessq quay đi, không nhìn ta
Inu no Taishou lên tiếng "Đồng..."
"Vâng!" Đột nhiên bị điểm danh ta hoảng sợ, vừa mới đem thuộc hạ người ta bóp lại, hắn sẽ không tức giận đi!
"Ngươi linh lực rất mạnh, là pháp sư sao?"
"Đúng... đại khái..." Ta không phải, nhưng chân chính Dịch Tiểu Đồng thì phải
"Tuy ngươi không giống người bình thường, nhưng phía trước là nơi yêu quái tụ tập, ngươi có đồng ý đi qua không?" Hắn ngừng lại rồi nói tiếp "Nếu không muốn, ta sẽ thả ngươi ở thôn trang phía dưới"
Thôn trang phía dưới tuy rằng rất thoải mái nhưng không có tiểu Sess, ta tình nguyện ở cùng tiểu bạch cẩu này, bởi vì mặc kệ hắn đối ta như thế nào, ta vẫn thật sự thích hắn ("Ngươi đem hắn là tiểu sủng vật chơi đùa thôi?" Đồng: Im lặng...)
"Không có vấn đề gì"
"Vậy là tốt rồi" Inu no Taishou chẳng phải người nói nhiều, sau khi xác định liền trực tiếp bay vào bên trong một tòa thâm sơn
Khác với khi Huy Nguyệt chiếm đóng, nơi này dù vẫn còn là nơi yêu quái trụ nhưng rất sạch sẽ, có phòng có xá rất có kỉ luật
Inu no Taishou hạ xuống, nơi này là nơi cao nhất của ngọn núi. Ta vừa ôm tiểu Sess, liền có hai yêu quái tiến lại đây, trong đó có Hà - yêu quái từng dẫn ta đi gặp Sess. Hắn nhìn thấy ta tựa hồ cũng không giật mình, chỉ nói "Đồng đại nhân, phu nhân mời ngài vào"
"Vào đi, ta còn có việc" Inu no Taishou nói xong trực tiếp bay đi
"Thật sự là phu nhân đại nhân bề bộn nhiều việc a" Ta nhìn bóng dáng xinh đẹp màu trắng kia nói
Phụ thân cường đại luôn là dối tượng cho con tôn sùng siêu việt, là người tôn trọng nhất, Sesshomaru đối phụ thân cũng có cảm giác như vậy đi! Hiện tại hắn dù đang nằm trong lòng ta, nhưng ánh mắt vẫn nhìn theo bóng dáng phụ thân mà ngây người
"Ngươi hiện giờ muốn bay vẫn chưa được, còn sớm quá, vẫn là nên trở lại với mẫu thân mà ôm ấp làm nũng đi!" Ta nói xong chợt nghe thấy tiểu Sess hừ lạnh "Chuyện đó chỉ có nhân loại làm sao?"
"Người và yêu trên điểm này vẫn là giống nhau..." Ta vô luận là ở thế giới nào thì vẫn luôn được hưởng thụ sự yêu thương của cha mẹ, nên ta luôn rằng bản thân rất hạnh phúc, cũng đương nhiên cho rằng các đứa trẻ đều được như thế, nhưng sau khi gặp Yue thì điều đó có một chút thay đổi
Tuy đạo lý giống nhau, nhưng phương pháp biểu đạt lại hoàn toàn bất đồng
Nàng hiện tại đang nằm nghiêng trên một chiếc ghế da hổ dài, thanh lắm liếc Sess một cái rồi nói "Khi nào thì trở nên nhu nhược muốn người ôm..."
Khóe miệng ta run rẩy, bởi vì khi tiểu Sess nhảy xuống, hắn đá lên cánh tay ta một miệng vết thương
Yue chậm rãi ngồi dậy, thập phần tao nhã cười với ta "Tựa hồ vết thương trên mặt ngươi rất nặng, hẳn sẽ lưu lại vết sẹo. Làm sao bây giờ, đối với nam nhân nhân loại mà nói, dung mạo nữ tử rất trọng yếu"
Sờ sờ mặt mình bị đả kích nặng, Yue nói chuyện thật dúng nhất châm kiến huyết, không lưu tình chút nào a
"Chi bằng, ta tìm cho ngươi một trượng phu yêu quái, không cần quay về nhân loại đi" Yue tươi cười có chút quái dị, đột nhiên đứng trước mặt ta nói
"Không ... không cần"
"Ngươi là muội muội của ta, đâu thể để ngươi trở về bị người ta cười nhạo? Hơn nữa, miệng vết thương này là do cứu Sesshomaru mà có, lý ra phải báo ân mới đúng"
"Thật sự không cần, ta hiện tại tuổi còn nhỏ, chuyện lập ra đình phải về sau mới có thể nói đến" Đúng vậy, đối với hiện đại thì còn nhỏ, nhưng ta quên mất, đối với yêu quái, điểm này lại không đúng
"Còn nhỏ? Sinh mệnh con người vốn rất yếu ớt, nếu không tranh thủ cùng trượng phu ở chung nhiều thời gian một chút, thì rất nhanh sẽ phải rời xa"
Thật là... thật là... đủ âm ngoan...
"Cái kia... nếu như thế thật, ta sẽ không hại người hại mình" Yêu quái cái gì, ta sẽ không gả, lý do này hẳn là được thôi!
"Thật sự rất đáng tiếc, còn muốn lưu ngươi lại vĩnh viễn a. Đúng không, Sesshoumaru" Yue thở dài, sau đó xoay người chậm rãi dựa vào ghế da hổ
Không biết vì sao, lúc ta thấy nàng xoay người, ta lại cảm thấy hình như không có điểm tiêu sái giống như lần đầu gặp, không khỏi hoài nghi "Ngươi bị thương?"
Lần này tiểu Sess có phản ứng, ngẩng đầu nhìn mẫu thân nhưng không có nói chuyện
|
Chương 11: Chà đạp
Yue rất lạnh nhạt ngồi xuống, sau đó quyến rũ liếc bọn họ một cái, nói "Đúng vậy, ngươi nói đúng, hơn nữa rất nặng, cần thời gian 100 năm để khôi phục"
"Cái gì?" Ta lắp bắp kinh hãi, mất 100 năm để khôi phục yêu lực đối với yêu quái mà nói cơ hồ là trí mạng
Tiểu Sess tựa hồ cũng ngẩn ra, thập phần lo lắng nhìn Yue
Mà Yue tiếp tục lộ ra vẻ mặt tuyệt thế cô lập cao quý cao ngạo nói "Nên Sesshomaru từ hôm nay trở đi liền giao cho ngươi hảo em gái"
Giao cho ta? Thoáng cao hứng một chút sau đó lập tức thanh tỉnh nói "Không đúng, trăm năm a! Ta sống không được lâu như vậy, hơn nữa ta còn có..."
"Cứ quyết định như thế, nếu hiện tại không đi, chỉ sợ ta sẽ chết ở chỗ này" Yue đầu ngẩng lên trời lấy tư thế tao nhã biến thành một đại cẩu mang hình trăng khuyết trên trán, sau đó vọt người lên hướng mặt trăng chạy đi
Thiên cẩu bôn nguyệt a, đẹp quá! Ta cảm thán một chút, cúi đầu nhìn Sesshomaru, khuôn mặt tiểu cẩu không có gì biến hóa, chính là ánh mắt vẫn còn nhìn theo hướng mẫu thân biến mất
Làm sao bây giờ?
Cảm thán xong rồi ta cũng ngồi dưới đất, nhìn tiểu Sess nói "Ta chỉ có thể đáp ứng ở cùng ngươi cho đến khi vết thương tốt lên"
"Tùy ngươi" Tiểu Sess xoay người rời đi, ta đối với nơi này không quen thuộc nên chỉ có thể đi theo phía sau hắn. Đây chính là nơi ở của yêu quái, vạn nhất đi tách rời ra, vậy thì phải chuẩn bị đánh nhau với yêu quái. Bất quá lấy tình hình thân thể hiện tại chỉ sợ người không hay ho sẽ là nàng!
Nhưng hình như lo lắng nhiều quá, bởi vì vĩ đại tỷ tỷ Yue tựa hồ trước khi ta đến đã phân phó những yêu quái ở đây, nhìn thấy ta luôn lấy thái độ cung kính, sẽ không khó xử ta
Tiểu Sess tâm tình không tốt, thập phần không tốt! Điểm ấy có thể nhìn ra qua tính cách vốn trầm mặc hiện tại đến mức mười hai giờ ba lăm phút không nói một câu gì. Ta nhìn gương đối diện xem vết thương trên mặt của mình, tuy thẳng thắn mà nói thì đây không phải mặt ta, nhưng hủy dung người khác cũng không phải việc làm tốt. Dù sao nàng về sau còn muốn yêu đương, kết hôn. Mà nam nhân Nhật Bản lại nhiều nhìn mặt hơn là nhìn năng lực, ngẫm lại đều vì nàng mà ra. Nghĩ nghĩ thở dài, mà tiểu Sess ở bên cạnh giật giật lỗ tai, nói "Hừ!"
Hừ!? Ta chỉ nhìn miệng vết thương của ta, thế nào lại chọc đến hắn?
"Ngươi hừ cái gì mà hừ!"
"Muốn đi thì đi, đừng có ở trong này dông dài!"
"Nói thế nào thì ta vẫn là cô cô của ngươi, không thể cứ như vậy bỏ ngươi ở đây. Vẫn là chờ cha ngươi trở về rồi nói sau, có hắn ở ta yên tâm chút" Nhưng là cái cẩu ba ba kia khi trở về ngay cả phu nhân cũng không liếc mắt một cái liền trực tiếp bay đi nơi nào cũng không biết, thật sự là cường đại a!
Nếu Sess về sau cũng đối đãi vợ mình như thế thì làm sao bây giờ? Vạn nhất vợ hắn là Rin thì làm sao bây giờ? Chỉ là một con người bình thường, nếu bị hắn vắng vẻ đến chết thì Rin thật đáng thương. Nàng phải giúp Rin, vì thế đi đến bên người hắn nói "Sess Sess, ngươi về sau không nên giống cha ngươi như vậy nói đi là đi, như vậy phu nhân sẽ rất đáng thương"
"Mẹ cũng là như thế, có cái gì đáng thương"
Tuy rằng hắn nói chuyện với ta là chuyện tốt, nhưng phương thức ở chung của vợ chồng Inu no Taishou cũng làm ta giật mình. Chẳng lẽ vợ chồng yêu quái bất đồng với vợ chồng nhân loại, bởi vì thời gian ở chung rất dài nên sinh ra khoảng cách? Khóe miệng run rẩy, ta ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ, vết thương trên người đều là ngoài da, trừ bỏ vết thương trên mặt nặng chút dùng vải băng ra, cái khác đã khôi phục không sai biệt lắm. Nghĩ nếu bây giờ quay về, làm ngay chỉnh dung giải phẫu, vậy thì rất nhanh sẽ khôi phục đi!
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau khi tỉnh lại thì thấy một yêu quái ngồi quỳ ở bên ngoài nói "Đồng đại nhân đã tỉnh lại?"
Là tiếng của Hà, ta gãi gãi đều mơ mơ màng màng kéo cửa ra, nói "Chuyện gì?"
"Thiếu chủ buổi sáng đi ra ngoài không nói cho chúng ta đi đâu, Hà tới để hỏi ngài có biết nguyên nhân hay không"
"A? Rời đi?" Ta quay đầu lại, nhìn chỗ ngủ của tiểu Sess quả nhiên không có người, một tiểu hài nhi như hắn đi được chỗ nào?
"Ta không biết, hắn hẳn sẽ không có nguy hiểm chứ?" Liền tính sau này là một danh đại yêu quái, nhưng bây giờ vẫn còn là một đứa trẻ, vạn nhất có gì ngoài ý muốn thì làm sao bây giờ. Đương nhiên, khả năng bị người bắt cóc thì có thể bỏ qua, cái tính cáu kỉnh thối kia, ai thèm đi bắt...
Vô luận như thế nào trước tiên đi tìm được hắn đã, ta sửa sang lại một chút nói "Hắn đi hướng nào?"
"Phía nam"
"Các ngươi sao lại không đánh thức ta"
"Thiếu chủ nói nếu chúng ta đi theo liền giết chúng ta, nếu đánh thức ngài cũng sẽ giết chúng ta"
Thật sự là tiểu hài nhi thối, động một chút liền giết tới giết lui. Ngồi lên tọa kỵ "thích nhất" phi trư một đường đuổi theo. Hà vốn là muốn lên theo, nhưng ta sợ tiểu Sess trên đường đổi phương hướng, vì thế bảo hắn di chuyển bốn phía xem có manh mối gì không
Phi trư tốc độ rất nhanh, tiểu Sess còn chưa bay được, nên ta cũng bảo Hà dò trên đất. Mũi cẩu dùng rất tốt, nhưng mũi heo thì không được như thế, nên ta chỉ có thể vừa chú ý yêu lực lưu lại, vừa đuổi theo dấu chân chấm đất cùng với vết trảo nhỏ trên đường. Không nghĩ tới, đuổi theo đuổi theo thế nhưng đến trước một rừng cây rộng
Rừng cây rậm rạp, phi trư đi qua cũng rất khó, vì thế ta liền để nó ở không trung, hạ xuống tìm tiểu Sess. Lấy tốc độ của hắn chắc không có khả năng xuyên qua phiến thụ hải này, nơi đó mặc dù có cỗ yêu lực cường đại nhưng lại cực kỳ tinh thuần
Này có lẽ có liên quan đến tiểu Sess, chẳng lẽ là nơi dưỡng thương của mẹ hắn, ta hơi ấn đầu phi trư ý bảo nó hạ xuống. Phi trư này cũng thật thông minh, chậm rãi hạ xuống
Ở đây cây cũng rất ít, nhưng khe hở cũng không nhiều. Ta nhảy xuống phi trư quyết định bản thân tìm tòi nhìn xem. Đi đến nơi tụ tập nhiều yêu lực nhất, sau đó nhìn thấy một cây cổ thụ đẹp, nhìn xuống nhìn thì thấy tiểu Sess
Mà cổ thụ kia ta biết, là cây cung cấp vỏ làm bao cho thiên sinh nha. Nó có cái mũi, mắt , miệng, nhưng hiện giờ lại pha trộn gần như cùng một chỗ, thân cây còn đang rung dữ dội, chấn động đến rụng đống lớn lá cây!
Cái cây này trúng gió à? Ta đang nghĩ không biết cây có bị bệnh này hay không, lại phát hiện tiểu Sess đang dùng chân cào một cái rễ cây trắng tuyết, hơn nữa móng vuốt đã cắm sâu vào bên trong. Nhìn thấy tình huống này ta liền hiểu được, yêu quái thực vật hơn phân nửa là dựa vào đất mà sống, mà một khoảng đất tất có một chủ nhân, giống như trái tim con người
Hiện tại "trái tim" của cây kia đang bị tiểu Sess chà đạp, nên cây phát run không phải do trúng gió, mà là đau!
Trong đầu nhớ tới lúc ấy tiểu Sess lấy thiên sinh nha, mỗ thụ kia trên trán nhỏ xuống một giọt mồ hôi lớn, nếu không phải có trải qua như vậy, hắn làm sao có thể bị dọa đến mức sợ thế kia...
Xem ra, vô luận lớn hay nhỏ, yêu quái này vẫn là yêu quái, phải cẩn thận a!
|
Chương 12: Rồng
Chậm rãi đi qua, tiểu Sess tuy rằng nhỏ nhưng phản ứng rất nhanh, hắn đột nhiên quay đầu thấy được ta, sau đó hừ một tiếng, cái gì cũng không nói, tiếp tục trừng cổ thụ.
Ta run rẩy khoé miệng, nói: "Sess, ngươi không đúng rồi, còn chưa nói với ta, đã vụng trộm xuất ra khi dễ lão nhân gia."
Móng vuốt của tiểu Sess nắm thật chặt, cổ thụ run rẩy lợi hại hơn.
"Thiếu chủ, thật sự không thể." Cổ thụ run lợi hại hơn, mắt thấy toàn thân lá cây của nó đều bị rụng gần hết, không khỏi muốn cười, nhưng lại cười không nổi.
"Ân?" Tiểu Sess tuy nhỏ, nhưng một từ "ân?" này áp lực thật lớn.
Ta tuy không biết tiểu Sess muốn làm gì, nhưng vẫn thật thân thiết nhắc nhở: "Cây tiên sinh, lá cây của ngươi sắp rụng hết a!"
Cổ thụ mắt ngẩng lên, sau đó đau lòng! Nước mắt của cây rơi xuống, nói: "Chờ một chút! thiếu chủ, ta lập tức đưa ngài, trước hãy thả ta được không?"
Tiểu Sess thu hồi móng vuốt, hừ lạnh một tiếng.
Vì thế, ta nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Cây cổ thụ thật sự khóc, vừa khóc vừa lấy một ống trúc hứng lấy nước mắt của mình. Nhưng cây cổ thụ hình như thật sự thương tâm, đổ đầy cái ống trúc rồi nhưng vẫn còn khóc.
"Đủ" Tiểu Sess đứng dậy cắn cái kia ống trúc, lấy nắp đắp lại rồi đi về phía ta.
Nhưng cây cổ thụ còn chưa ngừng, bên cạnh đã chảy thành một cái dòng suối nhỏ, chậm rãi chảy xuống cái sông nhỏ bên cạnh. Con sông nhỏ kia nước cực kì trong suốt, lóng lánh dưới ánh mặt trời xuyên qua rừng cây.
"Cho ngươi." Tiểu Sess vung, ống trúc dừng ở trên tay ta.
"Ta không khát." Nước mắt mặn , uống lên cũng không thể giải khát. Hơn nữa thấy cổ thụ khóc thương tâm như vậy, số nước mắt này dù mặt dày cũng uống không xuống a!
"Ngu ngốc, nó dùng để rửa mặt ." Tiểu Sess khinh miệt hừ một tiếng, liếm móng vuốt, nói.
"Chẳng lẽ là dùng để trị vết thương của ta?"
"Phải, nước mắt của cây khỏa có tác dụng trị liệu miệng vết thương." Tiểu Sess đơn giản trả lời.
Nguyên lai hắn mất tích là vì lấy thuốc từ cây cổ thụ, tuy phương pháp thật sự có chútđáng sợ. Nhưng trong lòng ta vẫn có một thút cảm động nho nhỏ, cười nói: "Cám ơn ngươi."
Tiểu Sess hừ một tiếng, vung lên cái đuôi, ánh mắt nhìn nơi khác.
"A! Ngươi vừa nói nước mắt này có tác dụng trị liệu miệng vết thương? Cái sông nhỏ kia hẳn là cũng có hiệu quả đi!" Ta hưng phấn chỉ vào sông nhỏ hỏi.
"Đã rơi xuống đất, bẩn!"
Cổ thụ nghe xong run rẩy nói: "Sông này là từ nước mắt của ta cùng nước sẵn có hợp lại, chẳng những có thể trị liệu miệng vết thương, còn có hiệu quả mĩ dung. Đối với con người, tác dụng càng cao"
"Thật sao?" Ta kích động hỏi.
"Phải, nhưng thiếu chủ không cần nước kia, bắt ta khóc một hồi." Nói xong nước mắt lại ào ào chảy.
Ta an ủi nó, nói: "Thỉnh ngài lão nhân gia nén bi thương." Sau đó đi đến bờ sông đưa tay chạm vào, lạnh như băng, nhưng cảm giác dòng nước tới tay rất thoải mái.
Quyết định , ta mỉm cười bắt đầu cởi quần áo.
"Tên ngu ngốc ngươi làm cái gì?" Tiểu Sess ngẩng đầu thấy ta đang cởi quần áo, nhảy lên nói lớn.
"Tắm rửa a! Trên người ta cũng có thương, hơn nữa vị lão nhân gia này nói có tác dụng mĩ dung, nên không nên bỏ lỡ cơ hội." Đặt kimônô ở một bên, tiếp tục cởi nội y.
Cổ thụ cũng nín khóc, nói: "Da thịt nữ hài tuổi trẻ thật đẹp"
Ta run rẩy khoé miệng, quả nhiên cùng là thuộc hạ giống lão Myouga, đều háo sắc giống nhau.
"Nhắm mắt lại! Nếu không ta chém ngươi!" Tiểu Sess lạnh lùng nói.
Ta quay đầu lại, Cổ thụ quả nhiên nhắm mắt lại, trên mặt lại thập phần rối rắm.
"Cùng tắm đi, nước rất thoải mái ." Ta vẫy vẫy tiểu Sess, nhưng hắn lại hừ nhẹ một tiếng, không để ý.
Miệng vết thương trên người có chút nóng, tuy nước lạnh như băng nhưng ngâm mình còn thoải mái hơn so với ôn tuyền. Phía trên tiểu Sess đột nhiên nói: "Quần áo rách."
"Còn không phải vì tìm ngươi, ở rừng cây đi rất lâu, không rách mới là lạ."
"Vật liệu may mặc của con người đương nhiên sẽ rách." Tiểu Sess nói xong, đột nhiên nói tiếp: "Uy, đưa ta da của ngươi"
Ân! ? Ta lập tức đưa hai tay ôm ngực, nhưng phát hiện tiểu Sess không phải nói với ta mà là với cổ thụ.
Cổ thụ từ từ nhắm hai mắt, nước mắt lại chảy xuống
"Ngươi động thủ hay là ta đến?"
"Ta bản thân động thủ." Cổ thụ quơ quơ thân mình, một đống nhánh cây rơi xuống.
Tiểu Sess quay đầu nói với ta: "Ta lập tức quay lại, ngươi chờ một chút."
"Không nên đi xa, nếu không ta lại phải đi xung quanh tìm ngươi."
"Hừ!" Tiểu Sess chạy vào rừng sâu, ta tiếp tục ngâm tắm. Nhưng ngâm ngâm thế nàolại ngủ trên thạch bích.
Trong mộng, xuất hiện một đôi mắt màu vàng và vòi nước màu vàng . Từ khi ta đi đến thế giới đã biết một chuyện, đó là giấc mộng của pháp sư thỉnh không phải mộng bình thường. Huống chi xuất hiện lại là thời không chi long.
"Kim Cương Long ngươi tìm ta có việc sao, chẳng lẽ có manh mối kiếp trước kiếp trước của ta?"
Kim Cương Long liếc ta một cái, nói: "Không phải, lúc trước mở ra thời không chi môn gặp sai lầm, ta lầm đem ngươi đưa đến thời gian 100 năm trước so với kiếp trước kiếp trước của ngươi."
Ta hộc máu, nói: "Vậy thì làm sao bây giờ, mở lại một lần nữa thời không chi môn sao?"
"Năng lượng của ta vô pháp mở lại một lần."
"Vậy làm sao bây giờ? Một trăm năm sau ta sẽ chết , còn có phụ mẫu ta cũng xong rồi."
"Sẽ không, thời gian của ngươi đã dừng lại từ lúc đi qua thời không chi môn, chỉ cần không có tai nạn gì bất ngờ xảy ra thì sẽ không chết được. Mà khi ngươi tiếp xúc với kiếp trước kiếp trước, năng lượng của ta sẽ ngay lập tức đưa ngươi trở về ."
"Ý của ngươi là ta phải ở chỗ này chờ 100 năm sau?"
"Đúng vậy."
"Tuy nghe được tin tức này ta thật cao hứng, có thể ở cùng tiểu Sess, nhưng một trăm năm a..." Ta đây chẳng phải thành lão yêu quái?
"Hiện tại ngươi thân ở yêu giới, nên lúc này linh lực của ngươi đang tăng lên, ta vô pháp tiếp xúc được với ngươi, nên về sau gặp chuỵên gì thì tự giải quyết lấy." Hắn co rụt lại liền biến mất .
"Ngươi chờ một chút..." Ta bừng tỉnh, trong tay cầm lấy một vật, mềm mềm ... Mở to mắt đã thấy s một đôi mắt màu vàng của tiểu Sess đang kinh ngạc nhìn nàng.
Nhìn lại tay mình, thứ cầm phải đó là cái bụng của tiểu Sess! Nơi đó vốn không có rông, làn da màu trắng bóng loáng, ta nhịn không được lại nhéo sờ!
"Buông tay!" Tiểu Sess đột nhiên trảo chụp vào ta, bởi vì có kinh nghiệm hai lần trướ, ta rất nhanh thu tay lại. Ta chú ý tới cái bụng của hắn đã biến thành màu phấn hồng, ngay phần thịt dưới móng vuốt phía dưới cũng biến thành màu đỏ. Chẳng lẽ cái bụng là chỗ mẫn cảm của tiểu Sess?
Tựa hồ bắt được nhược điểm của tiểu Sess, trong lòng ta như nở hoa, trên mặt lại vô tội nói: "Thực xin lỗi, ta ngủ hơi sâu."
Tiểu Sess đứng trên tảng đá bên cạnh sông, toàn thân ướt đẫm còn nhỏ giọt nước xuống. Hắn cắn răng nanh phát ra hừ hừ thanh âm, sau một lúc lâu mới dừng lại nói: "Nữ nhân, ngươi muốn ngủ chết ở trong nước sao?"
|
Chương 13: Kiếm đạo
Thì ra tiểu Sess vọt vào trong nước là để vì cứu nàng, ta mỉm cười, sau đó ngoắc ngón tay, nói: "Nếu đã xuống dưới thì cùng nhau tắm đi."
"Ta không cùng người khác tắm"
"Ta là cô cô của ngươi, không phải là người khác." Tay vớt lên nước nghịch, cười nói: "Ngươi nếu không muốn lên, ta có thể lưu lại cùng ngươi, dù vết thương tốt lên rồi cũng không lên."
"Ai muốn ngươi bồi" Tiểu Sess một chân đạp đến trên bờ, do dự hơi quẫy nước nửa vời, trông rất kỳ quái.
Ta muốn cười, nhưng vẫn cố nén không cười ra tiếng.
Quay đầu lại, ta nói: "Rất thoải mái, không tắm thật sự là đáng tiếc ."
Trong tai nghe thấy tiếng tiểu Sess đạp đạp đạp đi vào nước, bất quá thân thể nhỏ bé của hắn chỉ có thể bơi gần bờ, không thể bơi đến chỗ sâu. Ta rốt cục bật cười ra tiếng, đi qua vớt hắn lên rồi ôm vào trong ngực, đi đến chỗ sâu ngồi xuống.
"Nơi này mới thoải mái." Ta cũng không cởi toàn bộ quần áo, ta còn mặc nội y, nhưng tiểu Sess lại đưa mắt nhìn nơi khác. Ta càng thấy thú vị, nói: "Ngươi mới bao lớn a... Ta còn không sợ ngươi sợ cái gì."
"Nếu tính theo tuổi của con người, ta hiện tại lớn hơn ngươi rất nhiều." Tiểu Sess khinh miệt hừ một tiếng.
"Dù đúng như vậy, nhưng đáng tiếc thân thể của ngươi..." Vẫn là một đứa trẻ!
"Ta sẽ lớn lên" Ta vuốt và xối rửa đầu của hắn, làm hắn thoải mái nhắm hai mắt lại, thân thể thoải mái không ít so với lúc vừa xuống nước.
Tuy tuổi của hắn có lớn hơn ta rất nhiều, nhưng dù sao vẫn là đứa trẻ, hơn nữa luôn bị cha mẹ vắng vẻ, trong lòng kỳ thực tịch mịch đi! Ta nghĩ hắn chưa bao giờ được người ta tắm cho như vậy, nên lúc bắt đầu, thân thể hắn liền căng cứng lại.
Hắn hiện tại là hình thái tiểu cẩu, ta cẩn thận tắm cho hắn , tuy rằng trên người hắn cũng không bẩn. Lại chà xát đến phía dưới cái bụng, ta lại nhớ đến chuyện vừa rồi, trong lòng cười thầm. Đột nhiên Tiểu Bạch cẩu nhảy lên, nhe răng hung hăng nói: "Ngươi cũng biết hổ thẹn?!"
Ân? Ta thầm than, chỉ tắm rửa cho hắn mà thôi, thế nào lại bị coi thành không biết hổ thẹn ? Bất quá nhìn thấy Tiểu Bạch cẩu đã biến thành tiểu cẩu xù, ta cẩn thận nhớ xúc cảm chút vừa rồi, có chút khác a. Dường như nơi đó là tiểu Đậu Đậu, còn...
Ta đổ! Sau đó ngẩng đầu muốn cười nhưng vẫn dùng sức nhịn xuống nói: "Ta không phải cố ý , lỡ đụng phải cũng sao, ta là cô cô của ngươi a" Mọi người nhất định đã đoán ra ta vừa rồi đã sờ phải cái gì đi? Khụ, đúng vậy, có người đoán đúng rồi, đó là tiểu JJ của Sess! ! !
Tiểu Sess một mặt rối rắm, xoay người không thèm để ý ta.
"Được rồi, Lên bờ thôi!" Ta ôm lấy hắn, sau đó bước lên khỏi con sông nhỏ. Tiểu Sess nhảy xuống, rung mạnh bộ lông, khiên ta bị bắn nước ướt sũng, lấy tay chắn mắt, ta nói: "Mưa ghê gớm thật."
Tiểu Sess hừ một tiếng, ngồi ở nơi sạch sẽ phơi nắng nói: "Cho ngươi."
Ta đằng trước hắn, mấy mảnh vỏ cây thêm một đống tơ nhện?
Thứ yêu quái tặng người cũng kỳ quái, ta cầm vỏ cây nói: "Ta không ăn vỏ cây"
Tiểu Sess như muốn rút gân mặt, nói: "Không ăn được, thứ đó có thể dệt trang phục."
"Ta cũng không phải con nhện thành tinh, không có năng lực kia, ngươi biết làm không? Dù sao Sess Sess dệt quần áo ta thật muốn nhìn một lần..."
"Gọi chúng ra." Tiểu Sess nói với cổ thụ, cổ thụ nhắm mắt lại, nói: "Được." Nói xong huýt sáo.
Chỉ chốc lát sau, một đám trùng cánh lửa giống nhau hướng chúng ta bay lại. Đợi khi nhìn thấy rõ, chúng có thân hình nhân loại, cánh xinh đẹp. Này chẳng lẽ chính là tinh linh trong truyền thuyết, mắt ta bắt đầu tỏa sáng.
"Chúng cũng không thể ăn..." Tiểu Sess lạnh lùng nói.
Ta mắt trắng liếc tiểu Sess một cái, nói: "Ta điên mới ăn con người"
"Bọn họ không phải người, là thụ linh." Cổ thụ ở bên cạnh giải thích .
Thì ra là thế, thụ linh a! Ta vươn ra ngón tay, một thụ linh dừng ở trên ngón tay ta, lấy tay vuốt cánh.
"Thật đẹp, ngươi tên là gì, cánh trong suốt như vậy, giống bươm bướm vậy. Ngươi thế nào không nói, có phải là ngươi sợ hãi không, ta sẽ không làm ngươi bị thương, yên tâm ..."
"Ngươi thật dong dài!" Tiểu Sess gầm nhẹ một tiếng, ta liền im miệng , bình thường chỉ cần cao hứng hoặc sinh khí ta liền dễ dàng nói nhảm, không nghĩ tới bị tiểu Sess phát hiện ra.
"Những thụ linh đó dệt trang phục bằng da cổ thụ và tơ nhện, đông ấm hạ lạnh, so với vật liệu bình thường còn cứng cỏi gấp trăm lần, có thể phòng vệ khỏi đao kiếm bình thường." Tiểu Sess giải thích xong, sau đó im lặng không lên tiếng .
"Sau đó?"
"Tiểu thư có thể bảo bọn họ dệt trang phục để mặc."
"Nga!" Ta chỉ chỉ da cổ thụ và tơ nhện nói: "Dệt đi!"
Mấy đứa nhóc xèo xèo kêu, loạn thành một đoàn, không dệt.
"Cãi nhau?" Ta hỏi cổ thụ.
Cổ thụ run rẩy khóe miệng nói: "Chúng nó đang tranh luận dệt thế nào , là áo đơn truyền thống, hay là áo bình thường" (áo đơn truyền thống: nguyên văn là "mười hai áo đơn", ta đoán chắc là áo của công chúa thời Nhật xưa)
Ta hôn mê! Nếu dệt áo đơn truyền thống, ta đi đường thế nào được. Vì thế nói: "Ta không cần áo truyền thống, cũng không cần tiểu tay áo ngay bước chân cũng bước không nổi, chỉ cần quần áo bình thường là có thể."
Nhóm thụ linh nhóm không cãi nhau nữa, đều vây quanh bên cạnh ta, ngẩn người.
Đúng rồi, chúng nó khẳng định không biết ý nói "bình thường" của ta. Vì thế ta cầm lấy một cái cây nhỏ vẽ lên mặt đất nói: "Quần áo ở thời đại này a, để không bị người xem thành ngoại tộc nên may quần áo pháp sư đi... Ta vẽ cho các ngươi xem, ta không thích quần, nên phía dưới chính là váy đi! Có thể dệt giày không, đeo vào cũng tốt. nội y bên trong có thể dệt sao? Đồ thời này triền ngực ta thật sự chịu không nổi, nên may cho ta hai bộ nội y đi..." Nghiên cứu cùng thụ linh nửa ngày, rốt cục vẽ xong bức tranh.
Những thụ linh đó nhìn thấy xong, lập tức bắt tay vào làm, chúng nó mở ra tơ nhện và vỏ cây, sau đó ba chân bốn cẳng dệt rất nhanh.
Ta trước mặc vào quần áo bị rách, sau đó nói: "Các nàng ước chừng mất thời gian bao lâu vậy? Ở nhà các cung nữ đang lo lắng ngươi."
"Rất nhanh..." Cổ thụ rốt cục mở mắt ra, sau đó nhìn ta nói: "Tiểu thư chờ một chút, rất nhanh sẽ xong."
"Vậy ta đi bảo phi trư truyền tin cho Hà, sau đó trở về đón chúng ta." Ta đi tìm phi trư, nó có thể nghe hiểu lời nói của nhân loại lời nói, trực tiếp bay đi .
Kiểu tọa kỵ này đến bây giờ ta vẫn quen không nổi, nhìn cái mông phì phi của nó bay lên, trong lòng run rẩy lại run rẩy. Khi trở về thụ linh còn đang làm việc, ta nhàm chán ngồi, liền cầm lấy bả đao ngưng thần luyện đao.
Nghĩ cho sinh mạng ở thế giới nên ta rất nghiêm cẩn bái sư phụ học kiếm đạo, còn thực chiến trường kỳ, kiếm đạo của ta đã có chút thành tựu.
"Rất có khí thế kiếm đạo, có thể cùng chủ nhân chống lại mấy chiêu ." Cổ thụ ở bên cạnh tán thưởng
"Nàng có lợi hại như vậy sao?" Tiểu Sess nhàn nhạt hỏi.
Cổ thụ nghiêm cẩn nói: "Có, nếu đối với con người mà nói thì kiếm đạo của vị tiểu thư này đã tương đương cường đại. Trừ bỏ còn trẻ không đủ kinh nghiệm chuyên nghiệp ra thì hết thảy có thể nói là tương đương hoàn mĩ, còn nữa, quả là nữ hài tử, luyện kiếm đạo thật xinh đẹp."
|
Chương 14: Tu hành
Tiểu Sess hừ một tiếng, nhưng mắt vẫn nhìn ta. Nhưng ta biết, hắn không phải là đang nhìn ta, mà là đang nhìn kiếm...
"Ngươi muốn học?" Ta dừng lại, tra đao vào trong vỏ hỏi.
"Ai muốn học kiếm đạo từ nhân loại" Tiểu Sess quay đầu đi không để ý ta.
"Là ngươi chịu không nổi khổ đi, học kiếm đạo rất khổ a, hơn nữa ta cũng rất nghiêm khắc. Nếu ngươi sợ thì quên đi, dù sao yêu quái chỉ cần đứng một bên phóng yêu khí là được rồi, bất quá nếu gặp phải yêu quái so với ngươi có yêu lực không thua kém, hoặc là mạnh hơn ngươi, như vậy..."
"Ta học." Tiểu Sess lưu loát trả lời, nhưng trong thanh âm vẫn có sự kỳ quái.
"Gọi cô cô..."
Sưu! không thấy tiểu Sess. Ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, xem ra chiêu uy hiếp này không thể dùng với hắn, nên đành kêu lên: "Được rồi được rồi, ta dạy miễn phí... coi như bồi tội vừa rồi ta phi lễ ngươi vậy"
Tiểu Sess tiếp tục trầm mặc, ta đã thành quen, trước tiên tìm một nhánh cây thẳng, sử dụng kiếm tước nó thành đao mộc, độ lớn rất thích hợp với vóc người tiểu Sess. Sau đó xé ra bộ quần áo bị rách kia, quấn tầng tầng vào một đầu đao mộc, chống cho bàn tay khỏi bị thương. Nhìn Sess nói: "Ngươi..." Móng vuốt có thể cầm đao sao?
Tiểu Sess nhảy lên, thành công biến thành một tiểu nam hài, nhưng cái đuôi và lỗ tai vẫn tồn tại. Ta cũng không dám cười hắn, nếu lại cười nó nhất định chạy.
Tiểu nam hài luôn đối đao kiếm cảm thấy hứng thú, tiểu Sess cũng thế. Khuôn mặt bạch ngọc của hắn khi nắm trụ mộc đao có một chút buông lỏng, ta hạ xuống kiếm, nói: "Đầu tiên phải luyện tập cơ bắp..."
"Không cần." Tiểu Sess nói xong, vung tay lên, một cây to liền hy sinh . Mặt cổ thụ run rẩy ở bên cạnh kêu lên: "Xin đừng hại cây cối..." Tiểu Sess vừa quay đầu lại, hắn lập tức ngậm miệng.
Thật cường đại! Yêu quái chính là yêu quái, không giống con người.
"Vậy thì bắt đầu luyện tập động tác cơ bản." Trực tiếp làm kiến thức cơ bản, bắt đầu chiêu thức kiếm đạo.
Kiếm đạo của ta và chính tông Nhật Bản kiếm đạo có chút khác nhau, bởi vì hiện đại kiếm đạo không phải dùng cho đấu sinh tử, nên các chiêu thức không đủ tàn nhẫn. Vì thế ta lại tìm vài sư phụ kiếm pháp Trung Quốc xin học, đem hai loại kiếm đạo hợp nhất, chiêu thức kiếm đạo cũng có điểm khác với kiếm pháp Trung Quốc.
Khiến ta kinh dị chính là, tiểu Sess học rất nhanh, hơn nữa có khuông có dạng !
Trước khi nhóm thụ linh dệt xong trang phục, hắn đã học xong chiêu!
"Động tác được rồi, nhưng không đủ thuần thục, về sau thường thường luyện tập sẽ tốt lên."
"So chiêu."
"A?" Mới học mấy chiêu thôi a, đã muốn đối luyện với ta?
Nhưng nhìn thấy ánh mắt lòe lòe sáng lên của tiểu Sess, ta gãi gãi đầu, nói: "Có thể, nhưng ta sợ đả kích ngươi, vạn nhất ngươi cảm thấy thương tâm, vậy không nên a . Ngươi nên biết, thân thể mà bị gì , ta có thể chăm sóc, nhưng lòng tự trọng bị thương thì..."
"Dông dài! Xuất kiếm!" Tiểu Sess khuôn mặt nhỏ nhắn đã vặn vẹo, trực tiếp quát bảo ta ngưng lại, nâng lên mộc đao.
Ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, sơ luyện nha còn trong vỏ, nói: "Vậy thì đến đây đi!"
Tiểu Sess có năng lực của yêu quái cùng năng lực học tập cường đại vận dụng, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ, chỉ ba chiêu, mộc đao của hắn liền bay. Hắn nhìn đao ngẩn người, sau đó yên lặng đi qua nhặt ộc đao lên.
"Đã nói rồi mà, ngươi nhất định sẽ bị thương ..."
"Lên!" Tiểu Sess cắn răng, tiếp tục vươn mộc đao nói.
Nếu nói năng lực của tiểu Sess rất mạnh, thì lòng tự trọng còn mạnh hơn, điểm ấy ta mười phần rõ ràng. Nhưng hắn hiện tại mười phần thì cả mười hiếu thắng. Nhưng điểm ấy tốt lắm, ta thích như vậy.
"Được!" Tiếp nhận tiểu Sess khiêu chiến, hạ thủ cũng không lại khoan dung, nếu hắn làm cho người ta tôn trọng như vậy, ta không nên lưu thủ.
Tiểu Sess trông thật thảm , khi sắc trời bắt đầu đen, hắn đã bị đao của ta đánh trúng vài cái, bị thương.
"Tốt lắm, dừng lại" Nếu lại đánh tiếp, ta sẽ không hạ thủ , tiểu Sess trông giống ngọc vậy, mỗi lần đánh phải, ta đều run một chút.
Tiểu Sess lần này dừng lại, cũng không nói gì.
"Ngươi xuất kiếm rất được, có thể nhìn ra ngươi trước kia học qua kiếm đạo, nhưng ngươi không nên có ý muốn đánh nhau bây giờ, như vậy sẽ chậm trễ việc học rất nhiều, cũng sẽ làm cho người khác nhìn ra sơ hở." Ta nghiêm cẩn giảng, tiểu Sess cũng nghiêm cẩn học.
Nhưng đồ đệ này rất lạnh lùng, có vấn đề cũng không hỏi, chỉ nhìn ta, nhìn đến khi ta sợ hãi, hắn mới mở miệng: "Khi ngươi dạy kiếm đạo rất giống cha ta."
Ta nhộn nhạo một chút nói: "Phải không? Ngươi nói ta cùng với đại yêu quái Chiến quốc giống a, vinh hạnh."
"Bây giờ tuyệt không giống." Tiểu Sess nắm mộc đao trong tay, đi mất!
"Thương thế của ngươi, nên rửa một chút..." Phát hiện tiểu Sess quay đầu trừng ta, vì thế nói: "Ta lần này tuyệt đối không phi lễ ngươi."
Tiểu Sess nói: "Ngươi nghĩ rằng ta là nhân loại sao? Cầm lấy quần áo đi."
"Đúng rồi, ta sao lại quên ngươi là yêu quái." Thụ linh đem quần áo đã dệt tốt giao cho ta, quả nhiên dệt rất tốt, hơn nữa vuốt lên cũng rất thoải mái.
Ta cám ơn thụ linh, các tinh linh kia rủ rỉ rù rì một tiếng, sau đó vỗ cánh bay đi. Ta nói với cổ thụ: "Chúng ta đi trước , tạm biệt."
Cổ thụ lau đi một giọt mồ hôi trên trán, nói: "Tạm biệt"
Nó hẳn là ước gì chúng ta đi thôi, hôm nay vừa mất nước mắt lại mất da, lão thụ đáng thương a! Ngồi phi trư trở lại nơi tiểu Sess ở, tiểu Sess nói hắn về sau cũng muốn luyện tập kiếm đạo, nên ta liền bảo hắn mỗi buổi sáng luyện tập, hơn nữa sau khi hắn học tập thuần thục, sau đó sẽ dạy hắn chiêu thuật mới
Nhưng khi chúng ta vừa đến nơi , đã thấy Hà chạy tới nói: "Thiếu chủ, Đồng đại nhân, chủ nhân đã trở lại."
"Nga, a?" Inu no Taishou đã trở lại sao? Ta không luyến đồng, nên vẫn có hứng thú hơn với vị tỷ phu kia, dù sao cũng là đại soái ca trưởng thành! Tuy chỉ có thể nhìn không thể sờ.
"Chuyện gì vậy?" Inu no Taishou nhìn tiểu Sess hỏi.
Trên mặt tiểu Sess vết thương cũng không nặng, dù tốt hơn một chút nhưng vẫn có thể nhìn ra chút dấu vết
"Luyện kiếm đạo." Tiểu Sess có nề nếp trả lời, nhìn không ra hắn đối với phụ thân kính sợ với phản cảm.
"Vậy sao? Là ngươi dạy hắn?"
"Là ta."
"Hắn cần chút trụ cột, ta cũng không có thời gian, phiền toái ngươi ."
"Không sao, ta rất nguyện ý dạy cho Sess Sess."
"Sess Sess?" Inu no Taishou nheo mắt , vẻ mặt thật giống Sess trong anime. Được rồi, người ta là phụ tử, lớn lên giống nhau thật bình thường. Nhưng Inu no Taishou cường tráng mạnh mẽ, mà Sess lại đẹp đại thần thiên tiên. Điểm đó, hẳn là giống mẹ hắn đi!
"Biệt danh..." Ta nhìn ra Inu no Taishou trong mắt có mỉm cười, nhưng chỉ lướt qua giây lát!
"Cùng Đồng cô cô học tập kiếm đạo nghiêm cẩn, không hiểu chỗ nào thì tới hỏi ta."
"Được." Tiểu Sess đáp ứng .
"Đã có thể duy trì biến thân lâu như vậy , xem ra Thiên Yêu lực có gia tăng. Các ngươi an tâm ở trong này , ta đã phân phó rất nhiều người thủ tại chỗ này, bên ngoài cũng có khuyển tộc trưởng lão, sẽ không có người nào gây bất lợi với các ngươi." Inu no Taishou nói xong, nhìn ta nói: "Yue hiện tại đang tiến vào quá trình chữa thương quan trọng, ta thường thường đi ra ngoài, Sesshoumaru giao cho ngươi ."
"Nga, nàng không sao chứ ?" Nhìn đến tiểu Sess thân mình run lên một chút, lỗ tai giật giật, nhất định muốn biết tình huống mẫu thân nhưng lại không tính hỏi ra.
"Không sao." Inu no Taishou trả lời xong, sau đó đứng lên đến gần tiểu Sess!
|