Trên Đời Có 6 Việc Nên Làm Nhất
|
|
CHƯƠNG 31
Khi Diệp Tử Khuynh tỉnh lại, trên giường đã muốn trống trơn không có người, càng kì quái là trong trù phòng lại phát ra tiếng động. Hắn rời giường đi ra ngoài, thấy được Tần Yến bận áo T shirt quần ngủđứng trước bếp bận rộn. Diệp Tử Khuynh không hiểu sao cảm giác phi thường…. sinh khí, giống như ngực có một cỗ hỏa thiêu. Hắn bước qua, từ sau lưng kháp trụ cổ Tần Yến, còn buộc chặt eo hắn. “Khụ, khụ khụ… Ngươi đang làm cái gì vậy!” Tần Yến phi thường khó chịu lay hắn. Diệp Tử Khuynh cắn lỗ tai hắn: “Ngươi là cóý từ gì, ta hôm qua chắc là còn chưa đủ cố gắng đi, ngươi còn có khí lực như vây.” “Dựa vào, ngươi đổ không phân rõ phải trái a! Ta nếu thực không phải sắp đến hơi thở cuối cùng… ta sẽ chuẩn bị trước đi hiếu kính tổ tông nhà ngươi!” Tần Yến kích động, mặt nạ tinh anh bình thường vẫn đeo liền tan nát không còn một mảnh, tất cảđểu khai hỏa. “Nói nhiều!” Diệp Tử Khuynh không đểýđến hắn, đem mặt Tần Yến xoay qua, giữ cổ hắn liền cắn. “Ngô ngô… lửa… Lửa còn chưa có tắt đâu… Trứng cháy bây giờ!” Tần Yến giãy dụa nói. Diệp Tử Khuynh một bên chế trụ hắn, một bến tắt lửa. Y không lưu lại lâu trên miệng, cuộn áo T shirt lên liền cắn nhũ tiêm hắn. “Tê tê… Đau! Điểm nhẹ một chút…” “Đau mà ngươi còn dựng cao như vậy.” Diệp Tử Khuynh bên này đã muốn bay nhanh cời quần hắn, một phen cầm tiểu đệ hắn, cao thấp lộng lộng. Tần Yến bị Diệp Tử Khuynh tiến công chớp nhoáng làm choáng váng, đầu óc còn đang loạn một đoàn, thân thểđã phản ứng lại, tính khí trong tay Diệp Tử Khuynh dần dần cứng rắn. Diệp Tử Khuynh nhìn đến mặt hắn đỏ hồng, đột nhiên nảy lòng tham… nghĩ ra một chủý phi thường kì quái. Y quỳ một gối, liếm lên mắt nhỏ của hắn, sau đó không do dự mở miệng ngậm lấy. “…Ta thao…!” Tần Yến lần đầu tiên bị kinh hách thật lớn, trong ý niệm của hắn, người như Diệp Tử Khuynh tuyệt đối sẽ không quỳ gối, lại càng không muốn nói là : quỳ gối khẩu giao cho người khác. Sau đó vọt tới chính là cường liệt khoái cảm. Tuy rằng Tần Yến phi thường xác định tối hôm qua hắn thực sự bịép khô rồi, nhưng đầu lưỡi Diệp Tử Khuynh xát qua hắn vẫn rất kích động. Diệp Tử Khuynh một bên hàm chứa hắn côn thịt, một bên cắt quần hắn, khiến hắn tách chân ra đứng. Y nhéo nhéo mông hắn, ngón giữa liền trườn vào. Trải qua một đêm ép buộc, sau huyệt Tần Yến vẫn còn mềm xốp, Diệp Tử Khuynh hơi đảo một chút liền nghe thấy tiếng nước rích rích truyền ra, khiến Tần Yến thực sự ngượng ngùng. Tần Yến gặp qua rất nhiều tiểu thụ khẩu kỹ siêu quần, hiền nhiên đối với loại công như Tần Yến bọn họ cũng nguyện ý phụng hiến. Cừng bọn họ so sánh, hẩu kỹ kỹ xảo của Diệp Tử Khuynh hẳn là không cao siêu như vậy, hắn hai ngón tay y ở mặt sau của hắn ngoáy lộng đem hắn thích muốn chết. Tần Yến thích đến choáng váng cảđầu, cũng thật to gan đem chân trái đặt lên đầu vai Diệp Tử Khuynh, khiến ngón tay y có thểđi vào càng sâu, càng mạnh hơn một chút. Đồng thời, Diệp Tử Khuynh giống như dần dần tìm được bí quyết khẩu giao, lại mút lại liếm, khiến Tần Yến thoải mái phải rên ra tiếng. Được một lúc, Diệp Tử Khuynh đứng lên, nắm Tần Yến hỏi: “Có phải hay không lại nghĩ muốn bị ta làm, ân?” Tần Yến lúc này mắt đã phiếm xuân tình, cũng không trả lời hắn, chỉđem hắn đẩy ra một chút, xoay người, chống lên bàn phòng bếp, chân mở ra, eo hạ thấp, mông nhếch lên, chính mình tự lấy tay banh ra tiểu huyệt bị ngón tay đâm chảy nước: “Mau… nhanh lên…” Diệp Tử Khuynh bị tư thế *** đãng của hắn làm cho đầu óc nóng lên, lên đạn rồi đâm vào, cũng không tái cốđùa bỡn hắn, mà là giữ lấy eo Tần Yến đại lực sáp hắn, thỉnh thoảng đánh hắn tiểu nhục mông, tóm lại, thích như thế nào liền đến như thế. Hắn cũng không tái kéo dài thời gian cao trào, khiến hai người nhanh chóng bắn. Buổi sáng [ kỳ thật đã muốn giữa trưa ] cụng rỗng kịch liệt co thắt làm cho bọn họ có chút mệt, Diệp Tử Khuynh cùng Tần Yến về giường cuộn chăn ngủ lại, điểm tâm Tần Yến làm tốt cũng làđề buổi chiều sau khi rời giường mới ăn. END 31 P/s: Chương này ngắn thật, nhàn bao nhiêu.
|
CHƯƠNG 32
Giữa trưa thứ 6, văn phòng, Diệp Tử Khuynh nghỉ trưa. Hắn trở về có chút sớm, đối với mặt bàn ngẩn người. Kỳ thật hắn cũng không phải ngẩn người, hắn suy nghĩ về Tần Yến. Mấy tuần sau khi trở về tử B thị, bọn họ hình thành một loại ăn ý, đem buổi tối thứ sau lưu lại dành cho đối phương, cũng chính là tìm một chỗ lăn giường. thời gian làm việc bọn họđều rất bận, chọn tối thứ sáu có thể cho bọn họ giải phóng hết áp lực, cũng có thể……để Diệp Tử Khuynh phóng thích bất mãn với Tần Yến. Diệp Tử Khuynh không biết vì cài gì mình lại chán ghét Tần Yến như vậy, quả thực nhìn đến hắn liền tức, không, là nghĩđến hắn liền tức! Hơn nữa tối không xong là, y gần đây trong đầu toàn là hình ảnh Tần Yến. Y chán ghét bộ dáng hắn không đến nới đến chốn, y chán ghét thái độái muội không rõ ràng của hắn, y chán ghét hắn bị mình rõ ràng ác ý trả thù còn đối y thật tốt, không trốn y, cư nhiên còn một bộ dáng muốn chiếu cố y… Dối trá! Tự cho làđúng! Hôm nay cuối cùng cúng là thứ sáu, lúc này Diệp Tử Khuynh đã bắt đầu chờ mong tan tầm. Y nghĩ, chờ khi hắn tan tầm, y phải bắt trụ Tần Yến, đánh hắn một cái, sau đó hung hăng làm hắn, làm cho hắn khóc mới thôi… Lúc này, tiếng đập cửa đánh gãy kế hoạch y, trợ lýđi vào: “Diệp quản lý, bộ phận tiêu thụ cùng công ty Q mở hội nghị khẩn, Tần quản lý bảo ta đến chỗ ngài lấy tài liệu điều tra thị trường và quy hoạch.” Lại là người kia, Diệp Tử Khuynh nhíu nhíu đầu mày: “Ân.” Hắn lấy phần văn kiện kia, vừa định đưa cho trợ lý, lại đột nhiên nghĩđến: “Là trực tiếp đưa đến phòng họp D?” “Là.” “Ta sẽ tựđi đưa.” “Ách… hảo, kia Diệp quản lý, ta đi về trước.” Trợ lý không hiểu được y làm cái gì lại muốn làm phân công tác của trợ lýđâu, kì thật chính bản thân y cũng không hiểu. Y nghĩ, tuy hiện tại không bắt được hắn mắng hắn một trận, đi trừng mắt liếc hắn một cái cũng tốt. Diệp Tử Khuynh đi trừng Tần Yến, lại không nghĩđược trong phòng hội nghị gặp một người y không muốn nhìn đến. Trên lý thuyết mà nói người này hẳn là nên gọi là‘mối tình đầu’ của y, nhưng hắn đối y thực sự quá mức phản cảm, cho nên ‘mối tình đầu’ mấy chữ này giống như tiện nhân miệng dính phải c** làm hắn chán ghét. Bất quá nếu ở chỗ này gặp mặt, chào hỏi bên ngoài vẫn phải làm, hắn cũng không thích giống tiểu cô ngươi chơi trò giả trang làm gì. “Quý học trưởng, thực xảo a.” Diệp Tử Khuynh bày ra một nụ cười giả dối, tiến đến cùng hắn bắt tay: “Không nghĩở nơi này gặp được ngươi.” So với y, ‘Quý học trưởng’ hiển nhiên tươi cười thật hơn một chút, hơn nữa còn không bằng giống như sài lang nhìn đến miếng thịt mỡ thật to hai mắt tỏa sáng: “Diệp Tử Khuynh..? ! Quả thực là xảo! Lâu như vậy không thấy…” Diệp Tử Khuynh nghe hắn khách sáo, trong lòng cóđiểm phiền, khách sáo hai câu, cùng những người trong hội nghị chào hỏi qua liền rời khỏi. Hắn trở lại văn phòng mới nghĩđến, chuyện xảy ra bất ngờ, hắn cư nhiên quên eye-*** nhi tử nhà hắn, không khỏi có chút tiếc nuối. Bất quá bởi vì Quý An xuất hiện mang lại rất hiều hồi ức không tốt, hắn quyết định đêm nay đem Tần Yến cột lại đầu giường hảo hảo đánh mông hắn một trận. Nói đến đây, Diệp Tử Khuynh vẫn tin tưởng rằng Tần Yến vẫn có thói quen vận động bảo trì dáng người— hơn 30 tuổi mông Tần Yến vẫn bảo trìđược thực vểnh, thực mẩy, dùng bàn tay đánh lên xúc cảm không phải hảo bình thường, đương nhiên càng thích hơn là dùng khố hạ y đánh lên… cái loại cảm giác mềm mại mà giàu sức đàn hồi quả thực là mời hắn càng thêm dùng lực thao. Lúc Diệp Tử Khuynh nghĩđến mông Tần Yến, nghĩđến mùi ngon mà không tập trung, cửa ban công đột nhiên bị mở ra, con ruồi bọ hắn không muốn nhìn đến bay tiến vào. “Học đệ.” Quý An cười, không thỉnh tựđến: “Ta cho người của công ty ta về trước, ta tới kiếm ngươi…Ôn chuyện!” Diệp Tử Khuynh xem hắn thái độ cười cười, nghĩ: ngay cả cửa cũng không biết gõđúng là không cóóc. Kỳ thật, Quý An đánh thái độ bám dính kiểu này có hai nguyên nhân quan trọng: đầu tiên đương nhiên vì hắn da mặt dày, thứ hai là lúc ấy Diệp Tử Khuynh cũng không tỏ thái độ quá. Khi đó lúc hắn xuất ngoại tìm được Quý An, làm hắn một phát sau đó biến mất, làm cho Qúy An bây giờ còn bộ dáng: hai ta có chuyện mập mờ. Diệp Tử Khuynh tuy rằng không nói tiếp, nhưng Quý An vẫn thực tự giác chẫm rãi đến gần, thâm chĩ nhiễu đến sau mặt bàn công tác của y: “Thế nào, ngươi chừng nào thì tan tầm… Hay là… Chúng ta liền tại nơi này ~…” Lúc này gần gũi đánh giá hắn, Diệp Tử Khuynh mới phát hiện mắt hắn đen thâm quầng thũng thật sâu, hai má cũng có chút vàng, bộ dáng rõ ràng là thiếu dinh dưỡng do miệt mài quáđộ. Y trong lòng nhìn không được lấy Tần Yến so sánh đối lập— Tần Yến tuy rằng không lực lưỡng, những chỗ có thịt thì có thịt, luôn là bộ dáng tươi mới đậm đà khiến người muốn hái, nhất là sau khi say rượu cả người đỏ hồng toàn bộ. Diệp Tử Khuynh bộ dáng không yên lòng không ảnh hưởng Quý An tính trí ngẩng cao, hắn vừa dựa vào đây vừa mở miệng thúc dục nói: “…Thế nào?” Diệp Tử Khuynh trong lòng đang nổi lên câu cự tuyệt thực lễ phép cũng thực bạc tình, còn chưa có nghĩ xong, cửa ban công đột nhiên bị gõ vang. Diệp Tử Khuynh nhìn sau lưng người xoay tới xoay lui liếc mắt một cái, Quý An đứng thẳng một chút, Diệp Tử Khuynh mới nói: “Mời vào.” Đi vào bên trong chính là Tần Yến. Hắn vốn là theo lễ phép tươi cười, nhìn đến trong phòng sau lại biến thành cười như bỡn cợt, giống nhưđang cắt đứt gian tình. Cững đúng, Diệp Tử Khuynh nghĩ, Quý An đứng ở sau mặt bàn công tác, vừa thấy liền biết khoảng cách này không phải để nói chuyện công. Mà muốn nói việc tư, Quý An đứng, học đệ hắn lại ngồi trên ghế dựa, mặt cũng chưa thèm quay lại đối hắn, hiển nhiên không chỉ là quan hệ học trưởng học đệ. Huống chi Quý An bên cạnh bộ dáng mãn nhãn đào hoa, Tần Yến là người thông minh như vậy, liếc mắt liền biết được. Mà biểu hiện thong mình cùng thái độ không quan trọng của hắn càng nhạ Diệp Tử Khuynh tức giận, y không hiểu Tần Yến như thế nào ngốc như vậy. Cóđôi khi nhìn y, ánh mắt như nhìn người trọng yếu nhất trên đời của hắn, nhưng cóđôi lúc hắn vân đạm phong khinh giống như căn bản không để tâm đến y. Tựa như hiện tại. Diệp Tử Khuynh tức giận đến không nghĩ muốn nhìn mặt hắn nữa. Nói xong công sự Diệp Tử Khuynh đột nhiên gọi hắn lại: “Tần Yến.” “Ân?” Y giống như rất ít khi gọi hắn đầu đủ như vậy. “Đêm nay ta cùng Quý học trưởng có hẹn, không qua chỗ ngươi.” Diệp Tử Khuynh sắc mặt vừa đen vừa thối, Tần Yến vẫn là cười đến đầy mặt [ ta biết] : “Ân hảo, ta biết rồi.” Sau khi Tần Yến ra ngoài, Diệp Tử Khuynh mới phát hiện y cư nhiên vừa rồi làýđồ muốn Tần Yến ghen?! Ý tưởng này vừa đến, y lập tức nghiến răng nghiến lợi, cứ như nghĩ tới Tần Yến liền tức. Đối với người bên cạnh lúc ẩn lúc hiện hày, y thật sự nghĩ nếu hắn không nhanh một chút cút ngay thìđêm nay y chắc chắn phải tìm một hai người đến đánh để phát tiết mới được. Tần Yến bị người ta Cancel, liền sửa lại kế hoạch ban đầu, ngay cả cơm chiều cũng lười làm, trên đường tùy tiện ăn chút gìđó, về nhàđổi bộ quần áo liền đi Bar. Phi thường kì dị, hắn hôm nay cũng không muốn tới ầm ầm gay barmaf là muốn tìm chỗ im lặng một chút uống rượu, sau đó lễ phép từ chối một vài cô gái. Đến đây hắn thực sự có chút lo lắng hắn công năng bên dưới không giống trước. Hắn thật làđến uống chút rượu, lại vừa vào cửa liền thấy được Diệp Tử Khuynh ngồi ở gốc hẻo lánh trong quán rượu, vị kia tổng giám buổi chiều cũng không xuất hiện. Hơn nữa tiểu thiếu gia lấy tư thế nào đều xem giống như uống rượu giải sầu… Buổi chiều tình huống kia là cái gì hắn không biết, cũng không biết Diệp Tử Khuynh cùng Quý tổng giám đốc là quan hệ gì, hắn chỉ cảm giác là hai người kia có chút chuyện cũ… còn nữa, này chuyện cũ có hay không quan hệđến tình huống hiện tại? Tần Yến nghĩ, mặc kệ thế nào, có người để trút bầu tâm sự vẫn là rất tốt, hơn nữa tiểu thiếu gia uống say vẫn là cần có người chiếu cốđi… Hắn sờ sờ mũi, đi qua. END 32
|
CHƯƠNG 33
Tần Yến đi tới bên cạch Diệp Tử Khuynh, vẫn chưa nghĩ nên dạo đầu nói thế nào, chỉ có thể trước tiên ngồi xuống bên người hắn, lung ta lung túng khụ một tiếng. Diệp Tử Khuynh nghe tiếng, có chút trìđộn quay đầu lại nhìn hắn, hai má hồng hồng, ánh mắt mê mang, như làđã thực sự say quắc cần câu rồi: “….Sao…. Như thế nào, như thế nào lại là ngươi a!” “Uy… nhìn đế ta thì hỏa khí liền lớn như vậy a.” Tần Yến bất đắc dĩ cười cười. “Chính là… Phiền, phiền ngươi…. Đừng cóở trước mặt ta mà lúc ẩn… lúc hiện như vậy.” “Roàng ngươi như vậy rồi còn uy hiếp ta.” Tần Yến sờ sờđầu của hắn, cánh tay xuyên dưới nách hắn, chuẩn bịđem hắn nâng đi. Nếu bình thường thiếu gia chỉ là báo con không biết phân rõ phải trái, kia hiện tại hắn chỉ là lộ ra cái bụng mềm mềm của nhím con thôi, nhìn qua thực giống như hù dọa người, nhưng thực ra mặt mềm lại lại lộ ra mất rồi. “Ta… chán ghét ngươi… thấy ngươi tâm lại phiền… nghĩ, nghĩ muốn mắng ngươi…” Diệp Tử Khuynh ở trong lòng Tần Yến giãy dụa. “Biết biết ~ ngươi biểu hiện còn không đủ rõ ràng sao….” Tần Yến gia sức đem hắn tha ra ngoài. “…Nhưng là…. Nhưng là… Nhưng… là…” “Nhưng là cái gì a.” “Ta giống như… cũng… thích ngươi.” “…Nha?” Tần Yến bỗng sửng sốt, quay đầu nhìn người đang treo trên mình hắn, Diệp Tử Khuynh ý thức mơ hồ, giống như hắn cũng không biết mình đang nói cái gì. Thời điểm Diệp Tử Khuynh tỉnh lại, liếc mắt liền nhận ra trần nhà Tần Yến. Tần Yến cũng ngủ an ổn bên người hắn, chăn kéo không tới hai má. Diệp Tử Khuynh đầu không thanh tỉnh, liền theo thói quen ôm hắn lại cắn cắn lỗ tai hắn. Tần Yến bị gây rối trong chốc lát, có chút tỉnh, chống đỡ một chút. Trong lúc nửa tỉnh nửa mê hắn liền nghĩ: này tiểu tổ tông khẳng định mới sáng sớm liền muốn tìm hắn phiền toái. Quả nhiên: “Ai cho ngươi ngày hôm qua tự chủ trương đi tìm ta…” “Ngô… là trùng hợp gặp được…” Tần Yến đem đầu hướng trong chăn chui vào, còn muốn ngủ tiếp một lát. “Kia… Vậy ngươi cũng không cần tùy tiện đem ta mang vềđây.” Diệp Tử Khuynh tìm lý do, y bắt đầu hung tàn cắn lỗ tai người ta. Tần Yến bị cắn đau, tay để lên ***g ngực y đẩy đẩy: “Điểm nhẹ… Ngươi ngày hôm qua còn nói ngươi thích ta đấy.” “…Cái gì?” Diệp Tử Khuynh ngây ngẩn cả người. Tần Yến lúc này là triệt để tỉnh, nhu nhu ánh mắt ngồi dậy, cười nhìn Diệp Tử Khuynh: “Ngươi nghe rồi đó, ngươi ngày hôm qua, nói với ta là ngươi thích ta.” Diệp Tử Khuynh nhìn hắn cười đến đầy mặt vẻđắc ý, lập tức hỏa khíđầy bụng: “Nói bậy!” “Là thật ~” Tần Yến nhìn hắn biểu tình rối rắm, vui vẻđưa tay vuốt tóc hắn. Diệp Tử Khuynh một phen chụp tay hắn hất ra, cái khó ló cái khôn nói: “Những lời này không phải nói với ngươi!” “…Ân?” “Đó là ta…. Là nói với Quý, Quý học trưởng.” Diệp Tử Khuynh trong lòng một trận ghê tởm, nhưng vẫn là kiên trì nói ra, nói cài gì cũng không thểđể Tần Yến cưỡi lên đầu hắn! Tần Yến nghe xong trầm mặc một lúc, thu liễm tươi cười, nhưng vẻ mặt ý tứ là không quan trọng. Hắn nhún vai: “Được rồi ~” Liền hất chăn chuẩn bị ra ngoài. “Đẳng, chờ một chút!” Tần Yến đi đến nửa đường, Diệp Tử Khuynh đột nhiên cảm giác thực không cam lòng, ngồi bật dậy, hung hăng trừng mắt nhìn hắn: “Kia nếu… Liền tính…. Là nói với ngươi thì thế nào?” Tần Yến xoay người, nhìn đến tóc y lộn xộn, môi bị cắn đến trắng bệch, bộ dáng nghẹn khuất, lại nhịn không được bật cười: “Cũng không có gì a, vốn nghĩ là nếu ngươi nói ngươi thích ta thìđối với ta tốt một chút.” “Ngươi dựa vào cái gì khiến ta phải…Đối với ngươi tốt, nguwoi như thế nào không ngược lại làđối với ta tốt một chút.” “Uy, đại ca ta đối với ngươi còn chưa đủ tốt a! Muốn ăn cái gì ta làm cho ngươi, muốn dùng cái tư thế gì ta đều cùng ngươi ngoạn, nhận đánh nhận mắng nhận chàđạp, tùy tiện kêu làđến…” “Vốn chính là ngươi đáng như vậy! Ai cho ngươi lúc trước…” Diệp Tử Khuynh bị hắn nói cho cóđiểm chán nản: “Còn có, còn có…. Ngươi trong khoảng thời gian này theo ta là cóýđồ gì? Ngươi lại khôn có thích ta!” “Thích a” Tần Yến nhìn Diệp Tử Khuynh đỏửng mặt: “Ai nói ta không thích.” “…Ngươi…. Thích ta…?” Diệp Tử Khuynh ngốc trệ trong nháy mắt, sau đó lại lộ ra tươi cười đắc ý, thần tình cao ngạo tại thượng. Y cố gắng làm biểu tình cùng với gương mặt đỏửng hoàn toàn không hợp, khiến Tần Yến buồn cười: “Ân, ta thích ngươi…. Không có gì, cùng lắm thì thừa nhận, thích liền thích, ta không phải tiểu quỷ không dám thừa nhận.” Nói xong nhàn nhãđi ra ngoài. Diệp Tử Khuynh mặt lập tức xịu xuống, có sát theo trên giường nhảy dựng lên, bắt lấy Tần Yến hướng đến xô pha tiến lại, cả người nặng nềáp lên: “Ngươi nói ai!” Tần Yến cười khổ, chịu không nổi tính tình y sáng sớm nhưăn phải hỏa dược, hay là nói trẻ tuổi tinh lực quá thừa đi…? Hắn bị chặn lại, có chút bất đắc dĩ. Hắn nâng tay, cánh tay chậm rãi chuyển lên ôm trụ cổ thanh niên so với hắn còn cao lớn hơn, ma xát ma xát chop mũi y: “Kia… Ngươi thích ta sao?” Thanh niên mặt càng đỏ hơn, dừng hai giây, một phen đem hắn đẩy ra: “Không thích! Chính là không thích!!… Nhưng là ngươi đừng hòng chạy, hừ, chỉ bằng ngươi hồi trước gạt ta, ngươi liền phải lưu lại bên cạnh ta để ta chỉnh cảđời!” Tần Yến không biết tính mình sao lại tốt như vậy, có thể từ lời nói cố tình gây sự như vậy nghe ra được chút xúc động mãnh liệt cùng lãng mạn, hắn giống như bị Diệp Tử Khuynh lây nhiễm, tim cũng đập nhanh dần. END 33
|
CHƯƠNG 34
Cứ như vậy, họ nhìn nhau, Diệp Tử Khuynh giống như vì mình thất thố có chút quẫn bách, Tần Yến tiếp tục theo dõi hắn không được tự nhiên đỏửng mặt. Này trong nháy mặt thực ngắn ngủi, Tần Yến lại cảm giác thật đẹp, thực dài, có thểđể lại tưởng nhớ cả một đời. Nhưng giây tiếp theo bầu không khí này liền bịđánh vỡ, Diệp Tử Khuynh lại cúi thân xuống hung tợn cắn hắn. Tần Yến sáng sớm không có tâm trạng, bất đắc dĩ nhận y nhiệt liệt duyện hôn mình. Cóđôi khi hắn nghĩ không ra Diệp Tử Khuynh là tâm tính gì, mỗi một lần bọn họ vì mấy chuyện không rõ ràng gây nhau, Diệp Tử Khuynh sẽđột nhiên tập kích hắn, rồi sau khi bọn họ làm xong sẽ như không có chuyện gì. Diệp Tử Khuynh đem Tần Yến áp lên sô pha hôn thật sâu, tính khí hai người đều dần dần đứng lên, cách quần lót cọ cùng một chỗ. Diệp Tử Khuynh một bên nâng tay cởi áo phông của hắn, ngón trỏ thô bạo xoa bóp đầu nhũ hắn. Trong khoảng thời gian này, đầu nhũ Tần Yến bịđiều giáo ngày càng mẫn cảm, hơi chút đùa giỡn liền dứng lên, hơn nữa toàn bộ thân thể sẽ cảm thấy tê tê dại dại. Tần Yến nhịn không được cong chân lên,dùng khố hạ ma sát hạ thân thanh niên, thúc giục y nhanh lên. “Khiếm thao!” Diệp Tử Khuynh bị hắn câu dẫn bốc hỏa lên, vỗ hắt một phát, sau đóđem tụt quần lót hắn xuống, đại lực tách ra hai chân hắn. Từ lúc bọn họ bắt đầu cọ xát nhau, Diệp Tử Khuynh liền phi thường giống Doremon, tùy thời có thể lấy ra một ít đạo cụđến. Tỷ như hiện tại, hắn từ tầng dưới bàn trà lấy ra một lọ trơn tề. “Dựa vào, ngươi từ khi nào thìđặt cái này ởđây… a…Ân!” Tần Yến còn không kịp oán giận, trơn tề liền mạnh mẽđi vào sau huyệt hắn, chất lỏng lạnh lạnh liền như vậy trực tiếp đi vào, “… Thao… Ngươi điểm nhẹ chút đi…” Diệp Tử Khuynh không đểýđến hắn, đưa hai căn ngón tay đút vào. “A…” Tần Yến thoải mái mà than một tiếng, bên trong mị nhục run rẩy, cảm giác được ngón tay Diệp Tử Khuynh nhiệt tình bò lên, đưa bào rồi thụt lại vừa co rụt vừa mát xa. Khi dễ tuyến tiền liệt hắn, triệt để nhu lộng, khuếch trương, bên trong liền co rút lợi hại hơn. Diệp Tử Khuynh phi thường thích như vậy, đem mặt sau hắn sáp đến chảy nước rồi lại tái đi vào, Tần Yến phi thường bất mãn này khảo niệm sự nhẫn nại của hắn, hắn rên lên: “…Ân…Ân a…Đừng lộng, nhanh lên…” “Nóng này? Ân?” Ngón tay Diệp Tủ Khuynh dùng lực móc lên một cái, “Lập tức liền giết chết ngươi.” Hắn đột nhiên ôm lấy Tần Yến, để hắn nửa quỳ nửa ngồi trên người mình, đỡ tính khí mình, thuận thế chọc vào. “Ngô ân…!” Tần Yến có chút bị dọa đến, ôm chặt y. Diệp Tử Khuynh không nói nhảm nhiều, y giam cầm eo hắn bắt đầu hướng lên trên va chạm. Này cơ thể tư thế chỉ cần Tần Yến động nhẹ liền có thểđể Tần Yến đâm vào rất sâu, cực đại tính khí trơn tru ra vào, mỗi lần xâm hập đều khiến hắn run rẩy, đỉnh hắn đến muốn quỳđều quỳ không được. Tần Yến cơ hồ chưa từng nhìn qua mặt Tần Yến lúc làm tình, lúc này rốt cục có cơ hội. Mặt tiểu Diệp Tử Khuynh có chút ngây ngô, nhưng bộ dáng động tình lại thập phần gợi cảm. Lúc này, hắn hơi hơi cau mày, tầm mắt cụp xuống, giống như có chuyện gì làm phiền hắn suy nghĩ. Tần Yến đã muốn bị thao đến không nói nên lời, nhưng hắn vẫn nghĩ muốn dựa vào gần một chút, hôn chân mày y, nói cho y chuyện này cũng không khó như vậy, hắn sẽđối y hảo, vẫn sẽ luôn là như vậy. Bất quá sau khi hắn vừa hôn khẽ trán Diệp Tử Khuynh, Diệp Tử Khuynh lại ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn, sau đó một tay chặn lấy cổ hắn rồi hôn lên. Miệng lưỡi dây dưa ngay từđầu nhiễm đậm ***, nhưng tiết tấu dần dần chậm lại, thậm chí có chút ôn nhu. Lúc này tay còn lại của Diệp Tử Khuynh cũng dần ôm lên lưng hắn. Hôn môi, ôm nhau… Bọn họ tuy rằng có một thời gian bình lặng ,nhưng thời khắc ôn nhu như vậy quả thật chưa trừng trải qua. Tần Yến cảm giác đầu óc choáng váng, chỉ cần nghĩđễn Diệp Tử Khuynh ôm hắn tim liền phanh phanh đập, bộ vị mập hợp càng nóng… Hạ thể hắn trướng đau cương cứng, đụng đụng cơ bụng Diệp Tử Khuynh, theo cao thấp đong đưa mà lưu lại vệt nước *** mĩ. Hắn chưa bao giờ biết, chỉ là tâm dồi dào kích thích liền có thể khiến thân thể kích động như vậy. Hắn nghĩ, đại khái đây là lần đầu tiên hắn gặp người có thể khiến hắn tâm động như vậy. Diệp Tử Khuynh vừa thao hắn, vừa đem hắn chậm rãi thả vào sô pha, vị trí này hắn càng dễ dùng lực. “…Cáp a… Ân, a a… ! Không được!” Tần suất càng nhanh hơn, Tần Yến liền nhịn không được rên rỉ ra tiếng, ngửa cổ lộ ra đường cong tinh xảo, giãy dụa thở dốc. Lúc này Diệp Tử Khuynh không làm động tác thừa, một ngụm cắn lên yết hầu hắn, một bên vì hắn thủ *** một bên nhanh chóng trừu sáp, khiến hai người nhanh chóng cao trào. Sau khi bắn, Diệp Tử Khuynh ghé vào bên người Tần Yến không nhúc nhích, không yên lòng, vừa giống ngẩn người vừa giống làm nũng, rất là khách thường. Tần Yến ngược lại là có chút không tự nhiên. Tiểu báo tử tạm thời thu hồi móng vuốt, nhưng hắn không biết là nên vuốt ve y như mèo nhỏ, hay làđợi y trở lại bình thường. Hắn xấu hổ khụ một tiếng, đẩy đẩy Diệp Tử Khuynh: “Ta muốn đi WC…” Kết quả Tần Yến vừa đứng ở trước bồn cầu cũng nó bồi dưỡng tình cảm, đằng sau liền bị người ôm lấy. “…Ân? Làm sao?” hắn cảm giác Diệp Tử Khuynh thế nhưng cóđiểm… Dính người? Diệp Tử Khuynh không đáp lại, y trược ủng hắn trong chốc lát, sau đóấn bả vai hắn khiến hắn hạ thấp eo, động tác cũng không thô bạo nhưng không cho hắn cự tuyệt. Tiếp, Tần Yến tư thế này lại bị Diệp Tử Khuynh đâm vào. “A a….. Dựa vào……..” Tần Yến hoàn toàn không có tâm lý chuẩn bị, rụt lại một cái, vừa muốn tiểu lui trở về. Hắn sau huyệt còn vừa mềm vừa ướt, chỉ cần xoay người một chút đều có thể dễ dàng xâm phạm. Nhưng Diệp Tử Khuynh vừa rồi rõ ràng đã bắn, hắn nhanh như vậy liền có thể cứng trở lại, Tần Yến trăm tư không thế giải… “Ân…. Khinh…. Điểm nhẹ.” Vừa mới cao trào, thân thể còn thực mẫn cảm, Diệp Tử Khuynh lại không chút nào nương tay, cực đại đầu đỉnh để tại tuyết tiền liệt ma sát, khiến Tần Yến bên hông thực mỏi, hạ phúc rất nhanh nóng lên. Phát hiện hắn cương, Diệp Tử Khuynh thả hắn một bàn tay, săn sóc vì hăn thủ ***, vừa xóc lên hai cái, khiến Tần Yến vặn vẹo đấu tranh: “Ngô…Đừng bính!… a a a…. Phóng, buông ra…” Trước sau giáp công lại bị cưỡng chế khoái cảm phi thường cường liệt, khiến hắn cảm giác phía trước nóng đến chuốn cháy. “Thật sự…. đừng lộng….A…Ân, ân a…. A a!!!” Tần Yến nắm cổ tay Diệp Tử Khuynh, ýđồ ngăn cản dộng tác trên tay hắn. Diệp Tử Khuynh chẳng những không đểýđến hắn, còn cúi người cắn lỗ tai hắn, khiến hắn đau đến khống thể trốn tránh, đồng thời hạ thân tăng mạnh lực làm hắn, tính khí thô dài ra ra vào vào lại xuyên lại cắm, cường độ va chạm mạnh cơ hồ làm hắn lắc theo không thể ngừng lại, chỉ có thể buông tay Diệp Tử Khuynh, hai tay chống nắp bồn cầu. “Ô… Ân… Cáp a….” Không qua bao lâu, Tần Yến bị hắn làm cho hai chân nhũn ra, thân người không ngững đâm lao về phía trước, xóc lên, *** thủy tích tại đỉnh tính khí, sau đó chảy rớt xuống bồn cầu: “Khinh…điểm nhẹ.” Hắn cầu xin nói. Diệp Tử Khuynh đứng ở phía sau hắn, ấn bờ vai hắn, giống như dã thú không ngừng dũng mãnh thao hắn. Tần Yến đầu óc trỗng rỗng, toàn thân giống như chỉ có bộ vị bịđiên cuồng thao nát kia là có cảm giác—– cảm giác chết lặng làm hắn cảm nhận được khoái ýđiên cuồng. Một lát sau hắn lại nhịn không được muốn bắn, nhưng hắn muốn bắn tinh nhưng đồng thời cũng cực muốn đi tiểu… “…Uy! Buông ra…! Ân…..” Tần Yến muốn giãy dụa, nhưng một chút lực cũng không lấy lên được: “Ta…Ân a… Ngươi trước…. dừng, dừng một chút được không…” Diệp Tử Khuynh không cóđểý hắn. “…Chân, thực sự không được…. A a…, sướng muốn chết…ân…. Cáp a… Không đúng… Diệp … Diệp Tử Khuynh… Ngươi buông ra…. Ân a, thực sựđấy!” Hạ thể càng ngày càng trướng đau khó chịu, khiến Tần Yến không thể không đánh gãy Diệp Tử Khuynh: “Ta… Ta muốn đi tiểu a!…” Diệp Tử Khuynh cũng không co đáp ứng Tần Yến, hắn chỉ dừng một chút, sau đó lại bắt đầu thao lộng, còn thân thủ vỗ về chơi đùa tính khí Tần Yến. “A a! Không được!……. A, buông ra…. Ngô, ta muốn….Nhịn không được… A a.” Bị buộc bắn như vậy, Tần Yến nhịn càng thêm vất vả. “Kia… Cư như vậy… Tè ra quần…” Diệp Tử Khuynh thiếp đến bên tai hắn, thở gấp nói. “Dựa vào, ngươi như thế nào….. biến thái như vậy…. Không được…. A a…. Thả ra…” Tần Yến mặt ửng hồng, trên người cũng nổi lên hồng sắc. Hắn mặc dùở trước mặt Diệp Tử Khuynh làm qua rất nhiều sư tình xấu hổ, như này một tia tôn nghiêm cuối cùng vẫn muốn giữa lại. Diệp Tử Khuynh biết hắn sắp không được, bên trong hắn co rút càng ngày càng nhanh, nhưng y vẫn vô tình đem tràng bích hắn thao mở ra: “Cứ như vậy tiểu đi…. Không có việc gì…” Y trấn an hôn hôn lỗ tai hắn. “Không được…. Không được…. ân a…” Diệp Tử Khuynh biết rất rõ nhược điểm thân thể hắn, một lần lại một lần đánh vào tuyến tiền liệt, phía trước, tay y như có như không đùa bỡn đầu đỉnh làm hắn nổi điên. Tần Yến đầu ngón tay bởi vì nắm chặt nắp bồn cầu mà trắng bệch, lại vẫn không muốn thất thố. “Tần Yến.” Lúc hắn thất thần, Diệp Tử KHuynh tựa vào bên tai hắn, đột nhiên nói: “Ta thích ngươi!” Tần Yến nghe câu đó, như có phản xạ hạ eo động một cái: “……….A! Bắn……Cáp a…! Bắn…..!” sau đó cả người co rút cao trào, nước tiểu cùng dịch thể đồng thời bắn ra. Tiểu huyệt hắn co rút lại, Diệp Tử Khuynh sáp sâu thêm vài cái, cũng bắn vào. “Ô…….” Cao trào quá mức cường liệt, lại thêm dịch thể nóng bỏng của Diệp Tử Khuynh phun vào tràng bích hắn, Tần Yến cả người run rẩy, tầm mắt mơ hồ, cả người nhuyễn hẳn xuống, nếu không có Diệp Tử Khuynh ôm, cơ hô muốn ngã xấp xuống. END 34
|
CHƯƠNG 35
Sau đó, Tần Yến khó cóđược ngượng ngùng, cúi đầu lười cùng Diệp Tử Khuynh nói chuyện, đương nhiên cũng cùng lúc bởi bì hắn cóđiểm hư thoát. Diệp Tử Khuynh cũng khó cóđược ôn nhu ôm hắn, giúp hắn thanh tẩy thân thể. Tần Yến ra một thân mồ hôi, nửa thân dưới còn dính các loại dịch… Cuối cùng, đương lúc hai người im lặng ngâm mình ở bồn tắm lớn, thời điểm hắn tựa vào trước ngực Diệp Tử Khuynh, Tần Yến mới dần dần hồi phục lại tinh thần: “……Thật sự là ta nghe qua…. Tối biến thái thong báo…” “…Ân?” “Ngươi vừa rồi a….! Có thổ lộ với ta đúng không.” “…..Thiết…..Là có a, thế nào…” Tần Yến mỉm cười, đoán được người phía sau đầy biểu tình không được tự nhiên. ….Lại một lát sau đó… “Kia… về sau có thể hay không đừng mang thù sự tình trược kia…” “…Hừ, xem biểu hiện của ngươi!” “Còn có….. ngươi cái kia học trưởng…” “Đừng nói với ta về hắn, nghĩđến liền ghê tởm.” “…Ân? Ngươi thực chán ghét hắn?” “Không sai biết lắm đi.” “Hắn….. đã lừa gạt ngươi?” “…Ân.” “Lúc đó ngươi vẫn là cái kia… tiểu bằng hữu sao?” “..Ân.” “A,lại nói tiếp ngươi thời điểm đó thực đúng là khảái ~…” “…Như thế nào, ngươi so ra tương đối thích ta khi đó a, khi đó ta cũng không thể giống như bây giờđè ngươi a.” “Uy….. A, đúng rồi, cho nên……… Ngày hôm qua nói cùng hắn đi ra ngoài là muốn…để ta ghen sao?” “…………” Nghe được phía sau xấu hổ trầm mặc, Tần Yến trong lòng đã cảm thấy thích muốn lăn qua lăn lại. Nhưng nếu thực sự nói ra miệng, tuyệt đối sẽ bị người này mắng. Trong làn nước ấm trước ngực Diệp Tử KHuynh thật thoải mái, Tần Yến mơ mơ màng màng, lại sáp ngủ, hăn dựa vào trên vai Diệp Tử Khuynh nhắm lại hai mắt. “… Ân… về sau, ngươi sẽ nấu cơm cho ta ăn sao?” thời điểm bản ngủ bán tỉnh, cuối cũng đôi khi cũng đi ra mấy vấn đề chỉ số thong minh có chút thấp. “Tận lực đi…” “sẽ không…. Không có việc gì vô cơđánh ta đi…” “Nguyên, nguyên bản ta cũng không có thực sựđánh a…” “….Không được tự tiện làm sự, phải nghe ta nói đã…” “…Biết.” “Ta về sau,có thể gọi ngươi tiểu Diệp tử không?” “Không được!!!!!!” “Có thể cóđôi lúc…để ta thượng ngươi không?” “….Không được!!!!” “….Nhỏ mọn…” Tần Yến nhếch môi, nhỏ giọng oán hận. Hắn nghĩ, hắn thích người này, mặt ngoài nhìn như sử sự thành thục, đối nhân báđạo, tính cách không được tự nhiên, nhưng trong lòng y vốn chỉ là cái hài tử thôi. “Uy, đừng ở trong nước ngủ a, mau tỉnh lại.” Hoàn.
|