Cưa Thầy (Xóa Phần 3)
|
|
-Xong... nhìn vết thương củng khg nặng đâu chắc mai là lành đó...-Hoàng -Trời ik như bác sĩ vậy...-Minh -Trước khi đi du học tôi từng làm bác sĩ à nhe...-Hoàng -Càng ngày tôi càng hừng thú với anh đó...-Minh -Ừ...thoay đi nhanh đi -Hoàng... -Từ từ thoay chân tôi còn khó đi lắm...-Minh -Không lẽ muốn tôi cỏng hả...-Hoàng -Thoay đi ...-Minh -Ừ chứ có kêu tôi củng khg làm...-Hoàng -Hồi chiều ai tự cỏng vậy ta...-Minh -Thì hồi chiều chưa có tiền bây giờ có rồi cậu hết giá trị lợi dụng...-Hoàng -Hay lắm...-Minh -Mà hôm nay trời đẹp quá...nè tôi dẫn cậu đi ăn nhé...-Hoàng -Anh trả tiền nhe...-Minh -Ừ...mệt quá...-Hoàng...Cả hai người đi ăn hết mấy quán cốc ...ai thấy củng mừng vì gặp được Hoàng... -ôi chu choa hình như anh được lòng mấy cô này lắm ý...-Minh -Ừ tôi củng vui lắm 3,4 năm còn gì...-Hoàng -Ừ...chết trời mưa về nhanh đi...-Minh nói rồi kéo Hoàng -Trời ái chân què vậy mà làm quá vậy...-Hoàng...-Chết mưa thật rồi đi nhanh...-Hoàng nói rồi chạy thật nhanh ...tay thì kéo Minh -Chân tôi đau quá ...-Minh -Lên tôi cỏng....nhanh ...-Hoàng hét -Làm gì mà dữ vậy không cần anh tôi tự về...-Minh nói rồi bỏ đi -Nhanh đi tôi khg đùa đâu...-Hoàng -Ừ...làm quá vậy...-Minh nói rồi lên va Hoàng...Hoàng khg về khách sạn mà chạy đến quán ốc lúc nảy...
|
-Tụi bây có thả ra không...-Thê lại quát... -Kệ nó đi đại ca... giờ có nó dính sẹo ở đâu đây...-Tên cầm dao nói...Thế khg nói thêm gì mà xông thẳng vào đánh bọn chúng...tên đại ca nhanh chóng bị hạ....bọn đàn em thả Minh ra và xông vào...một tên đá vào chân chỗ Thế bị bông gân nên Thế khụy xuống... -Sau lưng kìa anh....-Minh thấy một tên cằm con dao đi lại Thế ...Minh chạy lại -Không liên quan tới anh ta...tụi bây cho anh ấy về đi chuyện của tao để tao chịu...-Minh -Ok...thằng kia biến...-Tên đại ca quát... -Không...-Thế nói và nắm tay Minh -Anh về đi tôi khg muốn mắc nợ anh...-Minh -Nhưng mà anh muốn em nợ anh...-Thế -Ok vậy mày cứ ở đây ...thằng kia nếu không muốn ảnh hưởng tới hắn thì đi theo tụi tao...-Tên đại ca nói -Ok...-Minh nói -Không....anh không cho em đi...-Minh nắm tay Thế... -Tụi bây đi...-Tên đại ca nói rồi kéo Minh đi...một tên thù kéo Thế ra...do chân quá đau nên không đi theo được...Thế nhớ tới Linh và Hùng nên gọi... -Anh Hùng ...anh và Linh đến nhà Minh nhanh đi Minh gặp chuyện rồi...-Thế -Có chuyện gì vậy Thế...-Hùng -Anh đến nhanh đi...-Thế quát... -Ok...Ok em bình tĩnh đã...-Hùng nói và đến công ty đón Linh cùng đến nhà Minh...Vừa vào nhà thì thấy Thế một tay ôm chân một tay gọi cho Minh...Hùng đỡ Thế lên ghế rồi băng vết thương Hùng kể cho hai người nghe hết mọi chuyện...còn về phần Minh bị bắt đến nhà của Hoàng cái tên mà nhiều lần theo đuổi Linh nhưng không được và củng nhiều lần bị Minh và Linh làm nhục mặt nên rất ghét Minh... -Sao đưa nó tới đây...-Hoàng (Hoàng là nhân vật lúc trước muôn quen Linh nhưng Linh lấy Minh làm bình phong nhiều lần muốn trả thù nhưng khg đc) -Ủa chứ không phải mày kêu tụi tao xử nó...mà đừng lo tụi tao không bắt cóc no tự nguyện...-Tên đại ca -Là sao...nói rõ coi...-Hoàng hét...sau đó tên đại ca kể hết mọi chuyện cho tên Hoàng nghe...Minh thì từ nảy giờ ngất vì trận đáng lúc nảy... -Xong việc rồi tụi bây về đi...nó để tao lo...-Hoàng -mà mang nó vào phòng tao...còn tiền đây lấy rồi biến nhanh...-Xong xuôi Hoàng vào phòng...không hiểu sao nhìn thấy Minh thảm như vậy hắn lại khg ghét nữa mà còn kêu người tới lâu vết thương và băng bó kĩ càng... -Sao vậy trời...sao càng nhìn tên này mình lại khó chịu quá...-Hoàng tiến lại gần thì tim lại càng đập nhanh -Anh làm cái gì đó...-Minh tỉnh dậy la lên vì lúc đó mặt Hoàng đang rất gần mặt Minh... -Tao xin lỗi tại ....tao...tao...-Hoàng ấp úng rồi bỏ ra ngoài đóng cửa lại... -Cái tên này khùng à.. -Minh nói rồi ngồi dậy...điện thoại Minh run ...36 cuộc gọi bị lỡ ...mở ra xem toàn là của Thế...Minh tắt máy rồi gọi cho Linh... -Nếu đang ỡ chung vs Thế thì ra ngoài đi...-Minh nói -Ok...rồi ông có sao không...-Linh -Không sao...mà nè nói tôi không sao cả...và vào nhà lấy tôi vài bộ đồ tôi muốn xa Sài Gòn vài ngày...tôi không muốn gặp Thế một thời gian...mà khi nào ra mắt phim ở rạp thì bà nói anh Hùng báo tôi trước một tuần nhe...-Minh... -Ok ông..mà cẩn thận nhe...-Linh -Ok -Minh nói rồi định đi về nhưng xuống nhà thì không có ai cả nếu về lúc này thì lỡ hắn nói mình lấy cái gì sao...nên Minh vào lại phòng Hoàng ...ngắm xung quang thì tên này củng khá gọn gàng...nhìn đến tủ đầu giường thì thấy hình gia đình...Minh cằm lên xem ba người trong hình khá hạnh phúc...tên này lúc ấy có vẻ hiền nhỉ...nhìn xuống thấy một quyển sổ...Minh lật ra xem... -Làm cái gì đó...-Hoàng hét... -A...tại tôi chờ anh về lâu quá nên...-Minh -Ai cho mày đọc nhật kí của tao hả...-Hoàng tiếng lại giật quyển nhật kí... -Tôi khg biết...-Minh -Cút ra khỏi đây ngay...-Hoàng... -Đi thì đi...anh nên nhớ là anh bắt tôi tới chứ tôi có thèm gặp người như anh à...-Minh nói rồi đi ra ngoài...gọi cho Linh đi lấy đồ...sau đó đi ra bến xe định đi đâu đó vài ngày rồi về làm việc vì có hợp đồng quảng cáo mới kí.... -Cậu định đi đâu...-Hoàng nói -Trái đất củng tròn quá nhỉ...-Minh phán rồi lên xe đi Phan Thiết... -Tôi đang nói chuyện với cậu đó...-Hoàng lên theo... -Tôi thì không muốn chào anh...-Minh nói rồi gắn tay nghe và nhắm mắt lại...nghe im lặng chắc là hắn đi rồi xe lăn bánh ...Minh tháo tay nghe và nhìn cảnh ven đường... -Cảnh củng đẹp quá hén...-Hoàng ngồi bên cạnh nói... -Anh đi đâu đây...-Minh -Đi chơi lâu rồi tao củng không đi xa...-Hoàng... -Tôi không thích xưng hồ mày tao...nếu đổi được thì nói tiếp...-Minh -Kệ mày đi tao ngủ...-Hoàng nói rồi tựa đầu vào vai Minh mà ngủ...còn giật tai nghe của Minh nghe nữa... -Anh...-Minh tức quá nhưng củng khg làm gì được đành phải chịu trận tới khi đến nơi...Ngồi ngắm cảnh một lát Minh củng ngủ thiếp đi...Hoàng tỉnh dậy trước nhưng không cử động vì một cảm giác ấm áp đang lan tỏa khắp cơ thể ...như là đang nằm trong lòng mẹ lúc xưa vậy...không bao lâu thì xe đến nơi...dù không muốn như Hoàng phải lây Minh dậy... -Nè...dậy tới nơi rồi...ngủ như heo vậy đó...-Hoàng -Ơ tới nơi rồi à...wow biển đẹp ghê...-Minh xách balo đi một mạch xuống không thèm để ý tới Hoàng... -Anh cho em hỏi gần đây có khách sạn khg ạ...-Minh đi lại hỏi một người khách... -À đằng kia...-Anh ta nói -Ok anh cảm ơn anh ...-Minh nói rồi cố đi thật nhanh để tránh mặt Hoàng.... -Nè...đi đâu mà nhanh vậy...-Hoàng nói vì thấy vết thương trên người Minh còn khá nặng nhưng đi nhanh có vẻ vội... -Sao anh cứ như âm hồn không tan vậy làm ơn đi tha cho tôi...-Minh -Đi thoay...-Hoàng tới lấy balo của Minh và đi vào khách sạn...-Chị cho em một phòng đôi... -Dạ cho em xin chứng minh thư...- -Ở đây có thanh toán bằng thẻ khg chị...-Hoàng -Không anh...- -À ...thanh toán cho cậu ta nhe...tôi mệt quá nên lên phòng nghỉ...-Hoàng nói rồi mang balo lên phòng ... -Chị anh lúc nảy ở phòng mấy vậy chị...-Minh -À...405 anh...mà anh ấy nói anh thanh toán ...anh cho em xin chứng munh thư ... -Đây... -Chúc anh có một chuyến đi vui vẻ...- -Chìa khóa phòng đâu chị...-Minh -Anh kia đặt phòng đôi nói là hai người ở chung mà...- -À tôi hiểu rồi...chào chị...-Minh nói rồi lên phòng...-Tên này quá đáng thật...-Nè tôi mắc nợ anh hả...sao...trời làm gì mà như nhọng z...-Minh vừa hét thì thấy Hoàng đang không mảnh vải che thân đang lâu mình... -Tắm xong...mà cho tao mượn bộ đồ nhe...-Hoàng nói rồi mở balo lấy đồ Minh mặc... -Anh...tôi mệt lắm rồi...anh tha cho tôi đi cút ngay...-Minh -Tao theo mày đến đây mà nhóc phải lo cho tao chứ...vs lại tiền mặt trả tiền xe hết rồi còn trong ATM ...hết cách rồi...-Hoàng -Thứ nhất nếu xưng hô mày tao nữa thì tôi sẽ không cho anh ở chung...thứ hai nếu anh cứ xài đồ mà khg xin phép tôi nữa thì tôi sẽ...sẽ...bỏ đi đó...-Minh -Thứ nhất cậu đã cho tôi ở lại thứ hai lúc nào muốn dùng đồ của cậu thì tôi củng nói trước hết thứ ba tôi ngủ ...-Hoàng nói xong nằm lăn ra ngủ như chết -Khg pit ai ngủ như heo nữa ...hê chuyến đi này có vẻ khg yên bình đây...-Minh nói rồi lấy đồ vào nhà tắm...sau đó đi dạo biển vì đã ngủ khá nhiều lúc lên xe rồi...-Đúng là biển quá đẹp...-Minh nói rồi ngồi lên mỏm đá ngắm biển về chiều...2 tiếng trôi qua Minh ngồi mà quên cả thời gian... -Ê đi đâu mà để điện thoại reo nè...đang ngủ cái...-Hoàng -Nè...tôi có bắt anh theo tôi không...khg có tiền mà làm quá vậy...anh lo đi rút tiền rồi đi đi...-Minh giật điện thoại lại và nói -Bảo Linh điện tôi nói là cậu theo tôi rồi...cô ấy củng không nói gì...-Hoàng -Anh càng ngày càng quá đáng ...điện thoại ... ê đang nói chuyện đi đâu vậy ê...ê...-Minh...Hoàng bỏ Minh ở đó rồi đi dạo biển...Hoàng ngồi xuống bờ cát ngắm hoàng hôn...-Nè...cho mượn điện thoại đi...hết tiền rồi...-Minh chạy lại.. -...-Hoàng im lặng -Khi dễ...sao anh lại khóc tôi...tôi-Minh -Ngồi xuống đi...-Hoàng giật mình lâu nước mắt và kéo Minh -Con trai gì kì ...-Minh đang nói thì Hoàng tựa vào vai Minh...
|
-Lúc trước nhà tôi củng gần biển...mẹ tôi là vợ nhỏ của ba tôi...chiều nào mẹ con tôi củng đi bán sao biển khắp biển mệt thì mẹ con ngồi gắm biển dù cuộc sống có cực đó nhưng tôi rất vui...rồi tới khi ông ta xuất hiện thì cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn...bà vợ lớn vì sợ tôi cướp gia tài của con trai bà ta nên đã sai người giết tôi...nhưng chiếc xe đó đáng lẽ là tôi là tôi phải chết nhưng mẹ đã thay tôi...rồi ....Sao tôi lại kể cho cậu chứ...-Hoàng đang kể thì bật dậy đi... -Ê kể tiếp đi..-Minh chạy theo... -Không...-Hoàng -Kể không...-Minh -Không...-Hoàng nói rồi đi nhanh hơn...Minh không đuổi theo nữa mà đi hướng ngược lại ... -Không kể thì thoay..ai thèm...-Minh vừa đi vừa đá cát ...-Đồ điên tự nhiên tựa vào vai rồi nói...a...đau quá...-Minh đá mạnh vào một vỏ sò vở ...Minh chạy lại phiến đá gần đó ngồi rồi lấy nước biển rửa ...-Trời chưa hết đau trên người thì...đúng là xui quá...mà sao máu chảy hoài vậy... -Chú ơi mua giùm con với...-Một bé gái chạy lại đưa một cái hộp làm bằng vỏ sò... -ờ...chú...ừ chú mua cho con nhe...mà bao nhiêu vậy...-Minh định không mua nhưng nghĩ tới câu chuyện Hoàng kể nên mới mua.. -Dạ 15k chú ...- -Ừ nè cháu khỏi thoay nhe...-Minh đưa tờ 100k -Dạ thoay...-Cô bé thối tiền lại cho Minh-Mà chân chú sao vậy máu chảy kìa ..-Cô bé nói rồi lấy cái khăn từ trong túi ra và băng lại cho Minh -Cảm ơn con nhe...-Minh -Dạ tiền của chú đây...-Cô bé nói rồi bỏ đi... -Trời con bé...-Minh nói rồi nhìn cái hộp ... -Làm cái gì ngồi đây...-Hoàng - ....-Minh nghe nhưng cố tình im lặng -Nè...khùng hả...-Hoàng đá vào cái chân của Minh -Đau...-Minh hét... -Sao vậy...tôi xin lỗi...-Hoàng nói -Khg liên quan tới anh...thoay tôi về anh mà thích thì ờ đây đi...-Minh nói rồi đứng dậy đi...vì chân đau nên Minh đi cà nhắc... -Lên đây tôi cỏng về...-Hoàng -Thoay tôi về được...-Minh nói -Trời đợi cậu lếch về tới đó thì tôi đói nhăn răng quá...lên đi...-Hoàng -Chuyện này mới là lạ nè...anh muốn làm gì thì làm...anh đói kệ anh việc gì tới tôi...-Minh -Mà ăn một mình buồn chết...ờ nhà ăn một mình hoài...-Hoàng -Nhưng tôi khg muốn ăn vs người lạ...-Minh -Ừ vậy thoay...-Hoàng nhẹ giọng lại -Nè...tôi ăn với anh đổi lại anh kể cho tôi hết cậu chuyện nhe...-Minh -Ừ...lên nhưng mà tôi đói ắm rồi lêm tôi cỏng nhanh nhanh đi...-Hoàng... -Ừ...đi ...-Minh nói rồi lên lưng Hoàng cỏng...Chết sao tim mình đập nhanh quá trời...giống như với Nghĩa vậy...thoay kệ đi chuyện gì đến thì đến...-Minh nghĩ -Rồi cậu ngồi đi...-Hoàng đưa Minh tới một quán cơm bình dân quen đường...Hoàng ăn xong thì lại cỏng Minh về phòng sau đó đi ra ngoài mua bông băng y tế cho Minh -Đi đâu vậy...-Minh -Mua bông băng cho cậu...-Hoàng -Ê mà nè có tiền rồi thì dọn đi đi -Minh -Có người muốn nghe tôi kể cái gì mà...muốn vậy củng được thoay cậu tự lo đi tôi đi về...chuyện hết vui rồi...-Hoàng nói rồi bỏ bông năng xuống đi -Nè sao vậy...tự nhiên cái nóng ...ai làm gì anh...-Minh -Không làm gì...tôi cỏng cậu rồi mua bông băng cho cậu mà cậu có thử cảm ơn không...vậy mà còn đuổi tôi...biết cậu là người như vậy thì tôi không theo cậu đâu...-Hoàng -Tôi xin lỗi ...hehe -Minh gãi đầu -Ừ vậy củng được...thoay có duyên gặp lại...chào cậu...-Hoàng -Nè tối rồi ...ở lại đi...có gì chút kể tôi nghe chứ...tôi tò mò quá...-Minh -Là cậu giữ tôi đó...-Hoàng -Ừ...thoay tôi vào tắm nhe...-Minh nói rồi đi vào nhà tắm...-Nè anh vào tắm đi...không có đồ thì lấy đồ tôi mà mặc... -Tôi mới đi mua rồi...-Hoàng -Ừ anh vào tắm đi..-Minh nói rồi đi ại giường băng vết thương lại... -Đúng là mát thật...không khí ở đây củng đã quá chứ...-Hoàng... -Ừ...-Minh -Mà nè hết đau chưa...đi ra chợ chơi...-Hoàng -Thoay tôi mệt quá...-Minh -Ừ vậy cậu ở nhà đi..tôi đi một lát...đến đây thì nhớ nó quá...lúc xưa tối nào tôi củng bán ở đó..-Hoàng -Thoay đi luôn ik...ở đây củng buồn...đến đây mà không đi chơi thì phí quá...-Minh -Ừ đi thì nhanh đi...-Hoàng nói -Ok để tôi băng lại vết thương cái...-Minh nói -Trời...băng vậy sao được...kiến thức căn bản củng không biết...-Hoàng lại gạt tay Minh ra và băng lại... -Nhột quá..-Vì vết thương ở lòng bàn chân nên Hoàng thoa thuốc làm Minh nhột -Im coi làm vậy sao băng...-Hoàng -ừ...mà nhanh đi nhột quá...-Minh -Xong... nhìn vết thương củng khg nặng đâu chắc mai là lành đó...-Hoàng -Trời ik như bác sĩ vậy...-Minh -Trước khi đi du học tôi từng làm bác sĩ à nhe...-Hoàng -Càng ngày tôi càng hừng thú với anh đó...-Minh -Ừ...thoay đi nhanh đi -Hoàng... -Từ từ thoay chân tôi còn khó đi lắm...-Minh -Không lẽ muốn tôi cỏng hả...-Hoàng -Thoay đi ...-Minh -Ừ chứ có kêu tôi củng khg làm...-Hoàng -Hồi chiều ai tự cỏng vậy ta...-Minh -Thì hồi chiều chưa có tiền bây giờ có rồi cậu hết giá trị lợi dụng...-Hoàng -Hay lắm...-Minh -Mà hôm nay trời đẹp quá...nè tôi dẫn cậu đi ăn nhé...-Hoàng -Anh trả tiền nhe...-Minh -Ừ...mệt quá...-Hoàng...Cả hai người đi ăn hết mấy quán cốc ...ai thấy củng mừng vì gặp được Hoàng... -ôi chu choa hình như anh được lòng mấy cô này lắm ý...-Minh -Ừ tôi củng vui lắm 3,4 năm còn gì...-Hoàng -Ừ...chết trời mưa về nhanh đi...-Minh nói rồi kéo Hoàng -Trời ái chân què vậy mà làm quá vậy...-Hoàng...-Chết mưa thật rồi đi nhanh...-Hoàng nói rồi chạy thật nhanh ...tay thì kéo Minh -Chân tôi đau quá ...-Minh -Lên tôi cỏng....nhanh ...-Hoàng hét -Làm gì mà dữ vậy không cần anh tôi tự về...-Minh nói rồi bỏ đi -Nhanh đi tôi khg đùa đâu...-Hoàng -Ừ...làm quá vậy...-Minh nói rồi lên va Hoàng...Hoàng khg về khách sạn mà chạy đến quán ốc lúc nảy...
|
-Trời mưa mà anh còn thèm ốc à...-Minh -Xuống đi...-Hoàng nói rồi chạy lại phụ dọn hàng...-Để con phụ nhe...lâu nay cô củng một thân một mình vậy sao -Chứ ai mà phụ con...từ khi mẹ con mất rồi con lên Sài Gòn thì cô củng buồn ghê lúc trước có mẹ con bây trò chuyện...- -Dạ -Hoàng nhẹ giọng -Sao thế...cần tôi dọn phụ không...-Minh -Ừ nhanh đi...-Hoàng -Chào cô...lúc nảy hai. người xa lạ quá nên con khg bik anh ta quen cô...-Minh -Thì quán đông mà con đến khi nhìn lại thì không thấy thằng Hoàng đâu hết- -Dạ do con còn đi hỏi thăm mấy cô chú khác nữa...-Hoàng -Dọn xong hai đứa về nhà cô ăn cơm nhe...cô muốn nói chuyện vs thằng Hoàng này quá...- -Dạ...-Minh -Ai mời mà làm quá vậy...-Hoàng -Cô nói là hai người mà...phải không cô...-Minh -Ừ cô mời hai đứa luôn...- -ple ple...-Minh -hay lắm chút tự đi nhe...-Hoàng -Tôi bị đau chứ khg có què nhé...-Minh -Thoay hai đứa đi nè...-Cô nói rồi dẫn hai người đi...vì Minh còn đau nên phải đi từ từ...-Vào nhà đi hai đứa...nhà cô hơi nhỏ nên... -Trời ăn nhìu chứ ở bao nhiêu cô...-Hoàng -Dạ...có cai cho vào bụng là con vui rồi-Minh -Thầy giáo gì mà ham ăn như heo-Hoàng -Anh...thoay kệ mình vào đi cô...mưa rồi...-Minh -Hai đứa ngồi đó cô dọn đồ lên...- -Để con giúp...-Hoàng -Con nữa...-Minh -Chân què thì làm ơn ngồi im đi cản trở người ta...-Hoàng -Ừ con ngồi chơi đi cô vs thằng Hoàng dọn lên cho- -Dạ...-Minh...Hoàng và cô dọn lên xong cả ba cùng ăn... -Mưa củng tạnh rồi hai đứa về sớm đi...- -dạ...-Minh -Hôm nay con ở lại với cô nhe...cô kể cho con nghe xóm mình có gì thay đổi khg cô...-Hoàng -Ừ vậy thì anh ở lại tôi về nhe-Minh-Dạ con về... -Ừ cậu về đi mai tôi đến lấy đồ rồi sang ở với cô vài ngày...-Hoàng -Ừ con về cẩn thận...-...Minh ra khỏi nhà và đi về ...đi được nữa đường thì mưa lại trở lại và lớn hơn lúc nảy...Minh cố chạy nhưng chân đau nên đành đi từ từ...mưa càng lúc càng to chổ trú thì không có Minh đành đứng dưới tán cây trên đường mà tránh nhưng mưa lớn quá nên người Minh củng ước sủng...cả người run lên bần bật...mấy vết thương thì lại đau lên nhất là vết thương dưới chân...Minh hết đứng nổi nữa ...tựa xuống gốc cây mà đợi trời tạnh mưa...rồi về...nhưng mưa hình như không bớt...-Hết....mưa...giùm...con...đi...con...lạnh ...quá...-Minh vừa run vừa nói...đợi một lát thì hình như cơ thể của Minh nóng dần lên...-Hoàng... tui... hận... ông... nếu... ông... về... với... tôi... thì....giờ ...tui... về...tới... -Hình như có người mới nhắc tôi...-Hoàng từ sau lưng đi tới... -Sao...sao...anh ...ở...đây...-Minh run -Thì tôi quên cái chân cậu đau...xin lỗi...-Hoàng -Không...sao...nhờ...giúp...tôi...-Minh -Giờ ms chịu nhỏ nhẹ à...-Hoàng nói rồi đỡ Minh lên vai... -Tôi...mệt...rồi...tôi ...ngủ...nhe...-Minh -Ừ...-Hoàng cỏng Minh về khách sạn...thay đồ xong thì định ngủ nhưng thấy Minh nóng quá nên gọi tiếp tân xin nước nóng rồi Hoàng chăm sóc cho Minh cả đêm...-Không biết sao tự dưng mình dính phải cục nợ này nữa...-Hoàng nói -Nghĩa à ...chắc thầy phải quên em quá...chúc em hạnh phúc...Thế à em chỉ xem anh là bạn thoay...đừng làm vậy nữa...Hoàng...anh hay lắm khi tôi tỉnh lại thì tôi sẽ xử anh...-Minh nói mớ... -Xử gì hả thằng nhóc con...-Hoàng khom xuống véo mũi Minh...rồi chợt hun vào môi Minh -khg phải Hoàng à...mày là đàn ông mà...mình từng ghét tên này vì hắn cướp Bảo Linh mà...không...không thể...-Hoàng vào nhà vệ sinh rửa mặt...rồi nằm cùng Minh ... -Nóng quá...-Minh nói rồi đẩy chăn ra...rồi cởi áo ra...không may trúng mặt Hoàng -Cậu...-hoàng định quay sang mắng nhưng nhìn thấy Minh với gương mặt ngây thơ...rồi làm da trắng vừa đủ..Hoàng lại một lần nữa hôn vào môi Minh...nhưng lần này lý trí đã thắng Hoàng mò mẩn rồi cới đồ Minh ra ...rồi tới đồ của mình...Hoàng hôn từng cm trên cơ thể Minh một lúc sau không chịu nổi nên Hoàng vào nhà vệ sinh "giải tỏa" vì có biết quan hệ đồng giới là gì đâu...sau khi cơn dục vọng tắt thì Hoàng đi ra...-Không...sao mình lại làm vậy chứ khg thể...mình là chuẩn men nhất rồi...khg thể...thử một lần nữa xem...-Hoàng tiến lại gần Minh và nhìn Minh nhìn thật kĩ...lại một lần nữa Hoàng lại hôn Minh...-Không ...không thể..-Hoàng nói rồi chạy lại đấp chăn che lại cái thân hình thu hút của Minh và đấp chăn lại và cố ngủ nhưng cậu vẫn nghĩ về Minh...một lúc thì Hoàng củng đã ngủ...Sáng hôm sau Hoàng thức dậy trước mở mắt ra thì Minh đã ôm thật chặt ...hơn nửa cơ thể cậu ta nóng rời mặt thì áp sát vào cổ Hoàng ...Hoàng không dám nhìn vì sợ sẽ khg kiềm chế mà hun Minh nữa lở mà cậu ta phát hiện quê chết được... -Minh dậy đi ăn sáng nè...Minh...Minh...-Hoàng -...-Minh vẫn im lặng... -Nè...sao nóng qua vậy ta...-Hoang nói rồi mặc đồ đàng hoàng rồi đi mua thuốc cháo cho Minh...-Dậy ăn rồi uống thuốc nè Minh...ê...ê... -Gì vậy...nhứt đầu quá...đau họng nữa...chân tôi đau quá...-Minh nói rồi nhắm mắt lại... -nè...ăn miếng đi rồi uống thuốc...nè...-Hoàng... -Cảm ơn anh...nhưng giờ tôi khó chịu quá không ngồi dậy nổi nữa rồi...anh đi chơi thì đi đi...tôi nghỉ một lát rồi ăn sao...-Minh nói khi còn nhắm mắt... -Ừ vậy tôi đi ăn sáng nhe...nhớ ăn đó ...-Hoàng đi xuống ăn sáng...xong đến nhà cô dọn hàng phụ...mãi mê chơi mà quên cả Minh...trưa thì mới nhớ ra và gọi cho Minh...không ai nhấc máy ...không hiểu từ đâu có một sự bất an trào dâng trong lòng Hoàng ngay lập tức Hoàng chạy về khách sạn...-Minh cậu ...cậu đâu rồi...Minh...Minh...-Hoàng hoảng hốt ...-Nhà tắm đóng cửa..có khi nào cậu ta ngất trong đó không...-Hoàng nói rồi không gõ cửa mà hất một cái phá toan cái cửa...cảnh tượng đập vào mắt cậu là...Minh đang nhắm nghiền mắt lại nằm trong bồn đầy xà phồng...-Minh tỉnh dậy đi...để tôi đưa cậu đi cấp cứu...cậu đừng làm sao nhe Minh...-Hoàng -Anh làm cái gì vậy...tôi đang tắm mà...-Minh tháo tai nghe ra rồi nói -Sao tôi gọi mà không trả lời...cậu biết tôi lo cho cậu lắm không...cậu mà có gì thì làm sao hả...-Hoàng ôm Minh thật chặt... -Nè...làm gì vậy...như ghệ tôi vậy..ra ngoài cho tôi tắm ...-Minh -Cậu quá đáng lắm...tôi quan tâm cậu vậy...mà...-Hoàng nói rồi thả Minh ra đi ra ngoài đóng cửa thật mạnh... -Tên này bị gì vậy...thoay kệ tắm cái thoải mái nào...-Minh nói rồi tắm tiếp... -Mình sao vậy ta...rõ ràng là tên đó khg cần mình...làm sao ấy ...mệt quá...sao mà gặp tên này cái mình như thằng khùng vậy trời...đừng nói là mình yêu nó thiệt nhe...kg thể...thoay mệt quá...-Hoàng nói rồi đi thẳng đến một quán nhẩu...uống thật nhiều ...sau đó về khách sạn trời củng đã chiều rồi...Minh thì ngủ tới lúc đó chưa dậy...Hoàng về tới lăng đùng ra giường... -Trời ơi làm gì mà mùi rượu nồng nặc vậy...-Minh -...Cậu im đi...-Hoàng quát -Nè...anh...bị điên hả...-Minh -Cậu im chưa...cậu mà nói nữa tôi sẽ...sẽ. . -Làm gì hả..mở con mắt ra mà đánh tôi nè...-Minh -Bỏ đi...tôi sợ khi tôi mở mắt ra thì sẽ làm những điều cậu kinh tởm...-Hoàng-Thoay tôi ngủ... -Anh hay lắm...chút tỉnh dậy đi rồi tôi tính...-Minh...nói rồi nằm xuống ngủ tiếp cho lại sức...đang ngủ thì Hoàng quay sang ôm Minh... -Tôi quyết định rồi..tôi phải nói...tôi ức lắm...-Hoàng vẫn ôm và nói -Để tối đi...giờ tôi ngủ ...tôi mệt quá...-Minh -Trời ơi...dậy...dậy ngay cho tôi...-Hoàng -Không...-Minh nhắm mắt -được nếu cậu ngủ thì...-Hoàng hôn vào môi Minh -Ưm....-Minh mở mắt ra -A...đau quá...sao cậu cắn môi tôi...-Hoàng -Sao anh hôn tôi...cút ngay...-Minh -Ao biểu cậu không dậy...-Hoàng -Cút...đi ra còn nằm đi...-Minh đập Hoàng ra xa....
|
-Không...cậu im nào...nghe tôi nói xong tôi tự đi...-Hoàng ôm chặt... -Anh làm gì...- -Yêu một người là sao...có phải khi ở cạnh thì vui vui...còn khi xa thì nhớ nhớ...khi người ấy bệnh mình lo lắng...khi người ấy gặp chuyện thì luôn muốn ở bên người đó...còn khi người ấy xa lánh mình thì rất đau...khi người ấy lạnh lùng thì đau khổ...khi.... -Khoang anh muốn tôi tư vấn à....trời có vậy thoay mà làm quá vậy...-Minh -có phải không...-Hoàng -Ừ...theo tôi nghĩ là vậy...mà thả tôi ra đi...anh nhớ Bảo Linh à...hay nhớ bạn gái...hehe uống rượu cho cố vô rồi hôn tôi nữa...-Minh -Tôi không say...-Hoàng -Mùi rượu nồng nặc vậy mà...-Minh -cậu có người yêu chưa...-Hoàng -Rồi...-Minh...mình mà nói chưa có không chừng hắn đánh mình sao...lúc trước nói mình vs Bảo Linh yêu nhau mà... -Ừ...vậy thì thoay..cậu ngủ đi...tôi đi đây...có thể tôi về Sài Gòn luôn...-Hoàng...cậu ta và Bảo Linh yêu nhau rồi...làm gì còn để ý tới mình huống chi mình là con trai nữa...thoay về Sài Gòn ăn chơi như xưa đi quên tên này đi...có lẽ mình chỉ nhất thời thoay...mày lạc đường rồi Hoàng ơi..-Hoàng nói rồi đi ra bến xe...-Trời đi vội quá quên mang bóp tiền luôn...-Hoàng nói rồi về khách sạn... -Alo...Linh hả điện thoại tôi hết tiền mà tôi nói bà nghe...tôi đang đi Phan Thiết vs tên Hoàng á...cái tên mà bà gạt ổng nói tôi là người yêu bà đó...-Minh -Ừ gôm qua tôi biết rồi...mà sao thế...-Linh -Chuyện dài lắm...mà cái quan trọng là...tôi có cảm giác vs ổng bà ơi...-Minh -Sao..cảm giác gì...-Linh -Chắc là thích...nhìn cái cách ổng đối xử vs mọi người với tôi thì hình như tôi bị Yêu cái tên này rồi...-Minh -Sao...trời ông thừa biết hắn là straight mà...-Linh -Thì đó tôi cố né ổng...giờ thì ổng về rồi...thoay kệ đi...tôi nghĩ chắc tôi khg có số sướng bà ơi...lúc đầu vs Thủy thì em ấy vì tôi và chết...khi vs Nghĩa thì cậu ta có vợ...giờ thì... -Cậu quá đáng rồi đó...-Hoàng từ nảy giờ ngoài cửa...-Nè em à thoay nhé...-Hoàng giật điện thoại của Minh nói tắt máy rồi quăn lên giường... -Tôi xin lỗi...-Minh-Tại Linh nhờ tôi giúp..-Minh nói rồi đi ra ngoài... -Khoang nghe nói cậu yêu tôi...-Hoàng -anh...nghe lén tôi ns chuyện...-Minh -Ừ đó khg nghe sao biết cậu gạt tôi...-Hoàng -Thì yêu anh đó.. còn anh nói đi rồi mà...đi đi...-Minh -Tôi bỏ quên cái ví...-Hoàng -Thì ra là vậy..cứ tưởng anh lo cho tôi...-Minh -Gì...cậu nói gì...-Hoàng nghe mà giả bộ.... -Lấy rồi về đi...-Minh -Ừ...thì về....-Hoàng cố lơ đi chuyện Minh yêu mình lấy ví xong bỏ đi... -Nói vậy rồi còn đi...được...không thèm nghĩ tới anh nữa...tôi củng đi...-Minh nói rồi dọn đồ đi... -Cậu củng yêu tôi...phải làm giá mới được...để mai mốt có gì mình vẫn cao tay hơn...-Hoàng -Chị cho em trả phòng...mà chị biết nơi nào đẹp đẹp mà yên tĩnh không chị...-Minh ns vs tiếp tân -Ừ đồi cát đó anh...tụi em có một chi nhánh khách sạn ở đó anh có muốn không...- -Ok...chị gọi taxi giùm em nhe...-Minh...nói rồi lên taxi đến khách sạn...nhận phòng xong Minh ra đồi cát... -Minh mở cửa cho tôi...-Hoàng từ nảy giờ đi mua một cặp nhẫn... -Anh ơi anh ấy vừa trả phòng...- -Thế cô biết cậu ấy đi đâu không...-Hoàng -À...anh xuống hỏi tiếp tân đi ...-...Hoàng chạy xuống hỏi tiếp tân rồi đi đến đồi cát...vừa đi tới khách sạn thì thấy Minh đang ngồi ăn cái gì đó...Hoàng đi lại -Ê coi chừng bé...-Minh hét...một bé gái đang đi qua đường...một chiếc xe máy chạy tới... -Minh...-Hoàng hét -Con có sao không...-Củng may là tên đó tránh kịp... -Dạ con cảm ơn chú...-Cô bé nói -Ừ con đi đi nhớ cẩn thận nhe...-Minh -Minh...cậu có sao không...-Hoàng -Anh về rồi mà...-Minh -Tôi đi mua cái này...-Hoàng đem cặp nhẫn ra -Anh mua cho người yêu à...-Minh hạ giọng -Ừ đẹp không...-Hoàng -Anh quá đáng lắm..anh cố tình à...anh biết là tôi thích anh ...tôi cố trốn anh rồi mà sao anh còn tìm tôi ra rồi cố nói là anh có người yêu đề làm gì....ư...m...ư...m-Minh đang nói thì Hoàng hôn Minh... -Em biết vì sao không...vì em là người anh yêu..làm người yêu anh nhe...-Hoàng -Không...anh nói dối..anh trả thù chuyện tôi gạt anh chứ gì...-Minh -Được thì làm sao để em tin...-Hoàng -tôi không tin...anh có chết củng vậy...không tin...lúc trc anh có phải là gay đâu...-Minh -Ok em thấy chiếc xe kia không...anh sẽ chứng minh cho em biết...một là em tin anh...hai là chiếc xe ấy sẽ mang anh đi...-Hoàng nói rồi ra đứng giữ đường...xe chạy tới...Minh chạy ra ôm Hoàng...-Anh biết mà nhìn kìa xe quẹo rồi -Anh...anh biết trước rồi...-Minh -Ừ...chứ em.nghĩ sao mà anh để em chạy ra...xe đó nhá đèn quẹo rồi...-Hoàng -Anh ma lanh quá ...làm tôi lo cho anh lắm biết không...-Minh -Ừ vậy thì làm người yêu anh đi...lo cho anh suốt đời luôn...-Hoàng -Đâu có dễ...-Minh nói rồi đi lên đồi cát... -Rõ ràng là yêu người ta mà làm giá...nhẫn nè đeo không...không thì anh về đó...-Hoàng -...-Ừ thì về đi...làm như tôi cần lắm á...-Minh nói thầm rồi đi lên đồi cát... -Để thử coi...thế nào củng quay lại ôm và cầu xin mình thoay hehe...-Hoàng nói rồi quay mặt đi... -Hai người đi về hai hướng khác nhau Hoàng thì đi từ từ chờ Minh còn Minh thì đi thật nhanh ... -Nè...-Hoàng quay lại khi chờ quá lâu...-Minh ...em đâu rồi nói đi là đi hả...Minh...Minh...-Hoàng gọi ...còn Minh thì đi vòng vòng ...-Chuyện gì thế cô...-Một đám đông trước mặt Hoàng chạy lại ... -Có một cậu thanh niên chơi trượt cát khg may té ...hình như cậu ấy bị thương nặng lắm...- -Trời ...Minh...-Hoàng chạy tới đám đông...-Minh...em có sao không tỉnh dậy đi...Minh...-Hoàng chạy lại... -Anh Hoàng tôi đây nè...-Minh từ xa thấy đông nên củng đi lại...thấy Hoàng ôm cậu ta và gọi tên mình... -Minh...-Hoàng quay lại thấy và ôm Minh...-Cậu đi d0a6u vậy...tôi lo cho cậu lắm... -Mà nè không phải tôi thì khg cứu à...anh lại cổng anh ta đến trạm y tế đi...anh ấy có vẻ nặng đó...-Minh -Ừ...anh quên...-Hoàng nói rồi cùng mọi người đưa anh ta tới bệnh viện ...gia đình cậu ta củng đến... -Cảm ơn cậu đã đưa con trai chúng tôi vào nhe...- -Dạ không có chi...-Hoàng nói rồi nhìn Minh -Xí.. làm như mình tốt lắm...-Minh -Nè chịu làm người yêu anh chưa...anh củng tốt đó chứ...-Hoàng -Ừ...thì tốt...nhưng xin lỗi tôi không muốn...-Minh ..Làm giá một chút sau này dễ trị cái tên này...-Minh nghĩ -Đi theo anh...-Hoàng nắm tay và dẫn Minh ra sảnh cũa bện viện...-Mọi người...mọi người .... -Hoàng hô to...gây chú ý...mọi người đi lại... -Anh làm cái gì đó tôi đi nhe...-Minh
|