[FanFic Khải Nguyên] Xâm Chiếm Tuyệt Đối
|
|
ĐAU CHAP 35 Một quyền sẽ đánh lên mặt Vương Nguyên, lại bởi vì sắc mặt quá mức bình tĩnh của Vương Nguyên mà dừng giữa không trung, "Nói cho lão tử là ai! Lão tử phế đi hắn!" "Là tôi tự nguyện." Vương Nguyên lẳng lặng nói. Một chữ "tự nguyện" làm cho Vương Tuấn Khải cảm thấy không phải tức giận, mà là đau, gõ vào trái tim hắn, làm cho hắn đau đến phát cuồng, tát một cái lên mặt Vương Nguyên , cầm lấy di động vẫn đặt trên bàn để chờ điện thoại của Vương Nguyên, gỡ ra trước mặt Vương Nguyên,từng kiện linh kiện rơi trên người Vương Nguyên . Vương Nguyên nhìn thấy Vương Tuấn Khải thả tay ra, vỏ ngoài cuối cùng của di động dừng ở trên mặt cậu, miệng cậu co rúm lại, muốn nói gì đó, miệng bị rách chỉ chảy ra tơ máu, mắt kính lệch đi không thấy rõ lắm thân ảnh xoay người củ Vương Tuấn Khải. Rầm -- Cửa phòng kịch liệt đóng lại làm cho thân mình Vương Nguyên run rẩy. Liếm liếm tơ máu trên khóe miệng, Vương Nguyên không có vẻ mặt thống khổ, lại có vẻ mỉm cười quái dị. Biết ngay kết quả sẽ thành dạng này, chỉ là làm tình thoải mái sẽ không có khả năng làm một nam nhân chỉ thích nữ nhân đi yêu một nam nhân khác. Góp đủ vốn cưới vợ, kết hôn sinh con, cuộc sống gia đình bình thường mỹ mãn như vậy, có nam nhân nào nguyện ý cùng một nam nhân dây dưa không rõ? Cái tát này chẳng qua là trừng phạt của một con đực không thể độc chiếm con mồi, cũng là trừng phạt cuối cùng, Vương Tuấn Khải đi thoải mái, cậu lại do dự mãi mới dám làm khảo nghiệm này, nghĩ có lẽ Vương Tuấn Khải có thể hạ người, kịch liệt trừng phạt thân thể "ngoại tình" của cậu, đáp án mà Vương Tuấn Khải cho cậu là không hề do dự xoay người đi thẳng, thậm chí không hỏi cậu vì sao lại "ngoại tình", một tát đánh nát ảo tưởng của cậu, bỏ lại một mình cậu. Vương Nguyên cắn chặt môi, nhắm mắt lại ngăn cản nước mắt sắp chảy xuống, không cho phép mình còn muốn Vương Tuấn Khải, nhưng trên mặt đau đớn, cầm vỏ ngoài di động,từng có một nam nhân không kiêng nể gì làm tình với cậu, ban đêm ngồi dậy đo nhiệt độ cơ thể cho cậu, chăm sóc cậu phát sốt,gắt gao ôm cậu ngủ,ngọt ngào hôn cậu. Chính là nam nhân kia không thương cậu, chỉ mê luyến cảm giác làm tình với cậu. Dưới mắt kính, một giọt nước mắt tràn ra khóe mắt, yên lặng rơi xuống, rơi xuống vỏ điện thoại đang được nắm chặt, đau đến tận tim. Ngày thứ ba Vương Tuấn Khải vẫn không đi làm, một phong thư từ chức đặt trên bàn làm việc, chỉ viết một hàng chữ: [Lão tử mặc kệ! Cậu muốn đi tìm ai thì đi!] Sắc mặt Vương Nguyên tái nhợt nhìn tờ đơn từ chức kia hồi lâu, bấm số nội bộ của Dương trợ lý, bảo hắn báo cho kế toán, chi tiền lương một năm đến sổ tiết kiệm của Vương Tuấn Khải . Cứ chấm dứt như vậy, không cần nói nhiều cảm tình, cậu cũng không thử xem Vương Tuấn Khải có ở nhà cậu không, cũng không dám thử thực tâm của Vương Tuấn Khải . Đột nhiên Vương Nguyên cảm thấy hành vi của mình vô cùng ngây thơ, không phù hợp với tác phong đầy lý trí như bình thường của cậu, cả người ngã vào vực sâu tình yêu, lại ảo tưởng Vương Tuấn Khải cũng cùng rơi xuống với cậu, kết quả là một màn tương tư ngây thơ đơn độc, lưu lại một mình cậu đau lòng. Trên TV hiện ra hình ảnh diễn viên AV thét chói tai khi đạt cao trào, Vương Tuấn Khải không có hứng thú nằm trên mặt đất nhìn, miệng ngậm điếu thuốc chưa châm. Hắn đã không gặp Vương Nguyên hai ngày nay, một mình ngồi trong phòng xem AV cả ngày, nhưng một chút hứng thú cũng không có, nhàm chán muốn chết! Người nhàn rỗi sẽ nghĩ đến rất nhiều chuyện tình, hắn nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt là bộ dạng vừa tinh anh lại vừa cấm dục, lên giường lại một bộ dâm đãng, ghé vào lỗ tai hắn khàn khàn gọi ông xã. Cần xin hắn cho mình bắn, còn có thể nhớ tới biểu tình mệt mỏi của Vương Nguyên trong xe sau giờ tan tầm, vừa ngủ liền thong thả dựa vào vai hắn, hắn quay sang có thể nhìn thấy khuôn mặt ngủ bình thản, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt kia, ngực cảm thấy hơi hơi đau đớn. Lại nghĩ tới buổi chiều Vương Nguyên bỏ về trước, hắn gấp đến độ lái xe khắp nơi tìm Vương Nguyên, nhưng không tìm thấy, về nhà Vương Nguyên nhìn chằm chằm di động, nhưng Vương Nguyên không hề gọi điện thoại nói cho hắn biết đang ở đâu, về đến nhà ngay cả lấy cớ cho có lệ cũng không, rõ ràng nói cho hắn là tự nguyện phát sinh quan hệ với nam nhân khác. Một giây đó, hắn nếm được hương vị phản bội, tất cả chất vấn đều vì hai chữ "tự nguyện" này mà nghẹn trong cổ họng, bọn họ vốn chỉ là bạn tình, hắn có lý do gì để chất vấn Vương Nguyên? Có lý do gì quản Vương Nguyên phát sinh quan hệ với nam nhân khác? Lại có lý do gì đánh Vương Nguyên? Vương Tuấn Khải hắn chỉ là một sex doll hình người! Đem giám đốc của mình khô mát là được! Dựa vào cái gì quản nhiều cái rắm như vậy! "Mẹ nó!" Vương Tuấn Khải đấm xuống đất, nắm tay đập phát đau, vừa đánh vừa rống: "Con mẹ nó! Lão tử để ý cái gì? Không phải chỉ là một dâm phụ bị không ít nam nhân chơi, đáng cho lão tử để ý sao?" Nhưng là để ý! Hận không thể đem nhốt Vương Nguyên, không bao giờ... có thể nghĩ đến nam nhân khác nữa, chỉ có thể mở đùi ra với hắn, bị côn thịt của hắn thao đến bắn, một lần lại một lần gọi hắn là ông xã. Vương Tuấn Khải càng ngày càng không rõ mình suy nghĩ cái gì, suy nghĩ nửa ngày vẫn không rõ mình rốt cuộc là bị cái gì, gần đây chẳng những muốn xâm chiếm phòng ở của Vương Nguyên, còn đem y quế của Vương Nguyên nhét vào quần áo của mình, hơn nữa nghĩ muốn xâm chiếm thân thể Vương Nguyên, nhưng hắn đã sớm chiếm được thân thể Vương Nguyên,vì cái gì còn thấy không đủ? Giống như thiếu cái gì đó. Vương Tuấn Khải ánh mắt nhìn diễn viên AV xinh đẹp trong TV, phát hiện hai ngày nay xem nhiều AV, lão Nhị của hắn đều vô tình, giống như quả cà nhũn, nhớ tới Vương Nguyên, liền cương như trái mướp đắng, làm hắn khó chịu. Đang lúc Vương Tuấn Khải khó chịu vì lão Nhị của mình có cảm giác với Vương Nguyên,thì điện thoại bên cạnh reo lên, Vương Tuấn Khải cầm điện thoại lên, "Alô..." "Khải Ca, em là Thiên Tỉ a!" "A, là Tỉ Tỉ, gần đây có thăng chức sao?" "Khải Ca, đừng lấy tên của em ra đùa, hai ngày nay em chính là giúp anh lần hỏi khách sạn mà bạn thân anh thuê, thật đúng là phải hỏi đến nam nhân anh muốn tìm, là giám đốc công ty, hơn 4 giờ chiều hai ngày trước lái xe đến một khách sạn... Hắc hắc... Khải ca, muốn biết cậu ta đi khách sạn nào, anh cho em mượn tiền kết hôn đi." "Cái đồ điểu dạng như cậu, ngay cả lái xe đều là tôi dạy cho cậu, cư nhiên lại ngủ với nam nhân khác giờ phải chịu trách nhiệm." Vương Tuấn Khải trêu chọc cẩu hữu của mình, "Nói đi, cần bao nhiêu tiền." ------TO BE CONTINUE --------
|
CỦA LÃO TỬ CHAP 36 "Khải ca, anh có bao nhiêu cho em mượn bấy nhiêu, đang cần gấp, nếu không kết hôn ba mẹ cậu ấy biết...đêm đầu tiên của cậu ấy là em thì sẽ giết cậu ấy mất." Ngữ khí Thiên Tỉ vừa bất đắc dĩ lại vừa đau đớn. Vương Tuấn Khải dừng lại việc trêu chọc, không khỏi hỏi: "Không phải cậu đã cướp đi một đêm xuân đáng giá ngàn vàng của người ta nên mới vội vàng kết hôn sao?" "Em đã sớm muốn kết hôn với cậu ấy, nhưng ba mẹ cậu ấy chướng mắt vì em chỉ là một lái xe thuê,nên em mới cố ý bỏ thuốc vào nước cho cậu ấy uống..." "Cậu ta là ai?"Vương Tuấn Khải thăm dò "Cậu ấy là Lưu Chí Hoành a,đêm qua sinh nhật cậu ấy..bởi vì sinh nhật nên quá phóng túng làm em không kiềm lòng được." Thiên Tỉ nói liên miên lằng nhằng một đống về chuyện của Chí Hoành, nào là mình yêu cậu ấy như nào, Vương Tuấn Khải không khỏi ghen tị với Thiên Tỉ, tử nam tinh anh kia cho tới bây giờ chưa bao giờ nói thương hắn, bị hắn thao đến thần chí không rõ mới có thể ngoan ngoãn nghe lời gọi hắn là ông xã, hắn rút côn thịt ra thì liền khôi phục khuôn mặt lạnh như băng. Dựa vào cái gì! Sao lão tử lại thích một tên hỗn đản ngay cả mông cũng không quản được! Vương Tuấn Khải ngơ ngác nghĩ đến câu nói vừa hiện ra trong óc, tai nghe không ngừng truyền đến tiếng nói chuyện của Thiên Tỉ: "Khải ca, nhớ rõ cho em mượn tiền, qua vài ngày em đến nhà anh lấy, anh muốn tìm khách sạn mà nam nhân kia đi phải... Ê ê, Khải ca, anh có nghe em nói không?" "Lão tử nghe rất rõ ràng, kêu tiếp sẽ không cho cậu mượn tiền!" Vương Tuấn Khải rống to một câu, dập điện thoại. Rốt cuộc hiện tại hắn cũng hiểu được vì sao mình là lạ -- chết tiệt! Hắn yêu một nam nhân! Từ nhỏ đến lớn, trong nhận thức của hắn, tình yêu chỉ sinh ra giữa nam nhân và nữ nhân, tuy rằng hắn từng động tâm với Vương Nguyên, nhưng hắn chưa từng có nghĩ đến phương diện tình yêu, chính là hắn nhìn thấy Vương Nguyên mệt mỏi thì đặc biệt đau lòng, thích mãnh lực làm cho Vương Nguyên gọi hắn là ông xã, giống một bà mẹ chiếu cố Vương Nguyên bị sốt, Vương Nguyên tìm nam nhân khác làm tình ngoài hắn thì tức giận đánh cậu, đánh xong lập tức hối hận, hối hận nhưng vẫn muốn đánh Vương Nguyên,không xuống tay được đành hủy di động, hủy xong di động còn không hết giận, không đi nhất định sẽ đánh Vương Nguyên , tiềm thức khống chế xúc động điên cuồng của mình. Về đến nhà mỗi ngày đều nghĩ đến Vương Nguyên , lăn qua lộn lại không ngủ được, muốn tìm ra người đã chạm vào cậu, hung hăng đánh hắn một trận. Sau đó đoạt lại Vương Nguyên , xử phạt cậu tội "ngoại tình", để cho cậu hiểu được ai mới là nam nhân của cậu! Thật vất vả từ khách sạn điều tra ra nam nhân cùng thuê phòng với Vương Nguyên,nhìn tên mới biết là Phá quản lý của công ty lớn mà Vương Nguyên không đàm phán thành hôm phát sốt đó! Vương Tuấn Khải nhớ rõ vóc dáng nam nhân kia không cao, dáng người gầy giống một cây gậy trúc. Tên Vương Nguyên này thật không có mắt nhìn người, tìm một nam nhân không những không đẹp bằng mình, còn có sắc mặt khó coi do miệt mài quá độ, vừa thấy đã biết lão Nhị nhũn không dậy nổi, không thấy đầu. Vương Tuấn Khải tức giận không ngừng bình luận mắt thẩm mỹ của Vương Nguyên,nửa đêm trốn ở cửa biệt thự nhỏ của tên Phá quản lý, cầm trong tay tấm ga giường, chờ đêm khuya lúc hắn về nhà sẽ đánh một trận. Không biết đợi bao lâu,mới nhìn thấy ánh sáng do đèn xe chiếu đến. Đột nhiên, chiếc xe không biết đâm vào cái gì, bang bang liền hai tiếng, hai bánh xe phía trước nổ tung. Nam nhân trong xe vội vàng dừng lại, xuống xe nhìn, giữa lốp xe dính một mảnh sắt thật dài, trên mảnh sắt cắm đầy đinh, một đầu đinh bén nhọn cắm sâu vào lốp xe. "Ai thiếu đạo đức như vậy?" Lúc này, Vương Tuấn Khải mới xông lên trước vung tấm ga bịt kín đầu nam nhân, nam nhân còn không biết vì sao lại thế này, Vương Tuấn Khải đã túm lấy cố áo của hắn, nâng lên nắm tay đấm mạnh, "Làm cái con mẹ mày! Dám chơi người của lão tử! Người của lão tử dù có dâm có đãng cũng chỉ một mình lão tử có thể chơi! Con mẹ mày tính cái gì vậy!" Nắm tay của Vương Tuấn Khải rất hung mãnh, như mưa dừng trên thân nam nhân, đánh đến mức nam nhân không dám hô, liên tục cầu xin tha thứ, Vương Tuấn Khải giẫm lên khố hạ của hắn, dùng sức nghiền mấy đá, nam nhân thống khổ khóc thét, Vương Tuấn Khải lại dùng sức nghiến một cước nữa, hung ác cảnh báo: "Giữ tốt lão Nhị của mày, bằng không lão tử sẽ giẫm nát lão Nhị của mày, đá vỡ trứng của mày!" Nam nhân che hạ thể đau nhức liều mạng gật đầu, Vương Tuấn Khải phát tiết được cơn tức trong bụng, tay xoa xoa trong túi áo khoác, hừ lạnh quay đầu chạy lấy người. Giải quyết xong "tình địch" không biết có phải tình địch không, sau đó nên cởi sạch âu phục của giám đốc thân ái, giáo huấn thân thể dâm đãng của cậu, muốn thân thể cùng tâm linh của cậu nhớ kĩ cậu thuộc về ai. Vương Nguyên nhìn chằm chằm bốn cái lốp xe, lốp xe bị phá một cách kỳ quái, bốn lốp trước sau bị phá hoàn toàn nói cho chủ nhân chiếc xe biết có người động tay động chân, Vương Nguyên tiến vào vị trí người lái, khởi động động cơ, khởi động không được. Sắp đến giờ đi làm, cậu đã không có thời gian xem xét xe bị động tay ra sao, cũng không có tâm tư gọi người đến sửa, trực tiếp rút chìa khóa xe ra, nhấc máy tính chuẩn bị gọi xe đến công ty. Một chiếc taxi chạy như bay qua, Vương Nguyên vẫy hơn mười phút, không có một lái xe đón khách nào liếc cậu một cái, chẳng những không ngừng xe, ngược lại còn phóng nhanh hơn bình thường, dường như không muốn chở cậu. Vương Nguyên liếc nhìn đồng hồ, không có thời giam tiếp tục chờ taxi, bước nhanh lên tàu điện, chen vào tàu điện chật ních người. Từ sau khi có bằng lái xe, đã nhiều năm cậu không chen chúc trong tàu điện, hiện tại ở trước ngực có người phía sau có người, sắp ép luôn ngụm không khí cuối cùng trong ngực cậu. Bảo vệ tốt máy tính xách tay chứa nhiều tài liệu, Vương Nguyên hướng đến chỗ có ít người, vừa mới dừng mép chân, đã có người cố ý dựa vào cái lỗ tai của cậu hô hấp, một ngụm nhiệt khí phun vào bên tai mẫn cảm của cậu. Đầu lưỡi khẽ liếm lỗ tai của cậu, hai bàn tay to hơi kéo âu phục, đặt ở trên lưng cậu, nhẹ nhàng vuốt ve thắt lưng mẫn cảm. Động tác của đối phương đã tỏ rõ ý đồ, Vương Nguyên bắt lấy cái tay ở trên thắt lưng, nhẹ giọng cảnh cáo nói: "Buông tay!" "Giám đốc, trong tàu điện sói nhiều lắm, để cho người khác sờ, không bằng để cho tôi sờ." Đối phương dùng thanh âm chỉ có Vương Nguyên nghe thấy cười hì hì nói, lôi áo sơmi được dắt trong quần ra, ở trong tàu điện toàn người xa lạ âu yếm lỗ rốn của Vương Nguyên , liếm vành tai của cậu. Hô hấp này, động tác này, cùng với người này, làm cho Vương Nguyên có muốn không thể kháng cự, yếu đuối vô lực ngăn cản động tác của đối phương, mặc cho cái tay kia với vào trong áo sơmi, tùy ý vuốt ve da thịt của cậu. ------TO BE CONTINUE -------- Hôm qua sinh nhật Hoành Hoành được 2anh Khải và Nguyên chúc mừng nha~~~Cơ mà chả thấy anh Dịch cmt *chắc là lại tin nhắn riêng nói những câu sến sẫm rồi* =]]
|
QUAY LẠI CHAP 37 Mỗi một tấc da thịt bị vuốt ve qua đều bắt đầu nóng lên, hơn nữa lúc một đầu ngón tay nhẹ bắn vào đầu vú, tính khí của Vương Nguyên không thể khống chế cương lên, "Buông." Tiếng nói hơi hơi ám ách hàm chứa tình dục đến mình cũng nghe ra được, cự tuyệt ham muốn làm cho đối phương đè lại đầu vú, ngón tay dài đầy vết chai thô ráp xoa nắn rất nhanh, mãnh liệt kích thích ý chí của Vương Nguyên , Vương Nguyên cắn chặt môi không cho mình rên rỉ. "Phản ứng của giám đốc giỏi quá, phía dưới ngạnh rồi." Đùa bỡn đầu vú Vương Nguyên còn chưa đủ, đối phương đem tay kia thọc vào trong quần âu, dễ dàng bao quanh bộ vị lồi lên bên trong quần lót, nơi đó đã bị dâm dịch phân bố từ tính khí làm ướt một mảng nhỏ, năm ngón tay kĩ xảo xoa nắn tính khí trong quần lót, thân thể Vương Nguyên run rẩy, liều mạng khắc chế rên rỉ. "Ưm..." Đầu vú trước ngực bị đùa bỡn, tính khí giữa hai chân cũng bị đùa bỡn, hai loại kích thích hóa thành thủy triều kéo dài, ôn nhu tàn phá ý chí Vương Nguyên , đầu hàng dựa thân trên vào lòng ngực ấm áp rộng lớn, thuần phục nhắm mắt lại. Nhìn thấy lông mi dưới kính hơi run rẩy,Vương Tuấn Khải trìu mến hôn lên sườn mặt đỏ bừng của Vương Nguyên , động tác trên tay lại vô cùng cường thế, đối với bề ngoài luôn đứng đắn của Vương Nguyên , chỉ có cưỡng chế hủy diệt bề ngoài nhất quán của cậu trước mặt người khác, mới có thể nhìn thấy một mặt bị che giấu của cậu, bày ra vẻ phong tình phóng đãng không ai biết. Vương Tuấn Khải yêu tính cách trong ngoài không đồng nhất của cậu, trước mặt người khác là giám đốc tao nhã cao cao tại thượng, chỉ cần ở trước mắt lái xe của mình, liền dịu ngoan nằm ở trên giường khuếch trương chính mình, chờ hắn thô bạo yêu thương. "Dâm phụ, cậu không quản được cái mông đói tình của mình, lão tử sẽ quản hộ cậu, cho dù tất cả nam nhân đều muốn làm cậu, lão Nhị của cậu cũng chỉ có thể ngạnh với lão tử, lỗ nhỏ của cậu cũng chỉ có thể để lão tử thao! Có biết không?" Vương Tuấn Khải canh cánh trong lòng việc Vương Nguyên "ngoại tình", bóp chặt đỉnh tính khí hung tợn cảnh cáo. Vương Nguyên mở mắt, Vương Tuấn Khải không nhìn thấy ánh mắt dưới đôi kính mông lung lộ ra tình tự như thế nào, một tia vui sướng, một tia đắc ý, trong ánh mắt tràn đầy tình dục, khóe miệng hồng nhuận hơi hơi cong lên, như có như không ma sát côn thịt đã sớm chọc vào mông của Vương Tuấn Khải . "Dâm phụ, mông ngứa? Có phải muốn tôi thao cậu trên tàu điện không?" hô hấp của Vương Tuấn Khải dồn dập, kéo khóa quần bò, lấy ra côn thịt, từ sau kéo lỏng quần âu của Vương Nguyên , quần tụt đến dưới eo, lộ ra một chút mông, Vương Tuấn Khải đè lại Vương Nguyên , khiến cho mông của cậu dán sát vào khố bộ của mình, cầm côn thịt ma sát lên rãnh giữa hai cánh mông. Vương Nguyên khép hờ đôi mắt, đám người chen chúc chung quanh đem cậu cùng Vương Tuấn Khải ép vào nhau, Vương Tuấn Khải lúc nhanh lúc chậm động vào tính khí của cậu, rãnh mông dần dần dính đầy chất lỏng trong suốt của Vương Tuấn Khải . Ở nơi công cộng cùng nam nhân làm chuyện hạn chế, cậu cảm thấy thẹn đến 'hừ' cũng không dám 'hừ' một tiếng, chính là tưởng tượng đến đây là nam nhân mà mình yêu thương, tất cả cảm giác thẹn thùng đều biến thành khiêu khích cực hạn của đối phương: "Có bản lĩnh thì anh thao tôi đi." Vương Tuấn Khải vừa nghe, cắn thật mạnh vào lỗ tai cậu, cả giận nói: "Nam tinh anh chết tiệt, đừng tưởng rằng cậu là một giám đốc đeo kính mắt mặc âu phục, lão tử sẽ không dám thao cậu! Lão tử chính là bận tâm mặt mũi của cậu!" Vương Nguyên mỉm cười, vặn vẹo mông ma sát quy đầu, Vương Tuấn Khải bị cậu làm cho không nhịn được, dấu tay đến phía sau, chen vào tiểu huyệt vẫn chờ đợi hắn, đầu ngón tay tìm kiếm điểm mẫn cảm bên trong, mát xa trừng phạt, Vương Nguyên rên rỉ một tiếng kềm nén, Vương Tuấn Khải tươi cười, thấp giọng nói: "Chịu không nổi đúng không? Có phải muốn thịt heo lớn thống thống khoái khoái thao lỗ nhỏ của cậu, đem lão Nhị của cậu thao đến phun tinh dịch?" Ngôn ngữ khiêu khích giống như một liều xuân dược, làm cho Vương Nguyên không tự chủ được co chặt tiểu huyệt, tính khí cương đến mức khó chịu, "Nhớ anh... Quay về công ty tiếp tục làm lái xe của tôi, anh muốn thao tôi như thế nào đều được." Ngón tay đâm vào tràng bích chặt chẽ, Vương Tuấn Khải không ngừng ma sát rãnh mông của Vương Nguyên , một lần lại một lần hôn môi cổ cậu, bất mãn nói: "Vừa rồi còn chê tôi không có bổn sự thao cậu, buổi tối rửa mông ở tàu điện chờ lão tử, cho cậu nhìn xem tôi có bổn sự thao cậu không!" Một cỗ tinh dịch phun ra rãnh mông, Vương Nguyên cúi đầu rên rỉ, ảo tưởng tinh dịch phun vào trong tiểu huyệt của mình, nóng bỏng tưới lên tràng bích của cậu. Cảm giác cậu sắp cao trào, đầu ngón tay Vương Tuấn Khải mãnh liệt đâm chọc, công kích kịch liệt điểm mẫn cảm, bàn tay dính đầy tinh dịch của mình che miệng Vương Nguyên , thét chói tai biến thành kêu rên cao trào, tinh dịch phun lên quần lót, Vương Tuấn Khải lưu luyến quấy loạn tràng bích co rút, khóe mắt Vương Nguyên tràn ra một giọt nước mắt cực khoái nhỏ lên bàn tay to đang che miệng cậu. Vương Tuấn Khải xuất hiện, tuyên ngôn mang tính độc chiếm có thể cho cậu chờ mong được không? ------TO BE CONTINUE --------
|
TIỂU KHẢI CHAP 38 Lần đầu tiên Vương Nguyên đến muộn, cùng Dương trợ lý bước nhanh vào văn phòng. Quần lót ướt đẫm dinh dính, tiểu huyệt còn lưu lại cảm giác bị Vương Tuấn khải đâm rất nhanh, toàn thân đều đắm chìm trong dư vị cao trào do chỉ giao (dùng tay), tuy rằng mặt đã được lau khô, nhưng môi còn mùi tinh dịch của Vương Tuấn khải , Vương Nguyên không kiềm được liếm liếm môi, mùi tinh dịch tiến vào trong miệng, là hương vị của Vương Tuấn khải , làm cho thân thể cậu càng ngày càng nóng, khát vọng được Vương Tuấn khải cưỡng chế xé quần áo của cậu giống như trước, đem cậu áp trên bàn làm việc, không để ý đang là giờ làm việc, mạnh mẽ thao cậu, bắt buộc tiểu huyệt của cậu phải chứa đầy tinh dịch của hắn đi họp, thậm chí ở toilet, phòng họp, nơi nguy hiểm như thang máy cũng cắm vào tiểu huyệt của cậu, trên đùi dính đầy tinh dịch của Vương Tuấn khải . Vương Nguyên nheo mắt, biểu tình mê muội, qua tây trang vuốt ve nơi bị Vương Tuấn khải sờ lúc trên tàu điện, tình dục như bị châm lửa, dừng không được động tác với vào trong quần lót, xoa nắn tính khí cương cứng. "A...Tiểu Khải..." Kêu tên nam nhân mình yêu, Vương Nguyên chỉ mới kêu danh tự, chân đã mềm nhũn, cởi thắt lưng, kéo quần xuống, thả ra tính khí trong chiếc quần lót ướt dính, hai tay cùng cầm tính khí xoa bóp, khoái cảm phía trước không thỏa mãn được thân mình đã quen được nam nhân thô bạo cuồng thao, tiểu huyệt phía sau mấp máy theo khoái cảm, Vương Nguyên lấy một cái bút máy từ trong túi, dính đầy tinh dịch của mình, tưởng tượng cái mát xa hình bút máy là côn thịt cương lớn của Vương Tuấn khải, thong thả cắm vào tiểu huyệt cơ khát, đỡ lấy bàn làm việc lắc lư mông chọc ngoáy tiểu huyệt của chính mình. Bút máy tinh tế căn bản không thể nhồi đủ tiểu huyệt, Vương Nguyên nhớ rõ Vương Tuấn khải đem một cái gậy tẩm quất chạy bằng điện để ở ngăn kéo cuối cùng, cậu chịu đựng khoái cảm do bút máy di động trong tiểu huyệt, cả người run rẩy vươn tay, kéo ra ngăn kéo cuối cùng, quả nhiên dưới đống văn kiện tìm được cái gậy tẩm quất màu đen kia. Vương Nguyên khó dằn nổi liếm đỉnh gậy tẩm quất, cẩn thận làm ướt món đồ chơi sắp tiến vào tiểu huyệt cậu, đưa gậy ra phía sau, kéo bút máy ra, gậy tẩm quất xoay tròn đâm vào tiểu huyệt, khoái cảm bắt đầu gia tăng ma sát vách tường mềm mại, ấn chốt mở, gậy rốt cuộc cũng thống vào, khoái cảm giống như luồng điện nhanh mà mãnh liệt lan ra toàn thân. "Tiểu Khải... Ưm a... Tiểu Khải..." Vương Nguyên kêu lên một tiếng mềm mại, thong thả đưa đẩy gậy tẩm quất, quần lót kéo đến đùi banh ra hai bên, tính khí theo đong đưa của mông run rẩy bật lên, dâm dịch chảy ra linh khẩu, ngưng tụ thành một giọt nước trong suốt, chậm rãi nhỏ xuống, rơi lên quần âu tuột ở mặc cá chân. Hương vị tinh dịch của Vương Tuấn khải trên môi tựa hồ càng ngày càng đậm, Vương Nguyên liếm lại liếm, cả người kích động đến run lên. Hương vị của Tiểu Khải, còn có rãnh mông bị Tiểu Khải bắn qua, ngón tay đâm vào lỗ nhỏ, đều làm cho Vương Nguyên trầm mê, dùng gậy tẩm quất đâm càng ngày càng nhanh vào tiểu huyệt của mình, nội bích ướt át chảy ra dịch ruột non, phần đầu gồ ghề nghiền nát vách tường nóng bỏng, từng đợt kích thích nội bích, nội bích màu đỏ hút lấy gậy tẩm quất, không cần xem, Vương Nguyên cũng biết bộ dáng lúc này của mình dâm loạn như thế nào. "A a... Tiểu Khải... Thật thoải mái a! Anh làm tôi thoải mái muốn chết!" Vương Nguyên hơi mở mắt, xuyên qua kính mắt mông lung nhìn cánh cửa phía trước, nếu có thể, cậu khát vọng Vương Tuấn khải đột nhiên xuất hiện, đem một mặt dâm đãng nhất của mình hiện ra trước mặt Vương Tuấn khải , để cho Vương Tuấn khải hiểu được, cậu chỉ dâm đãng vì hắn, tiểu huyệt có thể lấy lòng bộ vị nam tính chỉ cho một mình hắn tiến vào, cũng chỉ có một mình hắn bắn tinh vào trong, nhưng Vương Tuấn khải sẽ không xuất hiện, cậu chỉ có thể dùng gậy tẩm quất tạm thời giảm bớt dục hỏa. Chính là gậy tẩm quất không phải thịt heo lớn cường tráng của Vương Tuấn khải , Vương Nguyên không cảm giác được nhiệt độ của côn thịt, không cảm giác được côn thịt nhảy lên, không cảm giác được sức sống của côn thịt trong nội bích của mình, càng không thể đạt được khoái cảm kịch liệt khi tinh dịch nóng bỏng bắn vào nội bích. Bàn tay Vương Nguyên túm lấy văn kiện trên bàn, ngón tay yếu ớt xé ra, Vương Nguyên nằm trên đống văn kiện, nước mắt động tình dính đầy trên kính, cậu nhắm mắt lại, gậy tẩm quất thô to màu đen đâm ngập cán vào tiểu huyệt, điên cuồng chấn động. "A a a... Tiểu Khải... Tôi không được!" Khoái cảm mãnh liệt làm cho cậu suýt nữa không cầm được gậy tẩm quất, Vương Nguyên thét lên xoay thắt lưng co chặt mông, kiễng chân nâng cao mông, khoái cảm không thể ngăn cản lan tràn trong óc, có thể nghe được tiếng vang ong ong của gậy tẩm quất, cảm nhận được chấn động của gậy ma sát. Vương Nguyên kêu tên Vương Tuấn khải , cuối cùng kẹp chặt đùi, co rút nội bích cắn chặt gậy tẩm quất, làm cho gậy tẩm quất kịch liệt chấn động điểm mẫn cảm. "A a a --Tiểu Khải, tôi bắn!" Hét lên một tiếng, Vương Nguyên bật ngửa đầu, lập tức ngồi lên ghế, gậy tẩm quất hoàn toàn tiến vào tiểu huyệt, tính khí ngẩng cao phun ra một cỗ tinh dịch, một giọt tinh dịch bắn vào mặt cậu, kính mắt, tóc cùng âu phục, chất lỏng màu trắng ngà chảy dọc mắt kính, hai mắt thất thần ướt át chảy xuống nước mắt, cả hai loại đều chảy xuống khuôn mặt tuấn mĩ nhã nhặn của cậu. Gậy tẩm quất còn chấn động trong tiểu huyệt, tính khí phun ra một giọt tinh dịch cuối cùng, thần sắc Vương Nguyên hoảng hốt, gọi theo bản năng: "Tiểu Khải..." Cậu hi vọng làm cho cậu cao trào không phải gậy tẩm quất, mà là Vương Tuấn khải . Tàu điện buổi tối không đông người như ban ngày, hành khách có thể đếm được bằng đầu ngón tay ngồi rải rác trên ghế, ngồi trên ghế trong một góc tối phía cuối xe là một nam nhân cao lớn cằm xanh do cạo râu, áo ba lỗ, quần bò, dép lê, cách ăn mặc tùy ý làm nổi bật đường cong duyên dáng của cơ thể. Hắn nheo mắt nhìn chằm chằm nam nhân mặc âu phục đứng phía trước, nam nhân mặc âu phục dựa lưng vào tay vịn, sợi tóc mềm mại vén sau tai, vành tai nho nhỏ thích hợp cắn một ngụm, cái cổ thon dài trắng nõn, hạ tầm mắt xuống chút nữa, âu phục màu đen được cắt vừa vặn làm hiện ra chiếc eo gầy, chiếc mông cong vểnh được quần âu bao quanh tựa như muốn câu dẫn ánh mắt nam nhân, làm cho người ta xúc động muốn lột quần cậu ta xuống. Nam nhân mặc âu phục đẩy kính mắt, động tác nho nhỏ này ở trong mắt Vương Tuấn khải lại hấp dẫn vô cùng, hạ thể lập tức cương cứng, thúc giục hắn mau hành động. Vương Tuấn khải không có một chút nóng nảy, xoa xoa cằm tiếp tục dùng ánh mắt thị gian nam nhân mặc âu phục, cẩn thận tự hỏi phải làm thế nào mới có thể làm tình trên tàu điện, lại không cho mấy hành khách vướng bận này nhìn thấy cái mông cong đáng yêu của giám đốc. ------TO BE CONTINUE --------
|
Tàu Điện CHAP 39 Vương Nguyên từ lúc vào tàu điện không dám lộn xộn, cũng không dám xoay người đối diện với ánh mắt nhiệt tình của Vương Tuấn Khải, chính là cậu có thể cảm nhận được ánh mắt trắng trợn phía sau, từng chút từng chút một lột quần áo của cậu, âu yếm lưng cậu, vuốt ve mông cậu, ma sát đùi trong của cậu, tình triều mãnh liệt cuồn cuộn lan ra toàn thân cậu, hơn nữa lúc ở văn phòng cậu đã làm tốt việc khuếch trương, lúc này gel trơn giống như tinh dịch bắn ở trong tiểu huyệt, thong thả chảy ra, cảm giác chảy ra đó làm cho cậu mẫn cảm dị thường, chỉ là tầm mắt của Vương Tuấn Khải cũng đủ làm cho tiểu huyệt co rút không ngừng, tính khí phía trước đứng thẳng trong quần lót, nếu không phải có máy tính xách tay ở trước đũng quần, có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ đũng quần âu nổi lên một khối. Vương Nguyên cắn chặt môi, sợ Vương Tuấn Khải còn chưa đụng đến, mình đã bởi vì thân thể mẫn cảm mà rên rỉ ra tiếng trước, hy vọng mình có thể nhẫn nại đến lúc Vương Tuấn Khải chạm vào cậu. Đợi lại chờ, Vương Tuấn Khải vẫn không động, ngược lại mặt cậu đã đỏ ửng, khóe mắt ướt át, cảm giác trước sau càng ngày càng rõ ràng. Vương Nguyên nhịn không được quay mặt qua, ánh mắt Vương Tuấn Khải càng làm càn, chỉ chỉ phía dưới, sau đó nâng tay lên, tay trái nắm thành hình tròn, tay phải vươn hai ngón tay, hai ngón tay cắm vào trong vòng tròn, làm ra vận động pít-tông vừa nhìn liền hiểu được, tính ám chỉ làm cho cả người Vương Nguyên kích động, hé miệng thở dốc, vội vàng quay mặt đi, trong đầu lại hiện lên hình ảnh Vương Tuấn Khải từ phía sau tiến vào cậu, tiểu huyệt không khỏi co lại càng chặt, tính khí trướng đến phát đau. Trong chốc lát Vương Tuấn Khải sẽ làm như thế nào? Vẫn là giống như buổi sáng ma sát rãnh mông của cậu, ngón tay di chuyển trong lỗ nhỏ của cậu sao? Không... Cậu khát vọng tiếp xúc trực tiếp nhất, nhưng cậu không dám ở trước mặt người khác biểu đạt nhu cầu của mình, trừ phi là hai người cùng nhau, cậu sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của Vương Tuấn Khải . Đang lúc Vương Nguyên sắp nhẫn nại không được, nam nhân đang ngồi rốt cuộc có hành động, hắn lặng lẽ tới gần Vương Nguyên, chậm rãi tiếp cận cổ Vương Nguyên , hô hấp nóng bỏng cố ý phun lên bên tai mẫn cảm cùng cổ, tay khẽ chạm vào mông Vương Nguyên , theo rãnh mông đi xuống, đứng ở giữa hai chân. Hết thảy đều như không hề phát ra tiếng động như vậy, chỉ có tiếng hít thở hỗn loạn của hai người. Vương Tuấn Khải cầm lấy cái chìa khóa trên thắt lưng, trong chùm chìa khóa có mắc một con dao nhỏ sắc bén, thoạt nhìn không phát hiện, bình thường là công cụ gọt hoa quả thật là tốt, hiện tại lại có tác dụng thật lớn. Để dao ở đũng quần, Vương Tuấn Khải vươn đầu lưỡi, khẽ liếm lỗ tai Vương Nguyên , tay dùng sức một chút, đầu dao nhọn hung hăng cắt mở đũng quần, Vương Nguyên hoảng sợ, cảm giác được có thứ mang hình dáng dao vạch lên mông. "Anh..." Cậu vừa định hỏi Vương Tuấn Khải muốn làm gì, Vương Tuấn Khải lại ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng trách cứ: "Mẹ nó! Cậu không thể mua quần áo tiện nghi chút sao? Cắt mãi không được!" Lúc này Vương Nguyên mới hiểu được Vương Tuấn Khải muốn cắt đũng quần âu, "Không... Không được cắt!" Toàn thân quần áo đều mặc gọn gàng, đũng quần lại xuất hiện một cái lỗ, bại lộ nơi bí mật nhất của cậu, Vương Nguyên theo bản năng sợ hãi, bắt lấy cái tay đang cầm dao, Vương Tuấn Khải không hề để ý đến cản trở của cậu, cắt đũng quần âu kia, đỉnh dao xuyên qua quần lót đâm vào tiểu huyệt ướt át. "Không buông tay tôi sẽ dùng dao chọc vào cậu!" Nói xong, con dao càng làm quần lót tiến vào tiểu huyệt một chút, quần lót ma sát đến nội bích mẫn cảm làm cho Vương Nguyên có cảm giác, bên tai hồng đến tiên diễm, toàn thân run rẩy rất nhỏ, phát hiện biến hóa của cậu, Vương Tuấn Khải cười tà, cẩn thận chuyển động dao, quần lót đi vào càng sâu, khẩn trương của Vương Nguyên biến thành khoái cảm, chỉ thấy quần lót bị dao đâm lõm vào, Vương Nguyên cắn chặt môi kêu lên một tiếng đau đớn, tay chân như nhũn ra bắn tinh. "Dâm phụ, như vậy đã bắn." Vương Tuấn Khải rút dao ra, cố ý dùng dao khều quần lót, từng chút một chút kéo quần lót đang ở trong tiểu huyệt ra, quần lót màu trắng ướt đẫm, lại đẩy ra thì thấy, tiểu huyệt màu đỏ run rẩy chảy ra một lượng lớn gel trơn, chậm rãi chảy xuống âm nang đang phát trướng. Vương Nguyên cảm thấy thẹn hơi hơi nhếch cao cái mông, lúng túng cúi đầu, "Tiểu Khải, không nên nhìn..." Cậu không thể không chú ý xung quanh còn có người, chính là Vương Tuấn Khải hoàn toàn không để ý đến, cẩn thận thưởng thức tiểu huyệt ướt sũng, dường như sợ không đủ, đầu dao nhọn thật cẩn thận kéo huyệt khẩu ra, xúc giác lạnh lẽo làm cho Vương Nguyên sợ đến mức không dám làm ra một cử động nhỏ, tiểu huyệt càng khẩn trương co rút lại, tràng thịt mấp máy bóp ra càng nhiều gel trơn. Xem đủ cảnh đẹp, Vương Tuấn Khải cầm dao cắt mở quần lót, "Về nhà sẽ chậm rãi xem, chuyện chính yếu hiện tại chính là thao cậu, bằng không cậu thực nghĩ lão tử nói được mà không làm được." "Không... Không có..." Vương Nguyên nhắm mắt lại, không cho mình chú ý tới sẽ có người nhìn thấy mình, nâng cái mông chảy gel trơn lên, đũng quần âu màu đen không hề che được, tiểu huyệt nằm giữa cái mông trắng nõn mở ra, khát cầu thịt heo lớn cho ăn, "Tiểu Khải" Vương Tuấn Khải vỗ vỗ cái mông cong dâm đãng này, ngón cái đè lên tiểu huyệt, lướt mắt nhìn quanh hành khách đang nhìn lén mà không dám ra tiếng, không khách khí quát: "Nhìn cái gì? Chưa thấy ai làm tình sao? Dương vật ngứa thì về nhà tìm cái động mà sáp đi! Lại nhìn lén, động của lão tử sẽ áp vào mặt các người!" Bị hắn quát, tất cả mọi người rụt cổ, giả bộ ngủ thì giả bộ ngủ, giả bộ nhìn ngoài cửa sổ thì nhìn ngoài cửa sổ, giả bộ nhìn trần thì nhìn trần... Tóm lại, không có ai nhìn trộm nam nhân anh tuấn tục tằng kia thao nam tử mặc âu phục tuấn mỹ như thế nào, làm cái gì đều được, chính là ánh mắt có thể không nhìn, nhưng lỗ tai cũng không thể không nghe. "A..." ------TO BE CONTINUE --------
|