"Em đọc Line của anh rồi." Bước vào giai đoạn nghiêm túc thì phải đổi cách xưng hô một chút để hắn biết là tao đang nghiêm túc đó. Nhưng người không thèm để tâm bất cứ cái gì như hắn có lẽ không hiểu được, bởi không những không hỏi nhẹ nhàng mà hắn còn quát ngược lại tao.
"Phải nhiệm vụ của mày không hả? Đây là chuyện riêng tư."
"Ờ đấy. Nếu không phải riêng tư có lẽ em đã biết từ lâu rồi. Anh nói chuyện với cô gái khác."
"Vớ vẩn rồi đấy, Green."
"Em tận mắt nhìn thấy. Anh nói chuyện với con nhỏ ngực bự. Hẹn gặp nhau. Đi chơi cùng nhau nữa. Anh nói chuyện với cô ta suốt, song em chưa bao giờ biết. Nhưng nó đau ở chỗ gì anh biết không?"
"..."
"Nếu anh không vừa lòng cái gì tại sao không nói với em? Em sẽ điều chỉnh lại bản thân. Không phải mắng em với bạn bè trong nhóm như vậy. Vì em không biết...không biết là anh không ok. Thời gian qua em cứ cho rằng mọi thứ đã tốt rồi." Nói rồi tao bật khóc. Thằng cha Dim im lặng. Chắc là đầu hàng trước chứng cứ nên không phản bác lại.
Điều đó càng khiến tôi đau lòng hơn.
"Nếu nó còn tiếp diễn như vậy, có lẽ anh sẽ không có được niềm vui."
"..."
"Vậy nên chúng ta chia tay đi."
Tôi không phải quyết định nhất thời đâu mà đã nghĩ nát óc suốt cả ngày nay rồi. Nếu P'Dim không có lý do để bào chữa thì việc chấm dứt mối quan hệ có lẽ là nên làm. Có thể do tôi đã quen rồi cũng nên. Ngay cả N'Goku mà tao còn quên được, huống hồ là với người này. Chỉ là chuẩn gu, khoai to, làm mạnh, nhà có tiền, chơi nhạc giỏi. Chỉ có nhiêu đó thôi àaaaaaa. Tao không có tiếc đâu.
"Nói cái gì đó, thằng Green?" Anh ấy tỏ vẻ căng thẳng rồi bước tới gần với vẻ gấp gáp. Tôi liền lùi lại sau vài bước.
"Chia tay đi."
"Cho nói lại lần nữa."
"Chia tay đi."
"Tao không chia tay! Tao không chia tay đấy. Mày tính làm gì?"
"Anh phản bội em cơ mà."
"Tao không có phản bội. Và tao cũng không chia tay với mày." Dứt lời, thằng cha Dim ngấu nghiến môi tôi đến mức sưng vù trước khi quần nhau một trận khiến tao nằm xụi lơ trên giường như mọi lần.
Ghét mỗi lần cãi nhau là lại đè tao ra làm. Nhưng lần này tao không chịu đựng nữa đâu.
Tao sẽ tìm chồng mới. Ngon ăn khoai to hơn anh nữa cho coi. Mẹ nóoooooo.
Tôi thức dậy đúng giờ như mọi ngày, tay mò mẫm tìm người vẫn nằm ôm nhau như một thói quen. Nhưng hôm nay...
Không thấy!
Trong tích tắc, tôi vội ngóc đầu dậy khỏi gối, quét mắt nhìn một lượt khắp giường hay thậm chí khắp phòng cũng không thấy bóng dáng của con vợ. Trong lòng hoảng loạn đến mức bật dậy ngay khỏi giường, chạy vào phòng tắm xem nó có chui dưới đường ống nước không nhưng không thấy. Mãi cho đến khi dừng lại trước tủ quần áo. Chết tiệt! Biến mất sạch sành sanh.
Skincare nó thích trét lên mặt cũng không có. Vụ bỏ về lần này rốt cuộc là thế nào chứ.
Tôi quyết định gọi cho đám bạn của nó. Song với tình yêu thương bạn, tụi nó đều trả lời không biết. Đồng lõa với nhau nói dối tao hả. Rồi bố sẽ tế nguyên cả đám.
Thằng Green bảo tôi phản bội nó đi nói chuyện qua lại với con nhỏ ngực bự. Đợi đã. Có phải là bạn chung câu lạc bộ không nhỉ. Làm việc với nhau đúng lâu. Không gặp, không nói chuyện mới là bị điên ấy. Rồi nó buồn phiền vì tôi đi than thở với bạn bè. Đó cũng chỉ là buôn chuyện vợ cho bạn nghe thôi, tao đâu có nghiêm túc đến mức muốn chia tay với nó để đi tìm vợ mới đâu chứ.
Con này nó hay đỏng đảnh. Đợi gặp được nó, tao sẽ nhốt nó với rắn hổ mang trong phòng tắm. Thấy nó ghét cay ghét đắng, chắc không dám hó hé gì với tôi một thời gian dài nữa. Nghĩ vậy liền vội tắm rửa, thay đồ chuẩn bị đi thực hiện sứ mệnh truy tìm con vợ ở trường. Bạn tôi cũng giúp đỡ rất nhiều. Hóng hớt người này, lừa hỏi người kia, còn tôi standby trước cửa khoa lùng sục.
Thằng Green rất siêu khoản núp núp ló ló. Có khi nó chui vào đường ống nước trốn xong xuôi rồi nên tôi tìm không ra cũng nên. Trở về phòng ngồi hậm hực chưa được bao lâu thì có tiếng chuông vang lên.
Bạn thân của tôi báo là thằng Green trốn đi xin ngủ chung với một đứa bạn khoa Khoa học. Hừmmmm. Lúc tao gọi hỏi thì bảo không biết. Rồi mày sẽ biết tay tao.
Nhưng đừng tưởng sau khi biết tôi sẽ tức tốc chạy đi dỗ dành cho mất hết mặt mũi. Cứ để đấy đã. Cho nó chuẩn bị tinh thần trước khi bị kéo xuống địa ngục cùng nhau.
Tôi cứ tiếp diễn cuộc sống thường ngày, chẳng hề nóng lòng vì thừa biết nó không thể trốn đi đâu cả. Nó chỉ quanh quẩn được nhiêu đó thôi. Xách về lúc nào cũng được. Chính nó mới phải kiềm lòng vì nhớ nhung tôi không đặng. Rồi thì nó sẽ phải trở lại chiếc tổ của Disathat người man rợ mà thôi.
Nhưng rồi một ngày cuộc sống tự do mà tôi dành cho con vợ là nó chính thức kết thúc khi đứa đàn em Bạch Hổ năm 1 là thằng Sarawat tới xin lời khuyên. Bình thường nó cũng xin sự giúp đỡ từ tôi bất kể là chuyện âm nhạc hay chuyện tình yêu của nó.
Thằng Sarawat bảo vợ tao đi quấy nhiễu người mà nó thích. Mới đầu nghe xong còn ngớ ra một lúc lâu. Vợ tao đi tán tỉnh vợ tương lai của người khác. Mày đổi khẩu vị xa quá rồi đấy, con vợ kia. Thế thì tôi có ở yên được không. Nói luôn là không! Đến giờ chết của mày rồi.
Người như thế này phải dạy dỗ một trận mới biết sợ.
Cốc cốc.
"Có gì không ạ?...P'Dim!" Người đối diện trợn mắt, con ngươi thiếu điều muốn rơi ra ngoài khi thấy tôi đứng trước cửa phòng. Tao có nên giết bạn thằng Green trước rồi hẵng lôi đầu con vợ về không. Đồng lõa với nhau cả tháng.
"Vợ tao đâu?"
"Thì...thì là..." Không đợi cho đối phương trả lời, tôi ngang nhiên đi thẳng luôn vào phòng. Nhác thấy thằng Green đang nằm rung chân trên giường, một tay đang cầm remote TV, tay còn lại cầm túi bánh. Hồ...Mày đúng là thoải mái quá nhỉ. Nhìn thật chỉ muốn đày ải cuộc đời nó.
"Xem chương trình gì thế? Cho xem với."
"Thì mày cũng xem...Anh!"
"Vẫn còn nhớ tao đấy nhỉ."
"Sao anh đến được đây? Là ai nói? Ai là người nói?"
"Tao không ngu đến mức không biết mày ở đâu đâu, con vợ kia. Hôm nay tao cho cơ hội. Mày ngoan ngoãn dọn dẹp đồ đạc khỏi phòng rồi đi với tao hay để tao đập bạn mày một trận rồi lôi mày ra?" Tôi đưa ra tối hậu thư. Thằng Green vội gấp rút chạy tới chỗ bạn nó, miệng gân lên cãi.
"Không đi. Người ta không đi. Người ta không muốn ở cùng cục cưng. Hưuuuuuuu." Drama một xíu là dẹo liền ha. Nhưng tưởng là tao sẽ mềm lòng sao. Mơ đi.
"Ngoan ngoãn đi hay đi trong nước mắt cùng với cái đầu đầy máu của bạn mày?"
"Người ta chia tay với cục cưng rồi mà. Người ta không đi."
"Chia tay hay không thì tao cũng đưa mày đi. Berm, mày biết tao là người nói được làm được đúng không?"
"Dạ. Hưuuu. Thằng quần Green, mày đi với chồng mày đi. Tao vẫn chưa muốn vỡ mặt."
"Không chịu."
"Đi đi mà. Tao xin á. Tao lạy luôn." Diễn ra scene drama một lúc lâu mới giải quyết xong rồi vác thằng Green ra khỏi phòng cùng với quần áo và đồ dùng của nó. Cũng tốn không ít mồ hôi.
Tôi đưa nó vào câu lạc bộ để dễ dàng kiểm soát hành vi dẫu biết trước từ chỗ thằng Sarawat rằng nó đang ráo riết theo đuổi thằng Tine. Nhưng đó không phải là vấn đề cần lo lắng vì tôi thừa biết dù thế nào tụi nó cũng không thể thành một đôi.
Cuộc sống hai người trong căn phòng này càng không phải nhắc tới. Hồi đầu thằng Green còn làm giá, không chịu ngủ chung giường với tao. Nó bảo người chia tay rồi thì không thể ngủ với nhau. Thế là tôi đá đít nó ra ngoài ghế sofa ngủ. Nó cứ kêu la oai oái thấu tận trời xanh. Mủi lòng một chút nên tôi cho phép nó nằm dưới chân cho êm ái.
Đừng tưởng tôi sẽ dễ dàng mủi lòng với nó. Người có chuyện gì cũng không thèm giải quyết, chỉ biết trốn tránh phải bị chỉnh một trận ra trò. Vậy nên sứ mệnh đàn áp con vợ bắt đầu...
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 1: Không nói chuyện
Không nói chuyện 1 tuần. Cắt đứt tất cả liên lạc của nó với người bên ngoài. Tịch thu điện thoại, laptop. Về đến phòng nó chỉ được phép có tôi. Sáng tôi đưa đi, về cũng phải về cùng nhau.
"P'Dim, cho mượn điện thoại xíu đi. Muốn check tên phim xem có bộ gì không?"
"..."
"Xem cái tải sẵn trong máy cũng được. Vậy cho xin lại laptop nha."
"..."
"Anh không nói chuyện với em thật hả? 3 ngày rồi đó."
"..."
"Muốn ăn cơm tiệm này. Ngon lắm đó."
Tôi không trả lời mà chỉ quẹo xe vào tiệm mà nó vừa chỉ ban nãy. Dù tôi không chịu nói chuyện với nó, song vẫn chịu làm theo tất cả như tôi vốn từng làm. Điên thật.
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 2: Sai vặt thật nhiều
"Thằng Green lại trốn việc rồi. Mày qua đây vác trống đi."
"Vâng."
"Làm mặt nhăn nhó làm cái gì. Có thấy bạn bè trong câu lạc bộ vác nặng thế nào không?" Tôi nói bằng giọng đầy cảm xúc, nhìn thân hình trắng trẻo vác từng cái trống lên phía trước sân khấu.
"Có thấy đứa bạn nào vác đâu."
"Đừng có cãi! Kêu làm gì thì làm đi."
"Vâng."
Sau khi vác cái này vác cái kia một lúc lâu, thằng Green thả người ngồi một đống trên đất, đưa tay lau mồ hôi trên trán một cách đáng thương.
"Anh, cho em nghỉ một chút được không? Đúng mệt luôn."
"Cầm mà uống. Có người để lung tung nên tao lấy." Tôi chìa ly nước trong tay cho nó.
"Em có chết không?"
"Nếu chết thì tao chết trước rồi. Nhiều chuyện chết đi được."
"Giống như nô tỳ thử đồ ăn trước cho vua vậy hả?"
"Sai rồi. Mày không phải vua mà là nô lệ. Tóm lại có uống không?"
"Uống chứ. Anh cho em rồi mà."
"Ờ, uống xong thì tiếp tục vác mấy cây gỗ sau cánh gà. Đừng để tao nhìn thấy mày trốn việc đấy." Nói xong liền bỏ đi. Trong lòng tôi muốn đứng đây chăm sóc cho nó, không đi đâu cả. Có điều bây giờ tôi đang thi hành việc đàn áp nó nên không thể mềm lòng. Chỉ vậy thôi...
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 3: Lừa chỉnh nó
"Màn trình diễn của nhóm năm 1 chuyên nghiệp đã kết thúc. Bây giờ xin dành những tiếng cổ vũ cho nhóm năm 1 nghiệp dư nàooooooooooo!"
"Ayyyyyyyyy, huýt hiu!"
"Ô hồ, tiếng cổ vũ lớn thế này, vậy thì chúng ta cùng chào đón các bạn ấy nha."
"Tine ơi."
"Cố lên." Thậm chí trước khi lên sân khấu mà nó còn xà nẹo với vợ người ta. Thằng Tine động viên bằng vẻ mặt ngán ngẩm của nó. Nhìn ngứa cả mắt nên tôi xen vào cắt ngang cả hai.
"Đi lên."
"P'Dim, sợ."
"Sợ cái khỉ gì? Bình thường tao thấy mày lẳng lơ đi tìm hết người này đến người kia cơ mà. Giờ tao lôi mọi người ra trước mặt cho mày rồi đấy. Đi lên!" Con vợ mếu máo. Tôi bèn vừa lôi vừa xách lên sân khấu giữa tiếng vỗ tay vang dội.
"Xi...xin chào mọi người. Tôi là Green. Hôm nay tôi sẽ hát bài "Cô gái Chiangmai"."
"Íiiiiiiiiiiiiiiii."
"Em là cô gái Chiangmai. Không lâu nữa là có chồng rồiiiiiiiii..." Bài hát đơn giản chỉ gồm 4 chord có vẻ không phải là vấn đề. Nhưng cái giọng như trâu đẻ con kia thì tao thật sự không chấp nhận nổi.
Chọn bài hợp với khuôn mặt ngáo ngơ ghê. Ờ, nó sinh ra ở Chiangmai và tôi nghĩ có lẽ nó sẽ chết dưới chân tao ở Chiangmai luôn.
Trong ánh đèn chập chờn, tôi đứng một bên sân khấu gồng mình mong đợi. Không phải vì sợ nó chơi hỏng đâu. Tao sợ nó ngã dập mặt giữa sân khấu ngay trước đám đông như nó từng kể. Chết tiệt.
Sau khi màn trình diễn kết thúc, thằng Green hai chân run rẩy bẩy bước xuống dưới. Khán giả chắc tội nghiệp nên vỗ tay động viên nồng nhiệt.
"Anh...anh có mắng tao không?" Chắc hẳn đang sợ cuộc đời điêu tàn đây mà.
"Chơi sai. Tiếng hỏng."
"Hưuuuuu, tại hồi hộp mà."
"Bài đơn giản có mỗi 4 chord."
"Lần sau em...em xin cơ hội mới."
"Lần sau làm cho tốt hơn đấy."
"..."
"Nhưng hôm nay mày giỏi rồi. Làm tốt lắm."
Con vợ sững người vài giây, sau đó vừa nhìn tôi vừa lau nước mắt lăn dài trên má.
"Có 3 điều em sợ nhất trên cuộc đời này. Một, rắn hổ mang. Hai, cẳng chân của anh. Và ba, sợ anh không yêu. Em cứ tưởng anh hết yêu em rồi." Khoan đã. Mày tự vơ kiểu gì thế. Tao còn chưa nói từ "yêu" nào đâu. Nhưng mà...
Thừa nhận cũng được.
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 4: Ép buộc
"Gõ!"
"Người ta không gõ."
"Tao bảo gõ ngay lập tức."
"Người ta thích Tine. Tại sao người ta phải chúc phúc Tine yêu đương với Wat chứ?"
"Được tao chiều riết quen thói. Nếu không gõ tao sẽ nhốt mày vào phòng tắm chung với rắn hổ mang. Gõ ngay lập tức!"
"Hưuuuu."
Cuối cùng nó khóc muốn banh phòng. Đợi gõ được từng chữ cũng khóc nức nở đến lụt cả phòng. Thế là gánh nặng lại đổ lên đầu Disathat như mọi khi vì phải dỗ dành nó bằng đồ ăn như con nít.
"Im đi."
"Anh tàn nhẫn với người ta. Người ta ghét anh."
"Muốn ăn gì?"
"Hả?"
"Muốn ăn gì để đưa đi. Nhưng mày phải nín ngay."
"Ăn thịt heo Kurobuta."
"Tham ăn quá nha mày."
Dạo này mỗi lần thi hành lệnh đàn áp với nó là tao lại mềm lòng. Chánnnnnnnnnnnnnn.
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 5: Chọc ghẹo
"P'Dim, tay người ta tê hết rồi."
"Giặt tiếp đi." Tôi nằm rung chân xem TV trên giường. Lâu lâu liếc qua ngó thằng Green khi nó thu hút sự chú ý dù trong tay vẫn đầy xà bông giặt đồ.
"Hưuuuu, từ từ giặt được không?"
"Không được. Quần áo không kịp khô để mặc."
"Máy giặt ở dưới ký túc xá chúng ta cũng có mà."
"Tao đã bảo là máy hư."
"Để người ta xuống xem một lần nữa nha."
"Mày ở yên đó đi. Tao bảo hư là hư. Tập trung giặt tiếp đi. Đừng có trốn việc."
"Dạaaaaa."
15 phút sau...
"Cho nghỉ một xíu nha." Miệng nói nhưng vẫn ngang nhiên lết cơ thể mệt nhoài nằm lên giường dù chưa giặt xong quần áo, xà bông khắp phòng tắm, đồ còn nằm trong chậu. Rồi tao phải làm sao.
Nghỉ một xíu của nó kéo dài tới tận kiếp sau. Nghĩ là đồ khô được chắc.
Rốt cuộc tao vẫn là người giặt như mọi lần. Biết vậy kêu nó bỏ đồ vô máy quay ngay từ đầu cho rồi. Không nên trêu mà. Khốn kiếp...
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 6: Thêm việc
"Con vợ kia, qua đây ngồi coi." Tôi ngoắc tay gọi đối phương. Vừa nghe gọi một cái, thằng Green liền bật dậy khỏi giường ra ngồi với tôi ở bàn học, không phàn nàn một câu nào.
"Cục cưng cần người ta làm gì?"
"Ra nghe nhạc của các thành viên trong câu lạc bộ đi. Kể ra ưu và nhược điểm. Nếu mày trả lời không đúng ý tao thì hãy nhận lấy."
"Vòng cổ bằng vàng."
"Gift voucher làm nô lệ của tao thêm một kiếp."
"Uầy. Rồi anh cho người ta nghe bài nào đâu?" Tôi mở từng video do các thành viên gửi đến trước khi bắt đầu phân tích và sỉ vả xem nên bắt đầu điều chỉnh điểm nào hay khen ngợi ở đâu.
Người đầu tiên là thằng Sarawat.
"Hay ạ." Nó cất lời, mắt long lanh dù chỉ nhìn thấy lông chân.
"Kể ra điểm mạnh, điểm yếu."
"Điểm mạnh là chơi đúng tất cả các chord. Điểm yếu không có."
"Sai. Điểm mạnh là chơi tự nhiên. Điểm yếu là chơi sai một chord. Mày lại thêm một việc rồi đấy. Ngày mai rửa bát."
"Dạaaaaa."
Clip tiếp theo là của thằng Tine.
"Wowwwwww, chồng ơi. Điểm mạnh là đẹp trai. Điểm yếu không có. Perfect tất cả."
"Ngày mai mày rửa ban công luôn."
Tôi mở clip của một thành viên tên là Earn. Người này có kỹ thuật tốt nên tôi nhận vào câu lạc bộ giữa chừng.
"Điểm mạnh là xinh. Điểm yếu là chơi không cuốn hút."
"Rửa xong ban công thì chà phòng tắm tiếp."
"Ơ, người ta nghĩ không giống anh hả? Sao lại như vậy nhỉ?"
"Bộ mày từng nghĩ cái gì giống tao hay sao chứ, con vợ này? Từ khi ở chung với mày, lúc nào mày cũng nghĩ trái ngược với tao hết."
Ngoại trừ trái tim.
Hành động đàn áp con vợ cấp độ 7: Thử lòng
Tôi dùng Line của một người bạn xa xa mà thằng Green không quen để chat với nó. Muốn biết xem thật ra nó có ý định phản bội tôi hay không. Bởi lẽ thằng bạn này đúng gu của con vợ về tất cả mọi mặt. Có thể nói rằng nếu không có tao cản đường, đảm bảo nó đi kiếm cho coi.
Maepte
Chào. Tên gì thế đằng ấy?
Greenkiki
Ai đây? Sao có Line của tôi?
Maepte
Có được từ người bạn. Thấy dễ thương nên muốn làm quen.
Greenkiki
À, cảm ơn.
Maepte
Thế tóm lại tên gì?
Greenkiki
Green ạ.
Maepte
Có người yêu chưa? Nếu chưa có thì muốn theo đuổi.
Greenkiki
Có rồi.
Maepte
Buồn quá. Xin làm bồ được không? 55555
Greenkiki
Chắc không được.
Con vợ kia, sao mày lại tốt như vậy. Tự nhiên tao cảm thấy tội lỗi ghê. Khi biết được nó thật lòng với tôi đến đâu, sự áy náy vì lúc nào cũng hành hạ nó chợt dâng lên.
Maepte
Tốt ghê. Yêu bạn trai thế.
Greenkiki
Không có.
Sợ bị hắn đập thì đúng hơn.
Lão này động tay động chân lắm. Đập là máu chảy đầu rơi đó.
WTFFFFFFFFF
Trả thời gian tao mất công khen mày đây. Con vợ mất nết. Trái tim có chó má quá không vậy. Coi câu trả lời của nó kìa. Đừng trách tôi hung dữ thế này thế kia. Làm ơn nhìn lại mặt thằng Green giùm cái. Nghiệp chướng thật mà.
Nói rồi mau chóng trả lại điện thoại cho thằng bạn, sau đó lái xe hết tốc lực về tổ ấm cao chót vót của tôi và nó. Tao sẽ đi xem bản mặt nó giờ này đang làm gì. Và ngay khi mở cửa phòng ra, tôi nhìn thấy...bóng tối.
"Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday my buffalo. Happy birthday honey." Tôi chỉ biết đứng ngây ra trước cửa phòng. Ánh sáng heo hắt từ vài cây nến rọi tới. Dù vậy tôi vẫn nhận ra bộ đồ ngủ hình Dragon Ball của nó.
Nó từng bảo ghét Dragon Ball vì đàn em làm nó thất tình tên Goku. Dù ghét, song mỗi lần tôi nhắc đến nó đều vui vẻ vì tôi thích truyện này nên nó bảo cũng sẽ thích theo.
Nhưng không ngờ đến sẽ làm đến mức này...
"Chúc mừng sinh nhật nhé, cục cưng." Tôi chợt bừng tỉnh, suýt lau nước mắt trên má.
Ô hồ, cảm động. Mày nhớ lộn ngày sinh nhật của tao, thằng trâuuuuuuu.
"Hôm nay là ngày mấy?" Tôi hỏi bằng giọng nghiêm trọng.
"24."
"Phải. Hôm nay 24. Nhưng mày có quên gì không?"
"Cục cưng thổi nến đi đã. Ước luôn nha." Không phải sinh nhật tao mà kêu ước. Ok, theo ý mày đi vậy, con vợ. Điều tao làm được chỉ là nhắm mắt và rủa cho nó không thành hiện thực vì đã ghẹo gan quá nhiều. Sau đó kết thúc bằng màn thổi nến.
Thằng Green cười rõ tươi, ba chân bốn cẳng chạy đi mở đèn trong phòng cho sáng sủa. Bấy giờ tôi mới nhận ra căn phòng được nó trang hoàng lộng lẫy. Bóng bay sặc sỡ trôi lơ lửng trên trần nhà. Đảm bảo nổ một cái là điếc tai.
"Cục cưng ngồi xuống đi." Tôi ngoan ngoãn làm theo, nhân cơ hội thẳng thắn hỏi nó xem đây là sinh nhật của thằng chồng nào.
"Khoan đã, con vợ. Hôm nay không phải sinh nhật tao. Mày nhớ lộn qua với ai rồi?" Người đối diện không mảy may thể hiện tí bất ngờ nào. Nó đặt bánh xuống chiếc bàn ăn nhỏ nhỏ rồi ngước mặt lên nhìn tôi.
Đừng tưởng tao không biết mày lén trét kem lên miệng trước đó rồi. Dấu tay sâu chết đi được.
"Người ta biết hôm nay không phải sinh nhật cục cưng. Nhưng người ta muốn ăn mừng trước."
"Ăn mừng trước cả tuần. Mày có bị điên không?"
"Người ta muốn được làm người đầu tiên happy birthday cục cưng."
"..."
"Để lỡ đâu ngày nào đó cục cưng bỏ người ta, người ta sẽ không nuối tiếc khi chưa được làm." Lại drama cái gì của nó nữa đây. Bị ai rỉ tai cái gì hả ta. Nhưng khi nhác thấy CD phim drama, tôi lập tức hiểu ra ngay. Đảm bảo bị tẩy não là cái chắc.
"Mày xem phim nhiều quá rồi."
"Người ta còn mặc cả áo Dragon Ball nữa. Cục cưng thích không?"
"Không. Tao ghét hàng sao chép."
"Ai nói? Cái này người ta đặt từ web official."
"Official cái đầu mày ấy. Hình này tao từng thấy ngoài chợ ở sau trường."
"Ngollllllllllll. Nhưng người ta đặt bánh của tiệm nổi tiếng đó."
"Ngay đầu đường. Tao biết."
"Tự thổi bong bóng đó. Đau má hết này."
"Tự làm nên vụng về."
"Surprise không?"
"Rấtttttttttttttttt." Chúc mừng sinh nhật lộn ngày. Tao cảm động muốn rớt nước mắt. Kiếp này tao sẽ không bao giờ quên.
"Ăn bánh đi." Thằng Green đi tới đẩy vai tôi ngồi xuống ghế. Muỗng dĩa sẵn sàng. Đã thế nó còn chống cằm ngồi nhìn. Thế này ai mà nuốt cho trôi.
"Có chuyện gì mà lại làm như vậy?"
"Chẳng biết nữa. Nằm suy nghĩ mấy đêm liền. Có lẽ cục cưng ghét người ta."
"Biết bao nhiêu lần cục cưng trêu người ta, sai việc nặng, khiến người ta buồn rồi khóc. Nếu ngày nào đó cục cưng thoả mãn rồi, có lẽ cục cưng sẽ vứt bỏ người ta."
"..."
"Vậy nên người ta mới muốn surprise ngày sinh nhật. Lỡ đâu không còn cơ hội."
"Con vợ này, mày nghiêm túc đến vậy luôn hả?" Đối phương im lặng nhìn tôi, sắp sửa mếu máo thu hút sự chú ý như mọi khi.
"Tao trêu mày không phải vì muốn chia tay. Sở dĩ tao đàn áp mày là để mày không trốn đi như lần trước nữa. Tao giận lắm đấy."
"Tại cục cưng nói chuyện qua lại với con nhỏ ngực bự chứ bộ."
"Tao tưởng tao giải quyết xong xuôi với mày rồi cơ mà."
"Vậy đó. Ghen tỵ. Cục cưng nói chuyện được thì người ta cũng nói chuyện được."
"Với thằng Tine ấy hả? Người ta có chồng rồi mà mày còn động đến."
"..." Mặt còn nhăn nhó hơn trước.
"Ờ, xin lỗi."
"Vì?"
"Vì để mày tiếp tục ở đây, tao phải doạ dẫm mày thường xuyên. Ở với mày lâu như vậy, tán tỉnh còn lâu hơn, sao lại không biết mày cũng quan trọng với tao?"
"Không biết. Cục cưng có được người ta dễ dàng. Chưa kể người ta lại là bên quyến rũ nữa."
"Thì sao? Đó có phải lý do để tao bỏ rơi mày không? Từ đó đến giờ toàn là mày trốn tránh tao." Cứ làm tao đau đầu nhức óc. Nhưng như đã nói, cuộc sống không có thằng Green thiếu đi rất nhiều màu sắc. Nó là nhân tố chết tiệt trong cuộc đời tôi. Chúng tôi ở bên nhau, vui có, buồn có, chiều lòng có, hoặc đôi lúc có cả trêu chọc.
Nhưng đó là cuộc sống tôi nguyện ý trải qua cùng nó. Thế này thôi cũng đáng giá rồi.
"Ăn bánh đi. Ngưng drama." Tôi nói tiếp. Thằng Green dùng thìa khoét bánh bỏ vào miệng ăn một cách ngon lành.
"Cục cưng sẽ không chia tay với người ta hả?"
"Không chia tay."
"Cục cưng yêu người ta không?"
"Tao ghét mày."
"Cục cưng nói dối. Miệng lòng không đồng nhất." Đồ biết rõ cuộc sống của người khác.
"Ờ, yêu."
"Íiiiiiii. Ngày mai người ta sẽ happy birthday cục cưng nữa nếu biết cục cưng sẽ nói ngọt, đối xử tốt với người ta như vậy."
"Ai nói? Ăn xong mày phải rửa bát, dọn dẹp bong bóng trong phòng. Đống quần áo mày vứt trong rổ đem phơi chưa?"
"Chưa rảnh nữa. Đúng lúc phải trả lời Line."
"Line gì?"
|
"Line bạn cục cưng ấy. Đừng tưởng người ta không biết. Thử lòng người ta hả?"
Tao biết ngay màaaaaaaaa. Bao giờ tôi mới theo kịp suy nghĩ khùng điên của nó đây. Có con vợ thế này tao đau đầu ghê. Nhưng cũng chẳng phải...sẽ tìm được như vậy nữa.
Tóm lại năm nay tao sinh mấy ngày vậy chứ. Ngày lành tháng tốt nào đó nó lại surprise sinh nhật tiếp tao cũng chẳng biết nữa. Chắc là còn phải theo dõi dài dài.
Nhưng biết chắc một điều rằng tôi sẽ không đời nào chia tay với nó. Cho dù chúng tôi gặp phải chuyện chết tiệt nào đi chăng nữa.
END!!!!
|