"Chao !Anh tắm xong chưa, xuống ăn cơm nhé?" Plan gõ cửa lịch sự từ ngoài. Hắn nghe vậy liền từ trong đáp lại :
"Ừ, đợi tôi chút, cậu xuống trước đi!"
Plan xuống ngồi vào bàn, khoảng hai phút sau là hắn xuống, miệng vẫn còn giữ nụ cười tươi rói, mái tóc ẩm ướt, lâu lâu rớt vài giọt nước, cả người tỏa ra đầy mùi nam tính.
"Làm gì mà nhìn tôi thế?" Chao nói một cái như kéo mọi thứ của plan về thực tại.
"À...không, anh ngồi xuống đi!"
Từ lúc plan nấu cơm cho hắn liên tục thế này, hắn cũng đã cho những người giúp việc không còn cần làm phần nấu cơm nữa, vì hiện tại hắn đã có cậu.
"Ngày mai cậu định làm gì không?" Chao hỏi khi hai người đang im lặng tới đáng sợ, vì vậy anh quyết định phá đi bầu không khí u ám ấy.
"Ngày mai à? Tôi không còn nơi nào để đi rồi, có lẽ tôi sẽ ở nhà" plan ngẫm nghĩ một hồi rồi cũng nói.
"Tốt! Ở nhà cả ngày đợi tôi xử lý công việc xong rồi chúng ta sẽ đi chơi, lúc đó tuỳ cậu chọn địa điểm, ngày mai là ngày nghỉ của tôi, thấy thế nào?"
"Nhưng mà tôi không biết đi đâu cả, hoặc là không cần đi đâu hết, ở nhà là được rồi..."
"Hmm...đã vậy...à hay là mời các bạn của cậu tới đây để làm một bữa cơm, được chứ? Họ cũng nên biết nơi cậu ở hiện tại thế nào mà"
"Phiền anh quá..." plan ái ngại nói, đôi má đang dần trở nên đỏ hơn ban nãy.
"Hì, không có gì hết, cậu dễ thương quá!" Chao lại buông câu dễ thương dành cho cậu.
"Anh đã nói tôi dễ thương ba lần rồi đó, lẽ ra nếu anh muốn khen tôi thì phải là đẹp trai chứ? Dễ thương nó chỉ dành cho con gái thôi" plan phản bác lại lời khen của mean.
"Nhưng cậu thực sự rất dễ thương đấy!" Chao cười cười, lấy một tay lên véo nhẹ má cậu.
"Hứ, anh ăn đi, tôi không nói với anh nữa"
Thoáng cái mà đã tới đêm muộn, cả Plan và hắn đều chưa ngủ, hắn vẫn còn đang ôm cái laptop ngồi trên giường để hoàn thành nốt công việc còn lại, còn plan cậu thì vừa mới tắm xong. Lúc vừa tắm xong lại thấy chán chán nên đã sang phòng hắn để ngồi chơi và nói chuyện với hắn.
"Chao, tôi vào nhé?" Plan gõ cửa ba cái, miệng lập tức nói lời lịch sự.
"Ừ, cậu vào đi plan" hắn nói.
Cạch!
Chậc, đúng là phòng của hắn, ngập tràn sách, cậu tự hỏi rằng hắn mua nhiều thế này không biết có đọc được hết không.
"Có chuyện gì khó khăn à plan ?" Cậu nhớ lại hôm đầu cậu tới hắn đã nói rằng có khó khăn hay vấn đề gì cứ sang tìm hắn. Hiện tại cậu chỉ là buồn chán, sang đây khiến hắn tưởng cậu đang gặp chuyện gì khó khăn.
"Không phải, là tôi rảnh rỗi nên tìm thứ gì đó để chơi, nhưng nhận ra còn có anh nên định bụng sang nói chuyện, sẽ không phiền anh chứ?"
Hắn nhanh chóng gập laptop lại cười tươi nói một tiếng "không!", nhưng cậu để ý nên vẫn biết hắn là đang làm việc.
"Anh vẫn đang làm việc mà?"
"Làm xong rồi!" Hắn trả lời đại cho qua.
"Coi như tôi thua anh vậy"
"Plan, sao cậu đẹp thế...?" Chao bỗng dưng hỏi khiến cho cậu cảm thấy bất ngờ đan xen khó hiểu.
"Gì cơ?" Plan giống nghe không rõ, chỉ là cậu đang cảm thấy bất ngờ thôi...đại loại là vậy.
"Cậu đẹp lắm plan"
"Cả..m ơn..." hắn bỗng dưng khen cậu làm cậu không quen, do đó cậu mới có ý định chuồn lẹ về phòng.
"Thôi thì...tôi..xin phép~"plan đứng dậy toan về phòng thì bị hắn nắm lấy tay, bản thân nôn nào lo lắng, tim đạp nhanh như muốn nhảy hẳn ra ngoài, suy cho cùng tình huống này sẽ thường có biến xảy ra nếu như theo kinh nghiệm xem phim của cậu.
Hắn bỗng dưng đứng dậy, xoay người cậu lại. Ở khoảng cách cực kỳ gần này khiến anh nhìn rõ hơn về ngũ quan của cậu. Thực ra anh cũng không phải thuộc loại giỏi miệng mép, lúc này đây đứng đối diện với cậu thôi mà cũng lắp bắp nói một cách khó khăn.
"Plan...nếu như tôi nói...tôi thích cậu...thì sao?" Hắn hít một hơi như lấy mọi can đảm đẩy dồn lên để nói ra tâm tư mình.
( thế là Chao đã ngõ ý với plan và đây là màn drama mà nhiều bạn muốn nhất, riêng tui là tui quá đau lòng)
". . ." Plan nghe xong đương nhiên sốc, cậu và hắn còn chưa quen nhau tới một tuần nữa mà? Sao có thể là thích cậu được.
"Chao, đừng nói như vậy..." plan bị rơi vào thế lặp lại lịch sử. Mối tình trước còn đang chưa thể quên, hiện tại lại được hắn bày tỏ nỗi lòng, sao mà có thể vội đồng ý đây? Lúc trước, người cậu yêu là một người con trai, là một người mà khiến cho cậu tới giờ vẫn nao núng mỗi khi nhìn thấy. Vết thương lòng không cho phép cậu tiếp nhận mối tình không đáng có này của anh...
"Tại sao?" Hắn thấy cậu nói vậy liền nảy sinh lo lắng.
"Anh...nên lấy một người con gái, người có thể khiến anh hạnh phúc được cả đời ấy...tôi thực sự không xứng đâu"
"Plan...tôi không biết trong quá khứ cậu đã phải gặp những chuyện gì, nhưng tôi muốn đảm bảo rằng tôi sẽ có khả năng bảo vệ cậu tới hết đời mà!"
"Chao, tôi..." plan trở nên quá lúng tính và bối rối trước mặt hắn, hắn chẳng ngần ngại tiến tới ôm người thấp hơn mình vào lòng. Cậu muốn chống cự, cậu muốn đẩy hắn ra nhưng không thể nào đẩy được, so với hắn, cậu là quá yếu đi? Cậu đành chuyển sang đánh hắn, từng cú đánh của cậu vẫn cứ giáng vào lưng hắn nhưng chao chẳng màng điều gì hết cho tới khi cậu không còn đập hắn nữa mà thay bằng tiếng sụt sịt.
"Cậu khóc đấy à plan?" Hắn vội hỏi.
"...muốn bảo vệ người ta...mà tới người ta khóc còn không biết...anh định bảo vệ tôi thế nào đây?" Plan nói trong tiếc nấc.
Hắn nghe xong câu này của cậu đương nhiên vui vẻ và hài lòng.
"Vậy nín đi nào...tôi xin lỗi..."
Được một hồi khi đâu vào đấy, hắn mới đặt cậu ngồi vào giường còn hắn thì quỵ một chân ngồi dưới trước mặt cậu, lấy hai tay mình lau đi nước mắt cậu.
"Plan, ngoan nào...nín đi"
"Tôi lớn rồi đấy!" Plan ủy khuất.
"Được được, cậu lớn rồi, vậy ta đi ngủ nhé?"
"Ngủ..tôi ngủ luôn ở đây sao?" Plan lại bị anh đưa từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
"Yên tâm, tôi đâu có ăn thịt cậu đâu"
Chao nói xong đặt cậu vào trong rồi xốc chăn lên đắp cho cả hai.
"Anh..." plan ngập ngừng rồi nói tiếp - "...ngủ ngon!" Cậu nói nhanh gọn rồi quay đi về phía còn lại. Bỏ mặc phía bên này hắn vẫn cười.
Hắn ôm cậu từ phía sau lưng khiến cậu hơi sợ sệt.
"Ngủ ngon, tôi yêu cậu!"
"Ban nãy anh nói thích tôi mà? Sao giờ lại chuyển sang yêu?"
"Yêu và thích nó khác nhau sao?" Hắn đúng là trêu cậu tức điên lên mới được.
"Này!" Cậu quay lại phía mặt hắn khiến cho môi cậu chạm nhẹ với hắn.
"Plan, môi chúng ta chạm nhau rồi..." chao lại còn nhắc lại khiến cậu đỏ hết cả mặt.
"Tôi...xin lỗi, nhưng chao này, anh nên nhớ là tôi chưa có câu trả lời đâu! Tôi cho anh ôm chẳng qua tôi chiều lòng anh thôi!"
"Được rồi, coi như cậu chiều lòng tôi, nhưng mà...môi cậu ngọt quá!" Hắn lại còn lưu manh trêu cậu thêm nữa.
"Chao!!" Cậu đập nhẹ vào vai anh.
"Thật đấy! Nó như mùi hương của kẹo"
"Anh điêu vừa thôi, môi tôi mới chạm nhẹ vào anh còn chưa quá năm giây, sao có thể...?"
"Vậy mà lại có đấy!"
"Thôi, anh thắng tôi rồi, đi ngủ nào!"
"Được, đi ngủ mai còn rủ bạn cậu sang chơi nữa.
Hắn ôm chặt càng chặt cậu trong lòng, miệng cứ mỉm cười một cách ấm áp, khoảnh khắc này hắn chỉ muốn cho ngưng đọng lại...
Mãi mãi...
Plan, cảm ơn cậu đã mở lòng với tôi!
#2wish
#06/03/2019
_____________
Thuyền Chaodua ra khơi, thuyền đang đánh bắt được nhiều thứ quý giá...ai ra khơi cùng tui không, tui chèo đảm bảo từ đây đến cuối chưa lật thuyền