Cô Là Dân Chơi Hả ?
|
|
_nó không cảm thấy buồn vì bị Minh hất tay ra, vì nó cũng có lỗi trước, nhưng nó thấy hơi đau trong tim vì trước mắt nó, Minh đang ôm ấp cô gái khác mà không phải là nó "ôi đang nghĩ lung tung cái gì thế không biết, bây giờ mình chỉ việc kéo anh ta ra khỏi chỗ này là được", nó vẫn tiến lại gần cặp đang ôm nhau âu yếm và tiếp tục hành động của nó là lay lay vạt áo của Minh. _Minh không nói gì mà có lẽ là thấy nó hơi phiền phức, cho nên anh cũng tiếp tục phản kháng bằng cách đẩy nó 1 cách tàn nhẫn hơi lúc nãy, và nó không kịp trở tay thế là nguyên cái thân sát nhỏ bé của nó đã ngã vào 1 cái bàn Vip bên cạnh và xoảng... đổ vở manh múng, tay nó giờ đây đã bị những mãnh thủy tinh làm trầy sước đến ra máu. _ê con nhỏ xấu xí này mày làm cái quái gì thế hả?_1 thằng ngồi trên cái bàn bị đổ quát nó, rồi xoay qua nhìn Minh khinh khỉnh nói_ê, thằng oánh con, về mà giữ cái con bạn gái xấu xí của mày này, không hiểu sao 1 thằng ăn chơi như mày lại chịu quen 1 con nhỏ xấu xí, như..._chưa để thằng đó nói hết câu thì. Bụp....miệng tên kia tóe ra máu, ngã nhào xuống đất. _"Ai da, tội nghiệp cưng quá ai biểu cưng nói chị là bạn gái của anh làm gì, làm anh ta bẻ mặt như thế bị như thế này là đáng đời đấy con ạ!!, hì hì"_nó thấy tên kia nằm 1 đống không đứng dậy nỗi, lòng khoái chí vì cũng cho hắn ta 1 bài học, nhưng lí do chủ yếu Minh đánh hắn ta không phải vì mình cho nên nó hơi buồn 1 chút. _mày nghe cho rõ đây_Minh 1 tay chỉ thẳng vào tên lưu manh đang nằm chết dí dưới đất, 1 tay kéo nó lên ôm vào lòng_ đây là bạn gái tao, chị 2 của cái quán bar này, tao mà còn thấy mày lảng vản ở cái quán bar này hoặc những quán bar khác trong địa bàn của tao thì mày chết chắc rồi đó_nói xong Minh kéo nó đi không thương tiếc, nhưng nó còn biết cự cãi, giãi nãy gì nữa đâu, giờ nó như biến hóa thành pho tượng hay sao ấy, mặc sức cho Minh kéo nó đi đâu thì đi, nó không quan tâm đến nữa. _" cái gì vậy nè, anh ta nói mình là bạn gái anh ta và nói không cho ai giám động đến mình, vừa nãy anh ta còn đánh nhau để bảo vệ mình nữa, anh ta nói thật sao, hay anh ta chỉ giả vờ thôi, còn nói mình là chị 2 của cái quán đó nữa chứ, từ trước đến giờ chưa có ai lên tiếng bảo vệ che chở cho mình cả, chỉ toàn mình bảo vệ người khác thôi, không ngờ được người khác bảo vệ lại hạnh phúc đến như thế" _nó lẩn vẩn với cái suy nghĩ trong đầu mà mặt thì tươi gói, cười hớn hở.
|
___________Ở quán bar bí giờ___________
Một đám xúm lại đánh cho thằng kia ngồi không nổi, mà lết cũng không xong, nào là: _cho mầy chết này dám đánh chị 2 tao này._thằng áo Xanh nói _hồi nãy mà tao đánh mầy thì mày chết chắc rồi _thằng áo trắng lên tiếng. _dám chữi chị 2 tao nè._thằng áo đen đạp liên tục. _chị 2 tao còn đẹp hơn ****** nữa kìa. _thằng áo vàng nhảy vô nói, biết mình nói nhầm nên quay đi chạy trước, mấy thằng khác quýnh mệt cũng chạy theo, thằng áo vàng vừa chạy vừa la í ới. _Ở đây chỉ còn lại bãi chiến trường, mọi người thì bàn tán xôn xao, về chuyện vừa rồi _chắc bọn họ là đàn em của anh Minh đây mà. _nhưng hok ngờ bạn gái của anh Minh lại xấu xí đến thế_người con gái chưa nói hết câu đã bị ném cho 1 cái nhìn hết sức là chết người của...2 cái bóng....1 trong 2 người bước ra, nắm lấy tóc của con nhỏ mới **** nó, ném ra phía bàn khác gần đó và cất tiếng nói:
_đừng có mà nói xấu, Linda của tôi, không thì...kụp,kụp.._bàn tay người đó bóp lấy nhau phát ra tiếng đến rợn người, rồi 2 người huơ tay tạm biệt tất cả rồi cũng bước đi, bước ra khỏi cái không gian u ám này.
____________________Công viên________
_ Minh dẫn nó đi 1 hồi rồi cũng đến công viên, bây giờ anh ta mới thấy được thái độ kì cục của nó anh ta hỏi_cô làm cái gì mà đứng đó cười như điên vậy. _một câu nói của Minh đã làm nó, đang dung dăng trên trời mà rớt ngay xuống địa ngục, nó quát lại_anh nói ai điên hả? À đúng rồi tui điên, tui điên nên mới bị người không bình thường như anh dẫn ra đây nè. _cô...thôi được rồi tui thua rồi được chưa, sao lần nào tui và cô nói chuyện là lại cãi nhau thế nhở. _cái đó,...tại anh gây sự trước với tui chớ bộ_nó chu chu cái mỏ nho nhỏ của nó trước mặt anh làm anh phải bật cười. _anh cười cái gì chứ!_nó xoay đi làm mặt giận _thôi được rồi cho tui xin đi, à mà cô đến quán bar làm gì, nhìn cô đâu có giống kẻ ăn chơi. _hì hì, tui đâu có đến đây để chơi bời gì đâu, tui đến đây để kiếm anh đó._nó cười nói. _kiếm tôi_Minh chỉ tay vào mặt mình, trông ngố kinh khủng_để làm gì? _à, ừ, để..._"sao nói hok được zầy nè"_ à ừ..._nó huơ huơ tay làm sao mà_ tủm...., chết òi, rớt xuống dưới mất òi, cái vòng đó là kỉ niệm của mẹ tôi đấy không làm mất được đâu. _trời ơi sao cô hậu đậu thế không biết_Minh cởi giày của mình ra rồi xoay sang nó_đợi tui ở đây chút, hồ sâu thế này chắc khó kiếm lắm đây_nói xong anh ta nhảy um` xuống nước.
3'
5'
10'
15'
20' trôi qua, nó bắt đầu sợ , bắt đầu lo lắng, nó ngồi thụp xuống ôm mặt nhớ lại kí ức xưa, kí ức mà nó dần như muốn quên đi nhưng, bây giờ, những cảm tượng bây giờ sao giống quá, nó sợ, nó run lên. _Minh ơi, cậu mau lên đi tớ sợ lắm_nó rên lên tường nhịp trong tiếng nất, 2 hàng nước mắt tuôn ra, lấm tấm trên mặt,làm tan đi phấn son mà nó đã gày công cực khổ trang điểm gần 1 tiếng đồng hồ, bây giờ nó không quan tâm đến việc đó, bây giờ nó muốn là thấy mặt Minh.
|
25'
Nó không thể chịu đựng được lần nữa kí ức đến tiếp diễn với nó, nó chạy lại giữ bờ hồ đang im phăng phắt, nó hét lên: _Minh cậu đâu rồi, có nghe tớ nói không, trả lời tớ đi. Nó ngồi đó, nó vẫn khóc, vẫn gọi tên Minh không dứt, ngồi đến khi có 1 bàn tay ấm áp chạm vào vai nó, nó ngước lên, mắt nó sáng rực và đứng lên ôm chầm lấy người đó đến té ngã mà vẫn không muốn buông ra. _Còn vêg chàng trai kia thì : " ui da, cảm giác này là sao đây ta, sao tim mình nó đập nhanh dữ vầy nè, chắc về phải kêu mami đưa đi doctor quá". "Nằm" trong tư thế đó, chợt có tiếng xì xầm phía xa xa: _ông à, bọn trẻ bây giờ hết nói nổi, mạnh bạo quá, còn nhỏ mà chơi trò người lớn ngay ở công viên luôn ông ạ!_1 phụ nữa lên tiếng _haizzz...cho nên về mà dạy cho thằng con của pà ấy, nó có khác gì người ta đâu._1 ông bác trả lời. _ông nầy, sao tối ngày cứ bắt bẻ cục vàng của mình thế nhỉ, nó lớn rồi cũng phải có bạn gái chớ._bà ta nhăn mặt nói. _uk, đúng rồi, nó là cục vàng mà, đâu có giống người ta, người ta thì có 1 con bồ là muốn chết rồi, còn nó thì 1 tuần đưa về 2 3 đứa, lo tiếp đãi mấy đứa đó thôi cũng chết sớm rồi._ông bác phán. _hừm...._bà ta mặt mày chù ụ, bỏ đi mất hút khi nghe ông bác nói. _bây giờ Minh mới biết 2 đứa ngồi...á nhầm, nằm với cái cảnh tượng " lỡn mợn" thế nào_ ê, con heo kia, sao không chịu ngồi dậy hả, nặng chết đi được. _giờ nó mới nhận ra việc làm của mình, mặt nó đỏ ké_ à, uk_ngồi bật dậy. _Minh ngồi dậy, (giả bộ) đấm lưng thì thùm, như muốn nói là nó rất nặng, nhưng khi thấy mắt nó đỏ quét, mũi hồng hồng, anh hỏi_ tại sao cô khóc dậy. _tui có khóc đâu, tại bụi bay vào mắt thui._nó xoay mặt nơi khác, không cho Minh biết vẻ mặt bối rối của nó bây giờ. _ủa, dậy à, sao hồi nãy tui nghe cái con gì kêu, nào là Minh ơi, cậu đâu rồi, mau ra đây, này nọ, nghe thảm thiết lắm kìa._Minh lấy mặt để sát mặt nó cười cười nói. _dậy nãy giờ anh nghe hết rồi mà còn hỏi tôi sao._nó thình lình xoay qua, xém chút là kiss vào môi của Minh nhà ta mất tiu òi. _tuy chưa hôn, nhưng anh Minh nhà ta cũng thoáng bối rối trước mặt nó, ngồi gượng dậy, cách nó 1mét. _à, mà nãy giờ anh đi đâu dậy, tui tưởng ông chết chìm dưới đó luôn òi chứ._nó đánh trống lảng. _uk, thì tui kiếm không được nên chạy lại tiệm vòng ngọc đằng kia mua lại cho cô nè, sẵng tiện mua quần áo thay luôn, ướt hết rồi còn gì_Minh nói xong, mở lòng bàn tay nó ra đặt vào 1 chiếc vòng ngọc. _trùi ui, sao anh hay dậy, nhìn nó y chan như chiếc vòng của của tui luôn á._nó hớn hở reo lên. _Minh chỉ cười chứ hok nói điều gì càng làm cho nó nghi ngờ anh. _thôi khuya rồi, để tôi chở cô về._Minh nói làm đứt dòng suy nghĩ của nó. _uhm
|
Chiếc xe chạy bon bon trên phố, cuối cùng cũng đến nhà nó, 1 căn biệt thự trang hoàn, cổ kính và quý phái, nó bước xuống xe, rồi quay lại với Minh. _giờ đây, nó mới đánh giá đúng cái thắt mắc của mình là không sai_thật ra anh là ai, sao biết được nhà tui, tui có chỉ anh đâu. _Minh cười và biểu lộ hành động hôn gió với nó_ thôi anh về nhé, chúc vợ tương lai của anh ngủ ngon nha. _nó hơi bàng hoàng về lời nói của Minh, nó gằn từng tiếng_ cái gì mà V.Ợ.T.Ư.Ơ.N.G.L.A.I.C.Ủ.A.A.N.H hả? _Minh chỉ cười (lại cười) và huơ tay tạm biệt nó rồi phóng xe vút đi. _nó phành phạch bước vào nhà, chỉ thấy mẹ nó ở nhà, nó lễ phép nói: _chào mami, con mới về. _uhm, con về rồi hả, mẹ tự làm món súp cho con đấy, con vào nếm thử đi._bà chạy lại nắm tay nó, kéo vào trong nhưng, cái vòng tay này, bà ngước lên nhìn nó, cười rất chi là _có gì không mami._nó hơi khó hiểu với hành động của bà nó hỏi. _uhm, không có gì đâu con gái, thế mới ngoan chứ._bà vẫn giữ nụ cười đó và dẫn nó vào bếp. _nó vẫn thắc mắc nhưng không hỏi. .... Ăn xong, nó bay thẳng lên phòng, tẩy trang xong nó đánh 1 giấc tới sáng, để quên đi những gì bực bội trong mình. Vẫn như thường ngày nó tới sớm hơn, vẫn có những lời đàm tiếu về nó, nhưng nó không quan tâm, vì hôm nay nó vẫn còn....bùn ngủ, nó lê lết cái thân sát, ù ịch của mình lên lớp. _vào lớp nó đã thấy Minh và Bảo đang ngồi đó, nó cố gắn gượng cười rồi đi đến chỗ ngồi và ịch....oe..oe_ngủ mất tiu. _" cậu ấy dễ thương thế nhỉ" _đó là suy nghĩ của 2 người bạn cùng chí hướng. _nghiêm_lớp trưởng hô to. _cuối cùng thì pà cô cũng vào lớp, nhưng nó thì vẫn... an tọa trên cái bàn của mình_chào các em, hôm nay lớp chúng ta sẽ có 2 bạn chuyển đến, mong các em giúp đỡ các bạn đó nhé_cô xoay ra cửa lớp, cười rõ tươi_các em vào đi. _Ohhhhhhhh...._đó là tiếng la của tất cả học sinh trong lớp _các em tự giới thiệu mình đi_ cô giáo nhỏ nhẹ nói _hi!!! các pạn mình là Trần Huỳnh Như, hay gọi mình là Funny cũng được mình mới từ Hà Nội vào, từ bây giờ mình là thành viên trong lớp này, mong các bạn giúp đỡ_nói xong Như tặng cho các pạn nam lẫn nữ suýt té ghế. _còn mình, mình là Lương Đức Hoàng, hay còn gọi là Tí nị, các hot girl nào cần boy friend thì đến tìm mình nha, mình đón hết._Anh chàng này cũng khuyến mãi cho các girl trong lớp choáng, sịt máu mũi _các em có đồng ý giúp đỡ các bạn này chứ_pà cô nói dư thừa quá luôn. _đồng ý ạ!!!_ cả lớp đồng lòng hét. _dậy các em muốn ngồi chỗ nào nà_pà cô nhí nhảnh thấy ớn. _em muốn ngồi chỗ Hân ạ!!_ Như và Hoàng cùng nói. _nhưng chỗ đó chỉ được 1 người ngồi thôi._ pà cô lên tiếng. _vậy thì đuổi Hân đi chỗ khác cho Như và Hoàng ngồi chỗ đó đi cô._1 con nhỏ nói. _không được_bây giờ là 4 người đồng loạt nói toàn tập (Như, Hoàng, Minh, Bảo). _nhưng 2 em nói muốn ngồi chỗ đó mà._bà cô nghiêng đầu hỏi.
|
_em muốn ngồi kế Hân_Hoàng nói. _em cũng vậy_Như đốp theo. _bây giờ cả lớp mồm chữ A mắt chữ O, nhìn Như and Hoàng như 2 người hành tinh. _nhưng chỗ đó chỉ được 1 người ngồi thôi_bà cô nói rồi nhìn xuống nó đang...ngủ. _thì cứ để Hân chọn, ai sẽ ngồi chung đi ạ._Hoàng cười toe toét nhìn Như. _chọn thì chọn ai sợ ai chứ_Như lên giọng nói. _thế là 2 anh chị đi xuống chỗ, 1 con heo đang yên giấc. _Hân_Như gọi lai lay tay nó _Hân à_Hoàng gọi nhẹ giọng. _Hân!!!_cái này đến cả lớp gọi, nhưng nó vẫn ...ngủ, vì Hân có phải là tên của nó đâu. Thế là Hoàng nhà ta, mạnh bạo kéo nó dậy và chụt.... 1 nụ hôn ngay trán. Nó cố mở to đôi mắt ngây thơ, trong sáng, long lanh như giọt sương của ánh ban mai còn vương trên lá, nhìn kĩ xem người nào có cái lá gan bằng con khủng long bạo chúa mà giám.... kiss nó. Nhìn trước mắt mình là Tí nị (Hoàng á), nó có chút ngạt nhiên nhưng vì là người trên chốn " giang hồ", nên cố lấy bình tĩnh cười 1 cái, rõ tươi. Nó đâu có biết hành động của nó bây giờ đã làm cho 2 người, à không phải nói là 2 ngọn núi....lửa.....đang phun trào ngùng ngụg trên đầu của ....?.....2 chàng nhà ta. _2 người còn tính diễn cảnh tình tứ tới chừng nào đây, làm người ta sởn cả da " heo " hết lun òi kà._Như nói với nó và Hoàng rồi xoay ra sao chỉ mấy bạn trong lớp, à phải nói là tất cả mọi người trong lớp (kể cả cô giáo), đang bị đóng băng tại chỗ, mà mồm thì haizzz...ruồi chui vào mồm chắc, cũng chả biết. _Nó biết mọi người đang nghĩ bậy đây mà, thế là nó lên tiếng giải thích_ ờ xin giới thiệu với mọi người đây là Hoàng, em kết nghĩa của tui. _"chẳng hiểu sao khi nghe Băng nói thế, mình cảm thấy khó chịu quá,...sao phải làm em mới được chứ."_Hoàng buồn rầu suy ngẫm. _còn phần về 2 chàng nhà ta thì, mặt tươi tỉnh như có ai mới lì xì tết hok bằng. _nó nói rồi xoay sang Hoàng và Như_vậy 2 người đến đây làm gì? _trời ơi, mẹ này hỏi lãng, vào trường thì tất nhiên là học òi, nói chuyện thừa._Như ngồi xuống chỗ nó nghênh nghênh nói. _bịch..._1 cú đập vào đầu Như, mà người gây án là..._tao chơi với mầy mấy năm nay, mà không biết cái tính phá phách của mày hay sao hả? mày đến đây chắc chỉ kiếm chổ mà quậy phá thôi chứ gì? _hehe, biết rồi còn hỏi_Như xoa xoa đầu nói. _nó xoay sang Hoàng nói_thế còn em, sao đến đây. _cậu cố gắng cười trả lời_ tại mấy bữa nay, em hok thấy chị gọi về nên em đến đây tìm chị luôn. _tại mấy bữa nay, chị không có thời gian nên không gọi cho em được thế chuyện của bang..._nó đang hỏi Hoàng thì bị bà cô cắt khoảng. _các em bàn bạc chỗ ngồi xong chưa._bà cô hỏi. _bàn bạc gì thế?_nó hỏi 2 đứa kia (Như và Hoàng ý). _uhm_ Như kéo mặt nó xoay về bên mình, giọng ra lệnh_bây giờ pà chọn đi, ngồi cùng tui hay ngồi chung với Hoàng, nói!!! _uhm!!!_nó đang suy nghĩ thì Hoàng thỏ thẻ bên tay, cái gì đó..... nên nó... đành.. ra quyết định._tui sẽ ngồi chung với Hoàng, còn pà thì xuống bàn Bảo mà ngồi, chỗ đó còn chỗ trống đó . _ê con Linda kia !!! tao với mày là chị em lâu năm mà mày nở vì 1 con nam không ra nam nữ không ra nữ này mà phản bội lại tao sao hả?_Như hét toáng lên. _nó vội bịt miệng Như xuống, cho vài cú vào đầu, nhưng chưa hết chuyện của Như thì lại đến chuyện của...Hoàng.
|