Cô Chủ À, Anh Yêu Em
|
|
Chap11: Giờ ra về,nó bảo Trang đi trước rồi cùng Khánh trốn ra bằng cổng sau của trưởng với ý định tránh mặt hắn...nhưng.....Nó tính không bằng hắn tính,nó nhìn thấy hắn đứng cạnh moto đang chờ nó -Kiểu này em không trốn được rồi! -Giúp em! -Anh cũng chưa biết chắc! Hắn thấy nó đang đến gần thì cười thầm"Haha,tôi biết em sẽ trốn mà"nhưng mặt hắn tối xầm khi thấy Khánh đi bên cạnh.Nó và Khánh đứng trước mặt hắn -Ồ!Ai đây?Hotboy số 2 của trường đây sao? -Vinh hạnh được gặp hotboy 1!-Khánh đáp lại một cách giễu cợt rồi quay qua nó-Đi thôi! Nó gật gật rồi đi theo Khánh nhưng bị hắn kéo lại rồi đẩy ra đằng sau hắn -Cô ấy là của tao! -Thích cô ấy thật lòng không hay chỉ là bề ngoài giống ai đó?-Khánh hỏi Hắn bối rối nhưng không thể hiện ra, ít nhiều Khánh cũng đoán được. -Sao mày biết? -Đơn giản!Tôi không muốn Linh là người thay thế cho cho cô gái của anh! Hắn càng thấy có lỗi với Linh sau khi nghe Khánh nói.Đúng!Hắn cảm thấy thích vì vẻ bề ngoài của Linh giống Băng.Giống người con gái hắn tìm.Linh chỉ là người thay thế Băng,tuy Linh và Băng giống nhau nhưng nó cũng có cái khác.Hai con người hai thế giới khác nhau.Băng là tiểu thư là Nữ Thần.Linh là cô gái có địa vị khá giả,cha mẹ đều mất sớm để lại gia tài đó (Đó là Hồ sơ giả do Trang làm).Hắn cười chua xót rồi thả tay nó ra lên xe phóng đi luôn.Nó quay qua Khánh -Không sợ bị phát hiện? -Không!Đi thôi!-Khánh kéo nó lên ôtô rồi cả hai về biệt thự. Hắn về nhà trong bầu trời bão.Cả tối hắn ở trong phòng khóa cửa,ngồi một mình trong xó tối lẩm bẩm"Mình thật xấu xa!Mình là tên đáng chết!"PaMa hắn gọi cửa cũng không chịu mở,bỏ cả bữa ăn. -Nó làm sao vậy bà!-Papa hắn -Ông hỏi tôi thì tôi hỏi đầu gối à?-Mama hắn -Có khi nó sau khi mất tích lên cơn điên không? -Ờ!Có khi thế á!Hay là... -Là gì..... -Nó không phải con mình!Có khi chúng giết con rồi biết gia thế sợ quá nên gửi một thằng khác! -Có thể lắm chứ! -Đạp cửa vào hỏi!-Mama hắn hùng hổ đạp cửa vào,hắn vẫn mặc kệ ngồi xó lẩm bẩm.Mama hắn gọi -Thằng kia! -Mama gọi gì?-Hắn vẫn ngồi nhưng mồm vẫn nói -Mày giấu con tao ở đâu? -Thì con đây chứ pama còn thằng nào à? -Vậy nói,mama sinh ngày bao nhiêu?(Chú ý là thông tin của gia đình bị giấu trừ người trong gia đình là biết thôi) -23/6 -Papa sinh ngày nhiêu? -11/3 -Bí mật papa là gì? -Này mình!-Pa hắn -Im lặng! -Sợ vợ!-Hắn -Tốt! -Nó có phải con mình không?-Pa hắn -Đúng đúng! Thế là papa hắn đi ra còn mình mẹ hắn ở lại tâm sự -Con zai có chuyện gì mà thẫn thờ thế kia -Con yêu một cô gái nhưng cô ấy mất tích do bom nổ,tự dưng một cô gái khác xuất hiện giống y đúc cô gái đó nhưng màu mắt và gia cảnh khác!Con cũng thích cô ấy rồi Khánh bảo con là cô gái đó chỉ là người thay thế cho cô gái kia.Nên con.... -Con vẫn còn yêu cô gái mất tích chứ? Hắn gật đầu -Còn cô gái kia? -Con...con không biết nữa! -Vậy hãy nghe theo trái tim mách bảo và chọn một người!Đừng để cả hai phải đau khổ vì vậy hãy bắt đầu luôn chứ đừng chần chừ!Hiểu không? -Dạ!Con sẽ làm như lời mama nói! -Vậy ngủ ngon!Mai còn đi học! -Mama ngủ ngon! Mama hắn ra ngoài -Thế nào?Nó bị làm sao không? -Chúng ta sắp có con dâu rồi! -Con dâu? -Đúng rồi!....bla..blo...-Mama hắn kể hết cho papa hắn -Ôi!Thằng con zai lớn thật rồi!Lần sau phải cho nó mất tích nhiều hơn mới được!-Papa hắn chấm chấm nước mắt rồi cùng vợ về phòng cười tươi vì sắp có con dâu. Còn hắn,sau khi mama ra ngoài hắn nằm xuống suy nghĩ nên thức trắng cả đêm.Sáng sớm mới ngủ được 2 tiếng là phải dậy đi học.Và hôm nay hắn rút kinh nghiệm,tuyệt đối không tự lái xe khi buồn ngủ nên đã đi cùng tài xế tranh thủ ngủ luôn.Hắn lững thững ngáp dài ngắp ngắn đi vào trường.Đám fan thì hò hét -AAAAAAAAA.....Anh Thiên kìa!!! -Anh đẹp trai quá!!! -Làm người yêu em nhé! -................ -TRỜI ƠI!CÂM HẾT CHO TÔI!-Hắn hét lên"Nhức hết cả đầu"đám fan im bặt còn hắn vẫn nhiệm vụ cao cả lên lớp nằm bẹp dí trên bàn ngủ. Nó đến trường trong những cặp mắt viên đạn của bọn con gái và vào lớp cũng chẳng khác gì,đặc biệt là anh mắt của Kim như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy!Nhưng...nó vẫn bình thản vuốt ve con mèo và đi cùng Khánh nên được người hùng bảo vệ.Đứa nào ho he,chém! Tiết học nhanh chóng kết thúc,Trang kéo nó và Khánh xuống canteen đẩy hai người ngồi xuống rồi đi mua đồ ăn.Ba người đang ăn thì hắn từ đâu cũng đi đền ngồi cạnh nó đối diện với Khánh và Trang -Tôi ngồi với! -Tự nhiên!-Khánh Nó chẳng nói gì cứ ăn như bình thường.Ăn xong nó đứng dậy đi với Trang về lớp còn Khánh và hắn -Có chuyện gì nói đi!-Khánh -Tôi sẽ vẫn yêu Băng và từ bỏ Linh nên tôi muốn làm bạn! -Tôi chờ câu này lâu rồi!Rất vui được làm bạn với anh!-Khánh cười rồi hai người đứng dậy đi với nhau về lớp.Còn ở canteen -Chuyện có một không hai!Hotboy làm bạn với nhau! -Bình thường hai anh hay đấu đá nhau mà bây giờ lại làm bạn.Trời ơi anh Khánh của tui! -........... ...........Giờ ra về......... -Em gái hôm nay đi chơi nha!-Khánh -Chơi đâu? -Bar Black! -Ok!Nhưng về nhà đã! -Ừm!Trang đi không?-Khánh quay qua Trang -Hôm nay gia đình Trang có việc rồi,Khánh với Linh tự đi nhé! -Ừ!Bye!-Khánh vẫy tay rồi kéo nó đi Nó và Khánh đang ra tới cổng trường thì gặp hắn -Yo!Bar Black k?-Khánh quàng tay qua vai hắn -Ừ! Nó nhìn hai người khó hiểu rồi quay qua vuốt con mèo tiếp.Hắn nhìn nó vẫn có chút rung động"AAAA...không được mình yêu Băng mà!".Hắn vò đầu rồi chạy mất -Ủa?-Khánh nhìn hắn rồi mặc kệ cầm tay nó kéo lên moto và phóng đi. Ở đó không xa,Kim và Lin đã nhìn thấy cảnh nó với Khánh nắm tay cộng với ở canteen hắn ngồi cạnh nó. -Chị à!Làm gì đi chứ!-Lin -Tất nhiên!Tối nay bar Black tìm thời cơ bắt cóc nó rồi đem ra nhà kho X cho tao! -Dạ! Rồi hai người đi mất....Vậy kế hoạch bắt cóc có thành?Hắn có phát hiện được nó chính là người hắn tìm....
|
Chap12: Mình định nghỉ 1 tuần để sửa nhưng không có thời gian vì tuần sau mình đi học rồi nên mình sẽ cố gắng ra chap trước rồi sửa sau. --------------------------------- Tối.... -Băng ơi!Xong chưa? -Em xuống ngay! Nó ngắm mình trong gương"Không tệ".Nó mặc chiếc áo lệch vai màu đen.Quần jean đen bó sát vào thân quyến rũ.Mái tóc tím cột lên cao và đầu đeo một chiếc ruy băng trắng.Nhìn nó rất ư là Kute.Nó với lấy chiếc điện thoại,hai cái thẻ vàng đút vào túi rồi ôm con mèo chạy xuống -Em có cần giữ khư khư con mèo k? -Có! -Để nó ở nhà! -Không! -Để lại đi!Nha nha em gái iu quái...nhầm...iu quý! -Không thì em ở với nó! -Nhưng....Thôi được rồi mang đi! Khánh đẩy nó với con mèo vào chiếc xe mui trần rồi phóng đi.Đến bar Khánh đạp cửa bước vào rất anh hùng =.='.Mọi người trong bar quay ra nhìn -Anh Khánh đẹp trai quá! -Lâu lâu mới thấy anh vào bar! -Con nhỏ bên cạnh anh là ai vậy? -Nhà quê còn bày đặt trèo cao! Mọi tiếng bàn tán vang lên,một đứa con gái tóc vàng,váy ngắn cũn cỡn,hở hang,phấn đánh dày mấy cm đi ra bám vào tay Khánh chu mỏ"chó"nói làm nó với Khánh buồn nôn -Anh iu à!Sao bây giờ mới đến?Con đ* kia là ai sao lại được đi theo anh!Nó nhìn quê quê!-Con nhỏ vừa dứt lời"Chát"một bên má ả đỏ bừng im dấu năm vết tay,người tát tất nhiên là Khánh -Cô là cái thá gì mà chửi Linh!Cô xem lại mình đi chả khác gì vừa nãy cô nói chính mình đâu!Phấn thì chát đầy mặt thấy mà ớn!-Khánh đạp cho ả một phát -Tôi trước giờ không chấp con gái nhưng ai đụng vào Linh tất cả đều chịu hậu quả cho dù là con gái đi nữa!Bây giờ quỳ xuống xin lỗi cô ấy!Nhanh!-Khánh quát rồi chỉ vào nó -Dạ dạ!Em xin lỗi chị chị tha cho em!-Ả quỳ xuống trước mặt nó -Bây giờ thì cút đi!-Khánh vừa dứt lời ae vội vàng chạy mất nhưng ả vẫn ném cái nhìn về phía nó"Con chó!Mày phải trả giá cho chuyện này" Sau khi náo loạn bar thì đúng lúc hắn tới lại đạp cửa bước vào(cửa:Em có tội tình gì chứ!T_T) -Có chuyện gì à?-Hắn bước đến hỏi Khánh -À!Không! -Ờ!Thế bây giờ vào phòng đi! -Ừ!-Khánh kéo nó vào phòng Phòng Vip1: -Này!Uống đi!-Hắn ném cho Khánh chai rượu Khánh đón lấy rồi hai người nói luyên thuyên,Khánh đã say nằm gục xuống ngủ,hắn vẫn còn khá là tỉnh,còn nó vẫn ngồi vuốt ve con mèo,được một lúc nó đứng dậy -Em đi đâu?-Hắn -WC!Anh tính đi cùng à!-Nó phán một câu xanh rờn.Mặt hắn đỏ ửng lên rồi thả tay nó ra.Nó đóng cửa rồi bế con mèo đi tìm WC.Đi lòng vòng mãi thì gặp một bọn mặt mũi hung tợn,tóc xanh tóc đỏ,hình xăm đầy mình đẩy nó vào tường -Cô em đi đâu thế? -............. -Em xinh đấy nhưng mà kiêu quá! -Bao nhiêu tiền một đêm? -.............. Nó vẫn khuôn mặt lạnh băng,ánh mắt vô hồn vuốt ve con mèo đang sợ hãi trong tay. -Tránh ra! -Ồ!Em gan quá!Nhưng làm sao bọn anh để con mồi béo bở thoát được!Hahaha.... -Đại ca chơi xong cho em với nhé!-Đàn em -Tất nhiên!-Tên đại ca -Lần cuối!Tránh ra!-Nó -Nếu không thì cô em làm được gì? -Đừng trách!-Nó thả con mèo ra đằng sau cho tên cầm đầu một phát đá vào mặt tên đó ngã xuống đập đầu vào tường.Máu chảy ra từ đầu.Chết ngay tại chỗ -Ai muốn gặp Thần chết tiếp!Mời!-Nó giọng lạnh băng mắt nhìn thẳng vào bọn đàn em làm chúng run cầm cập không ai bảo ai chạy nhanh nhất có thể.Nó bình thản bế con mèo lên hướng về WC. Kim và Lin đứng gần đó -Chết tiệt!Cô ta biết võ!Dùng thuốc mê đi! -Dạ!-Lin Lin đứng ra khỏi chỗ nấp đi theo nó vào nhà WC.Khi nó đang định mở cửa thì một cái khăn bịt mũi nó lại.Nó chống chả nhưng không còn sức.Mi cụp xuống,tay buông thõng con mèo nhảy xuống gầm gừ kéo Lin lại nhưng bị cô ta hất sang một bên.Lin với Kim bế nó lên xe nhưng không biết con mèo đã nhảy lên đằng sau từ lúc nào.(Mèo bá đạo ) 2 tiếng sau~ Kim và Lin bước vào cùng 3 thằng con trai -Chị ơi nó chưa tỉnh ạ!-Một tên nói -Hất nước đá vào người nó!-Kim Tên đó cầm xô nước đá hất vào người làm nó ướt sũng,nó tỉnh dậy -Cô ta tỉnh rồi đó!-Lin Kim đến gần nó nâng cằm nó lên -Chuẩn bị chết đi vì dám cướp anh Thiên của tao! -...........-Nó nhìn Kim bằng ánh mắt sắc lạnh không có gì là sợ hãi -Dội thêm xô nước nữa!-Kim "Ào"Một xô nước đá nữa dội vào người nó.Nó bắt đầu cảm thấy toàn thân lạnh và từ từ run lên. -Đánh nó!-Kim 3 tên con trai cầm gậy tiến đến đập vào người nó,máu khắp người nó chảy ra.Một tên đập vào đầu nó.Máu chảy xuống khuôn mặt thiên thần của nó.Cái ruy băng trắng nhuốm đầy máu tanh.Nó cảm trong người đang nóng lên"Không phải thế chứ!",mắt nó chuyển thành màu đỏ,nó tạo ra tia làm cháy dây thừng buộc tay nó,3 thằng con trai nhìn vào mắt nó thì sợ hãi,quỳ xuống -Nữ thần!Tha cho tôi,là cô ta bảo tôi! -Nữ...Nữ thần!-Lin và Kim lắp bắp người run bần bật. Nó đứng dậy chiếu tia lửa làm ba tên con trai cháy thành tro,nó bước đến gần Kim và Lin,ánh mắt tức giận -Nữ Thần!Tha cho tôi,tôi không cố ý!Tất cả là tại cô ta!-Lin run bần bật -Mày..!-Kim liếc Lin -Cả hai phải chết!-Nó hét lên,biến ra một cây súng bắn thẳng vào tim Lin và Kim chết tại chỗ.Máu loang ra. Bây giờ nó ngã xuống, vết thương ở đầu không thể tự lành lại vì chưa biến đổi hết.Nó cố gắng đi ra ngoài rồi tạo ra lửa làm cháy hết cả căn nhà.Nó bước vào rừng nhưng cả bốn phía đều tối đen như mực.Đầu nó càng ngày càng đau như búa bổ.Một số vết thương chưa lành hết nên càng rách ra khi nó di chuyển.Con mèo chạy đến gần nó dụi dụi vào chân nó ý nói "Cô chủ đừng đi nữa!".Nó bế con mèo lên.Lông con mèo bị máu nhuốm thành màu đỏ.Con mèo nhìn chằm chằm vào nó rồi ngủ trên tay nó.Đi được một đoạn nó ngã xuống và ngất đi.Con mèo dụi dụi vào đầu nó nhưng nó không tỉnh lại,cả người lạnh ngắt,con mèo nằm sát vào người nó để sưởi ấm cho nó.Vì kiệt sức nên mèo con cũng bất tỉnh luôn....
|
Chap13: Hắn ngồi chờ lâu quá nên đi tìm nó nhưng tìm mãi không thấy,hỏi người bán rượu mới biết có hai cô gái đã bế nó ra ngoài rồi phóng đi.Hắn tức tốc vào phòng lay lay Khánh dậy -Này!Khánh dậy đi! Nhưng khổ nỗi say quá nên không tỉnh được.Hắn tức điên người đạp cho một phát lăn xuống ghế rồi hét lên -LINH BỊ BẮT CÓC RỒI!DẬY ĐI! Vừa nghe Linh bị bắt cóc,Khánh nhảy dựng lên bây giờ không tỉnh cũng phải tỉnh -Nói lại coi! -Linh mất tích rồi!-Hắn -Chết rồi!Đi tìm hết chưa? -Tìm hết rồi!Chỉ biết là bị hai con đứa nào bế đi! -Tìm nhanh lên!Linh gặp nguy hiểm là tao chết chứ chẳng đùa!-Khánh chạy ra ngoài cùng hắn rồi phóng lên xe đi tìm.Hắn mở điện thoại lên gọi -Tìm cho tao cô gái tên Nguyễn Anh Linh tao gửi ảnh cho!Lục tung cả thành phố này lên cũng phải tìm thấy!Nghe chưa!-Hắn hét -Dạ!Bang chủ! Hắn tắt máy,gửi ảnh rồi lại gọi tiếp -Huy động toàn bộ lực lượng đi tìm cô gái lần trước ta điều tra! -Rõ!Cậu chủ! Hắn tắt máy. Cả buổi tối trôi qua,hắn và Khánh ở nhà đi đi lại lại lo lắng.Hắn gọi -Tìm thấy chưa? -Chưa ạ! -Thấy gọi ngay! -Dạ! Hắn tắt máy rồi gọi tiếp -Thấy chưa? -Chưa thấy, cậu chủ! -Tìm tiếp đi dù có phải lật tung cái thành phố này lên! -Dạ! Hắn cúp máy. -Chưa tìm được!-Hắn quay qua thấy Khánh đang ủ rũ,mây đen trên đầu bay quanh -Chết rồi!Cuối cùng vẫn phải nhờ chú thôi!Hic chả biết mình có bị giết không nữa!-Khánh run run tay bấm gọi -Alo!-Papa nó -Chú..chú ạ!-Khánh run run trong khi hắn đang nhìn Khánh tò mò -Ờ!Có việc gì con gọi cho ta thế? -Dạ...con gặp em ở trong trường ạ! -CÁI GÌ?THẬT KHÔNG?SAO KHÔNG BÁO CHO TA?-Papa nó hét lên -Thật ạ! -Vậy là nó còn sống!May quá! -Nhưng..... -Nhưng gì?Nó bị làm sao à? -Dạ...em..ấy bị bắt cóc rồi ạ! -CÁI GÌ?TÌM...TÌM NGAY EM CHO TA! -Dạ...dạ! Khánh cúp máy. -Ai vậy? -Nhật Lâm! -CÁI GÌ?NHẬT LÂM!-Hắn hét -Thôi ngay nhá!Sao ai cũng thích hét vào tai tôi thế -Sao lại gọi cho Nhật Lâm? -À!Linh là Băng!Úp...Nói nhầm rồi!-Khánh giật mình vì bị hắn lừa rồi nói ra hết -Thế là Băng là Linh,Băng chưa chết! -Ừ!Nhưng đừng nói là tôi nói cho biết! -Biết rồi!Phải tìm cho ra!-Hắn kéo Khánh đi tìm Bên papa nó~ -KHANG! -Dạ!-Khang chạy vào -Khánh tìm thấy em con nhưng nó bị bắt cóc rồi! -Cái gì?Vậy nó vẫn còn sống!May quá~ -Mà.....AAAA....mất tích! -Bảo người đi tìm Băng nhanh dù lật tung thành phố.Không tìm thấy đừng vác mặt về! -Dạ!-Khang chạy đi.... Hôm nay,Khánh,hắn,nó không đi học thì Trang gọi điện cho nó không được liền gọi cho Khánh -Alo! -Chúng mày đi đâu mà không đi học? -Băng bị bắt cóc rồi! -CÁI GI?-Trang đập bàn đứng dậy,cả lớp nhìn,Trang vội vàng cúp máy rồi vơ cái cặp chạy thẳng ra cửa lớp -Này em kia!-Cô giáo gọi nhưng Trang đã chạy mất -Bảo tất cả đi tìm Băng cho ta!-Trang -Băng nào ạ? -Ảnh trên bàn ta đó!Tìm nhanh lên! -Dạ! Trang nhảy ra khỏi cổng trường leo lên xe phóng đi tìm.... Còn nó~ Nó mở mắt,ngồi dậy"Mình đang ở đâu đây?"và"Mình là ai?".Nó đang nhìn xung quanh thì có người mở cửa vào -Em dậy rồi à? -Chị là ai? -Chị tên là Phương,18 tuổi,chị làm cảnh sát tuần tra,đang làm nhiệm vụ trong rừng thì chị gặp em nằm ngất trong rừng,người toàn máu cùng một con mèo nên chị đưa về!Bác sĩ bảo em bị chấn thương vùng não nên đã sơ cứu có thể để lại di chứng! -Em cảm ơn chị đã cứu em!Nhưng em là ai? -Em bị mất trí nhớ?Để chị gọi bác sĩ!-Phương chạy ra gọi bác sĩ.Nó ngơ ngác nhìn con mèo đang nằm trong chăn và vuốt ve nó. 5 phút sau~ Chị Phương vào -Em có nhớ một chút gì về quá khứ không? Nó lắc đầu -Vậy em ở đây với chị cho đến khi nhớ lại!-Phương cười -Chị sống 1 mình? -Ừ!Gia đình chị mất trong 1 tai nạn xe! -Em xin lỗi! -Không sao!Mà em có đôi mắt xanh đẹp lắm! -Dạ!Chị cũng thế mà!Đôi mắt đen vui vẻ! -Ừ!Em nghỉ đi chị mang cháo lên cho! -Em cảm ơn! Nó nằm xuống ngủ.Phương ra khỏi phòng và xuống bếp nấu cháo và mang lên cho nó ăn. Tối~ Sau khi ăn xong,Phương vào rửa bát còn nó đi khám phá biệt thự.Căn biệt thự 2 tầng,sơn màu trắng có vườn hoa,đồ đạc đơn giản phù hợp.Phương với nó ngồi cạnh nhau -Em vẫn tuổi đi học nhỉ?Mai chị sẽ xin cho em vào trường cấp 3 gần nhà.Trường đó dạy tốt lắm! -Em cảm ơn! Nhưng em cũng muốn làm thêm giúp chị! -Thôi không cần đâu!-Phương cười -Nhưng chị đi làm em ở nhà chán lắm!Em muốn đi làm thêm nha chị! -Vậy cũng được!Chị có một bạn thân mở quán cafe em làm việc bưng bê ở đó là được! -Dạ! -Bây giờ chị gọi em là Quỳnh Anh nhé! -Em thích cái tên này! -Bây giờ ngủ thôi!Mai chị còn đi làm và xin học cho em nữa! -Em chúc chị ngủ ngon! -Ừm!Em ngủ ngon!
|
Chap14: Sáng hôm sau~ -Quỳnh Anh!-Phương gõ cửa -Dạ!Em ra liền!-Nó chạy từ VS ra vì vừa VSCN xong Nó mở cửa -Đây là đồng phục trường!Em thay nhanh lên còn xuống ăn sáng đi học! -Dạ! -À!Em bế con mèo xuống luôn nhé!Chị chuẩn bị thức ăn cho nó rồi đấy!-Phương đi xuống Nó đóng cửa và thay bộ đồng phục vào.Đồng phục ở đây rất đơn giản.Áo trắng viền xanh,váy trắng,nơ xanh thắt ở trước ngực.Nó lấy cái cặp trên bàn đã chuẩn bị từ hôm qua rồi bế con mèo xuống -Em mặc gì cũng đẹp nhỉ?-Phương cười -Hì!Bình thường thôi chị ạ!-Nó cười ngượng -Đây em ăn đi!-Phương lấy trong bếp ra hai cái bánh kem và hai cốc sữa đưa cho nó 1 phần -Chúc chị ngon miệng!-Nó cười tươi rồi cầm thìa lên -Woa!Chị làm bánh ngon quá! -Vậy thì ăn nhiều nha! -Vâng! Ăn xong.... Nó với Phương ra xe,Phương đẩy nó vào ngồi rồi sang chỗ lái phóng đi -Ở trường mới có ai bắt nạt em cứ bảo chị!Chị xử hết! -Vâng!-Nó cười Đến trường.... Phương đưa nó lên phòng hiệu trưởng"Cốc cốc" -Mời vào!-Hiệu trưởng -Chào thầy!-Phương và nó -Chào 2 em! -Thầy ơi!Đây là em họ của em,Quỳnh Anh! -Quỳnh Anh à?Em học lớp 11A1! -Em cảm ơn!-Nó -Ừ!-Hiệu trưởng Nó và Phương ra ngoài, -Chị sẽ dẫn em đến lớp! -Chị từng học ở đây? -Ừ! Hai người đang đi thì chuông điện thoại Phương reo -Phương nghe! -................. -Tôi biết rồi!Tôi sẽ đến ngay! Phương quay sang nó -Chị xin lỗi nhé!Chị có nhiệm vụ gấp!Em tự tìm được không? -Em không sao đâu chị!Chị đi đi kẻo muộn! -Vậy chị xin lỗi nhé!Tan học nhớ chờ chị ở cổng trường!-Phương chạy đi -Dạ!-Nó vẫy tay chào Phương rồi đi tìm lớp ---------------------------- Và mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường đối với nó.Hắn,Khánh,Khang,Trang vẫn đi tìm nó hằng ngày.... 5 năm sau Nó bây giờ là một cô gái 22 tuổi,xinh đẹp,quyến rũ vẫn mái tóc tím,đôi mắt xanh ngày nào.Hôm nay là ngày đầu tiên nó đi xin việc và nó đang sắp xếp hồ sơ -Quỳnh Anh ơi!Xong chưa em!-Phương -Dạ!Em xong rồi! Nó chạt xuống.Hai chị em chào nhau rồi mỗi người một xe mỗi người một hướng. Nó dừng xe trước cổng công ti T.K,nó bước vào tiếp tân -Em cần gì? -Em đến xin việc ạ! -Vậy em đi lên tầng 2 rẽ phải đi thẳng là đến! -Dạ!Em cảm ơn! Nó đi vào thang máy,lên tầng hai và rẽ phải,ở đó cũng có nhiều người đến.Nó ngồi chờ khá lâu và thấy ai đi ra cũng buồn. 2 tiếng sau... -Người tiếp theo! Đến lượt nó,nó mở cửa bước vào,tên giám đốc thì ngồi cặm cụi máy tính không thèm để ý -Mời cô ngồi!-Thư kí Nó ngồi xuống đưa hồ sơ cho cô thư kí,cô thư kí đưa cho tên giám đốc.Tên đó dở dở vài trang,khi nhìn ảnh nó thì ngạc nhiên ngẩng đầu hét lên -Băng Băng! Vâng,tên giám đốc đó không ai khác là hắn-Thiên.Hắn nhảy dựng lên ôm nó -Em đã đi đâu hả?Papa,anh Khang và Khánh,Trang lo cho em lắm đó!Em biết là trong 5 năm qua cả gia đình em và anh đã đi tìm em không? -Anh nhầm người rồi tôi tên là Quỳnh Anh chứ không phải Băng Băng gì đó của anh! -Không thể nào?Em chính xác là Nhật Anh Băng Băng chứ không phải ai khác.Từ mái tóc đến màu mắt đều giống! -Nhật Anh Băng Băng?-Nó nói thầm,đầu nó tự nhiên đau như búa bổ rồi nó ngất luôn -Băng Băng!-Hắn lay lay nó -Gọi cấp cứu nhanh lên!-Hắn quay qua thư kí -Dạ! 10 phút sau,nó đã ở trong phòng cấp cứu vì tình trang nguy kịch.Hắn lo lắng đứng ngoài đi đi lại lại rồi gọi cho papa nó -Bác ạ!Cháu tìm được Băng Băng rồi! -Cái gì?Nó đang ở đâu? -Ở bệnh viện thành phố!Bác đến nhanh đi! -Ừ!-Papa nó cúp máy luôn Tiếp theo là Khang -Anh à!Em thấy Băng Băng rồi đang ở bệnh viện thành phố đến đi!-Hắn nói một lèo luôn rồi cúp máy luôn chẳng để Khang í ới câu gì Tiếp là Khánh -Anh à!Có chuyện gì?-Khánh -Anh tìm thấy Băng rồi!Đang ở bệnh viện thành phố!Gọi Trang đến luôn đi! -Dạ! Hắn cúp máy....
|
Chap15: 20 phút sau,tất cả đều tập chung đầy đủ.Papa nó hỏi hắn -Con bé sao lại thành thế này? -bla...blo....-Hắn kể từ lúc gặp nó ở công ti đến bây giờ Mọi người nghe xong thì lo lắng không biết nó có bị làm sao k. 2 tiếng sau~ "Ting...."Đèn cấp cứu vụt tắt,bác sĩ đẩy nó đi ra.Mọi người xúm vào -Bác sĩ!Con tôi có sao không? -Em cháu nó sao không? -............ -Mọi người bình tĩnh!Tôi đã cố gắng hết sức..... -Cái gì?Ông muốn san bằng cái bệnh viện này à!-Trang -Ông có tin là tôi cho ông về hưu luôn không?-Hắn,Khang,Khánh -Tôi...tôi chưa nói hết mà!-Ông bác sĩ toát mồ hôi,run rẩy -Vậy nói đi!-Khang -Cô bé đã an toàn nhưng lần trước cô bé bị chấn thương ở gần đầu dẫn đến mất trí nhớ.Bây giờ nhắc đến những quá khứ khiến đau đầu và ngất xỉu thường xuyên.Gia đình cần chú ý! -Vậy có hồi phục lại trí nhớ được không? -Có thể nhớ lại hoặc mãi mãi không! -Xin lỗi bác sĩ vừa nãy cháu nông nổi quá!Cháu cảm ơn!-Trang,Khánh,Khang,hắn -Không sao!Bây giờ đi làm thủ tục nhập viện,khi thuốc mê hết tác dụng là cô bé sẽ tỉnh! -Vậy papa đi làm thủ tục cho con bé!Các con vào thăm nó đi!-Papa nó -Dạ!-Đồng thanh Nó được đưa đến phòng hồi sức.Khi tỉnh dậy -Con gái à!Ta nhớ con lắm đó!-Papa nó -Con gái?-Nó -Con bị mất trí nhớ!Nhưng không sao con về với gia đình là tốt rồi! -Vậy bác là papa cháu!Vậy những người kia?-Nó chỉ tay ra đám của hắn -Ya!Tao là Trang bạn thần mày nè!Ít nhất phải nhớ một ít chứ! -Anh là Khang,anh hai em! -Anh là Khánh anh họ em và là người chịu trận giúp em!(T.T) -Còn anh?-Nó chỉ hắn -Anh là....là... -là? -Anh là người yêu em!-Hắn phán một câu khiến cho Khang,Khánh,Trang,Papa nó tròn mắt nhìn còn nó nhảy xuống giường đi đến chỗ hắn -Không ngờ người yêu mình đẹp trai dữ,chả biết là có te tua cô nào khác không nữa?-Nó lườm hắn -Haha đương nhiên là phải đẹp trai rồi!Anh không yêu ai khác ngoài em đâu!-Hắn -Và còn trình độ tự sướng cao ngút trời luôn! -Hôhô...quá khen! -Thôi được rồi!Papa và mọi người về đi!Con ở lại chăm sóc em!-Khang -Ơ không được!Để em ở lại,mọi người cứ về đi!-Hắn -Nhưng......-Khang -Cứ để con rể ta ở lại!Mọi người về cho có không gian riêng tư!-Papa nó trêu hắn rồi kéo mọi người ra ngoài vẻ Trong phòng còn hắn với nó -Em có nhớ gì về anh không?-Hắn -Không!-Nó Bỗng điện thoại nó rung -Chị à! -Ờ!Quỳnh Anh à!Em đang ở đâu thế? -A!Em đang ở bệnh viện thành phố! -Hả?Em bị làm sao? -Em đau đầu! -Vậy phòng nào chị đến ngay! -Phòng hồi sức VIP.1! -Rồi chị đến ngay!-Phương cúp máy rồi đi ngay đến bệnh viện -Ai gọi?-Hắn -Anh tò mò làm gì? -Em ngoại tình phải không? -Không phải mà! -Thế là ai? -Ân nhân cứu mạng! -Nam hay nữ? -Nghe biết rồi còn hỏi! -Hỏi cho chắc! 10 phút sau.... "Rầm"cánh cửa phòng nó mở toang ra,Phương chạy vào -Quỳnh Anh em có bị sao không?Bị đau chỗ nào không?Ai làm em ra thế này để chị xử? -Em không sao đâu chị!Chị ơi có người kìa! -A!Xin lỗi em,cảm ơn đã đưa em chị vào đây!Mà em là? -Em là người yêu của Băng ạ! -Băng? -Chị ơi em vừa nhận được gia đình nhưng em không nhớ ai cả! -Vậy là tìm thấy gia đình rồi à!Em may mắn quá!Còn người yêu em nữa đẹp trai quá! -Ha...cũng tạm thôi!-Nó Vậy là nó đã được xuất viện và trở về sống với gia đình,nó cố gắng thuyết phục Phương nhưng không được và 1 tuần nó sẽ đến chơi với Phương 2 lần. Thời gian cứ thế trôi qua và cũng được 3 tháng nó sống với gia đình.Hắn vẫn chưa dám tỏ tình với nó nhưng miệng vẫn cứ nói nó là người yêu hắn.Thỉnh thoảng nó với hắn đi chơi.Papa nó cũng đồng ý vì muốn một con rể như hắn. Mọi chuyện vẫn tốt đẹp cho đến một ngày nó làm xong việc ở công ti ,hắn đòi đưa nó về nhưng nó kiên quyết không chịu và hắn đành về trước.Nó lững thững đi bộ rồi đột nhiên ai đó đánh vào sau gáy làm nó ngất đi và nó không còn biết cái gì nữa.Papa nó,Khánh,Khang chờ mãi vẫn chưa thấy nó về gọi điện cho hắn thì hắn bảo nó không chịu đi về cùng nên hắn đi trước.Và kết quả mọi người đều nhốn nháo đi tìm nó vì sợ rằng nó lại mất tích giống 5 năm trước.
|