Nàng Công Chúa Lạnh Lùng Biết Yêu
|
|
Đang học thì có 3 người con trai đạp cửa xông vào lớp, ai ai cũng cúi chào ngay cả ông thầy cũng vậy, bọn con gái thì ngất lên ngất xuống. Còn nó ko quan tâm nhưng rất bất bình - Vô ý thức_cái giọng nó cất lên khiến ai cũng nhìn kể cả 3 anh chàng - Cô là ai? Người mới à? Sao fải gây ấn tượng mạnh thế?_1 người trong 3 cất tiếng nói, người này rất rất đẹp trai, ăn mặc theo kiểu black style (đen toàn tập), mái tóc đỏ rực như lửa vuốt keo thẳng đứng. Nó ngẩng đầu nhìn từ trên xuống dưới chàng trai đó khiến hắn ta đơ ngay tại chỗ (đẹp quá mà), và chỉ phán 1 câu - Tầm thường - Hình như cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, để hôm nay tôi tiễn cô 1 đoạn_hắn ta sau khi trở về hiện tại thì đe dọa Trên tay hắn ta đã có 1 đốm lửa xuất hiện và đag lớn dần rồi phóng thẳng về phía nó. Ai ai cũng sót cho người bạn mới vào học, còn hội con gái thì mừng thầm vì sắp loại bỏ được đối thủ. Nhưng đốm lửa chỉ cách nó 1 cm thì biến mất, rơi xuống sàn nhà là 1 bông tuyết trắng tinh. 1 người con trai khác nhìn thấy nó liền ẩn tên kia ra - Sorry em yêu, làm em cáu hả? Hehe, hạ hỏa hạ hỏa, ko tốt đâu_người con trai đó cầm tay nó nói. Lại 1 lần nữa cả lớp rơi vào trạng thái chết lâm sàn vì câu nói của anh. Phong Vương thường ngày biến mất mà trước mặt bây giờ như 1 đứa trẻ, lại còn xin lỗi người khác và quan trọng hơn: anh gọi nó là EM YÊU. Chắc các bạn đoán được 3 người này là ai. Đó chính là bộ 3 quyền lực mà Hạ nói. Nó hất tay Quân ra khỏi tay nó rồi chỉ vào mặt Quân và quát lên - Anh tránh xa em ra, ko fải diễn cái bộ mặt cho con đấy, anh có tin em giết anh ko hả? Dám gọi em là em yêu nữa chứ? Anh có tin em cho anh lên đó ( chỉ tay lên trần nhà) mà đàm đạo với Ngọc Hoàng ko? Hay thích ở dưới ( chỉ xuống duới đất) mà ăn bánh kẹo uống trà đá với Diêm Vương_nó khiến cả lớp tròn mắt nhìn nó, lần đầu tiên thấy có người dám dọa giết Phong Vương - Tên này là hỏa vương đúng ko?_nói hỏi Hạ còn tay chỉ về hắn - Hả?...à...ờ...ừ_Hạ đang đơ đơ trả lời đâu hỏi của nó - Thì sao? Cô muốn..._hắn nói thì bị nó cắt ngang - Anh nghĩ mình là ai mà kiêu căng hống hách thế? Đừng tưởng tài giỏi mà ko coi ai ra gì, trên anh có trời, dưới anh có đất, xung quanh anh là người giống anh chứ ko phải thú vật, ko fải lúc nào cũng tự tiện đánh người. RÕ CHƯA_nó nói hắn rồi chỉ cả 3 người (Kiệt đang đơ ngoài cửa)_ Đây là lớp học chứ ko fải ngoài chợ, các người tưởng muốn đến là đến, muốn đi là đi sao? Ở đây ko fải chỉ có bàn ghế, ko fải chỉ có ko khí mà còn có người, có người đấy. Các anh fải làm gương sáng cho người khác học tập chứ, dù j cũng là người đứng đầu nơi đây cơ mà, sao ý thức ko bằng 1 con ruồi thế hả?_nó quát khiến vài người đang cầm máy trợ tim vì quá sock, vài người ngất đi vì quá bất ngờ. Ông thầy đã biến mất từ lúc nào rồi. Bọn hắn thì ko nói được câu vì nó nói quá đúng, xông và đánh nó thì sẽ bị Quân đập cho tơi tả nên đàng ngậm đắng nuối cay trở về chỗ học và thầm rằng: quân tử báo thù 10 năm chưa muộn - Tôi đợi 10 nữa các anh báo thù, ok?_nó đọc suy nghĩ của bọn hắn rồi lại tiếp tục với laptop Buổi học kết thúc, 1 số người thì bái phục vì vừa vào lớp đã gây tiếng vang lớn, 1 số đứa thì nghĩ nó sắp chết vì dám mắng hoàng tử của hội nó. Còn nó thì về nhà, mặc kệ dù có 2 cái đuôi đang theo nó (Hạ và Quân đó), và kết thúc một ngày nói cực kì nhiều.
|
Nó dù lạnh nhưng nói khá nhiều. Nó mà đã tức thì đến pa nó nó còn nói, huống chi là thằng anh trời đánh của nó Chap 3: rắc rối Nó vừa bước đến cổng trường đã bị hơn 1000 đứa con chặn lại. Nhỏ cầm đầu bước đến trước mặt nó - Mày là Kiều Ân? Nhìn cũng xinh nhưng lại là hồ li tinh chính hiệu, mày nghĩ mày là cái gì mà dám mắng bộ 3 quyền lực. Đừng tưởng là bạn gái anh Quân thì cái gì cũng nói_nhỏ cầm đầu ngẩng đẩu cao nói chuyện với nó (ko fải con nhỏ đó kiêu đâu, mà do nhỏ đó lùn quá đấy) - Chó khôn chớ cản đường chủ_nó cúi xuống nói với nhỏ đó bằng cái giọng lạnh tanh - Mày...mày, xông lên đập chết nó cho tao_nhỏ đó sợ nhưng vẫn to mồm Sau lời nói của nhỏ đó, có hàng ngàn quả cầu nhỏ tiến về phía nó. Nhưng nó chỉ lẩm nhẩm thần chú - samina samina_vừa đọc nó vừa phẩy tay khiến mấy quả cầu đả thương chính chủ nhân của nó. Hơn 1000 đứa ngã xuống chỉ sau 1 câu nói của nó, chỉ còn nhỏ cầm đầu đang run lẩy bẩy 1 góc. Nó bước đến nói với nhỏ đó - Nói với chủ nhân của ngươi rằng ta sẽ đợi chứ đừng làm những việc như vậy. Rõ chưa? Nhỏ đó gật lấy gật để sau chạy mất hút luôn. Bộ 3 đã đến trường thấy nó nên Phong chạy lại - Em có sao ko? Có bị thương chỗ nào ko?_ Quân xoay nó vòng vòng - Bà ko sao chứ? Xin lỗi tui đến muộn_ Hạ vừa đến trường thì xông thẳng chỗ nó - Chưa chết! Ok? Bây giờ 2 người bỏ em ra_nó lườm Quân với Hạ - Mà sao em hạ hết lũ này vậy? Hơn nghìn đứa chứ chẳng chơi_Quân nhìn 1 lượt quanh sân trường - Thuật phản chủ_hắn bon chen - À...ừ...mà cái gì?...thuật phản chủ á?_Quân giật mình hỏi lại hắn rồi quay sang nó_ sao em làm được? Thuật phản chủ là giới hạn cực điểm của phép thuật mà - Biết được chết liền_nó đáp_thế có định đi học ko hay ở đây tán phép - Đi chứ, đi chứ_Hạ kéo nó vào lớp Còn bộ 3 đang suy nghĩ về nó Trong 1 góc nào đó của sân trường, có 3 con nhỏ đang cay cú vì ko đánh được nó. Chính là 3 hot girls của trường. Dù ko xinh đẹp lắm nhưng thủ đoạn thì vô biên. Hạ vì ko thích cái trò hot hot đó nên ko ở trong đó. Bây giờ nó đã tiếp xúc với bộ 3 và cũng nói chuyện nhiều hơn nhưng ko bao giờ thấy nó cười. Ai cũng nghĩ nó là bạn gái của Quân thì điều tra lai lịch của nó nhưng kết quả lúc nào cũng là con số 0. Chỉ có bộ 3 và Hạ biết nó là em gái Quân mà thôi. Rắc rối đến với nó ngày càng nhiều. Ko lọ hoa rơi thì bóng ko biết từ đâu bay đến nó với lực cực kì mạnh, ko thì lại cố tình gây sự,... Nhưng đối với nó những việc đó quá bình thường. Có 1 lần có 1 mũi tên phép bay đến làm nó suýt bị thương nhưng nó lại đang nhớ đến Kiệt, người bạn thân nhất hồi nhỏ của nó đỡ mũi tên hộ nó rồi nằm xuống đất và đã xa nó mãi ( Kiệt đi hay chưa thì nó ko biết vì lúc đó nó đã đến thế giới loài người roài nên ko đến dự đám tang của Kiệt). Nhìn thấy mũi tên đã được bắt gọn trong tay hắn thì nó liền ngất đi, làm mọi ngưới hoảng hốt đưa nó đến viện. Ngày hôm sau nó tỉnh lại thì thấy đang ở 1 căn phòng rất trang trọng, Hạ thì ngủ gục bên giường nó, Quân thì ngủ trên sô fa ở trong góc. - Cô tỉnh rồi à?_hắn bước vào căn phòng đưa nó cốc nước. - Cám ơn_nó đỡ lấy cốc nước - Nghỉ ngơi đi, bọn tôi xin nghỉ giùm cô rồi, ko fải đi học đâu - Uk_nó đắp chăn cho Hạ rồi nằm xuống ngủ tiếp Vài ngày sau nó mới được xuất viện vì anh nó ko cho xuất viện sớm. Những ngày sau sẽ thế nào? Nó có thể nở nụ cười thật tươi với những ngưới bạn này ko? Đón chờ chap 4 nhé P/s: chap này hơi ngắn hơn các chap trước. Thông cảm nhé!
|
Chap 4: Bất Ngờ 1 tháng sau, rắc rối đến với nó đã giảm dần vì lúc nào cũng có tứ đại hộ vệ ở bên nó (Hạ và bộ 3, 2 người kia bị Quân ép nên đành nghe theo). - Lớp ta hôm nay có học sinh mới_ông thầy phù thủy nói với lớp - Lại 1 thiên thần tới lớp ta. Hahaha_lũ con trai trong lớp mừng thầm - Ko có đâu, hoàng tử xuất hiện đấy_các girls mơ mộng - Nữ - Nam @¤%*&... Lớp lại rơi vào trạng thái như cái chợ - IM LẶNG_ông thầy phù thủy đập mạnh cây thức vỡ làm đôi rồi nói với học sinh mới_mời em vào lớp. Người đó tiến vào lớp thì con gái nhao nhao lên rằng mình đúng. Người đó đội chiếc mũ lưỡi trai, đeo 1 chiếc kính to che nửa mặt,chiếc áo sơ mi thắt ca vắt hờ hững ở cổ, dáng cao tầm 1m7, nhìn cũng khá đẹp trai. - Em giới thiệu đi_ông thầy phù thủy nói với người đó Người đó bỏ mũ cũng như tháo kính ra thì trở thành 1 cô gái xinh đẹp, mái tóc ngắn nâu nhưng vẫn hiện lên sự phá cách và đáng yêu của cô - Tui là Hà Ngọc Linh_cô gái đó nói nhưng nhìn chằm chằm vào nó thể hiện sự thách thức. Nói xong cô nở 1 nụ cười khiến các boys trong lớp đổ toàn tập, cô gọi binh khí và xông vào đánh nó, nhưng chưa kịp chạm vào nó thì Hạ đã xông lên đánh hộ, Linh đánh với Hạ nhưng vẫn mắng nó - Con oắt kia, hôm nay ta fải giết mi, bỏ đi ko 1 lời từ biệt. May mà ta cũng là người trong thế giới này, nếu ko chắc mi bỏ ta đúng ko?_Linh lườm nó. Nhưng đang đánh thì hắn đã xông vào đánh bại Linh, định giết chết Linh thì có tiếng nó lạnh lùng cất lên - Dừng lại đi, đủ rồi_nó nói rồi tiến đến chỗ Linh kéo Linh dậy - Con oắt đáng chết, ta sẽ ko tha cho mi_Linh cốc vào đầu nó Và hiện tượng trong lớp lúc này là bất động hoàn toàn, kể cả bộ 3 và Hạ. - Mi ko tha thì kệ mi. Ta ko quan tâm_nó nói với giọng hờn dỗi và Quân ngất ngay tại chỗ. Ko biết nhỏ này là người như thế nào khiến nó thay đổi nhanh thế. - Linh là người bạn thân nhất của em ở thế giới loài người_nó kéo Linh đến trước mặt anh nó - Hêlô. Tớ là Nhật Hạ, rất zui được biết bạn_Hạ bước đến chỗ Linh - Ánh mặt trời mùa hè, tên hay lắm. Xin lỗi vì lúc nãy động thủ với bạn, định đánh con oắt kia cơ, ai ngờ bạn xông vào_Linh nói rồi chỉ sang nó - Làm bạn nha - Chắc chắn rồi Sau đó 2 đứa 8 hết truyện này đến truyện khác, ko trên trời thì cũng xuống đất. Ai nhìn cũng thắc mắc, vừa đánh nhau xong mà bjờ thân thế. - Lại bắt đầu rồi đây_nó nhìn 2 con bạn lắc đầu - Bắt đầu gì?_2 đứa đồng thanh - 8 xuyên lục địa_nó - Hứ, kệ người ta_đồng thanh tập 2 - Vẫn kệ mà_nó về chỗ rồi ngước lên ông thầy đang bất động_học được chưa thầy? - À...ờ...ừ...các em...vào học đi_ông thầy Cả lớp bắt đầu buổi học, Hạ là Linh cứ 888 từ đầu tiết đến cuối tiết, bộ 3 thì ngủ, còn riêng nó vẫn chăm chú vào màn hình laptop.
|
Hà Ngọc Linh:17t, tomboy nhưng rất xinh đẹp, người bạn duy nhất ở thế giới loài người của nó. Sở hữu sức mạnh đất. IQ:193/200 ._._._._._._._ Bảng phép thuật - Ân: băng và tuyết Tu luyện: cực kì cao Binh khí: kiếm, roi Điểm mạnh: thời tiết lạnh Điểm yếu: ko có - Phong: hỏa Tu luyện: cao Binh khi: kiếm Điểm mạnh: nóng bức Điểm yếu: ẩm uớt - Hạ: các loài hoa Tu luyện: thường (trog cấp Diamond) Binh khí: dùng hoa làm ám khí Điểm mạnh: thời tiết tốt Điểm yếu: hạn hán, lũ lụt - Quân: gió và sấm sét Tu luyện: cao Binh khí: kiếm, gậy Điểm mạnh: gió bão Điểm yếu: ko có - Kiệt: thủy Tu luyện: cao Binh khí: kiếm Điểm mạnh: mưa Điểm yếu: nắng - Linh: đất Tu luyện: thường ( cấp Diamond) Binh khí: roi Điểm mạnh: ko có (ở đâu cũng đánh được Điểm yếu: ko có .Thuật phản chủ: là cảnh giới cao nhất của phép thuật. Có thể biến sức mạnh của người khác thành sức mạnh của mình và đả thương chính người đó. Rất ít người có thể học được, dù chỉ là 1 câu nói đơn giản nhưng cần nội lực đã tu luyện lâu. Còn nó thực hiện được vì nó ko chỉ biết phép thuật mà võ thuật trong nó cũng đạt tới mức thâm hậu nên hơn người khác rất nhiều. -Giới thiệu một chút về thế giới phép thuật: vị vua đứng sẽ ko fải cha truyền con nối mà sẽ là người tài giỏi quy phục được lòng dân để là vị vua kế tiếp, dù là nam hay nữ. Thế giới phép thuật được chia làm 2: angle và devil. Angle và Devil đối đầu với nhau rất gay gắt. Devil luôn có gắng chiếm quyền lực trong thế giới phép thuật nhưng ko thể. Và Devil vẫn đang có gắng tìm người tài để đưa Devil lên hàng thống lĩnh.
|
Chap 4 (tiếp) Reng...reng...reng_điện thoại của Quân trong lớp, nhìn điện thoại Quân khẽ nhíu mày nhưng vẫn miễn cưỡng nhấc máy: - Tao nghe - ... - Cái gì? Đùa à? - ... - Thiệt hại bao nhiêu? - ... - Mẹ kiếp, đến ngay đây. Quân tức giận đập bàn định kéo 2 thằng bạn ra khỏi lớp nhưng .Bốp. 1 quả cầu tuyết nằm yên vị trên đầu Quân - Đứa nào muốn về với tổ tiên sớm thế hả?_ Quân gắt ầm lên làm cả lớp im thin thít .Bốp. Quả cầu thứ 2 tiếp thẳng mặt Quân - Đứa này đấy_nó nhìn Quân bằng ánh mắt giết người - Tại sao em lại ném anh?_Quân vẫn đang tức giận hỏi lại .Bốp. Quả thứ 3 bay tới mặt Quân - Đã chửi thề trước mặt em mà còn dám lớn tiếng à? Ăn nói fải biết suy nghĩ chứ? Anh học đâu ra kiểu ăn nói đấy hả? Lần này chỉ là 3 quả cầu con con chứ lần sau là đi Tây Thiên mà thỉnh kinh luôn đấy. Rõ chưa?_nó cũng tức mà quát ầm lên. Trong lớp hiện giờ đã đóng băng toàn tập sau lời của anh em nó. - Thôi chết, anh xin lỗi, lỡ miệng ý mà, Ân xinh đẹp rộng lượng bỏ qua cho anh nha. Anh thề, anh hứa, anh đảm bảo là ko có lần sau đâu_Quân nhìn nó bằng ánh mắt cún con rồi lay lay tay nó. - Nhớ lời nói của mình đó_nó lườm Quân - Dạ dạ, "em" nhớ rồi thưa "chị"_Quân kéo luôn 2 thằng bạn ra khỏi lớp trước khi nó chửi anh trên tràng nữa. - Eo ui, con nhóc đó dữ thế mày? Mới nói có câu mà nó suýt cho mày đi Tây Thiên cơ đấy_Kiệt hãi hùng hỏi Quân - Từ nhỏ nó đã ghét người khác chửi thề rồi. Ai mà nói thì nó ko chửi cho 1 trận te tua thì cũng đánh con nhà người ta lên bờ xuống ruộng. Với tao lúc nãy là còn nhẹ_Quân rùng mình kể lại quá khứ hào hùng của nó. - Thảo nào. Mà lúc nãy có việc j thế?_hắn hỏi với bộ mặt nghiêm túc là Quân cũng trở về với mặt lạnh lùng như xưa - Thằng Zin nói 1 bang bên Devil sag chiếm địa bàn. Còn giết hơn chục anh em của ta. May mà bang mình cũng giải quyết xong, bắt được thằng cầm đầu của bang đấy, bây giờ gọi mình đi giải quyết - Lũ chó chết đấy fải giết hết...ưm...ưm_Quân liền bịp miệng Kiệt lại rồi ngó quanh. - Mày làm gì mà như trốn trại thế?_hắn hỏi khi thấy Quân bịp miệng Kiệt. - Ân Ân mà nghe thấy nó giết tao à? Tai nó thích lắm_Quân bỏ Kiệt ra khi thấy đã an toàn. - Chịu mày rồi, thôi đi nhanh lên_hắn giục. Bang của Quân tên là Phan-tom, 1 bang khá hùng hậu ở thế giới ngầm (thế giới phép thuật hoàn toàn giống thế giới con người chỉ khác ở chỗ những con người này có phép thuật), đứng đầu bang là hắn, 2 bang phó là Quân và Kiệt (nói hắn và Kiệt là kẻ thù nhưng chỉ là trong trường về học vấn thôi, còn bên ngoài thì cả 2 là bạn cực kì thân). Kết thúc chap 4. Mong các bạn cho ý kiến về truyện nha!
|