Đồ Điên (Teen Fiction)
|
|
- Sao hả?
- Được rồi, là cô đã lựa chọn đấy..để xem ai sẽ cứu cô ra khỏi đây..
Mắt nó mờ quá..
Tai nó dường như không thể nghe được mọi thứ xung quanh..
Cái chân..nó đang rỉ máu..
Sohy không hề để tâm..cô ta lạnh lùng đóng nắp giếng lại..
- Đủ rồi!! – một giọng nói phát ra..
Sohy giật mình..
Là Dian..anh đã bí mật theo sau Sohy từ trước..
Sau ngày hôm qua vốn anh đã cảm thấy có gì bất thường nên đã bí mật theo dõi Sohy, và kết quả đúng như những gì anh nghĩ..
- Dian...Anh..
- Dừng lại đi!! Thả Zen ra.
- Anh nói gì thế? Em đâu có nhốt Zen..
Dian bước lại gần chiếc giếng..
Ánh mắt anh lạnh lùng soi thẳng vào chiếc giếng.
Gạt Sohy ra một bên..anh mở nắp giếng..
Và đúng lúc này, cảnh tượng anh nhìn thấy là một sinh vật gần như đã chết, chân cô ta chảy máu..sắc mặt tím tái.
Anh nhảy xuống giếng..
Từ từ cõng nó trên lưng rồi leo lên giếng một cách khó khăn..
- Zen!! Tỉnh lại đi! Zen..
Vô vọng thôi..hơi thở của nó cứ thế yếu dần đi..
Dian bấm vội điện thoại..
Rồi chạy ra đường bắt taxi..
Còn Sohy cô ta đứng bất động ở đó..như một pho tượng..
~ Một lát ~
Nó đã được đưa vào cấp cứu..
Hắn lo lắng..
Cùng lúc đó..Kai chạy tới..
Theo chân anh là Lizze.. cô ta mới trở về từ Anh sau 2 năm du học.
- Thế nào rồi? – Kai lo lắng..
- Không biết!! - hắn tuyệt vọng..
- Rốt cuộc là Zen bị sao chứ? – Lizze lo lắng.
- Cô ta bị nhốt xuống giếng trong tình trạng chân bị gãy một cách trầm trọng..Máu cứ rỉ ra...
~ 3 tiếng sau ~
Bác sĩ bước ra khỏi phòng mổ..
Sắc mặt tỏ ra không vui..
- Sao rồi bác sĩ ! – hắn lao tới.
- Hiện tại, tạm thời cô ấy đã qua cơn nguy hiểm..Nhưng có một điều tôi muốn nói với gia đình bệnh nhân..
- Tôi là gia đình của cô ấy..- cả ba cùng đồng thanh..
- Chân phải của cô ấy đã bị gãy một cách trầm trọng, máu từ chân chảy ra quá nhiều, không chỉ mỗi phần xương bị tổn thương , da cũng bị rách nhiều chỗ khiến máu cứ chảy ra không ngừng. Xin hỏi gia đình lúc cô ấy bị gãy chân sao không đưa tới sớm hơn?
- ....
- Còn phần xương, xương bị gãy thành nhiều mảnh. Phần chân bị gãy này không thể chỉ là gãy đơn thuần, có lẽ cô ấy đã bị ai đó dùng gậy hoặc búa đập nhiều nhát vào chân....- sắc mặt bác sĩ càng nghiêm trọng hơn
- ...
- Nếu giai đoạn này không qua khỏi..cô ấy sẽ vĩnh viễn mất đi chân phải của mình.....
|
ĐỒ ĐIÊN Tác giả: xZenlyx Chương 76 Ads Hắn ngỡ ngàng
Cả 3 ngồi quỵ xuống..
Mặt thẫn thờ..
- Bác sĩ, chẳng lẽ không có phương pháp nào có thể chữa khỏi chân Zen sao? – Lizze hỏi
- Rất tiếc, cô ấy được đưa đến quá muộn..
- .....
- Tuy nhiên, còn một phương pháp..- bác sĩ cau mày.
- Là gì thế? – cả 3 sực tỉnh
- Đôi chân hiện tại sẽ không thể sử dụng được nữa. Thế nên, nếu chúng ta cắt đôi chân đó và thay vào một đôi chân giả..thì..
~ 2 tuần sau ~
Nó vẫn hôn mê và chưa có dấu hiệu tỉnh lại..
Hắn vẫn cứ ngồi đấy..
2 tuần qua hắn chưa từng rời khỏi nó, hắn muốn ở lại và là nguồn động viên của nó, khiến nó có thể vì hắn mà tỉnh lại...
- Zen..cô cứ ngủ mãi ở đó thế sao? Tỉnh lại đi, tôi sẽ dẫn cô đi ăn cá viên chiên, đi khu vui chơi,..tôi hứa sẽ không bắt nạt cô..chỉ cần cô tỉnh lại...
Hắn siết chặt lấy tay nó..
Rơi rồi, những giọt nước mắt nóng hổi đó rơi xuống..
- Cô ấy là một cô cái quái tính..Vì anh yêu một cô gái quái tính nên cô ấy luôn tạo bất ngờ cho anh. Cũng vì thế mà tình yêu của anh không bao giờ nhàm chán..Cô ấy vui vẻ, ngộ nghĩnh, luôn muốn nghĩ trò phá phách nhưng năm lần bảy lượt cô ấy thất bại. Nhìn gương mặt ngố của cô ấy mỗi lần thất vọng luôn thấy anh mắc cười..Anh đặt cho cô ấy biệt danh là thỏ ngố..Con thỏ ngố đó cứ từ từ cướp đi trái tim anh. Em muốn biết con thỏ ngố đó là ai không? Mở mắt ra và nhìn anh đi, anh sẽ nói cho em con thỏ ngố đó là ai? ..
Hắn ôm lấy tay nó mãi không buông..
Rồi gục xuống giường..
Bỗng nhiên, tay nó động đậy..
Đôi mắt của nó cũng từ từ hé ra..
Nó đưa tay từ từ vuốt lấy tóc hắn..
Hắn giật mình..
Rồi nụ cười đã trở lại ..
- Bác sĩ, cô ấy đã tỉnh lại!! – hắn hét lớn.
~ Một lát ~
Bác sĩ gương mặt vẫn tươi rói..
- Sao rồi bác sĩ ? – hắn hỏi
- Tình trạng của cô ấy tiến triển khá tốt..nếu cứ thế này thì 2 tuần nữa có thể suất viện..
- Thật sao?
- À..còn một chuyện tôi muốn nói với anh..không tiện nói ở đây, chút nữa anh vào phòng tôi nhé.
- Dạ!!
Bác sĩ bước ra ngoài..
Cùng lúc đó, Lizze và Kai cũng chạy tới..
- Zen, mày sao rồi, khỏe chưa? – Lizze hỏi tới tấp..
Nó khẽ mở miệng..
- T...a...o....ổ...n
- Thôi mày không cần nói cũng được! Nghỉ ngơi đi, à mày có đói không? Tao muốn cái gì cho mày ăn nhé!
Hắn nhìn nó rồi cười..
Nụ cười của sự hạnh phúc..
~ Phòng bác sĩ ~
Hắn mở cửa bước vào..
- Anh ngồi đi!
- Cảm ơn!
- Chắc anh là người yêu của cô gái đó..
- À không! Tôi là anh trai của cô ấy. – hắn đỏ mặt
- Rất tiếc nhưng tôi phải nói điều này một lần nữa. Cái chân đó..vĩnh viễn..sẽ không thể lành lại được..
- ...Nhưng bác sĩ đã nói là tình trạng cô ấy khá tốt cơ mà.
- Sức khỏe của cô ấy đã gần như phục hồi, nhưng cái chân thì ngược lại..Nó còn biến chứng nặng hơn. Anh là anh trai cô ấy, tôi sẽ nói điều này, nếu không lập tức làm phẫu thuật thay chân thì ..cô ấy sẽ mãi mãi không thể di chuyển. . Anh hiểu ý tôi mà đúng không? Hiện nay các bệnh viện đều có chân giả, với công nghệ hiện đại chân giả bề ngoài rất giống chân thật nên anh không cần lo lắng.. Thế nên mong anh hãy thuyết phục cô ấy làm phẫu thuật thật nhanh....
Hắn đờ đẫn bước ra khỏi phòng..
Nhìn nó..nụ cười còn mới nở..lúc nào nữa nó lại sẽ tắt..
~ Hôm sau ~
Nó dường như đã có thể bỏ ống thở..và có thể nói chuyện bình thường.
Nhìn thấy hắn nó cười ..
Hắn bước tới bên giường nó hỏi :
- Khỏe chưa?
Nó gật đầu ngoan ngoãn..
Hắn nhìn nó cười..
Rồi bỗng chốc nó chỉ vào chân của mình :
- Chân tôi...tại sao..không..có...cảm...giác..?
Hắn đờ đẫn..
- Chân cô đang bị thương mà..không sao đâu , rồi sẽ khỏi ngay thôi.
Nó cười nhìn hắn :
- Vậy à..may quá!
Hắn đứng dậy định bước ra khỏi phòng..
Nó kéo lấy tay hắn
- Cảm..ơn..vì..trong..thời..gian..qua..đã..ở..bên..tôi..
Hắn không nói gì..
Những lời nói đó như những mũi dao đâm thẳng vào người hắn. Nếu không phải vì yêu hắn nó đâu có bị thế này..
Cùng lúc đó, Lizze bước vào..
- Xin lỗi vì đã làm phiền!! – Lizze đùa.
Nó bỏ tay hắn ra..đỏ mặt..
~ 3 hôm sau ~
Sức khỏe của nó gần như hoàn toàn bình phục..
Trừ cái chân..
Đợi tất cả ở đó..hắn ngồi xuống bên cạnh nó..
- Zen, tôi có chuyện muốn nói với cô?
- Tôi cũng thế..Anh nói là cái chân tôi chỉ bị thương thôi mà sao lâu khỏi thế, còn nữa sao tôi bị thương mà lại chẳng có cảm giác đau đớn là sao?
- ......Zen hãy bình tĩnh nghe những lời tôi sắp nói nhé.
Gương mặt hắn trở nên nghiêm túc trong bầu không khí bỗng chốc căng thẳng, lo lắng.
- Nói đi!
- Chân của cô....mãi mãi sẽ không thể đi lại được nữa..
Nó đứng hình..
- Ý anh là sao?
- Bác sĩ nói cái chân của cô đã hoàn toàn hỏng, xương bên trong đã vỡ vụn, ngoài ra vì không thể đưa đến sớm nên...
- ....
|
Mắt nó đỏ hoe..
- Ông ta có nói nếu như cô thay chân giả thì khả năng đi lại được là 100%. Nhưng nếu cô chần chừ thì...cô sẽ tàn phế suốt đời..
- Tại sao chuyện như thế anh không nói cho chúng tôi biết sớm – Kai tức giận – Nếu không phải tại cô người yêu quái đản của anh thì sao Zen lại ra nông nỗi này chứ?
- .....
Tất cả đều im lặng..
Cái im lặng chết người ....
|
ĐỒ ĐIÊN Tác giả: xZenlyx Chương 77 Ads Nó lau nước mắt..
Rồi cười lớn.
- Yeah, cuối cùng ước mơ được là siêu nhân chân giả cũng thành hiện thực!!
Mọi ánh mắt nhìn nó..
Duy chỉ có mình ánh mắt Lizze là toát ra vẻ lo lắng..
- Mọi người chắc lo là em không đồng ý đúng không? Nhầm rồi, nãy giờ em lừa đấy, thay thì thay sợ gì.- nó cười
- Zen, em..giả vờ đúng không? .- Kai lên tiếng
- Em nói thật mà, em ổn..Thay thì thay có gì đâu mà to tát..- nó đưa tay lên xoa bụng – Em đói rồi đấy, ai đi mua gì ăn cho em đi được không?
Mọi người nhìn nó lo lắng..
- Kai em thèm cơm sườn, anh mua cho em nhá. Dian em thèm dưa hấu, còn Lizze tao muốn uống coca..
- Được vậy anh sẽ mua cho em..
Kai và Dian bước ra khỏi phòng..
Chỉ mình Lizze, cô ở lại.
- Lizze sao còn chưa đi!!
Lizze bước ra đóng cửa..
Rồi cô tiến lại gần nó..
- Zen, mọi người đi hết rồi, nói cho tao đi, mày đang buồn lắm đúng không?
- Không có! Tao ổn!!
- Nói dối, mắt mày lại đỏ hoe rồi kìa. Tao là bạn thân của mày , chẳng lẽ không tin tao?
Rơi rồi, những giọt nước mắt nóng hổi đó lại rơi..
Nó ôm chầm lấy Lizze
- Tao mệt, tao mệt vì phải diễn thế này quá rồi. Nhưng..nếu tao không diễn thì chắc mọi người lo cho tao lắm, rồi lại vất vả vì tao. Tao không thích!!
- Tao biết, chẳng ai muốn vứt đi chân của mình cả. Nhưng Zen, mọi người chỉ muốn quan tâm tới mày thôi..Nếu cảm thấy nói với 2 người kia không được, mày còn có tao mà.
Nó ngồi đó..tâm sự hết mọi chuyện , tất cả mọi chuyện từ 2 năm trước..
Có lẽ lúc này nó cảm thấy nhẹ nhõm được một chút..
Nhưng có ai ngờ, không chỉ mình Lizze là người nghe tất cả..
~ 1 tuần sau ~
Ca phẫu thuật đã được sắp xếp..
Nó ngoan ngoãn nằm trên giường bệnh chờ phẫu thuật..
- Zen, cố lên! – Lizze động viên
- Yên thơm..tao là siêu nhân không sao đâu.
Lizze bật cười..
Bác sĩ tiến vào cùng các cô y tá..
Giường bệnh của nó đưa đưa vào phòng phẫu thuật..
Ca phẫu thuật bắt đầu....
|
ĐỒ ĐIÊN Tác giả: xZenlyx Chương 78: Kết Thúc Hỗn Độn Ads Ca phẫu thuật thành công..
Nó đã hôn mê 3 ngày rồi.
Sohy cũng từ đó mà bị điều tra..
Cô ta bị bắt và đang trong thời gian chờ án..
~ 2 tuần sau ~
Nó tỉnh lại và đang cố gắng làm quen với cái chân..
Không như những gì mọi người lo nghĩ, tâm trạng nó khá vui...
~ Chỗ hắn ~
- Dian em định đi thật à ? – chị quản lí cất tiếng
- Chị thấy em giống đùa lắm à!!
- Nhưng..đang yên đang lành sao em lại chuyển qua Mĩ.
- Vì..nếu như em ở lại đây, cô ấy còn xảy ra chuyện gì nữa..mất đi cái chân đã làm cô ấy đau khổ lắm rồi, em không muốn cô ấy mất đi bất cứ thứ gì khác..
- Em biết mà, cô ấy trở lại là để gặp em..em đi như thế khác nào đâm mũi dao vào tim nó.
- Lần trước là suýt vào tù, lần này là mất cái chân..Nếu em ở lại còn mất gì nữa hả chị?
- Em không định chào tạm biệt nó hả?
- Em muốn đi trong lặng lẽ.
- ......
Chị quản lí im lặng..
Hành lí của hắn đã thu dọn xong
~ Ngày hôm sau ~
- Này, Lizze sao giờ này hắn chưa đến nhỉ ?
- Mày nói ai?
- Dian í..đáng lẽ giờ này hắn phải ở đây rồi chứ..
- Chắc bận gì đó..
- Ừm..
~ Chỗ hắn ~
Hắn bước ra sân bay..
Hàng loạt ánh mắt đổ dồn vào hắn..
Cứ như thế hắn bước dần lên máy bay..
~ Chỗ nó ~
Cùng lúc đó, Kai bước vào vội vã..
- Liz, Dian có đây không hả?
- Không có!! Có chuyện gì hả ?
- Hắn đi rồi, sáng ngày tôi có thấy hắn cùng với đám quản lí xách hành lí lên sân bay..
Nó sững sờ..
Bật dậy, chạy vội ra ngoài.
Nhưng cái chân mới không cho phép nó chạy nhanh..
Muộn rồi!! Hắn đã đi..
Giờ này chỉ còn bức thư đẫm đầy nước mắt của nó..
‘’ Zen, nếu em đọc được bức thư này thì chắc anh đã đi rồi..Em yên tâm tiền viện phí anh đã trả đầy đủ..À, cái chân của em chắc cũng sớm khỏi thôi. Chắc em tò mò lắm vì lí do anh đi, nhưng anh chỉ đi qua đó mấy năm rồi về, lúc về anh muốn em trở thành một người mạnh mẽ hơn bây giờ, anh muốn em theo đuổi ước mơ.. của bản thân‘’
Nó đọc trong dòng nước mắt ..
Đó là tất cả những dòng mà hắn để lại..
Ps : truyện chỉ còn 1 chap nữa là kết thúc..Các bạn muốn kết thúc như thế nào?
~ 3 năm sau ~
- Giám đốc cho em một cơ hội nữa đi, rõ ràng hôm qua em có việc mà..Em nói thật đấy!! – nó van nài
- Hôm qua, cô có biết cả ekip chờ cô vất vả thế nào không? Cô có việc thì phải thông báo trước chứ, là trưởng phòng cô có thể vô trách nhiệm thế à?
- Em biết lỗi rồi mà, một lát nữa em sẽ trực tiếp đi gặp chàng ca sĩ đó rồi xin lỗi!!
- Cô..cô tưởng thế là xong à, ca sĩ hôm qua vì không có nhà thiết kế mang đồ tới đã không hoàn thành được MV, dẫn đến cả công ty bị liên lụy..
- Thế giám đốc bắt em phải làm sao?
- Cô..
Ngoài kia, hàng tá người đang nhìn vào bàn tán xôn xao
- Khổ thân bà trưởng phòng , gặp ngay ông giám đốc tọc mạch.
- Mà cũng đáng ai bảo hôm qua không tới..Tôi nói thật chứ được làm việc với ca sĩ nổi tiếng, đã thế còn được tự tay thiết kế đồ, sướng thế không biết hưởng..
- Bà nhìn cái chân của cô ta đi, sao cô ta có thể chạy nhanh được chứ...
- Mà nghe nói trước đây ả giật người yêu của ai đó rồi bị người ta hãm hại dẫn đến cái chân thế kia..
- Cho đáng đời!!
Mấy nhỏ nhân viên tàn nhẫn đứng nói cười hồn nhiên..
Nó bước ra, mặt lạnh bước tới
- Các cô đứng đây làm gì!
- Dạ dạ..bọn em đi làm việc ngay đây!!
- Đứng lại!!
2 nhỏ nhân viên tím tái mặt mũi, cúi đầu xuống..
Nó bước lại gần , nhìn từ trên xuống dưới..
|