Chuyện Tình Tay 3 Giữa 2 Hoàng Tử Lạnh Lùng&Cô Nhóc Ngổ Ngáo
|
|
Chương 36 Ads - Đứng lại! ( Dương gằn giọng)
-………
Sau đó Dương chỉ tay vào tôi:
- Hôm nay - nhỏ- thuộc về tao !!!! ( Gằn giọng hết mức )
- CÁI GÌ ???!!! ( Tôi cả con Phương trố mắt )
- ………
- Ak ……umk( tôi ấp úng khi nhớ ra cái giao kèo của 3 chúng tôi: TM – Tôi – DƯƠNG . Chắc chắn hôm nay tôi phải ở nhà hắn rồi ( Dương ) . Tôi cũng đã dọn dẹp hành lí sang bên đó ….Haizz) ( tôi thở dài )
- Hương ( Con Phương hướng ánh mắt khẩn thiết vào tôi )
- Không sao đâu ! Tao ổn ! ( Tôi cười nhẹ với con bạn cảu mình , nhằm bảo nó không phải lo lắng cho tôi . Tôi biết mình đủ mạnh để xử lý tất cả )
Tôi quay mặt sang Thái Minh nói :
- Quân tử nhất ngôn !!
Nói xog tôi quay đi , bước lên xe , nhìn qua khug cửa , tôi hướng ánh mắt buồn buông vào Phương và cả vào……TM . Tôi nói câu “ Quân tử nhất ngôn ” nhằm đả kích Dương và TM . Tránh hai an hem nhà này đỡ ‘ cắn nhau ” không thì “ chó mèo cắn nhau , ruồi muỗi chết ” Ặc …ặc
( Tác giả : Sao lại ví mình với ruồi muỗi chứ , thiên nga không ví ………hức……hức…….hehe)
Tôi vs Dương chạy xe băng băng trên đường . Xe rã sang một hướng mà tôi không hề biết vì từ trước đến nay tôi có biết nhà Dương đâu . Tôi chăm chú nhìn hai bên đường dài , những chiếc là vàng rơi đầy đường , gió thu xào xạc quá
- Đẹp quá ! ( Tôi thốt lên )
Dương vẫn im lặng
Tôi vẫn quan sát , mắt sang rực ……..Quả thực là đẹp ơi là đẹp , cứ thư là 1 thiên đường trên cõi mộng ý . . Một con đường hai hàng cây sừng sững , ; lá vàng như trải thảm tòa bộ con đường, ………. Phải nói là như sứ xở thần tiên bên sữ xở Kim chi Hàn Quốc vậy . Đi từ từ , tiên gần thêm . OA ! Tôi sững người.
Cả một cái cổng to , to bằng cả chiều rông của con đường . Từ ngoài nhìn vào trong , to , to , phải nói là rất to . Sao mà giống một thành phố thu nhỏ vậy trời ???!!!. Nhưng nó không có người , một thành phố đẹp ơi là đẹp
Tôi há hốc mồm , “ rớt rãi dòng dòng ” nhìn mà muốn nổ con mắt
- Sao thế này !! ? Cả cái con đường to đùng đùng mà chỉ dành riêng vad dẫn vào 1 ngôi nhà thôi ư ??? AAAAA ( Tôi ngạc nhiên, chưa bao giờ tôi ngạc nhiên đến vậy , tôi hét )
- CÂM !! ( Dương vẫn lạnh lùng )
- Nhà anh đó hả ?? Đẹp quá !!
- Đó không phải là nhà …….mà …….. ( Dương chưa nói hết đã ngừng )
- Ak ! Đó là 1 thành phố , một thành phố tuyệt đẹp ……nhưg sao không có người vậy ( Tôi thắc mắc )
- Tôi đã xây cho riêng mình tôi và…….
- AI ????
Dương nhìn thẳng vào ánh mắt của tôi :
- Người tôi yêu ……. ! ( Giọng Dương yếu dần )
- Uồi !! Cô nào mà có phúc quá zợ ?? Chắc cô ấy sướng khi ở ngôi nhà này lắm nhỷ…………. ( Tôi cười tươi rói )
- Chỉ tôi và người ấy ms được bước chân vào đây ( Dương nói tiếp )
- Thế á !! Cậu khắt khe quá nhỷ ……ơ …..hình như là……….( đầu tôi bỗng thoáng qua một ý nghĩ )
ỌC !!!! ỌC !!!!
Bỗng bụng tôi biểu tình và chỉ nghĩ đến việc ăn . ẸC !!
( Tác giả : nói như thế thì các bạn phải biết nhỏ đang nghĩ gì rồi chứ . Đấy !! Cứ ăn là mất hết lý trí ! Chẹp chẹp )
- Cô đói bụng chưa ??? ( Dương như đánh trống lảng )
- Rồi !! Rồi !! ( Tôi gật đầu lia lịa )
- Vào ( Dương phán rồi bước vào luôn cánh cổng lớn )
Từ một ngôi nhà…….Không !! Phải nói là một biệt biệt thự cao tầng . Thằng Hải - thằng em trai ngoan ngoãn của tôi bước ra mơt cửa :
- Anh Dương……! ( Hải cúi chào )
Dương không nói gì mà chỉ bước vào
Tôi vẫn ngẩn tò te, đứng lù lù trước cổng , to quá , nhìn nhiều lác mắt mất . HIX HIX
Các bạn hãy lien tưởng đến khu “ ROYAL CITY ” ! Khu nhà này còn cao , to , cao và rộng hơn gấp 3 lần cái đấy cơ . Vào đây , chắc từ bây h đến gìa cũng chưa đi hết. Ặc …..ặc…..sợ quá .
- Không vào ak mà còn đứng đấy
- Vào ???!!
- Chả vào ! Thế mi có định “đớp ” không ??
- Có có !! ( Tôi gật đầu một cách dứt khoát )
Rồi tôi đi theo thằng Hải , nó đãn tôi vào một khu nhà lớn . Những tòa nhà ở đây không có biển , không có chỉ dẫn , Chắc chỉ dành cho những người đầu óc tốt , trí nhớ tốt
- Đang đi đâu vậy ( Tôi thắc mắc )
- Ăn !!
- Ak……biết rồi
Rồi tôi bước vào
- Hả ??!!! ( Tôi há hốc mồm …….Tầng 1- tất cả cứ như là một nhà hàng , có chữ này - Nhật )
- ………….
- Ta không thích ăn đồ Nhật , ta bị dị ứng !!
- Biết rồi ! ( Vì nó là em trai tôi, 2 chị em ruột cùng chung 1 “ rốn” thì tất nhiên phải biết rồi.)
Tôi bị dị ứng đồ Nhật vì: đồ Nhật chủ yếu là cá- mà còn là cá sống nữa chứ….
Hồi còn nhỏ, ba tôi đi câu về, câu được 1 chú cá thia thia. Ba tặng cho tôi chú cá đó, mặc dù món quà rất nhỏ nhoi… Tôi rất thích thú và ngày đêm chăm sóc chú cá…. Có chuyện vui buồn gì đều ra “ chia sẻ” với nó. Ngày đó, tôi phải đi mẫu giáo như bao đứa trẻ khác, khi đi học về, tôi sững sờ khi thấy 1 con mèo “ khốn khiếp” đang ăn 1 con cá…… tôi giật mình vội vàng đi vào trong nhà tìm “ em cá” của tôi…cầu trời phù hộ đó không phải….,…...
OMG! TRôi không thấy em ý đầu…tôi nước mắt giàn giụa, chạy ra ngoài sân để “ tính sổ” với con mèo kia…tôi đuổi , con mèo chạy luôn, để lại 1 góc cái đuôi của “em ấy”. Huhuhuhu… Mấy hum sau đó tôi khóc suốt, làm phiền bố mẹ tôi suốt. Ba tôi bảo là sẽ câu cho tôi con cá khác nhưng tôi nằng nặc không nghe. Tôi đã tự hứa với mình rằng sẽ không bao giờ ăn cá nữa, không bao h ăn đồ sống nữa..và cả cuộc đời phải căm thù họ hàng nhà bọn mèo vô tâm, tàn nhẫn ….Tôi đã bị dị ứng cá từ lúc đó….Những đồ tái, sống phải được làm cho chín, thật chín tôi mới dám đụng đến…
Tôi trở về với thực tại.
|
Chương 37 Ads Lên tầng 2 .
HẢI SẢN
- Không không không….cá ,……toàn cá! ( tôi lắc đầu quầy quậy, sợ hãi)
- Biết rồi! Nói nhiều. Lên tiếp đi. ( Thằng Hải nhăn trán. Trông ông già kinh @@ )
- Mày ăn nói dạo này ông già quá đấy…hix hix ( Tôi vừa nhăn mặt, vừa cười cười)
- Gì??? Nói lại! (Thg` Hải tối mặt)…- Mi thì trẻ …haha…thế thì chứng tỏ mi loại siêu già…hahaaha( thg` Hải cười lớn)
Tôi tím mặt …bị nó bật lại ghê quá. chịu thua luôn. ==
- Thôi….Ta đói sắp chết rồi ne````````````````````! ( Tôi dài giọng đánh lạc hướng)
Sao dạo này mình tụt hạng thế nhỉ? Hồi trước khi gặp 2 “ cục cức” kia ( Cục băng ạ) tôi bá đạo trong việc xỏ đểu, cãi nhau lắm mà…bây h còn không cãi được thg` em trai- thg` Hải ..==…Phải nghĩ cách lấy vị thế mới được. Cố lên ! ^^
………………………….
Chúng tôi lại lên tầng 3!
HÀN QUỐC!
- Tầng này…………( tôi chần chừ)
- Vào đại đi….đang đói mà cứ dài dòng…vào khu đồ nướng mà ăn…kén..,.! ( thằng Hải bực dọc, nhăn nhăn nhó nhó như con khỉ)
- Ờ! Nướng chin vào đấy…thôi! Vào đê!
Thế là tôi vào ăn đồ nướng vậy..
- Tên Dương đâu rồi?
- Tên????!! ( Thằng Hải tức giận)
- Thì sao? Hắn bằng tuổi ta, thích gọi gì thì gọi chớ! Ta có giống mi , là đàn em của hắn đâu?
- Mi….
- Không mi miếc gì hết…..thế ta là chị mi, sao mi không gọi ta là chị? ( tôi vênh mặt lên vì tóm được thóp của nó)
- Mi…….
- Thôi….gọi như nào cũng được, tha cho mi….Ta đớp cái đã….”có thực mới vực được đạo” chứ??? Hihihi.
- ……… ( thằng Hải cũng không nói gì nữa…lặng yên ăn với cái ấm ức trong lòng ^^)
Rồi tôi thản nhiên làm “ nhiệm vụ cao cả” . Tên Dương thì chẳng biết đi đâu rồi.
- Ăn no rồi! Woa! Dễ chịu thật! Đi nghỉ thôi!....Mà….nghỉ ở đâu bây giờ?
- Từ từ…ăn xong mà nằm thành bò đấy….( Thằng Hải lại xỏ tôi)
- Bò thì bò nhưng cũng từ 1 mẹ mà ra thôi…hahaa
Tôi lấy lại vè “ phong độ” của mình rồi đấy…hahaa…nhưng chắc chỉ với thằng Hải thôi @@...Thằng Hải không cãi lại được liền im lặng tìm cách trả thù ^^ hahaha
Rồi thằng Hải đứng dạy đi thẳng, tôi lấy thế để chạy theo nó vì biết nó đã “đầu hàng” rồi…hiiihi
Nó dẫn tôi tới một tòa nhà to gấp 3 lần các tòa nhà khác…Chắc là khu nhà chính đay mà..
- WOA! ( Tôi phải nói là “ rớt rãi” lòng thòng)
- Mi từ nãy như con dở hơi ý….Xấu hổ! ( Thằng Hải cảm thấy nổi da gà vì thấy tôi cứ tưng tửng tưng tửng từ nãy.)
- Dở hơi nhưng vẫn bình thường hơn mi. ( tôi lại xỏ cho nó tối mặt)
- Mi…….
- Hahhahahahahahahahahahaha ! ( Tôi ôm bụng cười sặc sụa vì cái bản mặt của thằng Dương..)
- IM LẶNG GIÙM CÁI! ( Thằng Dương nổi khùng, điều đó làm tôi càng cười kinh khủng hơn..)
- Hahahahhahhahahah
UỲNH UỲNH UỲNH!
Các bạn đó là tiếng gì không? Hahaha…đó là tiếng dậm chân nổi máu mề của thằng Dương. Chắc từ nãy nham thạch sắp phun trảo rồi nhỉ? Hahahaaha
- CHIM CÚT! ( Tôi hét to tướng…lúc đó thằng Hải chưa ra khỏi cửa, dừng lại, ném cho tôi ánh mắt tức giận…hahaa…)
- hừ…hừ….!
- Ak ak ak…không có gì đâu ! Không có gì đâu…ý ta là ở đây không có món đặc sản “ chim cút” ak? Ta đang them ý mà…hiihi
- Mi muốn ăn nữa??
- Ak Không…Mai đi…Sáng mai nhé! ( Nói xong tôi xua xua tay)…- Thôi…mi cứ “yên nghỉ” đi…
- Nhan sắc thì có hạn mà thủ đoạn thì vô biên
Một lần nữa, tôi lại xỏ nó…tất nhiên là em Hải lại đùng đùng nổi giận rồi….nó bỏ đi ngay, trước khi đi, nó để lại 1 câu:
- Nhan sắc thì có hạn mà thủ đoạn thì vô biên
- Chuyện…chị của em mà……hahaha….
Lại xỏ được nó rồi…hớ hớ…hạnh phúc quá! Phải nói rằng thằng hải đã lên cơn
-AAAAAAA! ( Nó hét rồi chạy đi)
santruyen.com
Còn tôi cứ đứng đấy ôm bụng cười như điên như dại
- Hahahahhahahahahahahahahahahaahhahahahahahahaha! Ôi ! Cười đau cả bụng! E Hèm! Thôi! Cút- Phắn- Xéo nhé cục cưng….hahahaa
Nói xong tôi “cười nốt 2phút” @@.
- Ơ? Ngủ ở đâu giờ? Phòng ta ở đâu? Hix hix…Như này làm sao tìm đây? Thôi, mò mẫm vậy. ( Tôi tự động viên mình)
Bây giờ tôi mò mẫm tìm phòng để ngủ. Đây được cấu trúc kết hợp nhà nghỉ với cấu trúc biệt thự…..Sao mà ghê rợn vậy trời, Cả cái khu này có đúng 3 người thôi sao?...Thôi… đi tra bản đồ phòng cái đã…..Đạp ngay vào mắt tôi là chữ “ PHÒNG VIP-25” ….tôi cười khấy:
-Hà hà! Tiểu thư đây phải ở phòng VIP chứ lị….Hehehe!
Tôi bấm bấm thang máy dẫn lên tầng 25- Phòng VIP.
-Hả????!! WOA!
Phòng VIP này là cả 1 tầng của tòa nhà…có hồ bơi,…… đầy đủ luôn….
Tôi chạy nhanh vào trong….sung sướng “lác mắt” luôn…cả cuộc đời của tôi chưa bao h mơ được bước chân vào nơi như thế này…còn chưa bao h thấy trên mạng nhà nào như nhà này….
Thấy có 1 chiếc giường ngủ….rộng hẳn 15m @@.... Dài 20m @.@/@.@/@.@/@.@/// 1 Chiếc giường to bằng 2 cái phòng nhà tôi luôn. @@...Kinh khủng quá!
(t/giả: độc giả thông cảm… @@ Tả kinh thế mới oách ạ ^^ )
Tôi mê lắm rồi……Phóng nhanh, phi lên giường….nhảy chồm chỗm, nhảy như điên vì sướng quá!
Bỗng……..Tôi há hốc mồm, mắt trợn tròn……..
Tên Dương không biết từ đâu hiện ra,…cởi trần mới đau….Thân thể bên dưới chỉ quấn 1 chiếc khăn tắm T.T ….TT….. Đó là cả 1 thân hình vạm vỡ , săn chắc, 6 múi…@@ chuẩn hết biết….TT ( Lại khóc)
|
Chương 38 Ads Từ nãy tôi vẫn ngồi im như tượng, mồm há, mắt trợn , chưa có động tĩnh gì…
Dương thì mới đầu cũng ngạc nhiên, sau đó lại lạnh lùng như đầu… tự nhiên như không có ai ở đây…
Hắn tự do thả mình xuống giường, chỗ ngay gần tôi ….TT….Thật không thể tả được cảnh tượng lúc này…TT.
- Muốn “ lên giường” cùng tôi ? @@. Dương nhếch mép 1 cái làm tôi “ hốt hền”…mắt, mồm run cầm cập….Vì biết tôi luôn giữ trong trắng cho bản thân )
Bây giờ tôi mới sực tỉnh vì lời nói “đen tối” của Dương:
-AAAAAAAAAAAAAA! ( Tôi hét cực đại luôn)
Sau đó mặt tôi đỏ lừ, tôi lấy hết chăn quấn quanh người…( Trông hơn con điên), úp đầu xuống cái gối…
Lại 1 việc làm tôi thêm điên hơn:…tên Dương lại nhếch mép 1 cái, dịch sát người trần của hắn vào tôi……1 mùi nước hoa rất “men lì” thoang thoảng ở mũi tôi….rồi hắn tiến lại gần…gần….
-Ý em là sao? ( Dương vờ ngọt ngào, cười thầm lăn lộn trong bụng)….(* Dương nghĩ: hhahahahahahahahahahhahahahahaha.. Con nhỏ này sắp thành quả gấc rồi……..hahahahhahahaha)
(t/giả: nham hiểm quá! @@)
Tôi nhấc mặt lên:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA( Tôi hét đến nỗi acr cái khu này đều nghe thấy…mỗi tội không có ai ở đây)
Thằng Hải ở khu khác mà còn nghe thấy…Tất nhiên là cười thầm trong bụng vì có người trả thù hộ…
( *Hải nghĩ: hahahahah….Chết mi đi! Anh Dương chắc có trò vui lắm nhỉ? Chắc mi sợ mất mật ý…mai ta phải xem kết quả ra sao thôi…..hahaha…mà công nhận mi thâm hiểm thật đấy Oải Hương ạ..Ta đến chết sớm thôi ==)
- Điếc tai quá! ( Dương nhăn nhó)
…………… Vẫn hét………….
Từ từ ….từ từ….Dương dí sát mặt hắn vào mặt tôi……một nụ hôn vào má……….IM LUÔN.
- Tránh xa tôi ra…..Cậu định làm gì? (Tôi hét).
- Làm gì à? (Dương nhếc mép)……. - Tự cô biết .
- AAAAAAA (lại hét)
- Cô mà hét nữa thì đừng trách tôi “đen tối” ( Dương dọa một cách “đen tối” nhất).
- ……………………………………..
Thế rồi, không muốn tôi “lên cơn” thêm nữa, Dương mới đứng dậy, đi vào trong một căn phòng (chắc là một nhà tắm).
Tôi bây giờ nhanh chân nhanh tay, quay người để bỏ cái chăn ra……xong rồi phóng thật nhanh ra khỏi cửa.
UỲNH!(tiếng đập đầu vào cửa to tướng).
- Máu……….huhuhu (tôi khóc to khi thấy máu trên trán tôi “phun ra” , rất nhiều, toàn màu trắng ạ @@ )
Là thế này, cửa đang mở, tôi nhanh chân chạy ra, bỗng cửa đóng lại……tôi đâm vào.
Từ trong nhà tắm, Dương bước ra với bộ thể thao rất chất!
- Đồ đít nhái……..(sau đó là một tiếng cười sặc sụa của Dương)
Tôi thì vẫn choáng…….sau đó đứng dậy, xoa xoa cái chán.
- Do cậu làm đúng không?(lần này tôi thông minh đoán ra)
- Tùy cô(hắn vẫn cười sặc sụa)
Chưa bao giờ tôi thấy tên này cười…tự nhiên hôm nay cười hơn thằng khùng:
- Thằng điên! ( tôi chửi luôn…phần vì đang đau trán, mà lại do thằng cha này làm nữa chứ….chắc hắn có điều khiển cửa chứ gì…..khốn khíp….Tưởng hắn tha cho mình chứ…ai ngờ……)
Tên Dương bị tôi chửi….hết nhăn nhăn nhở nhở , lại chuyển sang lạnh lạnh, giá giá, đá đá luôn:
-Nói lại! ( Gằn giọng)
-Thằng điên!
-Tiếp!
-Điên!
-Tiếp!
-Điên!
……………….
santruyen.com
Dương đi thật nhanh, tiến gần lại tôi, giữ lấy đầu tôi, nghiêng đầu và dành cho tôi trọn 1 nụ hôn… Tôi vẫn đứng đó trợn mắt, đơ cả người, sau đó giật nảy mình, tôi lập tức đẩy tên Dương ra:
BỐP! ( 1 cái tát rất mạnh dành cho hắn)
Hắn tỏ vẻ “muỗi đốt i nốc” làm tôi bực ơi là bực…..
- Được hôn mà bị đánh cũng đáng….( Hắn làm tôi tức nổ mề @@)
Đang định dành tặng hắn 1 phát tát nữa thì….
- Một nụ hôn bằng một cái tát! ( Hắn phán 1 câu làm tôi điên tiết hơn……tôi biết nếu tát hắn nữa thì ôi ôi! Ôi cái đời con gái của mình…..hắn sẽ làm thật đó…ôi không nên liều)
Tôi không tát nữa mà dậm chân huỳnh huỵch ra cửa.
- Mở cửa ra! ( Tôi gằn giọng)
- Một nụ hôn - mở cửa. ( hắn vẫn thản nhiên)
OMG….chuẩn bị có án mạng xảy ra rồi…TT…Lần này mề tôi nổ luôn rồi…Tôi tiến lại gần hắn…dơ tay lên để lấy hết sức mạnh tát….
- Một cái tát - một nụ hôn. ( mặt hắn vênh vênh)
Dơ tay lên……tay tôi run run, rồi dật phắt xuống vì không làm gì được hắn…Tại sao cứ gần hắn là tôi muốn “phòi máu” thế? Chúa đất thiên địa ơi????? Không thể chịu được………………………………..
Lần này tôi lại lấy lại vẻ “ thơ ngây”…
- CÁI TÊN NGẠO MẠN! ( Tôi dí mặt tôi vào gần mặt hắn, sau đó vênh mặt lên, phán)
|
Chương 39 Ads Hắn lại nghiêng mặt, lại nhẹ nhàng đặt làn môi lên môi tôi, chưa kịp ngạc nhiên, chưa kịp tức giận thì hắn thẳng đầu trở lại, phán:- Đổi lấy cái mở cửa… ( Sau đó hắn quay người ra đằng sau…..và cửa bật mở…)
Tôi tức run người….sợ rằng nếu tát hắn thì cửa sẽ lại đóng……..nhịn là tốt nhất….khi nào tìm cơ hội trả thù sau…. Hắn nhếch mép 1 cái , còn tôi thì chạy vụt nhanh ra ngoài…và lần này thì như hắn nói, tôi “bảo toàn tính mạng”…
Khi đã ra khỏi cửa, tôi lấy gấu áo lau , lau, lau cho hết cái thứ “ bẩn bẩn” kia đi……..
- AAAAAAAAAAAAAAAA! ( Tôi hét thật to cho vơi hết nỗi giận)
(* Chú thích: Trong căn phòng đó, Dương đang nằm trên giường cười vật vã…Xong rồi như thấy cái gì đó là lạ…anh lại lạnh lùng: “ Quái! Mình làm sao thế này, từ cái hồi đó, mình chưa bao giờ mỉm cười cả….Phải vô tâm vào….!@@” …..Nhưng Dương vẫn cảm thấy vui vì đã được hôn nó…….chàng đã “say” rồi sao?)
Tôi đi trên một hàng lang dài, chọn đại một cánh cửa, tôi mở cửa đi vào trong…Ôi! Sao căn phòng đẹp thế nhở? Mỗi tội không đẹp bằng cái phòng kia….Thôi kệ, nói chung là không tưởng tượng nổi cái khu này nó đẹp như thế nào đâu..
Tôi uể oải mò tới giường….Thả mình xuống và nằm nghỉ 10-15’ , sau đó dậy và lấy quần áo đi tắm. Tắm xong, tôi bước ra 1 cách sảng khoái. Ngả người xuống bộ sofa, mở TV lên, đang có bộ phim ********* , tôi chăm chú theo dõi….
Đến đoạn người con trai và người con gái tựa vào nhau bên xích đu, chàng trai nói với cô gái 1 cách dịu dàng:
- Ngôi nhà này, chỉ anh và em được sống, sẽ sống bên nhau trọn đời…mãi mãi nhé! ( Chàng tải nói xong, 2 người ôm nhau thắm thiết…)
Bỗng trong đầu tôi hiện lên 1 ý nghĩ rất là “củ chuối”….: “ Tên Dương nói thế là sao? Ta và hắn sẽ bên nhau mãi mãi, trọn đời á….Giống trong phim này đấy hả? Mà cũng phải…chàng trai trong phim đẹp zai như hắn, ak không, hắn đẹp trai hơn. Còn ta giống cô gái đó đó sao? Chắc là ta phải đẹp hơn rồi…hơ hơ…Thôi thôi…Nghĩ như này thôi chứ ta mà ở với hắn 1 ngày chắc khu này thành 1 chiến trường, cái tên “dê già” ý…..)
Thoát khỏi dòng suy nghĩ, tôi lại nhớ lại câu nói của hắn: “ Tôi đã xây cho một mình tôi và…người tôi yêu….Chỉ tôi và người ấy mới được bước chân vào đây…” @@
- HẢ????!!!!!!!!!!!!!! ( Tôi trợn tròn mắt……….thảm nào ở đây không có ai ngoài hắn, ta với thằng Hải…………. nhưng………nhưng………thằng Hải thì sao?........
Tầm bậy……không được nghĩ bậy……..thằng Hải ở đây thì làm sao có thể khẳng định tên ấy…….ấy ấy mà được chứ?........
(Tác giả :các bạn đừng nghĩ bậy bạ nhá! Tác giả viết như thế này khổ tâm lắm……..TT)
Tôi không dám suy nghĩ nữa, lắc đầu quầy quậy nghĩ: “thôi! Ngủ đi cho khỏe, miễn là mình được ăn ngon mặc đẹplà được. Ngủ !”
Tôi tự động viên mình………Nhưng…………mãi mà tôi không ngủ được, cứ trằn trọc mãi, mãi……….Đồng hồ đã điểm một giờ đêm. Mắt tôi vẫn mở thao láo.
- Ặc…Kiểu này không hỏi chắc không “an nghỉ” được mất.
- Tôi quyết sang bên phòng Dương đẻ hỏi. Tôi gạt bỏ tất cả, chạy thật nhanh lên phòng Dương
- Kính coong! kính coong! (Tiếng chuông phòng vang lên)
- ……………………….(ba phút sau chưa có động tĩnh gì)
- Kính kính kính coong! Kính coong! Kính coong. (tôi nhấn lien tiếp)
- ………………………..
UỲNH! UỲNH! (Tôi hơn con thần kinh, cứ đập uỳnh uỳnh vào cửa…….to, lấn an hết cả không gian yên tĩnh cửa màn đêm)
RẦM! (cửa phòng bật mở rất mạnh, tên Dương vs con mắt như con thú dữ nhìn tôi)
- Tôi muốn hỏi anh một chuyện……(tôi ấp úng).
Hắn không nói gì…….vẫn ánh mắt đó.
- Tôi được ở đây? Ý cậu là sao?
RẦM!(cửa phòng đóng lại một cách tàn nhẫn)
Suýt chút nuexa là cái mũi của tôi dập rồi. TT.
- ĐÀn ông con trai gì mà tàn nhẫn vs con gái thế không biết Anh không phải là đàn ông. Tính thì yểu điệu như con gái(@@),ít nói, vô cảm y tất cả. Biến thái, thần kinh, ……blabla……… (Tôi hét một tràng dài
RẦM!(Lại một tiếng mở cửa; không! đập cửa mới đúng……)
Hắn lại một ánh mắt ý ……. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ….....tôi vẫn cương quyết:
- Cậu trả lời câu hỏi của tôi đi đã ! ………..
Bỗng! cánh tay của tôi bị lôi mạnh vào trong……….trong khi tôi chưa hết sững sờ thì……hắn đẩy mạnh tôi vào tường.
- Muốn hôn lần 4?(hắn gằn giọng hỏi)
- Ơ…………này……..này………tôi cấm cậu đấy……..cậu mà làm thế……tôi…..tôi.
- Sao/
- Từ cái mặt nhà cậu. Hứ (tôi vênh mặt)
Nói xong, trách hắn làm điều ấy……….Tôi đẩy mạnh hắn ra, tự tin, dõng dạc bước ra cửa, quên luôn cái điều cần hỏi. @@.
Còn Dương, hắn bị đẩy ra cộng vs câu nói của tôi, hắn không làm gì cả, chỉ đứng nhìn và không đóng cửa nữa.
Trước khi đi ra khỏi cửa, tôi lại chợt nhớ về điều cần hỏi, tôi quay đầu lại, nói oang oang.
- MAI CẬU CHO TÔI CÂU TRẢ LỜI.
Hỏi xong, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hết cả người.
Trèo lên giường, tôi nhắm mắt và ngủ luôn. Lúc đó trời đã điểm 2 giờ sáng.
* * * * *
Ò Ó O O O O ! ( Tiếng báo thức của cái đồng hồ đeo tay của tôi vang lên)
- Oáp! …….( Tôi dụi dụi mắt)
Tôi thay quần áo đồng phục gọn gang, sau đó mới đánh răng rửa mặt…(@@ Đúng là khác người)
Mò mẫm tìm đường xuống khu chính. Đi qua một căn phòng ở giữa, tôi thấy thằng Hải với Dương ở đó với 1 bàn ăn dài tít tắp. Quái lạ, nhà hàng có mà không ăn thích ăn ở đây sao? … Thôi, dù gì toàn đặc sản ở cái nhà hàng đó nên tôi đi vào ….tôi biết bọn hắn cũng đang đợi tiểu thư này xuống ăn mà ! ^^ (@@)
Tôi chạy vào, nhăn nhở, chạy nhanh ngồi vào bàn, đi qua mặt Dương, nguýt hắn 1 nhát….
- Hôm qua ngủ ngon chứ? ( Thằng Hải hỏi tôi với ánh mắt gian gian)
Mặc kệ nó có ý nghĩ sâu xa gì đi nữa nhưng tôi vẫn mặc kệ.
- WOA! Sao hôm nay nhiều món ngon thế nhở? Chẹp Chẹp…( Tôi chớp chớp)
- Ngon thì ngồi mà đớp đi……Không khéo rớt rãi đầy lòng nhà…. (Á À ! Thằng này hôm nay láo! Dám xỏ chị mày hả? Phải cho nó bài học mới được… )
- Ta đớp thế mi không phải đớp chắc?
- Có! Mỗi tội không “rỏ rãi” như mi!
- Chả biết ai rỏ rãi đâu?
- Ờ! Chả biết ai đâu? ( Thằng Hải vẫn ngang)
- Ai? ( Tôi hỏi)
- Mi!
- Kệ ta! Mi tự lo cho mình đi….sao cứ thích bon chen thế nhở?
- Ờ thì chả kệ mi ! ( Thằng Hải vẫn vậy)
- Ờ thì chả kệ ta! ( Tôi không chịu thua đâu)
- Kệ mi
- Kệ ta
- Mi
- Ta
- Mi
-Cãi ngu…..( Tôi chửi nó là cãi ngu)
- Mi thì cãi thông minh hở?
- Ờ!......,
RẦM ! ( Dươg đập xuống bàn cái rầm)
-……….
Bọn tôi im phăng phắc luôn…..Hắn thì tự nhiên đớp luôn…
Thế rồi bọn tôi cũng bắt đầu thực hiện nhiệm vụ cao cả của mình @@
………..
- Haizzzz! Ngon quá! ( Tôi đặt đũa xuống)
Cái bàn đầy ắp thức ăn được tôi xơi trọn 1 nửa. Còn 2 tên kia thì “giữ eo” ăn có mấy miếng. Ăn no rồi là tôi bắt đầu ca:
|
Chương 40 Ads - Người đẹp biển hay hoa hậu cũng không ăn như hai cậu đâu. Người gì mà giữ eo gớm, ăn như con mèo.
CẠCH! (đó là tiếng dằn đũa của hai thằng kia).
vừa dằn đũa xuống thì……………
RẦM! (cửa mở một cách tàn bạo )
Ló cái mặt ra………… là cái mặt lạnh lùng của Thái Minh. @@. May mà mình ăn xong rồi không thì phòi hết ra mất….. chưa cần nói, tôi như thói quen, tức khắc tự đứng lên. Thế rồi, Thái Minh nhếc mép một câu, túm lấy tay tôi rồi lôi ra cửa, mặc kệ đây là nhà của ai…. Ủa? Sao hắn vào được đây nhỉ. Tôi vẫn hơi ngạc nhiên.
Coi như không có Dương ở đây, Thái Minh lôi tôi đi tự nhiên………. thằng Hải định xông vào thì tên Dương ra lệnh rút về ……….. Dương mặt tối sầm,bốc lửa, như sắp thiêu rụi ngôi nhà này…….…….
Hai tràng trai ngồi lù lù ở bàn ăn, còn tôi và Thái Minh thì đã đi từ lúc nào rồi………
Thái Minh lôi tôi đi, tôi nhìn quang cảnh xung quanh và chẳng biết hắn lôi tôi đi đâu nữa………
- Ê này! Đưa tôi đi đâu vậy ! không đi học à???
- IM.
- Ô nè! Hôm nay không quát câm nữa à. Bây giờ lại sử dụng ngôn ngữ mới hả?
- CÂM.
- Đấy lại thế rồi…….(@_@)
Tôi đành trật tự và ngồi sau xe cho hắn lái xe. Đến khi xe dừng lại trước mộ cửa hàng cao, to và sang trọng. Tôi há hốc mồm ngạc nhiên.
- Ớ Ớ Ớ …….
- Ngậm cái mồm vào.
- Không!
- Nói lại.
- Haizz…….
- Vào……
- Nhưng tôi ăn rồi.
- Ai bắt cô ăn
- Thế tôi vào làm gì?
- Chầu mồm(@@ hắn phán một câu rất chi chi là củ chuối). Tôi đành bẽn lẽn theo sau hắn và không cãi lại vì tôi biết nếu cãi lại thì cũng không thắng nổi tên đó!Hắn bước vào một căn phòng rộng, …………… chỉ có một cái bàn trong bóng tối và thắp lên những ánh nến lãng mạn:
- OÁI!cái cảnh này giống cảnh “lãng mạn” của hoàng tử với công chúa trong phim ảnh thế nhở( Tôi chép miệng tuôn ra một câu rất chi là tự nhiên)
(Tác giả: @_@ lãng mạn……… của……………của ai?@@)
- ………..(Thái Minh không nói gì)
Tôi và Thái Minh bước vào bàn ngồi xuống, trên bàn bày la liệt đồ ăn, nhìn cứ như ăn tối chứ không phải ăn sáng ý.
- Một mình anh ăn sao gọi lắm thế?
- Thích.
- Đúng là công tử nhà giàu có khác!!!
Thái Minh cầm đũa lên cũng là lúc có một bản nhạc du du dương âm bổng cất lên.
- Anh mở cái này cho ai nghe ?......(Tôi chau mày)
- Tùy…….
- Anh……….(định bụng cãi lại)……..- À mà thôi! Để tôi thay đổi không khí chút nhá…….
Tôi nhăn nhăn nhở nhở , chạy vào trong chỗ quản lí quán…………….
“Ộp pà gang nam sờ tài…..
……….Ê ê ê ê ê….Sệch sề lây đê……
…….Ộp…Ộp…ộp”
Bài hát “Gangnam style” của PSY lừng lẫy vang lên thật rộn rang……
Mọi người trong quán nhăn nhó, tôi thì toe toét phi ra chỗ Thái Minh….
- Ê ê ê…..sệc sề lây đê…..ộp…ộp…ộp…( Tôi hát oang oang theo PSY…..vừa hát vừa nhảy nhảy giống điệu con ngựa trong bài nữa chứ @@...)
(t/giả: Cấp cứu, cấp cứu! Cho em ý vào bệnh viện tâm thần đê)
Tôi nhảy nhảy trước mặt Thái Minh….trông tôi phải nói là rất chi là “động dại lên rừng” =.= .
PHỌT!
Tất cả những gì ngự trong mồm Thái Minh đều được phun hết vào mặt tôi….Sau đó là những tràng cười rộn rã của Thái Minh và những người xung quanh…..
Tôi dừng lại…..Hướng 2 con mắt dao găm vào Thái Minh..
- THÁI MINH! ( Tôi hét to hơn cả tiếng nhạc nữa…và….nhạc dừng luôn….@@)
Thái Minh e hèm 1 cái rồi lấy lại vẻ lạnh lùng……
-Gì? ( Hắn thản nhiên hỏi như không có chuyện gì…..)
-Anh dám…….( Tôi lắp bắp, tay chỉ hết chỗ này sang chỗ khác trên cơ thể tôi……quả thực nhìn tôi lúc này bẩn không tả nổi, thức ăn dính đầy người….nghĩ mà thấy tởm)
- Tại tôi?
- Đúng!
- Thế nào cũng được! ( Hắn lại thản nhiên)
- Anh….
- Cô nhảy như thế đến con “mi lu” cũng muốn phọt vào mặt….
- Anh…..Ak…..Ơ…..Mà anh nói cũng đúng… Đúng là con “mi lu” phọt vào mặt tôi mà….hahahhhahaahaha ( Tôi đốp lại )
- Cô ….( Hắn không cãi lại được)
- Hahahahah ( Tôi cứ ngồi cười hắt ra….Lần đầu tiên đốp được tên này thì phải thấy vẻ vang chứ…hihii….Soi xét lại cơ thể, vết thức ăn vừa này bị con : “mi lu” thải ra cũng đã bắt đầu đóng lại, khô khô @@)
Mặc cho tôi cười, Thái Minh lừ lừ bước ra ngoài cửa luôn…….Tôi chới với chạy theo……
- Ấy…..Ấy……quần áo tôi bẩn như thế này thì đi học bằng mít à? Anh phải chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm đê ê ê ê ê!(Tôi kéo dài giọng)…………………………………
…………
VÈO èo èo!(Tiếng phóng xe như bay của Thái Minh, tôi nhắm tịt mắt lại)
Kiiiiiiiiiittttttt ! (tiếng thắng xe gấp…..)
……………….Dừng lại ở một cánh cổng lớn……….
- Đâu đây? (Tôi ngạc nhiên)
Lại là một khu biệt thự……….khá đẹp và sang trọng…..nhưng không bằng 1 nửa nhà Thái Minh…và cũng không bằng 1 góc nhà Dương….nhưng tóm lại là vẫn to và đẹp…
(*chú thích: Nhà Thái Minh không đồ sộ hay đẹp như nhà Dương không phải vì nghèo hơn…..Thực ra, Thái Minh giàu hơn Dương, giàu hơn rất nhiều…….*)
………..
Từ trong khu biệt thự đó, thấp thoáng một bóng người hớt hải chạy ra…….
-Anh Thái Minh????!!!!! Ôi!!!.....anh Thái Minh…sao anh lại đến đây? Anh đến đây để đón em đi học sao?.....hihihi ( Mai Mai- Phải, chính xác là Mai Mai…Nhỏ cứ toe toét nhìn Thái Minh….Đến khi nhìn thấy tôi bên cạnh Thái Minh là nhỏ chuyển ngay sắc mặt….)…- Ơ! …Sao con nhỏ này lại ở đây hả anh?...Nhỏ là “ bồ” của Dương mà!......Ak!..Em biết rồi……hay là anh mang nó đến đây cho em ‘xử” hả? Hớ hớ…Không ngờ anh lại tốt với em thế….anh yên tâm, em xử nhanh, gọn, nhẹ!....
|