tác giả ơi, sao lâu vậy? lỡ lòng nào để Win chờ mỏi mắt!?
|
tg oj nhanh ra chuog moj dj
|
Cáo bận cho kì thi sắp tới nên kp chăm post ạ. Giờ Cáo post bù ngay ạ...*-^
|
CHAP 20:
Trong căn biệt thự đang rất náo nhiệt. Mọi người tấp nập chuẩn bị trang trí lại nhà để đón...giáng sinh, cũng chính là ngày sinh nhật của Quỷ Quỷ. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì họ cũng mún tạo cho Quỷ 1 ngày sinh nhật thật khó quên. Nhưng nếu có thể, họ cầu mong sau ngày này ko bao giờ đến.
Lãnh Tuyệt trong phòng, dùng khăn ấm lau mồ hôi trên trán Quỷ., sắc mặt cô sau lại nhợt nhạt tới khó coi như vậy? Lãnh Tuyệt vì thế lại thêm 1 trận chua xót khôn nguôi. Những ngày gần đây, Quỷ Quỷ liên tiếp đổ bệnh, thườn lên những cơn sốt mê man. Thậm chí có lúc người lại đổ đầy mồ hôi, lúc lại lạnh toàn thân run rẩy. Miệng vẫn cứ liên tiếp gọi "Tuyệt" ngay cả trong cơn mê.
Túc trực bên cô suốt 2 ngày, cậu ko dám rời mắt khỏi cô. Cậu sợ lúc cậu lơ là ko chú ý cô lại có biểu hiện bất thường nào. Tinh thần cậu bị tra tấn giày vò từng giây từng phút ko lúc nào yên.
Quỷ 2 mắt yếu ớt khẽ cử động, chậm rãi hé mở tiếp nhận ánh sáng bên ngoài. Nhìn người con trai quen thuộc bên cạnh, cậu gầy đi và ánh mắt có vẻ rất mệt mỏi.
- Tuyệt.- Cô thì thào.
- Anh nghe.- Nghe tiếng cô gọi cậu nắm chặt tay cô đang tái đi vì lạnh đưa lên miệng thổi khí sưởi ấm.
- Em mún xuống nhà mừng giáng sinh cùng mọi người.
- Em đang ko khoẻ.
- Em ổn. Nha anh?
Nghe giọng cô nài nỉ, Cậu ko đành lòng bèn gật đầu đồng ý. Cậu giúp cô chảy tóc. Tay vừa chạm vào tóc của cô trong lòng cậu dường như có dòng nước ấn chảy qua. Hạnh phúc? đây là lần đầu tiên cậu chảy tóc cho 1 cô gái, và cậu cũng đã khẳng định cuộc đời này của mình chỉ chảy tóc cho 1 người là Quỷ Quỷ cô.
Cậu đỡ cô xuống phòng khách, vừa bước xuống bật thang cuối cùng đã hứng trọn những sợi dây tuyết phun vào người tứa tung, thủ phạm đã mai phục sẵn ở đây chờ cô xuất hiện. Tiếp đó là 1 màn đen xuất hiện bởi ai đó đột ngột tắt đèn, Quỷ hơi sợ nên níu chặt lấy áo của Lãnh Tuyệt.
- "Mừng ngày sinh nhật Quỷ Quỷ, mừng ngày sinh nhật Quỷ Quỷ, Mừng ngày Quỷ sinh ra trên đời này. Happy birthday to you!"- Mọi người cùng nhau hoà thanh hát bài chúc mừng sinh nhật tặng Quỷ Quỷ. Ở xa là hình dáng của Nguỵ Thần cầm trên tay 1 ổ bánh kem trên mặt bánh chứa đầy dâu tây tươi mà Quỷ thích ăn nhất. Còn có 18 cây nến lấp lánh. Quỷ dùng 2 tay che miệng lại để ko phải thét lên vì xúc động. Lần đầu tiên trong ngày sinh nhật cô lại đông vui như vậy.
- Quỷ Quỷ, sinh nhật vui vẻ!- Tất cả đồng thanh.
- Mọi người...sao lại...- Cô nghẹn ngào nói ko thành tiếng, sắp vỡ oà.
- Quỷ Quỷ, Chị mau cầu nguyện rồi thổi nến đi.- Tiểu Khiết tinh ranh.
- Ưm.- Quỷ Quỷ mỉm cười, mắt nhoè đi vì những giọt nước mắt hạnh phúc. Cô 2 tay đan vào nhau, khép 2 mắt lại thành tâm cầu nguyện.
Sau khi cầu nguyện xong, cô thổi hết tất cả những ngọn nến trên bánh.
- Hoan hô! Chúng ta nhập tiệc nào!- Phong Vy hô hào lên đầy phấn khởi. Bọn họ đều thoả hiệp trước là phải lun nở nụ cười trước mặt Quỷ.
*****
đồng hồ điểm hơn 11 giờ khuya, trăng cũng đả lên cao vút. Sau 1 dãy tiết mục đón giáng sinh tầt cả đều đã thấm.mệt. Họ củng cảm.thấy giống như Quỷ Quỷ, đây là 1 mùa giáng sinh ấm áp nhất, đông đúc nhất trong 1 mùa đông lạng giá của những năm qua. 6 người kia ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, mặt thẩn thờ ngước nhìn đồng hồ lớn trên tường nhà. Bọn họ đều ko mún chuyện ko may sẽ xảy ra.
Lãnh Tuyệt cùng Quỷ Quỷ ngồi dưới 1 gốc cây cao to ở sân vườn. Cả 2 ngước nhìn ánh trăng "xinh đẹp" nhưng vô cùng kiêu sa cứ càng lúc lên cao như ko mún cho bất kì ai chạm đến được.
Quỷ ngồi dựa đầu vào vai Lãnh Tuyệt, mắt nhìn xa xăm. 1 người con trai lạnh lùng, tàn khốc như Lãnh Tuyệt từ khi nào lại trở nên dịu dàng chu đáo đến như vậy. Sợ cô lạnh, cậu đã chuẩn bị 1 chiếc áo khoác thật lớn và dày, bao tay len màu hồng có chú thỏ bông xinh xắn, cẩn thận choàng khăn kín cổ cô để tránh cái lạnh giá rét. Trong khi cậu chỉ mặt chiếc áo sơ mi mỏng màu trắng cùng chiếu quần da màu đen.
- Anh ko lạnh a?- Quỷ cử động dụi đầu vào bờ ngực rắn chắt của Tuyệt hỏi.
- Ôm em, anh ko cảm thấy lạnh.- 1 câu nói tràn đầy tình cảm. Cậu siết chặt cô trong lòng mình như trân trọng 1 món báu vật. Cậu sợ chỉ vừa buông tay ngay lập tức có người sẻ cướp cô khỏi tay cậu.
- Tuyệt, lần em trốn vào xe anh, sao anh lại biết?
- Vì...em mún biết thật sao?
- Ưm.- *gật đầu*
- Là do...mồ hôi...của em...- Tuyệt chậm rãi nói cuối nhìn gương mặt đang đỏ bừng lên của cô trong ngực mình, mỉm cười.
- Ơ...cái đó là do người ta bị rượt đuổi chạy qua mấy con đường nên mồ hôi đầm.đìa a!- Cô ngượng ngùng đính chính lại.
- Hihi...- Cậu nhìn bộ dạng đáng yêu của cô ko nhịn nổi bật cừời.
- Anh...anh ghẹo em a?- Quỷ mặt giận dỗi đấm nhẹ vào ngực của cậu. đột nhin đầu có chút choáng váng, vô lực ngã vào người Lãnh Tuyệt, trước mặt cô trời đất như quay cuồng.
- Quỷ Quỷ, em làm sao?- Tuyệt hốt hoảng ôm cô hỏi.
- Em...em...ko sao...- Cô thuề thào, giọng địu so với lúc nãy yếu đi tới đáng sợ.
Nhìn sắc mặt cô trắng bệch, cậu lo sợ. Chỉ còn ko lâu nữa là qua ngày mới, cậu tuyệt đối ko để cô rời xa cậu. Cậu ko cho phép!
|
CHAP 21:
Chuyện lạ xảy ra khiến cậu cả kinh. Mặt trăng trên cao chiếu 1 luồng ánh sáng xuống người Quỷ Quỷ. Ngay lúc đó, cả người cô phát ra vô số những ánh sáng nhỏ li ti theo luồn sáng đó bay về phía mặt trăng.
Lãnh Tuyệt vội ôm chặt Quỷ Quỷ trong lòng, mắt chợt mở to khi nhìn thấy bàn tay cô đang mờ nhạt dần, chân cô cũng thoắt ẩn thoắn hiện. Cô tan biến ư? Phải chăng là cô đang tan biến hoà vào luồn ánh sáng hướng tới mặt trăng?
- Quỷ Quỷ, chúng ta vào nhà thôi.- Lãnh Tuyệt hốt hoảng ôm chặt người con gái. Lần đầu trong đời cậu xuất hiện 2 từ hốt hoảng.
- Vô ích thôi!- Quỷ nở nụ cười nhợt nhạt nhìn cậu, tay nắm chặt cổ áo cậu ngăn cậu đưa cô vào trong. Cô hít 1 hơi thật sâu, sau đó tiếp tục nói: - Anh có biết lúc cầu nguyện em đã ước gì ko?
- ko...anh ko mún biết. Em đừng nói.- LTuyệt lắc đầu nguầy nguậy, 2 mắt đỏ hoe khi thấy cô dần tan biến. Cô là người duy nhất khiến cậu rơi nước mắt.
- Em đã ước cho Lãnh Tuyệt anh, sẽ sớm tìm được 1 cô gái tốt, yêu anh hơn cả em...và anh phải quên đi cái tên Quỷ Quỷ...- Cô đưa tay lên áp vào má cậu, 2 hàng nước mắt ko tự chủ rơi xuống. Nhìn bàn tay cô đang chạm mặt Tuyệt cũng dần mờ nhạt, tựa có thể nhìn xuyên qua đó.
- Ko...anh tuyệt đối ko quên em. Anh cam đoan sẽ ko có bất kì ai yêu anh hơn em. Ngay cả anh đời này cũng ko thể yêu ai ngoài em. Quỷ Quỷ!- Lãnh Tuyệt như nổi điên vì lời nói của cô nên lớn giọng.
- Anh phải sống thật tốt, thật hạnh phúc, phải lun mỉm cười. Nụ cười của anh chính là ý chí tồn tại của em ở 1 thế giới khác....dù ở bất kì nơi đâu..Em sẽ lun dõi bước theo anh...- Giọng cô nhỏ dần, nhỏ dần cho tới khi ko còn nghe thấy tiếng cô nữa. Từ người cô phát ra 1 thứ ánh sáng chói mắt rồi cả người cô tan biến thành những đốm sáng nhỏ li ti bay về phía mặt trăng.
Lãnh Tuyệt hốt hoảng khi nhìn thấy trong lòng mình trống trơn. Người con gái cậu yêu thương đã thật sự rời bỏ cậu. Quỷ Quỷ của cậu như thế đã rời bỏ cậu rồi sao? Sao có thể?
- Quỷ Quỷ....Quỷ Quỷ..QUỶ QUỶ!!!! Trả cô ấy lại cho tôi...
Lãnh Tuyệt điên cuồng hét gọi tên cô trong màn đêm. Tinh thần dường như cò chút rối loạn, hai mắt cậu chuyển sang 1 màu đỏ của máu rồi đập phá khắp nơi.
Nghe tiếng hét của Lãnh Tuyệt mọi người bên trong tức tốc chạy ra thì bất gặp ngay cảnh Lãnh Tuyệt đang nổi điên và dần biến thành sói. Nhìn xung quanh lại ko thấy Quỷ Quỷ đâu liền hiểu được nguyên nhân.
- Phàm, Hạo mau ngăn nó lại. Nó kích động như vậy sẽ gây nguy hiểm cho người xung quanh và tổn thương chính mình.
Nguỵ Thần lên tiếng sau đó 3 chàng lại lao tới khống chế Lãnh Tuyệt. Cũng giống như những hình ảnh trong rừng vào đêm trăng tròn lúc trước. Họ vất vả lắm mới giữ chặt lại Lãnh Tuyệt.
- Lãnh Tuyệt, mày như vậy Quỷ Quỷ nhìn thấy sẽ khiến cô ấy đau lòng có biết ko?- Phong Hạo mạnh bạo đấm vào mặt Lãnh Tuyệt 1 cái rõ đau khiến Tuyệt ngã xuống đất.
Nghe tới Quỷ Quỷ, Lãnh Tuyệt như dần lấy lại ý thức. Cậu vẫn nằm iên dưới đất nhưng mắt lại có dòng nước ấm chảy ra. Cậu khóc?
- Quỷ Quỷ đi rồi, mày phải biết chấp nhận.- Diệc Phàm đau lòng nhìn thằng bạn quen biết bao lâu nay. Tình yêu đúng thật là 1 cửa ải khó qua, làm cho người ta phải vì nó luỵ phiền.
- Tuyệt, tao tin...Quỷ Quỷ sẽ quay lại.. Mày có tin ko?- Nguỵ Thần lên tiếng khiến mọi người ngạc nhin. Sao Thần ko khuyên Tuyệt từ bỏ mà lại nói như vậy?
- Quỷ Quỷ...biến mất rồi..- Lãnh Tuyệt đầy tuyệt vọng.
- Sẽ quay lại...chỉ cần trong lòng mày lun tồn tại hình bóng của cô ấy. Chắn chắn cô ấy sẽ quay lại.- Nguỵ Thần giận dữ rít lên, giọng rất chắc chắn. Nhưng thành thật mà nói cậu chỉ là suy đoán theo hình dạng của mặt trăng hiện tại. Nếu nói trong lòng vẫn lun tồn tại người mình yêu thương thì Thuỵ Anh của cậu đã sớm trở về rồi.
- Quỷ Quỷ, anh chờ em...chờ em về bên anh...- Lãnh Tuyệt ngước mặt nhìn mặt trăng trên cao hét lên. Như nghe được lời cậu mặt trăng trong 1 giây ngắn ngủi đã sáng mạnh lên cách lạ thường. Chuyện kì lạ đó chỉ có mỗi Tuyệt và Nguỵ Thần nhìn thấy được.
- Vào nhà thôi!- Phong Hạo cũng đau buồn ko kém lên tiếng rồi đỡ người vừa bị mình đánh đứng dậy.
PHỤT!!! Lãnh Tuyệt phun 1 ngụm máu tươi sau đó ngất xỉu.....Mọi người hoảng hốt đưa cậu vào trong nhà....
}*Thử hỏi thế gian tình là gì?*{
|