Cô Vợ Của Tôi
|
|
Nó bất ngờ ôm lấy cánh tay chồng…
Thái Phong nhìn xuống
Cô vợ mĩm cười tươi tắn
- Em làm tốt không ? - Hả ? - Lần đầu tiên em làm thế đấy…. vui thật !!! - Vui?
Nó ngước mặt nhìn chồng
- Ừ !! cảm giác cư như mình vừa chiến thắng 1 cuộc thi rất lớn….em thấy mình oai !! - Anh… cũng không ngờ em cũng có thể làm như vậy !!
Nó nhíu mắt
- Anh không thích sao ? - Không phải !! anh thấy vui lắm !!haha - Thật sao.? - Nhưng mà…. Sau này không ai mang đồ ăn ngon đến cho anh nữa. Thái Phong giả bộ buồn
- Bất quá thì em mang cho anh ăn ! Thái PHong hớn hở
- Thật à !? - Ôi trời !! anh vui đến thế sao
Thái Phong nhìn nó, rồi khoác vai vợ, mĩm cười híp mắt
- Vợ à !! thật sự là anh rất vui đấy !! - Đi thôi !! ăn nhanh không thì không kịp đâu … mà trong công ty thì anh đừng có thân thiết với em quá
Thái Phong to mắt hỏi
- Sao vậy ? - Họ sẽ nói mình không tôn trọng công ty đấy… - Em…. __________________________________ PHong làm việc của Tử Kỳ…
- Sao hôm nay nhiều việc quá !!... mình làm xong đóng này nữa là có thể bàn giao rồi…
Nữa giờ sau
BÍP BÍP
-Alo - Lý tổng!! chủ tịch mời cô lên văn phòng có việc - Được rồi , cám ơn ..
Thế là sau khi nhận được điện báo… nó mang bộ hồ sơ vừa làm xong ra ngoài… nhấn nút thang máy lên tầng 19
TING TONG…
Cửa Thang máy vừa mở ra… nó bước ra ngoài thì… nhìn thấy thang máy cuối hành lang có 1 người
- Trung Hiền ?
Nó gọi và cố chạy đến …nhưng không kịp
- Sao… sao cậu ấy lại ở đây ?... không phải Trung Hiền và Thảo Yên đang ở nước ngoài sao ? _________________________________ Phòng chủ tịch
- Thưa chủ tịch, tôi đã làm xong những công việc mà ngài giao, xin ngài xem qua
- Tốt !!
- Vậy tôi xin phép ra ngoài… - Khoan đã ! -Dạ ? - Ta… có 1 vấn đề… đang làm ta đau đầu - Chuyện gì vậy ạ ?
Chủ tịch buồn rầu kể
- Chuyện là công ty chúng ta đang đảm nhận 1 dự án lớn với nước ngoài… nhưng… nếu kết quả không tốt… thì … có lẽ… cái chức chủ tịch của ta cũng mất
- Nghiêm trọng vậy sao ?
- Đúng vậy… và còn hơn thế nữa… người sẽ thay thế ta lúc đó… chính là…Phạm tổng lúc trước PHẠM TRUNG HIỀN...
Nó giật bắng người…
- Phạm Trung Hiền ?
- Đúng thế !! cậu ta vừa mới đến tìm ta…..ta đang rất lo … mọi việc không như ta dự tính… ta e… mọi chuyện sẽ diễn biến xấu…
-Chủ tịch…
- Phạm Trung Hiền… không ngờ… cũng có ngày cậu lại quay về và… hạ ta như thế !!
- Cậu ấy… - 3 năm trước cậu ấy xin từ chức và sang nước ngoài sinh sống… ta cứ tưỡng cậu ấy sẽ ngui ngoai cái ý nghĩ ấy… nhưng giờ thì… có lẽ ta đã không làm được gì rồi - Ngài có thể nói rõ hơn không ?
- Trong cuộc hộp hội đồng quảng trị 4 năm trước, việc bầu nhiệm người vào vị trí chủ tịch.. ngoài ta ra còn có Phạm Trung Hiền…. Nhưng … vì ta có cổ phần và đã làm chủ tịch đương thời được 7 năm …ta…ta đã mua chuộc số phiếu… nên ta mới có thể giữ chức vị này… Nhưng đúng ra, cậu trai trẻ đó.. có tài cán và năng lực hơn ta…. vì thế… cậu ấy luôn muốn hạ bệ ta bằng mọi cách… nhưng dù gì sau cuộc hợp hội đồng đó. Cậu ấy vẫn phải giữ chức giám đốc mà không thể nói gì….. - Có…có chuyện đó sao ? - Ta thật xấu hổ…. giờ chắc là quả báo đối với ta…. - Chủ tịch à… ngài đừng quá lo lắng… tôi sẽ hết sức giúp đỡ ngài trong dự án này… - Cám ơn cô…. Cháu dâu !!
_________ ____________________________________ Sau khi ra khỏi phòng của Chủ tịch…
- Người mình thấy ở thang máy… quả thật là Trung Hiền… cậu ấy về rồi sao ?
Nó nhìn ra ngoài cửa sổ kính…. Thở dài…
- Trung Hiền à !... Kỳ nên làm gì đây ?.... đối đầu… hay là giúp đỡ Hiền ?
Xét về tình hình…
Nếu ra sức giúp đỡ chủ tịch… thì khả năng thắng không phải là không có… điều đó sẽ giúp cho gia đình Thái Phong rất nhiều…. bảo vệ được công ty… Nhưng… Trung Hiền… cũng là người… mà nó ĐÃ TỪNG… nặng lòng… yêu mến… giúp cậu ấy… coi như là trả tất cả ân tình…. Giữa Gia đình và…. Tình cảm đó… phải làm sao chứ ?
CUỘC CHIẾN... CHỈ MỚI BẮT ĐẦU...
|
Chiều
Không khí vẫn như mọi khi… nhộn nhịp lúc tan sở… ngặt một nỗi… là sau vụ cảnh cáo của cô vợ Tử Kỳ thì vẫn có 1 số chưa biết trời đất gì… tiếp tục lãng vãng bên cạnh Thái PHong…
Nó phải làm xong việc mới xuống nên hơi trễ… Thang máy vừa mở ra khi xuống đại sảnh thì… cảnh tượng thật là… hoành tráng…
Người chồng của nó… VẪN ĐƯỢC sũng ái dù cho nó đã cảnh báo mọi việc….
Rất dễ nhận ra trong đám đông đó vị trí chỉ chồng vì… chỉ có mỗi Thái Phong là cao nhất trong đám đó…
Nó mĩm cười… nhẹ nhàng bước đến…
- Thái PHong !!
LẬp tức tiếng gọi ấy làm dừng tất cả các chuyển động…
Nó bước đến bên cạnh chồng mình, dùng ánh mắt đầy quyền lực nhìn bọn con gái xung quanh, mĩm cười
- Tôi nói mấy người không nghe sao ?
Những cặp mắt lo sợ cuối xuống
- Hay là… nghe mà lại cố tình chống đối ?
Nó nhìn tới ai… thì người cuối mắt hoặc xoay đi… không dám lên tiếng
- Tôi nói thế đấy !! nghe hay không là tùy mấy người…Nhưng mà, tôi nói trước nếu cứ cố chống đối tôi…thì HẬU QUẢ…tự gánh lấy đấy
Nghe mà lạnh hết óc…. Nó mĩm cười… nụ cười ngọt ngào chứa đầy nguy hiểm …
- Về thôi !! em cần chuẫn bị bữa tối nữa… - Ờ !!....
Nó nắm lấy tay chồng… vênh mặt đầy kiêu hãnh bước ra khỏi đám đông. __________________________________
- Em muốn đến siêu thị ! - Sao…sao thế?
- Không lẽ … anh không muốn ăn bữa tối sao ? Thái Phong mừng rỡ
- MUỐN CHỨ !!
Nó cười nhìn chồng…
- Vậy thì lái xe đến đó đi, em phải mua nguyên liệu nữa - Được được….
Thái Phong vui vẻ lái xe rời khỏi bãi đậu xe và chở vợ đi…. __________________________________
Vì công ty không gần siêu thị lắm, nên quãng đường đi phải mất gần 15 phút
Khuôn mặt nó có chút ẩn khúc… đâm đâm nhìn ra ngoài cửa
- Em có chuyện gì à ?...
Nó giật mình, quay qua
- Không !!... em suy nghĩ lung tung thôi… - Trong em mệt mõi lắm
Nó mĩm cười
- Không sao mà !!...
Thật ra là nó đang nghĩ đến vụ việc hồi chiều… nên nói ra cho Thái Phong biết hay không ? … hay cứ im lặng ?
- “” Thái PHong là chồng mình… người sẽ gắng bó với mình cả cuộc đời sau này. Mình bước vào nhà họ Chung thì mình là người nhà họ Chung… mình không nên vì tình cảm cá nhân mà phản bội họ….. “”
Đột nhiên …
- Lúc chiều… em có gặp Trung Hiền KÉT~~~~~~~~~~~~
Thái PHong bàn hoàn nhìn nó…
- Anh sao vậy !! - KHông… không sao… em vừa nói gì ?
Nó lo lắng..
- Em… có gặp Trung Hiền… nhưng cậu ấy đã bỏ đi. - Trung Hiền ? - … phải…
Không khí trở nên nặng nề hơn….
- Ở công ty sao ? - … ừm… nhưng mà…
Thái Phong lo lắng nhìn nó
- Nhưng mà gì ?
- Chuyện đó em sẽ nói với anh sau… giờ thì đừng nghĩ tới nữa… chúng ta cần phải nấu bữa tối - Anh… - Yên tâm đi… em đã hứa thì nhất định sẽ không đổi… giờ thì mọi chuyện đã chấm dứt rồi… Trung Hiền có đến… thì… em vẫn không quay lại đâu - Em…
Nó cười tươi với chồng
- Anh phải tin em chứ !! em là con dâu là họ Chung mà!
Khuôn mặt căng thẳng lúc nào giờ thì đã chuyển sắc… vui vẽ lại
- Nhớ nấu cho anh ăn thật ngon đấy - Được rồi !!
|
Siêu thị ….6.00 pm
- W0a !! lâu rồi anh không vào đây… nhiều thứ thật đấy !!
Thái PHong đẩy giỏ xe đi tới, nó thì ngó xung quanh tìm nguyên liệu
- Anh đừng đi nhanh quá ! em chưa xem xong bên này mà
Thái PHong quay lại , đẩy xe lui về với vợ , mặt cười híp mắt
- Được rồi… vợ yêu à !! anh muốn ăn soup bò với rau củ
Thái Phong tự dưng ôm nó từ phía sau…lắc qua lắc lại
- Biết rồi biết rồi !! người ta nhìn kìa
Thái Phong vẫn cứ ngó lơ , quàng tay ôm người nó…
- Mặc kệ, vợ của anh mà hì hì ! - Bỏ ra coi !! em còn phải mua thức ăn nữa …
Tử Kỳ nhìn Thái Phong mĩm cười , nắm lấy tay Thái Phong và nói
- Buông em ra đi ! sắp trể giờ rồi đó ! - Không !!
Thái Phong cứ ôm chặt nó … trong thật hạnh phúc… Cảnh tượng đó…
- ......Trung Hiền ?
Đôi mắt nó mở to , bàn hoàn nhìn người đứng trước mắt mình… Thái PHong, ngước mặt lên nhìn…
Ánh mắt vẫn lạnh lùng như ngày nào… sắt đá và đầy mê lực đó… đang nhìn chầm chầm bọn họ…. Tay trong tay… đang ôm nhau rất hạnh phúc …
Lập tức , nó giựt mạnh tay Thái Phong ra… đứng lùi lại … mặt lung túng…
Thái PHong thì… quá bất ngờ với hành động của vợ… nhìn Tử Kỳ
Trung Hiền tiến đến chổ 2 người …
Rút tay ra khỏi túi quần và chìa ra
- Rất vui được gặp lại !!
Thái Phong giương mặt nhìn Trung Hiền
- Tôi cũng vậy !
Cái bắt tay của 2 người họ… không đơn giản là 1 cái bắt tay hữu nghị… mà là cuộc đọ sức , cảnh cáo lẫn nhau… Ánh mắt của 2 người thật sự là… dữ dằn… như muốn giết chết đối phương vậy…
- Thôi !!
Nó bước đến, nắm tay cả 2 bỏ xuống
Thái PHong nhếch miệng cười, kéo tay vợ về phía mình
- Tử Kỳ và tôi đang mua nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối… KHÔNG MAY lại gặp cậu…
- Thái PHong !!
Trung Hiền cuối mặt cười… và ngước mắt nhìn Thái PHong
- Rất vui vì thấy hai người hạnh phúc ! xin lỗi nếu đã làm phiền… nhưng.. cậu nên nắm chắc những gì mình đang có đi… có thể…1 ngày nào đó… nó sẽ biến mất đấy
Thái Phong hiểu… lời nói đó không đơn giản là 1 lời khuyên… mà còn có hàm ý…
Tử Kỳ lo lắng nhìn 2 người…
- Thái Phong à !!... hay là… hôm nay mình ra ngoài ăn đi… em..đói rồi !
Thái PHong nhìn nó…
- Được rồi !! đến lúc tôi cũng nên đi rồi… tạm biệt
Rồi hắn đảo bước đi về phía trước .. ngang qua người nó thì dừng lại
- Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi !
Lời nói đó… làm nó giật mình , bàn hoàn
- Em có sao không !? - Không !...
|
Nó nhanh chóng thay đổi không khí .
- Anh à ! -Hả ? - Chúng ta tiếp tục mua đồ đi ! gần 7h tối rồi
Thái Phong nhìn nó
-Không… không phải em nói là chúng ta sẽ ra ngoài ăn sao ? - Không thích ! giờ em muốn ăn ở nhà ! - …ờ ờ! _____________________________ Đang đi qua hàng rau quả thì…
Nó nhìn chồng mình… vẫn khuôn mặt buồn ấy… đang suy tư điều gì đó… nó biết… Thái PHong đang bận tâm việc vừa nãy…
Nó nắm lấy tay chồng , mĩm cười nũng nịu
- Chồng à !! anh nói muốn ăn soup bò và rau củ mà … em sẽ nấu cho anh 1 nồi ~~~~ thật to nhá !!
Thái PHong nhìn nó… rồi bật cười
- Anh không sao đâu !! -Thật à ?... - Ừm
Đúng là 1 người chồng yêu vợ mà… Thái PHong nắm chặt tay nó
- Miễn là… em đừng bao giờ thay đổi là được - Hứa !!! ______________________________________________ Về đến nhà với đóng túi đồ nặng trĩu , Thái Phong 1 tay xách hết cho vợ…miệng lúc nào cũng cười tươi - Thái Phong à ! anh đi tắm thay đồ đi, em sẽ chuẩn bị thức ăn tối
Thái PHong cầm túi đồ đặc lên bếp và nhìn vợ
- Hôm nay anh sẽ phụ em !! - Không cần đâu, anh chỉ phá thôi !
Thái Phong nhăn mặt
- Cứ để anh phụ rồi em sẽ biết !! - Được ! nếu mà phá thì đừng trách em đấy
Thái Phong lập tức mang tạp dề vào và đi đến cạnh vợ.
- Anh nên làm gì đây !!
Nó ngó xung quanh…
- Sắt hành cho em - Ok !
Ôi thôi cái ông chồng đẹp trai của nó… cọng hành quả thật là…. Được cắt rất .. hoành tráng… cọng nào cộng náy ..dài gần bằng đốt tay… muốn bỏ vào canh cũng phải e dè nữa…
- Ôi trời ơi !! anh có biết cắt không thế !!
Thái Phong vội cầm nắm hành vừa cắt , quét vào bịch
- Anh… anh làm lại
Thế là 1 bó hành hi sinh… dưới tay Thái Phong… Lần này cẩn thận hơn… nhưng mà… vì lo nhìn vợ không nhìn đường dao cắt nên…
- Á!!~~
Nó quay lại
- Sao vậy ?
Thái Phong nhăn mặt nắm chặt ngón tay …đang chảy máu
- Đứt tay rồi !!!....
Nó lo lắng chạy ra ngoài lấy băng keo cá nhân vào… cẩn thận băng bó cho chồng…
- Đau lắm không !! - Em lo cho anh ? - Điên à !! sao không lo chứ !... anh ra ngoài ngồi đi, em sẽ làm… không thì anh lại đứt thêm ngón nữa đấy
Thái Phong cười
- Haha ! làm gì có chuyện đó… dù có đứt tay nữa thì vợ anh vẫn lo cho anh mà !!
- Cái anh này….
Nó quay đi bắt nồi nước lên bếp….
- Tử Kỳ à !! - Hả ? - Em… yêu anh không ?
Nó khựng tay… xoay mặt nhìn Thái PHong… lung túng
- Sao… sao anh lại hỏi như vậy ? - Anh…
Nó bỏ bao tay xuống , và xoay người về hướng chồng, cười thật tươi mà nói
- Sao lại không yêu … Thái Phong à ! anh đừng bao giờ hỏi thế nữa, như thế có nghĩ là anh đang nghi ngờ em…
Thái Phong lo lắng
- Nhưng mà
- Không nhưng gì hết, không phải chúng ta đã kết hôn rồi sao… thậm chí… chuyện đó cũng xong rồi… anh còn muốn gì nữa !!
Thái Phong nhìn chầm chầm nó
- Vậy… em không còn tình cảm gì với Trung Hiền à !!
Nó nhìn chồng… và NHÓN GÓT…
CHỤT ~~~~
- Như vậy anh tin rồi chứ !!
Thái Phong che môi lại… đỏ mặt… nhìn nó - Anh….
- Em phải nấu cơm đấy ! anh đã phí hết gần nữa giờ của em rồi.
- Vậy…
- Đương nhiên là đi ra ngoài… anh không muốn ăn sao ?
Thái Phong cười híp mắt, nhìn vợ… và đi ra ngoài….
- “” Thái Phong à !!... em hi vọng là anh có thể giữ được em… “” __________________________________________________ Bữa tối….
|
Thái PHong nhìn nồi soup… và quá trời món còn lại trầm trồ khen ngợi
- Vợ Tử Kỳ à !! em đúng là số 1
Nó mĩm cười…
- Thế thì ăn nhiều vào
Nó đứng dạy múc 1 chén soup đầy cho chồng - Ăn ngon miệng nha !!
- Ừ !! cám ơn em…
Thái PHong bưng chén lên và húp một hơi trong rất ngon lành….
Thái Phong không bao giờ bỏ xót những gì mà vợ mình nấu, dù no dù không ngon hay là… ngán ngẫm thì… Thái Phong vẫn tươi cười ăn hết….
- “” Đừng bao giờ xa em… em không chắc… mình sẽ ở bên anh được bao lâu nữa… em sợ mình… sẽ phản bội anh…. “” ________________________________________ Thái Phong ngồi xuống soffa một cách mệt mỏi vì cơn đau vai…
- Anh đau vai à ?
Thái Phong quay lại
- À ờ… anh hơi mõi
Nó mĩm cười đi đến chỗ Thái Phong
- Để em
Ánh mắt ngơ ngác và bất ngờ nhìn vợ
Nó nhẹ đặc tay lên vai chồng và massage…
- Em biết massage cơ à ? - Ừ ! em đã học nó rất lâu… nhưng có dịp dùng
Thái Phong cảm thấy dễ chịu, vịnh tay vợ nói
- Anh cảm thấy rất vui!
Nó dừng tay… nhìn chồng
- Em đã thay đổi … điều đó làm anh rất vui. Anh đã thật sự có được 1 người vợ
Nó mĩm cười và tiếp tục bóp vai cho chồng…
- Anh…. phải giữ em thật chặt đấy…
Thái Phong nhíu mài… nhìn nó
- Đừng bao giờ để em đi nữa…
Thái Phong không hiểu nó đang nói gì …
- Em… sao thế ? - Không !! anh vui thì tốt rồi….
Nó quàng cổ chồng , ôm chặt…
- Thái PHong à…. - Hả ? - Em…. Rất khó chịu… - Sao vậy ?
- Em không hiểu mình đang nghĩ gì nữa…
- Thế thì đừng nghĩ nữa… ngủ sớm đi
Nó buông tay ra khỏi người chồng
- Phải rồi… em nên nghĩ ngơi thôi…
Thái PHong nhẹ nhàng đứng lên cạnh vợ
- Anh nghĩ trước đi… em muốn ở đây 1 mình…
Thái PHong do dự…
- Em chắc có ổn không…
Nó cười gượng
- Đươc mà…
Thái Phong… bước lên phòng…
Nó ngồi ờ dưới… nhìn ra ngoài trời… tâm trạng
nặng trĩu….
RENG…RENG…RENG…
Điện thoại nó rung…
- Alo ! - Kỳ vẫn chưa đổi số sao ?
- …Trung…Trung Hiền? - Rất may vì đã nhận ra giọng của Hiền…. - ..sao.. - Thật sự là rất ngạc nhiên khi thấy Kỳ và Thái Phong như thế
Nó bịt miệng mình…
- ….. - Hiền nói thế không phải là cố ý … thật sự là… có cảm giác rất lạ ! - … - 3 năm qua… chắc là Kỳ đã có thể bắt đầu lại từ đầu rồi thì phải !?
Nó … lấy lại bình tĩnh…
- … phải… Kỳ và Thái Phong giờ rất hạnh phúc. - Thế sao ?... cũng đúng… Kỳ làm thế là không có gì sai… - Hiền… và Thảo Yên thế nào ? - Rất tốt !!... - …thế…thế sao ? - Ngày mai Hiền phải bay về Mỹ… tiếp tục công việc của mình… - Nhanh vậy ?
Trung Hiền bật cười
- Đừng lo… Hiền sẽ sớm quay lại nếu mọi chuyện ổn thõa… - …. - Tử Kỳ ! - Hả ? - 3 năm qua… Hiền.. vẫn không thể nào … TÍT …TÍT …TÍT….
Nó đã cúp máy của hắn… nó biết điều hắn sắp nói… nó biết nếu để nó nghe những lời đó… có lẻ… nó sẽ làm điều gì có lỗi với Thái Phong mất… nó đã làm đúng… nên chấm dứt thôi…
|