Aristocracy Club (Câu Lạc Bộ Quý Tộc)
|
|
Thu đến rồi, kéo theo những chiếc lá héo vàng rơi xuống đất. Đang thả hồn trên mây cùng chiếc mp3 thì Phong đc lệnh triệu tập xuống nhà. Chuyện gì đây? Đôi chân cậu khựng lại trong chốc lát. Dưới nhà có Nhi và ba mẹ cô ấy. Mọi ng định làm quái gì thế? Ko lẽ.... -Con chào ba mẹ. Cháu chào 2 bác- Phong cúi đầu chào rồi từ tốn ngồi xuống. -Phong đó hả cháu? Dạo này có khỏe ko?- mẹ Nhi mỉm cười ân cần hỏi. Nhìn vào bà thì ai tin cho đc đây là sát thủ nổi tiếng toàn cầu chứ. -Dạ. Cháu ổn- Phong nhẹ giọng trả lời. Đôi mắt khẽ đưa ánh nhìn sang Nhi. -Chuyện là thế này. Đáng lẽ đã nói từ 2 năm trước. Gia đình 2 bên quyết định cho 2 đứa kết hôn rồi- ba Phong trầm giọng lên tiếng. Qủa đúng như dự đóan, Nhi trợn tròn mắt lên, sock ko đỡ nổi! -Gì cơ? Kết hôn ạ?- Nhi bật dậy hết chỉ vào mình rồi lại chỉ vào Phong. Ơi trời ơi! Phong kém cô 2t đấy! Mẹ Phong mắt đỏ hoe lấy ra 1 tập hồ sơ bệnh lý. Nhi cùng Phong sững sờ. Sao cơ? Ung thư giai đoạn 2? -Nhi à. Bác bị bệnh như vậy. Chỉ mong thằng Phong lập gia đình, mong nhìn thấy mặt cháu là ta mãn nguyện nhắm mắt rồi. Cháu chiều ý bác đc ko?- mẹ Phong run run thành khẩn nói. Sau 1 hồi đắn đo nhìn hết ng nọ đến ng kia. Nhi đành gật đầu đồng ý. Thôi thì làm yên lòng ng lớn vậy. Xong xuôi, Nhi và Phong xin phép ra ngoài. -Haha, ko ngờ kế sách của ông lại thắng lợi vẻ vang đến vậy- ba Phong đắc trí vỗ tay cười vang. -Ko ngờ lọ thuốc nhỏ mắt này công hiệu đến thế- đến lượt mẹ Phong cười tươi. -Ta là ai chứ. Để xứng danh làm ba của vua rắc rối thì đâu tầm thường đc- ba Nhi hất mặt tự đắc (giờ thì đã hiểu câu hổ phụ sinh hổ tử, bó tay với Bạch gia) -Lũ nhóc thật dễ lừa- mẹ Nhi nhấp 1 ngụm nước chè bình thản nói.
|
-2 ng thực sự chắc chắn là muốn cho Nhi với Phong tiến xa hơn chứ? Như chúng tôi đã nói, con bé Nhi sẽ sống ko qua đc tuổi 21- mẹ Nhi trầm giọng. Cả căn phòng rơi vào im lặng. -2 đứa có vẻ tiến triển rất tốt. Nếu cứ để tình cảm này phát triển, tôi e là Phong ko chịu nổi cú sock tinh thần này- ba Nhi dè dặt lên tiếng. -Đó đã là định mệnh thì đâu ai thay đổi đc. Chúng tôi cũng đã nói rồi, dù cố tình cho thằng Phong đi học muộn 2 năm nhưng 2 đứa vẫn gặp nhau như duyên trời định đấy thôi- mẹ Phong day day 2 thái dương thở hắt ra. -Dù ta muốn thay đổi số phận cũng ko thắng nổi trời. Cứ để mọi việc xảy ra theo tự nhiên đi- nét mặt ba Phong khẽ khắc vài nét đau buồn. --- - - - - -Bar ko?- Phong hất mặt hỏi. Nhi ậm ừ đồng ý. Dù sao thì gọi luôn cả Thoại Anh, Phương, Lâm và Long nữa. Lâu lắm cả lũ ko tụ tập quậy phá rồi. Bao năm vẫn vậy, tập đoàn rắc rối vẫn nổi tiếng như ngày nào. Vẫn đi trong tiếng hò reo, sự ngưỡng mộ của mọi ng. -Sao? Bao giờ mới cho tớ ăn cỗ cưới đây?- Nhi lắc lắc ly Vodka nở nụ cười mê mị. -Cậu hết đó. Chờ mỗi cậu nữa thôi- Long nhảy vào nói với Nhi. Nhanh chóng, cậu bị Thoại Anh nhéo 1 cái rõ đau. -Ủa? Sao chờ tớ? Chờ gì tớ?- Nhi mắt tròn mắt dẹt ngô nghê hỏi. -Thôi. Có giải thích đến sáng mai thì cậu cũng ko hiểu đâu- Lâm xua tay như muốn đổi chủ đề. -Nhi này, tao thấy mày, khác qúa- Phương nhẹ giọng ngập ngừng nói với cô bạn. Câu nói làm cả nhóm giật mình. Ừ cũng phải. 1 Bạch Nguyệt Nhi năng động với mái tóc cột cao, áo bò lửng, quần jeans, giày thể thao ko còn mà giờ đây là 1 Nhi với mái tóc xõa ra, luôn khoác lên mình những chiếc váy đen chững trạc, đôi giày cao gót tới 10 phân. Nở nụ cười gượng gạo có phần chua chát, Nhi uống cạn ly rượu rồi đưa mắt nhìn khắp ngóc ngách của bar. Chợt, ánh mắt Nhi dừng lại ở 1 điểm nhất định. Ở đó có 1 ng con trai mái tóc màu hơi ngả vàng. Cả nhóm tò mò nhìn theo hướng Nhi nhìn. Thoại Anh và Phương thốt lên 1 tiếng kinh ngạc rồi vội che miệng lại. Trong đầu Phong có hàng ngàn câu hỏi tuôn trào. Ng con trai Nhi nhìn là ai? Có quan hệ thế nào với Nhi? Tại sao Thoại Anh và Phương lại kinh ngạc đến vậy?... -Tao đi vệ sinh 1 lát- Nhi toan đứng dậy. -Mày ổn chứ? Tao đi cùng mày nhá?- Thoại Anh vội níu tay cô bé lại. -Ko sao. Tao ổn.
#545 | Tác giả : HaiBang - kenhtruyen.com
-2 ng thực sự chắc chắn là muốn cho Nhi với Phong tiến xa hơn chứ? Như chúng tôi đã nói, con bé Nhi sẽ sống ko qua đc tuổi 21- mẹ Nhi trầm giọng. Cả căn phòng rơi vào im lặng. -2 đứa có vẻ tiến triển rất tốt. Nếu cứ để tình cảm này phát triển, tôi e là Phong ko chịu nổi cú sock tinh thần này- ba Nhi dè dặt lên tiếng. -Đó đã là định mệnh thì đâu ai thay đổi đc. Chúng tôi cũng đã nói rồi, dù cố tình cho thằng Phong đi học muộn 2 năm nhưng 2 đứa vẫn gặp nhau như duyên trời định đấy thôi- mẹ Phong day day 2 thái dương thở hắt ra. -Dù ta muốn thay đổi số phận cũng ko thắng nổi trời. Cứ để mọi việc xảy ra theo tự nhiên đi- nét mặt ba Phong khẽ khắc vài nét đau buồn. --- - - - - -Bar ko?- Phong hất mặt hỏi. Nhi ậm ừ đồng ý. Dù sao thì gọi luôn cả Thoại Anh, Phương, Lâm và Long nữa. Lâu lắm cả lũ ko tụ tập quậy phá rồi. Bao năm vẫn vậy, tập đoàn rắc rối vẫn nổi tiếng như ngày nào. Vẫn đi trong tiếng hò reo, sự ngưỡng mộ của mọi ng. -Sao? Bao giờ mới cho tớ ăn cỗ cưới đây?- Nhi lắc lắc ly Vodka nở nụ cười mê mị. -Cậu hết đó. Chờ mỗi cậu nữa thôi- Long nhảy vào nói với Nhi. Nhanh chóng, cậu bị Thoại Anh nhéo 1 cái rõ đau. -Ủa? Sao chờ tớ? Chờ gì tớ?- Nhi mắt tròn mắt dẹt ngô nghê hỏi. -Thôi. Có giải thích đến sáng mai thì cậu cũng ko hiểu đâu- Lâm xua tay như muốn đổi chủ đề. -Nhi này, tao thấy mày, khác qúa- Phương nhẹ giọng ngập ngừng nói với cô bạn. Câu nói làm cả nhóm giật mình. Ừ cũng phải. 1 Bạch Nguyệt Nhi năng động với mái tóc cột cao, áo bò lửng, quần jeans, giày thể thao ko còn mà giờ đây là 1 Nhi với mái tóc xõa ra, luôn khoác lên mình những chiếc váy đen chững trạc, đôi giày cao gót tới 10 phân. Nở nụ cười gượng gạo có phần chua chát, Nhi uống cạn ly rượu rồi đưa mắt nhìn khắp ngóc ngách của bar. Chợt, ánh mắt Nhi dừng lại ở 1 điểm nhất định. Ở đó có 1 ng con trai mái tóc màu hơi ngả vàng. Cả nhóm tò mò nhìn theo hướng Nhi nhìn. Thoại Anh và Phương thốt lên 1 tiếng kinh ngạc rồi vội che miệng lại. Trong đầu Phong có hàng ngàn câu hỏi tuôn trào. Ng con trai Nhi nhìn là ai? Có quan hệ thế nào với Nhi? Tại sao Thoại Anh và Phương lại kinh ngạc đến vậy?... -Tao đi vệ sinh 1 lát- Nhi toan đứng dậy. -Mày ổn chứ? Tao đi cùng mày nhá?- Thoại Anh vội níu tay cô bé lại. -Ko sao. Tao ổn.
|
Hất 1 vốc nước lên mặt cho tỉnh táo, Nhi nhìn vào chính mình trong gương và chợt nở 1 nụ cười chua chát. Hóa ra, cái thứ tình yêu trẻ con là vậy mà mãi cô ko thể quên đc. Sau khi nhắn lại và lời, Nhi đi ra khỏi bar vừa đúng lúc đồng hổ điểm 11h30pm. Thành phố đã đi vào giấc ngủ sâu, những cơn gió lạnh tê tái cứa và da thịt Nhi khiến cô bé chợt rùng mình, bất giác xoa xoa 2 cánh tay. 1 mình Nhi bước đi trên con đường dài vắng lặng, cô đơn và trống trải. Tiềm thức Nhi trở lại ngày thơ ấu. Và, ng cô bé dần dần, sáng lên mà Nhi ko hề hay biết. Ánh sáng từ hơi mờ mờ, rồi sáng dần, sáng đến chói mắt! -Anh à. Ra mặt đi đc ko? Từng ấy thời gian là đủ lắm rồi. Em ko chịu đc khi con bé sống mãi trong đau khổ như vậy. Ánh sáng ngày 1 rõ rồi- 1 giọng nam trầm vang lên có phần gấp gáp và khẩn khoản. Đôi mắt đen sâu hút hồn dõi theo hình dáng 1 ng con gái phát sáng mãi ko thôi. -Ừ. Đành vậy. Anh cũng ko chịu nổi nữa rồi- 1 giọng nói băng lãnh tiếp lời. Đôi mắt xám tro cũng dán chặt vào ng con gái kia. Đúng lúc Nhi ngã qụy xuống thì có 1 vòng tay ấm áp mà rắn chắc đỡ lấy cô bé. Mùi hương, vòng tay này.... Bất giác, Nhi nở 1 nụ cười yên bình, cô bé ngất lịm đi.
|
Phong lái xe về nhà trong bộn bề suy nghĩ. Đúng như cậu đoán, ng con trai có mái tóc hơi ngả vàng kia là ng quan trọng với Nhi, trong qúa khứ. --- Vài ngày sau, căn nhà gỗ nhỏ xinh giữa thung lũng xanh lại tràn ngập tiếng cười trở lại. Vạn vật như khoác 1 màu áo mới. 2 gia đình nhỏ đã sum vầy, hạnh phúc ngập tràn. Bạch Gia Vũ và Bạch Gia Kỳ đã trở về! Thảo và Như xúc động đến rơi nước mắt. Ng chồng mà họ yêu thương đã quay về. - - - - - Tại 1 ngôi biệt thự mang sắc thái phương Tây xa hoa. Trong căn phòng tối, 1 cô gái đang ngồi vắt chân, dáng vẻ kiêu kì. -Kế hoạch bắt đầu chứ?- 1 giọng nam vang lên -Đc rồi. Bắt đầu chơi thôi. Kế hoạch gây dựng bao nhiêu năm sao bỏ đc- nở nụ cười qủy dị, cô gái tóc vàng trả lời. -Cô có tình còn tôi thì phải có tiền đấy -OK. Sòng phẳng. Để xem, Bạch Nguyệt Nhi, cô cười đc bao lâu. Cùng với niềm vui của Nhi thì cũng là hiểm họa khó lường. Con đường để đến với tình yêu của Nhi và Phong sao mà gian lao đến vậy? Liệu rằng cô gái bé nhỏ kia có vượt qua đc? Liệu rằng sóng gió cuộc đời Nhi đã hết? Từ ngày Vũ và Kỳ trở về, Nhi ko còn phải đi làm nữa mà cô bé đã đến trường cùng nhóm bạn. Bây giờ thì Nguyệt Nhi ngày xưa đã trở lại rồi. -Ơ... Sao cả đám chung 1 lớp hết vậy? Còn cả Phong nữa- Nhi sững lại trước cửa lớp khi Phương dẫn mình đến đây. Đã vậy trong lớp còn có đông đủ hội học sinh nữa. -Thi vượt cấp- Phong bình thản phun ra 3 chữ. -Green Star từ khi xây dựng đã có 1 lớp ở khu đại học riêng tên là K&Q, nghĩa là King and Queen. Và chúng ta đc vào lớp này sau 1 khoảng thời gian ngắn học ở khu đại học- Lâm lên tiếng giải thích cho cô bạn vừa mù thông tin, vừa chậm tiêu. -K&Q là 1 lớp học tổng hợp. Lớp chỉ có thể dạy tối đa 10 học sinh. Học sinh ở đây sẽ đăng kí khoa mình định học ở đại học. Ví dụ chúng ta có 6 ng thì sẽ phải học 6 khoa dù mình ko đăng kí. Và những khoa bắt buộc phải học là Y, Kinh tế, Luật, An ninh. Để vào đc lớp này gia đình phải là gia tộc lọt vào top 10 thế giới. Có sức ảnh hưởng ít nhất tới 1 châu lục. Phải đủ 3 yếu tố: tiền, quyền và học lực giỏi mới đc vào đây- Thoại Anh tiếp lời Lâm. -Lâm thi vào khoa Tài chính, Phương thi Y, Thoại Anh thi Kinh tế cùng tớ, Phong thi An ninh còn cậu là Luật hả?- Long chỉ từng ng 1 liệt kê. -À...ờ. Tớ luât dân sự- Nhi gật gật đầu tiếp thu mớ thông tin lùng bùng kia. Mà thôi, kệ đi. Học cùng nhau là tốt rồi. Nghĩ nhiều làm gì cho mệt óc. - - - -
|
Phong khoanh tay điềm nhiên nhìn Vũ và Kỳ. Trong lòng gần như đã có đáp án cho những thắc mắc của mình mấy ngày qua. -Nói đi. Sao 2 người lại sống ẩn mình vậy? -Như em và Nhi đã biết đấy. Vụ tai nạn đó là cố ý muốn hại chết 2 anh. Ko phải các anh sợ chết ko dám xuất hiện mà là lo cho chị Thảo và Như cùng Bin và Rin. Nếu 2 anh an toàn sống sót. Rất có thể kẻ thù sẽ lấy 4 ng họ uy hiếp bọn anh- Vũ nhấm nháp ly cafe đen đặc ko đường trả lời. -Do đó nên 2 anh đã cố tình để 2 chiếc vòng cổ ở lại hiện trường. Sự đau khổ của chị Nhi đã làm chúng tưởng thật?- Phong nghiêng đầu khẽ nhíu mày. -Right!- Kỳ cắm phập phi tiêu vào hồng tâm và nói. -Chị Nhi có bí ẩn gì đó. Đúng ko?- Phong tiếp tục màn tra hỏi của mình. -Rất nhiều bí mật. Ngươi cũng thế- Kỳ nở nụ cười bí hiểm có phần chua xót. - - - - - Gió mùa Đông Bắc tràn về kèm theo cái lạnh đến tím tái da thịt. Nhi đang đánh chén đống đồ ăn Thảo chuẩn bị thì Phương đi vào. Trên tay cầm 1 tấm thiệp và 1 bó hoa hồng màu hồng phấn. Sau vài phút đọc lời nhắn, Nhi đứng dậy vươn vai nói: -Chẳng biết ai hẹn tao ra sau trường ý. - Tao đi mới- Thoại Anh nhảy vào. -Các cô nương tính đi đâu thế? Cho bọn tớ đi cùng đc ko?- Lâm cùng Long và Phong tươi cười hỏi. -Ra sau trường. Ai biết đường dẫn đi cái. Ra đó nhớ giữ khoảng cách nhá- Nhi thủng thẳng bước ra cửa lớp và hất mặt. Cả đám 5 ng kéo nhau đi theo. Đến nơi, nhóm Phương, Thoại Anh, Lâm, Long và Phong tự dừng lại để giữ khoảng cách. Nhìn như từ đằng sau, tất cả thấy Nhi thật lạnh lùng. 1 tay chống lên hông kiêu ngạo. Dáng đi của 1 bậc đàn anh đàn chị (pha trộn Kỳ vs Vũ mà). Từ góc khuất, 2 ng đi ra. 1 cô gái với mái tóc vàng mượt óng ả. Ng con trai thì mái tóc hơi ngả vàng. -Kiều Linh Ly?- Phong thốt lên. Ở cái trường này ngoại trừ Lưu Đăng Diễm(Noel rắc rối. Okay? Lưu Đăng Duy) đã bị đuổi học thì duy chỉ có cô ta sở hữu mái tóc vàng thôi. -Cái gì? Tên Nam đó? Sao...sao lại ở đây?- Thoại Anh trợn tròn mắt. Nhi khẽ nhíu mày nhìn đôi nam nữ trước mặt. Cái qúa khứ đau buồn, cái kí ức muốn chôn vùi kia lại ùa về. Tựa như có 1 bàn tay vô hình đang cào bới nó lên vậy. Nhưng yên tâm, Bạch Nguyệt Nhi là ai chứ? Cô là 1 diễn viên rất giỏi mà. Ít ng có thể thấy đc nỗi đau của cô lắm.
|