Nè Ngốc !!! Đừng Bỏ Cuộc
|
|
Cháp 36 : Một buổi sáng đẹp xinh báo hiệu cho một ngày mới nữa đã tới , nó uể oải bước ra khỏi nhà trọ sau một đêm không ngủ được . Vừa bước ra thì thấy ngay cái bóng dáng quen thuộc đang đứng sừng sững trước sân , đầu thì ngước lên ngắm nhìn bầu trời vào buổi sáng sớm . Chẵng biết sao nó cứ đứng im như tượng mà nhìn hắn từ sau lưng , cái lưng khỏe khoắn ấy , nó không sao quên được cái cảm giác được chạm vào bờ vai ấy . Tự nhiên nó đưa bàn tay mình định chạm vào hắn , thì cũng vừa lúc hắn quay lại , thế là nó đứng như trời trồng . Đỏ mặt cuối xuống một cách ngại ngùng , hắnhơi bất ngờ trước hành động của nó định lên tiếng hỏi thì tiếng nhỏ Châu vang lên : - Con này mày dậy chi sớm vậy hả ???_ Châu từ trong nhà lù lù đi ra . - Ờ tao............................_ nghe tiếng Châu nó quay ngoắc lại . - Mày sao ???_ nhỏ Châu nhíu mày hỏi , thì liếc sang thấy hắn cũng ở đó : - Hai người làm gì ở đây sáng sớm vậy ???_ Châu tròn mắt hỏi . - Tao................................_ nó không biết trả lời sao . - Chỉ là tình cờ thôi , cô ra rồi kìa _ hắn trả lời qua loa rồi chỉ tay về hướng pà cô đang lù lù đi ra . Thế là cả 3 bước lại chỗ đám đông nơi cô sắp tuyên bố chuyện gì đó . Châu vẫn không thôi khó hĩu về chuyện của nó và hắn . - Bây giờ chúng ta sẽ đi tham quan 1 nông trường hoa rộng lớn và tuyệt đẹp , các em vô chuẫn bị rồi lên đường nào _ tiếng cô vẫn dõng dạc như ngày thường . Sau một lúc chuẫn bị , tất cả mọi người theo bước chân của cô Lan tiến về nông trường của loài hoa . Vừa bước vào ai cũng kinh ngạc trước vẻ đẹp của nông trường đầy màu sắc của tất cả các loài hoa . Quản lí nông trường chào đoán rất niềm nở , thế rồi mọi người tản ra để đi tham qua vườn hoa . Nó muốn đi một mình nên đã bảo Châu đi với những người khác .Còn nó lê chân khắp nông trường , ở đây khá rộng , hương hoa bay phảng phất khắp nơi làm cho tâm hồn của nó cảm nhận được sự yên bình hiếm có . Không khí ở đây thật trông lành làm cho nó dễ chịu , nó thoáng nghĩ ước gì nó có thể ở đây mãi mãi , thì sẽ chẵng bận tâm hay vương vấn cái tình cảm của mình . Đi được một lúc nó cảm thấy đôi chân mình rả rời cả đi nên nó ngồi xuống cạnh một góc nhỏ của nông trại với đủ các loài hoa .
Nó đưa mắt ngắm nhìn các loài hoa , thì phát hiện một loài hoa màu tím , nó tiếng lại gần thì nhận ra ngay đó là những bông hoa lavender .
Nó ngồi quan sát kỹ bông hoa lavender mà lâu nay nó chỉ được nhìn thấy qua mạng . Bỗng : - Cháu có biết ý nghĩa của loài hoa này không ????_ một giọng nói trầm lắng vang lên . Nghe giọng nói nó quay lại nhìn , thì thấy một bà lão đã quá cái tuổi 70 nhìn nó hiền hậu hỏi . - Bà hỏi cháu ạ ???_Nó hỏi lại bà . - Ừ cháu đấy _ bà mỉm cười đáp . - Ý nghĩa của nó là đợi chờ tình yêu phải không ạ ???_ Nó cười buồn nói . - Đúng rồi , mỗi loài hoa mang một ý nghĩa khác nhau chẵng hạn như hoa hồng đỏ thể hiện một tình yêu mãnh liệt , violet tím đại diện cho sự chung thủy , hoa cẩm chướng ý nghĩa của một tình bạn trong sáng ........ Tuy lavender không nổi bật so với các loài hoa khác nó quá nhỏ bé và tầm thường .Nhưng lavender có một ý nghĩa đặc biệt đối với bà . Bà đã ở nông trường này suốt 40 năm để chờ một người vì bà tin ông ấy sẽ quay về đây , quay về với bà và cuối cùng ông ấy cũng đã quay về _ bà vừa kể vừa mỉm một nụ cười nho nhỏ . - Làm sao bà có thể chờ 1 người trong thời gian lâu đến như vậy ???_ nó ngạc nhiên khi nghe bà kể . - Bởi vì ông ấy là chồng của bà , và bởi vì bà yêu ông ấy , một tình yêu xuất phát từ cả trái tim cháu ạ _ bá vẫn mỉm cười nhìn nơi xa xâm , ánh mắt lóe lên 1 niềm tin vĩnh cữu . - Vậy ông đã đi đâu ạ ???_ nó tò mò hỏi . - Ông ấy đã rời bà khi vừa cưới tròn 5 năm để đi theo đuổi sự nghiệp của mình _ bà cười buồn nói . - Vậy tại sao bà không đi theo cùng ông ạ ???_ nó ãân tiếp tục hỏi . - Bởi vì nơi đây là noi lưu giữ tình yêu đẹp của ông và bà . Bà muốn ở đây đợi ông về cùng những nhánh hoa lavender này và cuối cùng bà cũng đợi được _ bà mỉm cười hạnh phúc . - Cháu thật ngưỡng mộ bà _ nó cười buồn . - Có phải cháu cũng đang đợi chờ một tình yêu đúng không ???_ bà quay sang nhìn nó trìu mến hỏi . - Sao bà biết ạ ???_ nó ngạc nhiên hỏi . - Nhìn vào mắt cháu bà đoán là như vậy_ bà từ tốn nói . - Vâng...... mà cũng không hẳn vậy , vì cháu đã định từ bỏ nó , từ bỏ tình yêu của cháu _ nó ngập ngừng nói . - Tại sao cháu không tiếp tục đợi chờ nó , biết đâu đó chính là tình yêu thật sự cũa cháu thì sao ._ bà nhẹ nhàng hỏi . - Cháu ....................._ nó không biết phải trả lời ra sao . - Thôi bà phải về đây , ông ấy đang chờ bà _ bà mỉm cười hạnh phúc nói . - Dạ cháu tạm biệt bà _ nó lễ phép đứng dậy chào bà . - Tạm biệt cháu _ bà nói . - Dạ . - Mà trước khi đi bà có điều này muốn nói _ bà nói tiếp . - Sao ạ ???_ nó ngẫn ngơ hỏi . - Đôi khi đợi chờ cũng là hạnh phúc đấy cháu ạ . Thôi bà đi đây _ nói xong bà quay lưng đi . Để nó ở lại với câu nói sau cùng của bà cứ vang lên trên đầu nó . Nó bước đi về phía cỗng nông trường mà trong đầu vẫn suy nghĩ miên man về câu nói đó . Trời đã ngả trưa mọi người tiến về nhà trọ : - Bây giờ chúng ta ăn trưa sau đó nghỉ ngơi một lúc thì chúng ta sẽ lên xe về lại trường _ cô lan dõng dạt nói . Cả 70 người tiến vào ăn trưa , làm căn nhà trọ ồn ào cả lên , nhưng nó vẫn không nói gì đầu óc thì vẫn miên man suy nghĩ , làm cho Châu , Huy , và hắn khó hĩu . Sau một hồi ăn trưa nó đã suy nghĩ thấm thía lời bà nói và đưa ra quyết định sẽ xác định tình cảm của hắn một lần nữa .
|
Cháp 37 : Kết thúc bữa an nhanh chóng , Trân lại gần hắn nói thì thầm vào tai hắn : - Ra ngoài này tí chị có chuyện muốn nói với em _ nói xong Trân quay lưng bước đi . Để lại cho hắn một bộ mặt khó hịu '' Chuyện gì vậy nhỉ '' . Dù vậy hắn cũng nhẹ nhàng rời khỏi phòng ăn đi theo Trân . Về phần nó tại trong đầu nó lúc đó chỉ mãi lo suy nghĩ nên chẵng để ý đến chuyện gì . Sau khi quyết định xong thì nó mới đưa mắt tìm hắn nhưng chẵng thấy bóng dáng hắn đâu . Thì : - Ê Châu !! Mày có thấy Khánh đâu hông ???_ nó vớ Châu hỏi . - Hình như nó mới đi ra ngoài thì phải . Mà mày kiếm nó chi vậy ??_ Châu thắc mắc hỏi . - Àk tao có chuyện ấy mà , thôi mày ăn tiếp đi tao đi đây _ nó cười trừ rồi đứng dậy bước ra ngoài . Nó vừa đi vừa ngoái đầu nhìn xung quanh để kiếm bóng dáng hắn , thì nghe một cuộc đối thoại của 2 chị lớp trên : - Anh Khánh với con nhỏ Trân lớp mình quen nhau thật đó mày _ NS 1 nói . - Sao mày biết ???_ NS 2 tò mò hỏi . - Lúc nãy tao thấy 2 người đó kéo nhau qua bờ đá bên kia kìa _ NS 1 nói tiếp và chỉ tay về phía xa xa . - Thật sao mày ???_ NS 2 tròn vo mắt hỏi . - Ừ 100% luôn , nhìn thân mất lắm cơ _ NS 1 nói chắc chắn . - Hiz tiếc thật , mà dù sao 2 người đó đẹp đôi thế kia _ NS 2 nói tiếp . - Ừ đúng là kim đồng ngọc nữ _ NS 1 tiếp lời . Cuộc đối thoại vô tình này như hàng nghìn nhát dao đâm thẳng vào tim nó , nó định quay bước về lại nhà trọ , thì câu nói của bà lại vang lên trong đầu nó , '' Dù gì mình cũng muốn xác định lại tình cảm này một lần cuối , cố gắng lên Nhi '' nó thầm nhủ rồi mạnh dạng bước tới nơi được nhắc đến trong cuộc đối thoại lúc nãy . Quay qua với Trân và hắn : - Khánh àk chị muốn xin lỗi em chuyện này ???_ Trân mỉm cười nhìn hắn . - Dạ chuyện gì ạ ???_ hắn bất ngờ hỏi . - Chị đã nói dối rằng mình thích em _ Trân nói một cách chậm rãi . - Trời em còn tưỡng chuyện gì , chuyện này em biết lâu rồi _ hắn phì cười rồi nói . - Sao em biết được ???_ Trân ngạc nhiên hỏi . -Nhìn vào mắt chị em thấy rằng nó chẵng có chút xíu nào gọi là thích cả _ hắn từ tốn giải thích . - Chỉ nhìn vào mắt chị mà em biết sao em tại thật . Nhưng dù chị cũng phải xin lỗi _ Trân nói tiếp . - Không có gì đâu ạ _ hắn nhe răng cười nói . - Hồi trước em không cười nhiều như bây giờ nhỉ ???_ Trân tò mò hỏi . - Dạ có lẽ vậy ._ hắn gãi đầu nói . - Vậy sao bây giờ lại cười nhiều thế này _ mặt Trân gian gian hỏi . - Bởi vì em ..............._ hắn ngập ngừng nói . - Vì em đã yêu một người con gái , và người đó đã thay đổi em _ Trân tinh nghịch nói xen vào lời hắn . Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu . - Và người đó chính là Nhi _ Trân lại tiếp tục nói - Sao ....sao...chị...lạ...ại bie...iết ạ ???_ hắn bất ngờ đỏ mặt , miệng lắp bắp nói không dám nhìn Trân . - Hahahhaa , nhìn thái độ của em kìa dễ thương thật _ Trân bật cười to làm mặt hắn càng đỏ hơn . Vừa lúc nó cũng chạy đến nơi và cách hắn và Trân không xa đủ để nghe 2 người nói chuyện . - Em có thích Nhi không ???_ Trân nhìn hắn trìu mến hỏi . - Không _ hắn ngẫng đầu lên nói . Cái chữ ấy lại một lần nữa như sét đánh nghang tai nó .Và nước mắt đã rơi từ lúc nào .
Được khoảng 10s nó quay mặt lại chạy thật nhanh rời khỏi chỗ đó . Tiếp tục cuộc nói chuyện của hắn và Trân : - Em xạo vừa thôi _ Trân đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn . - Em nói thật . Em không thích Nhi mà em .....yêu Nhi chị ạ _ ánh mắt hắn phát ra một ngọn lữa tình yêu đang bùng cháy . - Trời vậy chị cứ tưỡng chị đoán nhầm chứ _ Trân thở phào nhẹ nhõm . Hắn lại mỉm cười . - Vậy sao em không nói cho Nhi biết đi ???_ Trân hỏi tiếp . - Em nghĩ rằng loại người tồi tệ như em sẽ làm tổn thương cô ấy nữa _ hắn buồn bã gục mặt xuống nói . - Em có phải là thiên tài của trường không vậy ???_ Trân nhìn hắn hỏi . - Sao cơ ạ ??_ hắn thắc mắc ngẫng cái đầu lên nói . - Em ngốc vừa thôi . Nếu em không nói ra thì sẽ càng làm tổn thương người ta đó ngốc àk _ Trân phì cười rồi nói tiếp . - Là sao ạ??_ hắn nhìn Trân khó hĩu .
|
- Nhi yêu em , và em cũng yêu Nhi , nếu em khôgn nói ra lòng của mình thì càng làm cho Nhi tổn thương và cả em cũng đau không kém . Tại sao em cứ muốn mọi chuyện rắc rối như vậy ??? Hắn vẫn im lặng , nhìn nơi xa xâm . - Chị đã từng cố quên một người và đã có ý định trả thù người đó để nổi hận lấn át tình yêu . Nhưng tất cả đều vô hiệu vì tình yêu là bất diệt , vì thế em hãy một lần lắng nghe tiếng gọi từ con tim mình đi , đừng nên những lý trí ngu ngốc của mình ràng buộc _ Trân dịu dàng nói tiếp . - Em cảm ơn chị , thật sự cảm ơn chị _ đôi mắt hắn như sáng lên , hắn quay sang cảm ơn Trân lia lịa . - Còn ngồi đây mà cảm ơn àk . Không mau đi tỏ tình đi _ Trân đánh vào tay hắn . Hắn nghe thấy vậy thì vụt chạy đi . Trân ngồi sau phì cười và cảm thấy bớt áy náy đi nhiều . '' Chẵng biết 2 con người ngốc này sẽ ra sao đây ?? '' Trân mỉm cười lần cuối rồi cũng rời khỏi chỗ đó quay về nhà trọ .
|
Cháp 38 : Sau khi rời khỏi nơi đó , nó lê chân bước đi như một người vô hồn cùng với một trái tim đầy rẫy những vết thương . Đôi mắt vẫn còn thấm đãm nước mắt , nhìn nó bây giờ không một tí sức sống nào .
Vừa lúc đó Huy từ đâu chạy đến nắm chặt lấy bàn tay nó , sau khi nó rời khỏi nhà trọ vì lâu quá không thấy nó về , nên Huy đã chạy thụt mạng đi tìm nó , hên là tìm được nếu không thì Huy sẽ phát điên lên mất . Nó quay lại nhìn Huy , và òa khóc ôm chặt lấy Huy , Huy cũng dịu dàng ôm nó .
Vừa lúc đó hắn đến và đã thấy tất cả , ánh mắt hạnh phúc lúc nãy chợt tan biến , thay vào đó một con mắt bất ngờ xen lẫn sự đau khổ . Hắn nhẹ nhàng cuối đầu rồi quay bước đi , vừa nãy đây hắn còn vui mừng tìm kiếm nó khắp nơi không mệt mỏi , hắn cứ nhầm tưỡng rằng hạnh phúc đã ở sẵn trước mặt và bây giờ chỉ cần hắn với tới và nắm chặt nó . Cái nắng gắt của buổi ban trưa như muốn thiêu đốt hắn vậy . '' Quá muộn rồi Khánh àk . Hahaha muộn rồi , người ta đã thích người khác , mày đừng nên làm người thứ 3 xen chân vào thì sẽ tốt hơn '' Khẽ đặt nhẹ tay lên trái tim mình , tuy không nhìn thấy nhưng hắn cảm nhận được rằng trái tim ấy đang nhỏ từng giọt máu , ước gì hắn có thể móc nó ra và quẵng đi , như vậy sẽ không đau nữa . Hán bước đi zưới trời nắng gắt một lúc rồi trở về nhà trọ . Quay lại với nó và Huy sau khi rời khỏi vòng tay Huy . Nó và Huy ngồi nhẹ xuống dưới một góc cây : - Cậu sao rồi , đỡ hơn chưa ???_ Huy lo lắng hỏi . - Tớ không sao đâu _ nó cười buồn nói . - Không sao cái đầu cậu ấy , nhìn cái mặt buồn xo thế này _ Huy đưa ngón tay lên trán nó đẩy nhẹ . - Làm gì có , xem nè , hehe _ nó nhe răng cười . - Cậu không muốn cười thì làm ơn đừng cười , vì nụ cười giả tạo ấy không thuộc về cậu _ nhìn nó mà lòng Huy buồn thâm thẫm . - Tớ ........................................._nó ấp úng cuối mặt xuống . - Tên đó lại làm gì cậu àk ???_ Huy hỏi nó mà ánh mắt như tóe ra lửa . - Không cậu ấy không làm gì cả _ nó cừa nhạt nói . - Vậy sao cậu lại ra nông nổi này ??_ Huy hỏi tiếp . - Tại vì tớ muốn xác định tình cảm của cậu ấy và kết quả không như tớ mong đợi thôi _ nó nói mà mắt mang một nổi buồn vời vời . - Tớ tưỡng tên đó mà làm gì cậu thì tớ sẽ giết hắn _ Huy tay cầm nắm đấm nói . - Dù có chuyện gì xảy ra , cậu cũng đừng làm thương cậu ấy _ nó quay sang nhìn Huy và nói . - Tên đó đã không thích cậu thì việc gì cậu phải bảo vệ tên đó như vậy _ Huy như muốn nổ tung lên . - Chỉ cần câụ ấy hạnh phúc thì tớ hạnh phúc rồi _ nó mỉm cười nhẹ . - Tại sao cậu lại ngốc đến như vậy chứ ???_ Huy nhìn nó trách . - Không phải tớ ngốc , mà nếu cậu ấy có một vết thương nào thì tớ còn đau hơn nữa _ Nó nói tiếp , ánh mắt vẫn man man nổi buồn . - Cậu đúng là đồ ngốc mà _ Huy thở dài mệt mỏi . - Tớ không ngốc _ nó chống lại lời Huy nói . - Ừ được rồi , được rồi . Cậu không ngốc _ Huy nói cho nó đỡ buồn . - Tại cậu không yêu ai nên không biết _ nó nhẹ nhàng nói tâm trạng đã đở hơn tí . - Sao cậu biết là tớ không yêu ai _ huy hỏi mà tim có một chút nhói . - Thì tớ thấy suốt ngày cậu có đi chơi với ai hay nói chuyện với bạn nữ nào ngoài tớ và Châu đâu _ nó phì cười giải thích . - Tớ vẫn thương nói chuyện với cô ấy thường ngày đó thôi , chỉ tại cậu không biết _ Huy đan xen 2 tay vào nhau nói . - Thật vậy àk ??? Cô ấy là ai vậy ??? _ nó nhảy tưng lên khi nghe tin ấy có vẻ bất ngờ quá . - Rồi sớm muộn gì thì cậu cũng sẽ biết thôi _ Huy cười buồn nói . - Vậy cô ấy có yêu cậu không ???_ nó thắc mắc và cứ tiếp tục hỏi . - Không cô ấy yêu một người khác , còn tớ thì chỉ đơn phương thôi _ Huy nói nhưng vẫn nhìn chằm chằm mặt nó . - Yêu đau khổ thật đó _ nó cười trong đau khổ . - Không , tớ cảm thấy thật hạnh phúc khi ở bên cạnh cô ấy _ Huy vẫn nhìn nó . - Ui Ui tớ bắt đầu tò mò rồi đây , cô ấy là ai nào ?? Nói cho tớ biết đi mà _ nó ngồi năn nỉ Huy . - Không mà _ Huy nói . - Nói đi nói đi nói đi mà _ nó tiếp tục năn nỉ . - Không được đâu _ Huy lãng tránh cái nhìn cầu xin của nó . - Sao không được chứ ???_ nó nhăn mặt nói . - Thì không được là không được _ Huy nhìn sang chỗ khác . - Có gì đâu mà không được ??? Chúng ta là bạn thân mà phải không ??_ nó vô tình hỏi . Nghe hai chữ '' bạn thân '' tim Huy đau nhói , mà nó nào có biết cứ ngồi hỏi vu vơ . Bỗng Huy quay sang nhìn nó nghiêm mặt nói : - Cậu muốn biết thật àk ???_ huy nhìn nó hình sự nói . - Ừ đương nhiên rồi tớ muốn biết _ Nó khẵng định rành rọt . - Vậy tớ nói đây , cô ấy là ......
|
Cháp 39 : - Vậy tớ nói đây , cô ấy là ...................._ Huy ngập ngừng định nói luôn thì : - Nhi , Huy , 2 đứa còn không định về àk , xe chuẫn bị khởi hành rồi _ Duy hét to vọng vào . - Dạ em biết rồi _ nó hét qua lại . - Thôi mình đi đi Nhi _ Huy bật cười buồn rồi đứng dậy . - Ừ .......... mà cậu chưa nói cho tớ biết , nói đi xem nào cô ấy là ai _ nó vẫn không quên chuyện đó và tiếp tục tra tấn Huy . - Thôi giờ chưa phải lúc nói ra , tụi mình đi thôi nào , không bị bỏ lại giờ _ Huy đánh sang truyện khác . - Ừ _ nó nhăn nhó đáp . Rồi hai đưa cũng trở về nhà trọ , vừa về tới thấy hắn đang đứng sừng sững nơi đó , nó đưa mắt lãng sang chỗ khác , Huy thấy vậy thì nắm chặt lấy tay nó và đưa ánh mắt thách thức nhìn vào hắn . Tim hắn như co thắt lại , hắn lãng tránh tất cả và bước lên xe . Tất cả mọi người bước lên chiếc xe to đùng ấy , đáng lẽ nó sẽ kêu Châu lại ngồi cùng mình , nhưng Huy đã kéo tay nó lại ngồi cùng , Châu nhìn thấy vậy mà lòng buồn bã thâm thẫm , vì chẵng còn ai quen nữa nên Châu đành lại ngồi với hắn , lúc này đây gương mặt hắn lạnh lùng vô cùng đến nổi còn hơn lúc trước nữa . Châu cảm thấy hơi sợ nhưng cũng đặt mình xuống cạnh hắn . Tại sao từ đầu đến giờ nó, hắn , Huy và Duy vẫn không nhận ra có 2 con người đang ngồi tình cảm bên nhau nhỉ ?? - Em ngồi trong đi _ Duy nhẹ nhàng nói . - Không em thích ngồi ngoài cơ _ Trân ương bướng cãi lại . - Đã bảo ngồi trong rồi mà , không nghe lời anh hả ???_ Duy nghiêm mặt nhìn Trân . - Hức , tại sao cơ chứ ??? Anh dám áp đặt em hả ??_ Trân xụ mặt và ngồi xuống . - Không phải anh áp đặt mà em ngồi ngoài tí nữa ngủ quên rồi cũng té lăn ra cho mà xem _ Huy ngồi cạnh trân và nói . - Ờ há _ Trân cười tươi . - Há cái đầu em , lo cho mà còn bảo người ta áp đặt _ Duy giả vờ giận quay sang chỗ khác . - Thôi mà đừng giận em mà _ Trân lay lay cái tay của Duy mà nói . - Không _ Duy trả lời dứt khoát . - Giận hả ???_ Trân hỏi tiếp . - Ừ _ Duy mạnh dạn nói . - Vậy giận luôn đi _ Trân nói một câu làm Duy giật mình . - Thôi thôi anh hết giận rồi bà xã _ Duy quay sang nịnh nọt . - Ai làm bà xã anh chứ _ Trân trề môi nói . - Em chứ ai _ Duy đáp gọn lẹ . - Xí . Thấy 2 người này tình tứ , cả chiếc xe bàn tán xôn xao , chỉ có 4 người vẫn không biết sự tình là chi : - Sao chị Trân lại ngồi với anh Duy nhỉ ???_ NS 1 nói . - Ừ đúng đó chả phải chị ấy với anh Khánh là một cặp còn gì ._ NS 2 tiếp lời . - Kỳ vậy ta , mà trông họ cũng đẹp đôi đó chứ _ NS 3 nói . - Hiz uổgn thật , công chúa của lòng tôi thế là đã có người yêu rồi _ Nam sinh 1 than trời . Những tiếng bàn tán xôn xao vang cả xe . Duy ngồi nở cả mũi : -Làm gì mà anh nở mũi ghê vậy _ Trân ngồi nhìn nổi da gà . - Hì hì người ta khen mình đẹp đôi kìa _ Duy nhe răng cười . - Có vậy mà cũng ............ pó tay anh _ tTrân thở dài với Duy . - Mà lúc nãy em với thằng Khánh đi đâu vậy hả ???_ Duy tò mò hỏi . - Đi có chút chuyện ấy mà _ Trân cười nói , - Chuyện gì ???_ máu nhiều chuyện nổi lên và thế là Duy tiếp tục hỏi . - Thì chuyện em của anh với Khánh đó _ Trân giải thích . - Ờ ờ ,, vậy sao rồi ???_ Duy hỏi . - Thì Khánh nói thích em của anh . - Vậy hai đưa nó sao rồi ???_ Duy lạitiếp tục hỏi Trân . - Em cũng không biết mà sao mỗi người ngồi một nơi thế kia , vậy là không xong rồi _ trân chậc lưỡi nói . - Ờ ờ sao vậy ta ???_ Duy đưa mắt nhòm . - Anh hỏi em em biết hỏi ai hả ?????_ Trân tức giận nói . Duy sợ quá nên im bặt ,'' Hiz làm gì dữ vậy trời '' '' Kỳ vậy , chẵng lẽ có chuyện gì xảy ra ???? Mà sao mặt Khánh lạnh tanh thế này , chán thật , giờ mình phải làm sao đây ????'' trân ngồi vò đầu bức tai làm Duy khó hĩu nhưng không dám hỏi , đúng là sợ vợ quá thái . Quay sang chỗ ngồi của Huy và nó : - Cậu không nói cho tớ cô ấy là ai cũng được ?? Vậy cô ấy là người như thế nào ??? _ nó quay sang dụ dỗ Huy nói . - Cô ấy ư ??? Cô ấy là một người vô cùng dễ thương , chính nụ cười của cô ấy đã cứu thoát tớ ra khõi hố đen của cuộc đời . Và cũng chính cô ấy cho tớ biết cảm giác yêu một người là như thế nào _ Huy quay sang nhìn nó nói . - Xem ra cậu yêu cô ấy quá nhỉ ???_ nó ngây thơ nói . - Ừ tớ yêu cô ấy đến nổi tớ có thể dâng hiến cả trái tim này và hy sinh tất cả để đổi lấy nụ cười trên đôi môi ấy _ ánh mắt Huy lóe lên một tình yêu mãnh liệt đang bùng cháy . - Tớ không ngờ là cậu lại yêu một người đến như vậy đó _ nó tinh nghịch nói . - Thôi cậu ngủ tí đi , chắc còn lâu mới đến trường _ Huy nói rồi đẩy đầu nó vào vai mình . Nó ngoan ngoãn nghe lời Huy , mắt nó nhắm lại , mà trong đầu vẫn không thôi suy nghĩ . '' Làm sao để có hết yêu Khánh được đây ???? Ông trời ơi !! Xin hãy cho con một câu trả lời đễ trái tim này không phải đau nữa . Làm ơn đi con xin ông '' tuy mắt đã nhắm nhưng nước mắt của nó cứ muốn tuôn ra nếu nó không kiềm nén . '' Ngủ ngon đi thiên thần của tớ . Từ ngày mai mọi chuỵên sẽ khác , nhất định tớ sẽ đem lại hạnh phúc đến cho cậu '' Huy nhìn nó ngủ mà lòng cảm thấy yên tâm đôi chút . Quay sang chỗ hắn và Châu : - Cậu có thích con bạn của tôi không ????_ dường như Châu cũng muốn xác định chuyện này .
|