Ông Xã Tuyệt Không Phải Cực Phẩm
|
|
Kỳ thật, chuyện lại đơn giản vô cùng, Thẩm Điệp Y vừa hạnh phúc vừa vui vẻ, đương nhiên tiếp tục dương lên nụ cười tràn đầy hạnh phúc, đây cũng là mong muốn chân thành của Thẩm Thiếu Dương rồi.
Hai người đã có ăn ý, đều là người thông minh, nhất điểm liền thông.
Lúc Phạm Thần đi tới chào hỏi thì Thẩm Thiếu Dương nhận được điện thoại của Húc Nhật, nghe tin bất ngờ Thẩm đại lão đột nhiên huyết áp tăng cao, không hạ xuống được, đã đưa vào bệnh viện theo dõi.
Thẩm Thiếu Dương cùng Quách Phượng Hề lập tức kết thúc ngày nghỉ, rất nhanh thu thập xong vật phẩm tùy thân, hủy bỏ phòng cho 'Tổng thống', tài xế cùng vệ sĩ đã ở đại sảnh chờ, hai người nắm tay nhau mà đi, lộ xuất ra quan hệ thân mật không gì sánh kịp.
Phạm Thần trơ mắt nhìn Quách Phượng Hề ngồi lên xe Thẩm gia nghênh ngang rời đi, một chút biện pháp cũng không có.
Cho là cô trẻ tuổi như thế, chờ anh ta trở về nước triển khai hành động theo đuổi vẫn còn kịp, ai ngờ chậm đi vài bước, giai nhân chẳng những đã đính hôn, còn cùng vị hôn phu cùng ngủ phòng cho 'Tổng thống', vợ chồng son ân ân ái ái một dạng.
Lúc ấy đã muộn.
Anh ta nên chết tâm đi? !
****************
Thẩm đại lão đột nhiên nằm viện, Thẩm gia không có đối với bên ngoài công khai, nhưng khó miễn để lộ tin tức, kinh động đến Lôi Tổng, Quách Tổng, Thái đổng, Trần đổng. . . . . . Cùng một nhóm bạn già thương giới đến thăm bệnh.
Thẩm đại lão đối với mỗi một nhân vật quan trọng đến thăm bệnh, đều là nét mặt già nua nhíu lại, xúc động mà nói: "Không thấy Thiếu Dương lấy vợ sinh con, tôi chết không nhắm mắt a!"
(Bé Con: quả ko hổ danh là lão hồ ly à nha..)
Này đối với vợ chồng Quách Tùng Diên cùng Quách Phượng Hề tạo thành một cỗ áp lực không nói được, giống như không nhanh đem hôn lễ xử lý một lần, Thẩm đại lão sẽ ôm hận mà chết đi! Cái tiếc nuối này ai có thể san bằng?
Một người cao tuổi, cho dù nhìn như trạng thái khỏe mạnh, nhưng ai cũng nói không được chính xác có thể hay không đột nhiên có việc không hay xảy ra. Huống chi, tâm nguyện của lão nhân gia cũng không phải loại vấn đề khó khăn như là lên trời hái sao, chỉ là nghĩ muốn có thể giúp cháu trai duy nhất chủ hôn, nhìn cháu trai sinh hạ con cháu, rất quá đáng sao?
Tuyệt không, những vị Đổng sự trưởng, Tổng giám đốc đến nhóm bạn già kia, ngược lại đều đã lòng có lưu luyến, hữu ý vô ý ở trước mặt Quách Tùng Diên đánh thức một phen. Người đồng này tâm, tâm đồng này lễ thôi!
Chỉ có Thẩm Thiếu Dương nhìn thấu ông nội lại đang giở trò lừa bịp.
"Làm thế nào đây? Điệp Y vô cùng lo lắng." Lôi Húc Nhật chỉ để ý cưng chiều thương tiếc vợ yêu cùng đứa nhỏ trong bụng cô, đau đầu nói: "Nếu không phải anh kiên trì không cho cô ấy rời giường, thì trời vừa sáng cô ấy đã muốn chạy tới bệnh viện bồi ông rồi."
Thẩm Thiếu Dương cười nhạt nói: "Người tốt sống không lâu, tai họa do trời, người thuộc kiểu ông nội mà không sống đến 100 tuổi mới sẽ không ngoan ngoãn chết đi, bởi vì Diêm Vương không nghĩ muốn thu!"
"Anh có thể đối với Điệp Y nói những lời này sao?" Lôi Húc Nhật lành lạnh hỏi.
"Dĩ nhiên không được."
"Cậu cũng biết không được, nên là còn chưa có bị ông nội tức quá."
"Cũng không sai biệt lắm." Thẩm Thiếu Dương cười lạnh.
"Nhưng liền là ‘kế bức hôn ’, khó có lật được cậu?" Lôi Húc Nhật bĩu bĩu môi, kỳ quái hỏi: "Nghĩ rõ ràng rất thích Quách Phượng Hề, hai người còn cùng đi nghỉ ngơi, kết hôn trước thời gian rất khó khăn sao?"
"Không khó, nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu."
"Đổi lại góc độ suy nghĩ xem, không phải vừa vặn có thể tương kế tựu kế, tránh khỏi bên Quách gia kia lấy lý do vì con gái còn nhỏ, cho cậu kéo dài đến hai ba năm." Lôi Húc Nhật ngoài cuộc tỉnh táo, bình tĩnh phân tích nói.
Này đều không phải là chuyện không có khả năng, Thẩm Thiếu Dương trong lòng rất rõ ràng.
"Nhanh hạ quyết định, khiến ông sớm ngày xuất viện, cậu nhẫn tâm nhìn Điệp Y cả ngày ôm cái bụng bự hướng bệnh viện chạy sao? Anh chính là mỗi ngày lo lắng đề phòng."
Thẩm Thiếu Dương khuất phục, bởi vì Điệp Y đối với ông nội tình cảm không giống với anh, cô vẫn rất sùng bái vị cường nhân như ông nội, lại là tại bên người ông nội lớn lên. Ông nội nhất trụ ở viện, cô lập tức hoa lê đẫm lệ, sầu thượng chân mày, vô cùng lo lắng ông nội có bất trắc gì.
"Anh rể, chuyển cáo Điệp Y không cần đến bệnh viện, bởi vì ông nội sẽ rất mau xuất viện rồi."
"Rốt cuộc hạ quyết tâm, rất tốt. Muốn anh dạy cậu như thế nào cầu hôn không?"
"Không cần phải." Dám coi rẻ anh thử xem xem!
Lôi Húc Nhật cười cười, đi khỏi.
Thẩm Thiếu Dương xoay người tiến vào phòng bệnh của ông nội, được một đám bác sĩ cùng y tá chiếu cố tận tình Thẩm đại lão, Tinh, Khí, Thần đều tốt, làm sao có thể sẽ có nguy hiểm tính mạng đây?
Anh cùng với Quách Phượng Hề qua cả đêm ở bên ngoài, ông nội lập tức huyết áp tăng cao phải nằm viện, trong này hàm nghĩa không thể không làm anh suy tư.
Ông nội cáo già rõ ràng là mượn lực dùng lực, ép Quách Phượng Hề trước thời gian suy tính chuyện hôn nhân.
Nếu như trong quá khứ, anh sẽ thuận thế mà làm, vui vẻ tiếp nhận, sớm ngày kết hôn sớm ngày tiếp nhận sự nghiệp.
Nhưng hiện giờ, anh đối với Phượng Hề có tình cảm thật, cũng không hi vọng cô là bị ép ở tại bất đắc dĩ mới gả cho anh. Anh có tự tin ở tương lai không lâu sẽ khiến cho Phượng Hề đồng ý lời cầu hôn, ông nội cần gì vội vã nâng một cước?
Việc đã đến nước này, anh nên như thế nào kết thúc?
Thẩm Thiếu Dương ra hiệu cho bác sĩ, y tá toàn bộ rời khỏi phòng bệnh, hai ông cháu bọn họ cần lại một lần nữa đàm phán.
Thẩm đại lão liếc anh."Như thế nào?"
Này lão nhân gia quả nhiên là cố ý!
Con ngươi màu đen thoáng chốc rùng mình, Thẩm Thiếu Dương thẳng nhìn vào ông nội. "Như ông mong muốn, cháu rất nhanh sẽ đi hướng Phượng Hề cầu hôn, ông chuẩn bị thưởng cháu cái ưu đãi gì?"
Thẩm đại lão với ánh mắt thâm trầm khó lường ngưng lại."Đưa cháu lên làm Phó Tổng giám đốc tập đoàn, từ nay vể sau sinh tử tồn vong của công ty do cháu phụ trách, cháu mất hứng có thể đem chúng Game Over cũng không sao cả."
"Biết rõ cháu hẳn không làm loại chuyện này, ông chơi xấu?"
"Không sai. Cháu sẽ vững vàng cầm kim quyền lực lượng, hơn nữa tốt dùng bọn họ, ngoài ra lòng tự ái của cháu sẽ không để cho cháu té xuống đỉnh Kim Tự Tháp, cũng vì bảo đảm Điệp Y được vinh hoa phú quý." Thẩm đại lão rất rõ ràng, tiếp qua vài năm, chờ đôi cánh của Lôi Húc Nhật thành thục, Thẩm Thiếu Dương nhất định sẽ từng bước từng bước giúp anh rể mình đi lên cái ghế của Tổng giám đốc công ty Lôi thị, một cước đá văng ra Lôi Chi Phàm.
Thẩm Thiếu Dương hít sâu một cái."Ông luôn cho rằng Điệp Y là điểm yếu của cháu, cũng vẫn bắt lấy không tha."
Thẩm đại lão lãnh tình bất động thanh sắc."Hiện tại lại nhiều một cái, Quách Phượng Hề, cháu để ý cái nhìn của cô bé đó, không hy vọng bị nó xem nhẹ, cháu nhất định sẽ ngồi vững vàng vị trí Phó Tổng giám đốc."
"Ông nói Phượng Hề cũng thành điểm yếu của cháu sao?" Hừ hừ!
"Ta tò mò chuyện, lúc nào thì Quách Phượng Hề sẽ thay thế được vị trí của Điệp Y ở trong lòng cháu?"
Người già, đều nhàm chán như vậy sao?
Thẩm Thiếu Dương lười phải tiếp tục phụng bồi."Ông nội, làm phiền ông ít nhất sẽ vất vả thêm tám năm, mười năm nữa, cháu không muốn làm Tổng giám đốc quá sớm!" Há có thể để cho ông quá rảnh rỗi, cả ngày tìm anh phiền toái.
Thẩm đại lão thật có phần bất ngờ.
"Mặt khác, mời ông nhanh xuất viện đi! Điệp Y chịu không được bôn ba mệt nhọc."
Thẩm Thiếu Dương nói xong, trở lại công ty trấn thủ.
Thẩm đại lão thật không nghĩ tới, cháu trai vẫn luôn cùng ông đối chọi gay gắt, lẫn nhau không cho sắc mặt hòa nhã, thế nhưng cũng không hy vọng ông chết sớm! Ông đột nhiên cảm thấy cuộc sống lại có tư vị rồi.
*************************
Thẩm Thiếu Dương mua một chiếc nhẫn kim cương 5 Carat hướng Quách Phượng Hề cầu hôn, tại một đêm, kia Câu Lạc Bộ Gofl Đào Viên, phòng cho 'Tổng thống', bữa tối lãng mạn dưới nến sau cùng món điểm tâm ngọt, sự thanh nhã để trên bàn không phải là bánh ngọt, mà là hộp trang sức nhung gấm màu xanh, một chiếc nhẫn kim cương lớn bày hiện ở trước mắt khiến phụ nữ khó có thể kháng cự.
Phượng Hề biết đại biểu cái gì: hôn lễ trước thời gian cử hành.
Thẩm Thiếu Dương trước lúc đính hôn tự nhiên từng hướng cô cầu hôn, hi vọng sớm một chút lập thành danh phận. Lúc ấy điều kiện của cô là có thể đính hôn, 1 năm sau sẽ cử hành lễ cưới. Anh đã đồng ý, nhưng bây giờ không thể không nuốt lời.
"Chị cùng anh rể nhưng là đính hôn một năm rưỡi sau mới kết hôn." Cô không khỏi do dự. Thẩm đại lão nằm viện năm ngày sau xuất viện, cha mẹ cô ít nhiều cũng hướng cô nói ra một chút áp lực Thẩm Thiếu Dương thân là người đàn ông duy nhất Thẩm gia, ngụ ý là hy vọng cô phải hiểu được và thông cảm cho vị hôn phu.
"Khi đó Điệp Y vẫn còn đang học đại học, tự nhiên phải chờ đến tốt nghiệp mới có thể kết hôn." Thẩm Thiếu Dương dùng ánh mắt nhu tình nhìn thẳng vào đáy lòng cô."Phượng Hề, gả cho anh rất khó khăn sao?"
"Anh cũng không phải là người bình thường a!" Gả đi vào, phiền não không phải là củi gạo dầu muối, mà là tiền bạc danh tiếng.
"Em cũng không phải là cô gái nhỏ đột nhiên gả vào hào môn, cần tâm tình lo sợ đối mặt." Thẩm Thiếu Dương với vẻ mặt đương nhiên, "Làm vợ của anh có lẽ không dễ dàng, nhưng anh tin tưởng em không thành vấn đề."
"Anh nói như vậy, căn bản không để cho em có cơ hội cự tuyệt thôi!"
"Đó là đương nhiên, bị em cự tuyệt, lòng tự tôn của anh bị thương thì tìm ai bồi đây?" Người đàn ông lý trí ngẫu nhiên đùa bỡn chút ít vô lại, ngược lại khiến phụ nữ cảm thấy thật đáng yêu.
"Được rồi! Kết hôn liền kết hôn, chỉ là anh phải đồng ý với em một điều kiện."
"Lại nữa rồi!" Thẩm Thiếu Dương cảm thấy bất đắc dĩ."Phượng Hề, anh vui với làm quân tử giữ chữ tín, bất đắc dĩ anh trên có ông nội, có lúc thật sự cũng không phải do anh làm chủ, cho nên em ngàn vạn đừng nói lên điều kiện anh không cách nào hứa hẹn, anh không muốn về sau nghe được em mắng anh là tên đại lường gạt."
Cô thất thần.
"Chúng ta đều còn trẻ tuổi, tình cảm cũng chưa nói tới thắm thiết, có thể chờ hay không hai năm sau rồi mới thảo luận tới trọng trách đảm đương sinh đứa nhỏ ? Ông nội anh liền loại chuyện này cũng can thiệp sao?"
Sẽ không mới là lạ! Nếu không có vội vã muốn ôm chắt trai, Thẩm đại lão sao cần giả bộ bệnh?
Thẩm Thiếu Dương thật sự rõ ràng, lấy lui làm tiến, cười nhạt nói: "Phượng Hề, thẳng thắn nói cho em biết, ông nội bức anh trước thời gian kết hôn, trong lòng anh thật ra không hề kháng cự."
"Tại sao?"
"Anh khát vọng cùng em trải qua cuộc sống vợ chồng, buổi tối có thể cùng ngủ một chỗ, nhưng anh cũng không khát vọng làm cha!" Cười nhìn bộ dạng đỏ mặt của cô, anh bình tâm tĩnh khí nói tiếp: "Anh đồng ý với em, trừ phi chính em khát vọng muốn làm mẹ, nếu không anh sẽ không cần yêu cầu em mang thai."
Cô gái nhỏ ngốc nghếch, người em phải gả nhưng là Thiếu đổng của "tập đoàn Đế Khánh", bên cạnh em ba cô sáu bà bảy thím chín dì tự nhiên mà vậy sẽ gây áp lực cho em, không ngừng cổ xuý em sớm ngày sinh hạ con trai con gái, tốt cũng cố địa vị.
Thẩm Thiếu Dương vui lòng làm người tốt."Anh sẽ không rất muốn làm cha, cho nên sẽ không ép em mang thai, điểm này anh có thể khẳng định đồng ý với em."
Phượng Hề có loại cảm giác không vui."Anh không khát vọng có đứa nhỏ của chính mình?"
"Anh từ giờ trở đi có thể nghĩ muốn chứ?" Anh một bộ không đành lòng với giọng điệu có chút thất vọng.
"Vì sao anh lại không khát vọng làm cha?" Theo lẽ thường nói, anh thuở nhỏ cha mẹ đều mất, rất muốn sớm ngày kết hôn tạo thành một gia đình bình thường, như thế nào không hy vọng sớm một chút có đứa nhỏ?
Phượng Hề cho là chính mình tất phải hao hết lời lẽ để thuyết phục anh, tình cảm chưa thành thục vợ chồng không nên quá sớm sinh con, trong thời gian hưởng thụ thế giới hai người trước học tập khai thông. . . . . . Đỡ phải kết quả, toàn bộ không tốt.
Thẩm Thiếu Dương với biểu tình thật sâu."Anh chiếu cố Điệp Y nhiều năm như vậy, nói là ‘ em thay cha ’ cũng không sai biệt lắm, trừ bỏ không thể mắng chị ấy, hung chị ấy, sai bảo chị ấy, làm cha nên làm anh không sai biệt lắm hết thảy bao, cho tới bây giờ anh vẫn đối với chị ấy không yên lòng, đây không phải là cảm giác của người làm cha thì là cái gì? Sự khác biệt ở chỗ, anh sẽ không yêu cầu chị ấy hồi báo lại."
Chỉ cầu bỏ ra, không cầu hồi báo, cha mẹ tốt nhất cũng chỉ như thế.
Phượng Hề trợn tròn mắt, cô chưa bao giờ biết anh thật lấy tấm lòng của người làm cha đi nuông chiều Điệp Y, nhiều lắm là cảm thấy có phần nghi hoặc thôi!
Anh lại vẫn hướng cô cười."Cho nên em yên tâm đi, anh tuyệt đối là người chồng tốt sẽ không ép buộc vợ mình mang thai! Điều kiện đàm thỏa rồi, chúng ta kết hôn đi!" Cầm lên chiếc nhẫn kim cương lớn, hướng ngón áp út của cô đeo vào.
Nếu không có lý trí còn tại, Phượng Hề thật muốn lập tức mang thai, để cho anh thể nghiệm một phen tư vị chân thật làm cha.
Thẩm Thiếu Dương nói thật còn không có khát vọng muốn làm cha, điều kiện của Phượng Hề đối với anh mà nói quá đơn giản, chỉ cần cô có thể chịu đựng những người bên cạnh cho cô áp lực sinh con, trong vòng 5 năm không sinh đứa nhỏ thì anh cũng không sao cả.
Ôm vợ đi vào giấc ngủ, mới là mong muốn thật sự của anh
Dĩ nhiên ở trước đi vào giấc ngủ, làm một lần vận động trên giường, thì càng ngủ ngon rồi.
Anh muốn, kỳ thật rất đơn giản.
Chỉ là một phần cảm tình đơn thuần, có thể khiến cô an tâm về quan hệ vợ chồng.
Bởi vậy anh đem màn cầu hôn bố trí tại Câu Lạc Bộ Gofl này, tiếp nhận Phó giám đốc Phạm Thần chu đáo chiêu đãi, đội đầu bếp cơm Tây tự nhiên sẽ lộ ra kế hoạch cầu hôn vào tối nay của anh.
Khiến cho tình địch vỗ ngực liên tục, hối hận không hiểu, cũng là một chút lạc thú nho nhỏ của ác ma nha!
--- Hết chương 6 ---
|
chương 7.
Có câu nói "Chính nguyệt người làm mai không ra sảnh" ( câu này ta ko hiểu lắm nên đành giữ nguyên vậy), tập tục dân gian là tháng một âm lịch không lấy không gả, Thẩm gia chọn đầu tháng ba là tốt ngày, luồng không khí lạnh đã qua, quang cảnh tươi đẹp, chính đáng nên làm việc vui.
Thẩm đại lão hứng trí bừng bừng tự mình trấn thủ chỉ huy việc hôn lễ, dĩ nhiên là muốn nhiều phô trương có bấy nhiêu phô trương, nhiều xa hoa có bấy nhiêu xa hoa, nhiều long trọng có bấy nhiêu long trọng, bạn bè thân thích tới góp vui đông như chảy hội.
Lôi Húc Nhật đảm nhiệm trù tính chung hôn lễ, bận tối mày tối mặt, vẫn còn là lo lắng đến tình trạng của lão bà bảo bối đã mang thai gần tám tháng, hôn lễ ngày đó, đem Điệp Y giao cho Lôi Chi Thiến cùng Lôi Chi Nha trông nom. Trước Điệp Y dựa vào nghĩa khí đầu tư "Công ty tổ chức lễ cưới - Huyền Chi Hựu Huyền" bà chủ là Mạc Huyền Cầm, suất lĩnh toàn thể nhân viên này đem hôn lễ lãng mạn thế kỷ hoàn thành viên mãn.
Trừ bỏ chú rễ cùng cô dâu, gia trưởng hai bên cùng tất cả mọi người tới hỗ trỡ mệt mỏi đến gần như ngã nhào rồi.
Bởi vì quá mệt mỏi, tiếng chúc phúc đôi tân nhân mới "Trăm năm hòa hợp" cầu nguyện tuyệt đối là chân thành, không nghĩ muốn lại muốn làm lần thứ hai.
Ngày kế, đem đôi vợ chồng mới cưới Thẩm Thiếu Dương cùng Quách Phượng Hề tiễn tới sân bay, xem bọn họ tiến vào cửa lên máy bay, chuẩn bị đi du lịch Châu Âu hưởng tuần trăng mật, Lôi Húc Nhật cuối cùng đạt thành nhiệm vụ viên mãn, thở phào nhẹ nhõm.
"Về sau mặc kệ người nào kết hôn, đều đừng nghĩ sẽ bảo anh làm trù tính chung hôn lễ." Loại kinh nghiệm này một lần là đủ rồi.
"Kia về sau con của chúng ta kết hôn a?" Kiên trì muốn theo tới Thẩm Điệp Y buồn lo vô cớ hỏi.
"Nhanh nhất cũng là chuyện 25 năm về sau, tin tưởng anh đã quên kinh nghiệm đáng sợ lần này."
Điệp Y buột miệng cười."Cũng đúng nha!"
Lôi Húc Nhật ôm lấy vợ yêu bụng lớn phệ nệ về nhà nghỉ phép đi, không phải ngủ thượng cả ngày thì không đủ để bù đủ tinh thần.
Về phần cuộc sống tân hôn của Thẩm Thiếu Dương cùng Quách Phượng Hề qua được như thế nào, lưu cho đương sự chính mình tự đi thể nghiệm đi!
************
Tân hôn 40 ngày, Phượng Hề lần đầu tiên về nhà mẹ đẻ qua đêm.
Nghe mẹ len lén nói cho cô biết, Phạm Thần đã tới trong nhà hai lần, một lần ở cô trước khi kết hôn, một lần tại cô trăng mật thì đều bị Quách Trần Nhã Văn khéo léo mà đuổi trở về.
"Phượng Hề a, lúc con ở nước Mĩ du học có cùng anh ta lui tới sao?"
"Không có, chỉ là đơn thuần học trưởng học muội, thỉnh thoảng cùng nhau ăn cơm cũng là mấy người cùng đi ăn, không có cùng anh ta đơn độc đi ra ngoài qua." Cô mới không hiểu ra sao a!
"Mẹ xem vẻ mặt của anh ta cùng cách nói chuyện, giống như đối với con có ý tứ lại cùng bộ dáng hối tiếc tới không kịp theo đuổi, dĩ nhiên, mẹ không thể thực xác định, hơn nữa tình cảm giữa con cùng Thiếu Dương đã ổn định, mẹ chỉ tốt giả ngu, không đi vạch trần anh ta." Quách Trần Nhã Văn đứng ở lập trường mẹ vợ, đương nhiên là ủng hộ Thẩm Thiếu Dương.
Phượng Hề cười lắc đầu."Mẹ, điều đó không có khả năng a! Phạm học trưởng năm ngoái liền về nước rồi, muốn đuổi theo cầu con sớm nên theo đuổi rồi, sau lại ở Câu Lạc Bộ Gofl gặp nhau, Thiếu Dương ngay tại bên cạnh con, anh ta biết rõ con đã đính hôn, làm sao có thể còn muốn theo đuổi con? Con xem mục đích của anh ta cùng chị họ tương tự, nghĩ muốn lôi kéo quan hệ, khiến cha cùng bạn bè của cha đi tới đó tiêu phí đi!"
"Vậy sao?"
"Đó là một Câu Lạc Bộ Gofl rất đẳng cấp, người bình thường tiêu phí không dậy nổi, tất phải không ngừng lôi kéo các nhân sĩ giới tinh anh đi dừng chân, đi họp, chơi bóng, con nghĩ muốn kinh doanh phấn phát rất là vất vả đi!"
"Nếu như là vậy, mẹ sẽ bảo cha con suy tính xem một chút." Quách Trần Nhã Văn cũng hi vọng như thế. Con gái về mặt tình cảm có chút chậm lụt, cho nên vẫn không có hiểu ra cái gì hoa đào, hôm nay đã gả làm vợ người, lại là gia đình phú hào bậc nhất, càng không hy vọng cho người nắm cán.
Phượng Hề gọi điện thoại cho Điệp Y, xác định hôm nay thai nhi còn không có ra từ trong bụng mẹ, yên tâm cúp máy.
"Mẹ, con hôm nay có thể an tâm ở nhà mẹ đẻ ngủ."
"Kỳ quái, Điệp Y muốn sinh con, thế nào muốn con tới quan tâm? Con vẫn lại là cô dâu mới đấy!"
"Con không quan tâm, biến thành Thiếu Dương muốn quan tâm, vậy con tình nguyện chính mình quan tâm tốt lắm."
"Đây là cái lý luận gì?"
"Lý luận cân bằng tâm tình."
Khi phụ nữ kết hôn, đều không hi vọng lão công quá quan tâm người phụ nữ khác, cho dù là chị em gái thân thiết của chồng, cũng hi vọng có chừng có mực. Phượng Hề biết Thẩm Thiếu Dương chính là không bỏ được Điệp Y, vậy cô tình nguyện do cô tới bỏ ra.
"Thật không hiểu nổi con, sẽ không liền Điệp Y ở cữ cũng muốn con phụ trách chứ?" Mẹ Quách mới kêu không cân bằng.
"Mẹ, bên kia ông nội con đã sớm hạ lệnh chuyên gia dinh dưỡng cùng đầu bếp tùy thời đợi lệnh, giường trẻ nít cũng an trí thỏa đáng, trong nhà còn có Quách quản gia phân phối người giúp việc làm việc, mẹ yên tâm, không tới phiên con xuống bếp hầm canh gà phục vụ chị ấy a!"
Mẹ Quách thay đổi cười một tiếng. Con gái gả cho người, tất phải nên đi thích ứng tập quán sinh hoạt của nhà chồng, làm một người vợ hiền, con dâu đảm săn sóc người nhà chồng, là bà suy nghĩ nhiều quá.
Hai mẹ con ở trong phòng Phượng Hề trước khi kết hôn hàn huyên rất nhiều chuyện riêng tư, nghe được con rể đối với con gái dịu dàng săn sóc, làm người mẹ cảm thấy an ủi hơn.
Cho đến con dâu lớn tới gõ cửa."Mẹ, Phượng Hề, bữa tối đã chuẩn bị xong."
"Cám ơn chị dâu." Phượng Hề cũng có thể thể nghiệm tâm tình làm nàng dâu rồi.
"Còn có, cô lại tới nữa, đang ở dưới lầu hát vang ‘ tôi thật mệnh khổ a ’, lần này, dường như ngay cả bà nội đều có chút chịu không nổi." Nói xong nháy mắt mấy cái.
"Cái gì? Vậy con trở lại thật không phải lúc." Phượng Hề kêu khổ.
Quách Trần Nhã Văn vỗ mông con gái một cái, kêu hô mọi người cùng nhau xuống lầu.
Bữa ăn tối không thể không kéo dài, bởi vì nữ sĩ Quách Thiến Hoa cao âm xướng đến nhiệt tình trào dâng, liền bà nội Quách cũng không thể khiến cho bà ta bình tĩnh lại.
". . . . . . Con tân tân khổ khổ tới cùng là vì người nào? Nếu không phải vì Thiên Diễn cùng Vinh Mỹ, con sớm chịu không nổi mẹ chồng cùng loại hôn nhân này!" Quách Thiến Hoa đột nhiên khóc không thành tiếng.
Làm ơn, mẹ chồng bà ta mới càng chịu không nổi bà ta mới phải, Quách Trần Nhã Văn oán thầm ở trong bụng.
Khuôn mặt bà nội Quách với biểu tình không thể chịu đựng được."Thiến Hoa, con cháu tự có phúc của con cháu, Thiên Diễn có yêu mến bạn gái, đây không phải là một chuyện tốt sao? Làm cha mẹ là không cần cùng con cái đối nghịch về chuyện hôn sự."
"Mẹ, con biết ngay người thiên vị, trọng nam khinh nữ, không quan tâm nỗi khổ sở của con!" Quách Thiến Hoa tâm tình kích động nói: "Giả sử con của con cũng giống như ba đứa con của anh trai một dạng, đối tượng kết hôn cũng môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, con phải dùng tới phản đối sao? Hôm nay đổi lại là Học Khoan hoặc Chí Uy cưới một cô gái nghèo vào cửa, người sẽ không phản đối sao?"
Bà nội Quách chính là chịu không nổi con gái lần nữa chỉ trích, tức giận nói: "Ta nào có trọng nam khinh nữ? Năm đó ta nói con không cần cùng khách sạn Ôn Tuyền kết thân, con hô lớn tình yêu cao thượng, cả đời này nếu không phải là Phan Bách Xuyên thì không lấy, nếu không con sẽ xuất gia làm ni cô, kết quả ta với cha con không thể làm gì khác hơn là thành toàn con, hôm nay con xem ra thì ngược lại trách ta?"
Trên mặt Quách Thiến Hoa lúc đỏ lúc trắng, có chút xị mặt không được, nhưng là luôn tại trước mặt mẹ quen tùy hứng, lại kéo cao giọng nói: "Mẹ, chuyện đã qua thì khỏi nói, con nói là hôn sự của Thiên Diễn ."
Bà nội Quách nói trúng tim đen nói: "Ta đã nói rồi, làm cha mẹ không cần về việc hôn sự mà cùng con cái đối nghịch, trừ phi nhân phẩm của bạn gái Thiên Diễn không tốt, nếu không nghèo đến thế nào cũng không sao cả, vấn đề là Thiên Diễn chính mình thích là tốt rồi. Con không muốn không chịu phục lại cùng ta tranh luận, Học Khoan, Chí Uy cùng Phượng Hề, một nửa kia của bọn nó đều xem như là môn đăng hộ đối, đó cũng là bởi vì nhân duyên thật khéo bọn chúng vừa ý lẫn nhau mới kết hôn. Nếu quả như thật không thích đối phương, nhà chúng ta, không đến mức cần bán hôn nhân của con cái để duy trì bề ngoài."
Quách Thiến Hoa hừ một tiếng.
Đó là bởi vì cưới được tốt, gả được tốt, đã là sự thật, dĩ nhiên có thể nói lời mát rồi.
|
"Nói tóm lại, con tuyệt không đồng ý Thiên Diễn cùng Uông Xảo Linh ở chung một chỗ!"
Uông Xảo Linh? Phượng Hề cảm thấy quen tai mà nhìn cô mình.
"Mẹ, người không hiểu được người phụ nữ Uông Xảo Linh kia nhiều lợi hại, con bé đó vốn là nhân viên chăm sóc sắc đẹp ở spa khách sạn nhà chúng ta, dùng thủ đoạn cám dỗ đem Thiên Diễn quyến rũ, nói muốn cưới cô ta vào cửa. Con làm sao có thể để cho con trai duy nhất của mình cưới một phụ nữ vô dụng lại nghèo vào cửa, nửa điểm đồ cưới cũng không có, nhà mẹ đẻ còn có em trai em gái trông cậy vào cô ta nuôi dưỡng a! Lấy cô ta không phải là tài kho phá một cái động lớn? Con chết cũng không đồng ý, ngay lập tức đem Uông Xảo Linh khai trừ, khiến cô ta thu dọn đồ đạc lập tức cút."
"Sau lại không thấy cô ta trở lại dây dưa Thiên Diễn, con khờ khạo tin tưởng bọn họ đã chia tay, tích cực vì Thiên Diễn chọn lựa thiên kim tiểu thư kết thân, kết quả. . . . . . Thật tức chết con rồi! Uông Xảo Linh người phụ nữ gian trá này lại vẫn len lén cùng Thiên Diễn có liên lạc, Thiên Diễn lại bị cô ta mê hoặc đến xoay vòng vòng, thường tìm lý do đến Đài Bắc, vì liền là tiện nhân Uông Xảo Linh đó không buông ra con trai con."
"Có thể hay không là đứa bé Thiên Diễn kia không buông ra?"
"Không thể nào! Chỉ cần Uông Xảo Linh không quyến rũ nó, nó biết rõ con không thích loại nàng dâu đó."
Hết thảy người mẹ hơi có chút thế lực địa vị xuất thân này, đều đã nhận định là cô gái nghèo si tâm vọng tưởng gả vào hào môn làm thiếu phu nhân, mới dùng hết thủ đoạn quyến rũ con trai bảo bối của bà ta, tuyệt không tin tưởng là ánh mắt của con trai mình đặc biệt.
Bà nội Quách thở dài."Thiên Diễn không phả là đứa trẻ không chủ kiến, sẽ không bị phụ nữ nắm mũi dắt đi, Thiến Hoa, Phan gia cũng coi như có tiền, cưới một con dâu chịu làm việc so với con dâu có tiền quan trọng, coi như Uông tiểu thư kia có hai vị em trai em gái cần nuôi dưỡng, cùng lắm hoa hai trăm vạn nguyên, có thể cho họ cả đời cảm kích con vị mẹ chồng này, chiếu ta xem thật sự có lời."
Quách Thiến Hoa nhưng là rùng mình một cái."Mẹ, người hôm nay là uống nhầm thuốc sao? Nhà người ta cưới vợ là kiếm tiền, người lại muốn con cấp lại hai trăm vạn nguyên cho nhà mẹ đẻ con dâu? Mẹ, người là xem thường Thiên Diễn nhà con, nhận định nó không lấy được tiểu thư nhà người có tiền sao?" Thanh âm có kích động.
Bà nội Quách giận dễ sợ."Con theo ta rống cái gì đây? Nói đều đã nói không nghe. . . . . ."
"Con chính là không phục a! Dựa vào cái gì Thiên Diễn nhà con phải chịu thiệt lấy một người phụ nữ nghèo?"
"Cũng không phải là ta giới thiệu cô gái nghèo cho Thiên Diễn quen. . . . . ."
"Người chính là thiên vị, thiên vị, thiên vị, có đối tượng tốt cũng nhất định trước giới thiệu cho cháu nội, cũng không thay cháu ngoại suy nghĩ, cũng bởi vì cháu ngoại không phải họ Quách." Quách Thiến Hoa lửa giận rừng rực mà nói ra lời trong lòng.
"Con là nữ ngoại tộc a! Hôn sự của đám con cháu ta chưa từng nhúng tay vào, từng đứa có cha mẹ đi quan tâm, cho dù cháu nội, cháu ngoại đều một dạng! Con không cần vẫn chạy tới theo ta rống, như Thẩm gia, Thẩm đại lão lại không có khả năng cùng khách sạn nghiệp Ôn Tuyền kết thân, con oán giận ta có cái tác dụng gì a?"
"Khách sạn nghiệp thì như thế nào. . . . . ."
Mẹ con tranh cãi ầm ĩ một trận, Quách Thiến Hoa thở phì phò bỏ đi, đối hôn sự của con cái càng kiên định tín niệm, không phải là hào môn thì không cưới, không lấy, tránh cho cả đời tại Quách gia đầu không ngẩng lên được.
Bởi vì bà nội Quách tâm tình không tốt, này bỗng nhiên bữa tối tất cả mọi người ăn được cẩn thận, không dám mở miệng lung tung.
Trở lại trong phòng, Phượng Hề mới lặng lẽ gọi điện thoại cho Uông Xảo Linh, trước cưới có mấy lần đi quầy chuyên doanh S mua sắm, đã cùng Uông Xảo Linh trở nên giống bạn bè một dạng.
"Xảo Linh, cô bây giờ có tiện nói chuyện phiếm không?"
( có thể, tôi hiện tại người đang ở nhà, hôm nay được nghỉ. ) Uông Xảo Linh với thanh âm thân thiết ngọt ngào khi nào sẽ cùng "Lẳng lơ" quyến rũ đàn ông giống một dạng.
"Xảo Linh tôi trực tiếp hỏi cô phải trả lời thực nhé, bạn trai của cô có phải kêu Phan Thiên Diễn đúng không?"
( làm sao cô biết? ) thanh âm thực giật mình.
"Quả nhiên." Phượng Hề không khỏi thay cô ấy khổ sở.
( Phượng Hề, cô biết Thiên Diễn sao? )
"Anh ấy là anh họ tôi, con trai của cô tôi."
( Ah? )
Phượng Hề không thể không nói cho cô ấy biết, Quách Thiến Hoa tới nhà cùng bà nội náo loạn cả buổi, chủ yếu muốn để cho cô ấy hiểu được, thái độ cùng lời nói cay nghiệt của Quách Thiến Hoa, không hy vọng cô ấy bị thương tâm.
( Phượng Hề, cô cũng phản đối tôi cùng Thiên Diễn ở bên nhau sao? )
"Thật là Xảo Linh ngốc nghếch, lập trường của tôi tuyệt không quan trọng." Phượng Hề dịu dàng uyển chuyển hàm xúc mà nói: "Tôi không hiểu biết cô cùng anh họ tôi có hay không đã đi tới nói đến chuyện kết hôn, nhưng tôi rất hiểu cô tôi."
( tôi biết rõ bà ấy không dễ ở chung, có chút bắt bẻ. ) Uông Xảo Linh cẩn thận nói.
"Cám ơn cô như thế qua loa nói về cô tôi, trên thực tế, bà ấy vô cùng, vô cùng, vô cùng điệu bộ, trừ phi là thiên kim hào môn, nếu không bà ấy tuyệt đối sẽ là một mẹ chồng ghê ghớm!"
Uông Xảo Linh ở đầu bên kia điện thoại không nói gì.
"Tôi nói cô của tôi như vậy, thật sự rất thất lễ. Nhưng là, Xảo Linh, làm bạn bè của cô, tôi rất lo lắng cô bị thương tổn, mới nhiều là đánh cuộc điện thoại này."
( tôi hiểu ý tốt của cô, Phượng Hề, tôi nên làm thế nào? )
"Anh họ Thiên Diễn của tôi là một người tốt, đáng giá để phụ nữ phó thác cả đời, nhưng là, anh ấy là con trai độc nhất, tất phải thừa kế khách sạn, không có khả năng chuyển ra xây dựng tổ ấm gia đình nhỏ. Xảo Linh, gả cho anh họ tôi nhất định phải tại 20 - 30 năm sau này, cùng một mẹ chồng xem thường con dâu nghèo sống chung một chỗ, cô nguyện ý cắn chặt răng triệt để nhẫn nại sao? Có lẽ, cô cùng anh họ Thiên Diễn có thể cùng nhau cảm động bà ấy, cho đến bà ấy thật lòng chấp nhận vậy các người mới kết hôn."
( tôi sẽ thật tốt suy nghĩ một chút, cẩn thận suy nghĩ kỹ càng.)
"Xảo Linh, tôi thật tình mong mỏi tất cả bạn bè của tôi cũng phải đến hạnh phúc."
( bởi vì cô bây giờ là một thiếu phu nhân hạnh phúc sao! ) cười khẽ.
"Có tâm tư nói đùa, tôi thực thay cô cao hứng."
( tôi sớm đã không phải là thiên kim tiểu thư mảnh mai, được cuộc sống hiện thức tôi luyện thật sự kiên cường a! )
"Thật tốt, cô so với tôi cùng Chi Thiến đều đã mạnh."
( ai, cô có biết Chi Thiến nhắm đến người nào hay không? ) nhiều chuyện một phen.
"Chị ấy lại gặp được Tổng giám đốc Long Thiên Dực sao?"
( không phải, sự nghiệp của Tổng giám đốc Long nhiều như vậy, ‘ thiên sứ quảng trường’ sau lại liền giao cho Giám đốc Âu Kiệt mới nhậm chức phụ trách, anh ta nhưng là một soái ca, kết quả Chi Thiến thay đổi nhắm đến anh ta rồi. )
"Âu Kiệt chưa lập gia đình?"
( chưa có, Chi Thiến nói muốn kêu cha cô ấy đi nói chuyện xem mắt. )
"Oh my God, không hổ là chuyện Chi Thiến sẽ làm."
( rất mạnh đi! Thành thật mà nói, tôi có chút hâm mộ dũng khí của Chi Thiến, đó là gia thế, tiền tài quyền thế trao cho dũng khí, có thể yêu được lẽ thẳng khí hùng. ) Uông Xảo Linh có lúc cũng không khỏi sầu não chuyện sự nghiệp của cha thất bại, khiến cô ấy nếm tận nhân tình ấm lạnh, liền yêu một người yêu đến thật ủy khuất.
Phượng Hề rất đồng tình cô ấy, nhưng cũng không giúp được gì.
|
Cúp điện thoại, cô không nhịn được lại gọi cho Thẩm Thiếu Dương, nghe giọng nói lành lạnh của anh nói: "Anh giới thiệu một thiên kim hào môn rất giống Võ Tắc Thiên làm nàng dâu tốt cho cô em, bảo đảm ngày ngày đặc sắc."
"Anh rất xấu nha!" Ngày ngày trình diễn đại chiến mẹ chồng nàng dâu tốt đùa giỡn sao?
"Cô của em sẽ phải cảm tạ anh."
"Thẩm Thiếu Dương tiên sinh, anh họ em cùng anh không thù không oán." Phượng Hề tốt bụng nhắc nhở.
"Đàn ông nếu như yếu đuối đến nỗi không thể bảo vệ được vợ, liền nhất định làm bánh quy kẹp nhân."
"Anh họ Thiên Diễn không phải yếu đuối, mà là cùng dượng một dạng hi vọng gia đình hài hòa, không cần ồn ào cãi nhau ảnh hưởng hình tượng khách sạn." Phượng Hề cũng hiểu được đàn ông Phan gia chân mệnh khổ.
"Kia vẫn lại là ngoan ngoãn với con dâu mà cô của em chọn trúng kết hôn đi! Nếu anh ta nghĩ muốn làm đứa con hiếu đạo, thì kết hôn với ai lại có cái gì khác biệt chứ?" Thẩm Thiếu Dương đối với họ Phan cũng không có lòng đồng tình.
Phượng Hề trộm trợn trắng mắt."Em không nên tìm anh cùng thương lượng, lão công."
Thẩm Thiếu Dương ở đầu bên kia điện thoại nhún vai nói: "Loại chuyện như vậy tìm ông trời thương lượng cũng vô dụng, bởi vì ông trời cũng không cách nào thay đổi cá tính của cô em, cũng không thể khiến Uông Xảo Linh một đêm làm giàu."
"Nghe anh nói như vậy, em càng nhụt trí rồi. Lão công, anh thực hẳn không khích lệ người đâu!"
"Lão bà, anh nghe không hiểu em cần anh khích lệ em cái gì. Hôn sự của anh họ em có cái quan hệ gì với em? Nếu không giúp được gì, tốt nhất chớ nhúng tay, tránh cho chọc toàn ‘tinh tinh’." Thẩm Thiếu Dương ghét nhất can thiệp vào chuyện của nhà người khác, cũng không cho phép người khác can thiệp chuyện nhà anh.
"Em chỉ là đứng ở lập trường bạn bè mà lo lắng thôi."
"Uông Xảo Linh không đủ tư cách làm bạn của em!"
"Thiểu Dương!" Phượng Hề chợt cảm thấy một lòng dội lên.
"Thôi, ngày sau chính em tại từ từ thể nghiệm." Thẩm Thiếu Dương bình thản ung dung, bình tĩnh mà đùa cợt đối với bức họa trên tường cười nhẹ một tiếng."Em hôm nay trở về, tình cờ gặp cô của em, có hay không thuận tiện nhắc nhở bà ấy chú ý tới hành động của Phan Vinh Mỹ một chút? Không cần chỉ biết phê phán bạn gái của con trai, con gái của bà ấy nhưng là sẽ bị bắt đi dìm lồng heo!"
"Cái gì dìm lồng heo?" Phượng Hề không rõ.
"Anh nghe anh rể nói, anh rể còn lại là nghe ông nội anh ấy nói, trước kia ở xã hội nông thôn bắt được Gian Phu Dâm Phụ liền nhốt vào trong lồng heo, ngâm tại trong nước sông dìm chết sống, kêu là dìm lồng heo."
Phượng Hề không có thấy nụ cười lãnh tàn của chồng mình ở đầu bên kia điện thoại, chỉ là nghe thanh âm lạnh lùng không có cao thấp lên xuống, liền biết đại sự không ổn!
"Cái gì Gian Phu Dâm Phụ?"
"Gian phu kêu Lôi Chi Phàm, dâm phụ kêu Phan Vinh Mỹ, địa điểm ở đại sảnh lầu một cao ốc văn phòng công ty Lôi thị, nữ diễn viên Phan Vinh Mỹ một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhất định bắt Lôi Chi Phàm cho cô ta một cái công đạo, nếu không cô ta muốn tại chỗ cắt cổ tay tự sát, huyên náo xôn xao, so với thị trường bất động sản còn náo nhiệt hơn, bởi vì Lôi Chi Phàm tránh không gặp mặt, Phan Vinh Mỹ không thể làm gì khác hơn là kéo dài diễn tiếp thôi, rốt cuộc kinh động đến tầng cao, anh rể, bác anh ấy, thậm chí Lôi Tổng đều không thể không ra mặt quan tâm một phen, cuối cùng hiểu rõ chân tướng, chính là Lôi Chi Phàm rốt cuộc chịu không nổi Phan Vinh Mỹ quyến rũ, hai người xảy ra tình một đêm."
Thẩm Thiếu Dương không có vui sướng khi người gặp họa, chỉ là vững vàng miêu tả, bởi vì loại chuyện này tại Lôi Chi Phàm sinh thời nhất định sẽ không ngừng tái diễn, khác biệt ở chỗ vai nữ phụ đổi người.
Phượng Hề một lòng nhắc tới cổ họng. Chị họ rốt cuộc đã gây họa? !
"Chuyện khi nào?"
"Buổi trưa hôm nay. A! Em về nhà mẹ đẻ rồi, cho nên không biết."
"Sau đó thì sao?"
"Phan Vinh Mỹ quyến rũ chính là đàn ông đã có vợ, có thể có cái gì về sau?"
"Nói như thế nào đàn gái quyến rũ a?" Phượng Hề nghe xong thẳng cau mày, nhưng trong lòng thật sự rất khó xử. Đàn gái nhưng là con gái của cô mình, còn đàn trai lại là con trai của Dì cả, đây là một chuyện như thế nào hồ đồ a?
Thẩm Thiếu Dương cầm dựa vào nói: "Y theo lý luận của cô em, luôn là đối phương địa vị thấp đi ‘ quyến rũ ’ đối phương địa vị cao, cho nên là Phan Vinh Mỹ quyến rũ Lôi Chi Phàm, người của Lôi gia cũng là nhận định như thế."
"Anh họ em a? Vẫn như cũ tránh không gặp mặt?"
"Lôi Tổng đều kinh động, người ngoài dùng áp cũng sẽ đem Lôi Chi Phàm áp xuất hiện đối chất."
"Anh ấy nói thế nào?"
"Em xác định muốn biết?"
Vậy khẳng định không lời hữu ích rồi.
"Thiểu Dương, em tin tưởng anh và anh rể đều sẽ không thêm mắm thêm muối, nói cho em biết tình hình thực tế là tốt rồi."
"Lôi Chi Phàm vừa thấy được Phan Vinh Mỹ liền không có sắc mặt tốt, nhưng hắn ta người kia ưu điểm lớn nhất là rất có phong độ thân sĩ, sẽ không mở miệng thương tổn phụ nữ, thủy chung không nói một câu. Nghe nói này ngược lại khiến cho Phan Vinh Mỹ càng bộc phát bất mãn, tâm tình kích động muốn Lôi Chi Phàm cho cô ta một cái công đạo, hỏi cô ta muốn cái công đạo gì? Cô ta trực tiếp yêu cầu Lôi Chi Phàm ly hôn rồi tới cưới cô ta."
"Cái gì?" Phượng Hề nằm mộng cũng không nghĩ tới chị họ sẽ phá hư hôn nhân của người khác.
"Lôi Chi Phàm lúc này mới tức giận, chất vấn Phan Vinh Mỹ có hay không vừa bắt đầu liền bụng dạ khó lường? Nói ‘ ban đầu nói hay lắm chỉ là tình một đêm, cô nói cô sẽ không mong cầu gì, cũng biết tôi đã lấy vợ sinh con, chính cô nói chỉ cần một hồi ức tốt đẹp, tuyệt đối sẽ không mượn này uy hiếp tôi. . . . . . ’ nghe anh rể hình dung, Phan Vinh Mỹ toàn thân phát run, từ trong túi sách lấy ra một quyển tuần san nhiều chuyện ném đến trên mặt Lôi Chi Phàm!"
Quanh co, lại một cao triều.
"Tuần san nhiều chuyện gì?" Phượng Hề thất thanh nói. Chuyện làm sao sẽ làm cho càng lúc càng phức tạp?
"Chị họ em ở trong mắt đám chó săn tựa hồ cũng coi như có chút nổi tiếng, chẳng những chạy ra ngoài làm loạn có người chụp, liền bí mật đều đã đưa tới sự chú ý của đám chó săn, kết quả ảnh chụp cô ta và Lôi Chi Phàm ra vào khách sạn bị đăng lên tuần san nhiều chuyện, hình của hai người cũng lấy được vô cùng rõ ràng, nghe nói có một tấm là ảnh chụp hôn nồng nhiệt ở trên xe. Chi dù nói chỉ là đi khách sạn nói chuyện hoặc mượn toilet, người nào tin tưởng?" Thẩm Thiếu Dương không khách khí cười nhạt."Nghe anh rể kể lại, bác của anh ấy cùng Lôi Tổng tức giận đến suýt nữa ngất xỉu đi, còn đây là gièm pha lớn nhất từ trước tới nay của xí nghiệp Lôi thị."
"Thiếu Dương, em biết anh chán ghét anh họ cùng chị họ em, nhưng bọn họ mãi mãi là thân thích của mẹ em. . . . . .".
"Phượng Hề, em sai lầm rồi. Mặc kệ chuyện giữa Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ, anh đối với bọn họ không có thích hoặc chán ghét, hành động việc làm của bọn họ cũng không liên quan tới anh, chỉ là em muốn nghe, anh liền thuật lại cho em nghe."
Gạt người! Nếu không phải Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ từng đắc tội qua chị gái sinh đôi của anh, Thẩm Thiếu Dương căn bản sẽ không nghĩ đi nghe chuyện xấu nhiều chuyện về bọn họ, một phen vui sướng khi người gặp họa đi.
Phượng Hề cũng biết Thẩm Thiếu Dương tuyệt sẽ không thừa nhận điểm này.
Chỉ là, Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ này hai đường thẳng song song, ngay từ đầu là như thế nào giao cắt nhau chứ?
"Thiểu Dương. . . . . ." Cô có chút chần chờ.
"Uh?"
"Chuyện giữa anh họ cùng chị họ của em, anh ngay từ đầu đều không biết chuyện sao?"
"Em có ý tứ gì? Quách Phượng Hề tiểu thư, lấy tuổi tác của anh sinh không được Lôi Chi Phàm hay Phan Vinh Mỹ người lớn như vậy, Lôi Chi Phàm tính tình đào hoa không phải do anh tạo thành, Phan Vinh Mỹ cá tính hoa si cũng không phải là di truyền từ anh, giữa bọn họ sẽ tóe ra tia lửa lại càng không phải là anh dẫn đường, em cư nhiên đang hoài nghi anh?"
"Thật xin lỗi, em chỉ là . . . . ." Phượng Hề cũng cảm thấy mình điên rồi mới có thể hoài nghi chồng mình.
"Không, nên xin lỗi là anh, anh vĩnh viễn cũng không có biện pháp coi bọn họ như thân thích của anh." Thẩm Thiếu Dương gần như thản nhiên cấp cho cô một câu trả lời chân thật.
"Em hiểu."
"Em tốt nhất đem chuyện này hướng cha vợ, mẹ vợ nói một chút, nếu tuần san nhiều chuyện đều đã đăng, chuyện sẽ bể ra rồi, không phải Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ có thể âm thầm giải quyết, huống chi Phan Vinh Mỹ cũng không hề nghĩ muốn giải quyết riêng."
"Chị họ em còn nói cái gì sao?"
"Tình một đêm bị phơi bày ra, có ký giả gọi điện thoại phỏng vấn cô ta, cô ta vì mặt mũi, giống như ba hoa chích chòe dựng chuyện một trận, nói Lôi Chi Phàm đã hướng cô ta cầu hôn .... Lại bởi vì những lời nói dối này có thể bị đăng lên tại tuần san cuối kỳ, cô ta lúc này mới náo thượng công ty Lôi thị, Lôi Chi Phàm không thể không cưới cô ta."
Lời nói dối như quả cầu tuyết, chỉ biết càng nặn càng lớn.
Phượng Hề với bộ dạng sợ hãi cả kinh, đây là nên như thế nào kết thúc?
Thẩm Thiếu Dương mới mặc kệ chuyện chó má gì của bọn họ, coi như ngay từ đầu anh có động chút đỉnh tay chân lại như thế nào? Một đôi nam nữ thân nhau đến lên giường, thì không phải là người ngoài có thể thao túng.
"Không nói chuện này nữa. Ngày dự tính sinh của Điệp Y liền hai ngày nữa, anh sợ chị ấy sẽ gọi điện thoại tới."
"A, được." Phượng Hề còn đang tại trạng huống.
Thẩm Thiếu Dương đã cúp điện thoại, Điệp Y sinh con so với vở kịch Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ ngoại tình quan trọng hơn nhiều.
Phượng Hề bất đắc dĩ lắc đầu. Tối nay trong nhà chắc hẳn vừa chuẩn bị một bàn thức ăn ngon, Lôi Húc Nhật cùng Thẩm Điệp Y không thể làm gì khác hơn là lại trở về bồi ông nội ăn cơm, mới có thể hàn huyên tới chuyện xấu nhiều chuyện nóng hổi này.
Nếu không phải Lôi Húc Nhật kiên trì phải về nhà ngủ, Thẩm Thiếu Dương là chỉ mong sao đem Điệp Y ở lại trong nhà chăm sóc. Phượng Hề không chỉ một lần len lén hoài nghi, Thẩm Thiếu Dương là cực kỳ vui vẻ anh rể đi công tác đi.
Chỉ là tối nay cô không tâm tình suy nghĩ những thứ này, vội vàng đến trong phòng cha mẹ đi thương lượng chuyện của Lôi Chi Phàm cùng Phan Vinh Mỹ, hi vọng Quách gia không đến nỗi bị kéo xuống nước.
Ngay tại cái đêm rồi ren này, Thẩm Điệp Y bắt đầu cảm thấy đau bụng sinh, lập tức được Lôi Húc Nhật đưa đi bệnh viện, bởi vì thai nhi quá lớn, ở rạng sáng giờ Tý thì khẩn cấp mổ bụng, sinh hạ một tiểu tử béo mập khỏe mạnh.
**********
Sáng sớm hôm sau, Phượng Hề liền nhận được điện thoại của Thẩm Thiếu Dương, cô vội vã rời giường chải chuốt chỉnh tề, một tiếng sau, Thẩm Thiếu Dương đã đến Quách gia, cùng cha mẹ vợ chào hỏi sau đó, liền đem Phượng Hề đón đi.
"Chị ấy bình an sinh hạ đứa bé, thật sự là quá tốt."
"Ừ." Thẩm Thiếu Dương lại với vẻ mặt buồn bực.
Phượng Hề suy nghĩ một chút."Anh chừng nào thì nhận được tin tức?"
"Buổi sáng."
Thì ra là như vậy.
"Anh rể rất thông cảm chúng ta, chị ấy nửa đêm sinh con, trừ bác sĩ ai cũng không giúp được gì, một đống người chen chúc tại bệnh viện thức đêm có ích lợi gì? Chờ trời vừa sáng mới báo tin mừng, đây là anh ấy suy nghĩ thành thục."
"Ừ." Đạo lý anh toàn bộ hiểu, nhưng vẫn là buồn bực.
Chồng cô không phải đầu máy bình thường nha!
"Thiếu Dương, chị ấy mổ bụng sinh con nhất định rất đau, anh rể như thế đau lòng chị ấy, anh làm ơn ít nhất biểu hiện vui vẻ một chút, không cần đưa người ta áp lực."
"Anh mới sẽ không cho chị anh áp lực!" Thẩm Thiếu Dương đưa lên cánh tay chống cằm, mặt hướng ngoài cửa xe.
Chân tướng là cậu bé bốc đồng a!
"Bộ dạng này của anh, em sẽ ăn dấm của chị ấy a!"
"Nhàm chán."
Thẩm Thiếu Dương liếc nhìn cô một cái, đưa tay qua nắm lấy tay cô, anh cười vui vẻ.
"Ở nhà mẹ để ngủ có ngon không?" Anh nhẹ giọng hỏi.
"Không được tốt." Nhưng trên mặt lại sáng rỡ, thích âm điệu anh quan tâm.
"Bởi vì chuyện của anh họ, chị họ em?"
"Cũng không phải là. Nên nói như thế nào đây? Rõ ràng là nhà của mình, căn phòng đã ngủ rất nhiều năm, nhưng hôm nay lại biến thành là ‘ về nhà mẹ đẻ ’, hàm chứa một loại tâm tình làm khách, nằm ở trên giường cũng giống như là giường của người khác, thật rất kỳ quái. Tại sao con gái gả cho người, tâm tình hoàn toàn khác nhau? Đàn ông các anh có thế không?" Phượng Hề cười hỏi ngược lại, lão công liền nhìn nghiêng cũng là như thế mê người a! Đàn ông như vậy thật may là không hoa tâm, nếu không 10 sợi xích sắt cũng khóa không được.
"Hẳn không. Đàn ông hẳn là thật cao hứng nhiều hơn một người bên gối chia sẻ tâm tình, còn có, sinh hoạt tình dục hợp pháp." Anh nói xong mà mặt không đỏ hơi thở không gấp, giống như nói hôm nay khí trời tốt.
Cô trừng mắt nhìn anh. Tài xế cùng vệ sĩ ngồi ở phía trước nha! Mặc dù có dựng lên một tấm thủy tinh ngăn cách, nhưng cảm giác như bị người xem hết sạch rồi, cho tới hôm nay cô vẫn không có thói quen.
Trong xe an tĩnh một hồi.
"Phượng Hề."
"Chuyện gì?"
"Đừng cho Điệp Y có cảm giác ‘ làm khách ’ , cả đời này, anh chỉ thiếu một người là chị ấy thôi."
"Tại sao?"
"Bởi vì chúng ta là sinh đôi, anh thông minh, chị ấy lại ngốc nghếch, anh khỏe mạnh, chị ấy yếu ớt, anh có thể tính toán mưu kế, còn chị ấy đơn thuần như đứa trẻ." Anh không nói nguyên do, chỉ nói cho cô kết luận.
"Đây là anh tạo thành sao?"
"Là anh tạo thành. Điệp Y chị ấy không hiểu, nhưng anh vẫn cảm thấy thiếu, chỉ cần có thể làm cho chị ấy, anh đều cam tâm tình nguyện đi làm. Anh không năn nỉ đem em tâm so tâm ( đặt mình trong hoàn cảnh người khác), chỉ hy vọng em đừng để ý."
Anh lo lắng cô để ý a!
"Được." Phượng Hề không tự chủ phóng tiếng nói nhu hòa.
"Cám ơn."
"Không khách khí."
Anh không phải ra lệnh cô, mà là lo lắng cô nghĩ đến quá nhiều, lòng mang khúc mắc, nguyện ý giải thích cho cô nghe, khiến cô giải phiền, loại cảm giác hạnh phúc này làm cho cô cả người lâng lâng, cái gì cũng đều nguyện ý thông cảm.
"Phượng Hề."
"Uh?"
"Anh yêu em." Nói xong liền đem mặt hướng ngoài cửa sổ.
Đàn ông như anh còn có thể ngượng ngùng a!
"Em yêu anh, lão công thân ái."
---- Hết chương 7 ----
|
|