Chàng Giám Đốc Sợ Tỏ Tình
|
|
Câu hỏi vừa dứt mà anh chàng quản lý chưa nhận được câu trả lời thì có 1 bàn tay kéo cô bước đi rồi.
tội cho chàng quản lý vừa mới lấy hết can đảm tỏ tình thì đã bị 1 chàng trai khác cướp cô đi rồi, khi anh chợt nhận ra thì 2 người đó đã ở trên xe rồi.
Bị anh kéo đi xòng sọc
cô cố phản kháng nhưng càng làm như vậy tay cô bị xiếc chặt hơn, đến khi lên xe anh mới bỏ tay ra.
“nhà ở đâu” anh lạnh lùng hỏi
Cô đang tức giận vì anh làm tay cô đau nên không thèm trả lời
“anh hỏi nhà em ở đâu”
giọng nói lạnh lùng kèm theo tức giận vang lên làm cô giật bắn mình trả lời
“đi thẳng rẻo phải 2 con đường là tới, trước nhà có 1 hàng hoa hồng vàng”
Đén nơi vãn giọng lạnh lùng ra lệnh “mở cửa”
“em không có chìa khóa”
Anh nhìn cô làm cô giật mình tức giận quát
“lúc nảy anh kéo em đi,túi xách cảu em còn để ở đó”
Lại 1 lần bị kéo lên xe, đến nơi anh vẫn không cho cô đi 1 mình mà cùng xuống xe với cô
“Nhật Vy, cô quay lại lấy túi xách hả, tôi….”
chưa nói hết thì anh lại gặp ánh mắt lạnh lùng lúc anh gặp cô ở Nha Trang liền vội vàng đi về
“tôi về trước, 2 người cứ từ từ, chút nữa cô kêu bảo vệ khóa của nhe”
Vừa mở cửa vô nhà anh liền ôm cô vào lòng, cô còn ngở ngàng thì 1 anh trách móc
“sao em lại bỏ đi vậy chứ, em biết anh nhớ em lắm không bà xã, em thì ở đây vẻ mặt hồng hào, còn anh thì ăn uống chẳng vô, suốt ngày cứ đi tìm em, lần này tìm được em không cho em chốn nữa”
“em, ưm ….”
Miệng cô bị chặn lại, 1lần môi quen thuộc, cô muốn đẩy anh ra nhưng tay thì làm ngược lại, cô ôm chặt anh nhưng anh ôm cô.
Thế là 2 tháng cách biệt khi gặp lại anh liền phạt cô làm việc tới 2 giờ sáng.
Như thường lệ 6 h cô thức dậy chuẩn bị đi làm, còn Trọng Nhân thì vẫn ngủ say, đến khi thức dậy thì chẳng thấy ai, chỉ có lời nhấn trên bàn
“em đi làm, anh nhớ ăn gì rồi hả về, chạy xe cẩn thận”
Thức dậy chẳng thấy cô đâu còn thêm lời nhắn này, hôm nay sắp có bảo rồi
“mình còn chưa tính sổ việc bỏ đi, cả cái tên hôm qua nữa, giờ còn dám bỏ mình ở nhà mà đi làm nữa ư, không thể chụi đựng nữa”.
vừa mặt đồ vào vừa nghĩ (chẳng lẽ tối qua mình chưa đủ cố gắng sao, hôm nay cô ấy còn dậy đi làm nổi nữa),
anh lắc lắc đầu vứt bỏ cái ý nghĩ đó nhưng không được với anh đó là 1 sự si nhục (mình phải cố gắng lên thôi, chắc mấy hôm nay mình mệt quá, phải lo việc công ty vừa đi tìm cô ấy nữa)
“đúng rồi, nhất định là như vậy rồi”
“dạ, anh cần gì sao” cô nhân viên bán quần áo hỏi
“ờ, không có gì, tính tiền tôi bộ này đi”
đi rước bà xã không thể lôi thôi lếch thếch được vả lại mùa đông ở đây rất lạnh mà anh chỉ mặt quần jean áo thun thôi
Cô nhân viên lắc đầu nói nhỏ
“mới sáng sớm mà gặp ông khùng rồi”
“xin chào quý khách”
“xin lỗi cho tôi gặp quản lý”
anh hướng về cô gái đứng kế bên Nhật Vy nói
Nhật Vy có cảm giác là sẽ có chuyện
“anh tìm quản lý làm gì”
Trọng Nhân không thèm trả lời đi thẳng đến ghế ngồi
“xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì à”
quản lý nhìn người hướng lừng về mình hỏi
Khi anh quay mặt lại thấy anh chàng quản lý liền quay qua liếc Nhật Vy với ánh mắt đốt cháy người
anh cố nén nụ cười với chàng quản lý lịch lãm trước mặt mình
“tôi đến để xin cho bà xã nghĩ việc, tiền bồi thường hợp đồng bao nhiêu, tôi sẽ chịu trách nhiệm”
“xin lỗi bà xã anh là ai”
Trọng Nhân chỉ Nhật Vy “là cô ấy”
Chàng quản lý nhìn hướng tay của anh bất ngờ hỏi Nhật Vy
“Nhật Vy anh ta là chồng em hả”
Nhật Vy nghe vậy liền chạy lại, lo lắng của cô đúng rồi
người đàn ông này không lúc nào chịu để yên mọi chuyện được
“Trọng Nhân, anh nói gì vậy”
Chàng quản lý vẫn nhìn Nhật Vy hỏi tiếp
“em muốn nghĩ việc sao”
Nhật Vy lắc đầu
“Trọng Nhân, anh lại quậy gì nữa vậy”
Trọng Nhân nói như báo cáo
|
“đồ của em anh đã thu xếp để lên xe rồi, chúng ta về Nha Trang ngày mai đi đăng kí kết hôn, cuối tuần này tổ chức đám cưới”
Nhật Vy lúc này thật sự nổi nóng
“anh đừng tự sắp xếp vậy được không, em đã trả nhẫn lại cho anh rồi, chúng ta kết thúc rồi, không còn gì nữa rồi, anh còn chưa hiểu hả”
Anh dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn Nhật Vy
“em nói lại lần nữa coi, em muốn anh phá tan cái khách sạn này đúng không”
Cô thật sự rất sợ ánh mắt của anh khi nhìn cô như vậy, vội quay sang hướng khác
“chúng ta chia tay rồi, em mệt mõi lắm rồi, anh về đi”
Trọng Nhân không còn kèm nén nổi nữa, anh dùng sức đạp lên bàn thủy tinh trươc mặt mình, tiếng thủy tinh bể làm mọi người có mặt ở tầng trệt đều chú ý đến nơi phát ra tiếng
“lần trước anh nói rồi, vậy là em muốn anh chết trước mặt em em mới vừa lòng đúng không”
Lời nói vừa dứt anh liền chạy ra đường, nhắm mắt lại trông đợi cái chết, nhìn chiếc xe taxi đang chạy tới kèm theo tiếng két két két cô liền chạy ra
“không……..”.
mọi người tai hiện trường ai cũng đều nín thở nhìn bon họ
“tên điên này, muốn chết thì chết 1 mình đi, đừng kéo theo người ta chứ, sáng sớm mà gặp thằng khùng rồi”
chửi xong anh chàng taxi lấy xe đi
Mặt mày cô xanh lét chạy đến đánh Trọng Nhân
“anh khùng rồi hả, sao anh làm vậy chứ, nguy hiểm lắm có biết không, nếu anh taxi dừng lại không kịp thì phải làm sao hả”
“em khóc làm gì, tôi và em không có quan hệ gì thì không cần em quan tâm tôi”
Trọng Nhân gạt tay cô ra chỉ về anh chàng quản lý
“em đã có 1 anh quản lý tuấn tú vậy rồi nên không về với tôi cũng phải thôi, em có biết 2 tháng nay tôi sống thế nào không, tôi vừa lo chuyện công ty, vừa đi tìm em, bị gia đình bạn bè em vừa chửi vừa đánh,em chừng phạt tôi như vậy chưa đủ sao, em vào làm việc tiếp đi, tôi sống chết thế nào không cần em lo, chúc em hạnh phúc”
nói xong anh lạnh lùng bước về phía xe mình.
Trong đầu cô hiện lên cảnh hôm đó anh kích đọng hôm nào
hôm đó cũng như hôm nay vậy (anh ấy đang kích động còn lấy xe nhất định sẽ có chuyện,không được, không được để anh ấy có chuyện)
ý nghĩ làm cô sợ hãi vội chạy theo ôm anh
“đừng mà, đừng mà, em về với anh, anh đừng kích động vậy mà”
Anh không xoay mặt lại vẫn đẻ cho cô ôm từ phía sau, lúc này anh lộ ra vẻ cười đắt ý (ta đã thắng rồi)
“em không cần lo cho tôi,tôi không cần em thương hại, rồi em cũng sẽ bỏ đi nữa thôi”
“không không, em sẽ không bỏ đi nữa, anh đừng vậy mà, em sợ lắm”
“lúc trước em cũng nói như vậy, giờ thì sao”
hai mắt anh tỏ sáng biết cá sắp cắn câu rồi, nhưng vẫn cố giữ giọng nói nghiêm túc
“chúng ta về Nha Trang đăng kí kết hôn rồi như lời anh nói cuối tuần chúng ta sẽ tổ chức đám cưới được không”
“thật không”
anh quay lại hỏi cô với bộ mặt vô cùng nghiêm túc
“thật thật, em thề mà”
“haha, mọi người làm chứng đấy nhé” v
à như vậy cá đã cắn câu
Mọi người quay quanh đều đồng loạt vỗ tay, cùng những lời bàn tán chúc phúc
“tuổi trẻ bây giờ táo bạo quá”
“không ngờ ở khách sạn này lại chứng kiến được nhiều việc như vây, lần sau đến đây du lịch phải ở khách sạn này nữa mới được”
“nhìn cảnh này mà trể làm cũng không tệ lắm”
“anh chàng này thật là men”
“ờ, lúc nảy anh ta còn đập vỡ 1 cái bàn thủy tinh nữa, chắc anh ta học võ quá”
“chị gái này thật đẹp nhưng tiếc là lại gặp 1 người đàn ông bá đạo quá”
“mình phải học chiêu này để ép bạn gái lấy mình mới được”
Anh chàng quản lý cũng bước lại chúc phúc cho hai người
“chúc 2 người hạnh phúc”
Nhật Vy ý thức được cô đang ôm Trọng Nhân ngoài đường, liền đẩy Trọng Nhân ra, xấu hổ cúi mặt xuống.
“đám cưới em sẽ mời anh chứ Nhật Vy”
Trọng Nhân tươi cười đáp thay Nhật Vy
“được chứ, cảm ơn anh”
“Nhật Vy anh nghĩ trên đời ngoài anh ta em không lấy được 1 người đàn ông khác đâu, đám cưới anh sẽ có 1 món quà tặng cho 2 người”
anh chiêu ghẹo cô và nụ cười của anh có chút gian sảo.
|
Chàng Giám Đốc Sợ Tỏ Tình Tác giả: Bảo Cơ Chương 12 Như lời nói, khi về đến Nha Trang anh liền kéo cô đi đăng kí kết hôn mà không đợi được đến hôm sau
“sao anh nói ngày mai mới đi đăng kí mà”
“dù gì cũng đăng kí xong rồi em thắc mắc làm gì”
“nhưng mà…”
Anh lấy môi mình chặn môi cô, 1 lúc sao mới bỏ ra
“không như vậy lỡ em chạy mất rồi sao”
“anh đúng thật càng ngày càng lọng hành mà” cô nhéo mũi anh
Anh kéo tay cô ra
“taị anh yêu em quá thôi, ngoan lên tắm rửa đi, mình đi thử đồ cưới”
“anh làm thật hả”
Anh không trả lời chỉ lấy điện thoại ra gọi cho 1 người
“anh tìm cho tôi 1 nhà hàng chuyên tổ chức tiệc cưới, chứa khoảng 1 trăm bàn, hiệu quả nhanh, cuối tuần này tổ chức”
“à, còn nữa, tôi đang cần gấp 1 tiệm đò cưới và studio tốt nhất”
“hôm nay là thứ 2, còn 6 ngày nữa làm sao kịp chứ, hay mình dời lại đi, gia đình 2 bên cũng cần chuẩn bị mà”
“anh sẽ chuẩn bị tất cả”
“để em điện thoại cho ba mẹ đã”
Anh giật điện thoại của Nhật Vy
“anh làm gì vậy”
“anh sẽ tịch thu cái điện thoại này, đám cưới xong anh sẽ mua cho em cái khác, em muốn bao nhiêu cũng được”
“nhưng em phải báo cho mọi người biết đã chứ”
“không được, lỡ mọi người phản đối rồi sao”
“vậy ba mẹ anh”
“cũng không cho biết”
“vậy anh định đám cưới chỉ có 2 chúng ta hả”
“sẽ có tất cả mọi người, hôm đó anh sẽ cho người đi đón họ, anh không muốn ai phá hỏng chuyện lấy vợ của anh nữa, nhất là Minh Tuấn”
“ai kêu anh ăn hiếp em, anh trai chỉ trả thù cho em thôi”
“em còn nói nữa, cứ làm như lời anh nói, ngoan đi vợ yêu”
"chỉ còn 1 tháng nữa là đến ngày cưới đã định lúc trước rồi, hay mình đợi đến lúc đó hả tổ chức luôn đi anh"
Nhật Vy cố gắng dụ dỗ
Trọng Nhân không thèm để ý đến lời nói của Nhật Vy
"em đi tắm đi vợ, chúng ta có nhiều việc phải làm lắm đấy”
Hai người cùng đi tới cửa hàng áo cưới,
1 cửa hàng sang trọng có rất nhiều váy cưới rất đẹp, anh gật gù
“trợ lý nam làm việc càng ngày càng hiệu quả, phải tăng lương cho cậu ta mới được”
“dạ chào anh chị, ở đây có rất nhiều váy mới nhập từ nước ngoài về rất đẹp, mời anh chị vào xem”
cô chủ tiệm hăng hái mời khách
Anh tươi cười nắm tay vợ mình đi.
Cô thử hết cái này tới cái khác mệt lã người còn anh thì chỉ ngồi đó ngắm
“em mệt quá à, không thử nữa, không đám cưới gì hết”
“cái gì, em nói lại xem”
“em không muốn thử nữa, mệt chết đi được”
cô vẻ mặt ủa rủ, cô thì thay ra mặt vào như điên
còn anh thì ngồi uống nước trái cây vô cùng thông thả,
nhìn mà cô thêm tức nhưng không dám nói lại câu không muốn đám cưới,
|
nếu cô dám nhắc lại thật chắc anh sẽ đốt tiệm áo cưới này quá.
“được rồi, vậy thì không thử nữa, em uống nước đi, nước trái cây ở đây là cũng khá ngon”
anh vẻ mặt vui vẻ nói rồi quay sang cô chủ tiệm
“tôi lấy 2 cái thử lúc đầu tiên, à cô thiết kế cho vợ tôi 1 bộ áo dài và thêm 1 cái váy cưới nữa nhé, ngày mai cô nhớ gởi mẫu qua cho tôi”
Nhật Vy nghe vậy vẻ mặt giận dữ
“anh cố tình đúng không, anh đã chọn 2 cái đầu tiên em thử sao lại còn kêu em thử nữa”
“không thử làm sao so sánh và khẳng định em mặt 2 cái đó đẹp hơn những cái còn lại”
anh kéo cô đi
“em thử đồ mệt rồi đi ăn hải sản thôi”
Cô thở dài lắc đầu (tại sao mình lại đồng ý lấy cái tên này chứ, càng ngày càng bá đạo, muốn làm gì thì làm)
Anh vừa lái xe vừa nói như đọc được ý nghĩ của cô
“em đừng trách anh,mà tự trách mình đi, ai kêu em dám trốn đi chứ, đây là trừng phạt cho những hành động của em, cũng tại em ép anh phải bá đạo vậy thôi”
cô không trả lời anh 1 mình tự đọc thoại tiếp tục
“đúng là ông bà ta có câu dạy con từ thuở còn thơ dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về,
nếu lúc trước anh không cưng chiều đến nổi dung túng em muốn em làm gì thì làm thì anh không cực khổ tìm em rồi,
chắc bây giờ dạy vẫn còn chưa kịp”
Cô chẳng nói gì chỉ bũi môi cho đến khi phục vụ đem đò ăn ra
“ăn đi bà xã, ăn mới có sức chuẩn bị đám cưới, sinh con cho anh nữa”
tuy anh càng ngày càng bá đạo nhưng vẫn cưng chiều cô như cũ vẫn bóc vỏ tôm đút cô ăn
Tuy tức giận nhưng những hành động của anh làm tức giận trong lòng cô liền biên đi mất
“a, hả miệng ra”
anh nhìn cô ăn tươi cười hỏi
“ngon không bà xã”
Cô gật đầu
“ngon, anh cũng ăn đi, đừng đút em mãi vậy, mọi người nhìn kìa, em ngại”
“kệ họ, vợ anh thì anh cưng”
“từ khi nào mà anh không biết xấu hổ vậy”
“từ lúc yêu em đó”
Cô phì cười
“à, chuẩn bị đám cưới vậy rồi chuyện công ty làm sao”
“trợ lý nam sẽ lo chuyện công ty,
đám cưới của anh phải tự anh lo chứ,
không để người khác nhúng tay vào được”
Tuy anh nói là cô phải cùng anh chuẩn bị chuyện đám cưới nhưng ngoài việc tối hôm đó đi thử đồ thì những ngày sau cô chỉ thông thả ngồi trong nhà xem ti vi đấp mặt nạ ăn trái cây,
ngay cả việc nấu nướng cũng có người giúp việc theo giờ làm luôn rồi.
còn anh thì tối ngày chạy đôn chạy đáo
chuẩn bị từng cái lớn tới cái nhỏ nhặt như hoa cài áo, ánh đèn, bánh kem, rượu,thức ăn, khách mời, vân vân và vân vân…..
Sáng sớm chủ nhật đã có 1 người thanh niên tới tìm ba mẹ Vy thông báo 1 việc mà cả 2 vợ chồng già muốn té xỉu
“xin lỗi có phải 2 bác là ba mẹ của Nhật Vy không ạ”
“à đúng rồi, cậu là ai”
“dạ, con là trợ lý của Trọng Nhân cũng là bạn thân của cậu ấy,
lần này đến là do cậu ấy nhờ con đến rước 2 bác cùng mọi người đến dự hôn lễ của cậu ấy”
“cậu ấy lấy vợ rồi hả, vậy mà nói yêu Nhật Vy, nếu tìm Nhật Vy không được thì sẽ không lấy ai”
Ba Vy giọng trách móc
“dạ không, cô dâu là Nhật Vy”
“cái gì” 2 ông bà cùng hết lên
Mẹ Vy “sao con gái đám cưới mà người làm mẹ như tôi lại không biết chứ”
Ba Vy “cậu nói bậy đúng không, không thể cho Nhật Vy lấy tên đó được”
“nếu 2 bác còn không đi chuẩn bị thì sẽ trể giờ mất, 6h là hôn lễ cử hành rồi”
2 người tuy tức giận nhưng vẫn gấp rút đi lấy quần áo đẹp nhất của mình ba Vy nghĩ
(dù đi xử tên thối tha đó nhưng cũng nên chọn đồ đẹp tí chứ, không làm mất mặt con gái mình được)
Mẹ Vy (kaka, rốt cuộc thằng nhóc đó cũng tìm được con gái mình rồi, còn đám cưới nữa, chỉ là hiểu lầm thôi mà lão già đó cứ trách con rể mãi, nó thương con gái mình vậy cơ mà)
Chiếc xe đến đón từng người người thì ngạc nhiên,
người thì mừng rỡ,
người thì tức giận
nhưng ai cũng làm cho mình đẹp lên vì ít nhiều gì đây cũng đã là đám cưới của Nhật Vy thân yêu mà
Ái Vân “anh ta sao tìm được Nhật Vy vậy he”
Chồng Ái Vân “đúng là làm việc hiệu quả mà”
Gia Huy “sao chị Vy lại chịu lấy anh ta vậy he”
Nguyệt Vy “sao anh rể giỏi vậy,
tìm được chị Vy còn làm cho chị ấy chịu đám cưới nữa”
Mẹ Vy “Nhật Vy mặt áo cưới chắc đẹp lắm”
Ba Vy “ta phải xử thằng đó mới được”
Minh Tuấn “xem cậu ta cũng không tồi”
Hải Phong “có khi nào Nhật Vy có em bé rồi không”
mọi người nghe câu nói liền đồng loạt nhìn cậu ta
Nguyệt Vy “đúng rồi, vậy mới đám cưới nhanh vậy”
Ái Vân “chắc sợ cái bụng to ra chứ gì”
Chồng Ái Vân “đúng là làm việc có hiệu quả”
Gia Huy “phải học hỏi anh ta mới được”
Minh Tuấn “lần này em gái chịu thiệt rồi”
Mẹ Vy “sắp có cháu bồng rồi”
Ba Vy “ôi con gái của tôi, vậy thằng đó nhất định là con rể mình rồi”
|
sau đó Ba Vy còn hùng hồn tuyên bố
“mấy đứa, không được làm gì thằng nhóc đó nhe, bây giờ con gái ta có con với nó, nó phải bảo vệ lo lắng cho con gái ta nữa”
Ai cũng trề môi , bĩu miệng nhìn Ba Vy đúng là thay đổi 180 độ mà.
Đến nơi cũng là lúc hôn lễ sắp bắt đầu
chỉ có 1 mình Trọng Nhân đứng đón khách
nhưng tấm ảnh lớn để trước cổng là Trọng Nhân và Nhật Vy thì cô dâu không ai khác chính là Nhật Vy rồi,
như vậy mọi người càng khẳng định Nhật Vy mang thai.
Thấy ông bà thông gia đến ông bà Nghĩa vội ra tiếp đón liền bị trách móc
Ba Vy “đám cưới chuyện lớn vậy mà anh chị cũng không thông báo cho gia đình tôi biết là sao”
Bà Nghĩa “xin lỗi anh chị, 2 chúng tôi cũng vừa mới biết cách đây 2 tiếng thôi,
ngay cả đồ đẹp cũng không chuẩn bị kịp”
Mẹ Vy “không sao, không sao,
đến thôi nôi con của tụi nó mình chuẩn bị vẫn còn kịp mà, không lâu nữa đâu”
Ba Vy “ý chị là con dâu tôi có thai, chúng ta sắp làm ông bà”
Và cứ thế mõi người 1 câu lại càng chắc chắn là Nhật Vy có thai thật rồi nên mới đám cưới gấp vậy.
chỉ có 1 mình Trọng Nhân đứng 1 bên cười tủm tỉm
(đúng là mọi người có sức tưởng tượng thật, nếu Nhật Vy có thai thì mình đâu cần gấp gáp vậy chứ)
Vẫn như lần đính hôn người thân của Nhật Vy ai cũng nói với chú rể 1 câu
“nếu anh/cậu làm Nhật Vy khóc 1 lần nữa thì sẽ chết với tôi”
Nhật Vy ngồi trong phòng cô dâu hồi hợp không biết mọi người sẽ có phản ứng như thế nào thì chú rể bước vào
“đến giờ rồi bà xã, mình ra thôi”
“mọi người thế nào rồi anh.
Chắc họ giận lắm, mọi người có làm gì anh không”
“mọi người ai cũng chúc mừng chúng ta hết,
không ai làm gì anh cả chỉ có nói với anh 1 câu giống hôm đính hôn thôi, đi thôi”
Cô quàng tay anh bước trên thảm đỏ đi vào hội trường
tiếng nhạc du vương ai cũng nhìn đôi giai nhân trầm trồ khen ngợi.
sau khi trao nhẫn cắt bánh kem xong MC yêu cầu cô dâu chú rể phát biểu cảm nhận của mình
“mời mọi người cùng nghe cảm nhận của chú rể”
Trọng Nhân cằm micro
“cảm ơn mọi người đã đến dự hôn lễ của chúng tôi,
vì hôn lễ chuẩn bị quá nhanh nên có gì thiếu sót mong mọi người bỏ qua, cảm ơn em đã đồng ý lấy anh,
hôm nay anh không chuẩn bị đều bất ngờ nào cho em nhưng anh hứa sau này mỗi ngày sẽ làm cho em vui và hạnh phúc,
bà xã anh yêu em”
anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng và trìu mến
“tới lượt cô dâu nói nhe”
Nhật Vy cằm micro cố nói hết những gì trong lòng mình
“cảm ơn mọi người hôm nay đến dự hôn lễ,
hôm nay tôi thật sự rất vui,
vui vì có mọi người,
vui vì có anh ở bên cạnh,
vui vì anh làm nhiều chuyện vì em,
tự mình chuẩn bị tất cả hôn lễ,
vui vì anh yêu em và em cũng yêu anh ông xã à”
Tiếng vỗ tay vừa kết thúc thì có 1 giọng nói vang lên
“Nhật Vy, Trọng Nhân tôi nói là ngày hôn lễ sẽ tặng cho mọi người 1 thứ”
chính là chàng quản lý khách sạn mà Nhạt Vy làm,
anh giơ cao chiếc đĩa CD và đi lên sân khấu đưa cho nhân viên rồi nói với 2 người
“tôi đã rất cố gắng để chuẩn bị đó”
anh nở 1 nụ cười ranh ma rồi bước xuống sân khấu.
Cô và anh đi xuống bàn của gia đình cùng mọi ngồi thưởng thức quà tặng thì màn hình hiện lên anh chàng quản lý,
anh ta nở 1 nụ cười tỏ nắng nhưng Trọng Nhân có cảm giác gì không ổn ở đây,
anh chàng quản lý nói
“chúc 2 người hạnh phúc nhe,
tôi đã tốn rất nhiều công sức để chuẩn bị món quà này cho 2 người đó,
khó khăn nhất là 1 người khách không chịu cho tôi,
tôi phải dùng nhan sắc của mình mới có được đó, chúc mọi người xem vui vẻ”
khi nghe dùng nhan sắc mới có được thì mọi người đều bật cười
nhưng nụ cười không bao lâu thì chợt tất nghẽn khi màn hình hiện lên cảnh anh đang ngồi dưới sảnh khách sạn,
anh chàng quản lý bước tới hỏi,
đúng, đúng là đoạn video hôm Trọng Nhân đến khách sạn đem Nhật Vy về bằng cách của Trọng Nhân ta.
Lúc này Trọng Nhân nhận ra thì đã quá muộn muốn chạy lên tắt đoạn phim kia thì đã bị Minh Tuấn và Gia Huy giữ lại rồi,
đoạn video kết thúc lại xuất hiện tác giả của đoạn video 1 lần nữa
|