Shock Tình Kawi Full
|
|
Không phải là đồ chơi, nhưng là bạn gái của tôi, là vợ tương lai của tôi, ngoài tôi ra, không thằng nào có thể đụng vào bạn, nếu không tôi giết hết ! – Devil lên giọng khẳng định “chủ quyền”. . - Bạn đúng là ích kỷ quá đáng ! – Nim lầm bầm rồi quay mặt đi chỗ khác. . Thế đấy ! Hai người này chẳng bao giờ yên ổn được lâu, tình cảm một lúc rồi lại đâm sang gây gổ, xích mích, giận dỗi. Cái quy luật muôn thưở của tình yêu là vậy... . Trời khuya yên tĩnh lạ, khu vườn lớn với ngập tràn hương hoa và tiếng râm ran của mấy chú dế núp trong bụi rậm đánh động vào không trung những nỗi thứ âm thanh của sự tĩnh lặng... . Tiếng bước chân người cất lên làm Nim và Devil quay mặt lại, là mẹ cậu nhóc : . ( Khuya lắm rồi, vào ngủ đi mấy đứa !) . Nim gật gật đầu rồi mệt mỏi đứng dậy khỏi ghế, đang định bước vào trong mặc xác cho cậu nhóc đứng một mình thì bỗng Nim thấy mình bị mất thăng bằng... . - Devil ! Bạn tính làm gì thế hả ???? Buông ra mau ! . - Tôi đã nói rồi, tôi thích gì là tôi làm, bạn không có quyền cấm đoán ! . Bác Mỹ chỉ còn biết đứng nhìn và cười, hơn ai hết bác hiểu rất rõ tính tình của con trai mình, cách thể hiện tình cảm của nó đôi khi luôn khiến người ta phải sợ... . Trong hoàn cảnh này, người đang vô cùng hoảng hốt và tức giận là Nim ! . Cũng phải thôi, chả ai có thể bình tĩnh được trong tình huống này, khi mà cậu nhóc bế thốc Nim lên rồi đưa vào...phòng ngủ của cô bé ! . - Tôi cảnh cáo bạn lần cuối nhé ! Đừng có mà lộng hành như vậy, tôi bức xúc là tôi vùng lên đấy ! – Nim bực bội làm ràm. . - Im lặng đi ! Đó là lý do mà tại sao tôi không thích bạn nói lại được đó ! Một ngày không biết bạn tốn bao nhiêu năng lượng cho cái miệng của mình nữa ! – Devil vẫn lạnh tanh đưa Nim vào phòng, vừa đi vừa giáo huấn. . Vào đến tận trong giường ngủ của cô bé, cậu nhóc thả nhẹ Nim xuống khiến cô bé nằm chỏng chơ trên giường, chưa hết, Devil còn chống hai tay lên nệm, cúi người sát xuống nhìn Nim....thái độ cậu nhóc lúc bấy giờ chỉ có thể miêu tả bằng một từ : Đểu !
|
CHAP 101: CỰC ĐIỂM CỦA TÀN NHẪN.... . Tình hình đã rất chi là tình hình, tim Nim đập liên hồi, người đã bắt đầu có cảm giác kì lạ, cô bé đưa đôi mắt vừa khó hiểu, vừa sợ hãi, vừa có cái gì đó rất xấu hổ nhìn Devil... . - Thôi nhé !!! Bạn đang đi hơi quá rồi đó !!!!!!!!! Tôi..tôi.... – đây gọi là hiện tượng mất kiểm soát trong lời nói. . - Muốn nói gì thì nói hết câu luôn đi ! – Devil nói với thái độ trêu chọc. . - Đừng có mà...ăn...ăn hiếp người khác...Tôi...tôi...tôi ...không.... – cô bé cà lăm liên hồi. . - Con nhỏ này ! Để tôi nói thay cho nhé ! – Devil bật cười... . Lại một lần nữa Nim rơi vào tình trạng bất động trong cả ý thức lẫn cảm giác. Đôi mắt cô bé giờ chỉ còn có thể mở to để nhìn xem chuyện gì đang xảy ra ( mà không biết có nhìn được không nữa ! +_+), tim thì ngừng đập....Sao Devil chỉ thích hôn Nim vào cái lúc mà cô bé không thể nào chủ động được thế nhỉ ??? Chỉ biết đón nhận trong ngạc nhiên và ... bị động.... . - Tôi về đây ! Ngủ đi ! Mai tôi tới chở đi thi ! – Devil nói nhỏ rồi đứng thẳng dậy bước đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại.... . Từ lúc Devil đứng dậy và bước ra khỏi phòng Nim vẫn còn trong trạng thái...lơ lửng.... . Mãi một lúc sau, cô bé mới trở về thực tại, Nim nhổm người ngồi dậy, mọi bức xúc được tuôn ra theo cửa miệng : . - Devil ! Bạn ác nó vừa vừa thôi ! Bạn mà làm như thế với tôi một lần nữa là tôi giết bạn đấy !!!!!!!!!!!!!! . Tiếng hét của Nim đủ làm cho cả khu nhà giật mình, Devil lúc đó đang chuẩn bị lấy xe trong gara, nghe “lời cảnh cáo” của cô bạn gái vọng ra từ bên trong nhà thì mỉm cười thích thú, nhún vai rồi đạp mạnh ga phóng đi……… . “Cho em biết thế nào là hạnh phúc ??? Anh không nói gì chỉ nhẹ cười trong tim Giá mà em biết chính anh cũng kiếm tìm… Một hạnh phúc mang tên em… vĩnh cửu….” (Kawi) ……………………………………… . Đang sửa soạn đồ đạc chuẩn bị cho ngày mai đi thi, Nim vội giật mình vì nghe tiếng bác Mỹ gõ cửa. Cô bé nhanh chóng chạy ra mở.. . - Bác chưa ngủ ạ??? . ( Uh! Tự nhiên hôm nay ta không muốn ngủ một mình, con ngủ với ta được chứ?) . - Ờ…vâng ạ! Con rất vui là đằng khác! – Nim bỡ ngỡ một chút rồi gật nhẹ đầu mỉm cười. . Khi cả hai đã nằm trên giường, bác Mỹ kéo chăn lên tận cổ rồi nhìn sang Nim, nở một nụ cười hiền. Lúc này đây, Nim mới biết rằng mẹ Devil rất đẹp, một vẻ đẹp gan lỳ trước sự bào mòn của tuổi tác, không trách gì thưở còn son trẻ, bà đã được rất nhiều người để ý theo đuổi…Cô bé nhớ là đã có lần, mình được nghe kể về cuộc đời của bác Thoại Mỹ, ngày trước, bác là một hoa hậu rất có tiếng, những ông trùm trong giới đại gia ai cũng mong lấy được bác làm vợ, mẹ Devil cũng là một ca sĩ có tiếng sở hữu một giọng hát đặc biệt mà cho đến bây giờ chưa ai có thể vượt qua…Nhưng không hiểu vì sao sau đó bác lại không nói được, nhiều lời đồn cho rằng bác bị chồng – tức là Chấn Song – cha của Devil ghen tuông nên đổ thuốc độc vào miệng rồi từ đó không thể nói được nữa, cũng có kẻ bảo rằng vì phải chứng kiến một cú shock rất lớn ( cho đến giờ vẫn chưa ai biết đó là cú shock về vấn đề gì) nên người phụ nữ này mất luôn tiếng nói. Và kể từ lúc ấy, cái tên Thoại Mỹ bốc hơi khỏi làng giải trí và thế giới thượng lưu, người ta không biết bà đã đi đâu, ở đâu, cũng một thời biết bao nhà thám tử truy lùng người phụ nữ đầy bí ẩn này cùng sự biến mất kì lạ của bà ấy, nhưng tất cả chỉ là con số không…Khó ai có thể ngờ sau 18 năm biến mất, giờ đây bà đã trở về…với một kế hoạch trả thù hết sức hoàn hảo… . ( Sao con cứ nhìn ta thế? ) . - Dạ ??? À...tại con thấy bác đẹp quá ! . ( Cái đẹp đôi khi cũng là con dao hai lưỡi, giá mà ta không đẹp thì có lẽ cuộc đời ta sẽ không phải đau khổ như thế ...) . - Là sao ạ ???? . ( Rồi có lúc con sẽ hiểu....Mà Nim này ! Ta muốn nhờ con một chuyện...) . - Vâng ! Bác cứ nói ! . ( Đừng bao giờ cho Trình Kha biết Chấn Song không phải là cha ruột của nó ! ) . - Sao...sao lại thế ạ ??? Cháu tưởng bạn ấy đã biết điều đó rồi mà ! . ( Không, sự thật này chỉ có ta và con biết mà thôi, dù rất ghét ông ta nhưng trong lòng thằng nhỏ luôn nghĩ Chấn Song là cha ruột, nếu như nó biết sự thật phũ phàng này thì nó sẽ không chịu đựng được mất...nó vốn thiếu bình tĩnh trong chuyện tình cảm...Một khi biết đó không phải là cha ruột của mình, ta lo sợ nó sẽ làm chuyện điên rồ...) . - Chuyện điên rồ ư ??? Chuyện gì thế hả bác ???? . ( Nó sẽ giết ông ta !) . Nim trợn tròn mắt kinh hãi... . ( Bao nhiêu năm nay vì nghĩ rằng lão ta là cha ruột của mình nên dù có căm hận cách mấy Trình Kha cũng phải nuốt đau khổ vào trong. Chính Chân Song cũng phải giấu đi chuyện này vì hơn ai hết, ông ta biết rõ thằng bé có thể làm những việc kinh khủng nhất một khi lòng tin của nó bị sụp đổ. Nếu nó biết được sự thật thì...) . Nim run lập cập, ai chứ Devil thì cậu nhóc sẵn sàng làm chuyện đó..... . ( Vì thế con hãy nhớ, đừng bao giờ cho nó biết nhé !) – Bác Mỹ khẩn thiết. . - Vâng ạ ! – Nim gật đầu mà lòng rối ren, càng nghĩ cô bé càng thương Devil, có lẽ vì phải chịu đựng quá nhiều bất hạnh nên giờ cậu nhóc mới sống tàn nhẫn và lạnh lùng như thế..... . .......................................................... . Sáng... . Trong bộ váy đồng phục, Nim đứng sẵn ở trước cổng đợi Devil, vẫn còn khá sớm, 30 phút nữa cậu nhóc mới đến, hôm nay là ngày quan trọng nhất trong sự nghiệp học hành của cả cô bé và ác quỷ. Vượt qua được kì thi cam go này thì mọi chuyện sẽ dễ thở hơn. . Trời buổi sớm vẫn còn lạnh hơi sương, cả khu vườn rộng của bác Mỹ hình như còn chưa tỉnh giấc, duy chỉ có giàn hoa giấy thì đã vươn thêm những nhánh dài quấn quanh cổng, một vài bông hoa giấy nhỏ xòa xuống trước mặt Nim, cô bé mỉm cười thích thú..... . - Mới sáng mà tâm hồn đã lãng mạn quá nhỉ ? . Một giọng nói từ đâu vang lên khiến Nim giật mình đưa mắt tìm kiếm. Angle một tay bỏ vào bọc quần, một tay xách ba lô bước từng bước thật chậm lại gần cô bé, trên môi vẫn luôn nở nụ cười... . - Bạn làm tôi giật cả mình ! – Nim nhăn mặt trách móc. . - Có thế thôi mà cũng giật mình ! Lâu quá không gặp bạn, nhớ bạn ghê gớm, nhưng hình như bạn chẳng nhớ nhung gì tôi thì phải ? – Cậu nhóc ra vẻ giận dỗi. . - Ai nói là không nhớ bạn ! Tôi cũng gọi cho bạn mấy lần mà đâu thấy bắt máy đâu ! . - Đùa bạn cho vui thôi ! Mấy tuần nay tôi không ở Việt Nam... . - Hèn gì ! Thế bạn đi đâu ??? . - Canada ! . - Qua đó làm gì ? . - Làm một việc quan trọng.... . Biết là Angle không muốn nói nên cô bé cũng thôi không hỏi nữa... . Tất cả lại rơi vào im lặng... . - Nim này ! – Angle đột ngột cất tiếng. . - Gì thế ? . - Thật khó để quên được bạn.... . - ....... . - Hôm nay là ngày thi, tôi muốn có chút may mắn. Vì thế... . - Có gì bạn cứ nói ! Sao cứ ấp úng thế ???? – Nim lắc nhẹ mái tóc hỏi. . - Ôm tôi một lần..được chứ ? – Angle ngập ngừng. . Nim thoáng bối rối. Lời đề nghị này quả thật là hơi...quá. Nhưng sao mà đôi mắt của cậu ấy tha thiết đến thế, Nim nhìn vào nhưng không thể nào lạnh lùng được. Có cái gì đó rất chân thành toát ra từ cái nhìn ấy, nó cứ thôi thúc Nim.... . - Hình như tôi đã đi hơi xa rồi thì phải. Bạn không cần phải khó xử đâu ! Coi như tôi chưa nói gì... – Angle cố gắng vui vẻ, nhưng trong giọng nói và thái độ có cái gì đó thất vọng, buồn bã và cô đơn đến lạ. Từ lâu Nim vẫn luôn coi cậu nhóc là người bạn thân thiết nhất của mình, một người bạn thật sự biết sẻ chia và lắng nghe Nim. Lòng cô bé băn khoăn không biết nên làm gì... Suy cho cùng, một cái ôm cũng là một cử chỉ bình thường mà mọi người có thể làm với nhau...Có nên hay không ? Một cái ôm cho tình bạn... . Angle im lặng, Nim cũng im lặng, thời gian lướt qua đầu cô bé mang theo nhưng mảnh kí ức không thể nào quên. Trong dòng hồi tưởng ấy, Nim nhớ rằng, Angle đã hy sinh cho mình rất nhiều, vì cô bé, cậu ấy đã quên đi tính mạng, vì cô bé, Angle chấp nhận rút lui không chen chân vào mối quan hệ giữa Nim và Devil, cậu nhóc có thể ngồi hàng giờ chỉ để nghe sự im lặng của Nim, để ghi nhận những tâm sự của cô bé....Thật sự mà nói, Nim nợ Angle rất nhiều............ . Vậy thì một cái ôm có đáng là bao so với tình bạn tuyệt vời ấy ???????? Angle là một chàng hoàng tử bất hạnh, cậu nhóc thích Nim trước Devil, cậu nhóc biết Nim trước Devil nhưng lại là kẻ chiến bại trong cuộc tình mong manh ấy....Xét trên một phương diện nào đó, chúng ta thấy rằng, Hoàng Nhật Phụng là một con người đáng để yêu và được yêu nhưng lại thiếu may mắn trong tình cảm... . - Thôi ! Tôi đi trước nhé ! Chúc bạn thi tốt ! Nếu như ngày trước, tôi có thể tự nhiên mà nói câu « Tôi thích bạn », thì bây giờ điều đó là không thể nữa rồi....- Angle nói buồn, mỉm cười chào cô bé rồi quay lưng bước đi. . - Angle ! – Nim gọi vội. . Cậu nhóc dừng bước, vài giây sau thì quay lưng lại... . - Một cái ôm cho tình bạn của chúng ta....Chúc bạn may mắn ! – Nim cười tươi nhìn Angle, sau bao nhiêu trăn trở cô bé cũng dũng cảm quyết định. Đôi khi đừng quá câu nệ, tình cảm cần đặt đúng vị trí thích hợp với vai trò của nó. Đối với Nim, Angle là một người bạn tốt, và vì thế nên một cái ôm giữa những người bạn với nhau là một cử chỉ hoàn toàn tốt đẹp và trong sáng.... . Angle thoáng ngạc nhiên, đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Nim...Nhưng một lát sau, cậu nhóc mỉm cười rồi dang hai tay ôm chặt Nim vào lòng, cô bé khựng lại vài giây rồi cũng đưa tay lên lưng cậu nhóc vỗ nhẹ.... . Phải ! Đó là một cái ôm hoàn toàn trong sáng, một cái ôm cho tình bạn đẹp đẽ vị tha.... Nhưng trong mắt của những người ngoài cuộc, thì chưa chắc họ đã cảm nhận theo hướng đó...Và đôi khi, những điều mà ta nghĩ là tốt đẹp thì lại là con dao đâm vào cảm xúc của người khác – những người chỉ chứng kiến từ bên ngoài và không thấy được cái cốt lõi bên trong.... . Và Devil là kẻ đáng thương trong hoàn cảnh này...Sai lầm của cậu nhóc là đã đến sớm hơn giờ hẹn... . Ngồi trong xe, qua lớp kính trước, Devil đưa đôi mắt với hàng mi dày rậm rung lên từng đợt khi phải nhìn cái cảnh đáng ra không nên nhìn, hai tay cậu nhóc cầm chặt vô lăng, giây phút đáng nguyền rủa ấy khiến cho Devil tưởng chừng như mình có thể phá tan mọi thứ. Người con gái mà từ lâu Devil đã thề sẽ suốt đời bên cạnh và bảo vệ, người con gái mà ngay cả khi đau khổ nhất cậu nhóc cũng cố gắng chịu đựng chỉ vì muốn được mãi bên cạnh, người con gái với nụ cười trong veo đi vào trong cả tiềm thức của Devil giờ đây đang trong vòng tay của một thằng con trai khác...một thằng con trai không phải là cậu....một thằng con trai vừa có ơn vừa có thù với Devil...... . Trong bộ đồng phục học sinh, Devil đẩy mạnh cửa bước ra rồi đi nhanh về phía Nim và Angle đang đứng, lòng tự tôn của một thằng con trai không cho phép cậu ngồi im và bỏ qua, đôi mắt ấy một lần nữa lại ánh lên phát ra những tia nhìn sắc lẻm.... . - Cảm ơn bạn ! Ít ra cũng có một lần bạn vì tôi thực sự ! – Angle buông nhẹ Nim ra, nở một nụ cười mãn nguyện. . - Không sao ! Vì chúng ta là bạn mà ! – Nim nheo mắt cười tươi. Bây giờ cô thấy Angle rất giống một thiên thần thật thụ. . - Hạnh phúc nhỉ ? – giọng nói thứ ba vang lên khiến Nim lẫn Angle quay lại nhìn. . Và đúng là không còn gì bất hạnh hơn, Nim đưa đôi mắt vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi nhìn Devil. Thái độ cậu nhóc dường như muốn ăn tươi nuốt sống Angle... . - Devil ! Bạn bình tĩnh đi ! – Nim nói trong lo lắng. . - Bạn nói hay lắm ! Bạn bảo tôi bình tĩnh đứng nhìn bạn ôm một thằng con trai khác ngay trước mắt mình hay sao ? – Devil nhấn mạnh từng từ một cách đáng sợ. . - Devil ! Không như bạn nghĩ đâu ! Đây hoàn toàn là.... . Angle chưa nói hết câu đã bị Devil giáng ngay một cú đánh vào mặt khiến cậu nhóc ngã chúi xuống đất. . - Devil !!! – Nim hoảng sợ hét lên. . - Angle ! Tôi đã cảnh cáo với cậu rằng hãy tránh xa bạn gái của tôi ra, thế mà cậu không coi lời tôi ra gì cả. Một thằng đàn ông biết tự trọng là một thằng đàn ông xác định được mình có được hay không có được quyền hạn và khả năng với thứ mà mình muốn, biết chấp nhận và rút lui chứ không phải là đeo đuổi bám theo thứ đã thuộc về người khác ! Devil này một khi đã nói thì sẽ làm ! Chính cậu dẫm lên tình bạn của chúng ta chứ không phải tôi ! Đừng trách tôi ! – Devil nói thật nhanh, ánh mắt quắc lên tiến từng bước về phía Angle đang ngồi khuỵa dưới đất, một tay quệt vệt máu trên khóe miệng. . - Devil ! Dừng lại đi ! Tất cả không như bạn nghĩ đâu ! – Nim hoảng hốt nắm chặt tay Devil giữ lại, ánh mắt khẩn thiết. . - Tôi biết là bạn không phản bội tôi, tôi biết là bạn không thích nó, nhưng bạn đã làm cái việc xúc phạm đến tình yêu của chúng ta. Đã có lần tôi nói với bạn rằng trong tình yêu, Devil này không chấp nhận sự chia sẻ và sự có mặt của kẻ thứ ba, và một khi điều đó xảy ra thì tôi sẽ dùng sự tàn ác để giải quyết nó. . - Không ! Devil ! Tôi xin bạn đó ! Angle không có lỗi trong chuyện này!!! Devillllllllllllllll!
|
CHAP 102: VỰC...BƯỚC TIẾP HAY LÙI LẠI... .
Tiếng hét của Nim khiến Devil và Angle thoáng giật mình. Ác quỷ quay mặt sang nhìn Nim, đôi mắt đầy khó hiểu xen lẫn tức giận: . - Bạn đang bao che một thằng con trai khác??????? . - Devil! Không phải thế! Nhưng bạn đang mất bình tĩnh, bạn nên nghe tôi giải thích chứ???? – Nim ra sức nhẹ nhàng. . - Giải thích ư???? Những gì tôi thấy đã giải thích cho tất cả! Cho dù là bạn không cố ý đi chăng nữa thì rõ ràng bạn chẳng có chút phản kháng trước hành động đó! Bạn bảo tôi tin theo cách nào đây???? – Devil nghiến răng. . - Thôi đi! Bạn chẳng bao giờ nghe tôi, bạn chỉ biết áp đặt suy nghĩ của bản thân lên người khác! Đôi khi tôi không hiểu bạn coi tôi là người yêu hay coi tôi là một thứ đồ vật thuộc sở hữu của bạn nữa. Lúc nào bạn cũng chỉ thích làm những gì mà bạn muốn mà thôi! – Nim uất ức nói lớn. . - Đến bây giờ mà bạn còn dám nói câu đó với tôi ư??? Người có lỗi trong chuyện này là bạn chứ không phải tôi???? – Devil vừa ngạc nhiên vừa tức giận. . - Tôi tức thì tôi phải nói! Lúc bạn ở cùng người con gái khác, lúc bạn nắm tay một người khác ngoài tôi, lúc bạn buông tay tôi để đến với người đó thì tôi thế nào chứ??? Tôi không dám trách cứ hay giận hờn bạn vì dù có muốn thì tôi cũng không thể nào làm mất đi cái quá khứ đó. Có thể tôi chưa phải là một đứa con gái vị tha, nhưng sự thật là tôi chưa bao giờ ghen tuông với bạn, trách móc bạn với tư cách là một người bạn gái. Bởi vì sao??? Bởi vì tôi tôn trọng bạn, tôi tôn trọng tình cảm của chúng ta. Vậy mà bạn thì sao chứ???? Cứ hễ tôi đi cùng ai, nói chuyện với ai bạn cũng có thể nổi khùng lên được. Bạn dùng cái quyền uy của bạn để trấn áp tôi hết lần này đến lần khác. Bạn là gì của tôi chứ???? Bạn là gì của tôi mà cứ luôn muốn chèn ép cuộc đời tôi đi theo hướng của bạn???? – Nim nói trong nước mắt. . Devil ngẩn người. Đôi bàn tay cậu nhóc đang nắm chặt đột ngột thả lỏng ra. Devil từ từ hướng mắt sang phía Nim. Những cơ mặt rung rung lên…Tất cả đều thể hiện một sự ngỡ ngàng đến đau đớn… . - Bạn vừa nói gì???? Bạn nói rằng tôi không là gì của bạn sao???? – những câu hỏi phải khó khăn lắm mới có thể phát ra từ miệng của Devil. . Nim bỗng chốc giật mình. Sự tức giận quá mức đã khiến cô bé không kiểm soát được lời nói. Nim hơi nghiêng người, đôi mắt mở to. Cô bé đang chới với trong không trung, trong cảm xúc, hình như Nim không thể biết được mình đang làm gì và nên làm gì…Mọi thứ hoàn toàn đảo lộn…. . - Hai người…hai người bình tĩnh đi! Devil! Đừng trách Nim, tất cả là lỗi của tôi….- Angle sau một hồi đứng im chứng kiến cuộc tranh cãi của ác quỷ và Nim mới bắt đầu lên tiếng. . Devil vẫn im lặng, Nim cũng im lặng. Không gian buổi sớm mai dần nặng nề đi…. . - Ra là thế! Trong chuyện này, lỗi không phải ở bạn, cũng không phải ở nó, mà là ở tôi! Tôi đã quá kiêu ngạo để cho rằng mình đã có bạn, tôi đã quá tự tin khi không nhận ra rằng trong cuộc đời này, tôi vẫn chỉ bước đi một mình………. . Devil buông một câu nói rất nhẹ…nhưng đủ đè lên Nim một sự giằng xé khủng khiếp. Cậu nhóc lặng đi trong phút chốc rồi bỏ hai tay vào bọc quần và bước đi thật nhanh về phía xe. Đối với Devil bây giờ, cuộc sống lại trở về màu đen vốn dĩ của nó, cậu nhóc bước từng bước thật dài, bỏ lại đằng sau lưng hình bóng một người con gái…một trinh nữ với những giọt nước mắt mà đã có lúc Devil nguyện rằng sẽ tự mình lau khô đi nó, cậu cũng bỏ đằng sau một cuộc tình mà cứ ngỡ vình hằng cùng tháng năm nhưng lại vỡ tan trong gang tấc…….. . Cho đến lúc này, đầu óc Nim vẫn không thể định hình được chuyện gì đang xảy ra. Khi nhìn theo chiếc bóng cao lớn của Devil càng lúc càng khuất xa, cô bé chợt khuỵu chân rồi vội vã chống tay vào thành cổng tìm một điểm tựa. Những bông hoa giấy rũ xuống, xõa dài trên tay Nim như cố an ủi cho nỗi thất vọng và đau khổ đang dâng lên trong lòng cô bé…. . “ Có lẽ nào….mình đã sai!.....Có lẽ nào….mình đã vô tình đánh rơi chính bản thân mình! …. Có lẽ nào…mình yêu người nhiều hơn mình từng nghĩ…Để rồi…mình sẽ phải……đau…..!” . - Nim! Bạn không sao chứ???? – Angle nhìn thấy tình trạng không ổn chút nào của Nim liền hỏi. . - Tôi muốn một mình….Làm ơn….- Nim cất từng lời mệt nhọc. . Angle thở dài rồi cũng đành bước đi….Mọi thứ lại trở về với điểm xuất phát của nó…Nhưng là một khởi đầu đầy giông tố……….. . Và rồi…trong một góc khuất vô hình nào đó….vẫn con người ấy….với chiếc mặt nạ quỷ đang mỉm cười…..”Thế là 1-1”…….. …………………………………………… . ( Sao dạo này ta không thấy Trình Kha tới đây nhỉ????) – Bác Mỹ đang ngồi đan len bỗng ngẩng đầu lên hỏi Nim. . - Con…con cũng không liên lạc được với bạn ấy… - Nim cố nén tiếng thở dài, trả lời với vẻ mặt u ám. . ( Hai đứa có chuyện gì sao?) . - Dạ…không có gì ạ….. . ( Đừng giấu ta, ta đã sống nhiều hơn các con gần nửa cuộc đời, khả năng nhận biết của ta rất nhạy. Trong tình cảm, chắc chắn sẽ có lúc không suông sẻ, cái chính là bản thân có biết tự mình vượt qua hay không mà thôi…) . Nim không nói gì, chỉ thở dài… . ( Ta đã biết chuyện hai đứa rồi, hồi nãy ta hỏi chỉ để xem con phản ứng thế nào thôi, không gì qua khỏi được mắt ta đâu. Theo ta, nếu như con còn do dự, còn muốn trốn tránh như thế thì có lẽ, con và nó sẽ chạm phải bờ vực của sự tan vỡ…) . - Bác nói thế là sao ạ????? – Nim thoáng ngạc nhiên. . ( Trình Kha hiện đang ở Mỹ. Và nếu hai đứa còn quá coi trọng “cái tôi” của mình như thế thì ta nghĩ, nó sẽ không trở về nữa đâu! Đáng lẽ nó đã định cư bên đó từ hồi học lớp 7, nhưng vì ta nó đã ở lại, vốn dĩ nhà của nó ở bên đó chứ không phải là Việt Nam!) . Nim giật mình. “ Không về nữa ư????” …………………. . “Từ khi em đã biết trái đắng thì cuộc đời em đổi thay……… Có những lúc hối tiếc mong muốn đã muộn màng…… Thời gian dần trôi người ơi… Đời em………. trôi dạt bến nào??????…………………………..”
|
CHAP 103: CON ĐƯỜNG...TÌNH YÊU... . Suốt cả buổi sáng, Nim cứ như người mất hồn. Làm đâu quên đó, mới ủi cái áo cho bác Mỹ lại lục đục đi tìm cái bàn là để … ủi lại! Mới đem chiếc chăn phơi ngoài vườn vào cất trong tủ thì vài phút sau cô bé đột ngột tá hỏa lên chạy đi tìm cái chăn! . ( Nim! Con có bị sao không? Ta thấy cái ghế này con lau đến lần thứ 3 rồi đó!) – Bác Mỹ vỗ vai Nim hỏi. . - Ơ??? Thế ạ???? Con cứ nghĩ là mình chưa lau! – Nim ngẩn người ngạc nhiên rồi cười trừ. . Và đến bữa trưa… . - Con mời bác ăn cơm! . Nim cười tươi đưa chén cơm về phía mẹ Devil…. . Nhưng bác Mỹ lại ngán ngẩm lắc đầu, đưa đôi mắt đầy “đau khổ” nhìn xuống chén cơm… . - Sao thế ạ???? Bác bị đau chỗ nào ạ??? . ( Con nhìn đi! Con đang cầm cái gì trên tay thế???) . - Thì là chén cơm ạ! . Nim thấy thái độ của bác Mỹ thì tỏ vẻ khó hiểu, ngúc ngắc cái đầu rồi nhìn xuống tay mình... . Và cô bé mắt chữ O mồm chữ A khi thấy cái mà mình đang cầm trên tay không phải là chén cơm, mà là chén...nước mắm ! Phía trong còn lác đác mấy cọng hành lá..... . - Hic ! Con xin lỗi ! Con... – Nim thở dài. . ( Ta thấy tình hình này thì không ổn chút nào. Nếu con nhớ nó và muốn gặp nó thì hãy mạnh dạn đi gặp nó đi, đừng cứ mãi nghĩ ngợi lo lắng rồi đâm ra ngớ ngẩn, mất hồn như bây giờ. Trong chuyện tình cảm, đôi khi phải biết gác lòng tự trọng qua một bên để níu giữ hạnh phúc, con phải thoát khỏi cái tâm trạng bức rức này thôi !) – Bác Mỹ lắc đầu phân tích cho Nim hiểu. . - Nhưng...cậu ấy không muốn gặp con. Hai tuần nay rồi chẳng hề thấy Devil liên lạc gì cả, con nhắn tin điện thoại cậu ấy cũng không trả lời. Cứ như Devil muốn biến mất khỏi tầm nhìn của con vậy ! – Nim bức xúc trình bày, mặt thộn ra đầy đau khổ. . ( Thì vì nó đang giận mà ! Con nghĩ xem ! Một thằng con trai có lòng tự tôn cao ngất ngưởng như Devil, tự nhiên bị con phủ nhận tình cảm trước mặt một thằng con trai khác thì liệu nó có để yên và cho qua được không chứ ???? Khi con thích một ai đó thì con phải chấp nhận thích luôn những mặt tốt và mặt xấu của họ. Con trai ta có mặt tốt là rất đỗi chung tình, nhưng bên cạnh đó nó vô cùng nóng tính và dễ tự ái, từ nhỏ đến lớn cái mà nó căm thù nhất chính là phải san sẻ tình cảm với người khác vì bản thân nó đã bị người ta cướp đi tình yêu thương quá nhiều. Cho dù nó có yêu con đến mức nào thì trong chuyện này, ta chắc chắn một điều là sẽ chẳng bao giờ nó chịu hòa hoãn nếu như con không chủ động đến nói chuyện với nó.) . Nim ngẩn ngơ một hồi rồi lại cúi đầu im lặng. Cô bé thấy bác Mỹ nói rất đúng. Còn quá nhiều thứ về Devil mà Nim chưa biết được. Ngay cả cái cách mà cậu ta giận cũng khiến đối phương cảm thấy như bị đóng băng. Nhưng thật lòng mà nói, Nim cũng không phải là người dễ nhún nhường, cô cũng có lòng tự tôn cao chót vót chẳng kém Devil, từ trước đến giờ toàn là cậu nhóc chủ động. Nim không nghĩ sẽ có lúc bản thân phải đi gặp Devil để xin tha thứ ! Nghĩ đến đây đột nhiên Nim thấy tức Devil ghê gớm, cô bé nào có lỗi gì đâu chứ ???? Chỉ tại cậu nhóc quá nóng nảy và vội vàng, không chịu nghe Nim giải thích rồi đùng đùng bỏ đi và biến mất suốt 2 tuần lễ. Nim cảm thấy mình không nên đi gặp con người ấy... . - Con...con thấy...mình không có lỗi trong chuyện này ! Con không đi gặp cậu ấy đâu ! – Nim lắc đầu, mím môi. . ( Cái đó thì tùy con thôi ! Nhưng ta mong là tối nay con không cho ta ăn nước mắm lần nữa !) – Bác Lan cười hiền từ, buông một lời trêu chọc. Ở người phụ nữ kì lạ này, sẽ chẳng bao giờ bạn có thế biết được khi nào bà ta giận, khi nào bà ta vui, cũng như chẳng ai có thể nhận ra, bà ta đang đùa hay là đang nói thật. Tất cả đều được che đậy một cách kín đáo qua nét mặt trang nhã, thanh tú của một nhan sắc “gan lỳ” trước thời gian… . Suốt buổi chiều, tình hình Nim vẫn không khá hơn, lúc nào trong đầu cô bé cũng nghĩ tới Devl mặc dù đã quyết tâm không thèm đếm xỉa gì tới cậu nhóc nữa... . “Mình thật sự không ổn rồi…” Nim đứng tựa lưng vào thành cửa nhìn ra phía khu vườn, cái hình dáng cao to mạnh mẽ ấy lại hiện lên. Cho dù muốn hay không thì Nim vẫn không thể phủ nhận được rằng mình đang rất rất nhớ cậu nhóc... . Và sau hơn nửa ngày trời chật vật trong mớ suy nghĩ nên đi hay không đi, cuối cùng, cô bé cũng dằn lòng đưa ra một quyết định. Đó là...Dù có « ghét » cậu nhóc đến mấy thì cũng không thể tàn nhẫn với tình cảm của mình ! Nim sẽ đi gặp Devil !!!!!!! Cô bé nắm tay đầy cương quyết....... . Nhưng ngay sau đó Nim lại thở dài thườn thượt. Hồi sáng bác Mỹ nói là Devil vẫn đang ở Mỹ, đâu có ở Việt Nam đâu mà gặp hay không ! Vậy là cô bé lại trở về với cái vẻ mặt u uất, trầm lặng.... . ( Theo như ta biết thì nó đã đáp máy bay 2h chiều nay rồi ! Đừng có chần chừ nữa, đi gặp nó đi, nếu con không muốn đây là lần cuối cùng nó trở về Việt Nam !) – Bác Mỹ đang ngồi ngoài vườn nhìn thấy vẻ mặt thảm sầu của cô bé thì mỉm cười thông báo. . Vậy là Nim ba chân bốn cẳng bắt taxi tới nhà Devil. Bây giờ là 3h chiều. Con đường đi đến tình yêu đúng là con đường chông gai nhất trong mọi con đường ! Cũng giống như bây giờ, chiếc taxi chở Nim tới nhà cậu bạn trai kì quặc đang nằm giữa một đống xe khác, cùng nhau ngửi khói của nhau trong tình trạng...tắc đường !!!!!!!!!!! . Và nếu như không nhầm thì mắt cô bé đang nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của Devil ở phía chiếc xe bên trái, cách taxi mà Nim đang ngồi đúng một chiếc xe, cậu nhóc đang cúi đầu xem xét một tập tài liệu gì đó, Nim cố gắng chui đầu ra khỏi cửa xe, lấy tay ngoắc lấy ngoắc để, miệng gọi to tên cậu nhóc. Nhưng trong tình hình hiện giờ, khi mà còi xe thay nhau lên tiếng inh ỏi một đoạn đường dài thì liệu cái giọng nói thỏ thẻ lảnh lót của cô bé có tới được tai cậu nhóc hay không ?????? . Câu trả lời dành cho...ông trời !
|
CHAP 104: SỐ PHẬN...NGHIỆT NGÃ... . Ở bên phía xe của cậu nhóc đang ngồi... . - Quái lạ ! Sao lúc nào mình cũng nghe tiếng con nhỏ lanh lảnh bên tai thế nhỉ ???? – Devil dừng tay, thả tập hồ sơ lên chân rồi nhíu mày nói lẩm bẩm. Theo phản xả thường gặp, cậu nhóc ngẩng mặt lên, đưa mắt nhìn ra phía ngoài... . - Mình đúng là ngốc ! – Sau một hồi nhìn ra phía ngoài xe, Devil nhếch môi cười nhẹ, lắc đầu rồi tiếp tục cầm tập hồ sơ lên xem xét. . Chắc hẳn mọi người sẽ thắc mắc tại vì sao Devil không nhìn thấy Nim. Nhưng đúng là “đã nghèo mà lại gặp eo”! Lúc cậu nhóc ngẩng mặt lên nhìn thì chủ của chiếc xe nằm giữa xe của Nim và Devil đang ngồi tự dưng mở cửa bước ra, tiến lại phía đuôi xe của mình **** mắng thậm tệ một chiếc xe nào đó đi sau do không kịp đạp phanh đã húc trúng xe của ông ấy. Cái dáng hình lon bia của ông ta che luôn khuôn mặt cùng cánh tay đang cố sức để gọi Devil của Nim.... . Vậy đấy ! Trong cuộc sống luôn có những vật cản trở ngoài tầm kiểm soát của chúng ta ! . Sau một hồi gọi đến khàn giọng trong vô vọng, cuối cùng Nim phải ngậm ngùi thu người vào lại phía trong xe. Đường đã thông, hàng trăm chiếc ô tô đua nhau nhấn ga chạy vù về phía trước. “Rồi cũng sẽ gặp thôi! Có lẽ cậu ấy sẽ về nhà !” Nim tự trấn an mình…. . 15 phút sau, taxi đưa Nim tới trước cổng nhà Devil, ông lái xe ngước đầu lên nhìn căn nhà trước mặt mình mà suýt...rớt cổ. Cũng đúng thôi, nó cao đến thế cơ mà ! Nim nhanh chóng thanh toán tiền nong rồi chạy lại cửa bấm chuông. Màn hình hiện lên hình ảnh một người phụ nữ trạc ngoài 40, mặc tạp dề đang cất giọng hỏi Nim : . - Xin hỏi ai đó ạ ? . - À chào dì ! Cháu tới để gặp Devil...à nhầm, gặp Trình Kha ạ ! . - Xin lỗi cô ! Nhưng cậu chủ hồi trưa đã đi công chuyện với ông chủ rồi, hiện vẫn chưa về nhà ! . - Sao ạ ???? – Nim ngạc nhiên hỏi lớn. . - Cô có nhắn gì với cậu chủ không để tôi nói lại cho ! . - Dạ...không có gì ! – Nim tiu nghỉu định quay lưng bước đi. Nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, cô bé quay ngoắt lại nhìn vào màn hình – Cô ơi ! Nếu bạn ấy về, cô nhắn dùm cháu là 5h30 đến bờ sông Lency để gặp cháu nhé ! Cháu sẽ đợi bạn ấy ở đó ! Tên cháu là Nim ! . - Vâng ! Nếu cậu chủ về tôi sẽ nhắn lại ngay ! . - Cám ơn cô ạ ! . Nim bước từng bước chậm rãi trên con đường vắng. Bây giờ cô bé sẽ đi thẳng đến bờ sông và ngồi đợi cậu nhóc ở đó. Bờ sông Lency chính là nơi đầu tiên mà hai người gặp nhau, đúng hơn là địa điểm dừng chân sau khi Nim cứu Devil khỏi tay của lũ côn đồ mà cô bé đã gặp trong con hẻm nhỏ. . Đang thơ thẩn suy nghĩ, Nim không để ý rằng đang có một chiếc ô tô chạy chậm chậm phía sau lưng mình.... . Mãi đến khi cô bé vấp phải một tảng đá cồng kềnh nằm trên đường và ngã khuỵa xuống ( Nim có một tật xấu là cứ hễ tập trung suy nghĩ chuyện gì thì sẽ không để ý những gì xung quanh nữa !) thì chiếc xe mới dừng lại và người trong xe mở cửa bước ra........ . - Em hậu đậu thật ! Có đau lắm không ? . Nim nhăn nhó ngẩng mặt lên, tay xoa cái chân đang dần dần sưng vù lên... . - Ơ ! Anh Lap ! Sao anh lại ở đây ??? . - Ôi trời ! Tôi đi sau em từ nãy đến giờ mà em vẫn không biết hả ??? Con gái gì mà vô tâm quá ! . - Hơ ! Thế ạ ??? Em không biết ! Ui da ! Đau quá ! – Nim nhăn mặt khi lỡ nhấc chân lên. . - Đưa tôi xem ! Chậc ! Bị trật khớp rồi ! Đi đứng kiểu gì mà....- Lap lắc đầu. . Không nói không rằng, anh ta đột ngột nhấc bổng Nim lên rồi thả vào trong xe. Cô bé chẳng kịp ú ớ thêm tiếng nào, đến khi an tọa trong đó mới lắp bắp hỏi : . - Anh làm ...làm gì thế ???? . - Tôi phát mệt với em ! Hèn gì người ta bắt tôi phải luôn bên cạnh em 24/24 ! Đến bây giờ tôi mới hiểu vì sao ! – Lap vừa nói vừa mở cửa xe bước vào, tra khóa vào ổ rồi từ từ cho xe dời bánh. . - Anh nói gì thế ???? Em không hiểu ???? . - Làm sao em hiểu được ! Chính tôi còn chẳng muốn hiểu ! Mà em đi đâu mà về hướng này thế ??? Nơi em ở hình như không phải đi theo lối này ! . - Em...em đi gặp một người ! Anh chở em tới đó được chứ ? . - Đâu cơ ? . - Bờ sông Lency ạ ! . - Nhưng chân em đang đau, phải băng bó lại đã chứ ???? . - Không sao ! Cũng không nặng nề gì lắm ! . - Đừng có giở thói cứng đầu với tôi ! Không ăn thua đâu ! Không nói nhiều ! Bây giờ tôi đưa em về ! . - Ô hay cái anh này ! – Nim thoáng bực mình nhưng bỗng chốc cô bé ngẩn người ra....Cách nói chuyện này...Thật sự là rất quen...quen đến mức khiến Nim thấy cay cay sống mũi...Phải ! Cái thái độ này chỉ có anh trai mới từng làm với Nim... . - Em sao thế ???? Nói có vậy thôi mà cũng dỗi à ? – Lap cười xòa, đưa tay xoa xoa đầu Nim. . - Ai hơi đâu mà dỗi ! – Nim bối rối nghiêng người né rồi quay mặt ra phía cửa, ngăn đi một giọt nước mắt chực rơi trên khóe mi. Sao càng lúc, Nim càng thấy con người này giống anh trai mình đến kì lạ. . Chiếc xe dừng trước cổng nhà bác Lan, Lap bước ra rồi chạy sang phía đối diện mở cửa cho Nim đi xuống... . - Vào băng bó chân cẳng rồi muốn đi đâu thì đi ! . - Anh thật là... – Nim nhăn nhó nhưng cũng phải chìa tay ra năm lấy tay Lap vì tình hình lúc này thì cô bé không thể nào tự bước xuống một mình được, cái chân càng lúc càng đau buốt. . Mọi chuyện sẽ chỉ có thể, tất cả sẽ chỉ đơn giản như thế nếu như ngay tại lúc đó, tại thời điểm đó, không có một chiếc xe đang đỗ cách nhà bác Lan gần 10 mét, và người trong xe, không phải là Devil..................
|