Gia Sư 17 Tuổi Và Thái Tử Phá Hoại
|
|
Chương 8 Sáng hôm sau :
- Ư..ư_nó khẽ mơ hồ đưa tay quơ quơ…
-Ơ..cô tỉnh rồi hả_cậu đang hiu hiu định chợp mắt thỳ nó cựa quậy
-Ơ..đây là ở đou thế woo_nó nhăn mặt nhìn cậu tay ôm đầu đã đx băng bó
-À..đây là bệnh viện
-Ớ..tóc tóc của tớ đâu…úi sao lại băng bó chỗ này vậy hả_nó hốt hỏang sờ đầu
-Đừng lo…chỉ là hôm qa cậu đã đx phẫu thuật nên bác sĩ ms cắt tóc của cậu để dể phẫu thuật thôi
-KHÔNG_THỂ_NÀO_ tuy đang mệt nhưng nó vẫn gồng ng lên hét
-Thui..thui nào...nằm nghỉ đy..
-Huhu mái tóc mượt của tôi …._nó khóc đưa tay lên đầu mò mẫm như mún tìm thử còn có 1 cọng tóc nào không
-Thui…đừng lo chừng nó sẽ mọc ra thôi mà_cậu an ủi nó
-Huhu ứ chịu âu..không.. không..._nó ập mặt xuống giường nằm khóc thúc thích
-Thui chừng nó cũng mọc ra thôi mà sợ j cơ chứ…
-Ukm..tôi pk goy` hix hix
Cậu chỉ khẽ lắc đầu rồi nhẹ nhàng rời khỏi gế đy ra ngoài…để lại mình nó…thế rồi *Tách* 1 giọt nc trong suốt nóng hổi vừa rơi xuống bàn tay của nó…nó chợt cảm thấy buồn nhưng không phải vì mái tóc mình không còn…mà vì 1 ng …1 ng mà nó yêu quý 1 ng đã khiến nó hối hận, ray rứt 2 năm qa…chị nó…hình ảnh đó chợt bay ngang qa đầu nó…
Sau 1 lúc cậu quay trở lại vs 1 đống thức ăn trên tay..
-Cô ăn cháo hén_cậu
-Ukm_nó
-Tôi đúc cô nhá
-Thui để tôi tự lm
-Ms vừa phẫu thuật xong mà đòi tự lm hả..
-Ukm
-Để tôi
-Nhưng
-Đã ns là để tôi mà_ cậu gằn giọng
-Ukm…
Thế rồi cậu trút cháo ra và mút từng muống hỳ hà hỳ hục thổi rồi lại đưa lên miệng nó..còn nó thỳ nhõng nhẻo quay mặt sang chỗ khác chê ăn…cậu dỗ dành nó mãi ms ăn đx 1 muống rồi nó lại nhõng nhẻo…hôm đó vừa rắc rối vừa mệt nhưng cũng vừa vui…cậu đã ở bên nó suốt 1 tuần chăm sóc thuốc men..mỗi ngày un jo ho0n và huyn vẫn thường xuyên đem bài đến chép cùng vs nó….họ chuyện trò , cười đùa trông vui vẻ vô cùng khiến nó vơi đy chút cô đơn khi những lúc nó ở mình
Thế rối lại đến ngày xuất viện :
- Ái nà..nà.min ơi_un jo từ đâu phóng ra gọi nó
-ơi…_nó cũng cười tươi nhìn un jo
-Hjhj…này này xuất viện rồi hả
-Ukm..dạo này ở trường vui hk tar
-Hjhj..zui lắm á..mà nè
-J cơ..
-Mai á..trường mình tổ chức đy chơi ở trên chiếc du thuyền khách FxS 3 ngày đó.sướng lắm..trên đó tiện nghi đầy đủ mọi thứ..có 500 phòng luôn đó..mà nge ns chiếc thuyền có loại hạng xịn , của tập đoàn..tập đoàn j ấy nhỉ quên rồi..nhưng mà đẹp lắm to chảng vầy nè_un jo tha hồ mà kể mà ns vs nó.phụ họa đủ thứ kiểu
-Oh..sướng vậy hả..mình đy đx không tar
-Đy chứ...có huyn , ho0n và cả woo nữa vs lại trường ta sẽ đy chung vs trường quý tộc bejoren đó..
-Ukm..mà sao lại đy cùng vs trường đó nhỉ…
-Ai ma` pk..nhưng qan trọng là chiếc thuyền để mình tả chi tiêt cho nge nhé…
-…
-….
-…
Un jo cứ ba hoa đủ thứ vs nó trên đường xuất viện…
Tại nhà Un jo :
-này un jo…._nó khẽ bước vào nhà
-J hử….
-Sao nhà của cậu lại có thêm 3 phòng nữa đx sài vậy.có ai ở à
-Hj..ho0n huyn và woo vừa ms chuyển đồ của họ sang đây đó…họ ở chung vs tụi mình
-CÁI_GÌ_nó hét lên..ôm đầu nhảy cà từng cà tưng như 1 con điên vừa từ viện tâm thần ms ra
-Thỳ sao cơ…
-Cậu có bị sao không vậy hả
-Không
-Sao cậu lại cho cả 3 ng đó vào đây hử…
-Thỳ sao 3 cậu ý viết giấy cam kết ùi…
-Cam kết j
-Nhà trọ..tớ sẽ cho 3 cậu ấy thuê phòng vs giá 200 ngàn won mỗi tháng..
-Giá cắt cổ kinh.._nó nhếch mép phải ns nó khâm phục con bạn mình sát đất…
-Hía hía hía..cậu đy vào nhà nghỉ đy chút nữa bọn họ sẽ về ngay thôi
-Ukm…
Nó lập tức phóng từ dưới lên ngay trên căn gác…ùa vào phòng của mình và nhảy lên giường nằm bệch xuống…thế rồi nó đánh luôn 1 giấc từ sáng tới trưa mà chẳng hề qan tâm rằng mình đã ngủ quyên 1 giấc dài từ tối tới sáng rồi.(heo nướng phết)
Trưa tại nhà un jo..1 hương thơm phản phất bao trùm cả căn nhà..tại căn bếp , cậu ho0n và huyn đang mò mẫm cho bao nhiêu là đồ ăn..
-Hừ…cái kía khét rồi kìa..trời ơi món trứng rán của cậu thế này đấy hử..lỡ min ăn vô bị ung thư thỳ tình sao_ho0n chỉ chi trỏ trỏ la hét mún nổ cái nhà
-Cậu cũng hơn gì chứ hừ..mon canh gì đâu mà cạn hết sạch sành sanh nước..ăn uống cái nỗi j_huyn gằn lại hằm hè ho0n
-Đúng đó.xem kìa món rau xào của cậu cũng phải ns là cực đẹp ấy nhỉ_cậu thêm mắm thêm muối vào
Thế rồi mỗi ng một giọng..chỉ có mỗi buổi trưa thôi mà họ đã lm cho cái căn nhà náo nhiệt như thế kể cũng hay...
Tuy là vẫn có lời qa tiếng lại như thế nhưng vẫn phải nấu ăn..sau 1 tiếng đồng hồ cả 3 ng cũng phải bày ra bàn những món ăn phải ns là độc nhất vô nhị có 1 không 2 của họ… thế rồi cả 3 ng lăng xăng cứ thy nhau ai chạy nhanh hơn đến phòng của nó..mỗi ng nắm lấy 1 tay hay 1 chân của nó về phía mình giành giật...cho đến khi nhổm ng thức dậy hét toán lên..
-Tôi đang ngủ mà mấy ng lm cái quái j thế hả..ả..ả..ả…ả_nó điên tiết phóng mấy cái gối về phía 3 ng
-Dậy đy tới h ăn ùi…_cậu dựa ng vào cạnh cửa
-Ớ..xin lỗi tưởng là ai 3 ng thông cảm_nó
-Không sao dây đy ăn trưa.._ho0n
-Ờ…
Huyn láu cá hơn ho0n và cậu..huyn chưa để nó kịp ngáp 1 cái đã lập tức chạy lại bế nó lên rồi phóng xuống dưới nhà…
Thế rồi cả cậu lẫn ho0n đều rượt theo huyn nhằm muốn chộp lại nó…còn nó thỳ la hét khi huyn ôm nó mà chạy còn có cả 2 ng đằng sau dý theo dzui hết pk…sau 1 hồi lâu chơi trò mèo đuổi chuột…nhìn xem 1 cái nhà ngăn nắp h lại ra thành như thế này…nào là sách vở bị tuôn phải đổ ra cả nhà..rồi còn đồ đạc , gế bàn , tạp chí gối nhỏ trên gê sofa đều bị văng tứ tung vương vãi khắp nhà nhưng chỉ có mỗi 1 chỗ là vẫn nguyên vẹn đó là bàn ăn trưa ở nhà bếp…phải ns quyên cái nhà đã ra thành 1 cái chuồng heo chính hãng…cả huyn ho0n và cậu đều đã mệt lã..huyn nhẹ nhàng thả nó xuống..bữa ăn trưa ms bắt đầu chính thức..
-Hjhj..ăn đy « NGON » miệng hén_ho0n ns mà nhấn mạnh từ ngon khiến nó thấy hơi nhợn..nó nhìn trên bàn bao nhiêu món nhìn món cũng mất sức sống khiến nó hơi hơi sợ..
-Hơ hơ…ừ_nó trả lời có vẻ hơi sợ hãi…nó khẽ lấy đũa gắp 1 miếng sườn cho vào miệng trc 3 đôi mắt tỏ vẻ hồi hộp , căng thẳng của các chàng..
Miếng sườn Nuốt chưa qa khỏi cổ nó đã nôn ra hết tất tần tật.khiến cho 3 chằng thất vọng vô cùng…
-Sườn j mà kinh thế hử…ọe ọe nhờn nhợn ọe ọe…_nó vừa ns vừa buồn nôn
Sau 1 lúc nó lại đưa đũa quơ lấy 1 miếng trứng chiên cho vào miệng vs đầy vẻ sợ sệt…
Thế rồi vẫn như thế 1 tràng nôn mữa của nó lại diễn ra trc mặt của cả 3 ng…cả 3 khuôn mặt h đơ như cây cơ…sượn trân..
-Chắc tớ bị ngộ độc thực phẩm mất thôi trời ơi…ai nấu những món này vậy hử_nó ngước mặt về phía 3 ng
-Đó.._cả 3 ng cùng đồng thanh.mỗi ng đều lấy 2 cánh tay của mình chỉ về phía 2 ng còn lại….tạo ra 1 hình tam giác cực chuẩn…
*Á..à không chịu nhận sao..đx lắm* nó tự nghĩ rồi phán 1 câu
- Ái chà chà….thật ra tớ thấ mấy món này ngon lắm nhưng mà giả vờ nôn thôi….bh mún pk ai là ng nấu để tớ cảm ơn..thế mà không ai nhận thỳ thôi_nó ra vẻ
- Là tớ…._cả 3 ng hấp tấp đồng thanh rồi lại rút tay lại chỉ về phía mình…
- Haha đúng là buồn cười.3 cậu thật là_khi thấy vậy nó lại ôm bụng mà cười…
Thế rồi buổi ăn trưa lại trôi qa tr0g niềm vui và hạnh phúc mà lại thiếu un jo..thế rồi cả 4 ng họ phải mất cả buổi chiều để quét dọn ại đống đồ đạc lộn xộn trong nhà trc khi un jo về..chứ không có lẽ họ sẽ nhận đủ trận tam bành của un jo trút xuống mất..thời gian lại trôi qa tr0g sự náo nhiệt của cả 5 thành viên tr0g cái nhà này..
_______ ____________________
Sáng hôm sau..tất cả 4 cái hành lí đã đc chất đống trên chiếc xe hơi to chảng tại nhà un jo :
- Ok chưa..mọi thứ đã sẵn sàn rồi chứ_nó hét lên
-Ok…con gà đen_cả 3 ng còn còn lại đồng thanh..
-Thẳng tiến về du thuyền nào..let’go_nó ra lệnh cko cả đám rồi ho0n cầm tay lái cũng sắn sàng chạy đy…
-
Chiếc xe chạy mà lại chứa bao nhiêu là tiếng ns pha lẫn tiếng cười của cả đám ng nhốn nháo này…lại có những cuộc bất đồng..lại có những tiếng nô đùa.lại có những tiếng gầm gừ…phải ns là chiếc không còn trở nên nhạt nhẽo cài bề ngoài đen bóng của nó..
Mất 1 lúc xe ms tới cảng biển…
*cạch* nó mở cửa xe bước xuống :
- Oa…._nó nhìn cái du thuyền to lơn vĩ đại mà un jo ns…vs bao nhiu là hâm mộ xen lẫn vui sướng..
- Đẹp thật…_un jo thêm vào
- Ukm tiến bước lên đó nào…_ho0n nhìn nó nháy mắt
Cả 5 ng kéo hành lý của mình chen chúc qa đám đông…qả thật phải ns ng đông như kiến nhìn đến phát nhợn…chen chúc lấn lướt 1 lúc lâu ms ngoi lên tới đx chiếc du thuyền….nhưng trên du thuyền hơn ai hết đang có 1 ng đợi nó đã lâu lắm rồi…
-ái..chà nge su ri ns cô ta ng cướp woo của nó hiện đang ở trên nỳ không pk cô ta đã lên đây chưa_1 anh chàng đang đứng lóng ngóng đi qa đi lại đợi nó
-A..kia rồi..cô ta kia rồi nhìn cũng tạm chứ có hơn j em mình đâu..cỡ cô ta thỳ mình nháy mắt 1 phát thỳ chắc cô đổ sụp xuống sàn ý nhỉ_cậu ta tự mãn nhìn nó chê lên chê xuống chỉ chỉ trỏ trỏ vào từ vòng 1 đến vòng 3 của nó…chê đến phát khiếp
Cậu ta đợi nó đến gần mình hơn rồi giả bộ tựa lưng lên lang cang thuyền tạo dáng menly cực…bao nhiu cô túm tụm xin số điện thoại rồi khen ngợi..rồi tùm lum tùm ra hêt..còn nó thỳ vẫn vậy…ung dung tự tại kéo hành lí bước vô…không hề liếc cậu ta lấy 1 cái…còn cậu ta thỳ mặt bỗng chợt tím tái giận đến phát điên khi nó không hề ngó ngàng đến cậu 1 tiếng…cậu ta khẽ gạt cái đám con gài qa 1 bên rồi dy theo nó…nhưng không ns j..cả nó cũng vậy..nó vẫn đy tuy pk rằng mình đang bị bám theo nhưng nó chỉ thầm nghĩ 1 điều rất đơn giản *mặt mày cậu ta sảng sủa thế mà bị điên tội thật.* nó chỉ nghĩ như thế thôi rồi tiếp tục đy…nhưng nó đy mãi đy mãi mà cậu ta vẫn bám theo như đĩa đói khiến nó nổi sùng…nó quay lại chỉ thẳng vào mặt cậu ta..
-Cậu là ai mà bám theo tôi hoài thế_nó
-Ơ hay ai ns tôi bám theo cô_cậu ta ra oai
-Thế sao cậu cứ đy theo tôi mãi thế
-Xì..đây là đường của riêng cô à…tôi muốn đy đâu là quyền của tôi chứ…chẳng lẽ tôi đy đường trùng vs cô là tôi bám cô à
-Cậu..à mà thôi cứ cho là tôi gặp nhầm 1 thằng điên đy pái pai cậu.._nó ns rồi quay ng lại đy típ…
-A..kia rồi phòng 321 của tôi đây…vào thôi_nó ns rồi kros vali vào phòng đóng cửa 1 cái rầm thật nhanh khiến cko cậu ta không ns đx 1 lời nào…
-Cô ta..cô ta..trời ơi..hot boy của trường quý tộc bejoren mà lại không cua đx 1 con bé xí như cái j gí..đồ quê mùa..đx lắm..kim hee jun nhất định sẽ của đx.nhất định_jun hét lên…
Trong khi đó có 4 ng đang đứng gần chỗ ấy :
-Kia rồi…phòng 322 , 323 , 324 , 325 kia…mà anh chàng kia bị điên à_un jo nhìn jun đang hét ở chỗ kia mà nhún vai
______________
Nhân vật ms nè…hía hía hía hía
*kim hee jun
*18t
*chiều cao : 1.85m
*sở thik : cua gái..
*Ghét : ghét ???chưa pk
*ưu điểm : đẹp zai tương đối học giỏi, thông minh có sở trường của gái
*Nhược điểm : sợ ma ngoài ra không còn rì khác…..
|
Chương 9 Chiếc thuyền dần dần trôi đy trên mặt biển phẳng lặng…những đợt gió lạnh từ biển ập mạnh vào chiếc thuyền khổng lồ….trong khi đó nó đã yên vị trên 1 chiếc gế.trên tay cầm 1 cái cần câu ở trên bo0ng tàu cùng vs un jo…nó đang câu cá thỳ phải..mà đúng như thế thật hình như mọi ng đang tổ chức câu cá….trên lang cang tàu bao nhiêu là cần câu đx đặc lên..khung cảnh thật ồn ào náo nhiệt khi ở bo0ng tàu chắc cũng phải chừng trăm ng chứ không ít đang nô đùa và 8 chuyện ở đó..
-Un jo...cậu câu đx con nào chưa_nó hớn ha hớn hở nhìn un jo
-Ui…mình chả pk câu.._un jo ns rồi chỉa tay về phía cái xô rỗng
-Mình cũng zậy đó..nhưng mình không nản chí đâu..nhất định mình sẽ câu đx…nhất định_nó nắm chặc tay khẳng định 1 cách hùng hồn
Nó vừa ns xong thỳ bỗng nhiên cần câu của nó chợt giật giật..nó đoán ngay là do cá đã cắn câu lập tức nó nhổm ng khỏi gế bấu ngay lấy cái cần câu kéo giật lại về phía mình...nó vừa kéo giật lại thỳ con cá cũng sung sức dữ lắm lập tức vùng vẩy bơi giật lại về phía ngoài…nó cũng chẳng chịu kéo lại..thế rồi cả nó và con cá cứ giằng có vs nhau 1 lúc thỳ bỗng nhiên nó mất đà khiến nó trượt ng tới trc rồi ngã ra khỏi bo0ng tàu..cùng lúc đó bỗng có 2 cánh tay chộp lấy eo nó kéo lại…và thế là con cá văng lên..2 cánh tay đó bỗng buông ra..còn nó thỳ hăng hái đắc ý chộp ngay ấy con cá đang vùng vẫy trên sàn tàu kia mà nhe răng ra cười khì...đang cười ngon cười lành bỗng nó ngưng cười nhìn un jo..nó chưa bao h thấy un jo như thế…mặt un jo nhìn ngu kinh..nc dãi ở đâu mà chảy dài chấm đất..đôi mắt nhìn đang đờ đẫn vào 1 thứ gì đó hiện đang ở sau lưng nó…thế rồi nó khẽ quay ng lại và….
|
Chương 10 -AAAAAAAA.._1 hình dáng to lớn đang lao tới nó và “Chụt” 1 nụ hôn vừa đx ịn lên má của nó..
- ĐỒ_BIẾN_THÁI_nó gằn ra từng chữ , dùng hết lực đẩy jun ra và đưa chân lên đạp thẳng cẳng vào vào mặt anh chàng 1 phát trời giáng…jun bật ngửa ra nằm dài ra trên mặt bo0ng tàu..
- Cô..cô thật là chẳng pk thương zai đẹp j cả_jun gượng dậy ôm mặt mà liếc xéo nó 1 cái rõ sắc
- thỳ sao ai bảo ai kia có ý định xàm xở phụ nữ giữa ban ngày mà ban mặt mà còn là giữa chốn thanh thiên bạch nhật này nữa ms gê_nó chỉ thẳng mặt jun kèm theo 1 cái liếc sắc k kém của jun..
- Ai..ai ns tôi xàm xở cô..hùi nãy ngta cứu mạng cô mà h cô báo đáp ân nhận vậy đó hả
- Cậu..cứu tôi_nó trố mắt lên nhìn cậu vs vẻ mặt vô cùng khó hiểu
- Chứ ai nữa..nếu k có tôi chắc cô rơi xuống bo0ng tàu từ cái đời nào rồi
- Ơ…vậy à..nhưng mà thôi hùi nãy cậu đã lm chiện đó vs tôi rồi thỳ coi như chúng ta huề..k ai nợ ai ,tôi k truy cứu nữa_nó ns rồi ôm luôn cái cần câu vs cái sô trống không chạy đy mất hút..
- Weeeeeeee…._nó đy jun lại cảm thấy 1 cái j đó vừa biến mất , lm cho lòng cậu bỗng trống trải lạ lùng , như vô thức cậu khẽ đưa tay kêu vs theo nó..nhưng hình dáng nó đã mờ dần sau đám ng đông dày đặc…
______ “Xào xạt” tiếng gió thoảng qa nhè nhẹ , nó cùng 4ng bạn là cậu huyn , ho0n và jo đang ngồi trên 1 cái bàn và thưởng thức những món ăn đặc sản miền biển..
- On..ông..ịu..ổi..(ngon k chịu nổi)_nó vs cái miệng khủng bố hiện đang nhồi nhét bao nhiu là thức ăn trong miệng
-Oh my god..cô ăn 1 lân nhiu đây đó hả_cậu nhìn ns = cả 2 con mắt to tròn há hốc mồm kinh ngạc
-Ui…nhiu đây mà nhằm nhò j vs min ..cậu ấy mà ăn là sạt nghiệp nhà cậu đấy woo à_jo nhìn nó chỉ khẽ chắp miệng vài cái
-Oh..zị luôn ấy hả..khỏi lo cứ qa nhà huyn sống nè..huyn bao min ăn cả đời luôn_huyn nhìn nó cười khì
-Thôi thôi…ăn đy các vị định để cho mấy món này nguội hết rồi ms ăn à_ho0n lè nhè gạc phắt cái đề tài qa 1 bên
Thế rồi buổi trưa vs 5 cái mồm 8 tía ia cộng lại thỳ lm cho buổi ăn trưa nhộn nhịp kinh khủng…
_________
Trên khu lang cang dọc theo mạn thuyền..nó ôm cái bụng to đùng no nê lê bước đy về phòng mình... nó đy mà mắt cứ dán đâu đâu..k hề mảy may chú ý đến xung quanh thế là *Bộp* nó bật tung ra ngã bệch xuống đất..hình như nó vừa tông vào ai thỳ phải..nó khẽ ngước mặt lên thỳ..ôi thôi 1 ý nghĩ vừa chạy qa đầu nó *Ôi trời ơi…s đy đy đâu cũng gặp vậy..k chịu tha cho mình à* (Chắc là hỉu ai rồi đúng k)…
-Mắt cô có nên đy khám lại đy thỳ tốt hơn đấy.._jun lấy tay giả vờ phủi phủi bụi trên chiếc áo của cậu(nhưng mk cái áo bóng loáng lm j có bụi mk phủi nhỉ)
- Bộ cậu là hồn ma à..đy mà chả nge tiếng bước chân j cả.._nó đứng dậy..nhếch mép nhìn jun
-Có nước cô đang chúi đầu xuống đất mà đy , vừa đy vừa ngủ nên bảo sao nge cho đx.._jun cười ấy tay chỉ chỉ vào đầu nó
-Ai cho cậu động vào đầu tôi_nó gạt phắt cánh tay của jun ra
-Tôi có quyền đấy…
-Tôi k mún gặp cậu lần nào nữa..MÃI MÃI K PAO H_nó ns rồi gạt jun qa 1 bên rạo bước đy thẳng về phòng
Khuôn mặt đắc chí của jun khi nãy đã vụt tắt…tim cậu bỗng chùng xuống…1 cảm giác thoảng qa..chỉ là thoảng qa thôi..1 cảm như vừa bị mất 1 thứ j đó rất quan trọng..nhưng đìu đó lại bị phá tan khi 1 cánh tay vừa đx đặt lên vai jun..
-Anh jun…_ri vừa rạo bước đến gần
-Em đến hồi nào vậy.._jun chợt tỉnh giấc quay lại nhìn cô em gái song sinh
-À..em ms từ phóng con bạn ra..mà anh đứng đây lm j vậy..
-À..không có j anh đứng đây hóng gió chơi thôi..
-Oh..rảnh gê , mà anh đã hứa vs em rồi đấy..nhớ cua cho = đx con bé kim sun min đấy nhá..
-Ơ…ukm..dễ thôi.._jun ns nhẹ như gió thoảng..òng cậu thật sự k chắc là mình có thể lm dx hay k
-Ukm vậy em đy nhá anh zai_ri ns rồi không chờ cho câu trả lờj của jun mà chạy đy luôn
Chỉ còn lại mình jun…khuôn mặt trắng trẻo..điển trai của jun khẽ nhăn lại đưa tay ra đón gió biển…lòng cậu đang chan chứa 1 tâm tư j đó
|
Chương 11 _KHÒ_KHÒ_KHÒ_ 1 chất giọng ngáy vừa to vừa khủng bố.
1 cái gối , 1 cái mền ,1 cái giường , 1 đống đồ , tr0g 1 căn phòng..mỗi thứ 1 nơi .
và 1 con ng đang nằm chình ình trên cái giường to chảng , mắt nhắm nghiền , tư thế vô cùng có \\\"Ý tứ\\\" , dáng ng nhỏ nhắn mỏng manh đx trải dài ra trên chiếc giường ,1 chân phía bên phải , 1 chân phía bên trái , 1 tay ở hướng bắc , 1 tay ở hướng nam , từ khóe miệng chất axit enzym đang nhỏ chảy chấm nền giường , áo ngủ bị hất ngược lên 1 góc để lộ phần eo thon trắng nỏn... và chẳng ai khác chính nó.
*RẦM* 1 dáng ng vừa đạp cửa , xông vào
- Kim sun min..ra đây..._cậu vừa đy vừa gọi nó
-....._câu trả lời ck0 cậu chính là sự im lặng
Cậu rảo bước vào phòng nó và...chợt 1 thứ cảm xúc lẫn lộn khi cậu nhìn thấy hiện trường...
cậu bụm miệng cười vì tư thế nó ngủ , cậu giận vì nó không có chút phản ứng nào khi cậu kêu , mắc cỡ vì nó ngủ trông rất dễ xương và xao xuyến vì không li do j hết , không không giải nghĩa đx
Sau 1p trấn tỉnh lại tinh thần , cậu nhẹ nhàng đến gần bên nó hất tay vào bụng nó rồi gé sát vào tai nó hét...
- D-Ậ-Y D-Ậ-Y N-H-A-N-H L-Ê-N
*BỐP* 1 nắm đấm vừa đx đặt lên mặt ng vừa hét vào tai nó...
Cậu...cứng ngắc ngay tại chỗ...đơ cứng ng vì cú đấm đột ngột này..
- C-Ô C-Ó C-H-Ị-U D-Ậ-Y K-H-Ô-N-G H-Ả C-Ô Ă-N G-A-N H-Ù-M R-Ồ-I
*BỐP* lần nỳ không phải lại 1 cú đấm mà là 1 cú đá vào mặt , tuyệt tác của nó dành cho cậu
cú đá này như 1 gáo nc lạnh đx tạt vào mặt cậu , trên đầu cậu bao nhiu mây đên sấm chớp kéo đến , tối sầm...
-YAAAAAAA_cậu đưa tay lên định cho nó 1 đấm thỳ...hạ xuống giữa chừng khi nó lật ngữa ng ra , khuôn mặt baby của nó lm cậu thộn mặt ra , đỏ bừng bừng..
________
- Thôi nào..kim sun min..cô.dậy.đy.nào_ cậu cố dồn nén hết sức để lay nó dậy
- Ưm..ưm..chẹp..chẹp..oa..ngon qá ck0 thêm 2 phần hăm-pơ-gơ nữa đy chị ơi.._nó chắp miệng thèm thuồng
- Ôi trời ơi...h mà còn thức ăn vs chả thức uống.._cậu ôm trán ngán ngẩm lắc đầu
*thôi nếu như chỉ gọi thế này thỳ không ăn thua j rồi..phải dùng biện pháp mạnh thôi*cậu khẽ nghĩ 1 lát , tự gật đầu hài lòng 1 mình...sau đó cậu cố cắn răn bứt vài cọng tóc..nhẹ nhàng tiếng lại gần nó...
*xột..xột* cậu lấy những cọng tóc quáy nhẹ vào tai nó..
- Hí hí..há há..ui ui..nhột qá để min ngủ cơ.._nó rùng mình..cười nhẹ [trông dễ xương cực kỳ]..nó chộp lấy cái chăn trùm kín mít ng lại..
Cậu hơi đỏ mặt vs cái cách xử xự của nó hiện tại bh , nó rất khác vs lúc bình thường..rất khó tính..bà chằn..ác độc..đây là những đức tính mà cậu đã an bài đặt cho nó và kèm vs 1 biệt danh vô cùng bôi nhọ nó *ma nữ đầu lâu miệng thối* [mà thật ra lm j thối]
Sau 1 thời gian nhất định..tâm trí đã ổn định..cậu nhảy lên giường kéo chiếc chăn ra khỏi ng nó giống như mọi lần nó vẫn thường lm vậy khi cậu dậy trễ...đồng thời nó cũng chẳng chịu thua , nó lấy thân ng guộn chặc vào cái chăn níu giữ lại...
Sau bao nhiu thời gian giằng co...do sức gái yếu hơn sức trai nó mệt mỏi buông thả cho ra sao thỳ ra...nhưng trong khi đó cậu lại ra sức cố kéo hơn mà lại gặp sự buông thả không giằng co của nó khiến cậu trở tay không kịp thế là kéo nó bay xuống giường ngã vào người cậu...như phản xạ cậu ôm nó vào lòng...
nhưng thật không 1 điều lại xảy ra vs cậu...
- Haizz...woo à..bọn mình kêu cậu đy gọi min dậy mà sao nãy h chưa ra vậy hả..cậu đâu rồi woo ơi_un jo vừa mở cửa bước vào...kéo theo sau là huyn và ho0n...
*Ôi trời ơi..việc j đang xảy ra vs mình vậy* cậu đang ôm nó..trong tình trạng cậu đang áp sàn cò nó thỳ áp gọn trên thân thể cậu hiện đang nằm gọn trong lòng cậu...mặt cậu đỏ ngầu đầy hoảng loạn..cả ng đơ cứng chẳng thể nào nhúc nhích...thế rồi *cộp...cộp....cộp* tiếng giày càng ngày càng rõ hơn..quái lạ sao bao nhiu lâu nay cậu không hề nge thấy tiếng giày to như thế này nhỉ...cậu đang nghĩ như thế đấy...*thình..thịch...thình...thịch* tim cậu..tim cậu đang đập...cậu đang nge..sao nó rõ đến thế nhỉ...nhưng rồi..1s..2s..3s..4s...từng dây cậu vẫn mong cho nó dài thêm..dài thêm nữa...thế nhưng định mệnh khốn khổ của cậu đã đến...
*Cạch* cánh cửa phòng tựa như cánh cửa địa ngục dần hé mở...
|
Chương 12 thời gian như ngừng trôi..mọi vật như ngừng hoạt động..vs 3 đôi mắt ngơ ngác ngạc nhiên vs 1 cảnh tưởng hết sức *Tình cảm* ngay trước mắt...
-cậu đang lm cái quái j min thế hả..có buông ra không_huyn lấy lại đx bình tỉnh và hét thẳng vào mặt cậu vs 1 trạng thái hết sức giận dữ
-Cái j cơ..tôi..tôi..đây chỉ là tai nạn thôi..tôi thật sự..thật sự không có…._cậu xấu hổ và ngập ngừng
-Cậu ns j , = chứng cứ rành rành đây mà_ho0n cắt ngang chỉ điểm cậu
- Tôi…tôi…
-Không ns chuyện đó nữa mà bh cậu có chịu buông min ra không thỳ bảo.._huyn hét tướng lên
Thế rồi cậu nhẹ nhàng đẩy nó vẫn còn đang say giấc ra khỏi lòng mình..
Mọi chuyện trôi qa theo thời gian...nó vẫn nằm đó và tiếp tục giấc nồng , nhưng còn cậu lại chịu sự thù gét từ huyn và ho0n , nhưng dẫu pk rằng đó chỉ là sự thù gét nhất thời nhưng sao cậu vẫn thấy rất khó chịu…
______
5h chiều
Trên bo0g tàu , nó cùng 4 ng bạn đy dạo trên hành lang tàu…
-Un jo này.._nó cười mỉm vs un jo
-Cậu cần j thế min_un jo ngớ ngẩn không hiểu ý của nó
-A..chìu hôm nay mình có mơ 1 giấc mơ hơi thật.._nó trầm tư ns 1 cách không chắc chắn
-Sao…cậu ns thử
-Hình như mình mơ thấy có 1 ng đã ôm hay sao ấy…mình nhớ rõ ràng rất ấm..và rất thật..nhưng không pk sao nữa
-Ơ…dụ này.._un jo bắt đầu hơi ngượng ngùng lén nhìn cậu khi nghĩ đến chiện xảy ra vào lúc cách đây khoảng vài tiếng..
Tr0g khi đó , bỗng dưng cậu cảm thấy sau gáy mình lành lạnh..chắc là điều chẳng lành..cậu khẽ khàng quay lại…*zẹt zẹt* 2 tia lửa điện từ 2 đôi mắt , trên 2 gương mặt tối sầm đang nhá qa cậu vs 1 câu hàm ý *Sao cậu không chết quách đy ch0 rồi*..tuy rằng cậu khẽ rùng mình nhưng sau 1 hồi trạng thái ngông ngên cua cậu vẫn còn nguyên..không có 1 chút j là lo sợ..
|