Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái
|
|
" Đoàng ... Đoàng ... " - Hai phát đạn của Linh bắn vào tay của lão Hàn Thiên Phúc ... Linh từ từ bước vào ... Theo sau là người của Demon < Vì cô là ngũ tỉ của Demon mà > và còn có cả người của Moter < Lấy danh nghĩa là em gái của Hắn > ...
" Bắt hết chúng lại " - Linh hô to ... lập tức cả đám người đi theo cô tiến lên phía trước ... Hàn Thiên Khải búng tay ... Cả một đám người gần 700 tên cũng tiến đến đánh nhau ... Linh thừa cơ thả trói cho Nó,My và Nhi ...
Ngay sau đó,bọn Hắn cũng đã tới ... Đàn em của Mạnh và Hàn Thiên Khải ra một lúc đông hơn
Dồn hết tất cả sức còn lại ... Nó cầm súng của Linh ... Đặt ngay sau gáy của lão Hàn Thiên Khải ...
- Tôi,sẽ phải trả mối thù này cho mẹ tôi ... trả lại cho ông những ngày tháng mà tôi đã tự dằn vặt bản thân mình ... Ông ... Đáng chết ... - Nó nghiến răng,rít mạnh từng hơi ...
- Vậy giết ta đi. - Hàn Thiên Khải quay lại,tay khẽ đưa ra sau ... Con ... rất giống mẹ con ... Người mà ta yêu rất nhiều ... - Hàn Thiên Khải nhắm mắt ... như đang chờ chết ... Bỗng ...
" Phập " - Con dao yên vị trên lưng Thiên ... Là cậu đã che cho nó ...
Lúc nói chuyện, không phân tâm nên không để ý rằng có người đang ở sau lưng ... Bị bọn kia chơi lén ...
" THIÊNNNNN " - Nó kêu thất thanh lên ... Nó bóp ... Viên đạn bay thẳng vào đầu của Hàn Thiên Khải ... Máu ở mắt và miệng trào ra ... Lão ta .... " Chết Không Nhắm Mắt " .... Đỡ Thiên dậy,Nó sờ lên vết thương ... Hự ... Thiên khẽ rên lên ... Máu trong miệng tự nhiên tuôn ra ...
Mắt ướt nhòe mi ... Nó vội chạy ra ngoài xe đưa Thiên vào bệnh viện ... My và Nhi đưa Minh và Hùng vào bệnh viện sau đó ....
Mọi việc dường như ngày càng rắc rối hơn ...
Lyna vừa tới thì Hàn Thiên Phúc nghe tin cũng chạy đến ... Cả hai tuy không chạm mặt nhau nhưng chỉ Thiên Phúc thấy Lyna
" Bố ... bố sao vậy ... bố ơi ... tỉnh dậy đi mà ... bố " - Thiên Phúc ngồi xuống vũng máu kia ... Miệng không ngừng gọi tên Hàn Thiên Khải ... Thiên Phúc sững người ... đến khi nhận ra thân cận của bố cậu ... Bác Lâm ... Bác Lâm kể hết mọi chuyện cho cậu nghe ... tất cả mọi chuyện ... việc âm mưu của Lyna đến ... Bọn nó giết chết ... Hàn Thiên Khải ....
Lửa hận trong người sôi sùng sục ... Người vợ cậu yêu nhất giờ đã đối xử như thế với cậu sao ...
Cố gắng lánh mặt Lyna ra khỏi nhà hoang
**********
Sau khi dẹp xong đám đàn em kia ... Mạnh và Phong đã bị người của Demon bắt lại ... Lão Hàn Thiên Khải thì chẳng thấy đâu .... Chỉ biết là đã chết và được một người thanh niên lôi đii ...
Hắn và Gin bị thương không nhiều nhưng cũng khá vất vả vì bị ở cánh tay và chân ... Họ nhanh chóng tới bệnh viện ... Và ... Gặp nó đang ngồi khóc ở phòng phẫu thuật ...
" Jersey,em sao vậy hả " - Hoàng nhanh chân chạy đến bên Nó ...
" Ba đâu " - Nó lắc đầu hỏi ...
" Uh,Ba đi với lão ta rồi ... "
" Sao ... lão ấy .. em bắn chết rồi ... " - Nó
" Uh,hai biết ... "
" Mọi người ... đến rồi sao ... Bảo Thiên ... Anh ấy " - My nói rồi bắt đầu nấc lên ... " Hức ... "
" Anh ấy phải phẫu thuật. .. " - Nhi
************
Hắn và Gin sau khi băng bó xong thì ra ngoài tìm bọn kia ...
" Ủa,Thiên đâu rồi ... Sao không thấy " - Hắn hỏi
" ... "
" Ai là người nhà của Hoàng Văn Bảo Thiên " - Vị bác sĩ bước ra từ căn phòng phẫu thuật ...
" Là tôi " - Cả bọn đồng thanh ...
" À ... ờ ... Cậu ấy bị chấn thương vùng cột sống lưng ... Vết đâm sâu ... Tạm thời sẽ phải sống đời sống thực vật ... Có khả năng sẽ tỉnh lại ... hoặc sẽ vĩnh viễn không thể quay lại thể trạng ban đầu ... Chúng tôi thật sự đã cố gắng hết sức ... " - Vị bác sĩ nói rồi vỗ vai nó ... " Cháu là Jersey phải không ... Cậu ấy rất lo cho Cháu ... Cứ gọi tên cháu mãi thôi " - Vị bác sĩ nói rồi bỏ đi ...
" ... Không ... Không thể ... " - Nó hét rồi chạy theo hướng đến phòng của Thiên ...
Đến căn phòng đấy ... Nó thấy Thiên nằm bất động trên cái giường trải gra trắng ... Cơ thể khỏe mạnh kia vì nó mà bất động nằm ở đó ... Ngồi xuống bên cạnh Thiên ... Nó nắm chặt tay Thiên rồi khóc ... Thật là ... Nó đã hứa là sẽ không khóc nữa ... mà bây giờ lại rơi nước mắt ...
Nó cảm thấy mình có lỗi với Thiên ... Dù đã cố gắng chấp nhận tình cảm của Thiên ... Nhưng trái tim nó cứ hướng về Hắn ... Cảm giác có lỗi cứ dâng lên ...
Lần này ... Nó sẽ đưa ra quyết định cuối cùng ... Là sẽ chọn một trong hai người ... Nó sẽ không kéo dài thời gian nữa ... Cầm chặt tay anh vào lòng bàn tay mình ... Nó đã nợ con người này quá nhiều ... Nó sẽ tập quen dần với cái tình cảm ấy ... sẽ quên đi Hắn nhanh chóng ... Sẽ hạnh phúc với Thiên ... Sẽ cùng anh đi hết quãng đường dài ...
Nói thì dễ ... Nhưng khi thực hiện sẽ rất khó ...
|
Chương 41: Chương ngoại truyện: Phần 4 Thời gian cứ trôi mãi ... Thấm thoát ... Cũng được 1 năm rồi ...
Trên cái giường bệnh ấy .. cuộc sống của Thiên đang dần thay đổi ... Anh tuy đã đi lại được ... Nhưng sức khỏe vẫn còn rất yếu ...
Nó hằng ngày đều tới chăm sóc Thiên ... Hầu như chưa bao giờ vặng ... Nó đã tuyên bố với mọi người rằng sẽ đính hôn và kết hôn cùng Thiên ngay sau khi anh khỏe mạnh trở lại
Bọn họ ai cũng như vậy ... Riêng hắn là thay đổi ... Bình thường hắn đã rất lạnh lùng ... Vậy mà giờ đây ... Hắn bắt đầu lấy rượu làm bạn ... Hằng ngày chơi đùa với sự náo nhiệt của quán bar ... Cặp kè hết cô này đến cô nọ ... Hắn lao đầu vào đua xe ... Đáng nhau ... Rồi cả gái gú mỗi ngày
Trông Hắn lúc này ... Rất tồi tệ ...
Còn nó ... Nhớ hắn da diết ... Chưa bao giờ ngừng nghỉ về Hắn
Cả 2 con người ... một suy nghĩ ... hai cách sống ... cùng một nổi đau
***********************
Gỡ lịch ... Còn 1 tháng nữa sẽ đến lễ cưới ... Thử váy rồi chụp hình ... Nó và Thiên thật xứng đôi vừa lứa ...
Ngắm nó nãy giờ. .. Hắn đau lắm ... Nhưng chỉ biết đứng từ xa nhìn Nó ... Dõi theo nó rồi lại đau xót khi thấy nó hạnh phúc bên người ...
*********
Tại biệt thự nhà Hắn
- Có sao không. - Nó hỏi khi nghe hắn báo Linh bị đau bụng ... Vì là con gái với nhau ... cả là bạn bè nên nó gấp rút chạy qua
- Linh nói nó đau bụng ... - Hắn nhẹ nhàng lấy khăn lau cho Linh
Gương mặt cô bây giờ nhợt nhạt hẳn ... đôi môi tái đii ...
- Anh ... Ra ngoài ... - Hắn nói rồi đi ra ngoài
- Linh ... Mày ổn chứ. - Nó nhìn Linh từ trên xuống dưới ...
- hức ... hức ... mày ơi ... hai mà biết hai la tao chết. - Linh bật dậy ôm chầm nó rồi khóc
- Kể tao nghe xem,có chuyện gì. - Nó lau nước mắt cho Linh rồi hỏi
- Tao có thai. - Linh nức nở
- Với ...
- Khánh Hoàng ... - Linh ôm nó
- Hả ... Mày ... -
____________________
2 tuần trước
- Anh đừng uống nữa mà. - Linh hất chai rượu trên tay Hoàng xuống
- Em đừng nói nữa ... uống cùng đi. - Hoàng lấy chai rượu khác lên uống
- Anh say rồi ... em đưa anh về ... - Linh nói rồi đỡ Hoàng dậy sau đó đưa Hoàng về nhà mình
————
|
Biệt thự nhà Hắn
- A ... từ từ ... nè nhấc chân lên ... á ... đừng .... cẩn thận đó ... đừng huơ tay ... á dẫm chân em rồi ... coi chừng ... - Linh khó nhọc đưa Hoàng lên phòng mình
" Phịch " - Linh để Hoàng ngã xuống giường mình rồi cũng ngã lưng vì mệt ...
Gương mặt điển trai không tì vết ... Mũi cao ... Môi mỏng ... Đẹp như điêu khắc ...
" Nóng quá " - Hoàng cởi chiếc áo sơ mi đàn mặc trên người sau đó nghiêng người sang bên trái ... Xém chút Linh và Hoàng đã chạm môi rồi ...
Linh nóng bừng khuôn mặt ... Hơi thở cả 2 pha vào nhau ... Linh xê người ra một tí ... Sau đó nhìn xuống thân hình anh ... Cao to,sáu múi chứ chả ít ... Màu da không trắng lắm ... Nhưng cũng toát lên vẻ nam tính,quyến rũ ...
Hơ,nhưng cô cũng có một ông anh truyệt vời có kém gì ai ... Vóc dáng,cơ thể cũng đâu thua gì Hoàng ...
Linh ngắm một lát ... lại đứng dậy pha nước chanh cho Hoàng ...
Cô né tránh Hoàng ... chả hiểu vì sao ...
Mang cốc nước lên lầu ... Cô chẳng bỏ một tí đường vào ly ...
" Ưm " - Linh đỡ đầu Hoàng dậy rồi cho anh uống nước ...
" Không uống " - Hoàng nhăn mặt vì chua ... lắc đầu nhất quyết không uống ... " Chua " - Hoàng trở người lăn khỏi tay Linh rồi nằm phịch xuống giường ...
Linh cất ly nước sau đó quay lại giường ... Linh đang trở mình Hoàng lại rồi kéo mền đắp cho anh ...
Bỗng Hoàng kéo Linh xuống sau đó ôm chặt cô vào lòng mình ... Anh đang mơ màng ... Chẳng biết gì ...
" Hai mà về là không hay đâu ... anh buông em ra ... " - Linh vùng vẫy khỏi lòng Hoàng nhưng vô dụng ...
" Linhhhh .... Đừng điii ... Ở lại với anh ... " - Hoàng mất tự chủ đè Linh xuống giường ... Ôm hôn đôi môi cô một cách mãnh liệt ... Linh đáp trả nụ hôn ấy ... Hơi thở pha vào nhau ...
Hoàng luồng tay qua váy Linh .... Thám hiểm xung quanh cơ thể ... Linh cả người nóng bừng ... Hai đôi môi vẫn không rời nhau
Chiếc váy từ từ bị Hoàng cởi từng chiếc cúc ... Linh hai tay choàng ra sau lưng Hoàng ....
Linh bây giờ thật quyến rũ với bộ đồ lót màu đen ... Làn da trắng mịn màng ... Chiếc áo lót được Hoàng gỡ một cách nhẹ nhàng ... Bầu ngực to tròn hiện lên trước mắt anh ... Nụ hồng hiện lên giữa nơi đẫy đà trắng nõn như hai chú thỏ ngọc ... Hoàng đã không thể kìm chế bản thân ... cơn dục vọng đã đạt đến ngưỡng ... Hoàng cắn lên bầu ngực kia ... " Ứm " - Linh khẽ rên ... Hô hấp không đều ...
Chiếc quần được Hoàng cởi ra tự lúc nào .... Tay anh không yên vị mà cứ chọc vào vùng kín của Linh ... Em trai bé nhỏ của anh cương lên một cách hùng vĩ ...
" Anh " - Linh mắt ươn ướt nhìn Hoàng ...
" Em ... Cho anh ... "
" Ưm " - Linh khẽ gật đầu ...
Hoàng cười nhẹ hôn lên đôi môi kia .... Ngắt má cô ... bắt đầu cho cậu em trai nhỏ vào thám hiểm
Gra giường đã ướm máu
———
- Phá thai đi. - Nó
- Không ... Là con của,anh ấy ... Tao sẽ sinh nó bằng mọi giá - Linh
- Đừng nói cho anh ấy biết ... Tao sẽ sang Pháp ... Sẽ sống cùng đứa bé này ... Mày đừng nói Hoàng biết nhá ... Tao không muốn vì tao mà anh ấy bỏ lỡ hạnh phúc của mình. - Linh nói trong nước mắt ... Cô bây giờ đã quyết định rồi ... Rời xa anh là quyết định tốt nhất ...
- Mày ... Sao không nói cho ổng biết ... Đứa bé là con của ổng mà ... Linh à,quyết định kỹ rồi hãy đi ... Hoàng không phải là người vô trách nhiệm
- Trách nhiệm ... Maỳ muốn Hoàng với tao là vì trách nhiệm sao ... - Linh
- Vậy tùy mày ... Tao sẽ ủng hộ mày ... Dù sao ... Đứa bé trong bụng ... Cũng là cháu của tao ... - Nó
______________________
*********
|
Tại Đường Đua Evil ...
Các tay đua,tay lái kiệt xuất đều đã xuất hiện ...
" Còn 30p nữa sẽ bắt đầu cuộc đua ... Hôm nay,đặc biệt hơn vì có sự tham gia góp mặt của bang chủ Moter khét tiếng . ... Kelvin Antolina ...
... " Đoàng " ... Tiếng súng bắt đầu cuộc đua ...
Từng chiếc xe do qua tay lái của chủ nhân ... dần dần lao về phía trước ...
Khúc cua đầu ... Có vẻ rất thuận lợi ... Vì đường rộng ... Đến chặng thứ hai ... hẹp lại một tí ... rồi chặng thứ 3 ... Riêng chặng thứ 4 là nguy hiểm nhất .... Người ta gọi đó là chặng tử thần ... vì ngay con đường đó ... đã cướp đi hàng ngàn sinh mạng của các tay đua ... Vì đường nhỏ ... hẹp và ... các dốc trơn ngoằn ngoèo ... Chỉ cần lệch hướng 1mm thôi ... xe sẽ va vào chất trơn trên đường và có thể sẽ gây ra tai nạn
Hắn đã vượt qua các chặn đua một cách dễ dàng ... Gần đến chặng " Tử Thần " - Hắn tập trung cao độ và bắt đầu lên ga tiến về phía trước ...
Giữ chặt tay lái ... Hắn tập trung vào đoạn đường sắp tới ... Đoạn đường ngày càng hẹp lại ... Khúc cua ngắn và ngoằn ngoèo hơn ... Cố gắng lách qua từng chiếc xe cứng đầu bám đuôi ....
Luồng qua từng khúc cua hẹp và ngắn ... Vừa rẽ khúc này lại phải chừng khúc khác ... Hắn bỗng nhớ đến Nó - Tính tình cứ như từng khúc cua ngoằn ngoèo ... Vừa mới vui thoáng lại buồn ...
... Kétttttttttt ..... Rầmmmmm ..... Tiếng phanh ... Va vào nhau ... Rồi tạo nên từng âm thanh nghe chối tai ...
****************
2:00 sáng
... " Tiếng chuông điện thoại của Linh vang lên " ...
- Alo. - Linh nhấc máy ... giọng vẫn còn ngái ngủ
- ... - Giọng một cô gái trẻ
- Hả ... Tôi đến ngay ... - Linh tắt máy,vội vàng khoát nhẹ chiếc áo .... Sau đó ra ngoài ...
***************
TẠI BỆNH VIỆN
Linh chạy vào khoa mà cô y tá lúc nãy báo ...
- Anh trai tôi,có sao không. - Linh thở dốc ..
- Anh ấy hiện tại mất máu khá nhiều ... Phải truyền máu ... Khả năng đầu chấn thương mạnh ... Phải sang nước ngoài phẫu thuật ... Kỹ thuật tiên tiến và phát triển hơn nên có thể có kết quả tốt hơn ...
- Sao ... Không còn cách nào ư ...
- Vâng ... Phẫu thuật sớm chừng nào sẽ tốt chừng ấy ...
- Cảm ơn ..
|
" Cạch " - Cánh cửa phòng mở ra ... Linh bước vào trong ...
" Anh hai sao rồi " - Linh đỡ hắn dậy
" Không sao " - Tựa lưng vào tường ... Hắn lạnh lùng hơn mọi ngày
" Trông anh bây giờ,thảm lắm phải không ... " - Hắn nhìn xuống đôi chân mình ... rồi nhếch môi
" Không ... anh hai của em lúc nào cũng phong độ mà ... " - Linh cười hiền
" ... " - Hắn im lặng chẳng nói năng gì ...
Linh ân cần chăm sóc Hắn đến tận tối mới ra ngoài kiếm gì đó ăn ...
***************
Tản bộ trên đường ... Linh cho hai tay vào túi áo khoát ... Sau đó ung dung đi dạo ...
Gió đêm lạnh thấu lòng người ... Linh phần lo cho đứa bé ... Phần lo cho Hắn ... Giá như bây giờ ... Ai đó ở đây ... Ngay lúc này ... Để Linh tựa vào vai ... Và khóc
" A ... cô em xinh tươi thế này,đi với bọn anh đii " - Một đám con trai từ đâu đi hết trêu ghẹo Linh ...
" Tránh ra " - Linh lơ đi ...
" Này,kiêu thế ... đi với anh trọn đêm nay thôi,chắc chắn em sẽ vui mà ... " - Một tên sờ má Linh ...
Sau đó ... " Bốp ... Bốp ... Rắc ... Rắc ... Á ... " - Hắn đánh đám con trai kia sau đó bẻ tay răn rắc ...
" Sao em không ở lại mà đi lung tung vậy ... Lạnh không ... " - Hắn cởi áo,khoát cho Linh ... Sau đó đi mua nước ... Rồi hai anh em cùng vào ghế đá bệnh viện và nói chuyện ...
" Hai .... " - Linh ôm cổ Hắn rồi khóc
" Thôi,không sao hết ... Có hai đây " - Hắn vỗ về em gái mình
" Sao anh biết mà tới "
" Em là em gái anh ... em đi đâu ... anh đương nhiên phải biết ... " - Hắn
" Vậy anh có giận em không ... " -
" Không ... Em tính sao với đứa bé ... "
" Em sẽ sang Pháp ... Nuôi dưỡng đứa bé ... "
" Hoàng biết chưa ... "
" Chắc chắn không ... Ngay cả việc anh ấy với em ... còn không nhớ mà "
" Em lên nghỉ trước ... anh lên sau ... - Hắn hôn nhẹ lên tóc Linh sau đó Linh quay đi
Hắn lôi điện thoại ra nhắn tin cho ai đó ...
5 phút sau
" Có chuyện gì sao " - Bảo Thiên ngồi cạnh ghế đá hắn đang ngồi
" Phiền vì đã phá vỡ hạnh phúc của cả hai ... " - Hắn cười buồn
" Cô ấy,lấy tôi chỉ vì trách nhiệm,sao lại hạnh phúc chứ "
" Rồi cũng quen thôi " - Hắn
|