Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái
|
|
" Phịch " - Đáp đất gọn gàng ...
Nó và Hắn tiến vào bên trong nhà hoang ...
Khẽ đi thật nhẹ nhàng ... Phần vì sợ Mạnh phát hiện ... Phần vì Huy và Tiểu Thiên đang trong tay bọn họ ... Đặc biệt ... Bọn họ ai cũng có súng ...
- Em sẽ ra đó ... - Nó kiên quyết
- Nguy hiểm ... Em ở lại đi ... Để anh ... - Hắn nắm tay giữ nó lại
- Không ... Anh dù sao cũng không liên quan đến chuyện này ... Mối thù giữa Waitail và Demonwhite cứ để em ... - Nó
- Nhưng còn Khánh Hoàng và Linh ... Anh sẽ không sao ... Bọn chúng chỉ là đang nhắm vào anh ...
- Nhưng ...
- Không sao đâu ... Anh sẽ cẩn thận ... Nếu mà có chuyện ... Thì em sẽ cứu anh chứ ... - Hắn cười
- Cẩn thận đó ... Anh chắc sẽ không sao chứ ..
- Chắc ... - Hắn hôn lên đôi môi của Nó ... Nụ hôn say mê ... Như muốn lôi kéo cả 2 ... Hắn bỗng rời khỏi nụ hôn ấy một lát ... Sau đó hôn nhẹ lên trán Nó ... Rồi bước vào bên trong ...
" Đứng lại " - Một tên đàn em bước ra ...
" Tôi đến để trao đổi " - Hắn bình thản nói ...
" Cho Hắn vào ... " - Mạnh nói vọng ra ngoài ...
" Tôi đã đem đủ tiền ... Thả người được chứ " - Hắn tay mang vali nhỏ ...
" Kiểm tra ... " - Mạnh ra lệnh ... Lập tức bọn đàn em giật phăng cái vali kia ... Mở ra rồi bắt đầu kiểm tra ...
" Thưa đã đủ ... " - Sau khi kiểm tra xong ... Tên đàn em thông báo ...
" Tốt ... " - Mạnh nhoẻn miệng cười ... Vỗ tay bốp bốp ... Sau đó đưa tay ra sau ... Rút ra con dao bén nhọn vừa đủ để xuyên qua cơ thể người ...
Dở trò ... Hắn sớm biết nên đã né các đường đâm của Mạnh một cách nhẹ nhàng ... Huy và Tiểu Thiên khóc ré lên ... Bọn đàn em phần đấu với Hắn ... phần trông coi bọn trẻ ...
Nó từ cửa sau bước vào ... Dùng chân đá bay khẩu súng trên tay bọn kia ... Cởi trói cho Huy và Tiểu Thiên ...
" Gì xinh đẹp ơi ... Cứu cậu của Huy đii " - Khánh Huy lay lay tay nó ...
" Đương nhiên rồi ... Nhưng phải ra ngoài trước ... " - Nó dắt 2 đứa trẻ ra cửa ... Sau đó vào giúp Hắn ...
" Đoàng ... Đoàng .. Đoàng ... " - Phát súng còn vương khói trên tay của Linh ... Tuy đã lâu không sử dụng ... Nhưng tài thiện xạ vẫn chẳng những không thay đổi mà còn lợi hại hơn trước ...
Sự tức giận của một người mẹ ... Linh bắn thêm phát súng thứ tư ... Phát súng vào ngay đầu của Mạnh ... Ngã phịch xuống đất ... Sau đó ... Linh ra lệnh bắt hết bọn đàn em ... sau đó cho Mạnh uống thuốc phân hủy rồi đem về tổ chức ...
Khánh Huy và Tiểu Thiên thấy vậy khóc thét cả lên ... May là có nó và hắn nên cả hai được đưa ra ngoài ...
Nó và Hắn sau khi đưa Khánh Huy và Tiểu Thiên ra ngoài liền dẫn cả hai đi chơi ... Hoàng đưa Linh về nhà ... Lyna và Thiên Phúc cũng về sau đó ... Giao hai đứa nhỏ cho cặp kia ...
|
Chương 45: Kí Ức Quay Lại Nó và Hắn dẫn Khánh Huy và Tiểu Thiên dạo quanh khắp các trung tâm thương mại ... Khánh Huy và Tiểu Thiên vẫn còn đang rất sợ chuyện lúc nãy ...
Dù đã chơi hết trò này ... Đến trò khác ... Nhưng vẻ sợ sệt vẫn hiện lên gương mặt vô tư của 2 đứa trẻ kia ...
" Con ăn gì không " - Nó hỏi Tiểu Thiên ... Dù sao thì cũng là gì cháu với nhau ... Lỗi lầm là do người lớn gây ra ... Nó không thể để liên lụy đến trẻ con ...
" Gì ... Chú lúc nãy là ai vậy " - Tiểu Thiên mắt ướt nhòe mi ... giọng nói trong trẻo pha cùng tiếng nấc ...
" Là người xấu ... Nhưng chú ấy đã bị mẹ của Huy bắt rồi ... Sẽ không
có chuyện gì nữa đâu ... " - Nó cười hiền xoa đầu Tiểu Thiên ...
" Cậu ... Sẽ không có gì nữa chứ ... Huy sợ lắm ... Huy bị đánh đau lắm " - Khánh Huy nằm gọn trong lòng Hắn khóc ...
" Nếu có cậu nhất định sẽ bảo vệ Khánh Huy ... Sẽ không có gì nữa ... Cậu hứa đấy ... " - Hắn vỗ về ... Tay xoa chỗ vết lằn trên tay Huy mà xót xa ...
" Dạ " - Huy đáp
" Giờ đi thôi ... Hôm nay cứ chơi thõai mái nhé " - Nó cười tươi ...
Cả 2 cùng với hai tiểu yêu nhỏ tiến vào bên trong khu trung tâm ...
***************
- Jersey nó ... Theo mày nghĩ thì ổn chứ ... Tao nghĩ chẳng vui tí nào ... Nó lúc nào cũng chỉ biết giao việc nặng cho tao và mày thôi ... - Killer khá bực vì Nó đã giao toàn bộ việc của tổ chức cho Killer và Ellie ... Để sang Pháp vui vẻ bên đó ...
- Tao nghĩ Jersey nó yêu quá đâm ra rãnh rỗi lắm rồi ... Rất là khó chịu nhé. - Ellie tặc lưỡi ...
- Dù sao cũng phải làm thôi ... - Killer nhún vai tỏ vẻ bất lực ...
- Giờ này chồng yêu gọi mà có dám nghe máy đâu. - Ellie nhìn màn hình điện thoại thấy số Khánh gọi mà chẳng dám bắt máy ...
- Chịu ... Viên đá này ... Thật sự rất quan trọng ... - Killer mân mê cái hộp kính sáng loáng ... Bên trong là viên kim cương hiện đại ... " Black Kings " - Chìa khóa duy nhất để mở kho báu chứa các loại vũ khí tối tân bậc nhất thế giới ... Chưa có mặt trên thị trường ...
- Tao với mày có khi chẳng bằng viên kim cương này ... - Ellie khóe môi cong lên một đường cong tuyệt mĩ ... Chiếc bật lửa trên tay cô thỉnh thoảng lại cháy " xẹt xẹt " ... Một âm thanh rất vui tai ...
- Hừ ... - Một cái nhếch mép lạnh lùng của Killer ... Là cô cảm nhận được ẩn ý sau nụ cười kia ... Hay đơn giản là bọn họ quá coi thường cô ...
Khẽ nhướn mày ... Ellie nháy mắt tinh nghịch ra hiệu cho Killer ... Cả hai cùng gật đầu nhẹ sau đó phóng một lúc 20 cái châm kịch độc sang 4 hướng ...
- Hự. - Tiếng rên phát ra sau khe góc tủ hồ sơ ...
Lần này Killer bật nhảy ... Nhào lên phía trên tủ ... Hai chân bắt chéo ... Miệng khẽ ngân vài câu hát vu vơ ...
Ellie vẫn ngồi lì như chưa có gì xẩy ra ... Cô vờ như không biết ... Nhưng thực ra là đang tìm xem ... Xung quanh còn có ai khác không ...
Mặc dù Killer đã ngồi trên đó gần 2 phút ... Nhưng có vẻ tên bị trúng châm kia vẫn ngồi lì ở đó ... Sự kiên nhẫn có vẻ đã gần hết ... Killer đạp mạnh chân vào tủ ... Gây ra tiếng động lớn ... Tên kia dần hé đầu ra và ngất lịm đi ...
Killer nhảy phịch xuống ... Đưa tay ngay mũi ... " Đã chết ... " Miệng chực tuôn trào máu ... Tên đó đã cắn lưỡi ... Ellie thoáng nén tức giận ... Nắm cổ áo tên kia lên ... Tay còn lại vẫn cầm viên Black Kings trên tay ...
- Killer ... Xem này ... - Ellie đưa cổ tay tên đó lên cho Killer ...
- Hình này ... Trông rất quen ... - Ellie chăm chú vào cái hình xăm biểu tượng đôi cánh khắc chữ trên cổ tay ... Là thành viên bang Demonwhite ... Hình xăm ở cổ tay ... Thì chỉ là thành viên ở hạng trung bình ...
Ở Demonwhite ... Các thành viên được phân chia thành 3 mức ...
Mức 1 : Gồm các nhân vật quan trọng của tổ chức như ... Chủ Tịch ... Các sát thủ xuất sắc ... Cánh tay đắc lực của Demon ... Hay còn gọi là thành phần chủ chốt của tổ chức ... Có quyền hành và nắm bắt mọi kế hoạch cũng như một phó chủ tịch ... Được mọi thành viên trong tổ chức nể sợ và tôn sùng ...
|
Mức 2 : Là các quản lí bar ở mỗi chi nhánh ... Như Vegas ... Nila ... và các bar ở trong và ngoài nước ... Các quản lí có nhiệm vụ phải báo cáo tình hình về tổ chức và thông qua ngũ đại bang chủ ... Ellie - Yun - Killer - Annie - Cynthia ... Và chủ tịch Jersey Hollis ...
Mức 3 : Gồm các thành viên mới gia nhập ... Cấp dưới của các quản lí và các sát thủ của Demon ... Họ còn đang phải huấn luyện và tham gia tuyển chọn gay gắt của tổ chức ... Thành phần này đa số là của các tập đoàn và các tổ chức cài vào nên đôi lúc phải đề phòng và cẩn mật ...
Ellie suy nghĩ một lát sau đó cho người dọn dẹp chuyện này sau đó quay trở lại bàn ngồi cùng Killer ...
- Yun nó đâu rồi ... - Killer hỏi
- Hẹn hò ... Thật là tao không tin nổi ... Quen nhau hơn 5 năm mà vẫn không tiến tới ... Mày thấy hay không ... - Ellie liếm nhẹ môi dưới ...
- Ashiiiiiii .... Mà Tiểu Bảo đi học về chưa vậy ... Mày có đón không. - Killer ...
- Lát nó tới giờ ... Tao bảo người đi đón rồi ... Tình hình này thì phải đề phòng thôi ... Có lệnh của Jersey thì mình mới được tác chiến ... - Ellie thở dài ...
- Chẳng lẽ nó lại muốn ngưng chiến với Waitail sao. Ơ. - Ellie đang nói bỗng đưa tay che miệng vì biết mình đã lỡ lời ...
- Hừ. - Killer sau khi nghe đến Waitail thì mặt thoáng nét buồn ... Trong chốc nhớ lại kỷ niệm khi xưa ... Cái kỷ niệm mà có đánh chết cô cũng chẳng quên được ... Dù đã kết hôn cùng Minh và có con ... Nhưng hình ảnh của Khải Minh vẫn in hằng trong trái tim của cô ... Cô nhớ Khải Minh như một thói quen mặc dù bây giờ đã không còn ... Killer dù muốn quên nhưng vẫn không quên được ...
- Dù đã gần 10 năm ... Nhưng suy nghĩ tao vẫn không thay đổi ... Tao vẫn luôn có cảm giác Khải Minh luôn ở bên tao ... Hôm đám cưới ... Tao còn thấy anh ấy ... Nhưng Jersey nó lại bảo tao nhìn lầm ... Sau đó đi mất ... Tao ... - Killer mắt đã cay nồng ...
- Killer à ... Khải Minh đã chết ... Sự thật là vậy ... - Ellie vỗ vai
- Tao ...
- Nghe tao đi ... Cố gắng sống thật hạnh phúc với Khánh Minh ... Mọi chuyện sẽ ổn thôi. - Ellie
- Ừ ... - Killer mỉm cười ...
**********
Tại Một Quán Cafe
- Bao giờ ... Tôi mới có thể gặp cô ấy ...
- Không phải lúc này ... Anh nên quên nó đi ... - Nó nói với chất giọng lạnh lùng ...
- Tôi sẽ quên cô ấy ... Nhưng ... Cô cho tôi ... Gặp cô ấy lần cuối cùng được không ...
- Hừ ... - Nó nhún vai
- Tôi ... Sẽ kìm nén ... Sẽ không ... không làm cô ấy khó xử ...
- Tôi hiểu ... Vậy tối nay ... Tại vườn hoa trường Paradise School - Nó đáp lững sau đó đứng dậy ra về ...
***************
|
Chương 46: Khải Minh - Là Tôi Muốn Quên Anh Vườn Hoa Trường Paradise
My sau khi nhận được tin nhắn của Nó liền từ chối đi dự tiệc với Minh và nhanh chóng đến sau vườn hoa ...
My tiến vào bên trong vườn ... Với bao nhiêu là kỷ niệm ... Đây là nơi Khải Minh bỏ cô ra đi ... Và cũng là nơi Khánh Minh tỏ tình với cô ... Dù đã xảy ra nhiều chuyện nhưng cô vẫn nhớ như in ... Quá khứ đau thương đến ngọt ngào xảy ra ở vườn hoa này ...
Buổi tối ... Khung cảnh ở đây lãng mạn đến thê buồn ... Các vì sao trên trời cứ lấp lánh không ngừng ... Bầu trời tối như một cái gì đó tham lam ôm trọn các ngôi sao vô giá vào lòng ...
Lòng nó thêm nhớ nhung ... Nhớ lại hồi ức đau thương của Nó ... Ngồi vắt vẻo trên cành cây gần chỗ My ... Nó bắt chéo chân ... Đung đưa theo vài câu hát ngân nga tiếng gió đêm ...
My sau khi vào trong thì không khỏi ngạc nhiên ... Nó có bao giờ trễ hẹn đâu chứ ... My ngồi phịch xuống đám cỏ trong vườn ... Hôm nay cô mang một cái váy ngắn gần đầu gối màu trắng ... mái tóc nâu dài buông tự nhiên ... My xinh như một thiên sứ ... Ánh trăng chiếu vào gương mặt kia ... Khải Minh nhìn My mà thõa mãn những cảm giác nhớ nhung ...
Từ lùm cây phát ra tiếng xào xạc ... My bỗng chốc đứng dậy ...
- Ai đó ... - My
- ...
- Là mày hả ... - My
- ...
- Chẳng ... lẽ ... - My quay lưng ... vai đã run lên ... Nước mắt bắt đầu nhỏ giọt ...
- ... - Một ai đó đã ôm My từ phía sau ... Cái ôm mang nổi nhớ xen lẫn yêu thương ...
- Hức ... - My nấc từng hồi ... 7 năm ... Hừ ... Đã quá lâu rồi ... Cái mùi hương này ... Đã trôi vào quá khứ rồi ...
Con người tàn nhẫn kia đã bỏ cô mà ra đi ...
Gây nên tổn thương rồi ra đi ... Để cô một mình gánh chịu suốt 2 năm ...
Giờ lại về đây với cô ...
- Anh ... Đồ xấu xa ... - My quay lại ... Hai tay đánh vào ngực Khải Minh ... Nước mắt giàn giụa ... Tiếng nấc ngày một nhiều ... Giọng nói khô khốc ... Không thành lời ...
- Em đừng vậy nữa ... Anh đau lắm đó ... - Khải Minh buông My ra ... Bất ngờ hôn lên đôi môi ngọt ngào kia ... Sau đó ... Hôn lên cái cổ trắng ngần rồi ôm lấy cô ...
Nó thấy vậy chỉ mỉm cười nhẹ ... Lấy tai nghe ra ... Gắn vào cái máy MP3 ... Sau đó gối tay lên và nhắm mắt lại ...
Ôm được một lúc lâu ... Khải Minh và My ngồi xuống đám cỏ kia ... Anh nhẹ nhàng vén vài lọn tóc My ra sau ... Tay lau cạn dòng nước mắt kia ...
- Anh đã đi đâu ... Suốt 7 năm qua ... Tại sao lại giả chết hả. - My hét to ... Nước mắt tiếp tục chảy ...
- Đó chỉ là một màn kịch đầy bi kịch mà thôi ... Jersey ... Đã giúp anh tạo ra nó ...
- Hôm đó ... Anh đã chỉnh bức điện tâm đồ kia ... Sau đó ... Tìm một người đóng giả làm anh để chết ... Lúc đó ... Tại em khóc nhiều nên không xem kỹ ...
- Anh phải phẫu thuật ... Jersey đã giúp anh ... Đưa anh sang Mỹ ... Sau đó chữa trị ... Không may ... Vết thương khá nặng ... Khi anh gắp viên đạn ra ...
|
- Đã phải sống đời sống thực vật ... Suốt 6 năm ...
- Sao anh giấu em. - My
- Là vì không muốn em lo lắng ... Anh đã phải nhớ em rất nhiều ... Sau khi hồi phục ... Anh về Việt Nam tìm em thì em đã kết hôn ... Anh thực sự rất đau ... Tim anh như ai đó bóp nghẹn ... Anh cứ dõi theo em suốt một năm trời ... Âm thầm theo sau và ủng hộ em ... Vì anh biết ... Em mãi mãi không thể trở về với Anh ... - Khải Minh nói tới đây thì nghẹn lại ...
- Em ... Sẽ hạnh phúc với người khác ... Không phải anh ... - Khải Minh quay lưng về phía My rồi lau nước mắt ... Và ... Đây là lần đầu tiên anh khóc vì một người con gái ...
- Lúc đó ... Nếu anh đừng vờ chết ... Nếu anh nói sự thật ... Thì em đâu có xa anh ... Em đâu có thuộc về người khác ... - My
- Mọi chuyện ... Mãi mãi chẳng thể thay đổi được ... - Khải Minh đáp ...
- Là vì ... Em đã quên anh ... Và đến với người khác ... - Ánh mắt My đượm buồn ... Nhìn về mảng đen trên trời ...,
Bầu trời hôm nay đầy sao ... Gió đêm ngày càng lạnh hơn ... My tựa đầu vào vai Khải Minh ... Anh ngồi đấy một lúc lâu thì My nói phải về ...
My ra về với mớ hồi ức hỗn độn xoay quanh cuộc đời cô ... Thật sự ... Rất khó khăn khi phải đối diện ... Khánh Minh là chồng cô ... Cô càng không thể có tình cảm với Khải Minh ... Tình cảm ấy đối với cô giờ đã trôi theo gió ... Hòa vào mây ... Có lẽ ... Cô đã dần quên đi ... Nhưng câu chuyện lại một lần nữa tái diễn ... Càng lúc càng rối ... Cô đang điên lên ...
***************
Biệt Thự Nhà Minh - My
Khánh Minh sau khi dự tiệc liền về nhà ...
Anh vào đến cửa thì My cũng vừa bước đến ... Hai mắt sưng húp ... Dáng đi không còn nhanh nhẹn nữa ... Cô đứng trước mặt Minh ... Nhìn anh một lúc rồi ngất đi ... Minh thấy vậy liền bế My vào bên trong ...
Tối đó ... Minh thức trắng cả một đêm ... Chăm sóc cho My ... Chốc chốc lại thoa dầu vào gót chân đỏ bầm của cô ... Hôn nhẹ lên vầng trán xinh ...
- Khải Minh ...
Minh thoáng giật mình ... Nghe My nhắc đến Khải Minh ...
Thì ra ... Suốt bấy lâu nay ... My vẫn vẫn chưa quên anh ta sao ... Cất xong hộp y tế ... Minh lấy chai rượu ra ngoài ...
Đã hơn 2h sáng ... Minh đã uống hơn 7 chai rượu ... Tàn thuốc vương vãi trên sân ... Minh gục đầu xuống bàn nhắm mắt ... Mặc kệ cho gió đêm rít bên tai ... Đã 5 năm rồi ... My không muốn có con là vì tên kia sao ... Minh càng nghĩ càng tức ... Anh hất tay làm mấy chai rượu rơi xuống vỡ choang ...
Anh bước vào nhà sau đó lên phòng ... Hai tay nắm chặt lộ cả đường gân xanh ...
" Cạch ... Rầm ... " - Mở cửa sau đó đóng cửa bằng một cú đá ...
My do ngủ say nên không hay biết ...
Minh đè My xuống ... Từ từ thám hiểm cơ thể My ... Bỗng nhiên cô giật mình tỉnh dậy ... Thấy Minh cứ ra vào triền miên trên người mình ... Cô vô cùng hoảng sợ ... Tuy là vợ chồng ... Nhưng My khá nhạy cảm với chuyện này ...
Thân dưới của cô kích thích làm Minh ra vào mạnh hơn ... My muốn mở miệng nói ... Nhưng hình như sự thõa mãn làm cô quên bén đi ...
- Anh muốn có con. - Minh triền miên trên cơ thể cô ...
- Để sau ... Ưm ... Em không muốn. - My
- Hừ ... Vì thằng kia sao ... - Minh
- Hơ ... Không phải như anh nghĩ đâu ... Là em không muốn có bây giờ ... - My vội vàng đẩy Minh ra khỏi cơ thể mình ... Sau đó xua tay ...
- Hừ ... Vẫn còn yêu thằng kia ... Cô xem tôi là gì hả ... - Minh tức giận ... Tát My một cái ... Cái tát tuy không đau nhưng đủ để My biết Minh đã thay đổi ...
- ... - Cô không nói gì ... Lấy cái váy mặc vào sau đó chạy ra ngoài nhưng bị Minh kéo lại
- Tôi không cho phép em gặp thằng đó ... - Minh kéo cô trở lại giường ... Xé bộ váy của cô ra ... Ra vào liên tiếp ...
- Ưm ... Buông ... - Đôi môi của My bị Minh tóm gọn ... Cái lưỡi chọc ngoáy bên trong ... Thân dưới từ từ ra vào ...
- Hừ ... Em cũng thích lắm mà ... - Minh đưa tay lấy dịch tiết vùng kín của cô đưa ra trước mặt ...
- Ngủ với thằng đó bao nhiêu đêm rồi hả ... - Minh nhếch mép ... Là vì anh yêu ... Nên đâm ra ghen mất hết lí trí ...
- Anh ... Khốn ... Ưm .... - Lần này Minh quyết không cho My nói dù một câu ... Chốc lại hôn gọn đôi môi kia ...
- Tôi không cho phép em lên tiếng. - Minh khinh bỉ ... Thân dưới tiếp tục ra vào ...
My nằm dưới thân Minh khó chịu đến nghẹt thở ... Lòng thầm trách mình không quên được Khải Minh còn đến với Khánh Minh ... Cô chẳng khác gì phụ nữ hai lòng ... Mặc cho Khánh Minh quấy rối cả đêm ...
- Khải Minh ... Là Tôi Muốn Quên Anh ...
|