Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
|
|
Chương 100
Mảnh ghép 100 : Nguy hiểm cuối cùng... Mưa rơi. Một cơi mưa lạnh lẽo và xối xả Bốn chiếc xe oto phóng nhanh dữ dội trong màn mưa. Tiếng ma sát của xe quét vào vũng nước bắn tung toé Phong / Ken / Vĩ / Khánh lao nhanh như thể chỉ có mình mình trên đường lúc này. Màn mưa dày đặc hạn chế tầm nhìn... Cánh đồng bông lau. Không thấy Băng và bọn người kia đâu. Chỉ thấy một vũng máu bị nước mưa làm nhão ra cạnh bờ suối Lenciy.. Nỗi lo lắng càng dâng trào lên tột đỉnh. Theo lời Phong. Cả bốn đều lái xe đến tận bang Black M-G. Nếu Băng có mệnh hệ gì thì họ sẽ không tha cho tất cả lũ ấy Lúc đó. Thiên Thiên định ra tay xử Băng luôn nhưng cha của cô gọi về bang có chuyện gấp nên tạm thời cô lôi cả Băng về bang luôn. Băng bị nhốt trong một căn phòng tối giống phòng Uyên Nhi bị nhốt lần trước. Cô không cảm thấy sợ hãi gì. Ánh mắt lạnh lẽo quét trọn căn phòng ẩm ướt. Băng ngồi im một chỗ với vết thương trên lưng do bị gậy đập mạnh. Cả người cô đều bị chói chặt. Thiên Thiên giải quyết một số việc nhất nhanh và bắt đầu hành hạ Băng. Ý định khử Băng luôn không thì sợ người của cô hoặc Phong đến sớm nhưng bây giờ. Nhỏ đã thay đổi ý định. Muốn hành hạ Băng thân tàn ma dại trước khi xa lìa trần gian... Một con lợn chết.. máu chảy loạn xạ từng khối xuống nền gạch đen lạnh lẽo. Không gian thoáng mùi tanh nồng. Tiếng cười của Thiên Thiên vọng lên thật đáng sợ và vang xa... Băng bất giác nhíu mày nhìn con dao trên tay Thiên Thiên chọc lên xuống vào xác con lợn đó. Cô không đoán được Thiên Thiên sẽ giở trò gì? Đám người của Thiên Thiên được sai đi canh cổng canh cửa hết chỉ còn hai tên đứng sau Thiên Thiên. Ánh mắt Thiên Thiên nheo lại cười và gian tà thì ánh mắt của Băng lại lạnh giá như tuyết đóng băng. Động tác từ từ như cuốn phim quay chậm. Thiên Thiên kề con dao lên trước miệng Băng. Băng mím môi và nhắm mắt lại chờ cái kết ình. Cô nghĩ Thiên Thiên sẽ không chần chừ mà rạch vài đường lên mặt cô rồi hành hạ cô không khác gì một con thú. Nhưng chưa vội. Thiên Thiên cười lớn - Liếm máu trên lưỡi dao này đi... Băng trừng mắt với Thiên Thiên nhìn lưỡi dao tý tách giọt máu tanh rơi xuống...không phải tanh mà là rất tanh.. - Bẩn ! - Băng phán một câu cực kì lạnh lẽo thay lời từ chối Mùi nguy hiểm dâng lên cao hơn... - Thứ này bẩn tao nghĩ mày cũng không trong sạch gì? Thiên Thiên mở mồm chữ O định nói tiếp nhưng bị Băng chặn họng - Mày câm mồm... Giọng Băng lạnh lẽo thể hiện sự cấm đoán và pha chút đe doạ Nhìn vẻ mặt tức giận của Băng càng làm Thiên Thiên vui mừng hơn. - Nếu muốn giết thì mày giết luôn đi đừng để tao thoát mày không sống nổi đâu - Băng tiếp tục nói tiếp. __________ - Nói. Hạ Lý Vy Băng bị nhốt ở đâu ? Sau khi xử đẹp lũ canh cổng và canh cửa. Phong và ba tên kia đến chính giữa phòng khách của bang Black M-G. Phong chĩa súng vào mi tâm một tên đàn ông...à đâu ái thì có... Không ngờ trong bang này lại có tên nam không ra nam nữ không ra nữ thế này... Tên đó có vẻ ham sống sợ chết lên người cứ run run lên từng đợt và quyết định nói cho Phong biết Băng bị nhốt ở đâu... Nhưng Phong cũng chẳng tha cho bất kì tên nào. Tên ái nam ái nữ đó bị Phong nhờ tử thần đến đón luôn. Lúc này tất cả như những con quỷ tiến vào cuộc trinh sát đẫm máu. Đặc biệt là Phong. Cậu tàn ác rồi giờ còn tàn ác hơn và hôm nay cũng có thể là ngày bang Black bị tiêu diệt hoàn toàn dưới tay của bốn người... Back M-G là bang không dễ bị tiêu huỷ vì có rất nhiều bang khác hỗ trợ và là đồng minh..nhưng một khi cơn ác quỷ trỗi dậy thì một mình Phong cũng có thể tiêu diệt được hết thảy... _________ - Tiểu thư Thiên Thiên mấy thằng đó đến rồi. Làm sao đây?? - Một tên đàn em đứng phía sau thấy bóng dáng nhanh thoăn thoắt của bốn tên kia di chuyển liền toát mồ hôi lạnh - Người đâu hết rồi - Thiên Thiên có vẻ mặt hoang mang. Nhanh chóng cô cầm con dao đâm vào người Băng. Nếu có chết cô cũng sẽ cho Băng chết cùng. Băng kêu lên một tiếng, tay giữ lấy con dao. Máu từ bụng chảy ra không ngừng. Vết đâm khá sâu lên Băng rất đau và khó thở..hơi thở hơi ngưng lại và... * Phập * Một thanh gỗ từ sau đập trúng đầu Băng khiến cô bất động và ngất ngay tại lúc đó... * Pằng ..pằng..pằng * * Soẹt..soẹt...soẹt...keng...* Ba viên đạn trúng người Thiên Thiên. Cô ngã khuỵ và nhắm mắt ngay lúc đó. Phong vứt súng xuống và chạy đến đỡ Băng dậy Mấy tên đàn em bên trong cùng Thiên Thiên cũng được Khánh , Vĩ và Ken xử đẹp. ___________
|
Chương 101
Mảnh ghép 101 : Lo sợ... Tại bệnh viện riêng nhà Phong.... Băng đang được cấp cứu trong tình trạng nguy kịch nhất. Vết đâm ở bụng. Và vết thương ở sau lưng và đầu như không cho phép cô tỉnh dậy... Ở bên ngoài phòng chờ Băng cấp cứu Thời gian thật chậm trôi qua... Đã quá nửa ngày mà phòng trắng đó vẫn đóng kín... Một cô y tá vừa lau mồ hôi vừa chạy ra... - Y tá. Tình hình bên trong sao rồi - Lam nước mắt lã chã kéo tay y tá lại...cô y tá hập tấp trả lời rồi chạy nhanh.. - Bệnh nhân rất nguy kịch..thiếu máu trầm trọng..phải tiếp máu ngay. Tất cả đều hoang mang lo sợ... - Huhu. Chị dễ thương. Em xin lỗi..em xin lỗi...chị đừng sao nha ! - Minh Như khóc oà như con nít. Hiểu Đồng không nói gì cũng khóc theo. Chắc sau vụ này hai nhóc về tp.HCM sợ đến già... Diệp Hân và Kỷ Lam sợ hãi đến suýt ngất. Mắt cả hai đều đỏ hoe và thầm cầu nguyện.... Phong và Ken giữ vẻ mặt lạnh lùng vốn có nhưng trong tim cả hai đều đang rất lo sợ...đặc biệt là Phong...cậu đang cảm thấy tuột khỏi tay một thứ quý giá hơn cả sinh mạng của mình. Vĩ và Khánh dỗ hai cô bạn gái bình tĩnh đến nỗi cả hai không chịu nổi được nữa và cũng khóc. Có lẽ đây là lần đầu tiên thấy hai người này khóc...Nước mắt họ không đuổi nhau dữ dội mà từ từ lăn xuống... Các bác sĩ và y tá đều chạy ra chạy vào như bị anh Tào đến viếng...Đến họ cũng cảm thấy rất sợ... Họ không dám nói câu " Xin lỗi..chúng tôi đã cố gắng hết sức " trước mặt bọn Phong. Vì là bác sĩ của bệnh viện riêng nhà Phong lên họ cũng hiểu được câu nói đó sẽ khiến Phong biến thành ác quỷ ăn thịt họ ngay lập tức... Phong như điên loạn khi nhìn cánh cửa trắng đó im thít. Cậu thật sự sợ mất người con gái đó... - Thành công rồi. - Các bác sĩ bên trong thở phào nhẹ nhõm. Băng đã qua tình trạng nguy kịch sau một hồi cấp cứu Xe đẩy từ trong phòng trắng ra. Tất cả đều đứng dậy...hỏi dồn bác sĩ...( xong vụ này bác sĩ trở thành bệnh nhân nằm trong phòng chữa tai mất ) - Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch...nhưng sẽ hôn mê vài ngày. Yên tâm là không ảnh hưởng đến tính mạng... - Sao vẫn hôn mê vài ngày..các người làm việc kiểu gì đấy ?- Phong hét lên. - Chúng tôi... Mấy vị bác sĩ ái ngại và sợ sệt ánh mắt của Phong..không dám nhìn thằng vào cậu ta.. - Thôi không mất mạng là được rồi. Mọi người tiếp tục làm việc đi. - Ken phẩy tay với mấy vị bác sĩ rồi quay sang mọi người - Đi thăm Băng đã... Nghe bác sĩ nói không nguy hiểm đến tính mạng là tất cả đã vui hơn bao giờ hết rồi. Tất cả chấp nhận cho con heo Băng ngủ vài ngày nữa.... Phong không muốn đến viện nhiều lên đã cho Băng xuất viện về nghỉ tại biệt thự Devil trong khi cô còn hôn mê dài... Không ai dám cãi lời cậu lên rất nhiều bác sĩ phải trực túc tại biệt thự khu dành cho khách vài ngày đề phòng khi Băng có làm sao..
|
Chương 102
Mảnh ghép 102 : Trả vờ mất trí nhớ Qua hai ngày.... Băng tỉnh dậy. Trên đầu cô quấn một lớp băng dày. Mà nói chung chỗ nào bị thương là chỗ đó băng bó chi chít.. Băng vẫn khó thở và đau quằn quại... Cả người như tê liệt hoàn toàn. - Băng tỉnh dậy rồi sao? Mừng quá Băng ơi... - Băng ơi..mày tỉnh rồi... Lam và Hân vui vẻ ra mặt. Cười thật tươi Mấy tên con trai nghe thấy tiếng Lam và Hân cũng chạy vào xem. Băng hơi lim dim mắt và nói lạnh lùng - Các người là ai? Sao tôi lại ở đây? - Gì cơ...?? Đừng bảo mày bị mất trí nhớ giống trong phim nhé - Lam nhăn nhó - Mất trí rồi - Ken trầm giọng Phong tiến tới gần Băng chợt nghe con tim mình đau nhói. Phong cảm thấy nỗi đau dâng đến tận cổ vì đã nhẫn tâm với người mình yêu như vậy đó. Băng mất trí nhớ không khác gì giống như người xa lạ... - Cậu tránh xa tôi ra. Làm gì ngồi gần thế ! NGƯỜI LẠ - Băng cố nhấn mạnh chữ người lạ Thật sự cô rất đau lòng về những chuyện đã xảy ra giữa cô với Phong. Còn chuyện cuốn phim trong cái đĩa đó. Cô thật sự rất tuyệt vọng... Cô cũng thật khinh thường mình khi Thiên Thiên chết dưới tay người khác mà không phải dưới tay cô. Tóm lại cô thấy mình thật vô dụng... suy nghĩ đến đây cô muốn mình mất trí nhớ mãi để bắt đầu cuộc sống khác...quên được Phong ngay lập tức... ________ Bang Black M-G bị sụp đổ hoàn toàn. Đến ông trùm - tức cha của Thiên Thiên cũng phải tự tử vì mất con gái và bang bị thiêu dụi chỉ còn lại đống tro tàn... Bang Black M-G sụp đổ làm mối e ngại cho các bang dựa dẫm vào Black M-G và đặc biệt là những bang có thù với Devil Bloosthirty và Viboss _________ Dần hồi phục. Băng nhất quyết đòi đi nhưng tất cả những người trong biệt thự đều ngăn lại. Băng cũng báo cho đàn em của mình ở bang là cô đi du lịch lâu ngày để cho đàn em khỏi lo lắng nhưng tin tức trong giang hồ thật nhanh. Tức thì một vài tên đại diện của Mặt nạ quỷ đã kéo đến biệt thự Devil bất chấp nguy hiểm mà đòi vào thăm Băng.. Chủ của biệt thự này cũng để họ vào nhưng chưa được nửa tiếng đã đuổi đi...@@ Những ngày này... Băng không hề nói chuyện với bất kì ai. Cô lạnh lùng kinh khủng. Đến cả Lam và Hân cũng không thể bắt chuyện được với cô vì cô đang trong tình trạng...chúng...ta...là...người...xa...lạ...mà. Cô tự nhốt mình trong căn phòng lạnh lẽo của biệt thự...ban ngày lạnh lùng hơn bao giờ hết nhưng ban đêm...không ai biết được đã bao lần cô giật mình tỉnh giấc và nước mắt cứ thế lã chã rơi xuống vì...cậu ta * Cạch * Cửa mở ra. Uyên Nhi bước vào. Không muốn nói chuyện với cô ta nên Băng đã trả vờ ngủ... Uyên Nhi một mình độc thoại.. - Vy Băng. Cô là người con gái tốt. Không ngờ cô có thể bỏ cả tính mạng để cứu chúng tôi. Tôi cảm thấy hối hận rất nhiều khi gây chuyện với cô. Tôi quyết định rồi. Tôi sẽ buông tay anh Phong trả anh lại cho cô. Tôi chắc chắn tình cảm của tôi dành cho anh ấy lớn hơn và lâu hơn cô nhiều nhưng tôi chợt nhận ra đó chỉ là sự chiếm đoạt ham muốn nhất thời...Mai tôi sẽ sang Mĩ định cư và học đại học bên đó. Cảm ơn cô đã cho tôi biết thế nào là hối hận. À mà..cuốn phim đó không phải anh Phong phản bội cô mà là có người hãm hại..cái lần tôi bị bắt làm tay sai cho nhỏ Thiên tôi đã nghe lén được...tôi chỉ biết thế thôi. Cô đừng hiểu lầm anh ấy. Anh Phong thật sự rất yêu cô..mong cô yêu thương anh ấy như tôi và chị Tường Vy năm xưa...Tôi đi đây... Uyên Nhi hơi cúi người đắp chăn cho Băng rồi đi ra khỏi phòng... Uyên Nhi không hề biết Băng bị mất trí nhớ nên mới nói thẳng lừ ra như vậy. Băng từ từ mở mắt ra. Cô khẽ nhếch môi cười và chấp nhận sẽ tha thứ cho Uyên Nhi. Cô thật cao thượng... ( Băng : Nếu họ thật lòng thấy mình có lỗi thì nên tha cho người ta phải không t.g // T/g : Phải rồi. Điều đó chứng tỏ người đó rất cao thương..như chị Băng nhà ta chẳng hạn..nhể // Băng : Ôi em quá khen..sướng thế * cười lớn *) Hiểu được hết chuyện nên Băng thấy rất vui. Không phải Phong phản bội cô nên chẳng có gì để cô tiếp tục trả vờ mất trí nữa..nhưng bỗng nhiên cô chột dạ..khi cô bị mất trí Phong lại đối xử thật nhẹ nhàng với cô. Không cãi lời không bạo lực giống lần trước nữa... Băng khẽ nhếch môi cười đểu... - Ha..khoẻ quá. May không chết.... Băng hét lên nhưng không biết tên Phong đang ở bên ngoài lúc nào... - Cô khoẻ chưa? " A..tên chết tiệt này sao lại vào đúng lúc này cơ chứ " - Băng cắn môi nghĩ - Rồi. Cảm ơn mọi người mấy ngày qua chăm sóc tôi. Giờ tôi muốn về. - Băng cố nghiêm chỉnh giọng thật lạnh lùng - Cô nhớ nhà cô ở đâu không? - Tất nhiên là nhớ rồi - Băng bỗng nói toẹt ra và vội bịt lại mồm..- À tôi sẽ đi ở trọ... - Được rồi. Giờ tối rồi. Mai rồi đi - Phong cười nửa miệng. Hình như cậu đã phát hiện ra điều gì đó...
|
Chương 103
Mảnh ghép 103 : Bị trừng phạt vì tội giả vờ - Băng à. Dậy ăn cơm nhé - Hân vào gọi Băng. Băng bật dậy - Ăn cơm à, hê hê Hân ơi mày biết nấu cơm hả ? - Băng chêu chọc... - Băng nhớ lại rồi sao? Nhớ tên tao nữa. Ôi..- Hân định nói tiếp thì Băng chặn họng - Ờ không. Nghe mọi người gọi cô là Hân lên tôi mới gọi vậy thôi Mặt Hân xụ xuống...nói nhẹ - Thôi ra ăn cơm đi Phong từ bên ngoài đẩy cửa vào trong. Lôi xuyềnh xuyệch Băng ra ngoài nói một câu duy nhất với Hân - Hân xuống ăn cơm trước ! Băng bị Phong lôi như lôi một con vật. Cô không ngừng la hét... Phong lôi cổ cô đến cạnh hồ bơi...và đẩy cô ngã xuống đấy.. - AAAAAAAA - Băng hét lên... Phong nhảy xuống không ngừng ấn đầu Băng lên xuống khiến cô sặc nước....... - Đồ thần kinh Hứa Thiên Phong...cậu muốn giết người diệt khẩu hả...tha cho tôi đi tôi sợ rồi...AAAAAAAAAAA..HỨA THIÊN PHONG...cậu điên rồi...AAAAAAA...Sặcccc...hụ hụ... Băng vùng vẫy và la hét. Phong cười ma mị và lôi cô Băng lên - Mất trí mà nhớ được cả Họ tên tôi cơ đấy - Tôi...tôi...tôi nhớ ra rồi. Cho tôi lên bờ đi. Lạnh ! - Đây là sự trừng phạt NHẸ nhất đối với cô rồi. Dám trả giờ mất trí..tôi ném cô ra biển làm mồi cho cá giờ... - Ức...người ta....- Băng chưa kịp nói thì một nụ hôn nhẹ lên môi khiến cả thân đơ đứng giữa nước. Phong thấy Băng đơ người ra liền bật cười và kéo cô lên bờ.. Quần áo cả hai sướt sĩnh... - Con kia giả vờ mất trí. Mày đi chết đi........- Lam hét to vĩ đại quăng đũa và bát xuống đuổi theo Băng. - Mày tới số rồi...- Hân cũng đuổi theo.... - A...tao sai rồi...huhu tao xin lỗi...đừng đuổi nữa mệt rồi - Băng vừa chạy vừa cười. Vết thương vẫn chưa lành hẳn lên cô mệt..ngồi bệt xuống sàn. Mặt trắng bệch... - Băng ! có sao không?? Tao xin lỗi - Lam và Hân cùng nhau nói khi thấy Băng mệt mỏi ra mặt trắng bệch., cả hai gương mặt đều toát mồ lôi lạnh vì lo lắng cho Băng.. - Sao đầy đầu rồi.....- Băng gõ nhẹ lên đầu .......Phong ơi họ nạt tôi - Băng mách Phong... Phong đi đến cạnh Băng và hai người kia... - Nạt vợ ta là không xong đâu ? - Phong giở thói côn đồ..trừng mắt đe doạ hai người kia ( giả vờ nhé không phải thật đâu ạ ) - Huhu...mày trọng sắc khinh bạn rồi. Dám mách chồng hả..- Lam giả vờ khóc..Hân cười sằng sặc - Ẹ hèm...mày dám nạt vợ tao ? - Khánh và Vĩ đã đứng đằng sau và cùng đồng thanh từ bao giờ...hai thằng chống tay ngang hông vênh mặt lên thách thức ( T.giả : Trông...trông như hai thằng....bệnh ý // Khánh Vĩ đồng thanh : Cho nói lại 1 lần * cầm dép lên rồi * // T.Giả : Á ha ha ha...nhầm nhầm...só rỳ ) Tất cả cười tươi rồi Phong bế Băng chạy chốn hai cặp đôi kia khắp nhà. Rồi cuối cùng..cả ba cặp đôi đều đi chơi " mảnh "
|
Chương 104
Mảnh ghép 104 : Chia tay hai nhóc. - Anh Ken nè, họ đẹp đôi thật đấy - Minh Như ngồi cười - Đúng vậy, họ thật hạnh phúc. Anh Ken cũng nên tìm bạn gái đi chứ - Hiểu Đồng lên tiếng... - Đời còn dài mà hai em...- Ken cười... - Mai tụi em về HCM rồi. Buồn quá ! - Hiểu Đồng đang cười thì xụ mặt xuống. Minh Như cũng vậy... - Đừng buồn. Mai tụi anh sẽ chiêu đãi hai em hoành tráng....- Ken vỗ vai nhóc Như - Hè hè...- Hiểu Đồng và Minh Như cười đểu... __________ - Chuẩn bị xong chưa hai nhóc - Tiếng Khánh vọng vào..Minh Như và Hiểu Đồng buồn bã kéo vali ra ngoài - Xong rồi - Cả hai ỉu xìu - Hai em thích đi đâu ? - Khánh hỏi - Đi khu vui chơi giải trí nè. - Hiểu Đồng cười - Nhà hàng món Pháp nữa - Minh Như tiếp lời - Đi thôi - Khánh dắt tay hai cô nhóc ra ngoài cổng nơi bốn chiếc xe máy kiểu dáng xe đua đang đậu trước mặt... Phong chở Băng. Khánh chở Hân. Vĩ chở Lam và.. Ken chở hai nhóc... Hôm nay họ để hai cô nhóc phá thoải mái. Đốt khu vui chơi giải trí cũng được... Nơi đâu hai cô nhóc đặt chân xuống là nơi đó rộn vang tiếng cười... - Chị dễ thương ơi. Mấy chị kia cứ nhìn anh Phong kìa - Minh Như chỉ tay về phía có mấy cô gái đứng chỉ trỏ và nhìn Phong chằm chằm - Mấy người bên kia nữa. Nhìn cả anh anh Khánh anh Vĩ anh Ken...họ làm sao vậy? - Hiểu Đồng ngây thơ không nhận ra họ đang say nắng vì độ đẹp trai của bốn người Nghe vậy. Lập tức ba cô gái nắm chặt tay bạn trai mình lại và chêu tức mấy nhỏ đang mơ mộng hão huyền kia... Ken lại sánh bước cùng hai cô nhóc... Khiến mấy nhỏ kia tò mò không biết nhóc nào là bạn gái của Ken vì hai cô nhóc mới lớp 9 nhưng lại rất cao. ______________ Cả ngày đập phá và mua đồ cho hai cô nhóc. Hàng loạt thẻ ATM và tiền trong ví của mấy người kia bay dần... Sân bay.... - Tụi em chào anh chị. Tụi em đi đây. Anh chị ở lại mạnh khoẻ nhé - Hiểu Đồng cười rồi vẫy tay chào. - Em chào anh chị...- Minh Như vừa cười vừa lau nước mắt... Mấy người ở đằng sau cũng nghẹn ngào chào lại. Vẫy tay hai cô nhóc đến khi hai nhóc kéo vali vào trong...Một phút lặng im nhìn bóng hai cô nhóc khuất dạng Thế là hai cô em của Khánh và Vĩ đã lên máy bay về miền Nam. Những ngày qua họ đã để lại không ít tiếng cười cho bốn chàng hotboy. Và hơn hết cả Phong và Ken lạnh lùng như vậy mà còn chêu đùa như trẻ con...
|