Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
|
|
Chương 10
Mảnh ghép 10 : Diệt tận gốc Tiếng gió vi vu thổi khe khẽ , hội trưởng học sinh uy quyền đứng đằng sau cô, 1 tay rúc vào bọc quần, 1 tay giữ chiếc balo đeo 1 bên vai - Thích bị đuổi việc hả ? -Phong nói bằng giọng trầm , không quát lên thật to nhưng chứa đầy sự nguy hiểm nặng nề. bà cô không dám nhìn thẳng mặt hắn, chỉ biết cô đang run lên vì sợ ánh mắt giết người đó, Bỗng nhiên tiếng điện thoại của Phong reo lên làm bà cô như được cứu, gạt màn hình để nghe, giọng lạnh nhạt - Gì? - A Phong, bọn người của thằng Vũ lại đến đập phá quán bi-a của thằng Dân ạ? - Xử luôn đi - Tụi nó đông anh ạ, nó thách dám gọi anh ra, bọn em..eeem - Gọi bọn thằng Dân đến , tao đến ngay - Vâng Phong không nhìn lấy cô giáo 1 cái, nhanh chóng bước đi thật nhanh, những bước đi cùng nụ cười nửa miệng trên môi băng giá ấy Mùi điều hoà trên xe hoà vào mùi lạnh tanh khiến không gian như bị chèn ép lại, Thảnh thơi đeo headphone lên chờ tin của đàn em Xe phóng thẳng vào cánh cửa tự động của biệt thự, bước vào trong, vừa bước vào Phong vừa tháo chiếc cà vạt đen lới lỏng trên chiếc áo sơ mi ra. Chân dừng lại tại 1 người đang uống bia ừng ực không ngừng nghỉ ,chân gác lên ghế salông chúi mắt vào màn hình tivi cớ bự nhất thế giới Đốí phương nhìn hắn khẽ nhếch môi cười : - Về sớm vậy? - Uh - đơn giản chỉ 1 câu gắn gọn rồi đi lên cầu thang,thay quần áo rồi không đợi thời gian mà lái xe đi đến quán bi-a ngay, Hiểu Vĩ thấy hắn có vẻ vội vã khi thấy tin nhắn của ai đó, ( của Huyệt Dân ạ ) - Đi đâu thế? - Hiểu Vĩ hỏi - Có chút việc, ở nhà đi - Phong lạnh lùng Biết trk là hắn đi " dẹp loạn " nên Hiểu Vĩ kũng chẳng can thiệp,tuy là bạn thân hắn nhưng mấy chuyện trong giang hồ như thế này cậu không bao giờ muốn tham gia Chiếc xe phân phối của hắn lao vun vút trên quốc lộ tạo nên những vệt trắng xoá sau xe, chưa bước vào đến nói thì Phong đã nghe thấy lời đe doạ của thằng cầm đầu - Thức Vũ: - Đại ca chúng mày đâu, sao không gọi đến đây, hay nó sợ không dám đến - Đại ca chúng tao phải sợ bọn mày à, mơ đi - Huyệt Dân mạnh mồm nói lại trong khi nơi khoé miệng Dân đã có những vét máu dài chạy xuống cổ áo Đẩy mạnh cửa bước vào, Phong nạc lớn - TAO ĐÂY Tất cả đều quay lại phía cánh cửa, âm khí tràn ngập cả căn phòng rộng - Mày cũng đến đúng lúc ha, mày dạy lại bọn đàn em của mày hộ tao, chẳng tôn trọng khách chơi gì cả, bọn tao trả tiền mà còn k phục vụ hẳn hoi - Thức Vũ cười lớn. Bình thản nhìn bọn đàn em tê liệt dưới sàn nhà, bờ môi bất giác rung lên , tay siết chặt lại - Mày muốn j??? - Tao chả muốn gì, chỉ muốn dạy cho bọn này bài hk nhớ về sau là đừng tiếp khách kiểu như hum nay nữa,không thì ...hahaha- Thức Vũ cùng bọn đàn em thi nhau cười điên dại ( vào trại đến nơi rồi) *0* Phong thì bình thản như không,nhưng bọn Huyệt Dân đang cảm thấy lo sợ vì mục đích bọn Thức Vũ đến đây không phải đập phá mà chủ yếu muốn trã thù hắn. - Muốn giết tao chứ gì??? - Phong lạnh lùng nhìn về hướng # - Lâu ngày không gặp thông minh ra ha - Thức Vũ lại cười Từng câu nói chứa đầy ẩn ý, Phong kêu người đưa những người bị thương ra ngoài còn lại ở trong,ai đã chết thì mang đi thiêu. đối với hắn, chung thành thì hắn lo tang chu đáo còn phản bội thì chết không được chôn - Chuẩn bị xong chưa - Thức Vũ hất mặt về phía Phong K đợi câu trả lời, " Tách" Thức Vũ ra hiệu cho đàn em xông vào, những con thiêu thân lâm trận, tay cầm đủ mọi thứ vũ khí để triệt tiêu đối phương,1 đám hỗn chiến xảy ra trong căn phòng bi-a rộng,All người của hắn cũng chống chả - Không cho thằng nào chạy thoát - Phong rít lên, mái tóc khẽ lay lay theo tốc độ hắn chạy -vâng anh Phong lao vào, 1 con quỷ khát máu đang trỗi dậy ,không thật mạnh mẽ, chỉ lướt nhẹ qua,hàng loạt người của Thức Vũ đo sàn cùng máu, - Anh Vũ , cẩn thận Tên đàn em của Vũ hét lên khi thấy người của hắn vớ mấy quả bi-a đáp. Một quả bi-a số 9 đáp trúng mặt Thức Vũ với 1 lực không hề nhẹ,khiến Thức Vũ kêu đau oai oái, ôm mặt nhăn nhó,lại thêm 2 quả nữa lần lượt vào trán.khiến trán của Thức Vũ sưng bầm dập - Thằng bỉ ổi chơi bẩn - Thức Vũ 1 tay ôm mặt 1 tay chỉ về hướng tên đã đáp trúng mình mà la lên - Hahahaaaaaaa- Đàn em của Phong cười sảng khoái khi thấy tình trạng bê thẩm kủa Thức Vũ hiện giờ, trông mắc cười quá đi Phong cầm gậy bi-a phang mạnh vào người của đối phương 1 cách không thương tiếc, theo phản xạ tự nhiên , hàng loạt tiếng kêu la vang lên, máu ứa ra và hàng loạt lại nằm xuống đất " nghỉ ngơi" Máu loang ra nền nhà, văng tung tóe lên tường, lên bàn bi-a rồi các ngõ ngách,nhuốm 1 màu đỏ tươi,tanh nồng Chiếc áo sơ mi trắng của Phong cũng ngã màu thành màu đỏ, đám ng` kia lả hết chỉ còn Thức Vũ vẫn cố chịu đựng mà hét lên - Đứng dậy hết cho tao!!, toàn 1 lũ vô dụng chỉ còn lại vài tên la lói giữa cái chết và cái sống.Phong vứt gậy bi-a xuống đất thật mạnh,tiếng gậy chạm đất vang lên nghe bi thảm và rùng mình, đôi mắt của hắn hiện lên những tia lửa đỏ - Đụng đến tao là phải chết, chũng mày nghĩ sao mà muốn giết tao ??? - Ngão nghệ bước đi - Mua xăng về đây, thiêu rụi cái quán bi-a này cho anh !! Hắn tung bật lửa cho Huyệt Dân rồi lên xe đi thẳng.- Diệt tận gốc - Hắn nhếch môi cười nhạt nhẽo,1 tay lái vô-lăng còn 1 tay chống vào thành cửa xe Một quán bi-a nổi tiếng đã tan thành khói,mùi khói bốc lên khét cả 1 vùng rộng, và rồi tất cả chỉ còn là dĩ vãng, 1 quán bi-a đã ra đi vì " bỏng nặng " Về đến nhà, Phong bước lên phòng, cởi nhanh cái áo sơ mi ướm màu đỏ vứt vào thùng bạc to đùng rồi đốt cháy.. Mở của phòng tắm,xả nước thật mạnh, xua hết mùi tanh nồng trên cơ thể như chưa hề có chuyện gì xảy ra, ngã người lên đệm dày rồi lao vào giắc ngủ với nụ cười nham hiểm
|
Chương 11
Mảnh ghép 11 : Hotboy chuyển lại lớp - Học đi con - Vâng con đang học mà Băng ẻo lả bước ra bàn học,ngồi đọc kinh sử Lật từng trang vở, học từng bài 1, thời gian cứ trôi, đồng hồ kêu tích tắc , Băng chìm vào giấc ngủ ... ... ... - Xin lỗi cô em đi học muộn, ( đệ nhất đi học muộn rồi ) cho em vào lớp được ạ- Băng vừa nói vừa thở hồng hộc như mắc bệnh sắp chết. Cô giáo nhìn Băng mặt hình sự khi nó đi trễ giờ quá 30 phút.Cô mỉm cười ( cười đểu -_-) Băng tưởng " bở " cô cho nó vào lớp, liền chạy vội vào - Cô kia, ai cho vào hả? - Dạ, - Băng nghoảnh lại nhìn cô giáo - Ở đây không rơm rạ gì hết, ra ngoài đứng học lun cho tôi, sắp hết tiết rồi còn học làm gì nữa Nó mếu máo khi nghe volume kịch thụt của cô khiến tai nó rộn vang lên vì bị đàn áp quá mức chịu đựng, thế này thủng màng nhĩ dễ như chơi Băng thấy tiếc vì tối qua ra sức học thuộc bài để hum nay trã bài cũ thể hiện bản thân,nào ngờ..đổ hết xuống suối ... ... .. Tiết 2 - Học xong tiết 1 các em cảm thấy thế nào - Cô giáo hiền hậu cười vs học sinh ''yêu mến " của mình - Mệt. - Buồn ngủ. - Mỏi. - Chả ra gì. - Muốn về. ..... - Thôi các em không bàn tán nữa, cô có bất ngờ dành cho các em - Lại bất ngờ, toán nâng cao chớ gì ??? - tiếng hs bàn tán - Thôi nào các em!! Hôm nay có 2 bạn lớp bên chuyển sang lớp ta, mong mọi người nhiệt tình ủng hộ giúp đỡ 2 bạn ấy trong công việc học tập - Lại chuyển hả - girl 1 - Ai vậy ta, tao biết bên lớp đó có anh Hiểu Vĩ là hotboy đình đám của trường không kém gìa Phong lớp mình đâu nha. Mà hai người họ còn là bạn thân với nhau nữa chứ ! - girl2 -Mong là anh Vĩ chuyển sang đây thì vui - girl 3 _ Trai hay gái vậy cô ?? - Boy 1 - Trai - girl - Gái - boy - Ai bảo vậy, gái đấy - boy - Im hết coi - Cô giáo lên tiếng trấn an lũ này Phe con trai cứ khẳng định là con gái và ngược lại. - Cả lớp sai hết rồi- cô nói tiếp - HẨ,, thế..thế..Gay hay Less sao? - không phải less đâu, gay chúng bây ạ - Boy - Em này nói tầm bậy không à, 2 bạn, 1 nam 1 nữ, được chưa??? Cả lớp À rồi Ồ như hiểu được vấn đề. Từ ngoài bước vào trong 2 con người hoàn toàn khác nhau, đám con gái cứ thi nhau hò hét lên vì IDOL của bọn họ đang đứng trước mắt, - WoW lớp mình có đủ 2 hotboy khối 11 rồi nè, vui quá, hạnh phúc quá---( chịu chêt *0*) Băng nghe vậy mà mắc ói, thấy thật kinh khủng, Băng đang cười, không phải lớp có thêm 1 hotboy mà là cô bạn thân của nó cũng chuyển sang, cùng Hiểu Vĩ luông ( bọn này có bàn nhau không ta mà trùng hợp vậy nhỉ) Hiểu Vĩ thật hòa đồng, mới chuyển sang mà đã nháy mắt mấy bạn nữ trong lớp làm hồn mấy bạn bay hết, bác bảo vệ kê bàn cho 2 người( vì hết bàn rồi phải kê vào chứ, còn bàn thì Băng nhà ta chả phải ngồi cùng Phong đại ca đâu ) Hiểu Vĩ và Kỷ Lam ngồi cùng bàn nhau cạnh Phong và Băng,khác dãy. Lý do Hiểu Vĩ không học bên lớp này cùng thằng bạn thân Phong và lớp này còn là lớp đẳng cấp nhất trường nữa vì cậu bị sét đánh trúng tim một cô bạn bên lớp kia...và cô bạn ấy chính là .... ( Thời gian sẽ trả lời tất cả ><) ... ... - Hai người làm ơn im giùm đi để người ta còn học- Băng nhăn nhó nhìn Kỷ Lam và Hiểu Vĩ, 2 người họ đang cười như trúng tà vì đọc truyện tiếu lâm, không chịu nổi được tiếng cười này, Băng hét lên. _ IM ĐI ( cùng lúc Băng nói IM ĐI là cô giáo đang : Có cần cô nói lại không ? ) Cô giáo nhăn mặt nhìn nó quát: - Vy Băng, em muốn làm loạn lớp sao, tôi đang giảng bài bảo tôi im đi là ý gì?, không muốn học thì mời cô ra ngoài,- Cô giáo tức giận. Mặt đỏ phừng phừng - Em không bảo cô - Băng e dè - Ngồi im đi, học thì học không học thì thôi. - Vâng Băng căng thẳng úp mặt xuống bàn bực bội, quá bực, mặt nó đỏ ửng. Không muốn cãi lại sợ cô giáo nói mình hư @_@ .. ...
|
Chương 12
Mảnh ghép 12 : Thiên tài ăn kem Tan học Sân trường đông như kiến...Tiếng hò hét trong sân trường giữa cái nắng chói chang xuyên vào da thịt Băng và Kỉ Lam dăt nhau đi lên lớp học của M,K, chen chúc trên cầu thang bận bịu, " cái trường quái dị nhìu tầng mà k làm cái cầu thang máy @_@ " - Suy nghĩ của Lam Cuối cùng cả 2 cũng lên đến lớp M.K. lớp ở tận cuối dãy tầng 4, thầm thương cho đôi chân anh M.K phải mài rũa từng ngày, thôi coi như là tập thể dục vậy, chứ đi từ sân trường đến lớp hk cũng phải cây số chứ ít đâu ( sd biện pháp nói hơi quá ^^!). Gió thoảng hơi mát.mùi hoa phượng phang phảng qua ngào ngạt, Từ lan can vịn tay nhìn xuống dưới ai mà sợ độ cao chắc ngất tại trận luông :)) Haizz, kết quả là chạy thục mạng như vầy mà không thấy người cần tìm đâu, chắc chết mất, Băng ngao ngán vì công sức của mình off line hết, - Hay ảnh xuống dưới rồi- Lam nhìn con bạn thân thấm mệt - Sao xuống nhanh quá vậy? - Băng thở dài - Ờ để tao phone cho ảnh xem sao ? - Ừh nhanh lên ---- - Anh nghe này em - M.K trả lời điện thoại - Anh xuống sân trường rồi sao ? - Uh anh đang ở bãi đỗ xe khối 12, em xuống đây! - Ờ vâng anh, bọn em xuống ngay ... Kết thúc cuộc đt nhanh, 2 đứa lại lên dây cót chân chạy thục mạng xuống cầu thang, Khu để xe và sân trường cũng đã vắng học sinh, ( vì trường vip hs toàn ô tô xe máy cả với nhau nên bãi để xe rất rộng, trẽ con không biết đường thì tỉ lệ lạc rất cao) Nhìn thấy M.K, cả 2 cũng đồng thanh - Anh - Hello - M.K vẫy tay chào - Anh xuống sao nhanh vậy, bọn em lên tìm chả thấy đâu, mệt chết người rồi - Băng nũng nịu - Uh, đánh trống anh xuống luôn mà, giờ thì đi ăn kém nhé - M.K cười, bước ra xe rồi vẫy tay 2 bọn nó lên xe - OK - cả 2 đồng thanh sung sướng, cả 2 sướng như phiên tòa xét xử vô tội , giữa cái nắng chói chang như vậy ăn kem là giải pháp hữu ích nhất vào thời điểm này Trên chiếc xe BWM sáng loáng màu ánh kim, M.K lái xe nhanh chóng mất hút sau trường vĩ đại. lượn lạch uyển chuyển qua hàng xe cộ tấp nập trên đường,xe dừng lại trước quán kem to khủng khiếp, sang trọng thì không cần nói cũng biết Dắt tay nhau vào trong, nhân viên phục vụ nở nụ cười tươi rói nhìn cả 3, ng` trong quán cũng ngơ ngác trước sự xuất hiện của HOTBOY, đẹp quá !! Có 1 sự mát mẻ dễ chịu trong quán tạo ra, chỉ có quầy chứa kem là có lợp mái che còn đâu xung quanh đều được che phủ bởi ô khổng lồ hoặc cây cảnh, giữa quán còn có 1 đài phun nước đẹp mê hồn đèn nhấp nháy xung quanh mép đài phun lộng lẫy tạo nên 1 không gian thiên nhiên rất hấp dẫn Cứ mải ngắm cảnh mà quên mất chị nhân viên đứng trước mặt - Quý khách dùng gì ạ ?- Chị nhân viên nói từ tối nụ cười tươi, trên tay cầm 1 sấp giấy và 1 cái bút. Băng nhìn Lam, Lam lại nhìn M.K - 2 em thích ăn gì thỳ cứ gọi, anh trả tiền, cứ thoải mái đi - M.K chống tay nhìn về phía quầy kem - Ok anh, thế thì tụi em không khách sáo! - Băng nháy mắt Lam, cô bạn cũng hiểu ý nó và - Yeah !! - Quán chúng tôi có rất nhìu loại kem ngon đặc biệt và nước uống giả khát, mời quý khách chọn - chị nhân viên trao cho Băng và Lam menu Băng và Lam bắt đầu điệp khúc " Nổi loạn " (Băng xong đến Lam nhá) - Kem dâu - Kem sô cô la - Kem fanny - Kem buffet - Kem newzealand - Kem Hamy Sophie - kem lampone (kem mâm xôi) - kem hạnh nhân - Kem Paris gautex - kem Snowball .... M.K nhìn qua nhìn lại 2 bọn nó, đứa thì cắm đầu vào menu đứa thì lấy tay chỉ từng vị kem 1 mà đọc... - Dã man quá không?- M.K nhìn chị nhân viện ghi ghi chép chép nhanh như tên lửa mà choáng. Chị nhân viên này mà không nể độ handsome của M.K chắc đã cau có bảo hai người này đọc chậm thôi rồi - Kem Lò Đúc - kem xưởng - kem mít tố nữ - kem thủy tạ - Kem chua Newzealand - kem xôi Hai Bà trưng - Kem dừa ( Hơn sinh vật lạ rồi 2 bà trẻ ơi !!!!) - Không uống nưỡc à - M.K chêu - À đấy, quên - Băng cười, M.K rụng rời chân tay vì cô - Cho em thêm nước dâu, nước xoài dầm, sinh tố cam, cafe sữa đắng, chè bưởi - Băng hớn hở - Đợi chị ơi, còn thêm kem ly,trà sữa trân châu với cả cốc tai nữa - Lam đệm - Hai...hai...em.... - M.K ấp úng nhìn " 2 sinh vật " - Sao anh - Lam rời mắt khỏi menu cười nhìn mặt M.K ngơ ngác - Ờ không sao, các em cứ tự nhiên, ăn tiếp đi ( trời ông này còn ăn tiếp đi mới sợ chứ ) - anh không gọi j sao ? - Băng nhìn M.K - Ờ cho anh ly cafe là ok! - Hi! chị ơi thêm 1 ly cafe cho anh này giùm em nhé ! CHị nhân viên hoa mắt vì số lượng 2 người họ gọi bằng cho 20 người ăn mất Ăn hết đống kem này chắc 2 người này cổ họng đóng băng vì lạnh, ruột thành đá vì chứa chất quá lạnh mất => tốn tiền cấp cứu - Hàizz có ít quá không, hay gọi thêm - Lam nhìn Menu rồi nhìn sang con bạn đang ngồi chờ kem bày trước mặt - Ăn tạm đi- Nó cười ( trời, ăn tạm đi mới kinh chứ ) M.K nhìn cả 2 mà thầm nể phục 2 con heo - Ăn kem phải thế! - Lam tách tay - Chuẩn - Băng gật gù ĐÚng là tư tưởng lớn gặp nhau M.K lắc đầu nói - Gọi nhìu 1 lúc như vậy không ăn kịp chảy nước thỳ sao?? - Anh yên tâm, tụi e ăn là không bao giờ có chuyện " bi hài" đó xảy ra được- Băng cười đắc ý Đây cũng chính là câu trả lời của Lam Phải đến 6 phục vụ mới đem 1 lúc số kem của nó và Lam gọi ra được. Không ai chê nhìu, chỉ là quá nhìu thôi *0* Trong không gian mát lạnh, 2 con người đang thi nhau xử lí số kem trên bàn 1 cách ngon lành khiến ai đó phải sợ đi kèm ngưỡng mộ and bái phục - Không buốt à? - M.K nhâm nhi ly cafe và hỏi - Bình thường ạ - Băng không cả ngẩng đầu lên mà tl luôn - Ông ạ - Lam vớ phải cục kem to lên nói Không ạ thành ông ạ đây -Chỉ sau 1 thời gian ngắn, số lượng kem trên bàn vơi hết và hết sạch.tất cả đã được tiêu hủy =>1 bãi chiến trường với nạn nhân là những ly kem cốc kem.. - Haaaaaa, lo quá - Băng và Lam cùng hét to lên vuốt bụng mình Cả quán nhìn về phía nó và lắc đầu khâm phục 2 con heo tái xuất giang hồ Ăn xong hết, M.K cũng đã nốc cạn ly cafe, M.K chìa cái hộp hình chữ nhật màu hồng ra trước mặt 2 người, cười nói - Tặng 2 em - Gì thế ạ? - Băng ngẩn người - Gì thế anh ?- Lam - Mở ra xem đi ! Lam cầm lấy và mở vỏ bọc bên ngoài ra, Băng cũng ngó ngó xem bên trong là thứ gì mà sao M.K bọc cẩn thận thế này Chiếc hộp hcn màu hồng mở ra, đập vào mắt 2 người là 2 chú dế xinh màu hồng nhạt màn hình cảm ứng đẹp ơi là đẹp - Điện thoại sao anh? - Lam e dè nhìn M.K - Sao..sao - băng ấp úng vì chú dế này mắc tiền lấm - Ừm là điện thoại đó, a biết Băng k dùng nên a muốn tặng cả 2 em, thế là có đt dùng rồi, sau này có gì pm nhau dễ hưn chứ sao , của 2 em giống hệt nhau nha, cẩn thận nhầm, anh lưu luôn số anh trong danh bạ cả 2 rồi đấy Giừ mới để ý 2 chú dế này giống hệt nhau thật, vỏ bọc hình doremon màu hồng thật ngộ nghĩnh - Cảm ơn anh nhưng nó mắc lắm, em không nhận đâu - Băng từ chối và nó cũng không thích dùng đt, nếu nó dùng là mẹ nó sắm cho ngay, mặc dù có sắm kũng không được đt V.I.P thế này - Anh tặng cả 2, không nhận sao được? - Nhưng..em - Không nhưng gì hết, anh tặng phải nhận không anh giận luôn đấy - Ờh, thế em cảm ơn a vậy Băng và Lam nhận lấy dế xinh của mình rồi cùng nhau Tách 2 kiểu cả 3 người, 1 kiểu cho đt Băng, 1 kiểu cho đt Lam ... M.K tính tiền, ra khỏi quán 2 người không quên nhìn lại đống chiến trường mà 2 người bày ra, thật kinh khủng, đó là mốc lịch sự cách mạng chống khát bằng cách ăn kem của 2 người Băng nhăn nó thầm thán phục mình.
|
Chương 13
Mảnh ghép 13 : Tham thì thâm Về đến nhà, Băng bật tivi lên xem phim và cũng chuẩn bị đi học ngoại khóa ở trường luôn .. .. Tích tắc....Tích tắc....đồng hồ điểm time 2p.m Băng vẫn cứ mải mê xem phim mà quên mất mình phải đi học ngoại khóa ở sân vận động của trường, đi muộn là quét sân vận động 1 tuần, nghỉ ( dù phép hay không ) thì quét 2 tuần thật sạch vì thế lên chả học sinh nào dám nghỉ dù ốm đau ( lệ kì quái ) Học thể dục và quan sát ngoại khóa không quá quá quan trọng và cần thiết nhưng yêu cầu rất cao, học cái này chỉ tổn cho cơ thể tiết ra mồ hôi và tốn sức lao động chứ không tăng dk IQ cho bọn này Thấy đt rung rung nhưng không thèm để ý, nhìn lên đồng hồ treo tường mới sực nhớ ra điều quan trọng sắp tới. vớ lấy điện thoại thấy 6 cuộc nhỡ của Lam, nó bối rối tắt tivi và thay bộ đồ đồng phục thể dục và lên xe đạp điện mà mẹ mua cho hôm qua phóng bạt mạng đến trường, đến trường rồi lại phải chạy bộ 1 quãng đường khá xa đến SVĐ, Băng chạy như vận động viên maratoong với quãng đường 300m, thẩm rủ người thiết kế ngối trường này sao mà dã mang con ngang vậy,hơn cả lâu đài " Ít ra cũng phải chuẩn bị xe bus trong trường chứ " Tại SVĐ - Giờ thầy điểm danh sĩ số lớp nhé - tiếng thầy giáo nói to ( điểm danh theo hàng ) Hàng 1.. - Bảo Nhi - Có ạ - Chiêu Hân - Dạ có - Minh Hải - Có - Anh Thư - Có - Tường Dy - Có - Thiên Như - Có - Hiểu Vĩ - Có - Kỉ Lam - Có ạ - Thiên Phong - Có - Vy Băng... ( im lặng ) Không thấy trả lời, thầy gọi lượt nữa - Hạ Lý Vy Băng có không? - Dậ..dạ..có..có- Băng thở hổn hển - Em đến muộn đúng không ? - Thầy nhìn nó phán xét - Dạ không ? thầy hiệu trưởng vừa nhờ em 1 việc nên em ... - Thôi em vào hàng đi! - Vâng ( tài năng táng phét của Băng bắt đầu lập ních và lên level vùn vụt) "ngoại khóa cái khỉ gì chứ, trời thì nắng chết người bắt học sinh đứng đây hứng nắng, có mà giết người à "- Băng bực bội vì trời nắng càng gay gắt hơn, mồ hôi các cô ấm cậu chiêu đang phun ra như mưa phùn rồi. Lam chạy ra chỗ nó hỏi thăm ": tao tưởng mày nghỉ luôn thì cái SVD này sạch nhất quả đất trong các trường rồi còn gì nữa - Mày định chêu tao hả mày?- Băng lườm Lam Hai người chêu nhau đánh nhau loạn xạ lên - Hai chị muốn viết bản kiểm điểm không, liệu học hành cho hẳn hoi đi chứ - tiếng thầy giáo đằng sau khiến cả 2 giật bắn mình - Á, dạ không - đồng thanh - Về hàng đứng hẳn hoi - Thầy quát - Vâng thầy " học cái gì đây trời, nãy giờ toàn đứng quan sát trời mây và tập mấy đường cơ bản " NÓNG QUÁ - tất cả thi nhau nói, đến ông thầy giáo còn phải lau mồ hôi liên tục mà không cho học sinh giải tán luôn ừng đi, ai ai cũng lau mồ hôi lấy đểm liên và tiếp,những từ giấy ghi chép báo cáo cũng trở thành quạt của tụi nó, cả lớp đều mệt lử, kêu trời van đất. " thế này thỳ sống làm sao qua ngày mai " Con người lạnh lùng ấy cũng không chịu đựng được cái nóng quá mức này, khẽ môi rung lên - Nghỉ hết đi! Giọng hắn lạnh lùng phá tan cái nóng nực, cả lớp sung sướng reo lên trước mặt ông thầygiáo, tung giấy bút lên không trung để " ăn mừng ", ông thầy đỡ không kịp, cả lớp nghe hắn như nghe mệnh lệnh của thiên chúa, " răm rắp làm theo" đó là mỗi người 1 ngả, về nhà bật điều hòa giải nhiệt,Thầy giáo cũng phải pó tay chịu trận không dám nói lại hắn không thì mới 34 tuổi thôi nghỉ hưu là hơi sớm so vs độ tuổi quy định của nhà nước - Ôi ! a Phong đúng là vừa đẹp trai, oai phong mà còn thấu hiểu được nỗi khổ của mọi người nữa - girl 1 - Anh ấy như thiên thần xuống trái đất vậy - girl 2 tiếp lời - Càng ngày em càng cảm thấy yêu anh, anh Phong của em - girl 3 ( Của t/giả nữa chứ @@ ) ... ... ... Hàng loạt tiếng súng nổ bên tai Băng với Lam, học sinh lớp này ngày nào cũng được ngắm hắn lên nghiện mât rồi - Trời, tao có uống bia rượu hay bị say đâu mà tao cảm thấy măc ói thế này - Băng nhìn Lam cười đểu khi nghe thấy những tiếng ca ngợi hắn của girl trong lớp - Tao cũng vậy nừ, bọn này gứm quá - Lam ----- Tại biệt thự họ Hoàng - Con chào 1 bác - Băng & Lam tưởi rói chào 2 người đứng tuổi trước mặt - 2 cô là ....- người phụ nữ chỉ tay vào 2 người - Dạ thưa bác chũng cháu là bạn của M.K, hôm nay rảnh chúng cháu đến chơi nhà ạ. M.K đâu bác - Lam nhanh nhẹn - Ờ, cậu chủ trên lầu, để tôi lên gọi cậu chủ xuống - Người phụ nữ ấy lễ phép khiên cả 2 ngơ ngác ( vì sao ngơ ngác tý biết ) Hai người chăm chú nhìn không gian phòng khách của nhà anh, đâu đâu cũng thấy hoa lan và đèn chùm, màu chủ đạo của căn biệt thự là màu vàng ấm cúng. Từ trên gác, 1 người con trai nhẹ bước xuống bậc cầu thang rộng, bận trên người là quần short kẻ ca rô và áo phông rộng thùng thình theo phong cách trẻ con thời nay Có lẽ anh vừa gội đầu xong lên tóc vần còn vương lại vài sợi ướt ướt lăn trên má. - Chào 2 cưng của anh - M.K cười híp mắt - Chào anh - Đồng thanh M.K dẫn 2 người ra khuôn viên nhà chơi, khung cảnh hiện ra trước mắt toàn là màu đỏ của hoa lan và chuông gió bằng bạc trắng treo trên xích đu và cành cây, gió thổi chuông gioa kêu nghe thật vui tai Chắc hản M.K rất thích hoa lan đỏ.Mùi hoa lan thơm đến nỗi siêu lòng Ngồi xuống xích đu, Băng như nhớ ra điều gì đó - À anh này, vừa nãy có 2 người chạc tuổi 45, họ là... - À, quản lí nhà anh ý mà, sao không em - M.K nhanh chóng trả lời - Ra là thế - Băng nhìn Lam, Lam gật gật đầu theo nó - Mới đầu em với Băng tưởng 2 người đó là 2 bác cơ, thảm nào người phụ nữ đó lễ phép gọi anh bằng cậu chủ thê - Lam nói - Ba mẹ anh đi công tác cả tuần này đã về đâu - M.K nói tiếp - Vâng, giờ bọn em mới biết , đã bao giờ vào nhà anh đâu - Lam nói Băng tò mò đi xung quanh khuôn viên tham quan, thấy cây lựu to vĩ đại mà quả xai chĩu chít, Băng cười cười với M.K rồi Nói - Em hái nhé anh! - Ok, em thích hái bao nhiêu cũng được Băng cười và kéo cả Lam ra hái cùng - Em hái ăn à, thế thì cẩn thận nhé - M.K nói đầy ẩn ý, lắc đầu cười - Vâng, em biết rồi - Làm sinh tố lựu chắc ngon đấy - Lam ra ý kiến - Ờ ý kiến này hay nè - Băng tách tay cả 2 cùng ham hố vặt gần trụi cả cây lựu to ấy, chuyển số quả lựu hái được về cái bàn bằng gỗ lim cạnh cây thông giả. Băng ra ý kiến là lột hết vỏ ra đã rồi đựng vô đĩa tý nữa lấy thìa xúc ăn, cho đó là ý kiến độc đáo, Lam ok ngay và cả 2 bắt đầu thi hành nghề - Cười cái gì ? - Băngnhăn nhó nhing M,K khó hỉểu, M.K nãy giờ cứ cười ẩn ý hoài à, khiến 2 người nghi nghi chuyện j đó, - Tý nữa bọn e cho ai xái, không cần cười ủng hộ vội đâu - Lam chêu chọc - Anh không dám ăn đâu - M.K lại cười - Sao không dám - Lam hỏi cho đỡ chán mồm chứ cô nghĩ lời nói này của anh là chêu rồi. Nhưng anh lại không nghĩ vậy... - Thì ăn của bọn em nhỡ may hết bọn em xông vô uýnh chết anh thì sao ? ( lý do why M.K không ăn và cười hoài vậy tý nữa biết ) - Cười gì mà cười lắm vậy, bộ anh bị bệnh rồi hả? Sáng anh uống thuốc chưa ? - Băng nhăn nhó và nói với giọng chêu chọc khi M.K cứ nhìn 2 người bóc vỏ lựu. - À anh không, thuốc thì uống rồi.He He. Em cứ tiếp tục đi ! Đợi 2 người bóc xông hết đống lựu này và bày bĩa trên đĩa thật bắt mắt, M.K mới duỗi thẳng chân ra, chẹp chẹp lưỡi, khoanh tay vào ngực rồi nói - Trước khi 2 em ăn thì a nhbáo trước đây là lựu cảnh không ăn được nhớ ! - M.K nói như búa đập vào đầu 2 người vậy - Thôi anh đừng đùa, thấy lựu bọn em ngon quá anh không muốn cho bọn em ăn chứ gì - Băng bĩu môi - Ừ đúng - Lam - Thế 2 em ăn bị gì anh không chịu trách nhiệm đâu à nha! Mặt 2 người đang sáng trưng bỗng lại tối sầm lại, đấu tranh tư tưởng " Hứm. lựu này àm bảo cảnh không, chắc lại chêu rồi, không thể tin tưởng được " - Băng nghĩ "Nhưng sao mùi hương và hình dạng y như thật vậy, chắc lựu thật chứ không phải cảnh đâu, hay anh Khanh lại thử mình rồi " - Lam " Haizz, nếu không ăn thì phí công ngồi bóc suốt từ nãy , kệ thôi " - Băng cười '' Ăn xong rồi tính sau, cảnh cũng được "- Lam --- - Hội trưởng, trường chúng ta vừa nhận thêm 1 học sinh chuyển trường, đây là hồ sơ của học sinh đó - Một học sinh nam bẽn lẽn cúi đầu trước hắn,người mà mình gọi là hội trưởng Ánh mắt hắn không dời khỏi màn hình máy tính, chút tia sáng của màn hình máy tính đủ để nhìn thấy đôi môi hắn rung lên - Tên ? - Dạ, Dư Thiên Thiên Nghe thấy cái tên này, hắn đôi phần khó chịu - Để hồ sơ cô ta ở đó, rồi ra ngoài - lạnh lùng - Vâng, thưa hội truỏng Cậu học này bước ra đến cửa thì hắn nói vọng lại - Chú ý đến cô ta. Tôi nghĩ cô ta đến đây có mục đích riêng chứ không phải học. Ok nhận cô ta.. - Vâng ạ, xin phép em ra ngoài Cánh cửa đóng chặt, trên môi hắn nở nụ cười bí hiểm Dư Thiên Thiên - Fc Hứa Thiên Phong bên trường Lữ Thuận, dù học bên trường đó nhưng lần nào cũng ghé qua trường này để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hắn nhưng đó chỉ là cái cớ để sang trường này. Ẩn bên trong đó là một mục đích khác đáng sợ hơn... Cầm tập hồ sơ của nhỏ Thiên trên tay, vứt thẳng vào sọt ra, cười lạnh lùng rồi tiếp tục đăm chiêu vào màn hình máy tính .. ^^ - Ui da đau quá, chết mất, huuu cứu em với - Đau quá, không chịu nỗi nữa rồi - Tránh ra - Mày tránh ra đi, nhường tao vô trước - Không, tao vô trước, mày chịu khó lên tầng đi - Không, tao vô trước ..............Hu........Hu...............Hu........... Hai đứa con gái đang tranh nhau cái W.c gần nhất có thể M.K đứng nhìn bãi chiến trường 2 tụi nó tạo ra, hạt lựu, vỏ lựu vương vãi khắp nơi khi chúng vừa ăn vừa chơi ném nhau - Đã bảo rồi không nghe - M.K cười lớn nhìn 2 tụi nó đau khổ, mặt tìm bầm vào, Kaa...kaa. M.K cho người dọn sạch chỗ đó và anh ngồi ngắm cảnh ......... Giải quyết xong, mỗi người nằm 1 nơi nghỉ ngơi vì cái bụng bị anh tào đuổi, may không đi viện cấp cứu đấy ^^ - Tại mày sui tao ăn đó - Băng vẻ mặt hình như nhưng thật ra nó đang đùa - Ai bảo mày chỉ tao hái chi ? - Lam nhăn nó không kém Ha.....Ha.........Ha........ cả 2 cùng cười. Vào nhà thấy 2 người đang iên vị dưới sàn nhà, M.K đến gần lắc đầu cười, và châm chọc - Ăn nữa không, cây nhà anh còn nhìu lắm !! Băng tròn mắt nhìn M.K còn Lam nhắm tịt mắt vào và chuẩn bị..... - K...........H..........Ô.........N.........G Cơn thịnh nộ bắt đầu nổi lên, cả 2 ngồi dậy , kẻ cầm đầu kẻ túm tóc M.K đánh túi bụi, - AAAAAAAAAA tha cho anh, anh làm gì đâu - M.K la oai oái - Không làm gì mới phải đánh, đánh tiếp - Băng nhìn Lam nói hùng hổ - Đánh chết thì thôi - Lam cười dã man - Lựu cảnh mà cứ để người ta ăn mà không ra can là sao ? - Băng vừa đánh vừa nói - Anh nói rồi ai bảo không nghe - M.K né - Thì........ - Ai bảo tham ăn làm gì? - M.K đứng dậy và chạy đi không quên để lại lời châm chọc 2 người - Anh nói ai tham, đứng lại đó không được chạy - Băng hét lên và đuổi theo - Đứng lại - Lam cũng đuổi theo, mỗi người đuổi 1 đường - Hahaaaa không đuổi được anh đâu 2 cưng - M.K vừa chạy vừ lè lưỡi chêu 2 người - Đứng lại - Lam la lên - Tên kia, ta mà băt được mi là mi khốn đó - Băng cười ha hả như phải bệnh Cuộc rượt đuổi cứ liên tục đến khi ** Rầm ** AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...........................Ui da Băng và Lam đâm vô nhau cũng ngã xuống sàn nhà......... M.K tiến lại gần và đứng khoanh tay trk ngực cười. Không đỡ người ta dậy thỳ thôi còn đứng cười thật là mất lịch sự ....... 2 người lồm cồm bò dậy xuýt xoa, anh tào lại không tha khiến cả 2 chạy điên loạn vào wc ( khổ 2 pà nài tóa ^^)
|
Chương 14
Mảnh ghép 14 : Làm quen... Giao lưu ... Kết bạn ... Hãm hại Phố vắng cơn mưa rơi ngang thêm se lạnh căn gác nhỏ Ánh mắt cô đơn xa xăm như đang soi tìm theo bóng ai Từng dòng thư đầy yêu thương dành trao Chỉ viết giấu riêng ình Phải chi trong tim anh lúc này cũng nhớ em. Ký ức những giây phút đầu khi đôi ta gặp nhau chốn nào Khoảnh khắc dấu yêu bên anh dâng lên ngập tràn trong trái tim Và còn thật nhiều thêm bao kỷ niệm Em sẽ giữ riêng trong lòng Một góc nhỏ cho anh mãi trong đời..... Băng vừa nghe nhạc vừa rêu rao hát theo lời bài hát. - Mày đi đâu thế này ? - Lam hỏi nó vì tò mò không biết nó định đi đâu khi thấy Băng đeo balo trên vai mà đi về hướng nhà mình - Tao đi về còn đi đâu ? - Băng tỉnh bơ - Sao về lại đi lối nhà tao ? - Lam chưa hiểu - Á quên, tao nhầm đường - Giờ Băng mới nhận ra mình mải mê hát đến nỗi quên cả đường về. - Mày đúng là điên , tiện tao đi xe tao chở mày về nha - - Ok - Băng cười xòa ............. Tối.... Hnay được M.K tặng cho chuông gió thật đẹp, Băng treo lên khung cửa sổ trong phòng , ngắm chuông gió mỗi ngày Băng cảm thấy thú vị sao sao ấy. Chìm vào giấc ngủ muộn, tiếng chuông gió bị gió thổi cứ kêu keng keng khiến nó khó ngủ, Băng dậy đóng cửa sổ vào để khỏi gió luồn, vừa đến cạnh cửa sổ thì có gì đó lướt nhẹ mà nhanh qua tầm nhìn của nó, thoáng giật mình bay thẳng lên giường chùm chăn kín đầu không hở 1 bộ phận nào ra, miệng không thôi lẩm bẩm " mẹ ơi ma ma ma, sợ chết mất......phải ma không ta, nếu là ma thì đừng rủ rê ta đi đâu nha ta không thích, huuuuuuuuuu " Thật ra có phải mà đâu, là Băng vụng về vắt áo trên khung cửa sổ, gió to quá thế là áo cô bị bay xuống dưới , đây là cái tính khó sửa của nó đó là bạ đâu vứt đó.... giờ mặt mày đang trắng bệch vì sợ ma kìa. ( Khổ thân con pé !! ) Băng từ từ hé chăn ra và ngủ luôn, chác ngạt thở không chịu nổi đây mà. .. Sáng Bình minh lên, mặt trời mở mắt, mây treo lơ lửng lên nền trời xanh thẳm,........ Ngôi trường vĩ đại hiện lên trước mắt hàng ngàn học sinh.... Phía sau Băng có vài thằng con trai có vẻ không thiện cảm chút nào, cô run run và phóng thẳng vào sân trường cho an toàn, rồi...Phù !!! * RẦM * Ui da..chúa ơi ! Băng huých đúng người con trai cao to..chưa kịp nhìn mặt nhưng đã lẩm bẩm " Mới sáng sớm đã va vào tên nào vậy nè, đen quá " Người con trai đó đẩy Băng ra vì Băng dẫm lên chân hắn. - Tên vô.....- chưa nói xong câu nó nhận ra gương mặt đối diện nó không bao giờ quên được đó là Hắn - A..A..A..A. nó lại hét lên - Cô điên à, tránh ra coi, thích gây sự chú ý hả ? - Phong lạnh lùng - Đồ vô duyên. đâm vào người ta lại còn, mắt đui à - Băng cau có, bức xúc ( Á.. bà này đâm vào người ta chứ ! ) - Cô đâm vào tui trước lại còn nói à, bảo ai mắt đui, thích chết sớm à ? - Phong kè sát mặt Băng đe dọa, giọng nói không thể ấm hơn, rất lạnh.. Cô hậm hực chạy thật nhanh vào lớp để không đấu võ mồm với hắn nữa. Cô luôn được nhận miễn phí những món quà bằng những ánh măt của girl trong trường mặc dù không phải ngày đặc biệt hoặc ngày sinh nhật của mình, đó là những ánh măt đỏ chói hình viên đạn khi thấy Băng hỗn xược ngã vào hội trường hotboy của trường. - Gì thế này, hôm nay không phải sinh nhật của tui àm tặng nhìu quà thế ? - rồi Băng ngồi xuống bàn lẩm bẩm " động vào tên điên này là không yên mà, tức quá '' Băng và Kỉ Lam cứ hững hờ nhìn girl trong lớp dùng tay đập bàn đập ghế vs nhau , có đau không mấy thím. - Xuống căng-tin thôi, ngồi đây nữa làm gì ? - Lam dắt tay con bạn thân đi sau 1 time chen chúc mua đồ ăn dưới căng-tin, Băng và Lam bê 2 xuất thức ăn ra bàn ngồi yên vị * Phập * - Vô duyên thế nhỉ ?- Lam chưa kịp nhìn người đó đã phán, Băng thì im không nói gì Người con gái kia đặt xuất thức ăn của mk lên bàn Băng và Lam đang ngồi, nở nụ cười thiên thần trong khi Băng và Lam đang bức xúc - Chào 2 bạn, cho tôi ngồi cùng bàn ăn nha ! - Nói xong lại nở nụ cười thân thiện, Băng và Lam bất ngờ lắm trước sự thân thiện ấy mà cả 2 chưa gặp người này chưa gặp bao giờ - Ở kia còn nhiều chỗ trống mà - Lam hất mặt về phía bên phải, nơi có đến 3 cái bàn trống liền - Tui muốn quen với 2 bạn, được không? - Lại cười và giơ tay ra. Bắt tay ý mà băng và Lam không ai nói gì chỉ nhìn bạn đó, - Chào Vy Băng, mình quen bạn được không? - Lại cười thân thiện - Sao biết tên tui - giờ Băng ms chịu mở mồm nói , Lam nhìn Băng và thắc mắc - Mày quen người ta à . - Không - Băng lắc đầu - Bạn thì ai chẳng bit, Hạ Lý Vy Băng, bạn đang quen vs Hứa Thiên Phong phải k? - K cười nữa, mà mặt nghiêm nghị - Không, chỉ là học chung lớp ngồi chung bàn thôi chứ tui và cậu ta chả có gì hết cả ? - Băng thanh minh Lam liếc nhìn thái độ của bạn đó - Ồh thế à, thế mình còn cơ hội lớn rồi, mình thích anh Phong học cùng 2 bạn lắm, mình là Thiên Thiên học trường Lữ Thuận giờ chuyển về đây nè, mình họk lớp 11a3 bên cạnh lớp 2người nè - Thiên Thiên tươi cười - Bạn thích tên đó hả, tên đó có gì mà nhìều người đeo quá vậy? - Băng bức xúc khi nhắc đến Phong, nói vậy ai ngờ Thiên Thiên quạo lại - Bạn nói gì. anh ấy đẹp trai nhà giàu quyền quý thế mà không có gì ư ? Bắt gặp ánh mắt sát khí của Thiên, Băng ngạc nhiên khi nhỏ nói vậy, lạnh lùng nói lại - Sao không ? - Không với được cao đâu, trèo cao té đau đó bạn ạ - Lam chen vào cao giọng nói với Thiên, - Cao vẫn phải trèo để lấy được chứ - Thiên ns lại, ánh mắt k rời Lam - Ờ ha, vậy thì tùy - Lam ns mỉa mai - Ờ xin lỗi Băng vừa mình hơi nói to nha, hỳ, mình không có ý gì nói về Băng đâu - Thiên quay sang Băng nói êm ả, pé Băng chỉ cười nhẹ gật gật đầu, Lam nhà mình thì thấy nhỏ Thiên này rất có vấn đề, phải đề phòng mới được khi Lam nhận thấy rằng ánh mắt của nhỏ nhìn trộm Băng rất sắc. - Thôi ăn không ngon rồi, lên lớp thôi - Lam đứng dậy kéo tay Băng - Không ăn thì ngồi đây nói chuyện với bạn mới - Băng không hỉểu hàm ý của Lam nên nói vậy - Lên lớp cơ mà, ngồi đây bẩn tai lắm - Lam nói to - Ờ thôi Băng cứ lên lớp cùng bạn ấy đi, không sao - Thiên nói nhẹ với Băng rồi liếc nhìn Lam - Ờ bye Thiên nha, mình lên lớp trước đây - Băng bước đi cùng Lam Thiên Thiên cười ranh mãnh phía sau lưng Băng & Lam. '' mày chờ đấy. tao có ấn tượng ngay lần đầu gặp mày ở quán cafe tối hôm trước rồi" ( Ps: tối hôm trước Băng đi uống cafe cùng mẹ.) Vừa đi Lam vừa nói nghiêm túc - Lần sau không được tiếp xúc với nhỏ Thiên Thiên nghe chưa? - Sao vậy ? - *Ngơ ngác* - Nhỏ đó chả tử tế gì đâu, rồi sẽ có chuyện cho xem. - Chuyện gì ?? - Hỏi ngu ( gõ đầu Băng ) , chuyện xấu á không tốt đẹp gì đâu - Ừ thì...- ấp úng không biết nói gì - Nhớ lời tao chưa ? Băng gật gật, ( không bjết có nhớ không nữa~) AAAAA ú òa.. Hiểu Vĩ bất ngờ òa trước mặt 2 người làm cả 2 suýt giật mình mà chết, Băng & Lam định bài ca cho Hiểu Vĩ 1 trận thì Hiểu Vĩ đã nhảy bổ vào nói trước. - Đi xuống căng-tin mà không rủ tui vs nha, làm người ta đói gần chết nè! - Ối giồi ( Kỷ Lam xòa đầu Hiểu Vĩ ) tụi tui mà đi chung với ông để bọn girl xé xác à - Ai dám tui giết - Hiểu Vĩ cười - Cho con xin 2 chữ yên bình - Băng nói vào tai Hiểu Vĩ rồi bước vào lớp Mà Hiểu Vĩ cũng chẳng phải là người hay xuống căng-tin..hầu như là không. Vào lớp... - Thôi tôi xin ông bà đừng cười nữa tui nhức đầu lắm rồi - Băng lấy tay van van H.Vĩ và Lam - Đang hay, chờ tẹo - Lam nói mà măt không ròi cuốn truyện mà H.Vĩ đặt trước mặt cả 2 - Muốn chết hay sống - Máu nóng tỏa ra - Chết - Lam và H.Vĩ cùng nói Băng chán nản phang cho Lam và đạp 1 phát H.Vĩ và Lam cùng ngã xuống đất, xém chút nữa là hun nhau, khoảng cách 1cm. Băng không dám nhìn vì sợ con bạn nổi cơn thịnh nộ, Lam đỏ ửng mặt, H.Vĩ còn đỏ hơn - CON.............KIA.........................- Lam hét to lên - DẠ - Băng giật mình nhìn Lam, quay sang bên cạnh như cầu cứu Cả lớp hiện giờ đang tập trung về phía cuối lớp ( phía tụi nó ) - Gì thế ?- Lớp trưởng ra mặt - Không có gì đâu bạn ! - Băng nói - Ổn định đi, cô sắp vào rồi đấy - Lớp trưởng quay lên Vừa dứt câu của lớp truởng, giáo viên bước vào , Băng thoát nạn không thì Lam nhào zô đấm nó tại chỗ lun á ( nguy hiểm nguy hiểm..tội lỗi tội lỗi.. ) Rồi ổn định, mọi người xem như không có chuyện gì xảy ra cả. --- Giờ ra chơi... Mây girl trong lớp rượt đuổi nhau í ới lên, chạy khắp lớp như những đứa điên, hết đầu lớp lại đến cuối lớp, có girl không may đã va vào xô H.Vĩ ngã ( nói là may nhưng thật ra là cô tình đấy... thích tiếp cận hotboy mà) - Trời ạ - H.Vĩ tiếp đất kêu lên. Đang định đứng dậy thì mấy girl xúm lại hỏi thăm - Chết anh có sao không ? - Anh Vĩ em xin lỗi, em không cố ý ...... ..... Băng và Lam cười như điên dại vì được xem phim 5D quá hay mà miễn phí, nhân vật chính lại là người quen, Mặt H.Vĩ cứ ngớ ra như thằng ngố, mấy nhỏ kia cứ làm tới, H.Vĩ tức giận quát lên - Tránh hết ra, trơ trẽn. Mấy nhỏ giật mình nhưng vẫn không chịu buông tha mà cố tình muốn đỡ H.Vĩ dậy, Băng & Lam lại càng cười nhìu hơn, đến nỗi không nhịn được cười khi mặt của H.Vĩ cứ bốc hỏa lên - 2 người thi cười à - Phong khó chịu vì sự điên nhẹ của Băng & Lam Không cười nữa, Băng lườm Phong, Lam chạy đến giải cứu cho H.Vĩ, H.Vĩ không mún điên lên không thì lũ girl này phải xin học trường khác mất thôi. H.Vĩ cứ đứng nói tào lao với băng & Lam mãi. - 2 người thấy tui vậy mà còn cười được sao ? - Thì sao nào, bùn cười thì phải cười chứ - Lam - Ờ đúng, mà công nhận hotboy khổ quá nhỉ? - Băng - Chẳng lẽ xóa xổ tụi này giờ - H.Vĩ nghiêm nghị nhưng đùa đấy ạ. ....................... - Tội của 2 người không tha được, dám cười tui lúc tui ngã,,phải lôi ra chém, mà không được chém thì nhẹ qua, phanh thây ra mới được...............................- H.Vĩ ns 1 lèo mà đâu bjết cô giáo đã bước vào lớp và ai nấy đã ổn định chỗ ngồi, kể cả Băng & Lam cũng vậy, 1 mình chàng đứng cuối lớp nói ( một mình tự sướng ) . Cả lớp nhìn hotboy không chớp mắt, H.Vĩ ngượng quá lên giọng lạnh lùng rồi bước vào chỗ lấy lại phong độ, mất hết cả hình tượng.......... Mở tập vở toán ra, Băng thấy 1 mảnh giấy nhỏ kẹp trong vở đó, tò mò mở ra xem , đó là tờ thư vội của 1 người con gái , nội dung là " nhỏ nhà quê đáng ghét, tao khuyên mày đừng bày trò gây sự chú ý với anh Phong nữa, đồ điên không thôi đi thì đừng trách tao là ai " Những nét chữ con gái rất lạ với Băng, không thể nhận dạng được chữ này của ai chỉ thấy dùng chữ cuối cùng rất bí ẩn đó là ký tên : TT 2 chữ T to đùng Thấy nhỏ bạn mình với khuôn mặt biểu cảm xấu, Lam quơ tay sang hỏi, Băng đưa cho Lam tờ giấy đó, Lam đọc xong vò nát và xé tan tành. - Con nào dám chơi trò này mà phải giấu mặt - Lam tức lên, tay bẻ cục răng rắc và có đôi chút lo cho nhỏ bạn - Thôi kệ đi - Băng xua tay - Mày đừng hiền quá vậy, có gì thì đánh nhau luôn, sợ gì tụi này - Lam bức xúc Băng không nói gì quay đi, - Tao mà bjết con nào tao dóc xương - Lam nói nhỏ ...................... ................ ........ ... - Chào Băng, còn nhớ mình không ? - Thiên Thiên vẫy tay Băng Băng đi 1 mình lên cũng tươi cười chào lại , riêng đi cùng Lam là nhìn cũng không được ếk - Nhớ, Thiên Thiên chứ gì ? - Băng vui vẻ nhưng khác thường, Băng vẫn nhớ lời Lam ns lên cũng không ưa nhỏ Thiên lắm - Mình đi ăn kem thôi - Thiên dịu dàng với tay Băng - Thôi mình không đi đâu, không rảnh - Băng nói rồi quay đi để lại cho Thiên cục tức đằng sau ( Kế hoạch thất bại lần 1 - T/giả cười - Lườm t/giả á..mẹ kiếp đấm cho bảo ác.) Rè rèèèèèè..... Điện thoại Băng bỗng rung lên. Lam is calling... - Alo, tao nghe này mày - Băng nghe máy. - Mày đang ở đâu, đi chơi đi - Tao đang ở gần nhà tao, đi đâu bây giờ. - Đi xem phim - Sang đón tao nhớ - Băng chêu chứ thật ra nó k thích đi - Ờh ok! - Tao đùa thui mà, tao không đi đâu . - Sao không đi. đi đi mà - không thích - Tao gần đến nhà mày rồi, phải đi - Eo,được rồi - Hihi Kết thúc cuộc diện thoại bằng những tiếng tút tút dài 2 phút sau, Lam có mặt gần nhà Băng, - Lên xe mau - Lam gọi Băng Băng lên xe và Lâm bắt đầu lái. - Hôm nay tao sẽ ày gặp bạn bè bên nước ngoài của tao mới về VN - Lam vừa lái xe vừa nói - Sao mày không bảo tao sớm để tao chuẩn bị - Băng cau có - Mày thì chuẩn bị cái gì? - Con này ! - Gì? ................ ... 1 lát sau. nhận ra điều bất ổn ở đằng sau, Lam nhìn vào kính chiếu hậu và Băng quay lại đằng sau. 1 đám người phi xe máy đang đuổi theo Lam & Băng.không khí tăng lên căng thẳng khi những chiếc xe với những con người bịt mặt ấy hò hét tên Băng, - Tụi nó có thù oán gì với mày à?- Lam quay xuống hỏi Băng - Tao không biết, tao không quen bọn người này - Băng trả lời nhanh chóng, Lam bỏ điện thoại ra ấn số gọi cho ai đó ( hình như vệ sĩ của Lam ) ( Ok..rồi ..rồi.đến ngay ,.../// tút tút ) Chuông đt của Lam lại kêu vang lên... Ziyi is calling.. - Ai gọi thế - Băng hỏi - Bạn bên nước ngoài của t đó, để tao nghe đã Lam bắt máy - Helo ZiYi - Hi Lam , Where are You ( chào Lam, bạn đang ở đâu thế ) - Sorry I have not e to you I'm busy ( xin lỗi tôi không đến được, tôi đang bận ) - Nothing ( không có gì ) - Ok.Appointment tomorrow ( Hẹn ngày mai ) - Ok.Bye - Bye ... ... Lam thắng xe đỗ lại ở trước rạp chiếu phim cùng lúc đó lũ người kia cũng phanh xe lại, đứng trước mặt Băng & Lam là hơn 20 thằng đầu trâu mặt ngựa và 1 người con gái che mặt nạ. - Kia có phải Hạ Lý Vy Băng - Một người đàn ông khoảng 45 tuổi nhìn Băng bằng nửa con mắt. ( Khổ ghê. Mắt kia bị chột rồi có nhìn được đâu..) - Phải thì sao - Băng hất mặt - Mày muốn giành bạn trai với cô chủ tao đúng không? Cô chủ ở đây chính là Thiên Thiên. Không còn lý do nào khác nên mới kiếm cớ bạn trai này nọ. Chứ Thiên Thiên căm ghét Phong và dòng họ lẫn bang hội của cậu lắm. - Điên hả, bạn trai nào? - Đại ca của Devil bloodthirsty - Hứa Thiên Phong - Xàm, các người rảnh quá ha, tôi không thèm giành nhé. - Con nhỏ này gan quá he, hôm nay bọn tao ày chết - Tên đó nói xong thì Lam nhảy vào chen họng - Ê chú, giết bạn tui không dễ đâu mà nói tầm bậy nha. - Nhỏ này muốn chết hả, tao không có time nói chuyện với mày, người tao cần tìm là con Vy Băng cơ, khôn hồn thì cút ra chỗ khác - Ai mới là người phải cút hả - Lam tách tay, từ đằng sau hơn 30 vệ sĩ của cô đã đến đông đủ, nhìn đội này oách hơn đội kia nhiều - Tụi bay xông vô giết chết con Băng và con Lam cho tao - Người con gái che mặt nạ ra lệnh - Giọng người này quen quá mày ơi - Lam nói nhỏ với Băng - Tao cũng thấy thế - Băng - Thôi lo mà đánh đi không chết đấy - Rồi cả Lam với Băng cùng xông vào đánh " Xin lỗi con đã không nghe lời sư phụ, giờ con phải dùng võ để đánh nhau thôi " - Lam lẩm bẩm bé xíu và xông vào, đây cũng là ý nghĩ của Vy Băng Cuộc ẩu đả diễn ra như phim trưởng khiến cả rạp chiếu phim như điên loạn mà cúp mất điện. không gian tối om cho những thứ côn, kiếm lóe sáng, những tiếng động phát ra ngày 1 lớn , Lam và Băng qua được 3 tên đến gần cô gái che mặt nạ, cố dùng sức đánh để tháo mặt nạ của nhỏ đó ra xem là ai, nhỏ che mặt nạ đó bị Băng đạp ngã xuống nền tối om, chiếc mặt nạ ánh lên bàng bạc , Băng đưa tay ra với chiếc mặt nạ đó bất ngờ bị bàn tay to lớn nào đó đẩy ra và ngã người về trước thanh kiếm mà nhỏ che mặt nạ giơ lên, soẹt qua tay trái máu văng tung tóe, Lam thì bị hai người giữ chặt. Dùng hết sức Lam đẩy 2 người đó ra thì nhỏ che mặt na chĩa thẳng kiếm vào mặt Băng, Lam đã nhào đến đạp bay thanh kiếm trên tay của nhỏ đó và kéo Băng ra chỗ khác, trời bắt đầu có vài hạt mưa lấm tấm rơi xuống, không khí ẩm ướt, ảm đạm lạ thường, người bên phe của nhỏ che mặt nạ đã dần dần ngã xuống hết, máu hòa với nước mưa, Lam kéo Băng lên xe và phóng đi lượn lách qua đám hỗn loạn ấy Nhỏ che mặt nạ đã thua... " Bọn mày được lắm, càng mạnh tao càng thấy hứng thú! " - Tháo mặt nạ ra, chính là Thiên Thiên, trên môi nhỏ hiện lên nụ cười độc ác. - Máu mày chảy nhìu quá, có cần zô bệnh viện không ? - Lam lo lắng nhìn cảnh tay trái của Băng - Thôi không cần, về băng bó ít vào là xong ý mà. - Nhưng... đau không? - Không, bình thường, mày yên tâm tao không chết được đâu, mà chuyện này đừng nói cho Phong biết nha, kệ hắn. - Sao không nói, vì Phong mà mày bị người ta hiểu nhầm vậy mà. - Nhưng tao không muốn cho cậu ta biết, đợi khi nào biết nhỏ che mặt nạ đó là ai thì nói luôn, lúc đó chưa muộn. - Ừ Ok Về đến nhà, mẹ của Băng k có nhà, Băng bôi thuốc sát trùng r` băng bó lại vết thương , Lam bên cạnh giúp đỡ - ê mày, dọn sang nhà tao ở chung luôn đi - Lam nói vs cười vs Băng - Điên sao, để mẹ tao ở 1 mìnk tao không yên tâm đâu , vả lại tao ngại bố mẹ mày lắm - Băng từ chối - vậy sao ? - Um ....... - Sau vụ này chị em mình thành người giang hồ mất - Lam cười tươi như hoa - Ờ đúng, - Băng cũng cười, quên đi vết thương đang chảy máu kia đi
|