CHÁP 5: BỮA TIỆC Vì quá vui vẻ, hai gia đình quyết định buổi tối tổ chức tiệc. Hai bà mẹ khỏi ăn trưa, kéo nhau đi bàn chuyện khách khứa, đồ ăn. Hai ông bố bàn bạc địa điểm tổ chức. Trên bàn ăn bày công sức của Mộc Ly giờ chỉ còn hai người. Hôm nay cô nấu à – Vũ Phong khẽ hỏi Mộc Ly khẽ giật mình, “ừm” một cái Rất ngon, hợp khẩu vị - Vũ Phong vẫn điềm tĩnh nói Cảm ơn – Từ tận đáy lòng Mộc Ly bỗng len lỏi vui sướng. Bữa tiệc được tổ chức tại nhà họ Hoàng, lúc 8h tối. Từ chiều, Phương Linh đã gọi Mộc Ly đi shopping rồi. Mộc Ly tuy mắt thẩm mĩ cao nhưng không thích mua sắm lắm, toàn quyền cho cô bạn thân của mình tung hoành. Với tính cách của Phương Linh, sau 3 tiếng với 7 cửa hàng, cả hai đã chọn xong y phục. Liếc nhìn đồng hồ, 6 rưỡi. Giờ không về thì muộn mất, bèn dùng tốc lực nhanh nhất kéo Phương Linh về nhà. Đúng giờ, trong sảnh tiệc, tất cả tuấn nam mĩ nữ đều tập trung lại. Nổi bật dĩ nhiên là 4 nhân vật chính của chúng ta. Phương Linh và Minh Tuấn vốn thích náo nhiệt, quậy tung lên. Thậm chí còn phối hợp vô cùng ăn ý. VD như sau: Phương Linh luôn đối xử với bạn bè chan hòa nên mọi người rất yêu thích. Tuy nhiên Phạm Vi Trang – một tiểu thư đỏng đảnh nhà họ Phạm. Nhà họ Phạm có quan hệ làm ăn với cả hai nhà họ Đoan Mộc và Nguyễn. Điều quan trọng cô nàng Vi Trang này rất rất rất mê trai đẹp, không thích Phương Linh. Nếu KHÔNG CÓ GÌ THAY ĐỔI thì nhân vật này chỉ xuất hiện một lần này thôi. Vi Trang chậm rãi nhìn quanh buổi tiệc xác định có hai người, nhưng một người nhìn qua khá lạnh lùng, không hợp ( Vũ Phong). Người còn lại vừa đẹp trai vừa năng động (Minh Tuấn). Sau khi xác định là đến bước tiếp cận. Cô nàng cầm một ly rượu, đi đến trước mặt Minh Tuấn, giơ ra trước mặt anh: “Nếu không ngại, anh có thể uống cùng em một ly được không? Phương Linh vốn dĩ đã không thích Vi Trang, bèn nói: “Chào chị, lâu ngày gặp mặt” Vi Trang bỗng cứng đờ, tại sao người cô ta ghét nhất lại xuất hiện thế: “Chào em, đúng là lâu rồi” Ồ, thì ra là chị sao, thật xin lỗi – Minh Tuấn khẽ liếc sang Phương Linh 3s, nói với giọng điệu không có hứng thú. Sau đó cầm tay Phương Linh đi khỏi. Vi Trang tức giận, lại bị con nhỏ chết tiệt này cướp mất miếng mồi. (Hình như đây là lần đầu mà, mà có phải cướp đâu). Buông ra – Sau khi đi khá xa, Phương Linh nói Uầy, bàn tay của Nguyễn tiểu thư quả thật rất đẹp, làm kẻ tiểu nhân như ta không nỡ bỏ ra – Minh Tuấn nói, trên mặt hiện rõ ra nét bỡn cợt Nhân lúc Minh Tuấn buông lỏng, Phương Linh chợt rút tay về: Có vẻ như ta vừa bị kẻ tiểu nhân ăn đậu hũ? Ta là một kẻ tiểu nhân may mắn chứ nhỉ - Minh Tuấn Tuy Phương Linh và Mộc Ly là bạn thân nhưng trong một số điểm khá khác biệt. Ví dụ Mộc Ly rất khó gần còn Phương Linh thì dễ gần. Mộc Ly không có kinh nghiệm nói chuyện với con trai còn Phương Linh có. Anh thật sự là mặt dày mà – Tuy nhiên lúc này Phương Linh không thể giữ được dáng vẻ bình tĩnh và kĩ năng nói chuyện nữa. Tức giận bỏ đi để lại một ánh mắt đậm chất hứng thú Quay về với Phong Ly nào: Mộc Ly vốn là người thích yên tĩnh, sau khi tiếp những người quan trọng, bỏ ra vườn đi dạo một mình. Lúc đầu nàng định tìm Phương Linh đi cùng, nhưng chẳng thấy tăm hơi đâu nên quyết định đi một mình. Vũ Phong từ đầu đến cuối luôn để ý đến Mộc Ly. Thấy cô ra vườn, hắn cũng chậm rãi theo sau. Mộc Ly đến bên cạnh một hồ nước, thật đẹp. Đó là nơi tôi thích đến nhất từ khi chuyển đến đây, đẹp lắm phải không – Vũ Phong từ đằng sau từ tốn nói Mộc Ly hơi giật mình, nhưng vẫn bình tĩnh đáp, chân vô thức cách xa virus của mình một chút: Một bức tranh tuyệt vời. Vũ Phong bỗng kéo tay Mộc Ly đi làm đương sự ngẩn cả người, tự giác đi theo bóng lưng mạnh mẽ của người con trai trước mặt mình. Đến đây – Vũ Phong ôn nhu nói Đợi Mộc Ly đến gần, hắn nói: Mặt trăng rất đẹp khi nhìn ở góc này Thực sự rất tuyệt – Mộc Ly từ từ di chuyển gần Vũ Phong hơn, chăm chú nhìn ánh trăng Suốt 1 giờ đồng hồ, kẻ ngắm trăng, kẻ ngắm người bên bờ hồ thơ mộng. Giờ khắc này, có lẽ, hai người đã tiến thêm một bậc thang nữa.
|