GIỚI THIỆU NHÂN VẬT -Thúy Nga(nó) 15t: là một con người hết sức bình thường. Gia đình cũng bình thường, học tập lại càng bình thường chỉ được cái khéo tay tính tình trẻ con và thông minh - Nhật Quang(cậu) 17t: gia đình giàu có bố mẹ(nuôi) là các đại tỉ phú có các công ti lớn. học giỏi, chơi bóng rổ giỏi. đẹp trai hào hoa, biết chơi các nhạc cụ, khá lạnh lùng - Linh bạn thân của Nga 15t: khá thông minh, xinh xắn, nghịch ngợm, gia đình cũng bình thường - Sơn: bạn thân của cậu 17t. Gia đình khá giàu có, chơi bóng rổ giỏi CÂU CHUYỆN XIN ĐƯỢC PHÉP BẮT ĐẦU CHAP 1 Sáng sớm ngày mùa đông lạnh giá, sương sớm phủ trên những cành me, ngọn cỏ chân gà thành những mạng long lanh. Trông ngôi nhà mái đỏ gần đó có một cô bé đang trùm trong chăn. Hôm nay là chủ nhật chắc hẳn có thời gian ngủ nướng. Reng……..Reng……..Reng…… Nó bật dậy: - Sáng rồi sao ( vươn vai hít thở) - Con gái chưa vậy?- mẹ nó gọi - Con dậy rồi đây- nó uể oải bước chân xuống giường Nó chạy nhanh đi làm vệ sinh cá nhân, bước xuống phòng bếp nó nhah tay lấy ngay chếc bánh mì, mặc trên người bộ váy đỏ đô rồi đạp xe phóng vút lên nhà sách. Nơi đây có vô vàn quyển lớn nhỏ đầy màu sắc. nó nhanh chóng tìm cho mình một quyển rồi lại đạp xe đến 1 quán café nhỏ giừa lòng đường Hà Nội. Nó chậm rãi bước vào quán lấy tay hất mái tóc óng mềm. Nó tiến lại chiếc bàn cạnh cửa sổ quen thuộc. ánh nắng hất vào làm thân thể nó thoải mái lạ thường. Nhưng hôm nay khác lạ và ngay lập tức nó phát hiện ra sự có mặt của một cậu con trai làn da trắng và mái tóc lãng tử. nó nhìn cậu không chớp mắt. bắt chợt cậu ngẳng lên nhìn làm nó bối rối, hai má đỏ ứng, nó ngượng ngùng ngồi xuống bàn lấy sách ra. Nhưng mắt nhìn sách chứ tâm hồn nó đã bay sang bàn bên kia từ đời nào rồi. nó gọi một chiếc bánh su kem và nhấp nháp. Mặt trời chuyển đỏ, nó bước vội về nhà mong rằng giờ cơm tối. Hôm nay anh trai nó từ Nhật về mà nó quên béng mất mới chết. Nó vội vã đi mà quên rằng mình đã bỏ 1 thứ ở lại. Trở lại với chàng trai. Cậu đi ra quầy và hỏi người phục vụ: - Cô cho tôi hỏi cố gái đó có thường xuyên tới đây không ?? - Là khách quen quen của quán thưa cậu chủ- cô phục vụ cúi đầu trả lời kính cẩn. Cậu tiến gần về chiếc bàn của nó.trên bàn có một cuốn nhật kí màu đỏ có in hình totoro ngộ nghĩnh. Cầm trên tay cuốn sổ cậu mỉm cười. Nó về đến nhà trong tình trạng tả tơi con gà mệt thở hồng hộc nhưng nét mặt bỗng tươi lên khi anh trai nó đứng trước mặt. Bỗng dưng nó òa khóc nức nở. Cũng phải thôi 10 năm xa cách, anh nó đi chữa bệnh nước ngoài. Nước mắt nó giàn giụa, nó nói trong tiếng nấc: - Anh.. hức.. sao đi lâu… quá.. hức.. vậy, sao .. anh không.. hức về thăm… emmmm !! - Nào bé con, nín đi. Giờ anh đã về rồi này- anh nó cười và nhẹ nhàng đỡ nó vô ghế ngồi Thiên Phong( anh nó) 18t : đẹp trai, cao, là một cậu trai chịu chơi trong giới giang hồ, là người độc ác thâm hiểm, nhưng raatsyeeu ia đình và bất chập tất cả cho tính mạng em gái • Câu chuyện bắt đầu * - Em nhớ anh lắm- nó nói nhỏ - Anh cũng thế bé cưng ạ- Phong mỉm cười - Vậy anh cơm chưa- nó không khóc nữa - Anh ăn rồi thế em ăn chưa ??- Phong hỏi nó nhẹ nhàng Vậy là hai anh em nó tâm sự cả buổi tối đến qua 2h sáng và rồi cả 2 lăn ra ngủ luôn. 6h30 >>>>> - Bé con ơi dậy đi học không muộn này- anh nó khua - Mẹ ơi con ngủ 1 xíu .. xíu.. nữa thôi mà - Mẹ nào chứ.. Giời ơi !! mê ngủ đến thế là cùng- anh nó cười thầm Nó bật dậy. rồi chuẩn bị đi học. - Hôm nay anh cũng nhập học luôn ở trường em phải không- nó vừa ăn miếng bánh vừa trèo lên chiếc xe mô tô của anh nó - Ừm !! Anh hôm nay nhập học ^^ hazz- anh nó thở dài Phong đèo em gái phóng vút trên đường khiến những người đi khác phải nhìn theo lắc đầu ngán ngẩm hoặc cũng có thế lo lắng cho con bé ngồi sau là nó. Cổng trường DIA đã hiễn ra trước mắt sừng sững như vài cái khách sạn 5 sao ghép lại. Rộng kinh khủng với 30 lớp học theo khối 10, 11 và 12. Còn có 20 phòng chức năng : hóc học, sinh học, tin học… trong khuôn viên còn các lớp năng khiếu như thể dục, âm nhạc, mĩ thuật, võ. Ngoài ra còn có căntin rộng rãi, hội trường to hoành tráng. Đằng sau khuôn viên là 2 dãy kí túc xá nam và nữ to không kém khách sạn, bên cạnh có vường thảo nguyên nông trại rộng lớn vô cùng tận. Nó nhanh chóng tạm biệt anh rồi bước về lớp của mình. Cả lớp ồn ào, nó bước nhah xuống bàn ba có con bạn chí cốt con chí cắn đồi lên là mộng thị lung linh( Linh : cái gì, cái gì đấy. t/g : ak không không. Linh : iiem iem tên là Nguyễn Thùy Ninh à nhầm Linh nha ^^ ). - Mày đến sớm ghê- Linh nhìn nói xỉa - Hihihi- nó không biết nói gì hơn - Hôm nay có học sinh mới nghe nói là công tử của hãng đá quý địa cầu- Linh nói liến thoắng - Không quan tâm- nó nói một cau là cảm xúc cao trào của linh rơi bịch xuống đất ( tạm dừng ở đây nhe, lần đầu tiên viết chuyện có gì sơ xuất mọi người góp ý)
|