Một lúc sau nhân viên mang café vào văn phòng, Hoắc Vân Trì cầm lấy cốc café nhấp một hụm và đặt xuống nhìn Dư Uyển Hề.
" Em đến đây là có việc nhờ phải không" Hắn hỏi
" Anh thật tinh ý, mới vậy mà đã nhận ra em muốn nhờ vả rồi" Dư Uyển Hề mỉm cười
" Nói. Muốn gì" Hoắc Vân Trì lạnh lùng hỏi
" Thật ra đạo diễn sắp ra một bộ phim mới và em muốn làm nữ chính trong bộ phim đó anh giúp em được không" Dư Uyển Hề hỏi
Khuôn mặt không biểu cảm, hắn lạnh lùng đáp : " Được"
Dư Uyển Hề vui sướng, cô đứng dậy tiến đến chỗ Hoắc Vân Trì cúi xuống thơm lên má hắn. Hoắc Vân Trì nhíu mày bảo cô ta có chừng mực, dù sao hắn cũng từng là bạn trai của bạn thân cô ta. Hắn nể tình giúp Dư Uyển Hề là bởi vì trước đây cô ta là bạn thân Thanh Kiều. Nhưng cô ta không nghĩ vậy, lúc trước khi Thanh Kiều còn là bạn gái của hắn, Dư Uyển Hề đã nghĩ nhất định phải chiếm lấy người đàn ông này.
Dư Uyển Hề thấy thái độ, sắc mặt của Hoắc Vân Trì không tốt liền buông ra. Hắn nhìn cô ra bảo nếu không còn chuyện gì thì đi về bởi hắn còn rất nhiều việc phải làm. Dư Uyển Hề cũng không có ý định ở lại lâu nên cô xin phép về trước. Cô ta vừa đi khỏi thì trợ lí của hắn đi vào.
" Hoắc tổng, tôi muốn báo cào về việc học của tiểu thư" Trợ lí nói
" Nói" Hắn đáp lại ngắn gọn
" Hoắc tiểu thư đã đỗ trường đại học điện ảnh Bắc Kinh" Trợ lí nói
" Được, tôi biết rồi. Cậu ra ngoài đi" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói
Hoắc Vân Trì tiếp tục làm việc nhưng không được bao lâu thì hắn lại nhớ đến tối hôm qua hình ảnh của Thanh Y khi làm tình với hắn bỗng chốc hiện lên. Hắn nhớ lại cô lúc đó tuy mơ hồ nhưng khuôn mặt và thân hình cô rất đẹp. Nếu như cô tham gia vào ngành giải trí chắc chắn sẽ rất nhanh chóng nổi tiếng. Hoắc Vân Trì đứng dậy khoác chiếc áo vào rồi ra khỏi phòng làm việc. Trợ lí thấy hắn ra ngoài liền đến gần.
" Hoắc tổng ngài nghỉ làm ạ" Trợ lí hỏi
" Lam Cảnh chuẩn bị xe cho tôi" Hoắc Vân Trì ra lệnh
" Vâng tôi chuẩn bị xe ngay" Lam Cảnh Phong đáp lại
Hoắc vân Trì đi xuống bãi đỗ xe, ba phút sau Lam Cảnh phi xe đến. Hoắc Vân Trì lên xe, bảo Lam Cảnh đến hiệu quần áo danh cho nữ. Đang trên đường đi thì ' Đoàng' cửa kính xe Hoắc Vân Trì vỡ tan tành. Lam Cảnh nhìn vào kính chiếu hậu bỗng phát hiện ra có điểm không đúng, sắc mặt của hắn đang trầm xuống, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi, hô hấp cũng gấp rút dùng một tay ấn lên cánh tay, mùi máu tươi xộc vào mũi Lam Cảnh.
"Hoắc tổng, anh bị thương rồi." Lam Cảnh lo lắng
"Tôi không sao, mau cho xe chạy nhanh đi. Mau chóng về thư. Nhanh lên" Nghe được tiếng xe của bọn bắn anh từ đằng xa Hoắc Vân Trì Hạ lệnh.
Lam Cảnh phóng với tốc độ tối đa. Trong chốc lát đã về đến Bleeding Heart thự, Lam Cảnh dừng xe lại, sau đó đỡ hắn vào nhà. Tư Phong đang chăm sóc vườn thấy xe của Hoắc Vân Trì liền bỏ đồ ở đó ra đón.
"Thiếu gia, cậu đã về rồi." Quản gia vui mừng kêu lên, nhưng khi ông nhìn đến khuôn mặt tái nhợt của hắn thì kinh ngạc kêu to: "Trời ơi, thiếu gia cậu bị thương rồi."
"Đừng lo lắng như vậy, vết thương nhỏ thôi." Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói
"Nhanh, cậu vào nhà nằm đi." Tư Phong cũng đỡ một tay khác của hắn, để cho hắn mượn lực của ông vào phòng.
Mười phút sau, bác sĩ tư nhân liền chạy tới, chữa trị vết thương, Hoắc Vân Trì được sắp xếp vào nghỉ ở thư phòng. Thanh Y biết hắn bị thương mặc dù cô có chút lo lắng, nhưng cũng không muốn vào, cô liền đi tới đi lui.