DEVIL'S LOVE 2( TÌNH YÊU CỦA ÁC QUỶ 2)
|
|
Chương 7: Đẹp... ấm áp
Mọi người nhìn bọn nó, họ ngưỡng mộ vẻ đẹp của nó và 3 chàng trai và cũng cò một số người ghen tị. Khi nhạc vừa mới bắt đầu, nó đang định cùng Alex nhảy thì ngoài cửa tiếng rầm vang lên, mọi người hướng về phía cửa. Một cô gái với mái tóc ngắn màu vàng cùng với bộ đồ jeans rách vài chỗ. ‘Cô là ai’’_ một nhân viên phục vụ ‘Cho tôi gặp quản lí các người’’_ Cô gái nói ‘Cô là ai mà có quyền gặp chứ’’_ nhân viên PV nói ‘Tôi là ai à. Alex em đâu rồi ra đây đi’’_ cô gái la lớn Alex cười rồi bước lại ‘Chị, chúng ta vào thôi’’_ Alex nói ‘Giờ cậu biết tôi là ai rồi chứ’’_ cô gái nhìn nhân viên phục vụ rồi bước đi ‘Em đến rồi sao’’_ JR nhìn cô gái cười ‘Hai người đến mà không rủ em sao’’_ cô gái cười ‘Anh nghe Alex nói em đến đây rồi mà’’_ JR nói ‘Thì … thì em…’’_ Wendy ấp úng ‘Chúng ta nhảy đi’’_ Alex kêu ‘Được đó, Alex nhảy với chị nha’’_ Wendy kêu ‘Em với chị JJ rồi’’_ Alex gãi đầu ‘Thôi được rồi, chị nhảy chung với JR cũng được’’_ Wendy nói ‘Hay chị nhảy với Kun đi, hai người biết nhau mà’’_ Alex nói ‘Kun.. chị quen ai tên Kun à’’_ Wendy thắc mắc ‘Ai kêu tên tôi à’’_ Kun quay lại ‘Là anh/cô _ cả hai đồng thanh ‘Hai người biết nhau sao’’_ nó lên tiếng ‘Ờ… thì là cái đồ đáng ghét ấy mà’’_ Wendy nói ‘Chị JJ, chị Wendy bị anh Kun cướp nụ hôn đầu đấy’’_ Alex chọc Wendy ‘Hả, vậy là nụ hôn đầu của Kun cho Wendy sao?’’_ BJ bất ngờ ‘Ờ… coi như hòa nhau đi’’_ Kun nói ‘Sao mà hòa được chứ’’_ Wendy tức giận ‘Duyên phận cả thôi, nhảy thôi Alex’’_ nó mỉn cười nói Alex nhún vai rồi nắm tay nó nhảy, JR, BJ cũng nhảy còn hai người kia đứng ngây ra ‘Cô không định nhảy sao?’’_ Kun hỏi “Tôi không thích nhảy vối cái đồ đáng ghét”_ Wendy chu mỏ cực kì dễ thương khiến Kun nhìn không chớp mắt “Đẹp quá hay sao mà nhìn tôi nhiều vậy”_ Wendy nói Kun lấy lại tinh thần “ Xấu… cực xấu luôn”_ Kun chê Wendy “Anh dám chê tôi xấu sao?”_ Wendy tức giận nói “Hai người có nhảy không vậy”_ JR hét lớn “Nhày chứ…sao không nhảy”_ cả hai cùng nói Họ nhìn nhau “Ai cho anh/cô bắt chước tôi”_ cả hai đồng thanh “Nhảy lẹ đi”_ BJ nhìn Kun nói “Ờ, vô liền đây”_ Kun nói “Nhảy cùng tôi được chứ… tiểu thư”_ một tên thanh niên đưa tay mời Wendy “Anh là…”_ Wendy ấp úng hỏi “Tôi là con trai của Rose Fashion”_ thanh niên nói “À.. anh là thiếu gia của tập đoàn Rose sao. Rất vui được gặp anh”_ Wendy vui vẻ cười “Tôi muốn mời cô làm bạn nhảy của tôi”_ thanh niên nói “OK.”_ Wendy trả lời nhưng chưa kịp nắm tay chàng thanh niên đó thì đã bị một bàn tay khác kéo lại “Cô ấy là bạn nhảy của tôi”_ Kun tức giận nói “Vậy sao? Nhưng cô ấy đã đồng ý nhảy với tôi rồi mà”_ chàng thanh niên nói “Vậy bạn gái thì sao?”_ Kun nói “Xin lỗi, tôi không biết”_ chàng thanh niên nói “Không sao”_ kun nói “Vậy tôi đi đây. Chào cô tiểu thư Wendy”_ chàng thanh niên nói rồi bước đi “Nè, anh nói vậy là sao chứ?’’_ Wendy chống hai tay lên lưng hỏi “Thì là vậy.. tôi muốn cô làm bạn gái của tôi”_ Kun ấp úng nói “Bạn gái… ai thèm… anh không có cửa đâu”_ Wendy nói “Em rất đẹp… dễ thương,,, anh bị em hớp hồn ngay lần đầu.. quen anh nhé”_ Kun quỳ xuống nói to… mọi người ai cũng nhìn Đám bọn nó cũng quay lại: “Nè Wendy… em đồng ý đi chứ”_ JR nói “Chị… em thấy anh Kun cũng được lắm đó chỉ có tội là…”_ Alex chưa nói hết câu cảm thấy hơi đau như có ai đang nhéo mình vậy… thì ra là JJ “Đồng ý đi…đồng ý đi’’_ mọi người la hét “3 tháng… nếu 3 tháng anh làm tôi thích anh thì tôi sẽ quen anh”_ Wendy nói “Cảm ơn em”_ Kun ôm lấy Wendy vui mừng không tả được “Đúng là làm dáng”_ JJ lắc đầu rồi nắm tay nhảy tiếp Nhạc bắt đầu nổi lên, họ bắt đầu nhảy. Đến lúc đổi bạn nhảy thì nó với BJ nhảy chung với nhau. Đúng là sát thủ gặp sát thủ không ai nói câu nào. BJ nhìn nó, trong ánh sáng mập mờ của quán bar, nó rất đẹp như thiên sứ vậy nhưng cũng cực kí lạnh. Còn nó chỉ mong sao thoát khỏi hắn. Từ ngày đầu nó gặp hắn đã không ưa thì thôi mà hắn còn là người gây chuyện với anh hai của nó nữa chứ. Nhưng nó phải công nhận một điều bàn tay hắn rất ấm áp… cho nó cảm giác lạ khi nắm tay hắn “Thật đẹp/ thật ấm áp”_ hắn/nó đồng thanh
|
Chương 8: Arle
Hai con mắt nhìn nhau. Nó không biết nói gì cả, hắn cũng vậy ‘Anh khen tôi đẹp sao ?’’_ nó hỏi ‘Không có, tôi nói cô gái kia còn cô nói ấm áp là sao ?’’_ hắn hỏi nó ‘Vậy sao, tôi nhớ đến một người khiến tôi rất ấm áp’’_ nó nói ‘Thế à’’_ hắn nói ‘Chứ anh nghĩ sao ?’’_ nó nói ‘Tới lượt đổi bạn nhảy rồi’’_ hắn nói Nó chuyển qua nhảy với JR ‘Em nói gì với BJ vậy’’_ hai nó hỏi ‘Không có gì’’_ nó nói ‘Anh thấy BJ giống hệt em : lạnh lùng’’_ JR nhìn nó nói ‘Vậy sao ? Em thấy anh ghét BJ lắm mà’’_ nó hỏi ‘Chỉ là xích mích với nhau thôi. Anh cũng không đến nỗi ghé BJ’’_ JR nói ‘Vậy sao còn em thì cực kì ghét ai đụng đến anh hai của em’’_ nó nói ‘Em hai thương hai quá à’’_ JR cười nói Lúc này có một đứa nhóc chạy vào ‘Cứu cháu với’’_ đứa bé vừa khóc, vừa la ‘Ai vậy ? Sao con bé vô đây được’’_ mọi người trong bar bàn tán ‘Nè, nhóc con đứng lại đó’’_ một người đàn ông đang đuổi theo đứa bé Cô bé té. Người đàn ông đuổi theo kịp liền túm tóc cô bé, vả vào mặt ‘Mày còn dám trốn sao ? Về chết với tao’’_ người đàn ông nói Nó nhìn thấy, định đi lại ngăn nhưng đã có một người đi lại trước nó ‘‘Thả con bé ra’’_ BJ tức giận nói ‘‘Mày là ai ?’’_ người đàn ông hỏi ‘‘Tao là ai sao phải nói với mày chứ’’_ BJ nói ‘‘Vậy sao ?’’_ người đàn ông nói ‘‘Thả con bé ra’’_ BJ nói lại lần nữa ‘‘Không, mày là gì tao phải nghe chứ’’_ đàn ông nói ‘‘Bao nhiêu tiền ?’’_ một tiếng nữ vọng lại không ai khác là nó ‘‘Cô là ai ?’’_ người đàn ông hỏi ‘‘Cô bé đó đáng giá bao nhiêu tiền’’_ nó nhấn mạnh ‘‘Cô có tiền trả nỗi không ?’’_ người đàn ông nói ‘‘Tôi hỏi là bao nhiêu tiền ?’’_ nó nói ‘‘1000 đô’’_ đàn ông nói ‘‘Alex, lấy tiền’’_ nó hét lên. Alex nghe được bước vào trong bar lấy tiến Alex đi ra với hai đống tiến mặt: ‘‘Tiền đây’’ ‘‘Được rồi. Nè, mi đi với bọn họ đi’’_ người đàn ông đẩy con bé ra rồi đi mất hút ‘‘Em không sao chứ’’_ BJ đỡ con bé đứng dậy ‘‘Nhà em ở đâu?’’_ nó đi lại lau nước mắt cho con bé rồi hỏi ‘‘Em không có gia đình’’_ cô bé nói ‘‘Vậy sao. Em đi với chị tới một nơi nha’’_ nó nói ‘‘Cô định đưa con bé đi đâu’’_ BJ hỏi ‘‘Không phải chuyện của anh’’_ nó nói ‘‘Được, chị đã mua em thì chị muốn em đi đâu cũng được’’_ cô bé nói ‘‘JR, anh đi cùng em chứ’’_ nó nhìn JR ‘‘Anh rất muốn đi cùng em nhưng còn mama và papa ở nhà, họ sẽ rất giận’’_ JR nói ‘‘Vậy em đi một mình. Anh giúp em nói với họ nha’’_ nó nói ‘‘Ok’’ Nó dẫn cô bé ra ngoài bar, chiếc motor đã đậu sẵn ngoài đó. Nó định lên xe nhưng có một giọng nói khiến nó quay lại ‘‘Để tôi đưa cô đi’’_ BJ nói ‘‘Không cần’’_ nó nói ‘‘Cô định để một đứa bé đi motor sao, trời rất lạnh nó sẽ chết cóng đấy’’_ BJ nói ‘‘Không phiền tới anh’’_ nó nói ‘‘BJ nói đúng đó, chị để anh BJ chở đi”_ Alex nói ‘‘Em đi cùng với BJ đi. Anh cũng yên tâm hơn”_ JR nói “Chị… mình đi với anh ấy đi”_ cô bé lắc tay nó “Thôi được nhưng để tôi lái”_ nó nói ‘‘Tùy cô”_ BJ nói rồi vứt chìa khóa xe cho nó. Nó ngồi ở vị trí lái xe, BJ ngồi kế bên, đứa bé ngồi đằng sau. Nó lái xe một cách chóng mặt “Cô lái xe vậy không sợ công an bắt sao”_ hắn nhìn nó nói “Sợ… không sợ’’_ nó nói “Chắc cô cũng là người trong thế giới ngầm”_ hắn hỏi “Con bé nghe thấy đó”_ nó nói “Con bé đã ngủ từ lâu rồi”_ BJ quay xuống con bé “Như anh thôi”_ nó nói “Cô là gì của Alex?_ hắn hỏi “Chị”_ nó lạnh lùng nói “Vậy sao? “_ hắn nói “Đừng biết quá nhiều sẽ không tốt đâu”_ nó nói Hắn cũng im, nó tập chung lái xe khoảng 1 tiếng sau, nó đã đến một ngôi nhà ở vùng Arle (Arle là một thành phố thuộc tỉnh Bouches-du-Rhône và vùng Provence-Alpes-Côte d'Azur của Pháp.Với lịch sử hơn 2.500 năm, đây là một trong những thành phố cổ nổi tiếng của Pháp và đã được UNESCO xếp hạng là Di sản thế giới vào năm 1981 nhờ các công trình cổ được xây dựng từ thời La Mã vẫn còn tồn tại đến ngày nay..). “Dậy đi, tới rồi”_ nó nhìn hắn nói ‘‘Tới rồi sao?”_ hắn nói “Ừ.”_ nó nói “Đây là cô nhi viện nổi tiếng nhất ở Arle”_ hắn nói “Đúng vậy. Anh đưa con bé vào trong đi”_ nó nói Hắn mở cửa ghế sau rồi bế con bé vào trong cô nhi viện cùng với nó. Trong cô nhi viện rất đẹp như một khách sạn 5 sao. “Chào tiểu thư”_ một người lớn đứng tuổi của cô nhi viện ra chào nó “Chào bác”_ nó/ hắn đồng thanh “Cậu là BJ phải không?”_ người lớn nói “Dạ”_ hắn nói “Bác quen anh BJ sao”_ nó hỏi “BJ là người quyên góp cho cô nhi viện này vào mỗi tháng như cháu vậy đó’’_ sơ nói “Vậy sao?”_ nó nói “Mà đứa bé này là?”_ sơ chỉ vào đứa bé “À, đứa bé này không còn ba mẹ, cháu đưa bé tới đây nhờ bác chăm sóc’’_ nó nói ‘Tức nhiên rồi, cháu cứ để con bé lại’’_ sơ nói ‘Cảm ơn bác’’_ nó và hắn đồng thanh ‘Mà mẹ cháu dạo này vẫn khỏe chứ JJ”_ sơ hỏi “Dạ, mẹ cháu vẫn khỏe”_ nó nói “Hai cháu ở lại đây đi, sáng mai hãy về trời cũng tối lắm rồi”_ sơ nói “Dạ”_ hai người đồng thanh Nó và hắn cùng đi theo sơ tới một căn phòng “Ta chỉ còn phòng này thôi hai đứa ở chung được chứ”_ sơ nói “Hết phòng rồi hả sơ”_ nó nói “Phòng này có 2 giường 2 đứa nghỉ tạm đi, mấy phòng kia có một số thanh niên tình nguyện đến dọn dẹp cô nhi viện nên họ ở rồi”_ sơ nói “Thôi được rồi, sơ đi nghỉ đi”_ nó nói “Hai đứa ngủ ngon nha”_ sơ nói “Dạ, chúc sơ ngủ ngon”_ cả hai đồng thanh Đợi sơ đi nó nhìn hắn “Không vào sao”_ nó mở cửa nhìn hắn “Vào chứ, trời lạnh quá”_ hắn nói rồi theo nó bước vào Nói là cô nhi viện nhưng ở đây có đầy đủ mọi thứ: giường, quạt, lò sưởi, bàn ghế và cả phòng tắm. “Anh ngủ đó đi”_ nó chỉ chiếc giường đối diện với nó ngay bên cạnh cái bàn “Cũng được nhưng tôi chưa muốn ngủ, tôi muốn đi dạo”_ hắn nói “Tôi cũng vậy”_ nó nói “Cô có biết đài thiên văn ở đâu không?”_ hắn hỏi “Ở đây có một cái, anh thích sao?”_ nó nhìn hắn hỏi “Ừ, tôi rất thích chúng”_ hắn nói “Trong cô nhi viện có một cái kính thiên văn, đi theo tôi”_ nó nói “Được”_ hắn cùng với nó đi ra khỏi phòng hướng về phía rừng tre mà đi “Cô dẫn tôi đi đâu vậy?”_ hắn hỏi “Tháp tre”_ nó lạnh lùng nói “Tháp tre nơi đó bị cấm mà”_ hắn nói “Nhưng nó không cấm tôi”_ nó nói “Ý cố là sao”_ hắn hỏi ‘Anh JR hồi đó rất thích ngắm sao nên đã đặt một cái kính thiên văn ở đó nhưng sợ nhiều người đến làm hư nên mới ra lệnh cấm, chỉ có những người nào biết mật khẩu và chìa khóa mới có thể vào’’_ nó nói ‘JR là gì của cô ?’’_ hắn hỏi ‘Đừng hỏi nhiều. Vào thôi’’_ nó lấy bàn tay lướt sơ qua máy mật khẩu, cánh cổng bước vào rừng tre được mở. Hắn cùng nó bước vào, xung quanh toàn là cây tre xanh, lá cây đung đưa trong gió ‘Thật đẹp’’_ hắn nói
|
Chương 9: Bí mật tòa tháp
‘‘Nơi đây là một nơi được chọn để xây resort nhưng do nó thuộc quyền sở hữu của cô nhi viện nên không được xây’’_ nó nói ‘‘Cô biết nhiều về nơi này quá ha’’_ hắn nói ‘‘Vậy sao ? Tôi nghĩ anh cũng biết chứ’’_ nó nhìn hắn Hắn nhìn nó, ánh trăng chiếu xuống gương mặt của nó khiến nó lấp lạnh như những vì sao. Hắn nhìn nó đắm đuối khiến nó bất ngờ : ‘‘Nè, anh sao vậy ?’’_ nó hỏi. Tiếng nói của nó thức tỉnh hắn : ‘‘À, không có gì chúng ta đi tiếp thôi’’_ hắn nắm tay nó đi tiếp ‘‘Nè, thả tay tôi ra’’_ nó nói ‘‘Để im đi’’_ hắn nói Nó cố gắng giãy giụa nhưng không thể nào thoát khỏi bàn tay của hắn nên cũng chịu thua cùng hắn bước đến tòa tháp trước mặt ‘‘Làm sao để vào được bên trong ?’’_ hắn hỏi ‘‘Anh nhắm mắt lại đi’’_ nó nói Hắn nhắm mắt lại, nó đi lại cánh cửa , mở một cái gì đó rồi nhấn một hàng số rồi cánh cửa mở ra. ‘‘Vào thôi’’_ nó nói ‘Cô làm sao mở nó vậy ?’’_ hắn tò mò ‘‘Vào thôi không anh sẽ ở ngoài đó’’_ nó nói Hắn bước cùng nó vào Bên trong có những ánh đèn lấp lánh mờ ảo ‘‘Làm sao để lên trên’’_ hắn hỏi Nó chỉ về phía cầu thang ‘‘Cái gì, cầu thang này đi không cẩn thận sẽ bị té ,có khi còn mất mạng nữa chứ’’_ hắn nhìn nó sợ hãi ‘‘Anh sợ sao ?’’_ nó hỏi ‘‘Ai nói tôi sợ, đi thì đi’’_ hắn nói ‘‘Nơi đây có tới 12 tầng anh đi được chứ’’_ nó nhìn hắn ‘‘12 tầng sao ? Vậy tới sáng mai không biết lên được chưa nữa’’_ hắn nói ‘‘Anh không đi thì tôi đi’’_ nó bước lên cầu thang, hắn nhìn nó trong lòng sợ hãi, sợ nó sẽ té. Nó bước đi được vài bậc ‘‘A ! cứu tôi’’_ nó giả vờ sắp té, hắn không suy nghĩ gì chạy lên ôm lấy nó ‘‘Cô không sao chứ’’_ hắn hỏi ‘‘Anh quan tâm tôi’’_ nó nói ‘‘Cô phải cẩn thận chứ’’_ hắn nói ‘‘Tôi chỉ đùa anh thôi’’_ nó nói ‘‘Đùa… cô lấy tính mạng mà đùa sao ?’’_ hắn nhìn nó tức giận ‘‘Thôi tôi không đùa anh nữa.. đi xuống đó thôi’’_ nó nói ‘‘Cô không lên đó sao ?’’_ hắn nói ‘‘Xuống đi rồi biết’’_ nó nói rồi bước xuồng Nó đi về hướng tối, lướt sơ qua cái gì rồi cánh cửa khác mở ra ‘‘Còn cánh cửa khác sao ?’’_ hắn bất ngờ nói ‘‘Đó chính là thang máy. Đi thôi’’_ nó kéo hắn vào trong Thang máy tự động đóng cửa rồi đi lên tới sân thượng chứ không phải tầng 12 ‘‘Sao ! là sân thượng’’_ hắn bất ngờ hỏi ‘‘Nơi đây giống như nhà vậy, nên có sân thượng thôi’’_ nó nói ‘‘Vậy chúng ta phải leo cầu thang xuống lầu 12 à’’_ hắn hỏi ‘‘Không ! kính thiên văn ở đây’’_ nó chỉ vào chiếc kính trong bóng tối ‘‘Woa. Nó thật đẹp, có thể phóng rất lớn’’ _ hắn nói ‘‘Đi thôi’’_ nó kéo tay hắn mà không biết mình đang nắm tay hắn. Hắn thấy nó nắm tay rất bất ngờ nhưng tay nó khác với nó, ấm áp vô cùng Hắn cùng với nó xem những vì sao. Những thắc mắc của nó được hắn giải thích rất tận tình. Nó ngồi xuống, hắn cũng ngồi. Hai người nhìn lên bầu trời đầy sao đang lấp lánh ‘‘Cô biết không, tôi coi vũ trụ như là người bạn để tôi trút hết tâm sự đó’’_ hắn nói ‘‘Tại sao chứ’’_ nó hỏi ‘’‘Vũ trụ nó không biết nói nên nó sẽ lắng nghe mình, nó lúc nào cũng ở bên mình’’_ hắn nói ‘‘Vậy chắc anh là một nhà thiên văn tài giỏi’’_ nó nói ‘‘Tôi chỉ coi thiên văn là giải trí thôi. Tôi là người thừa kế của King Dom’’_ hắn nói ‘‘King Dom sao ? Ngành tài chính hàng đầu’’_ nó nói ‘‘Cô cũng biết sao ?’’_ hắn hỏi ‘‘Tức nhiên. King Dom rất nổi tiếng’’_ nó nói đến đây ho vài tiếng, cảm thấy lạnh. Hắn quay sang, thấy nó có vẻ lạnh nên lấy áo khoác của mình đắp cho nó Hắn nhìn nó ‘‘Cô đẹp lắm’’_ Gương mặt nó lấp lánh như vì sao, tỏ sáng như thiên thần ‘‘Anh sẽ lạnh lắm đó’’_ nó nói ‘‘Không sao đâu tôi là con trai mà’’_ hắn nói ‘‘Áo cũng rộng mà’’_ nó ngồi cạnh hắn, hai người đắp chung một cái ‘‘Cô …’’_ hắn ấp úng ‘‘Anh mà có chuyện gì thì tôi không có tiền đến cho anh đâu’’_ nó chọc hắn ‘‘Không có tiền sao ? Cô bỏ ra 1000 đô để mua đứa bé mà’’_ hắn hỏi ‘‘Vậy sao ? Đó là tiền của Alex mà’’_ nó nói dối không chớp mắt ‘‘Tôi không nghĩ thế’’_ hắn lắc đầu ‘‘Vậy sao ?’’_ nó nói Hai người họ nhìn sao. Nó ngủ gật lúc nào không biết, thấy nó ngủ, hắn lấy tay dựa đầu nó vào vai mình. ‘‘Em đẹp lắm…. có lẻ anh đã thích em rồi’’_ hắn nhìn nó cười rồi quay đầu nhìn lên trời Nó mỉm cười, từ lúc hắn lấy đầu nó dựa vào vai , nó đã tỉnh ngủ. Nhưng nó không hiểu tại sao mình lại cười… lại nói chuyện với hắn nữa chứ. Nó từng nói ghét hắn nhưng khi hắn ôm, dựa đầu vào vai hắn nhường như nó đã là chính mình không còn lạnh lùng như trước. ….. Tại một căn phòng mập mờ ánh đèn ‘‘Nữ hoàng, chị về khi nào vậy’’_ một đàn em hỏi ‘‘tuần trước, mọi người khỏe chứ’’ ‘‘Họ vẫn khỏe, chị có định đi nữa không ?’’_ đàn em hỏi ‘‘Không. Chị sẽ ở đây học’’ ‘‘Học. Chị có bằng đại học, sao còn học ?’’_ đàn em bất ngờ hỏi ‘‘Mẹ chị nói’’_ ‘‘Nữ hoàng Florence sao ?’’_ đàn em hỏi ‘‘Ừ, mẹ kêu chị đi học lại lớp 11 mà tháp tre này vẫn như xưa ha’’ ‘‘Từ ngày chị đi chúng em dọn dẹp nó không để một vết dơ nào, các nơi xung quanh đây đều có gắn camera và các thiết bị mật khẩu cũng được cải tiến’’_ đàn em nói ‘‘Nhưng sao chị vẫn vào được’’ ‘‘Nói cải tiến nhưng các hình thức nhận dạng của mật khẩu cũ vẫn giữ nguyên, chị có tăng chức năng bảo vệ lên thôi’’_ đàn em nói ‘‘Tốt đó’’ ‘‘Mà chị nè, chàng thanh niên ở trên sân thượng là ai vậy?’’_ đàn em hỏi ‘‘À, ông hoàng đó’’ ‘‘Cái gì là ông hoàng sao?’’_ đàn em của nó bất ngờ Nó gật đầu ‘‘Vậy ông hoàng có biết chị là nữ hoàng không?’’_ đàn em hỏi nó Nó lắc đầu ‘‘Giúp chị điều tra rõ về người đó, chị cần thông tin sớm nhất’’_ nó nói ‘‘Được mà chị nè, em nghe nói là ông hoàng tìm kiến nữ hoàng là chị dữ lắm đó’’_ đàn em nó nói ‘‘Vậy sao? Đừng nói cho ai hết’’_ nó ra lệnh ‘‘Em biết rồi’’_ đàn em nói ‘‘Các bar hoạt động vẫn tốt chứ’’ ‘‘Có sự giúp đỡ của anh Alex và anh I Zac tại Mĩ mọi hoạt động vẫn tốt, chúng em có 1 cuộc họp vào sáng lúc 7 giờ hay chị ở lại dự chung đi’’_ đàn em nói ‘‘I Zac có đến không?’’ ‘‘Em không biết mà anh ấy tìm kiến chị khắp nơi đó’’ ‘‘Đừng nói chị ở đây, mà trời cũng gần sáng rồi chị về đây. Trước khi mọi người họp chị phải đưa anh ta ra khỏi rừng’’_ nó nói ‘‘Vậy chị đi cẩn thận nha’’_ đàn em nói ‘‘Tắt hết đèn đi, đợi chị đi hãy mở’’_ nó nói rồi bước ra khỏi căn phòng đó Tháp tre có 12 lầu tương ứng với 12 căn phòng bí mật, mỗi phòng đều có chức năng riêng. Thông thường thì phòng họp sẽ ở lầu 1 còn từ lầu 2 trở lên là phòng ở của một số tổ chức hoạt động trong bang Devils như hacker, vũ khí,…. Mỗi nơi đều có mật khẩu nhất định và khó có thể phá vỡ được. Các phòng này nó có thể vào được và còn một người nữa là anh hai của nó. Hắn từ lúc tỉnh dậy đi khắp nơi trên sân thượng tìm nó, thấy nó từ cánh cửa đi lại hắn lo lắng hỏi ‘‘Nè, cô đi đâu vậy?’’_ hắn lo lắng hỏi ‘‘Anh dậy từ lúc nào vậy?’’_ nó làm ngơ ‘‘Tôi hỏi cô đi đâu?’’_ hắn lớn tiếng ‘‘Tôi chỉ đi xung quanh thôi mà chúng ta cũng về đi, trời gần sáng rồi, mọi người không thấy sẽ lo lắm đó’’_ Nó nói ‘‘Lần sau đừng có đi lung tung như thế lỡ có chuyện gì thì sao?’’_ hắn lo lắng cho nó ‘‘Không sao đâu’’_ nó nói rồi cùng hắn vào thang máy đi xuống lầu. Khoảng 1 tiếng sau nó cùng hắn đã trở về phòng ngủ ‘‘Tôi mệt rồi, tôi ngủ trước đó’’_ nó nói rồi leo lên giường nằm Hắn nhìn nó ngủ, vẻ đẹp của nó như thiên thần vậy nhưng sao trên gương mặt đó lại băng giá, lạnh lùng đến vậy. ‘‘Em là người như thế nào? Rốt cuộc em là ai mà sao lạnh lùng đến như thế? Em là ai khiến trái tim tôi ấm áp khi gần em?’’_ hắn nghĩ trong đầu, đôi mắt nhìn nó ngủ say. Hắn cũng tắt đèn rồi chìm vào giấc ngủ
|
Chương 10: Người quan trọng I Zac ( 20 tuổi) thiếu gia của gia tộc Mannigo hàng đầu về lĩnh vực bác sĩ. Là người kế thừa sự nghiệp của gia đình nên từ nhỏ được huấn luyện rất nghiêm khắc nhưng I Zac vẫn luôn vui vẻ vì rất thích nghề bác sĩ này. Là người thực hiện được rất nhiều ca mỗ lớn ở độ tuổi 19 và 20 nên là người kế thừa sáng giá nhất cho chức chủ tịch Mannigo Hospital ( bệnh viện hàng đầu thế giới). Gặp nó trong dịp nó sang Mĩ du học và yêu nó từ cái nhìn đầu tiên. Luôn bên cạnh quan tâm, chăm sóc và cũng là một nhà tâm lí học cho nó khi nó gặp khó khăn. 15 tuổi đạt rất nhiều thành tích trong đó nhận 3 bằng đại học loại xuất xắc về chuyên ngành bác. Là người giúp nó điều hành một số bar ở Mĩ nên I Zac quyết định học giao tiếp cùng với nó tại đại học Harvad ( nó học thêm ngành kinh doanh và thời trang ở Harvad nữa nhá). IQ :299/300 nhưng vẫn thua nó. Cao 1m84.
Sáng sớm 7 giờ sơ đến phòng, gọi hai người họ dậy ‘‘Hai đứa dậy đi’’_ sơ ngõ cửa “Sơ hả, cho cháu ngủ tí nữa đi’’_ tiếng của nó đang mê ngủ vọng ra “Cháu lại thức khuya sao?”_ sơ hỏi “Cháu đâu có”_ nó nói “BJ, cháu cũng chưa dậy sao?”_ sơ hỏi “Mấy giờ rồi sơ”_ BJ buồn ngủ nói “7 giờ sáng rồi. Dậy đi hai đứa”_ sơ nói “Cháu dậy liền”_ BJ nói vọng ra “Hai đứa xuống phòng ăn sáng nha rồi hãy về’’_ sơ nói “Dạ, cháu xuống ngay”_ BJ nói, hai tay hất cái chăn ra rồi đi vào phòng vệ sinh. 15 phút sau BJ bước ra với gương mặt có vẻ đã tỉnh ngủ hơn. Quay sang nhìn nó, nó tủ chăn ngủ như con heo ( tác giả ví ghê quá) “Nè dậy đi, chúng ta còn phải về”_ hắn gõ giường “5 phút nữa thôi anh hai”_ nó nói “Anh hai sao? Cô có anh hai hả?”_ hắn nói “Anh đừng ồn cho em ngủ”_ nó nói “Nè dậy đi”_ hắn kéo cái chăn ra khỏi người nó Nó tình dậy quát vào mặt “Đã nói im cho tôi ngủ mà”_ nó tức giận nói “Trời sáng rồi kìa, với lại sơ đang đợi chúng ta ở nhà ăn đó”_ hắn nói “Vậy sao? Sao anh không xuống trước đi kêu tôi làm gì”_ nó nói “Tại vì tôi đã nói với sơ là cô sẽ xuống cùng tôi”_ hắn nhìn nó nói “Vậy sao? Hi vọng sao này anh đừng tự hứa như vậy nữa. Tôi không thích đâu”_ nó đứng dậy bước vào phòng vệ sinh. Hắn đứng ngơ “ Sao em khác ngày hôm qua vậy, ngày hôm qua em dịu dàng còn hôm nay em sắt đá, không nói lí lẽ” Nó rửa mặt “ Đúng là cái đồ xấu xa. Tôi thù anh suốt đời”_ nó tức giận nói Nó cùng hắn bước xuống phòng ăn không nói câu nào “Hai đứa tới rồi sao. Ngồi xuống ăn sáng đi”_ sơ chỉ vào hai cái ghế cạnh nhau nói “Dạ”_ nó cùng với hắn ngồi xuống, hai gương mặt lạnh lùng không nói câu nào, sơ thấy yên tĩnh quá nên bắt chuyện “Hai đứa có học chung trường không?”_ sơ hỏi Nó gật đầu không nói câu nào, hắn cũng vậy “Đồ ăn ngon chứ”_ sơ hỏi “Ngon lắm”_ cả hai lạnh lùng nói “Cháu ăn no rồi, cháu phải về. Khu nào rảnh cháu lên chơi”_ nó đứng lên nói “Cháu chưa ăn xong mà”_ sơ nhìn nó lo lắng hỏi “Cháu tối qua ăn nhiều nên sáng nay không đói lắm”_ nó nói “Ừ, cháu về mạnh khỏe nha”_ sơ chào nó Nó chào rồi bước đi. “Cháu cũng về luôn đây ạ”_ hắn nói “Ừ, cháu cũng giữ sức khỏe nha”_ sơ nói “Dạ, sơ cũng phải khỏe đó”_ hắn nói “Ta nhắc cháu một câu : Hạnh phúc phải do ta biết nắm bắt chứ nó sẽ không đến với ta lần hai đâu”_ sơ nhìn hắn cười “Ý sơ là sao?”_ hắn hỏi ‘‘Cháu sẽ hiểu thôi. Về đi không con bé bỏ cháu đó’’_ sơ chỉ ra chie5c1 xe đang đậu ngoài cổng ‘‘Chào sơ cháu về’’_ hắn chạy ra cổng, lên xe. Chiếc xe với tài lái xe của nó phóng đi với tốc độ chóng mặt. Hắn chưa bao giờ đi như vậy mà nó lại dám 90km/h. ‘‘Hạnh phúc phải do ta biết nắm bắt chứ nó sẽ không đến với ta lần hai đâu’’_ ý sơ là sao, hắn đang nghĩ trong đầu. Còn nó thì lạnh lùng lái xe, tai thì đeo tai phone nghe nhạc. Cái này mà không xảy ra tai nạn sớm mới lạ. Tại trường một chiếc xe Limous vàng dừng trước cổng với ánh mắt của mọi người ‘Là ai vậy ?’’_ học sinh bàn tán Một anh chàng thanh niên bước ra với ánh mắt của mọi người. ‘Woa ! Anh ấy đẹp trai quá’’ ‘Là học sinh mới sao ?’’ ‘Anh ấy hình như là thiếu gia của Mannigo , 20 tuổi’’ ‘Anh ấy đến đây làm gì ?’’ Chàng thanh niên bước vào dưới ánh mắt nhìn của mọi người, với nụ cười mỉm đã khiến cho các nữ sinh mất hồn trong vòng 10 phút Cốc cốc… cốc cốc ‘Vào đi’’ ‘Chào hiệu trưởng’’ ‘Chào thiếu gia tôi đã nghe ngài Mannigo nói về cậu’’_ HT cười ‘Vậy cháu có thể học ở đây chứ’’ ‘Tức nhiên… cậu sẽ là tiền bối của trường này’’ ‘Tốt quá rồi tôi muốn vào lớp 11A1 Vip’’ ‘Được thôi… tôi sẽ nói với GVCN lớp đó’’_ HT nói ‘Vậy tạm biệt HT nha’’_ chàng thanh niên cúi chào ông HT rồi biến mất Lúc này cả trường đang làm loạn lên ‘Ê, sao họ lại đi chung với nhau chứ’’ ‘Anh ấy không mặc đồng phục trường sao’’ ‘Cô ta cũng vậy đó, đừng nói họ ở chung với nhau tối hôm qua’’ ‘Nói gì chứ… chẳng lẽ anh BJ lại ở cùng với người như cô ta… tôi thấy cô ta đi với JR chắc là bạn gái JR rồi’’ ‘Đừng nói cô ta dám bắt cá 2 tay nha. Đúng là hồ li tinh mà’’ Bốp… một cái bạt tai cho con nhỏ vừa nói ra tiếng đó ‘Sao cô dám đánh tôi’’_ nhỏ ta đanh đá trả lời ‘Tôi là ai sao ? Tôi xin tự giới thiệu tôi là Wendy thành viên thứ 5 của Hội học sinh đồng thời cũng là học sinh mới chuyển về của lớp 11A1 Vip’’_ Wendy nhìn thằng vào mắt nhỏ ta nói ‘Vậy sao cô đánh tôi. Tôi làm gì cô chắc’’_ nhỏ này có người trong trường bảo vệ nên không sợ huống gì Wendy là học sinh mới ‘Vậy sao ? Tôi nói cho cô biết chỉ cần cô đụng đến JJ thì coi như là đụng đến tôi’’_ Wendy vứt ly nước trên tay vào người con nhỏ khiến nhỏ ta dính toàn máu (Sting á) rồi bước lại chỗ JJ và BJ ‘Chào hai người’’_ Wendy vui vẻ nói ‘Ủa, mày đến đây làm gì ?’’_ nó lạnh lùng hỏi ‘Như mày thôi… tao muốn ở đây kiếm thêm bạn’’_ Wendy nói ‘Đừng nói với tao mày trốn cô Rose nha’’_ nó hỏi ‘Mày hiểu tao ấy. Mà sao mày về trễ vậy’’_ Wendy hỏi ‘À… tao có một số việc mà anh JR đâu ?’’_ nó hỏi ‘Anh ấy kìa’’_ Wendy chỉ về phía JR đang đi lại. Nó thấy JR liền chạy lại ôm khiến cho nữ sinh ghen gần chết ‘Cô ta ôm anh ấy kìa’’ ‘Không được’’ Nó ôm JR rất chặt ‘‘Em định làm anh không có bạn gái luôn sao ?’’_ JR nói đùa ‘‘Vậy em sẽ cưới anh’’_ nó đùa lại ‘‘Anh không dám cưới một tiểu thư xinh đẹp lại tài giỏi như em’’_ JR nói ‘‘Anh lại chọc em. Em nhờ anh mang cặp cho em anh có mang không ?’’_ nó hỏi ‘‘Anh đâu có dám cãi lời em… mà nè em với BJ làm gì mà giờ mới về cũng gần trưa rồi sao không về nhà luôn đi’’_ JR hỏi ‘‘Em nhớ anh nên đến… mẹ có nói gì không ?’’_ nó hỏi ‘‘Không… mẹ kêu em nên cẩn thận là được rồi’_ JR nói ‘‘Nè hai người nói gì mà nói lắm thế’’_ Wendy đi lại vỗ vai hai anh em họ ‘‘Nè.. . cậu với Kun sao rồi’’_ nó đánh trống lảng ‘‘Hai người định đánh trống lảng sao ?’’_ Wendy với ánh mắt xấu xa nhìn nó ‘‘Đâu có.. mà anh nè, em nhớ rõ có người nào nói là 2 tháng hay 1 tháng gì đó để làm quen mà’’_ JJ đùa nhưng trong lời nói đã lộ ra nụ cười khiến các nam sinh đứng im như cây cơ, miệng thì há ra còn hắn đang nói chuyện với Kun vô tình nhìn thấy cũng mất hồn luôn ‘‘Hai người này’’_ Wendy ngại ngùng ‘‘Nè, BJ cậu sao thế’’_ Kun ở kế bên BJ hỏi Không thấy hắn trả lời ‘‘BJ… cậu ốm sao’’_ Kun vỗ vào vai BJ, hắn tỉnh lại ‘‘Đâu có gì đâu’’_ hắn hãi đầu ‘‘Cậu thích JJ phải không ? sao nhìn JJ không chớp mắt vậy’’_ Kun hỏi ‘‘Cô ta đáng ghét như vậy ai mà thích chứ mà nè cậu với Wendy sao rồi’’_ hắn hỏi ‘‘Đừng đánh trống lảng… mình thấy cậu còn cơ hội đó’’_ Kun nói ‘‘JJ có bạn trai rồi mà’’_ hắn nói thật lòng ‘‘Là ai chứ ?’’_ Kun hỏi ‘‘Là JR chứ ai. Hai người họ lúc nào cũng cặp kè lại còn nắm tay nhau nữa chứ. Không là bồ chứ là gì ?’’_ hắn nói ‘‘Cậu ghen sao ?’’_ Kun nói ‘‘Ai nói ghen, thấy sao nói vậy thôi’’_ hắn nói ‘‘Mình nói cho cậu một bí mật nhá’’_ kun kề sát tai BJ nói ‘‘Thật ra JJ và JR là hai anh em song sinh đó’’ ‘‘Sao cậu biết’’_ BJ bất ngờ ‘‘Ngày hôm qua trở Wendy về. em ấy nói mình nghe’’_ Kun gãi đầu ‘‘Hai người tiến triển nhanh đó’’_ BJ nói ‘‘Vậy sao? Cậu hãy tranh thủ đi mình nghe nói JJ có ai theo đuổi đó nhưng Wendy không chịu nói thêm’’_ Kun nói ‘‘Vậy sao?”_ hắn nói lạnh lùng “Đi thôi… lại chỗ họ đi, dù gì cũng là thành viên trong hội học sinh nên mình đi chung với họ cũng không sao đâu”_ Kun kéo tay BJ lại Tại một góc khuất nào đó “Cô mà cướp BJ của tôi thì tôi sẽ không để cô im đâu cho dù cô có là thành viên trong hội học sinh của trường”_ Daisy tức giận, tay đấm vào cái cây Tiếng trống giờ ra chơi kết thúc, tụi nó và tụi hắn vẫn chưa vào lớp. Nhưng trong lớp 11A1 VIP này tiếng bàn tán không ngớt “Nè, nhìn JJ mặc đồ thường đẹp quá ha”_ học sinh nam “Anh BJ không mặc đồ học sinh cũng đẹp quá”_ nữ sinh “Mà sao họ không bị bắt”_ học sinh nam hỏi “ Cậu không biết à… hội học sinh có quyền mặc đồ gì cũng được ngoại trừ những đồ hở hang quá sức thôi”_ nữ sinh nói “Họ sướng thiệt”_ nữ sinh nói “Mà nè, anh chàng nảy vô trường làm gì á”_ nữ sinh nhớ lại “Không biết… chắc đến bàn chuyện gì ấy mà… chắc không phải là học sinh đâu”_ nữ sinh nói “Nè… các người im được không”_ Daisy đang tức giận vì không thấy hắn đâu lại cộng thêm những lời bàn tán xung quanh khiến cô ta càng thêm tức giận. Tiếng quát của Daisy khiến cả lớp im không dám hó hé gì. Lúc này GVCN bước vào lớp “Chào các em” “Cô ơi, hội học sinh chưa vào lớp”_ lớp trưởng đứng lên nói “À… vậy chúng ta chờ các bạn ấy một tí nha”_ GVCN nói “Đi đâu khiến người khác phải chờ”_ Daisy nói thầm “Mà các em này, cô muốn giới thiệu với các em một người”_ GV nói “Là ai vậy cô?”_ học sinh dưới lớp la lên ‘Boy or girl’’_ học sinh hỏi ‘Để cô nói là được chứ gì? Im hết đi’’_ Daisy lên tiếng “Em vào đi”_ bà cô nói “Woa! Đẹp trai quá”_ học sinh nữ “Hi everybody. My name’s I Zac”_ chàng trai nói “Bạn ấy từ giờ sẽ là tiền bối của trường chúng ta”_ GV nói “Anh sao lại đến trường này vậy”_ nữ sinh hỏi “À… xin giới thiệu với mọi người anh năm nay 20 tuổi, trước đây sống ở Mĩ, gốc ở Anh chắc mọi người có nghe đến Mannigo rồi chứ”_ I Zac nói “Anh là thiếu gia của Mannigo, sao anh không làm trong bệnh viện”_ nữ sinh hỏi “Anh đến đây để tìm một người… người này rất quan trọng với anh với lại thấy thầy HT nói muốn anh làm tiền bối trong trường nên anh đã đồng ý”_ I Zac cười tươi khiến các nữ sinh như muốn vào bệnh viện “Người quan trọng… là ai vậy?’’_ nữ sinh hỏi “Sorry, I am late”_ cả đám ngoài cửa nói “Come here”_ GV nói “Chào em JJ”_ I zac vẫy tay chào nó “Sao anh đến đây?”_ nó bất ngờ hỏi “Tiền bối với lại tìm em”_ I Zac nói “I Zac lâu ngày không gặp ”_ Wendy và JR đồng thanh “Chào hai người… mọi người về đây hết sao?”_ I Zac hỏi Họ gật đầu trừ nó và hai người kia không biết gì hết “Ai vậy Wendy?”_ Kun vỗ vai Wendy “À… là anh I Zac”_ Wendy cười tươi rồi chạy đến ôm I Zac khiến Kun tức giận và cả lớp bất ngờ “Người quan trọng… không lẽ là Wendy sao?”_ cả lớp bàn tán
|