Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
|
|
Chương 30 Tôi nhắm mắt , tựa đầu vào ghế ~ Cái ngày mà tôi mong đợi cũng đã đến . Hí hí , tôi đang trên đường từ Hà Nội vào Hồ Chí Minh đây =]] Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới được ngồi máy bay và đi tới thành phố Hồ Chí Minh đấy =]] xúc động quá =]] lại còn ghế hạng sang nữa chứ ~
Chuyến đi 2 ngày thôi hà ~ Nên phải quẩy nhiệt tình . Tôi thỏa mãn cười 1 cái rồi chìm vào giấc ngủ .
...
Rất lâu sau đó , có một tiếp viên vỗ vai tôi tỉnh dậy , nói rằng đưa đồ ăn lên . Tôi vương vai một cái , gật gật đầu . Chị tiếp viên mỉm cười nhẹ nhàng rồi quay người bước đi . Lúc bấy giờ tôi mới lờ mờ tỉnh ngủ .
Mấy giờ rồi nhỉ ? Tôi lôi điện thoại ra , ồ , đã 8 giờ tối , cũng khá muộn rồi nhỉ ~ Sao tôi lại có thể quên tôi và hắn bay chuyến tối cơ chứ ~ Chép miệng một cái , tôi nhìn quanh khoang máy bay . Đúng là hạng sang , điều hòa mát rượi , nội thất hiện đại , ghế vô cùng thoải mái và có hẳn bàn trước mỗi cái ghế :''> Bên cạnh có TV , có đèn bàn , ánh điện sáng choang :''> Trên đầu là giá treo hành lí nhiều vô kể .
Đối diện tôi , còn ai ngoài hắn . Vấn đề là hắn có vẻ đang rất tập trung vào cái điện thoại , không một chút chú ý tới tôi :'> vậy cũng tốt .
Tất nhiên là tôi vô cùng phấn khích . Vội vàng giơ máy lên tự sướng :33 Hí hí , từ ngày có điện thoại mới , tôi chăm chỉ tự sướng hơn hẳn :3 chụp nét quá mà ~ Và cũng từ ngày chuyển nơi ở , có ô tô đưa đón , tôi tự thấy mình có chút xinh ra :3 suốt ngày ngồi phòng điều hòa nên da trắng hơn hẳn :3 Ăn ngon , mặc đẹp , khiến tôi đầy đặn hơn chút :3 chưa kể cũng rủng rỉnh túi , cũng biết cách tự làm đẹp hơn :3
Tôi hướng mặt về phía cửa sổ đầy mây và sương mù , vừa cười vừa chụp . Sau đó , lập tức post lên facebook với dòng trạng thái '' Đang ngồi trên máy bay nè ~ Mây mây ~ muốn được thò tay ra chạm vào mây quá ~ ''
Vừa up lên , sau 1 phút đã 20like :'))) Ok , từ hồi trở thành quản lý của hắn nên nổi tiếng hơn hẳn . Con An cũng lập tức nhảy vào cmt :
An xinh : [ Đi đâu :''3 đi đâu sao không rủ chế ~ ]
Nga Thanh Nguyễn : [ Người ta đi công tác mà :'x ]
An xinh : [ Đi công tác với Lâm Lâm ? ]
Nga Thanh Nguyễn : [ Ừm ~ ]
Anh xinh : [ Sướng vl ~ Mày ăn gì mà sướng vậy Nga :'x à đừng quên 1 chuyện ... ]
Nga Thanh Nguyễn : [ cái chữ kí chứ j :'x rồi rồi ]
An xinh : [ Tốt . Chế đi bar đây . Tạm biệt cưng . ]
Nga Thanh Nguyễn : [ Ok . ]
Tôi chăm chú nhìn màn hình , lướt facebook 1 hồi thì nhận thông báo [ Lâm Vũ vừa like ảnh của bạn ] -.-
Hóa ra anh ta cũng lướt facebook -.- tỷ năm mới like người ta được cái ảnh ~ chậc . Tôi không thèm để ý nữa , tiếp tục lướt và lướt .
1 lát sau , có một cô tiếp viên mang đồ ăn vào , lần lượt đặt trước mặt tôi và hắn . Mắt tôi thì vẫn dán vào màn hình nên gật đầu cái rụp . Mãi đến khi chị tiếp viên đi xa rồi tôi mới tắt mày và nhìn xuống .
Cánh gà rán , khoai tây chiên , 1 miếng pizza , 1 cái hăm-bơ-gơ và 1 ... que kẹo bông o_o
Tôi cầm que kẹo lên , vô cùng thích thú ~^^~ Xoay tới xoay lui ngắm cho kĩ . Kẹo làm từ dường , phồng phồng , mềm mềm nằm trong 1 que được bọc bằng túi trắng trong suốt ~ Bao năm rồi chưa ăn cái kẹo này nhỉ ~ Chộ ôi , nhìn nó cứ na ná giống mây sao á :3
Tôi vui vẻ ăn hết suốt cơm rồi từ từ bóc túi bóng ra và thưởng thức kẹo =]] Chộ ôi , ngọt quá trời ~ Vừa cắn miếng nào nó lập tức tan ra . Ai mà hiểu ý tôi thế ~
Ớ mà khoan =.= Tôi quay sang nhìn Vũ Lâm rồi nhìn vào suất ăn của anh ta , hoàn toàn không có que kẹo nào cả . Vậy sao tôi lại có ? Nghĩ một hồi rồi tôi đánh bạo hỏi :
'' Này , anh ăn hết que kẹo bông của anh rồi hả ? ''
'' Kẹo bông đó ... là tôi đặt riêng cho cô . '' Khuôn mặt không thèm nhìn người ta lấy một lần , đáp hờ hững nhưng gây sốc quá =.=
'' Hả ? '' @@ Chém gió đi =.= Anh ta mà lại có thể tốt bụng như vậy cơ á ???
'' Chẳng phải cô nói muốn được chạm vào mây sao ? ''
'' ... '' Tự tát xem mình tỉnh hay mơ nào . Sao tự dưng anh dễ thương quá vậy ~ =w=
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Máy bay vừa đáp . Tôi và hắn bí mật xuống máy bay , bí mật lên ô tô đã chuẩn bị sẵn của công ty GM , bí mật vô khách sạn =]] nói chung cái gì cũng bí mật hết ~
Chúng tôi thuê 2 phòng đối diện nhau , mỗi người ở 1 phòng . Tôi kéo vali vào phòng , đóng cửa lại . Một căn phòng toàn màu tím =w= lãng mạn ghê . Ánh đèn tím , giường cũng tím , bàn ghế cũng tím =w= có cảm giác như vừa vào phòng tân hôn vậy .
Tôi nhún vai . Lấy quần áo ra đi tắm .
Sau khi tắm xong , tôi lấy điện thoại ra gọi cho bên trụ sở GM tại Hồ Chí Minh .
'' Alô ''
'' Xin chào ! Tôi là Nguyễn Thanh Nga , quản lý của ca sĩ Vũ Lâm . ''
'' À vâng , chào cô ! ''
'' Xin hỏi , poster và đĩa cd dành cho buổi kí tặng ngày mai đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ ? ''
'' À , đã chuẩn bị xong . Có việc gì không ? ''
'' Anh mang tới cho tôi mỗi thứ 11 cái ngay bây giờ được chứ ? ''
'' Vâng . Địa chỉ khách sạn là ? ''
'' khách sạn HUNDER , đường vvv , phố bbbb , phòng 295 ''
'' Được rồi . ''
'' Cảm ơn '' Tôi cúp máy , cắn môi .
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
1 lát sau , có nhân viên khách sạn mang lên cho tôi và nói có người gửi . Tôi kiểm tra lại số poster và cd . Xong xuôi , tôi ôm tất cả sang phòng Vũ Lâm .
'' Ping Pong '' Chuông cửa vang lên . Một lát sau , anh ta mở cửa , thò đầu ra : '' Có chuyện j ? ''
'' Đây là 10 poster và 10 cd , phiền anh ký trước . ''
'' Sao lại phải ký trước ? ''
'' À , đây là chỉ thị từ cấp trên , dùng để kí cho nhanh và phục vụ quảng cáo . ''
'' Ừm '' Anh ta gật đầu , lấy đồ trong tay tôi . Tôi thở phào một cái , lập tức trở về phòng . Nhưng ....
'' Khoan đã . '' Anh ta gọi lại . Tôi giật thót tim , run run :
'' Sao vậy ? ''
'' Cô đi mua cho tôi ít bánh tráng trộn nhé ! '' Anh ta rút ví ra , đưa tôi tờ 100 nghìn .
Tôi hờ hững '' Thích thì anh kêu nhân viên khách sạn được mà . ''
Anh ta nheo mắt lại đầy nguy hiểm '' Tôi bảo cô đi . ''
'' Tôi không đi . '' >''
'' Được ! Không đi cũng được . '' Anh ta dịu giọng lại , cười khẩy '' Tháng này cô bị trừ 2 triệu . ''
'' Cái gì ? Anh ... anh ... '' Tôi tức điên , suy cho cùng thì ca sĩ vẫn có quyền đuổi và trừ lương quản lý =.= Thôi vậy , đằng nào tôi cũng vừa lừa anh ta xong ...
'' Hừ ! Thôi được . '' Tôi bặm môi , nhận tiền rồi quay đi . Tên thần kinh , 10h tối còn ăn bánh tráng trộn =''=
Tôi ra khỏi khách sạn , đi lòng vòng quanh đấy rồi hỏi đại một người đi đường chỗ mua bánh tráng trộn , cũng may gặp được người tốt bụng chỉ đường cho :
'' Cháu đi tới đầu phố vvv , có con đường ẩm thực nổi tiếng đấy , bánh tráng trộn ở đó ngon lắm ! ''
'' Dạ vâng ! Còn xa không chú ? ''
'' Tầm 200m thôi ! ''
'' Dạ ! Cháu cảm ơn . '' Tôi cúi đầu rồi chạy liền 1 mạch , 200m đi taxi làm gì cho phí tiền cơ chứ ~
Tôi chạy . Thời gian đâu mà ngắm với nghía ~ Trời tối thui hà ~ Tôi sợ nhất là đi đường buổi tối , nhiều tệ nạn =.=
Tất nhiên , chẳng bao lâu đã ra tới đầu phố , mọi thứ huyên nào hẳn lên ~=w=~ Nhiều hàng rong , quán xá quá đê ~ Thơm quá chừng luôn ý . Tôi mê man đi từng bước vào , hít hà mùi thơm đồ ăn . Chẹp ~ thòm them ~
Hay là tôi ăn một ít nhỉ :''> Có sao đâu , còn sớm mà . Nghĩ vậy , tôi tạt ngay vào một quán , nếm món sữa ngô Sài Gòn coi . Rồi cả món bánh mì chảo , nộm , trà sữa , xoài , cóc , me , .... Ngon quá !
Tôi chìm trong đồ ăn cho đến khi no căng bụng thì cũng đã gần 11h o_o Vội vã mua bánh tráng trộn cho hắn rồi về . Cũng may là khách sạn này nằm ở mặt phố đáy :'') Cơ mà vỉa hè cứ tối tối , rồi ánh đèn đường chập chờn , tiếng mô tô phân phối lớn , tiếng rú rít của những tên xăm trổ đầy mình trên phố làm tôi hơi sợ , vội vã chạy đi .
'' Á ... ưm ưm ... '' Vừa đi xẹt qua một con ngõ , có một bàn tay thô ráp nắm lấy tóc tôi , bịp chặt miệng tôi lại rồi từ từ kéo vào trong con ngõ tối hun hút ấy . Tôi giãy mấy cũng không thoát được sức đàn ông to khỏe .
Làm sao bây giờ '~~' Tôi sợ quá ! Tôi rất sợ . Hic ... hic ... Nước mắt rơi lã chã , thần inh tôi yếu lắm T^T Đừng hù tôi mà ... huhu .
Tên đó thấy tôi khóc dữ quá liền ném tôi vào tường , chĩa dao về phía tôi , giọng khàn khàn :
'' Khóc cái gì . Đưa tiền mau ! Không tao cắt cổ mày . ''
Tôi mở to mắt . Mọi thứ đều tối om , tôi không thể nhìn rõ mặt gã , chỉ biết trông gã vô cùng to lớn với cái đầu trọc lọc và con mắt hung hăn . Trong bóng tối , con dao lóe lên một tia sáng , lòng tôi rung lên một cỗ sợ hãi .
Tôi moi hết chỗ tiền lẻ trong người ra đưa cho gã . Gã hí hứng nhận lấy vì trông có vẻ nhiều , sờ vào rồi thì như bò điên , vò nát chỗ tiền lẻ , rống lên :
'' Mày đùa tao à , con ranh !!!! ''
Gã điên cuồng lao vào bóp cổ tôi . Tôi nấc lên , càng ngày càng cảm thấy khó thở , đến nỗi nước mắt cũng phải ngưng lại , đến nỗi tôi có cảm tưởng lồng ngực mình sớm vỡ , đến nỗi , đến nỗi .......
'' KHOAN ĐÃ . ''
1 tiếng hét vang lên . Gã buông lỏng tay , tôi hít lấy hít để không khí , vừa rồi , tôi đã ở ranh giới giữa sống và chết . QUÁ KINH HOÀNG !
'' Mày là thằng nào ? '' Gã đứng dậy . Chỉ tay về phía đầu ngõ . Tôi trấn tĩnh lại , quay đầu nhìn theo .
Là Vũ Lâm , anh ta đứng đó , mướt mải mồ hôi , đeo một cái kinh râm bự chảng . Và trên môi vẫn là nụ cười gian tà không thể gian tà hơn . Anh ta dựa vào tường , khoanh tay nói :
'' Tôi là anh trai cô ấy . Thả em tôi ra . ''
'' Tao muốn tiền . '' Gã gằn giọng , nắm lấy cổ áo tôi , nhấc bổng tôi lên '' Đưa tao tiền không tao giết ả . ''
'' Ông muốn tiền ? Được thôi ! '' Anh ta gật đầu , tiến thêm 3 bước , từ từ rút ví ra , cầm 1 xấp tờ 500 nghìn đồng , tung ra .
Oa ! Qúa nhiều tiền , màu xanh chói lóa phất phơ bay . Ôi mẹ ơi ! Thật đã con mắt mà .
Gã buông tay tôi , vồ lấy đống tiền một cách thỏa mãn . Đúng lúc đấy , hắn kéo tay tôi , hô to '' Chạy mau . '' Tôi và hắn dùng hết sức bình sinh chạy một mạch khỏi đó . Gã mải mê nhặt tiền nên cũng chả buồn để ý .
Tôi vắt chân lên cô mà chạy với niền hân hoan như vừa thắng trận ~ THOÁT RỒI ~
Đúng là khi con người vừa thoát khỏi cái chết một cách kì diệu , người ta cảm thấy còn hạnh phúc hơn cả nhặt được tiền T^T Happy ~
|
Chương 31 ' Hộc ... hộc ... '' Tôi vừa thấy khách sạn ngay trước mắt liền ngừng chạy . Chân cẳng mềm nhũn , ngã khụy xuống đất . Trời ơi T^T Tôi đưa tay lên vỗ ngực , bình tĩnh lại một chút , liền ngẩng đầu . Tình trạng của hắn cũng không khác tôi mấy , mỗi tội hắn đứng được còn tôi thì không T^T .
Hít lấy hơi , tôi run run hỏi hắn : '' Anh ... anh lấy đâu ra số tiền đó ? Tên phung phí này .... ''
Anh ta ngửa cổ lên trời , vò vò mái tóc : '' Tôi vừa cứu cô đấy >'''
Tôi nuốt nước bọt , lấy sức , nói : '' Biết ... Nhưng mà ... đưa một tờ thôi ... còn lại ... đưa tôi này .... ''
Anh ta bật cười '' Cô thích thì mai tôi đưa cô ra chợ mua chụp sấp . ''
'' Mua? '' Tôi sững lại, ngẫm 1 hồi '' Tiền âm phủ ? ''
Vũ Lâm gật đầu '' Chứ cô nghĩ tôi kiếm đâu ra số tiền đó . ''
'' ... '' Ừ nhỉ ! Tôi thở dài '' ... Mà làm sao anh tìm thấy tôi ? ''
'' Ừm , lâu quá không thấy cô về , đi tìm tính sổ . Tôi đang đi thì thấy cô mướt mải chạy ngược lại rồi tự dưng bị túm tóc vào trong ngõ , túi bánh tráng trộn rơi luôn T^T Uổng quá mà ! Thế là tôi chạy tiếp mua túi mới và mua thêm 1 ít tiền âm phủ để cứu cô vậy. '' Hắn nhìn tôi , nói .
'' ... '' Nghe cứ làm sao ý '' Thế túi bánh mới đâu ? ''
'' ... '' Hắn cười một cái gượng gạo rồi nói '' Rơi mất rồi . ''
'' ... '' Tôi không nói gì nữa , cái lý do của anh ta cứ hư cấu sao á
Tôi đưa tay xuống đang định bóp chân một tí thì bỗng thấy đằng xa có một thân hình con voi chạy với tốc độ ánh sáng đến đây . Một người đàn ông hở nửa thân trên , xăm hình vô cùng hổ báo , tay cầm 1 xấp tiền , ánh mắt dữ tợn với cái đầu trọc lóc . Gã vừa chạy vừa chỉ vào chúng tôi , rít qua kẽ răng :
'' Thằng ranh kia ! Mày dám lừa tao à ? Đ*t mẹ chúng mày %$#8^*(^$$^% '' Gã chửi um lên .
'' Á Á Á '' Tôi và hắn đồng loạt hét lên . Dù đau chân mấy , tôi vẫn phải gượng đứng dậy , ba chân bốn cẳng chạy một mạch vào khách sạn T^T Khốn khổ khốn nạn thân tôi không chứ ~~
'' Đứng lại !!!! '' Gã gào lên ở phía sau
Chúng tôi chạy một mạch băng qua cửa chỉnh , hốt hoảng bấm loạn xạ cái thang máy , đập cửa rầm rầm T___T Sao mà lâu vậy thang máy ơi . Đúng lúc đó , tôi quay lại , gã đã chạy được gần tới cánh cửa rồi . Tâm trí lại càng hoảng , muốn bấm cho nổ cái nút luôn quá T^T
'' Tinh . ''
Cửa thang máy chậm rãi mở ra . Cả tôi và hắn đồng loạt chen ngay vào rồi bấm đóng cửa thang máy và lên tầng 29 . Và giờ thì cái cửa thang máy lại chậm rãi đóng lại T___T Tôi đứng một góc , run cầm cập '' Béo gì mà chạy dữ vậy trời ... ''
'' Béo đâu T___T Là to xác thì có . Hulk da người phiên bản VN ah~ '' Hắn run không kém . Và gã to xác kia thì vẫn hùng hục chạy như trâu đến đây '' Đứng lại bọn ranh con kia ! ! ! Tao sẽ kiện chúng mày vì tội đưa tiền giả ''
Một ông bảo vệ lạch bạch chạy tới , hỏi '' Tiền giả ? Là sao ? ''
'' Tao cướp tiền con ranh kia , thằng anh trai nó đưa tao tiền âm phủ T__T '' Gã dừng lại , chỉ tay về phía chúng tôi .
'' Hả ? '' Mặt người bảo vệ đờ ra ._.
Đúng lúc đó , cửa thang máy hoàn toàn đóng lại , tôi cười phá lên , đúng là phát ngôn gây sốc . Đi ăn cướp rồi tự khai :'D
'' Còn cười à ? Tại cô mà tôi bị vạ lây ='''= '' Hắn cau có .
Tôi vội bịp mồm , cười hối lỗi . Cũng tại tôi hết mà T___T
'' Tinh '' Cửa thang máy bật mở , hắn đi trước , tôi theo sau , lững thững đi ra khỏi thang máy . Tôi đang định đi vô phòng của mình thì hắn gọi với theo '' Khoan ! ''
'' Hả ? '' Tôi quay lại .
'' Cầm đi ... '' Hắn ôm ra đống poster và cd đã kí đưa tôi . Tôi nhận lấy , gật đầu rồi mới vô phòng .
Thật kì lạ . Tôi không ngờ anh ta dễ lừa như vậy -.- Cứ tưởng sẽ khó khăn lắm ! Ruốt cuộc là do anh ta ngu đột xuất hay tại kế hoạch của tôi quá hoàn hảo ?
Phù , thôi kệ đi . Tôi đánh răng , thay quần áo rồi leo lên giường , đem một chiếc cd ra ngắm nghía . Chữ kí thật đẹp ! Phóng khoáng , uyển chuyển và có chút bá đạo y như con người anh ta .
Nhắc mới nhớ , tôi chưa bao giờ nghe nhạc của anh ta cả , hay bây giờ thử một chút ... Tôi lôi cd ra khỏi vỏ , cho vào máy tính mang theo , bật vol vừa phải . Tôi nằm xuống và ấn nút phát .
'' Xin chào ,
Mình là Vũ Lâm đây . Cảm ơn đã tham gia buổi ký tặng . Chiếc CD này sẽ là món quà bất ngờ dành cho bạn , mong bạn thích nó !
....
Qúa khó để quên em
Khi nắng đã nhạt màu
Khi mưa đã ngừng khóc
Khi gió đã ngừng thổi
Khi mặt trời không thể tỏa nắng .
Anh vẫn sẽ ở đây đợi em
Dù em làm gì , em là ai
|
Chương 32 Đứng sau cánh gà , tôi phát hoảng bởi quang cảnh ngoài kia ==' Hắn - Ngôi sao ca nhạc Vũ Lâm đẹp trai ngời ngờ trong bộ áo phông , quần lửng và đội mũ ngược trên đầu vô cùng phá cách đang mướt mải mồ hôi và tay bắt đầu hơi run run vì lượng người xin chữ ký quá khủng ~...~
Nhìn biển người kia đang rồng rắn xếp hàng kia thật sứ quá đông -_- Thật sự thì sức mạnh của hắn không thua kém mấy oppa Hàn Quốc đâu .
Quy trình xin chữ ký : Mua đĩa hoặc poster rồi cầm xếp hàng vô xin chữ ký :'> Lãi ghê cơ ý . Tôi quay ra nhìn người bên công ty GM , hỏi :
'' In bao nhiêu poster và đĩa vậy ? ''
'' 5000 poster và 3000đĩa . '' Người nọ chăm chú nhìn ra ngoài sân khấu , nơi hắn đang vất vả ngồi ký .
'' ... Bán được bao nhiêu rồi ? '' Tôi run run vì số lượng quá khủng =.= cái gì với anh ta sao cũng khủng thế nhỉ ?
'' Bán hết sạch trong vòng 2 giờ rồi . ''
'' ... '' Tôi không nói gì . Kí 8000 chữ ký =.= anh ta thánh rồi . Nhìn lên bầu trời đầy nắng , tự dưng thấy nóng kinh khủng =.=' Lại hỏi tiếp :
'' Mấy giờ rồi nhỉ ? ''
'' 10 giờ rồi . ''
'' Bao giờ về ? ''
'' Khi nào buổi xin chữ ký ngày hôm nay kết thúc . ''
'' ... '' Tức là khi anh ta ký xong ý hả ? Trời ! Hoy ! Tôi đi mua kem ăn đây cho rồi , nóng quá ~
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Sau ấy , buổi xin chữ ký đã phải tạm nghỉ 30p để hắn nghỉ ngơi :'> Chả vui vẻ gì đâu . Tôi bị hắn sai như một con hầu =.='
'' Lấy tôi cốc nước , nhiều đá vào . '' Hắn ngồi trên ghế , lầm bầm .
'' ... Lấy đá ở đâu ? '' Tôi dù không cam lòng nhưng vẫn phải làm thôi .
'' Đi mua . '' Hắn nói , đưa tay lên vò vò mái tóc .
'' Trời nắng lắm ! '' Tôi cau mặt .
'' Vậy à ? Thế lúc cô mua kem trời mát lắm à ? '' Hắn đốp lại ngay .
'' ... '' Về màn đấu khẩu thì tôi thua xa anh ta rồi '' ... Để tôi đi mua . '' Tức quá đi >''''
...........
Tôi trở lại với một túi đá nhỏ , lấy đá cho vào cốc rồi rót nước vô . Hắn ngồi trên ghế , vẻ mệt mỏi vẫn y nguyên , nhưng cái miệng thì hoạt động hết công suất :
'' Cho vừa đủ thôi ! Không được ít đá quá , tí nữa tôi không có sức để ký là tại cô . Không được nhiều đá quá ! giọng ca vàng này mà bị tổn thương do viêm họng thì vẫn là TẠI CÔ ... ''
'' Thế thì khỏi uống đi cho rồi . '' Tôi cáu >'''
'' ... '' Vũ Lâm thở đều đều , lấy tay đặt lên mặt , mắt nhắm hờ '' Cô bị trừ 2 triệu tiền lương . ''
'' ... '' Tôi khóc đây T___T Hic , hic , bắt nạt người quá đáng mà . Thế là tôi trôi cơn tức xuống , cầm cái cốc nước như muốn bóp nát nó ra đến trước mặt anh ta , cười khô khan :
'' Nước đây . ''
Anh ta mở mắt , giữ nguyên tư thế , nhìn cái cốc rồi lại nhắm mắt , bộ dạng vô cùng lười biếng '' Thêm 1 viên đá nữa . ''
'' ... '' Tôi nghiến răng , cho thêm 1 viên đá vào nữa .
'' To quá ! '' Hắn nhìn rồi nói .
'' ... '' Tiếp tục nhịn , đổi viien khác bé hơn .
'' Vẫn còn to . ''
'' ... '' Nhẫn , nhẫn và nhẫn , đổi viên khác bé xíu.
'' Bé quá ~ ''
'' ... '' Tôi điên lắm rồi đấy , nhẫn nhịn nào , đổi viên khác .
'' Ờ , viên này vừa rồi Cơ mà mấy viên còn lại tan thành nước hết rồi , còn gì uống nữa ~ Đổi đá đi . ''
'' Hết rồi . '' Tôi nghiến răng .
'' Ờ , mua túi mới . '' Hắn đáp .
'' TÔI KỆ ANH . UỐNG HAY KHÔNG THÌ TÙY . '' Cuối cùng tôi cũng hoàn toàn điên tiết , đặt bốp cốc nước xuống bàn rồi bỏ đi .
......................................................
Trấn tĩnh lại . Tôi trở lại chỗ hắn sau khoảng 10p mất tích . Nhưng hắn đã lên Ký tiếp từ lúc nào . Mệt mỏi , tôi nằm xuống cái ghế anh ta vừa ngồi , ngủ một giấc .
Và đến lúc tôi tỉnh dậy , tôi đã trở lại khách sạn từ lúc nào , nhưng vấn để là .... Ai quẳng tôi ở ngoài cửa thế này T___T Vậy hóa ra nãy giờ tôi ngủ ở ngoài hành lang ư ?
Lồm cồm bò dậy , tôi mở túi xách được đặt ngay cạnh mình , lôi chìa khóa ra mở cửa đi vào phòng . Đã 4h chiều ... Tôi ngủ qua cả bữa trưa luôn ư ? Chậc , bảo sao bây giờ thấy đói ghê ~
Tôi vô phòng vệ sinh tắm rửa thay quần áo và ngồi chơi laptop một tý :3 Tối nay tôi và hắn có bữa liên hoan cùng người ở bên GM mà .
Sắp được ăn ngon rồi .
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
6h30 tối , tôi đẩy cửa bước ra . Hôm nay tôi xõa tóc , trang điểm nhẹ và mặc một bộ váy màu xanh không ôm mà hơi xòe ra T__T Dáng tôi không chuẩn nên chẳng dám mặc váy ôm .
Hắn thì phong cách vô cùng bụi bặm , áo phông , quần jean rách , giày đế bánh mì màu đen có đinh . Mũ đội lệch và quả kính râm hầm hố . Tôi và hắn nhìn như 2 người ở 2 thế giới khác nhau ý :'>
Trong thang máy , tôi hỏi hắn :
'' Anh mang tôi về đây à ? ''
Anh ta gật đầu '' Chính xác là khiêng cô về đây :'> Tôi vác cô trên vai mà , nặng như con lợn ý . ''
'' ... '' Cũng tại sống chung với anh được nhồi nhiều quá chứ sao '' Sao anh để tôi ngoài cửa ? ''
'' Không mở được cửa . ''
'' Trong túi tôi có chìa khóa . ''
'' Không có sức khiêng cô vào phòng nữa thì mở cửa làm gì . ''
'' T^T '' Tôi muốn khóc . Anh ta thật chẳng lãng mạn gì cả , huhu
|
Chương 33 Chúng tôi lên một chiếc xe Bugatti phong cách thể thao vô cùng đẹp mắt :'D Từ hồi làm việc cho anh ta tàn ngồi siêu xe thôi hà ~
Chiếc xe lăn bánh tới một nhà hàng phong cách Châu Âu cách đó không xa . Xe vừa dừng , liền có bảo vệ tới mở cửa . Hắn bước ra , tôi lẽo đẽo theo sau . Nhà hàng này quả thực rất xa hoa ~ Vừa bước vào đã nghe thấy tiếng nhạc du dương phát ra từ trên sân khấu , nơi các nhạc công người nước ngoài biểu diễn . Đãi sảnh rộng rãi với hàng trăm cái bàn , nhân viên mặc âu phục trắng tấp nập đi lại . Và điều hòa thì mát lạnh . Mọi thứ cứ bóng loáng và sạch sẽ thể hiện một đẳng cấp khác biệt và sang chảnh =]
Chúng tôi tới quầy tiếp viên , một cô gái nhân viên da trắng , tóc vàng , mắt xanh vô cùng xinh đẹp mở lời :
'' Welcome ! Can i help you ? '' ( Chào mừng ! Chúng tôi có thể giúp gì cho bạn ? )
'' We are invited to Mr.Quang party . '' ( Chúng tôi được mời dự tiệc của ông Quang ) Hắn đáp .
Cô ấy gật đầu , cúi xuống xem sổ sách một hồi rồi nói '' go to the four floor , please '' ( Mời lên tầng 4 )
( Lời t/g : Trình độ tiếng anh của ad có hạn :''> Sai ngữ pháp cmt giúp ad sửa nhé )
Hắn gật đầu rồi chúng tôi bước tới thang máy , đi lên tầng 4 . '' Tinh '' Cửa thang máy mở ra , trước mắt tôi là 1 cánh cửa màu đỏ . Hắn bước ra , từ từ mở cửa . Rồi cả tôi và hắn đồng loạt bước vào .
'' A ! Đến rồi đến rồi ~ '' Một tiếng nói lớn vang lên từ một người đàn ông trung niên .
'' Wow ! Chàng ca sĩ đẹp trai của chúng ta đến rồi . '' 1 chị khác nói .
'' Đợi cậu mãi đấy . Vào đi . '' lại 1 người khác .
Vũ Lâm cười nhã nhặn , cúi đầu lễ phép '' Chào mọi người ~^^~ ''
Tôi cũng lắp bắp cúi theo '' Xin ... chào .... chào ạ ''
Mọi người gật đầu . Tôi và hắn đi tới và ngồi xuống 2 chỗ trống còn lại :''> Mọi người không đông lắm , tầm 15 người , hầu như đều là nhân viên bình thường cả . Cả căn phòng bao trùm một màu trắng tinh khiết , đạm phong cách Á - ÂU . Vấn đề là sử dụng dao nĩa để ăn T___T Tôi không biết dùng .
Trong lúc đợi đồ ăn , mọi người nói chuyện rôm rả ~ Mọi người chứ không có tôi . Và hầu như xoay quanh hắn T__T
'' Buổi ký tặng thu về gần 1 tỷ tiền bán cd và poster rồi . '' Một chị mặc áo xanh nói .
'' Nhiều thế cơ à ~ Sức mạnh của trai đẹp có khác ... '' 1 người khác cảm thán .
'' Có khi còn khủng hơn cả nhiều đàn anh đàn chị khác ấy chứ ~ ''
'' Cũng phải thôi ! Cậu ấy vừa đẹp trai vừa tài năng . ''
'' Hiếm ai có được lợi thế bằng cậu ấy ... ''
'' Xời ! Cậu ấy là cháu của ông chủ tịnh GM , khoản đầu tư tất nhiên là khủng ... '' Lại một người khác lên tiếng .
Vũ Lâm là cháu của chủ tịch GM o_o chủ tịch GM chẳng phải là người đã nhận tôi vào làm sao ? Chuyện quái gì đang diễn ra vậy ?
'' Hì ! Em nghĩ là em có được hôm nay hoàn toàn là do mình tự lực =] Khoản đầu tư ban đầu của em cùng lắm là nhỉnh hơn những ca sĩ khác một chút thôi ... '' Cậu ta nhếch mép .
Có kẻ cười khinh , có người cúi đầu , có người lại tỏ ra vô cùng thân thiện , ... Nói chung là căn phòng im lặng hẳn ~~
'' Thôi ! Nói chuyện khác , sao cứ gặp nhau là lôi chuyện đó ra nói vậy ... '' Người đàn ông trung niên nãy giờ không nói nửa lời bất ngờ lên tiếng .
'' Không sao đâu ạ ~ Chú Quang '' Hắn lễ phép .
Ra người đàn ông đó là chú Quang ~.~
'' Hừm ... Ngày mai cậu có show diễn tại TP.HCM luôn nhỉ ? '' Một người hỏi .
Hắn gật gật đầu .
'' Vậy à ? Ăn nhiều vào lấy sức em nhé ! ''
'' Nhớ giữ gìn sức khỏe , ngày mai hát cho tốt . ''
'' Mai hát bài ' Qúa khó để quên em ' nhỉ ~ ''
'' Tập luyện j chưa em ? Có gì để mai chị tới chị hỗ trợ sau cánh gà cho ... ''
'' Hôm nay có món bò bít tết ngon lắm , ráng ăn nha ~ ''
...
Mọi người lại bàn tán sôi nổi ~.~ Toàn lời vàng ngọc mà nghe giả dối sao ấy ~ Còn hắn thì cứ ậm ậm ừ ừ còn giả dối gấp bộn lần .
Lạy trời ! Mong đồ ăn sớm lên để con đỡ phải nghe cuộc nói chuyện nhảm nhí này ~~
'' Chào cháu ! Cháu là quản lý mới của Lâm phải không ? Chú là Quang . '' Bất ngờ , chú Quang mỉm cười với tôi , khiến cả phòng lại đổ dồn sự chú ý vào tôi .
'' Dạ ! Chào chú . Cháu là Nga ... '' Tôi cười đáp lễ .
'' À , ra là đây là cô quản lý mới . '' 1 Chị nói , liếc tôi dò xét .
'' Cũng xinh xắn mà . '' Ngược lại , có người ăn nói dễ chịu hơn hẳn .
'' Chắc là dân mới vào nghề hả em ? trông mặt mũi non choẹt . ''
'' Vâng ~ '' Tôi đáp .
'' Có gì khó khăn đến tìm anh , anh sẽ giúp em ... ''
'' Dạ vâng ~~ '' Tôi cúi đầu .
'' Sướng nha ! Phúc lớn lắm mới được làm quản lý cho Vũ Lâm đó . ''
'' Có gì chưa hiểu tìm chị , chị sẽ giải đáp cho . ''
'' Ái chà , cũng từng nổi tiếng đấy ... ''
'' Nhớ chăm sóc cho ca sĩ của mình cẩn thận ... ''
'' Em họ cùng trường với Lâm nhỉ ~ cũng tiện . ''
'' Năm 2 phải không ? à há , vậy là kém tuổi Lâm hả ? ''
...
'' Vâng '' '' Dạ '' '' Dạ vâng'' Tôi liên mồm nói @@ Chậc , tự dưng bị chú ý nó khổ vậy đấy .
'' À , hôm qua Hồ Ngọc Hà mới mua cái túi mới da cá sấu nhập khẩu từ Mỹ các chị ạ . '' 1 người đổi chủ đề .
'' Ôi ! Xem MV mới của Min st.319 chưa ~.~ ''
'' Phạm Băng Băng trên thảm đỏ có cái váy đẹp rực rỡ ... ''
...
:''> Hơn cả phóng viên . Em xin phong các chị là thánh 8888 của năm . Đúng lúc đấy , đồ ăn được mang lên .
Wow , bò bít tết ♥ Thơm quá đi
|
Chương 34: Tôi lungd túng như gà mắc tóc , vội vàng lấy khăn ướt đặt bên cạnh đĩa đưa qua cho cô gái đó nhưng có vẻ mất bình tĩnh quá khiến tay tôi vừa vươn ra liền đụng ngay vào ly rượu , khiến cả ly đổ ập xuống . Bao nhiêu rượu loang lổ hết trên nền váy trắng của cô gái đó .
'' Á '' Cô ta lại được trận hét lên ing ỏi . Tôi thì không ngừng xin lỗi .
Cô gái ấy nhìn xuống cái váy , khóc muốn rớt cả lông mi giả '' Ôi mẹ ơi ! 10 triệu đồng của tôi .... '' Cô ta có vẻ tiếc , khóc lên khóc xuống , rồi đứng dậy trừng mắt nhìn tôi : '' Cô cố ý phải không ? ''
Tôi lắc đầu , mặt hối lỗi : '' Không phải , tôi chỉ vô tình thôi ! ''
Cô ả nghiến răng ken két : '' Cô còn chối đi . Hừ , cô không xong với tôi đâu ! ! ! '' Nói rồi , cô gái ấy đứng dậy , đùng đùng bước đi ra khỏi phòng .
Tôi đơ ra , khẽ bặm bặm môi . Vũ Lâm , anh ta vẫn bình thản ăn như không có chuyện gì . Tôi cũng sắp khóc rồi ; '' Tôi thật sự không cố ý mà ... ''
Một chị nhìn tôi , khẽ nói : '' Thôi ! Ai cũng biết là em không cố ý . Chỉ tại cô ấy hơi khó tính . ''
Mọi người đồng tình gật gật đầu . 1 người khác lên tiếng : '' Em mau đi tới nhà vệ sinh xem cô ấy có cần giúp gì không , mau đi đi ! ''
Tôi gật đầu , mau chóng rời khỏi phòng : '' Vâng ! ''
Trước khi đóng cửa , tôi có nghe thấy có ai đó nói bằng giọng rất nhỏ rằng : '' Ai mà chả biết con nhỏ đó không ưa Vũ Lâm , nay quản lý của cậu lại gây chuyện như thế này , cô ta lại chả bảo cố ý quá ấy chứ ~ ''
Tôi vừa đi vừa ngẫm câu nói đấy , tại sao lại ghét ? Anh ta bình thường có bao nhiêu cách để mọi ngườiquý mến anh ta đem xài cho bằng hết kia mà . Sao vẫn có người ghét nhỉ ? Ghét vì cái gì ?
Tôi vừa định bước chân vào phòng vệ sinh , lại nghe có tiếng nước xả vàthân hình mảnh khảnh của cô gái nọ đang chăm chú rửa tay , qua gương , tôi thấy cô ả mặt đùng đùng tức giận : '' Đúng thật là , dõ dàng cố ý mà làm bộ thanh cao ... ''
Cái gì ? Tôi sốc , cô ta đang nói cái gì ? Tôi vội vàng nấp sau cửa , ngó vào , tiếp tục lắng nghe .
'' Hừ ! Cái thằng ca sĩ từ lúc mới vào công ty ỷ có họ hàng nên làm mặt chảnh , nhìn thấy là muốn cho ăn vả . Ai đời mới vào mà đã vội vã tung MV vượt mặt toàn bộ đàn anh , đàn chị . Hừ ! Nổi tiếng rồi thì chẳng coi ai ra gì , đúng chảnh như chó . ''
Cô ả cao giọng , nói
'' Nhờ cái mặt đẹp trai giả tạo và tiền nên mới chóng nổi thôi , chứ dựa vào cái giọng vịt đực đấy á , còn lâu mới vượt được Vĩ Chi nhà mình . ''
Ra cô ta là quản lý của ca sĩ Vĩ Chi . Trước nghe nói MV '' Qúa khó để quên em '' ra sau mv '' Tình yêu nhạt '' của Vĩ Chi tận 2 ngày nhưng vừa vào liền hạ gục mọi bảng xếp hạng , đứng đầu luôn . Hóa ra cô ả này cay cú vụ đó .
'' Thằng ca sĩ nổi kiêu thì thôi ! Đằng này con quản lý mới dựa hơi chủ mà dám làm càn với mình . Chắc ganh tỵ với mình . Cũng phải thôi , mình vừa xinh đẹp lại mặc toàn hàng hiệu nên cô ả ghen là phải . Hừ , ghen nhiều thành mất kiểm soát nên mới có cái hành động chó đẻ đó đây mà . Đúnglà gái mặt dơ , trơ như mặt thớtttttt '' Cô ta kéo dài dọng , dẩu mỏ lên rồi tắt vòi nước , vừa quay người lại liền thấy tôi đứng ngay sát đằng sau , giật mình kêu oái một tiếng .
Tôi cười khẩy '' Giaạt mình cái gì ? Đang chửi sung mà , chửi nưã đi , chửi to lên cho cả thế giới này nghe với ... ''
'' Tôi ... tôi ... '' Cô ta lúng túng , mồ hôi chảy ròng ròng .
'' À phải rồi , tôi xin lỗi vì đã làm rớt rượu lên cái váy hàng hiệu của cô ... Nhưng cô biết không ... '' Tôi lạnh nhạt '' Tôi đổ rượu lên người cô là do tôi vô tình , còn bây giờ , với đống lời nói bẩn thỉu của cô vừa rồi , rất xứng đáng để tôi cố tình tạt cả chai axit vào người cô đấy . ''
Mặt ả xám nghoét lại . Tôi được đà lấn tới , ghé sát miệng vào tai cô ả , thì thầm bằng giọng mà chỉ 2 chúng tôi nghe thấy :
'' Tôi trân thành khuyên cô 1 câu : Đã nói xấu người khác thì nói be bé thôi , đừng để người ta nghe thấy , CHẲNG HAY HO GÌ ĐÂU ''
Tôi gằn giọng '' Tôi có thể hiền và tử tế , nhưng không có nghĩa là tôi dễ bắt nạt đâu . ĐỪNG-ĐỂ-TÔI-BĂTS-GẶP-THÊM-MỘT-LẦN-NÀO-NỮA . ''
Tôi đứng đối diện với cô ta , thả lòng người , quay về nụ cười thánh thiện như ban đầu : '' Cô mau vào ăn nốt đi kẻo mọi người đợi . ''
Tôi cúi đầu , hiện ngang bước ra khỏi cửa '' À '' Tôi quay lại '' Còn một chuyện tôi quên nói với cô ... ''
'' ... '' Cô ta run lên bần bật , đứng cũng không vững , lại lấy 1 tay chống lên bồn , còn chẳng dám nhìn thẳng tôi .
Tôi nhếch mép nói tiếp : '' Cho dù mv của Vũ Lâm nhà tôi có ra muộn sau Vĩ Chi 1 tháng thì kết quả chẳng có gì thay đổi đâu . Nếu cô và cô Chi gì đó có bản lĩnh thì vượt mặt bọn tôi đi xem nào . ''
Nói rồi , tôi bước thẳng . Trở lại phòng tiệc , tôi ngồi vào vị trí ban đầu , nhìn mọi người mỉm cười : '' Cô ấy sẽ sớm quay lại . '' Rồi tiếp tục ăn .
Tầm 5' sau , cô ta trở lại , khuôn mặt không khá hơn là bao , vội vã lấy túi xách , cười gượng gạo : '' Xin lỗi , tôi có việc về trước '' Rồi lại vội vã rời đi .
Mọi người nhìn nhau với ánh mắt khó hiểu , chẳng ai hiểu tại sao cô ta lại có thái độ đó .
'' Cứ tưởng cô ta sẽ làm ầm lên cơ . '' 1 người nhún vai .
'' Đúng , đúng . Mọi lần cô ta dữ lắm mà . ''
'' Trông bộ dạng còn có vẻ gì đó sợ sệt nữa . ''
...
Bắt đầu bàn tán sôi nổi lại rồi . Tôi buông dao nĩa , nhìn mọi người cười bí hiểm : '' Mọi hiểu lầm đã được giải trừ hết rồi . ''
Nhếch mép một cái , nhìn mọi người đang trong tình trạng há hốc vì không-thể-tin-nổi . Giuwx nguyên nụ cười tươi tắn sáng lạn , tôi cứ bình thản mà ăn tiếp.
Đối với những hạng người như con ả vừa rồi , không cần nương tay .
|