Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire
|
|
-Ha Rum. em nói là nhất định thành công mà, sao Yun lạ quen cô ta. Một giọng nói vô cùng tứ giận, tiếng của cô nàng Sol Hy vang vọng khắp căn phòng khiến cho người ở đầu dây bên kia cũng ko kém phần bực mình với giọng nói như hỏi tội này.
-Chị có thôi đi ko. tôi đang vô cùng nhức đầu đây. chị tưởng tôi muốn lắm à. Giọng của Ha Rum cũng ko khác gì cô chị họ, mà cỏn bực hơn cả cô chị họ của mình.
-Vậy phải làm sao. Yun có bạn gái tại sao em lạm ko biết chứ. hai người chơi thân với nhau lắm mà.
-Tôi cũng đang muốn biết làm sao mà họ lại quen nhau đây này. Cầm chiếc iphone nói mà ánh mắt như bóc lữa hận nghĩ về nó khiến cho cô chị họ cũng phải im lìm rồi cúp máy.
....
-Cậu nghe gì chưa. ngài Yun có bạn gái rồi đấy. Cô học viên A nói
-Sao cậu nói thật sao. ngài Yun có bạn gái rồi à. Cô học viên B đáp trả mà hai mắt cứ mở to hết cở.
-Huhu. hôm qua là ngài Woo hôm nay là ngài Yun. sao kì vậy.
Nhưng tiếng than tiếng khóc bù lu bù loa của các học viên nữ đầy khắp các ngỏ ngách của trường, các học viên nam thì khoái chí cười tí tách khi hai dối thù nặng kí của mình đã có bạn gái, nhìn các nữ sinh vậy mà họ ko nghĩ rằng người khóc tiếp theo sẻ là họ.
-AAAA. trời ơi. sao chị Tara lại quen anh Yun chứ, ko thề nào. hic. Tea Hin ôm đầu mà la làng lên như ngưởi mới trốn viện, nhưng quả thật tin này sóc thiệt, hôm trước còn cải nhau dữ dội a ko phải mà là có hiềm khích mà giờ lại nói là quen nhau thì ai mà tin được chứ.
-Tea Hin cậu làm gì mà la lên thế. Một giọng nói vang vọng từ của làm cho Tea Hin người đang trong cơn hoản phải ngưng ngay mà quay ra nhìn.
-Bo. cậu chịu đi học rồi sao. Chạy ngay lại chỗ của Bo quàng tay lên vai như hai người bạn thân mà nhăn mặt hỏi.
-Ừ, hết việc rồi nên đi. Cóc đầu lại thằng bạn của mình một cái rõ đau mà nói. -Hồi nãy cậu la cái gì vậy.
-A xém tí quên huhu Bo ơi làm sao đây anh Yun có bạn gái rồi. Một câu nói như xét đánh ngan tai người vừa được nghe nhưng anh cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần mà thong thả bước về chỗ của mình.
-Có gì lạ đâu, Yun thích Ha Rum thì quen nhau thôi. Vẫn thong thả bước đi như ko có chuyện gì quan trọng nhưng anh lại đứng hình sau khi nghe Tae HIn nói một cách thong thả mà sức công phá kinh khủng. -Ko phải Ha Rum, người khác.
-Ai. làm sao có chuyện đó được.
-Chị Tara. em nuôi của anh Hoo.
-Ét. anh Hoo có em nuôi hồi nào vậy. Bo lại thêm một lần nữa kinh ngạc, sao chỉ có một thời gian ngắn thôi mà tùm lum chuyện xẩy ra vậy, mà toàn những chuyện kinh hoàng ko.
-Cậu làm sao biết được. tớ còn ko biết nữa là.
-Azzi. khó hiểu. Mà cô Tara đó bộ đẹp lắm hả. Hai mắt Bo đột ngọt làm cho anh chàng Tea Hin phải than thở.
-Đep. rất đẹp là đằng khác.
|
-Thật ko. mình phải xem mặt mới được. Hai mắt long lanh lóng lánh chấp tay lại mà ngẫm nghĩ, tưởng tượng, hazzi cái anh chàng Bo này, lúc ở Heart hay lúc ở ngoài cũng giống nhau y chang, mọi người biết anh chàng điễn trai đang có cặp mắt hết sức là nực cười này là ai chứ, Song Bo phó bang chủ của Heart. -Vậy còn Ha Rum. cậu ta ko có phản ứng gì à. Cái biểu hiện vừa đáng yêu vừa mắc cười khi nãy hoàn toàn tan biến khi anh chợt nhớ đến cô nàng mà Yun yêu đơn phương, khuôn mặt nghiệm nghị ko kém phần băng lãnh.
-Ko cần lo. chị Ha Rum đang quen với anh Woo đấy. Bước đi bỏ mặt tên bạn ko biết quan tâm này mà trở về chỗ ngồi với vẻ bực bội. -"hừ, lâu rồi mới gặp mà ko biết hỏi han sức khỏe gì hết, chỉ biết lo chuyện thiên hạ ko, tên chết bầm".
-WHAT?????. Kèm theo tiếng nói là tiếng "rầm" của anh, choáng thiệt, kinh khủng, toàn tin khủng bố. quay phắt qua tên đang vò đầu bức tóc. Bo đập bàn nhìn Tea Hin làm anh suýt hun sàn. -Họ quen nhau khi nào.
-Định ám sát ta à. cậu đang hỏi về ai vậy. Ko nói rõ gì thì biết đâu mà trả lời.
-Woo và Ha Rum.
-Hôm trước. mà hỏi làm gì vậy, định phá đám à.
-No. vui còn ko kịp nữa phá gì mà phá. Vậy còn Yun.
-Hôm qua. híc. chị Tara ơi. huhu. Vừa nhắc tới cặp đôi này là anh tiếp tục màng rên rỉ của mình.
-"Hôm qua?. nếu vậy là sau khi Woo và Ha Rum quen nhau, nếu là hôm qua thì..., aha, Yun cậu cũng biết dùng đến cái chiêu này nữa à. hắc hắc". Vừa nghĩ thầm vừa ôm bụng cười khoái chí làm cho tên kế bên cũng phải né xa rồi giơ tay lên trán của Bo. -Mày hâm à.
-Có mày hâm đấy thằng khùng, mà tao thắc mắc một điều này nha.
-Thắc mắc gì?.
-Tao lớn hơn mày một tuổi, mày kêu Yun là anh sao mày ko kêu tao là anh đi.
-Xí. mày quả thật lớn hơn tao một tuổi. tại tao xui nên sinh trễ một ngày rồi bị lọt qua năm mới thôi. tính ra mày chỉ sinh trước tao một ngày. kêu mày là anh hả. mơ đi.
-Mày có thấy hai anh em sinh đôi ko, chỉ sinh sau vài phút thôi cũng phải xưng anh xưng em đó mày, một ngày là nhiều rồi.
Cóc đầu Bo một cái rõ đau. -Tao với mày đâu phải sinh đôi, đừng có ghép chuyện này vào chuyện kia.
|
-Híc. đau quá. huhu... sao mày bạo lực thế, mày vốn hiền lắm mà. Híc.
-Ừ tao hiền nhưng với mày là tao ko hiền nỏi à.
Một chiếc xe được xem là khá quen thuộc đang lao thằng về phía cổng trường với vận tốc kinh người, người lái chiếc xe đó ko ai khác chính là nữ nhân vật chính của chúng ta và cũng là nguồn của mọi tin đồn trong trường nhưng ko ai biết chỉ trừ những người có liên qua vì hầu hết các học viên trong trường chỉ biết Yun có bạn gái chứ chưa biết bạn gái của anh là ai.
-Woa. woa. Tea Hin nhìn kìa, chiếc xe đó là loại xe gì vậy. đẹp ghê, tốc độ nhanh cực, hơn hẳn xe của Yun luôn, ai là chủ nhân của nó vậy ta. đang cải nhau với Tea Hin thì Bo lại cạnh lang cang cửa sổ ngồi và vô tình thấy được môt cực phẩm ko đụng hàng đang lao với tốc độ nhanh về phía trường.
-Tới rồi. híc mình phải đi hỏi rõ. huhu. Lại khóc, anh này dư nước thiệt.
-Ai tới, mày quen hả. Mở to con mắt ra nhìn thằng bạn đang khóc lóc mà hỏi.
-Lả chị Tara. bạn gái anh Yun ý.
-Hả. thiệt ko. trời hai người này đáng là hợp gu thiệt. xứng nha. Thầm đánh gia chiếc xe và chủ của nó anh nói mà ko hề hay biết đang có một ánh mắt hình viên đạn hướng về phía mình.
Dừng xe vào gara rồi đi lên lớp học với chiếc cập dạng túi sách trên tay. hôm nay nó lại mặt một loại đồ rất bắt mắt, kiểu như loại trang phục của những nữ hoàng Ai Cập thời xưa nhưng được tân tiến hơn và ko quá cầu kì kiến nó toát lên vẻ hiền thục, băng lãnh và đầy uy nghiêm như vị nữ hoàng Ai Cập.
Lại một chiếc xe rất quen thuộc chạy vào trường, cuối cùng nam nhân vật chính của lời đồn đã đến, như thường lệ, hắn chạy vào gara loại víp nơi nó vừa chạy qua mà đỗ xe, và tất nhiên hai người chạm mặt chứ sao.
|
-Chào. Vẫy tay với nó một cách... cách... à thân thiện híc có chữ thôi mà nghĩ hoài ko ra, nó cũng ko còn quá khắc khe với Yun vì nó chỉ cần vài ngày ở gần anh, mà cũng ko cần vài ngày, hai ngay thôi là nó đủ biết anh là người như thế nào rồi.
-Lên cùng ko. Nó hỏi, ánh mắt đã bớt đi băng lãnh, có một chút tia ấm áp len lỏi trong đó. -Ừ.Hắn vui vẻ đáp lại, trời khác thường ngày quá.
Hai thân hình, hai màu sắc khác nhau đang song song nhau đi trên hành lang tiến về thang máy loại víp, mọi người ai náy đều thấy lạ là vì biết hắn và nó luôn có hiềm khích mà sao nay nhìn khác với mọi ngày vậy.
Cánh cửa lớp A vừa mở ra, nó thì bị Tea Hin khéo về một bên còn hắn thì bị Bọ giật mạnh qua một bên, cánh cửa bị hai anh là cho đứng hình và cuộc tra hỏi bắt đầu.
-Chị. chị nói thật cho em biết đi. mọi chuyện là sao vậy. /-Yun nói thật cho tớ biết. cậu tại sao lại có bạn gái. Tea Hin kéo nó về thì lâp tức vào vấn đề ngay ko chậm trễ. Bo cũng vậy, hắn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị anh tra khảo ngay.
-Chuyện gì? /-Chuyện gi?. Nó - hắn.
-Chuyện chị và anh Yun quen nhau, chị. chị đùa thôi phải ko. /-Chuyện cậu quen Tara chứ gì. nói mau thằng quỷ.
-À thì ra là chuyện đó. lập tức hai người đồng thanh nói, hắn cùng Bo quay sang nó, nó cùng Tea Hin quay sang hắn thì ngay lập tức chạm mặt nhau. Bo một thoáng giật mình ngay ngất với nhan sắc của nó, quả thật là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, ko anh sánh bằng. nhất là đôi mắt vô hồn sắc bén như muốn xuyên thấu tâm cang của mọi vật khiến anh phải đánh giá cao về nó.
Hắn nhìn nó, ko biết phải nói sao đây, hắn chỉ nhờ nó làm bạn gái mình một ngày thôi vậy mà ko hề để ý đến hậu quả, bậy giờ thì ảnh hưởng đến nó rồi, và anh cũng ko biết giải thích sự việc ra sao.
-Đúng vậy. thì sao. ko được à?.
Tiếng "rầm" vang lên ngay sau câu nói của nó, người bây giờ nằm yên vị dưới sàn chính là Tea Hin, thiệt là biết trước sự việc rồi mà cũng ko tránh khỏi sóc nặng, Tiếp theo người ko ngờ tới là hắn, hắn chỉ nhờ nó có một ngày thôi mà, ko ngờ nó lại giúp mình thêm một lần nữa, cảm động mà khóc thầm trong lòng, ánh mắt đầy sự chân thành nhìn nó.
Chỉ có Bo, tuy hơi sóc chút xíu nhưng anh biết rõ hai người ko quen nhau thiệt, nhưng mà như vậy cũng tốt, và nếu tốt hơn là nó có thể thật sự làm bạn gái của hắn thì anh khỏi cần lo đề phòng Ha Rum rồi, nhưng mà ko biết có được vậy ko.
-Chuyện gì vậy. Woo, Ha Rum, Hong cũng vào, đi từ xa thấy cửa phòng học mở thì đã thấy lạ rồi, cửa tự động mà bị mở vậy chắc chắn hừ rồi, ai biểu hai anh đại nhà ta mở cửa quá mạnh chi, và thêm một cảnh là Tea Hin sao nằm lăng lóc dưới sàn ko biết, ngủ à, chắc ko đâu.
-Ha Rum. Hắn đẩy Bo ra, kì lạ sao mỏi lần thấy cô là hắn trở nên khù khờ sao ấy, Bo khẻ nhíu mày, anh thật sự đoán đúng, hắn và nó chỉ là đóng kịch vỉ chính hành động của hắn vừa rồi đã làm cho anh khẳng định điều đó, ko biết mõi chuyện sẻ đi đến đâu đây.
-Bo cậu về khi nào vậy. Ha Rum thấy có sự hiện diện của Bo thì lên tiếng hỏi.
-Cậu ko cần biết. Thái độ khó chịu với cô tỏ ra rõ ràng, khiến cô cảm thấy hơi ngại, nhưng hắn lại nhanh chóng giải thoát, hắn biết Bo ko thích Ha Rum nên cũng ko lên tiếng nói gì chỉ lạng sang chuyện khác. -Các cậu ăn sáng chưa, cùng đi đi.
-Đúng rồi, chúng ta đi ăn thôi. Tea Hin đột ngột bật dậy, anh này định hù cho mọi người chết đứng thì phải.
-Tưởng cậu Die rồi chứ. Bo choàng tay lên cỏ thằng bạn này mà cười khoái chí.
-Die cái đầu mày, mày Die thì có. Đẩy thằng bạn vô duyên này sang một bên, anh bắn ngay sang nó mà lôi đi xuống cantin. Nhưng chưa đi được thì anh bị hắn kéo lại rồi đá sang một bên cùng Bo, nhanh chóng dắt nó xuống cantin với mình cùng bao nhiêu sự ngỡ ngàn của mọi người, Bo cười thầm -"Tiến triển tốt đấy Yun".
Cảnh hắn đang tay trong tay với nó khiến cho hai ánh mắt phải toát lữa mà đi sau hai người tụi nó. Woo, Ha Rum, lữa đang soi sùng sục trong lòng họ.
...Cantin...5' sau...
Chiếc bàn sang trọng nơi mà bọn họ thường ngồi, hắn ngồi cạnh nó, ôi trời đẹp đôi kinh, nổi trội lấn áp cập của Woo & Ha Rum và tất nhiên hai người ngồi cùng và đối diện nó và hắn, Tea Hin ngồi cạnh nó, Bo ngồi cạnh Woo, ko thể ngồi theo kiểu 4-2 được nên anh đành ngồi bên phía Woo, và cạnh Woo, dù có ghét Woo nhưng anh càng ghét Ha Rum hơn nên ko thích ngồi cạnh cô.
|
Cả buổi ăn diễn ra hết sức nhàm chán với những cái liêc nhìn thầm của mọi người, Ha Rum nhìn Woo, Yun nhìn Ha Rum, còn Woo thì nhìn nó, Bo và Tea Hin thì một hồi nhìn nó, một hồi thì nhìn Yun một hồi thì nhìn hai người kia, chỉ nhìn với nhìn, ko có gì đặt biệt, chỉ có nó ngoài cuộc điện thoại của Hong khi nãy ra thì nó ko nói gì cũng ko nhìn bất kì ai chỉ chú tâm vào thưởng thức những món ăn mà mình chưa hề ăn.
Cả cantin dường như hiểu ý của những nhân vật này hay sao mà cũng ko có nhiều tiếng động lớn, sau bửa ăn sáng ngợp thở này thì cả đám tất nhiên là về lớp rồi, đi qua hành lang ngay một lang cang nó và năm người kia thấy rất nhiều học viên bu lại, vốn tính ko nhiều chuyện nên cả đám ko quan tâm nên nhanh chóng lướt qua và đi tiếp, đi được vài bước cách chỗ ồn ào đó vài mét thì Tea Hin phát hiện ra một điều là ko thấy nó đâu, cả đám liền nhìn lại đằng sau thì thấy nó đang từ từ đi vào chỗ đám đông ồn ào đó, ai cũng khó hiểu, nó thuộc típ người ko quan tâm chuyện thiên hạ mà.
Còn nó, sau khi chen vào gần tới bên trong thì nó nghe. -Con nhỏ kia, sao còn ko mau làm theo lời ta hả?. Tiếng nói vừa vang lên là nó nhận ra là của cái Sol Hy, trí nhớ tốt thật. sau tiếng của cô là một tiếng rất rất là quen thuộc vang lên. -Cô đừng ép người quá đáng chứ, tôi đã xin lỗi rồi mà. Hong, chính là tiếng cô bạn hiên của mình, bước chân nó ngày càng nhanh và chớp mắt đã vào bên trong và kịp thời ngăn chặn cái bạt tay của Sol Hy đang vung lên trước mặt Hong, nó từ khi thấy những móng tay dài của cô nàng thì nó đã lao tới chụp lại, bởi vì trong những móng tay đó có....
-Tara. Hong thấy nó vội chạy lại chỗ nó núp sau nó mà lo sợ.
-Chuyện gì vậy Hong?. Nó nhìn Hong vẻ ôm nhung hỏi.
-Chuyện là vầy: .....v....v.....v.....v.....v...v....
Sau khi kết thúc câu chuyện hết sức ngắn gọn mà Hong kể thì nó hiểu ra là cái cô nàng Sol Hy này cố tình va vào để gây chuyện, và cô biết Hong là bạn nó nên mới ra tay với Hong.
-Park Sol Hy, cô sợ tôi đến vậy sao?. Nó nhết miệng một nụ cười trừ nhìn cô nàng Sol Hy với ánh mắt áp đảo.
-Tôi... sợ cô?. Hừ, cô nghĩ mình là bạn gái của Yun thì sẻ làm tôi sợ à?.
-WHAT????. KO THỂ NÀO!!!!!!!! Một âm lượng kinh khủng vang lên rung động cả một khu vực, nhưng chàng trai cô gái như đứng hình, người thì ngất tại chỗ, người thì lấp ba lâp bấp nói,.v..v..v.
Cả đám năm người thấy vậy thì cũng nhanh chân chen vào bên trong, nhưng quả thật là khó thiệt, bu kín hết, đi vào bên trong bằng cách chặm chạp vì phải mò đường. Trở lại bên trong, nó thì ko phản ứng gì vì nó sớm biết chuyện này, nó vẫn tiếp tục nhìn Sol Hy và cô bạn Mi Na bên cạnh cùng năm gương mặt khá là quen, là năm cô gái nhận hình phạt của nó vao ngày đầu tiên vào trường tìm oppa nó.
-Nếu ko sợ tôi thì sao cô ko trả thù tôi mà là bạn tôi. vậy chứng tỏ cô sợ tôi rồi.
-Đừng tưởng bở, trả thù gì chứ, tôi chỉ làm đúng theo cách mà mình làm trước đây thôi, là do bạn cô gây lỗi trước mà. Cười một cách mãng nguyện, tự đắc. -Tôi chỉ bảo bạn cô quỳ xuống xin lỗi thôi chứ có chuyện gì to tác đâu. Cô cứ thao thao bất tuyệt mà ko để ý người nó ngàn càng tối đi, lạnh đi, u ám vạng phần. -Cô nghĩ tôi muốn nhận lắm sao, nói cho cô biết, với hạng vampire cùi như bạn cô thì ko xứng.....
Đang nói liên hồi thì cô bị ăn một cái tát trời gián từ nó, cô té nhào xuống sàn mà ôm một bên má của mình, từ khóe miệng có một dòng máu đỏ chảy ra, định đứng dậy đánh trả thì cô thấy cô em họ của mình cùng bốn người là Tea Hin, Bo Woo và Yun suất hiện thì cô bắt đầu diễn, nước mắt bắt đầu trao ra, Mi Na cùng năm cô nàng đứng phía sau đở dậy.
-Chuyện gì vậy?. Ha Rum cùng bốn người đã có mặt và cũng chứng kiến cảnh nó gián cho cô nàng này một bạt tay.
|