Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 515: Không ai muốn lấy, anh sẽ cưới em (15)
"Em chờ anh cũng nửa tiếng rồi, sắp chết đói rồi, gọi thức ăn nhanh lên." Kiều An Hảo một tay nâng càm, cười híp mắt đẩy thực đơn tới trước mặt Lục Cẩn Niên. Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, không lật thực đơn. Kiều An Hảo đợi một lát, dường như rất đói bụng, tiếp tục kéo thực đơn trở lại, nhìn phục vụ viên đứng một bên, gọi bốn món ăn một món canh. Phục vụ viên lặp lại lời Kiều An Hảo gọi thức ăn, sau đó hỏi: "Xin hỏi hai người có muốn uống gì không?" Trước đây khi Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ăn cơm, đại đa số đều là uống trà hoặc uống nước trái cây, nhưng lần này, cô nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cũng không trưng cầu ý kiến của Lục Cẩn Niên, liền tự tiện quyết định: "Lấy một chai rượu vang, Laffey." "Được, hai vị chờ chút." Phục vụ viên ghi xong, cung kính chào rồi rời đi. Ngay cả rượu cũng uống... Tâm tình của cô thoạt nhìn, rất không ổn… Cánh môi Lục Cẩn Niên giật giật, mới vừa gọi một tiếng "Kiều Kiều...", liền nghe thấy bàn sau lưng bọn họ, rảnh rỗi bàn luận truyền đến: "Nghe nói không? Kiều An Hảo bị Hứa Gia Mộc bỏ." Tâm Lục Cẩn Niên hồi hộp, ánh mắt nhìn chung quanh, có chút không dám nhìn tới Kiều An Hảo ngồi ở đối diện, sợ thấy vẻ bi thương và nước mắt trên mặt cô. Kiều An Hảo cũng nghe được những lời này, xoay đầu, lui về phía sau liếc mắt nhìn, ba người phụ nữ trẻ tuổi, là người kinh doanh trong Bác Kinh, không tính là quen nhưng cũng gặp mấy lần trong bữa tiệc. "Hình như tôi cũng nghe được những tin đồn này, nhưng cụ thể chuyện gì xảy ra tôi không biết." "Hứa Gia Mộc coi trọng Lâm Thiên Thiên, gần đây qua lại thường xuyên với cô ta, trước đây tôi gặp Lâm Thiên Thiên, cô ta còn khoe khoang, nói Hứa Gia Mộc mua cho cô ta hai cái túi Chanel phiên bản giới hạn." "Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc từ nhỏ lớn lên cùng nhau, lúc này mới kết hôn bao lâu, một năm cũng chưa tới, liền bị từ bỏ?" "Lâm Thiên Thiên trẻ hơn Kiều An Hảo, gia thế Kiều An Hảo có tốt, bị vứt bỏ cũng bình thường thôi..." Lục Cẩn Niên bất chợt liền đá văng cái ghế sau lưng, cất bước đi về phía bàn đó, vẻ mặt hơi mang theo vài phần hung dữ trợn mắt nhìn mấy người phụ nữ đó, sau đó liền mở miệng nói: "Lúc các cô trò chuyện cũng nên nhìn xung quanh xem người các cô nói xấu có ở quanh đây không. Ba người kia đang thảo luận hăng hái bừng bừng, bất chợt bị Lục Cẩn Niên cắt đứt, cũng hơi ngẩn ra, sau đó liền theo bản năng nhìn bốn phía, kết quả là thấy Kiều An Hảo ngồi sau lưng bọn họ, vẻ mặt ba người nhất thời trở nên lúng túng, xấu hổ. Ngược lại Kiều An Hảo yên tĩnh ngồi ở chỗ ngồi, khẽ mỉm cười nhìn họ, lần lượt gọi từng người. Sau đó vẻ mặt ba người kia càng trở nên đặc sắc, trắng bệch, ngượng ngùng chào lại Kiều An Hảo, liền không hẹn mà cùng đứng lên, chào hỏi phục vụ viên tính tiền, ngay cả cơm tối cũng chưa ăn xong, liền vội vã rời đi. Lục Cẩn Niên đi trở về chỗ ngồi của mình trước, ngồi xuống, vẻ mặt khó coi, một lát sau, anh mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Kiều An Hảo, mang theo vài phần cẩn thận mở miệng nói: "Kiều Kiều, em đừng để ý bọn họ nói lung tung..." Thật ra thì Kiều An Hảo biết, chuyện mình và Hứa Gia Mộc ly hôn, nhất định sẽ làm cho người ta nghị luận, nhưng mà sự thật thì cô tự biết, cô không quan tâm tới những lời bàn tán kia.
|
Chương 516: Không ai muốn lấy, anh sẽ cưới em [16]
Thậm chí lúc bọn họ nghị luận, chính cô còn giống như làm bát quái nghe nhiệt tình, nhất là lúc Lục Cẩn Niên chạy đến chiếc bàn trước mặt bọn họ, nói cho các cô ngồi ở xung quanh, các cô phát hiện ra trên mặt cô nở rộ muôn màu muôn vẻ, nhắm trúng một trận buồn cười ở dưới đáy lòng cô. Hơn nữa, vừa nãy cô cũng thật là đang loan môi cười . Nhưng là đợi đến lúc Lục Cẩn Niên ngồi đối diện cô, dùng vẻ mặt bất an không yên, nói cô “Kiều Kiều, em đừng nghe bọn họ nói lung tung......” Khi đó, cô nhất thời không nhin được cười. Cô nhớ tới hôm qua lúc ở trong ở khách sạn lớn của thành phố, bộ dáng Lục Cẩn Niên ra sức đánh Hứa Gia Mộc, bản thân nghe lén còn cả lời nói của anh khi gọi điện thoại, đáy mắt của cô nóng lên, còn có một tầng sương mù tràn ngập. Lục Cẩn Niên lập tức liền hoảng thần, cũng may người bán hàng đưa đồ ăn lên, Lục Cẩn Niên luống cuống tay chân xé mở túi giấy, rút ra chiếc đũa, đưa tới trước mặt của Kiều An Hảo: “Không phải đói bụng sao? Chúng ta đến ăn cơm.” “Em muốn ăn cái gì?” Lúc Lục Cẩn Niên hỏi câu này, tầm mắt của Kiều An Hảo vừa lúc nhìn về phía vịt quay, Lục Cẩn Niên lập tức gắp một khối vịt quay đặt vào trong bát Kiều An Hảo. Sương mù đáy măt Kiều An Hảo, nháy mắt hóa thành nước mắt, ba ba ba tạp rơi xuống dưới hai giọt. Tay Lục Cẩn Niên đang cầm chiếc đũa run run, liền đánh rơi xuống, anh vội vàng cúi người cầm lên chiếc đũa, kết quả vừa đụng tới chiếc đũa, anh giống như nhớ tới việc gì, lại ném chiếc đũa xuống đất, thẳng đứng lên, rút khăn tay hoang mang rối loạn đưa cho Kiều An Hảo. Kiều An Hảo nhìn thấy một loạt cử chỉ hoàn loạn của Lục Cẩn Niên, nhịn không được liền phốc xuy bật cười, vươn tay tiếp khăn tay của Lục Cẩn Niên, vừa lau nước mắt, vừa cười nói: “Lục Cẩn Niên, vừa nãy anh đã cầm chiếc đũa, vì còn ném xuống đất.” Lục Cẩn Niên qua lời nhắc nhở của Kiều An Hảo, mới ý thức được việc làm ngu xuẩn vừa rồi của mình, anh cũng không nhịn được có chút muốn bật cười, nhưng mà khóe môi lại không kéo lên được, chỉ bình tĩnh nhìn Kiều An Hảo, vẻ mặt lo lắng. Kiều An Hảo thở ra một hơi, đem cảm động ở dưới đáy lòng của mình phát tiết ra, sau đó cầm chai rượu vang đã mở ở trên bàn lên, rót rượu vào hai chiếc ly lúc rót đến nửa chiếc ly thì dừng lại, nâng một chiếc ly đưa cho Lục Cẩn Niên, sau đó bưng chiếc ly của bản thân, giơ chiếc chén lên nói với anh: “Cụng ly!” Sau đó liền ngóc đầu, uống một hơi cạn sạch. Lục Cẩn Niên nuốt một ngụm nước miếng, bưng lên ly rượu do Kiều An Hảo rót cho mình, cũng uống hết sạch. Kiều An Hảo lại cầm lên chai rượu, tiếp tục rót rượu, lần này lại không uống vội vàng, ngược lại giơ chén rượu, nhìn Lục Cẩn Niên một chút còn mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, ly rượu vừa rồi, là cám ơn những việc anh làm cho tôi gần đây.” “Ly rượu thứ hai, là chúc mừng từ giờ trở đi, tôi là người độc thân.” Kiều An Hảo nói xong, liền nở nụ cười tươi đẹp một chút, đưa ly rượu đụng vào ly rượu của Lục Cẩn Niên một cái, liền ngóc ngẩng đầu lên, lại một hơi uống hết rượu trong ly. Ly rượu thứ hai, là chúc mừng từ giờ trở đi, tôi là người độc thân ...... Lời này của cô là có ý gì? Lục Cẩn Niên cau mi lại, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, không có bưng ly rượu lên. Kiều An Hảo buông ly rượu không xuống, xoa xoa rượu đỏ ở khóe môi, nhìn thấy Lục Cẩn Niên vẫn duy trì tư thế trước khi mình uống rượu nhìn mình, vì thế liền nhìn ly rượu của Lục Cẩn Niên, giơ giơ cằm lên: “Anh vì sao không uống?” Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo không chớp mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Lời nói vừa rồi của em là có ý tứ gì?” Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên cùng nhìn nhau vài giây, mở miệng giải thích: “Ý tứ rất đơn giản, chính là, hôm nay tôi và Gia Mộc ca giải trừ hôn ước.”
|
Chương 517: Không gả đi được, anh cưới em (17)
Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên nhìn nhau vài giây, mở miệng giải thích: “Ý tứ rất đơn giản, chỉ là, tôi và Hứa Gia Mộc đã giải trừ hôn ước.” Vẻ mặt Lục Cẩn Niên liền ngẩn ra, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Lúc Kiều An Hảo nói cô chỉ còn độc thân, trong não của anh liền lướt qua ý nghĩ như vậy, chỉ là anh không dám xác định, cho nên mới mở miệng hỏi, lại không nghĩ được, cô vô cùng thản nhiên nói cho anh biết đáp án. Hồn phách của anh giống như đã bị câu nói của cô đánh tan, phải duy trì trạng thái cứng ngắc đến nửa phút, vẻ mặt mới từ từ thay đổi, hỗn loạn trở thành lo âu, cũng mang theo cả đau lòng, cẩn thận từng li từng tý mở miệng nói: “Kiều Kiều, em đừng khó khăn quá…” Thật ra trong khoảng thời gian này, Lục Cẩn Niên vẫn nghĩ, sau khi chuyện của Hứa Gia Mộc lộ ra, anh nên an ủi cô như thế nào, thậm chí lúc ban đêm, còn một mình vụng trộm đứng đọc sách tâm lý, muốn tìm hiểu xem anh nên đối diện với cục diện này như thế nào, nếu có thể, anh hận không thể chiếm lấy cô, để cô quên hết những khổ sở này. “Tôi cũng không khó quá…” Kiều An Hảo thật sự không cảm thấy gì, thậm chí cô còn cảm thấy sung sướng vì hôm nay đã giải trừ hôn ước với Hứa Gia Mộc, nhưng cô lại không thể nói với anh, lúc trước cô đồng ý gả cho Hứa Gia Mộc vì để có thể đến gần anh, cô cũng không thể để cho anh hiểu lầm là Hứa Gia Mộc phản bội cô… Kiều An Hảo dừng một lúc, liền cong khóe môi nói: “Thật ra là tôi muốn giải trừ hôn ước với anh Gia Mộc, anh ấy vì giúp tôi, nên mới đi tìm Lâm Thiển Thiển…” Kiều An Hảo muốn giải trừ hôn ước… vẻ mặt của Lục Cẩn Niên lại sửng sốt thêm lần nữa, anh lặp lại những lời của cô trong đầu đến vài lần, sau đó mới như ý thức được điều gì, trong ngực lại dâng lên cảm xúc kích động và vui sướng. Cô muốn giải trừ hôn ước với Hứa Gia Mộc, có phải nghĩa là cô đã không còn yêu cậu ta nữa? “Nói ngắn lại, tôi và anh Gia Mộc, về sau chúng tôi vẫn là bạn tốt… Tôi nói nhiều như vậy, chính là vì muốn nói cho anh biết, tôi thật sự không cảm thấy gì cả…” Kiều An Hảo nhấn mạnh thêm một lần, sau đó thành khẩn nhìn vẻ mặt của anh: “Thế nhưng, Lục Cẩn Niên, cho dù tôi không cảm thấy gì, tôi còn muốn cảm ơn anh trong khoảng thời gian này, luôn quan tâm đến tôi.” Thật ra Lục Cẩn Niên rất muốn hỏi, vì sao cô lại muốn giải trừ hôn ước với Hứa Gia Mộc, rõ ràng lúc còn trẻ, cô thương cậu ta như thế nào, thế nhưng anh lại sợ chính mình mở miệng lại động vào miệng vết thương của cô. Sau đó, Lục Cẩn Niên lại cảm thấy được mình lo lắng dư thừa, yêu lâu cũng không có nghĩa là không chia ly, đây là chuyện nam nữ thường tình, có lẽ vì ở cùng một thời gian lâu dài mới nhận ra không phù hợp, nên liền ra đi. Có gì anh phải truy hỏi nhiều như thế? Trọng yếu nhất chính là, cô đã kết thúc hoàn toàn với Hứa Gia Mộc, chuyện anh không có tư cách để yêu cô, rốt cuộc cũng đã là dĩ vãng, đây mới đáng để phấn khích, không phải sao? Sự vui sướng không cách nào kiềm chế, nhanh chóng lan tràn trong mỗi tế bào của anh, khiến anh kích động đến mức run rẩy, anh nhìn chằm chằm đáy mắt cô, ánh sáng lóe lên, âm thanh mở miệng có chút vui mừng khó nhận ra: “Không cần cảm ơn.”
|
Chương 518: Không ai muốn lấy, anh sẽ cưới em (18)
"Này, Lục Cẩn Niên, có phải anh cũng uống ly rượu mừng thứ hai?" Kiều An Hảo uống sạch rượu hồi lâu, Lục Cẩn Niên lại thủy chung không uống tiếp. "Uống, uống." Vì quá kích động, Lục Cẩn Niên nói liên tục hai lần, sau đó bưng ly thủy tinh lên, mí mắt đều không nháy mắt uống sạch ly rượu. Lúc đặt ly rượu xuống, Lục Cẩn Niên thừa dịp Kiều An Hảo không có chú ý, hung hăng bấm một cái vào bắp đùi của mình, bởi vì dùng sức quá mạnh, cảm thấy đau đớn, nhưng lại khiến tâm tình anh càng trở nên vui vẻ. Lục Cẩn Niên tiếp tục rót cho mình một ly rượu, lần nữa uống cạn, bình tĩnh một chút tâm tình vô cùng phấn chấn, sau đó hỏi chuyện Kiều An Hảo: "Bây giờ em đã là người độc thân, có kế hoạch gì chưa?" "Kế hoạch, còn chưa nghĩ ra..." Kiều An Hảo lắc đầu, cầm đũa gắp đồ ăn, kết quả đũa của cô còn chưa đụng mâm, Lục Cẩn Niên nhanh tay gắp một khối lớn đặt ở trong chén cô, Kiều An Hảo rút đũa về, cúi đầu gặm đồ ăn mà Lục Cẩn Niên đưa cho, ngẩng đầu lên nhìn Lục Cẩn Niên còn nói: "Nhưng trước mắt mà nói, quan trọng nhất là quay xong bộ phim 《 thần kiếm 》 đã." Nhắc tới quay phim, Lục Cẩn Niên mới nhớ tới mình và Kiều An Hảo diễn vợ chồng, buổi tối cô chủ động ngủ với anh, đến nay mới thôi, anh cũng có chút không hiểu, cô không thiếu tiền, vậy vì chuyện gì mà cô tham gia? Lục Cẩn Niên lên tiếng hỏi: "Kiều Kiều, tôi chưa hỏi em, vì sao em lại tham gia vào giới giải trí?" "Bởi vì..." Anh đó... Hai chữ kia suýt nữa Kiều An Hảo bật thốt lên, cô mới vội vàng dừng lại, tiếp tục gặm, mới trả lời: "... Em muốn làm ảnh hậu." Ảnh hậu và ảnh đế, thường thường sẽ được người ta bình chọn là cặp đôi màn ảnh. Đã từng có thời gian cô không thể đến gần anh, đáy lòng hy vọng một giấc mộng xa xôi, không làm được cặp đôi thực tế, thì có thể làm một cặp đôi trên màn ảnh. Nghĩ đến người yêu... Kiều An Hảo cắn cắn chiếc đũa, ngước mắt nhìn về phía Lục Cẩn Niên: "Ừ, đúng rồi, không phải vừa rồi anh hỏi em, sau này có tính toán gì không? 《 thần kiếm 》 là kế hoạch ngắn hạn, về phần lâu dài... Em muốn tìm người đàn ông tốt để gả cho người đó." Giống như Lục Cẩn Niên nhìn thấu rõ chữ quan trọng, cực kỳ nghiêm túc hỏi: "Thế nào mới là người đàn ông tốt?" Giống anh vậy... Đáy lòng Kiều An Hảo lặng lẽ nói một câu, tiếp tục cắn chiếc đũa, dừng lại một lát, sau đó nở nụ cười sáng lạn: "Tốt với em, coi như là người đàn ông tốt nhỉ." Nói xong Kiều An Hảo mời Lục Cẩn Niên ăn cơm, cuối cùng tính tiền, cũng là Lục Cẩn Niên giành trước trả. Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên mỗi người kéo một cái va li, từ vườn hoa trong khách sạn ra ngoài, Lục Cẩn Niên cất vali vào trong cốp, trước mở cửa xe cho Kiều An Hảo, chờ cô ngồi xong, mới lên xe. Lúc Lục Cẩn Niên khởi động xe, Kiều An Hảo mở miệng nói: "Lục Cẩn Niên, anh chở em đến khách sạn Bốn Mùa đi." Lục Cẩn Niên có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn về Kiều An Hảo, Kiều An Hảo hiểu sự thắc mắc của anh, giải thích nói: "Em chuyển ra khỏi biệt thự của Gia Mộc, tạm thời không muốn trở về nhà họ Kiều, bởi vì đột ngột, em chưa tìm được chỗ ở, cho nên, trước tiên ở lại khách sạn vài ngày.”
|
Chương 519: Không ái muốn lấy, anh sẽ cưới em [19]
“Một người phụ nữ ở khách sạn không an toàn.” Lục Cẩn Niên dừng lại một chút, mang theo vài phần thương lượng đề nghị với Kiều An Hảo: “Nếu như em không chê, thì đến chỗ của tôi ở trước?” Lục Cẩn Niên nói xong, có chút sợ Kiều An Hảo cự tuyệt, vì thế lại nói thêm: “Ban ngày tôi phải đến công ty, buổi tối có đôi khi phải đi xã giao, cho nên đại đa số không có ở nhà, sẽ không ảnh hưởng đến em......” Cô ở nhà của anh, hẳn là cô sẽ ảnh hưởng đến anh...... Kiều An Hảo nghiêng đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, lời nói trong miệng của Lục Cẩn Niên ngừng lại, cầm lấy tay lái, bởi vì khẩn trương đều chảy mồ hôi, suy nghĩ một chút, hôm nay là lần đầu tiên anh chủ động với một cô gái. Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên nhìn nhau một lát, mở miệng nói: “Chỉ cần anh không sợ tôi ảnh hưởng tới anh, tôi sẽ không có ý kiến.” Lúc đầu Lục Cẩn Niên không có phản ứng lại hàm nghĩ trong lời nói của Kiều An Hảo, sửng sốt một lát, đáy mắt liền nổi lên một tia kinh hỉ: “Em muốn ở biệt thự, hay ở khách sạn?” “Chỗ nào cũng được.” Kiều An Hảo nói xong, lấy di động của mình ra hủy phòng mà bản thân đã đặt ở khách sạn Bốn Mùa. Biệt thự ở ngoại ô không có thuận tiện, biệt thự trong thành phố lại gần biệt thự của Hứa Gia Mộc, Lục Cẩn Niên suy nghĩ một chút, lại đề nghị: “Nếu không ở hoa viên Minh Châu đi, đó là cao tầng, xung quanh có trung tâm thương mại, đi dạo phố ăn cơm đều rất thuận tiện, cảnh đêm cũng rất đẹp......” Lục Cẩn Niên còn chưa nói xong, Kiều An Hảo liền mở miệng nói một chữ: “Tốt.” Lục Cẩn Niên đành phải ngậm miệng lại, sau đó liền khởi động xe, đi về phía hoa viên Minh Châu. Lúc đi qua một cửa hàng tiện lợi 24 giừo, Lục Cẩn Niên ngừng xe, chạy vào mua một số đồ dùng cho sinh hoạt. Hoa viên Minh Châu tuy rằng là trung cư, nhưng mà tuyệt đối không có nhỏ hơn biệt thự ở Cẩm Tú Viên, có hai tầng lận. Lục Cẩn Niên cầm chìa khóa mở cửa, đi vào trước, sau đó khom người lấy một đôi dép lê của nam từ trong tủ giày ra đưa cho Kiều An Hảo: “Nơi này chỉ có dép của nam , ngày mai tôi sẽ gọi người mang tới cho em một đôi dép của nữ.” Đợi Kiều An Hảo thay đổi xong, Lục Cẩn Niên liền mang nàng lên lầu, đẩy ra một gian phòng ngủ nam: “Đây là phòng của tôi, chỉ nơi này có giường, em sẽ không ngại đi?” Kiều An Hảo lắc lắc đầu. Không đợi phản ứng tiếp theo của cô, Lục Cẩn Niên liền đưa đồ dùng sinh hoạt mình vừa mua cho cô, sau đó chỉ vào phòng tắm: “Em đi tắm nước ấm trước đi.” Nói xong, liền lôi kéo hai rương hành lý của Kiều An Hảo, vào trong phòng thay quần áo. Lúc Kiều An Hảo tắm xong, Lục Cẩn Niên đã đặt ngay ngắn xong toàn bộ hành lý của cô vào các nơi cần thiết, ngay cả đồ trang điểm đều đặt ngăn lắp trên bàn trang điểm trong phòng ngủ. Kiều An Hảo mặc một chiếc váy ngủ, lộ ra hai chân dài nhỏ trắng nõn, cổ áo váy có chút thấp, xinh đẹp thanh tú xương quai xanh, bị nước ấm xông có chút phiếm hồng. Lục Cẩn Niên thấy một màn như vậy, cảm thấy miệng khô lưỡi khô, anh vòng vo đầu, nói một câu: “Em nghỉ ngơi sớm một chút.” Sau đó, bước đi ra phòng ngủ. Đêm nay Kiều An Hảo ngủ thật sự trầm, ngày hôm sau lúc tỉnh lại, đã gần mười một giờ. Chuyện thứ nhất khi cô mở mắt, chính là cầm lấy di động của mình, nhìn QQ mà Lục Cẩn Niên gửi cho cô. “Bữa sáng giữ ấm ở trong hộp.” “Chìa khóa nhà tôi đặt ở trên bàn cơm.” “Em cần cái gì, có thể gọi cho số điện thoại này.” Mặt sau có một chuỗi số điện thoại.
|