Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 640: Đi đăng ký kết hôn (11)
Cam kết vững bền nhất của một người đản ông đối với một người phụ nữ là hôn nhân cũng như người phụ nữ dành sự tin tưởng lớn nhất cho người đàn ông cũng là hôn nhân. Đối với bất kỳ ai trên thế giới này mà nói, hôn nhân chính là thứ đáng giá nhất. Mà cô lại bằng lòng dùng hôn nhân để nói cho anh biết, cô thích anh. Nếu, cô cũng bằng lòng giao cả đời này cho anh, như vậy, anh cũng sẽ bất chấp gian nguy một lần. Nghĩ tới đây, đáy mắt Lục Cẩn Niên hiện lên một tia vài phần đau thương. Cuối cùng, anh vẫn bại bởi cô. Lại lần nữa cô chạm vào ranh giới cuối cùng của anh, mãi mãi anh không thể thay đổi được lại nhượng bộ ranh giới cuối cùng vì cô.. Nhưng mà trách được ai chứ? Ai bảo cả đời của anh trừ cô ra cũng không thể yêu người khác. Máy bay hạ cạnh xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh, là ba giờ chiều. Mùa đông ở Bắc Kinh gió lớn, mặc dù mặt trời cực kỳ rực rỡ, nhưng vẫn lạnh lẽo như cũ khiến người ta run rẩy. Lúc đầu Lục Cẩn Niên rời đi là ngồi xe taxi đến sân bay nên không có xe, hai người xếp hàng đợi một chiếc xe taxi. Vừa lên xe, tài xế liền hỏi: "Hai vị đi đâu?" Lục Cẩn Niên không hề nghĩ ngợi nhàn nhạt mở miệng nói: "Cục dân chính." "Được." Tài xế là người Bắc kinh, chất giọng Bắc Kinh, trả lời xong, liền khởi động xe. Lái đi không bao xa, Kiều An Hảo ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên lại lên tiếng nói: "Tài xế đến tiểu khu." "Ặc? Không phải là cục dân chính sao?" Tài xế nghi ngờ hỏi ngược một câu. Sắc mặt Lục Cẩn Niên trong nháy mắt u ám. Kiều An Hảo vội vàng giải thích: "Tôi không mang hộ khẩu." Vẻ mặt Lục Cẩn Niên thay đổi tốt hơn rất nhiều, không để ý đến Kiều An Hảo, chẳng qua là nói với tài xế: "Nghe cô ấy." Chưa đến 15/1, người ở thành phố rất ít, đi một đường cũng không kẹt xe, chỉ nửa tiếng, đã tới nay tiểu khu. Lục Cẩn Niên thanh toán tiền xe, hai người đi thang máy vào trong nhà trọ của Kiều An Hảo. Kiều An Hảo mở cửa, ngay cả giầy cũng không đổi, trực tiếp chạy vào phòng ngủ. Lục Cẩn Niên tùy tiện ném vali vào bên cạnh tủ giày, quan sát chỗ ở của Kiều An Hảo, thấy trên bàn ăn không có dọn dẹp hộp thức ăn bên ngoài, trên ghế sa lon ném tạp chí và áo lót, không nhịn được cau mày, bản năng cất bước đi tới, giúp cô dọn dẹp lại, kết quả là thấy trên khay trà đặt một bao thuốc lá, phía dưới đè một tờ giấy. Lục Cẩn Niên dùng lại nhìn, qua một lúc lâu, anh mới vươn tay, cầm lên hộp thuốc lá và tờ giấy kia. Anh mở ra tờ giấy kia, chữ viết quen thuộc lời nói quen thuộc, nhanh chóng đập vào tầm mắt của anh. Thì ra là, búp bê bằng sứ, đã bị cô làm vỡ. Sau một lúc lâu, Lục Cẩn Niên lại mở ra bao thuốc lá, đếm, có mười tám điếu thuốc, quả nhiên là hộp thuốc anh đã từng để lại đoàn phim 《 thần kiếm 》. Đó là trong 4 tháng anh rời đi, trừ mùa xuân ở nước ngoài, một lần duy nhất trở về nước. Lúc ấy anh trở lại, là bởi vì ngày giỗ của mẹ, thật ra thì không muốn đi nhìn cô, nhưng sau đó vẫn đặt vé, đi Giang Tây. Một đêm đó, bản thân anh lập tức rời đi, sau đó nghe tiếng kêu cứu mạng của cô truyền đến. Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Lục Cẩn Niên vội vàng đặt giấy và bao thuốc lá trở lại chỗ cũ, xoay người, liền thấy Kiều An Hảo cầm hộ khẩu, từ trong phòng ngủ chạy ra.
|
Chương 641: Đi đăng ký kết hôn (12)
"Đi thôi." Giọng nói Kiều An Hảo mềm mại nói một câu, đợi lúc Lục Cẩn Niên đi tới trước cửa, mới bước đi phía sau anh. Lúc đi ra cửa, Kiều An Hảo nhớ ra gì đó, đột nhiên lại lên tiếng: "Khoan đã!" Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo muốn đổi ý, toàn thân run lên bần bật, bước chân dừng lại, sắc mặt có chút hung ác quay đầu, lại thấy Kiều An Hảo chạy đến cái tủ, kéo ra ngăn kéo lật hồi lâu, cầm một cái chìa khóa xe, sau đó chạy nhanh về cửa, ngước đầu, nở nụ cười như hoa nhìn anh nói: "Đi thôi.” Thì ra là cô đi lấy chìa khóa xe... Lục Cẩn Niên thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu, dẫn đầu ra khỏi nhà. Hai người đi thang máy xuống bãi đậu xe, Kiều An Hảo cầm chìa khóa xe ấn mở khóa chiếc xe Audi màu đỏ, khóa xe mở ra, sau đó liền giao cho chìa khóa xe cho Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên hiểu ý của cô, nhận lấy chìa khóa, kéo ra cửa xe ngồi xuống. Khoảng 4strong0, xe vững vàng dừng ở cửa chính cục dân chính. Lục Cẩn Niên mới vừa tắt động cơ, Kiều An Hảo liền mở nịt an toàn, vươn tay đẩy cửa xe, một bộ chuẩn bị xuống xe. Lục Cẩn Niên ngồi ở chỗ ghế lái không động, ngược lại lên tiếng gọi lại Kiều An Hảo: "Kiều Kiều." Kiều An Hảo buồn bực quay đầu, nhìn ánh mắt của anh, đen nhánh, hiện một tia nghi ngờ, nhẹ "Hả?" một tiếng. Tiềm thức nói cho Lục Cẩn Niên, không muốn làm điều thừa hỏi thăm Kiều An Hảo, trực tiếp kéo cô đi vào, kiểm tra sức khoẻ, chụp hình, đăng ký, sau đó cô chính là vợ hợp pháp của anh. Nhưng mà, anh dừng lại một lát, còn mở miệng, hỏi: "Kiều Kiều, em xác định muốn kết hôn với anh sao?" Không biết có phải do tương phùng, bị Lục Cẩn Niên bỏ lại và ném đi quá nhiều, Kiều An Hảo vừa nghe đến câu hỏi, trong lòng không khỏi có chút khủng hoảng, theo bản năng liền vươn tay, kéo ống tay áo: "Lục Cẩn Niên, anh sẽ không muốn đổi ý chứ?" Thật xin lỗi anh khiến cô như vậy, nhưng sự bất an của cô lại khiến anh không yên lòng. Lục Cẩn Niên vươn tay mở dây an toàn, ngữ điệu nhàn nhạt nói: "Đi thôi." Kiều An Hảo không lên tiếng, gật đầu, xuống xe trước, sau đó đi vòng qua cửa xe bên này, đợi đến khi Lục Cẩn Niên vừa xuống xe, liền chủ động nắm tay của anh, giống như sợ anh chạy mất. Lục Cẩn Niên cúi đầu, nhìn Kiều An Hảo nắm tay của mình, gương mặt trở nên mềm nhũn mấy phần, trở tay trở về nắm tay của cô, đóng cửa xe, kéo cô đi vào cửa của cục dân chính. Đi lên bậc thang, đi tới cửa cục dân chính, Lục Cẩn Niên lại lên tiếng: "Vào cửa rồi, em cũng không được đổi ý." Kiều An Hảo "Ừ" một tiếng, vẻ mặt rất chắc chắn nói: "Đi thôi." Lục Cẩn Niên đứng tại chỗ không động, lần thứ hai lại mở miệng: "Còn nữa, anh sẽ không đồng ý ly hôn." Kiều An Hảo giống như con gà con mổ từng cái, dùng cằm chỉ chỉ bên trong cục dân chính, lại thúc giục: "Đi nha." Lục Cẩn Niên vẫn không động, lần thứ ba lại mở miệng: "Em xác định đã nghĩ thông?" Kiều An Hảo bị thái độ giày vò của Lục Cẩn Niên, chọc cho lại bất an, đã đến cửa cục dân chính, chẳng lẽ anh muốn lâm trận bỏ chạy! Lần này Kiều An Hảo không lên tiếng, trực tiếp ôm cánh tay Lục Cẩn Niên dùng hết sức lực, cứng rắn kéo anh vào trong đại sảnh cục dân chính.
|
Chương 642: Đi đăng ký kết hôn (13)
Trong đại sảnh có nhân viên làm việc tiếp đón, trước hỏi thăm bọn họ làm thủ tục kết hôn hay ly hôn, sau đó cho bọn họ hai bản khai. Kiều An Hảo kéo Lục Cẩn Niên ngồi trước bàn phục vụ, không chút do dự liền cầm bút, bắt đầu điền thông tin, đến khi điền xong, mới phát hiện Lục Cẩn Niên ngồi ở một bên, ngay cả bút cũng còn chưa cầm lên. Kiều An Hảo vội vàng đưa bút của mình tới trước mặt Lục Cẩn Niên, thấy anh không có ý nhận, sau đó liền nhét bút vào trong tay của anh, nóng nảy như đốt thúc giục: "Nhanh điền thông tin đi." Lục Cẩn Niên trước nhìn Kiều An Hảo, sau đó tầm mắt liền rơi xuống bản khai cô đã ghi, tầm mắt có chút sợ run. Thì ra là, cô thật sự muốn kết hôn với mình... Như vậy, có phải chứng minh cô thích anh không? Lục Cẩn Niên ngẩn ra, để cho Kiều An Hảo cũng bất ổn, đôi mắt cô liên tục đảo quanh, liền rút bút trong tay Lục Cẩn Niên, sau đó cầm bản khai trước mặt anh, mới vừa hạ bút viết ba chữ "Lục Cẩn Niên" này, nhân viên làm việc đứng bên cạnh lên tiếng nhắc nhở: "Thật xin lỗi, cô ơi, bản khai thông tin phải do người đó tự điền." Nhưng mà Lục Cẩn Niên không điền... Kiều An Hảo cắn cắn cây viết, nghiêm túc nói với nhân viên: "Nhưng anh ấy không viết thì làm sao đây!" "..." Nhân viên làm việc im lặng một chút, trực tiếp quay đầu, nhìn Lục Cẩn Niên mở miệng hỏi thăm: "Anh à, xin hỏi anh tự nguyện kết hôn sao?" "Đúng." Kiều An Hảo cũng không chờ Lục Cẩn Niên nói chuyện, liền giành trước một bước chắc chắn khẳng định trả lời. "..." Nhân viên làm việc im lặng một hồi, lần nữa cầm bản khai mới, đặt ở trước mặt Lục Cẩn Niên: "Anh à, nếu anh đồng ý kết hôn thì phiền anh điền tông tin vào." Kiều An Hảo nhíu chặt mi, cúi đầu tội nghiệp nhìn tờ giấy mình điền ba chữ "Lục Cẩn Niên", ý là trở thành phế thải sao? Sau đó liền mang theo vài phần bất an, thấp thỏm nhìn về Lục Cẩn Niên. Lục Cẩn Niên bình tĩnh gật đầu với nhân viên một cái, lấy bút trong người của mình, cầm bản khai, nhanh chóng lưu loát điền viết. Lúc này Kiều An Hảo mới thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc Lục Cẩn Niên điền xong tờ thứ nhất còn đặc biệt vươn tay giúp anh lật sang. Tiếp theo mọi việc suôn sẻ, kiểm tra sức khoẻ, chụp hình, đóng mộc, học lời thề kết hôn, con dấu... Mặc dù quy trình dài dòng, Kiều An Hảo cũng biểu hiện đặc biệt tích cực và không thể chờ đợi. Cũng không phải Lục Cẩn Niên không muốn tích cực, không muốn không thể chờ đợi, mà là nhìn Kiều An Hảo như vậy, mới có thể làm cho anh có một loại ảo giác cô thật sự thích mình. Từ cục dân chính ra ngoài, đã hơn 5 giờ, chính là lúc tan việc, trên đường xe cộ đi lại inh ỏi. Lục Cẩn Niên kéo cửa xe, Kiều An Hảo ôm một đống giấy chứng nhận ngồi lên xe, sau đó trở mình, đợi đến lúc Lục Cẩn Niên lên xe, liền đưa chứng minh thư, hộ khẩu gốc cho anh: "Của anh." Chẳng qua Lục Cẩn Niên chỉ lấy chứng minh: "Hộ khẩu gốc để ở chỗ của em đi, một hồi dẫn em đến đồn công an, cầm hộ khẩu em đến đây.” "Ừ." Kiều An Hảo đáp một tiếng, cẩn thận cất hộ khẩu của hai người, vào túi bên trong, một bộ chỉ sợ mất.
|
Chương 643: Đi đăng ký kết hôn (14)
Lục Cẩn Niên thấy hành động kia của cô, trên mặt không có biểu hiện gì nhiều, nhưng gương mặt lại trở nên mềm mại mấy phần, sau đó liền khởi động xe, chuyển tay lái, lên đường. Kiều An Hảo cúi đầu, đang sửa sang biên lai và hình, cuối cùng mới cầm hai tờ hôn thú màu đỏ, giơ lên trước mặt, nhìn nhìn, sau đó đưa một cái tới trước mặt của Lục Cẩn Niên: "Nè, cái này là của anh." Lục Cẩn Niên đang lái xe, nghiêng đầu, liền thấy được phía trên có ba chữ "Giấy hôn thú", nghĩ đến bên trong chính là tên anh và cô nằm chung 1 chỗ, nắm tay lái có chút mất khống chế, khiến cho xe lắc lư hai cái, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục, sau đó gương mặt anh bình tĩnh vươn tay, nhận lấy tờ giấy đó. Lục Cẩn Niên nắm ở trong tay hồi lâu, mới bỏ vào bên trong túi áo sơ mi của mình, rõ ràng tờ giấy không có nhiệt độ gì, nhưng anh chính là cảm thấy có chút nóng, cách áo quần và da thịt, vẫn nóng đến đáy lòng của anh. Lúc đợi đèn đỏ, Lục Cẩn Niên nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn về Kiều An Hảo, cô gái đang liếc nhìn giấy hôn thú trong tay. Ngoài cửa sổ trời chiều vừa vặn chiếu vào trên mặt của cô, gương mặt cô đỏ sẫm, lông mi thật dài, cụp xuống, khóe miệng cong lên như hình cung. Lục Cẩn Niên nhìn có chút xuất thần, cho đến khi phía sau không ngừng vang lên tiếng kèn, anh mới thu lại tầm mắt, tiếp tục khởi động xe, đi về phía trước, mặc dù gương mặt mềm mại, nhưng lúc mở miệng giọng nói vẫn lạnh lẽo như cũ: "Em muốn về phòng kia?" "Hả?" Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên đột nhiên hỏi vấn đề, có chút nghi ngờ, ngẩng đầu lên, mặt mờ mịt hỏi ngược lại. "Chẳng lẽ em muốn ngày đầu tiên kết hôn đã ở riêng?" “Ặc..." Kiều An Hảo có chút mơ hồ nhíu mày một cái, sau đó liền hiểu được Lục Cẩn Niên nói điều gì, vì vậy liền nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói: "Cẩm Tú viên." Trong biệt thự đó, chứa nhiều kỷ niệm của anh và cô, thậm chí sau khi cô rời đi, anh còn trang trí tất cả, giống như lúc bọn họ còn sinh hoạt chung. Đó là lý do vì sao, lựa chọn nhà của bọn họ, cô hi vọng, vẫn là Cẩm Tú viên. Kiều An Hảo trả lời xong, mới ý thức giọng nói của mình vô cùng kiên quyết, vì vậy lại bổ sung thêm một câu: "Có thể không?" Lục Cẩn Niên không có trả lời vấn đề của Kiều An Hảo, chẳng qua là ôn hoà mở miệng nói: "Ngồi máy bay lâu như vậy, chắc chắn rất mệt, sau đó trước ăn cơm tối, sau khi ăn xong, về nhà nghỉ ngơi, ngày mai anh sẽ giúp em chuyển đồ." Ngụ ý, anh đồng ý đề nghị của cô. Ăn xong cơm tối, trở lại Cẩm Tú viên, lúc Kiều An Hảo đi tắm, Lục Cẩn Niên đến phòng sách, theo thói quen đốt một điếu thuốc, hút vài hơi, sau đó liền tìm giấy hôn thú trong túi. Đầu tiên là nhìn chằm chằm phong bì một lát, sau đó vén lên, thấy hình mình và Kiều An Hảo chụp chung. Cô cười rất ngọt ngào, ánh mắt cong như lưỡi liềm, anh nhớ ngay lúc đó rõ ràng gương mặt anh không có biểu tình, nhưng thoạt nhìn trong hình, môi của anh dường như khẽ nhếch cong lên một chút. Qua hồi lâu, tầm mắt Lục Cẩn Niên, cuối cùng mới rơi vào tên của anh và cô. Lục Cẩn Niên. Kiều An Hảo.
|
Chương 644: Đi đăng ký kết hôn (15)
Editor: Xiu Xiu Lục Cẩn Niên đưa điếu thuốc đang kẹp trong tay lên miệng, hít một hơi, ngăn cách bởi làn sương khói lượn lờ, hai người nhìn nhau rất lâu, tối nhưng vẫn không nhịn được vươn tay, hung hăng bấu vào đùi của mình, toàn thân đau đớn, nói cho anh, từ Mỹ bay về Bắc Kinh, đến bây giờ, gần 24 giờ từ lúc xảy ra chuyện, đều là sự thật. Kiều An Hảo thật sự gả cho anh, trở thành vợ của anh. “Lục Cẩn Niên…” đột nhiên trong hành lang truyền đến âm thanh của Kiều An Hảo, còn lờ mờ mang theo cả tiếng bước chân. Lục Cẩn Niên hoàn hồn, vội vàng dụi điếu thuốc trong tay, đem giấy chứng nhận trong tay nhét trở lại vào ví, đứng lên, đi ra thư phòng, nhìn thấy Kiều An Hảo tắm rửa xong, mặc một bộ váy ngủ bằng bông, tóc được bọc trong một cái khăn, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết, đang đứng vịn vào lan can cầu thang, chạy xuống, miệng còn hô một tiếng thật to: “Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên…” “Nơi này.” Lục Cẩn Niên cau mày, đóng cửa thư phòng, đi đến chỗ lan can, ôn hòa trả lời một tiếng. Kiều An Hảo mới chạy đến một tầng lầu đã nghe thấy tiếng của anh, ngẩng đầu lên, đang nhìn thấy anh trong tích tắc đó, sự khẩn trương rõ ràng trên mặt lại biến thành cười ngây ngô, xoay người, lại vội vã chạy lên lầu, vừa tới nơi liền hổn hển nói: “Em chuẩn bị nước ấm cho anh.” Cô vừa mới tắm rửa xong, tìm không thấy mình nên mới khẩn trương sao? Lục Cẩn Niên nghĩ như thế, trái tim đột nhiên nhảy lên một phen, trong lòng nổi lên từng đợt sóng, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, qua một hồi thật lâu, mới gật đầu một cái, không nói gì thêm, chỉ nắm tay cô trở về phòng ngủ. Lúc Lục Cẩn Niên tắm xong, Kiều An Hảo đang ghé vào trên giường nói chuyện điện thoại, giọng nói mềm mại, anh không hề chú ý lắng nghe nội dung, chỉ là lúc nghe thấy cô nói “anh Gia Mộc”, tay cầm khăn tắm lau tóc hơi dừng lại một chút, cả người lại lui về trong phòng tắm, đóng cửa lại. Kiều An Hảo nói chuyện điện thoại không lâu, chỉ khoảng 2 phút, liền cúp máy, lúc này Lục Cẩn Niên mới ném khăn tắm ở trong tay xuống, một lần nữa kéo cửa phòng tắm đi ra ngoài. Kiều An Hảo ngồi trên giường, nghe thấy tiếng động, quay đầu lại, khuôn mặt vô cùng mềm mại: “Anh tắm xong rồi?” “Ừhm.” Lục Cẩn Niên hơi lạnh nhạt, chỉ lên tiếng bằng âm mũi, liền tắt đèn trong phòng ngủ rồi nằm lên giường. Đêm đầu tiên sau khi kết hôn, Lục Cẩn Niên cũng không có làm gì Kiều An Hảo, hai người cực kỳ yên tĩnh nằm trên giường, thậm chí cũng không nói chuyện với nhau. Kiều An Hảo đụng chạm vào người Lục Cẩn Niên, anh không hề né tránh cô, còn vươn tay ôm cô vào trong lòng. Từ Mỹ trở về, vừa xuống máy bay, hai người liền đi đến cục dân chính, đến hiện tại, vẫn còn chưa nghỉ ngơi, Kiều An Hảo nằm ru rú trong lòng Lục Cẩn Niên, được thoáng chốc liền ngủ thiếp đi. Lục Cẩn Niên vẫn đợi cho hô hấp của cô trở nên trầm ổn, mới hơi cúi đầu, mượn ánh đèn ngủ mờ mờ, nhìn khuôn mặt cô, vươn tay sờ vào, cảm giác vô cùng chân thật, lúc này mới dời tầm mắt nhìn về phía trần nhà, chăm chú nhìn hồi lâu, lại đẩy Kiều An Hảo trong lòng ra, lặng yên không tiếng động rời giường, khoác áo khoác lên, đi ra phòng ngủ, tiến vào thư phòng. Lục Cẩn Niên ngồi vào vị trí, liền sờ soạn hộp thuốc lá, lấy ra một điếu.
|