Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 60: Tuổi xuân niên thiếu, thời gian không tàn
Kiều An Hảo ở trong mộng nghĩ tới đấy, liền không dám suy nghĩ nữa, nước mắt cô chảy dữ dội hơn.
Một câu kia nói, giống như một cơn ác mộng.
Bất kể người anh thích là ai, dù sao cũng không có khả năng là cô.
Dù sao, không có khả năng là cô...
Tính từ thời điểm đó cho đến nay, một năm cấp hai, ba năm cấp ba, bốn năm đại học, cô thầm mến anh tám năm. Vạn dặm trường chinh cũng bất quá mới tám năm, cô vậy mà lại tám năm như một trong lòng không có việc gì khác ngoài yêu anh, vì anh mà cố gắng, vì anh mà vờ vịt ngớ ngẩn, trong mơ nghĩ đến anh, ban ngày nhớ về anh. Toàn bộ thế giới của cô đều là anh. Nguồn là diễn đàn lê quý đôn chấm cơm. Rốt cuộc người cô thầm thương lại nói với cô rằng bất kể anh thích ai, thì người đó không thể là cô.
Mối tình đơn phương của cô, còn chưa kịp nảy mầm liền bị người chặt đứt từ gốc.
Kể từ đó, cô yêu anh, chỉ là chuyện riêng của một mình cô.
Từ lúc đầu cô tránh gặp mặt anh, cho đến cuối cùng thực sự cũng không gặp lại nữa. Thỉnh thoảng cô nghe một vài tin tức của anh từ miệng Hứa Gia Mộc, biết được anh ở trong làng giải trí như mặt trời ban trưa, biết được anh đã thu mua Truyền thông Hoàn Ảnh, biết anh đã giành được ngôi vị ảnh đế...
Kỳ thật, cho dù Hứa Gia Mộc không nói cho cô những điều này, cô vẫn có thể biết được. Vì anh đã trở nên nổi tiếng khắp nam bắc, chỉ cần anh có một chút tin tức lay động nhỏ, cũng có thể trở thành tiêu đề, gây ra một trận oanh tạc.
Coi dù là mấy năm sau, cô cố tình hay vô ý né tránh anh, cô lại vẫn có thể nhìn thấy anh. Vì đầy đường toàn là áp-phích của anh, các trung tâm mua sắm toàn là ảnh anh làm đại diện.
Biết rõ anh không yêu cô, nhưng cứ mỗi lần cô đi trên đường phố, nhìn thấy những tấm ảnh của anh, liền ngây người như một kẻ ngốc, sau đó quan sát tỉ mỉ xem anh so với trong ký ức của cô có thay đổi gì không.
Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo ở trong mộng nhịn không được thấp giọng thổn thức lần nữa.
Khóc và khóc, Kiều An Hảo khóc đến tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Cô choáng váng mở mắt, nhìn phòng ngủ quen thuộc, đờ đẫn một hồi thật lâu, mới phát hiện mình đã thấy một giấc mơ dài, cái gối đã bị cô khóc đến ướt đẫm.
Kiều An Hảo nhìn thoáng qua đồng hồ trên vách tường, đã là mười hai giờ đêm. Lê quý đôn chấm cơm. Hồi chiều về nhà, uống thuốc, cô ngủ một mạch cho tới bây giờ.
Kiều An Hảo xuống giường, đi vào phòng tắm rửa mặt, sau đó cầm thuốc, ra khỏi phòng ngủ, xuống lầu, vào nhà bếp rót một ly nước.
Kiều An Hảo trước tiên uống thuốc, rồi mới lấy gói sủi cảo trong tủ lạnh đem đi nấu một ít, sau đó một mình ngồi trước bạn ăn lớn, cúi đầu, chuyên tâm ăn.
Lúc ăn hết một nửa phần sủi cảo, Kiều An Hảo nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng xe, cô vô thức xoay đầu, thấy có đèn xe từ cửa sổ phòng khách chợt lóe lên. Cô theo bản năng nắm chặt chiếc đũa, cúi đầu, nhìn chằm chằm sủi cảo trong mâm một hồi, sau đó liền nghe cửa phòng khách vang lên tiếng cạch, lập tức cửa bị đẩy ra, Lục Cẩn Niên bước vào.
|
Chương 61: Ký tên vào đây (1) Lúc ăn hết một nửa phần sủi cảo, Kiều An Hảo nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng xe, cô vô thức xoay đầu, thấy có đèn xe từ cửa sổ phòng khách chợt lóe lên. Cô theo bản năng nắm chặc chiếc đũa, cúi đầu, nhìn chằm chằm sủi cảo trong mâm một hồi, sau đó liền nghe cửa phòng khách vang lên tiếng cạch, lập tức cửa bị đẩy ra, Lục Cẩn Niên bước vào.
Kiều An Hảo lén lút liếc mắt, thấy anh đang đứng thay giày ở ngoài cửa, lại cúi đầu, tiếp tục tập trung ăn nốt chỗ sủi cảo còn lại.
Dáng vẻ của cô bây giờ so với lúc vừa nãy khi chỉ có một mình trong biệt thự nhìn qua như chẳng có gì khác biệt. Nhưng chỉ có bản thân cô hiểu rõ, lòng bàn tay đầm đìa mồ hôi cứ thế nắm chặt lấy đôi đũa.
Lục Cẩn Niên đi vào phòng khách, cởi áo khoác, tùy ý ném lên ghế salon, sau đó vươn tay kéo cà vạt, nhìn lướt qua phòng bếp đang sáng đèn, thấy Kiều An Hảo một mình ngồi trước bàn ăn, cúi đầu ăn gì đó.
Bàn tay Lục Cẩn Niên đang kéo cà vạt hơi ngừng lại một chút, quay đầu liếc nhìn đồng hồ treo ngoài phòng khách, kim đồng hồ sắp chạm đến một giờ sáng, ấn đường nhíu lại một chút, sau đó ném cà vạt lên ghế salon rồi xoay người đi về phía cầu thang. Đi được hai bước, anh đột nhiên nghĩ đến điều gì, bước chân trở nên ngập ngừng vòng vo, cuối cùng lại hướng về phía phòng bếp.
Kiều An Hảo đang ăn sủi cảo nhưng toàn thân vẫn luôn đặt sự chú ý trên người Lục Cẩn Niên, cho dù là cô không nhìn anh, nhưng lại luôn lắng nghe bất cứ động tĩnh nào của anh. Ngay ở lúc anh xoay người đi về phía cầu thang, cô liền âm thầm thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm, ai ngờ ở giây tiếp theo, anh lại đổi hướng đi về phía phòng bếp, tiếng bước chân càng ngày càng gần, trong lòng Kiều An Hảo như có thứ gì đó bị buộc chặt lại, động tác ăn sủi cảo cũng trở nên cứng ngắc.
Khi ở ngoài phòng khách, vì cách hơi xa, Lục Cẩn Niên nhìn không rõ Kiều An Hảo rốt cuộc là đang ăn thứ gì, vậy nên anh mới đi vào phòng bếp, lại nhìn rõ trước mặt cô là đĩa sủi cảo đông lạnh, ấn đường lại càng nhíu thêm, khuôn mặt nhăn nhó đầy gay gắt, môi mỏng hơi giật giật, giống như là đang muốn hỏi điều gì. Cuối cùng cái gì anh cũng chưa hỏi, chỉ cất bước đi tới trước tủ lạnh, mở cửa tủ ra, bên trong ngoài vài chai nước khoáng mà cứ đúng giờ sẽ có người mang đến thì chỉ còn một ít sủi cảo đông lạnh và mì ăn liền.
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm tủ lạnh trong chốc lát, liền vươn tay cầm lấy một chai nước khoáng, mở nắp bình, dựa nửa người vào tủ âm tường lát đá cẩm thạch phía sau, ngửa đầu uống.
Bởi vì Lục Cẩn Niên đang ở rất gần, Kiều An Hảo có chút không được tự nhiên, cô rất nhanh giải quyết xong chỗ sủi cảo còn lại, sau đó đứng lên, vội vàng cầm đĩa mang đi rửa, lau khô tay rồi đi lên lầu.
|
Chương 62: Ký tên ở đây (2) Kiều An Hảo rửa mặt xong, từ trong phòng tắm đi ra thì Lục Cẩn Niên vừa vặn đẩy cửa vào phòng ngủ.
Cửa phòng tắm gần sát cửa phòng ngủ, nên Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên chạm mặt nhau. Cả người Kiều An Hảo khẽ run lên, theo bản năng muốn ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng lại không có dũng khí, cuối cùng chỉ cuối đầu, nhanh chóng đi về phía trong phòng ngủ.
Lục Cẩn Niên thản nhiên liếc nhìn bóng lưng của Kiều An Hảo, lại vươn tay, đẩy cửa phòng tắm ra, đi vào.
Vì cảm cúm nên cả người Kiều An Hảo hết sức mệt mỏi, cô đi đến bên giường liền ngã gục, nhắm mắt lại. Lúc mơ mơ màng màng muốn ngủ, lại nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm truyền tới. Lúc này chợt nhớ ra, Lục Cẩn Niên vào phòng tắm rửa mặt, sợ là đêm nay có ý định ở lại đây.
Kiều An Hảo đành phải vật lộn bò dậy khỏi giường, đi vào phòng thay quần áo, ôm bé bự ra.
Kiều An Hảo ôm bé bự còn chưa đi đến bên giường thì Lục Cẩn Niên quấn khăn tắm trên người từ trong phòng tắm đi ra, cầm khăn lông trong tay, lau tóc đang ướt.
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo đang ôm con gấu to kia, hành động lau tóc dừng lại một chút. Sau đó vẻ mặt lạnh lùng đi tới trước bàn trang điểm, cầm lấy máy sấy sấy tóc.
Qua hình ảnh phản chiếu trên gương, anh thấy Kiều An Hảo đặt con gấu lớn ở giữa giường, sau đó vén chăn lên, đưa lưng về phía giường anh ngủ, nằm xuống.
Gương mặt Lục Cẩn Niên trở nên u ám, không nhịn được gia tăng tốc độ gió của máy sấy, sấy khô tóc qua loa, rồi dùng sức ném máy sấy lên bàn trang điểm, xoay người, ánh mắt lạnh lùng quét về phía giường lớn.
Mặc dù có con gấu ở giữa chia giường làm hai, Kiều An Hảo vẫn nằm gần mép giường như cũ, cả người giống như dán chặt vào giường tiếp tục ngủ.
Trực giác của phụ nữ nói cho Kiều An Hảo biết, Lục Cẩn Niên nhìn cô chằm chằm, cô vùi vào chăn, thân thể trở nên có chút cứng ngắc, khuôn mặt nhịn không được chôn vào gối. Thế nhưng phát hiện ra gối ướt, cô sững sờ chốc lát, mới nhớ ra lúc nãy ngủ, đã khóc rất lâu ở trong mộng.
Trong lòng Kiều An Hảo biết rất rõ, Lục Cẩn Niên chẳng thèm để ý gối của mình thế nào, nhưng cô vẫn như cũ sợ bị anh phát hiện mình đã khóc, liền yên lặng kéo gối vào phía trong mền của mình.
Hành động rất nhỏ của cô rơi vào trong mắt Lục Cẩn Niên, như cố gắng có thể tránh xa anh một chút.
Đôi mắt Lục Cẩn Niên lẳng lặng nhìn chằm chằm Kiều An Hảo xinh đẹp trong chốc lát, sau đó mắt hơi giật giật, liền xoay người, đi ra khỏi phòng ngủ.
Kiều An Hảo đợi đến khi cửa phòng ngủ đóng lại mới mở mắt, sau đó nhanh chóng lật ngược mặt gối, nằm xuống lần nữa.
Khoảng 5 phút đồng hồ trôi qua, cửa phòng ngủ lại bị đẩy ra, Lục Cẩn Niên cầm một xấp giấy tờ trong tay, đi tới bên giường, ở trên cao nhìn xuống nhìn lướt qua Kiều An Hảo đang nhắm mắt, sau đó ném xấp giấy kia trên tủ đầu giường bên cạnh Kiều An Hảo.
|
Chương 63: Ký tên vào đây (3) Vài trang giấy rơi xuống, cuốn theo chiều gió nhẹ quét vào mặt Kiều An Hảo. Lông mi dài của cô khẽ chớp động, liền mở choàng mắt, lập tức liền thấy ngón tay thon dài xinh đẹp của người đàn ông đang điểm lên góc phải tờ giấy, giọng nói nhạt nhẽo để lại một câu: "Ký vào chỗ này!", sau đó liền xoay người đi vào phòng thay đồ.
Kiều An Hảo đợi cửa phòng thay đồ đóng lại, mới ngồi dậy, cầm lấy xấp giấy trên tủ đầu giường. Mới chỉ nhìn lướt qua, mi tâm của cô liền nhíu lại.
Đó là một phần hợp đồng, hợp đồng làm người phát ngôn cho mỹ phẩm.
Mà hãng mỹ phẩm này, là thương hiệu cao cấp hàng đầu thế giới, người phát ngôn ở trong nước trước nay đều là những người có tên tuổi trong giới.
Lục Cẩn Niên cho cô ký tên, bạn đang đọc truyện của diễn đàn lê quý đôn chấm cơm, nghĩa là anh đem công việc phát ngôn năm nay của hãng mỹ phẩm này đưa cho cô sao?
Kiều An Hảo luôn cảm thấy đây như giấc mộng, hoảng hốt có chút không chân thật.
Lục Cẩn Niên thay quần áo sạch sẽ, từ phòng thay đồ đi ra, trong tay mang theo cái cà vạt, đứng trước gương toàn thân, đôi mắt sơ đạm mà thâm thúy nhìn qua gương, nhẹ nhàng nhìn lướt qua Kiều An Hảo, thờ ơ hỏi một câu: "Ký rồi?"
Kiều An Hảo nghe thấy tiếng của Lục Cẩn Niên, mới lấy lại tinh thần, hướng về phía Lục Cẩn Niên lắc đầu, sau đó ngọ ngoạy một cái, ngẩng đầu, nhìn Lục Cẩn Niên, đáy mắt mang theo vài phần khó tin tìm kiếm xác nhận: "Phát ngôn quảng cáo này, là cho tôi?"
Lục Cẩn Niên như có như không "ừ" một tiếng.
Thật là cho cô à... Kiều An Hảo trong lòng dấy lên một niềm vui nho nhỏ, lập tức lại càng thêm nghi hoặc.
Tại sao đang yên lành, Lục Cẩn Niên lại đưa cho cô show phát ngôn tốt thế này?
Lục Cẩn Niên nhanh chóng thắt xong cà vạt, xoay người, mặt không thay đổi đi tới bên giường, nhìn lướt qua Kiều An Hảo cầm hợp đồng trong tay, thấy chỗ kí tên vẫn còn trống, mi tâm cau lại, nhạt nhẽo mở miệng: "Sao không ký? Không phải cô nói có hứng thú với phát ngôn mỹ phẩm sao?"
Nghe được tiếng của Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo mới từ trong suy nghĩ miên man tỉnh lại, sau đó mới lấy bút trên đầu giường. Tẩy chay các trang truyện sao chép không xin phép. Khi ngòi bút chạm vào mặt giấy, Kiều An Hảo vẫn không nhịn được hỏi lên nghi hoặc trong lòng : "Sao phải cho tôi công việc phát ngôn này?"
"Đây là cô xứng đáng có." Giọng Lục Cẩn Niên vẫn không ấm áp như cũ.
Xứng đáng có? Kiều An Hảo càng thêm không hiểu ý tứ của Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chặp bộ dáng Kiều An Hảo đầu óc mơ hồ, dừng lại một hồi, giọng nói nhạt nhẽo lại ném ra sáu chữ: "Trả công cô tối hôm qua."
Trả công tối hôm qua... Hóa ra... Đây là thù lao cho một lần quan hệ.
Kiều An Hảo sửng sờ chừng năm giây, mới phản ứng được ý tứ trong lời nói của Lục Cẩn Niên, tiếp đó ngón tay ra sức nắm chặt cây bút, đáy lòng len lỏi vui sướng ban nãy phút chốc như bị đóng băng.
|
Chương 64: Ký tên vào đây (4) Kiều An Hảo nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng vừa mới làm cô phải suy nghĩ miên man bất định kia, lúc này chỉ có cảm giác vô cùng khuất nhục.
Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo sau một lúc lâu vẫn chậm chạp không hề có động tĩnh, mi tâm không nhịn được mà nhíu lại. Khí tức của anh vốn lạnh lùng, khi chau mày lại, khí lạnh dày đặc từ trên người anh liền tỏa ra, cho nên khi anh mở miệng nói chuyện đều phảng phất như đóng thành tảng băng: "Thế nào? Không hài lòng với thù lao phần hợp đồng phát ngôn này?"
Kiều An Hảo nghe thấy tiếng của Lục Cẩn Niên, ngón tay cầm bút run nhẹ một chút, sau đó không nói một lời liền chậm rãi ký tên mình lên giấy.
Sai một ly đi một dặm, nếu Kiều An Hảo biết, khi mình lần đầu tiên lên giường với Lục Cẩn Niên, thuận miệng lấy cớ, để rồi sau này, cô phải chịu hết mọi khuất nhục này đến khuất nhục khác, thì ngay lúc đó, cô chắc chắn sẽ không nói với anh muốn vai diễn trong Địa Lão Thiên Hoang.
Cô thực sự rất muốn từ chối ký bản hợp đồng này, nhưng cục diện như vậy là do tự tay cô tạo ra, dù cô muốn tìm một cái cớ, cũng tìm mãi không ra.
Mười ba năm trước, cô yêu anh, bởi vì còn trẻ nên thẹn thùng, không dám thổ lộ.
Mười ba năm sau, cô vẫn yêu anh, nhưng lại đem hết toàn lực che giấu tình yêu đó.
Khoảng cách xa nhất của đời người không phải là tôi đứng ở trước mặt anh, nhưng anh không biết tôi yêu anh. Mà là tôi đứng ở trước mặt anh, lại không dám cho anh nhìn thấu rằng tôi yêu anh.
Đáy mắt Kiều An Hảo phủ một tầng sương mù, cô cúi đầu, dốc sức kìm nén lại, sợ nước mắt chực trào. Cô ký xong nét chót, ngòi bút vẫn dừng lại ở điểm cuối một hồi thật lâu, thẳng đến khi ướt át trong mắt tan đi, mới nhấc bút đặt ở trên bàn, đưa hợp đồng cho Lục Cẩn Niên.
Kiều An Hảo bình tĩnh và yên lặng, khiến Lục Cẩn Niên có chút thấp thỏm nôn nóng, luôn cảm thấy trong cơ thể có một quả cầu lửa gấp rút nhảy nhót chuyển động đang dốc sức muốn tìm cách phun trào ra ngoài, thế nhưng cách nào cũng không tìm ra được.
Đột nhiên, tầm mắt Lục Cẩn Niên liền ném sang con gấu bông lớn nằm giữa giường kia, đây là trang diễn đàn của lê quý đôn, gương mặt tức khắc trở lên lạnh lẽo, nặng nề nói với Kiều An Hảo: "Hãng mỹ phẩm này có một điều kiện, trong quá trình làm người phát ngôn cho hãng của họ, thì không được nhận phát ngôn cho bất cứ thương hiệu mỹ phẩm nào khác, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự và bồi thường thiệt hại đáng kể."
"Tôi nói trước để cô tỉnh ngộ, cô tốt nhất hãy đem những điều khoản này nhớ cho kỹ, nếu cô vi phạm hợp đồng, nhà tù thẳng tiếng, tiền bồi thường tự chi, đừng mơ Truyền thông Hoàn Ảnh sẽ giúp cô một đồng xu cắc bạc nào!"
Lục Cẩn Niên nói xong, liền vươn tay ra sức giật lấy bản hợp đồng trong tay Kiều An Hảo, sau đó gương mặt tuấn tú bình tĩnh lạnh lùng xoay người rời đi.
Lục Cẩn Niên xuất hiện rồi lại rời đi, khiến cho Kiều An Hảo vốn đang vô cùng mỏi mệt do bị cảm mạo, làm thế nào cũng không ngủ được.
Cô ôm bé bự còn to hơn so với mình, im lặng mà nằm trên giường, mở to mắt, đầu óc trống rỗng nhìn chằm chằm lên trần nhà, nhìn một hồi lâu, liền hốt hoảng nghĩ tới, nửa năm trước kia, cảm xúc khi bất chợt biết mình cùng Lục Cẩn Niên kết hôn...
|