Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 180: Tỏ tình bằng thủ ngữ (2)
"Cô đừng cảm ơn tôi, muốn cảm ơn, hãy cảm ơn bầu Tôn." Đạo diễn xua tay, nói: "Tốt nhất là cô nên nhanh chóng cho người đưa tiền cho mấy nhân viên công tác kia, nhân lúc ông Lục không có ở đoàn làm phim, để bọn họ đi nhanh chóng, tránh đêm dài lắm mộng, đến lúc đó lại bị người khác phát hiện ra sơ hở." Tuy rằng ngày hôm qua lúc quay phim, xảy ra sự cố lớn như vậy, nhưng bởi vì không có ai bị thương, cho nên ngày hôm sau quay phim như cũ. Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên vốn là buổi sáng có một cảnh quay chúng, bởi vì hôm qua bị chậm trễ, nên bị đẩy đến buổi chiều. Buổi chiều là quay ở trong thành phố, Kiều An Hảo đóng vai nữ thứ, vì cô biết người mà nam thứ yêu say đắm trở về nước, hai người có liên hệ với nhau, cho nên có chút hồn siêu phách lạc đi dọc trên đường cái, mà nam thứ Lục Cẩn Niên bắt gặp Kiều An Hảo, liền đi phía sau cô, sau đó lúc Kiều An Hảo qua đường, vì thất thần mà suýt nữa bị xe đụng, anh liền vươn tay kéo lấy cô. Con đường dùng để quay phim, sớm đã bị phong tỏa, người trên đường cái đi lại đều là do đoàn làm phim tìm đến. Bởi vì muốn đi đến ngã tư đường, cũng có khoảng một ngàn mét, cho nên chia thành ba phân cảnh, cảnh thứ nhất chỉ có mình Kiều An Hảo, cảnh thứ hai là Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo, rồi đi theo cô, cảnh cuối cùng là lúc Kiều An Hảo qua đường cái, Lục Cẩn Niên đưa tay kéo lấy cô. Những cảnh quay trước, đều quay đúng một lần, nhưng đến cảnh cuối, Lục Cẩn Niên nhanh chóng đuổi theo Kiều An Hảo suýt nữa bị xe đâm vào, giơ tay lên, vừa mới chuẩn bị bắt lại cánh tay cô, nhưng không biết vì chuyện gì, tay chỉ đưa lên đến giữa chừng, liền đột nhiên dừng lại. Đạo diễn hô một tiếng "Cắt", lông mày nhăn lại, lớn tiếng kêu gào một câu: "Thế nào đưa tay đến một nửa liền dừng lại?" Lục Cẩn Niên không nói gì, tay vẫn để giữa chừng như vậy được một lát, sau đó mới châm rãi bỏ tay xuống, quay đầu, nhìn đạo diễn áy náy mở miệng: "Xin lỗi, làm lại một lần nữa đi." Nói xong, Lục Cẩn Niên liền bước đi đến vị trí lúc đầu của mình, sau đó chuyên gia trang điểm liền đi đến dặm phấn cho anh. Bố trí tốt hậu trường, tất cả đạo cụ cũng đã chuẩn bị, đạo diễn hô một tiếng: "Chuẩn bị." Lục Cẩn Niên giơ tay lên, nắn bóp bờ vai của mình, sau đó thở phào nhẹ nhõm, khi đạo diễn hô một câu "Bắt đầu" liền nhanh chóng nhập vai. Lúc xe sắp đi tới chỗ Kiều An Hảo, cả người Lục Cẩn Niên tựa như một con báo, trong phút chốc liền nhảy dựng lên, sau đó duỗi tay ra, dùng sức kéo Kiều An Hảo trở về, xe đi qua trước mặt Kiều An Hảo, cô kinh hãi quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn Lục Cẩn Niên, anh chỉ âm thầm cắn chặt khớp hàm, cố nén đau đớn phía sau lưng, nhìn lại cô.
|
Chương 181: Tỏ tình bằng thủ ngữ (3)
Hai người đứng đối diện nhau tầm mười mấy giây, đạo diễn mở miệng, vừa lòng hô một tiếng: "Tốt, không sai, chuẩn bị cảnh tiếp theo." Lục Cẩn Niên nghe đạo diễn nói xong. liền nhanh chóng vung cổ tay Kiều An Hảo ra, cả người lui về phía sau rồi xoay người, nhanh chóng bước chân rời khỏi. "Ông Lục..." Trợ lý thấy Lục Cẩn Niên vừa quay xong, lấp tức lấy nước mang đến, Lục Cẩn Niên chẳng thèm để ý đến, chỉ là sải bước nhanh đến bên xe chuyên dụng, mở cửa xe rồi ngồi xuống. Trợ lý vội vàng đi theo lên xe, lúc này mới nhận ra sắc mặt anh đang có chút tái nhợt, trợ lý nhíu mày, vừa nghĩ muốn hỏi thăm anh xem có chỗ nào không thoải mái, một mảng áo phía sau lưng anh nhuộm màu đỏ hồng, trợ lý đột nhiên trợn to mắt: "Ông Lục, sau lưng ông sao lại có máu?" Lục Cẩn Niên nhăn trán lại, không nói gì, chỉ đưa tay cởi từng cúc áo, rồi bỏ hẳn áo ra. Sau đó trợ lý liền thấy trên lưng bên trái của anh có một vết thương kéo dài từ vai đến eo, thâm tím nặng nề, bây giờ còn có vài tơ máu. "Ông Lục, ông bị thương nặng như vậy, sao không nói gì?" Trợ lý ném chai nước khoáng sang một bên, sau đó mở hộp thuốc luôn mang theo bên mình, tìm kiếm thuốc mỡ, một lúc sau mới nhớ ra, hôm qua anh đã đưa cho cô Kiều rồi. Trợ lý trực tiếp lấy chìa khóa xa, nói: "Tôi đưa ông đi bệnh viện kiểm tra." "Không cần." Lục Cẩn Niên lạnh nhạt nói, ngăn cản trợ lý, bởi vì đau đớn mà anh hít sâu vào một hơi, rồi lại mở miệng dặn dò: "Không được để ai biết tôi bị thương." Từ khi mẹ qua đời, anh không hay mắc phải bệnh gì, chỉ là không có người quan tâm chăm sóc, anh cũng đã quan tự lo lấy thân mình. Từ sau một lần anh được ông nội mang về Hứa gia ăn cơm tất niên, buổi tối lại cùng Hứa Gia Mộc đốt pháo hoa, Gia Mộc không cẩn thận nên ngón tay bị bỏng có chút phiếm hồng. Lập tức toàn bộ người trong Hứa gia đều quay quanh Hứa Gia Mộc hỏi han, còn dạy bảo anh không chăm sóc tốt cho Gia Mộc, sau đó bọn họ đưa Gia Mộc về phòng rồi gọi bác sĩ tư gia đến xem xét như bảo bối. Chỉ còn một mình anh đứng lẻ loi trong sân, không ai phát hiện ra, lòng bàn tay anh đang chảy máu, so với Hứa Gia Mộc, anh bị thương nặng hơn rất nhiều lần. Bọn họ không phát hiện ra nên đương nhiên cũng không biết, nếu như lúc ấy không phải anh đưa tay cầm pháo hoa vứt đi, có thể mắt của Hứa Gia Mộc đã bị mù rồi. Rất nhiều lúc, vì đã bị người khác coi thường quá nhiều, nên cũng không quá xem trọng chuyện mình bị thương.
|
Chương 182: Tỏ tình bằng thủ ngữ (4)
Trợ lý há miệng, còn muốn mở miệng khuyên một câu: "Nhưng mà bây giờ là mùa hè, vừa đổ mồ hôi, rất dễ bị cảm." "Tự tôi sẽ xử lý." Giọng nói Lục Cẩn Niên nói chuyện có chút không kiên nhẫn, dường như muốn kết thúc vấn đề này. Trợ lý có chút không yên lòng, muốn mở miệng khuyên, kết quả Lục Cẩn Niên nâng mí mắt lên, quét mắt nhìn anh ta, nói:”Đúng rồi, có chuyện cậu điều tra giúp tôi.” "Chuyện gì?" "Ngày hôm qua quay phim, dây xích đu bị cắt đứt, cậu đi điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” "Không phải đạo diễn cũng nói là do nhân viên sơ xuất sao?" "Nếu lời đạo diễn nói là thật, vậy tôi còn kêu cậu điều tra làm gì nữa?" "Đã biết, tôi nhất định sẽ điều tra rõ." Lục Cẩn Niên không nói gì, dựa đầu vào lưng ghế, nhắm mắt lại, bình tĩnh một chút, sau đó lại mở mắt, nhìn trợ lý, nói: "Tối nay Kim Bích Huy Hoàng đãi tiệc?” "Dạ, ông Trình vừa đoạt giải thưởng, tối nay mời đoàn phim đến ăn mừng.” Trợ lý dừng một chút, rồi tiếp tục nói:”Nếu không tối nay ông Lục đừng đi? Sau lưng bị thương không nên uống rượu…” "Không sao." Lục Cẩn Niên nhàn nhạt cắt đứt lời của trợ lý, sau đó chỉ chỉ phía sau chỗ ngồi, nói: "Cậu tìm bên trong lấy cho tôi một bộ quần áo sạch sẽ." - Trình Dạng đã đặt trước phòng lớn ở Kim Bích Huy Hoàng, người trong đoàn phim được mời cũng đã đến. Lúc Triệu Manh lái xe chở Kiều An Hảo do hướng dẫn nhầm đường nên vòng xa, vừa vặn lại kẹt xe cho nên lúc đi tới Kim Bích Huy Hoàng cũng chỉ còn thiếu mình cô. Hàng ghế salon đã ngồi đầy người, Trình Dạng thấy Kiều An Hảo đi vào, lập tức nghênh đón, sau đó quét mắt nhìn một vòng hàng ghế, thấy bên cạnh Lục Cẩn Niên còn chỗ ngồi vì vậy lập tức chỉ chỗ ngồi cho Kiều An Hảo:”Tiểu Kiều, bên cạnh ông Lục có một chỗ ngồi.” Kiều An Hảo muốn ngồi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên, rồi lại sợ tâm trạng thấp thỏm khi ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên, nhắm mắt đi tới, ngồi bên người Lục Cẩn Niên. Mọi người đến đông đủ, Trình Dạng đi tới sân khấu giữa hàng ghế lô, cầm micro, nói lời cảm ơn khách sáo, sau đó đi tới trước bàn đá cẩm thạch, bưng một ly rượu, nói:”Chẳng là phải mời mọi người dùng rượu trước, chúng ta còn phải chờ một người.” "Người nào vậy? Sẽ không phải là bạn gái của cậu chứ?” Một nam diễn viên có quan hệ không tệ với Trình Dạng hỏi, nghe thấy câu này, nhíu mày ồn ào hỏi. Trình Dạng xấu hổ cười, ngược lại cũng không vòng vo với mọi người, dứt khoát gật đầu một cái, nói: "Đúng." Không khí giữa các hàng ghế, trong nháy mắt trở nên sôi nổi. Trình Dạng khoát tay áo, ý bảo mọi người không nên kích động: "Chẳng qua vì bảo vệ tình cảm nên tạm thời tôi không muốn công khai, trước mắt xin mọi người giữ bí mật giúp tôi.”
|
Chương 183: Tỏ tình bằng thủ ngữ (5)
Trình Dạng vừa mới dứt lời, liền lấy điện thoại trong túi ra, sau đó hướng mọi người làm tư thế xin lỗi, rồi vừa đi ra khỏi phòng vừa nghe điện thoại. Chẳng được bao lâu, Trình Dạng liền dắt một người phụ nữ vận đầm ngắn màu vàng trở về phòng bao. Kiều An Hảo không quen thân Trình Dạng lắm, nên cũng không mấy quan tâm tới bạn gái anh, chỉ cúi đầu lướt Weibo. Một sao nữ ngồi bên cạnh cô thì thầm khen ngợi một câu: "Trình Dạng tìm bạn gái thiệt là xinh đẹp nha." Kiều An Hảo đơn thuần xuất phát từ hiếu kỳ, ngẩng đầu nhìn lướt qua, sau đó cả người chợt khựng lại. Lục Cẩn Niên lạnh nhạt ngồi ở một bên, trông như đang nhìn di động, nhưng kỳ thực vẫn luôn lưu ý Kiều An Hảo ở kế bên mình. Anh phát giác cô nàng cứng đờ người, bèn nghiêng đầu nhìn theo tầm mắt cô, thì thấy Trình Dạng đang tay trong tay, cười cười nói nói với Kiều An Hạ. Anh khẽ giật mi tâm, sau đó xem như không liên quan đến mình, thờ ơ gục đầu tiếp tục ngắm di động. Trình Dạng khom người bưng hai ly rượu, một ly đưa cho Kiều An Hạ, một ly cho chính mình, sau đó khoác vai Kiều An Hạ thoải mái giới thiệu với mọi người trong phòng: "Đây chính là người tôi vừa nói mọi người đợi, bạn gái của tôi, Kiều An Hạ." Khi Kiều An Hảo thấy Kiều An Hạ, đầu cũng đã nổ tung, bây giờ nghe Trình Dạng, đầu óc càng rối tung hơn. Cách đây không lâu, Kiều An Hạ còn bảo Lục Cẩn Niên có thể sẽ trở thành bạn trai của cô? Thế nào đảo mắt mới qua không bao lâu, liền đi chung với Trình Dạng rồi? Kiều An Hạ và Kiều An Hảo chỉ khác nhau có một chữ, trong nháy mắt có người liền thắc mắc: "Tiểu Kiều? Tên bạn gái của Trình Dạng chỉ khác tên cô một chữ thôi, không phải là chị em cô chứ?" Kiều An Hảo chưa kịp trả lời, Kiều An Hạ liền cầm ly rượu, duyên dáng yêu kiều nghiêng đầu, nói: "An Hảo là em họ tôi." Người vừa hỏi nhịn không được tru tréo: "Quái, thật đúng là trùng hợp, Trình Dạng cậu lại đi tìm người nhà của người trong đoàn làm bạn gái." Kiều An Hảo nghi hoặc nhưng cũng không ngốc đến độ hiện tại chạy đi hỏi Kiều An Hạ, cô trân trối nhìn Trình Dạng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cho nên khi Kiều An Hạ giới thiệu mối quan hệ của hai cô, liền ở chỗ ngồi gọi Kiều An Hạ: "Chị." Kiều An Hạ tươi cười ấm áp với Kiều An Hảo, mắt nhìn lướt qua Lục Cẩn Niên ngồi bên cạnh, vẻ mặt rõ ràng khựng một chút, thấy Lục Cẩn Niên như thể không quen biết, liền quét mắt đi qua, lần nữa tươi cười rực rỡ.
|
Chương 184: Tỏ tình bằng thủ ngữ (6)
Sau đó, Kiều An Hạ đổi sang phòng đơn, trêu ghẹo nói: "Các người có thể gọi tôi là đại Kiều, gọi em gái tôi là tiểu Kiều." "Đại Kiều, tiểu Kiểu, thật là hai chị em gái xinh đẹp." Tính cách của Kiều An Hạ vẫn luôn cởi mở, cùng người lạ gặp mặt, không quá ba phút, liền có thể làm bầu không khí trở nên sôi nổi, cho nên cô đến góp vui, không lqd những bớt tẻ nhạt mà còn náo nhiệt hơn, thường xuyên nghe thấy những câu như: "Đại Kiều, cô tốt nghiệp trường nào?", "Đại Kiều, cô với Trình Dạng là thế nào?", "Đại Kiều, tới đây hát một bài đi?" Kiều An Hảo vẫn yên lặng ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên, cô đối với những tình huống như vậy đã sớm tập thành thói quen. Từ khi biết cha mẹ mình đã qua đời, mãi mãi không thể trở về nữa, thời gian sống ở nhà bác sau đó, cô dần dần đã mất đi tự tin và cởi mở như Kiều An Hạ. Cho nên, rất nhiều lúc, khi cùng Kiều An Hạ ra ngoài chơi, Kiều An Hạ có thể dễ dàng hòa nhập với người khác, nhưng cô luôn luôn ngồi lặng lẽ ở một chỗ, mỉm cười xem. Âm thanh uống rượu, tiếng nói chuyện, tiếng hát và cả tiếng cười, rất ồn ào không dứt, mà Lục Cẩn Niên dường như không hề bị ảnh hưởng, anh vẫn duy trì tư thế lạnh nhạt, ngồi trên ghế sofa, nhìn chằm chằm điện thoại di động trong tay mình. Kiều An Hảo tiến gần lại quan sát Lục Cẩn Niên, vô ý nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động của anh, lại phát hiện anh đang dùng điện thoại để xem bản báo cáo của Hoàn Ảnh Truyền thông. Trong tình huống huyên náo như vậy, anh vẫn có thể ung dung làm việc! Kiều An Hảo ngấm ngầm cảm thán, sau đó trong lòng lại nghĩ thầm: đã muốn làm việc, anh còn đến đây làm gì? "Kiều Kiều." Kiều An Hạ đưa tay, vỗ về đầu của Kiều An Hảo. Kiều An Hảo đưa tay sờ sờ chỗ đầu của cô bị Kiều An Hạ vỗ, chỉnh sửa lại tóc của mình, sau đó nhanh chóng bắt lấy tay Kiều An Hạ: "Chị, chị mau nói đi, thế nào mà lại cùng một chỗ với Trình Dạng?" "Một lần tình cờ gặp ở dạ hội từ thiện, sau đó lưu lại phương thức liên hệ của nhau, tán gẫu nhiều lần, cảm giác rất hợp, sau đó liền qua lại." Kiều An Hạ nhẹ nhàng nói. "Nhưng, không phải trước đây, chị còn nói, thích Lục Cẩn Niên..." Kiều An Hảo rất quan tâm đến Kiều An Hạ, nhưng cũng muốn biết tâm tình của cô đối với Lục Cẩn Niên như thế nào. Kiều An Hạ vừa nghe đến ba chữ "Lục Cẩn Niên", liền nghĩ ngay đến hình ảnh anh cự tuyệt mình cách đây không lâu, mấp máy môi, mở miệng liền đánh gãy lời nói của Kiều An Hảo: "Anh ta nói đã có người trong lòng, nhưng không phải là chị, hoa rơi có ý nhưng nước chảy lại vô tình, chị cần gì phải lãng phí thời gian với anh ta?"
|