Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 325: Ba tiếng "Thật xin lỗi" (5)
"Đúng." Tình huống trong phòng phẫu thuật tương đối nguy cấp, y tá đưa giấy tờ về phía Lục Cẩn Niên, mang theo vài phần thúc giục mở miệng, nói: "Phiền anh nhanh chóng ký tên, bên trong vẫn còn chờ để phẫu thuật." Lục Cẩn Niên như cũ không lên tiếng, sắc mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh, chần chờ chỉ một giây, nhận lấy giấy tờ trong tay y tá, mới vừa nhìn lướt qua bốn chữ trên cam kết "Phẫu thuật lấy thai", buồng tim mãnh liệt co rút lại. Cô gái anh yêu, mang thai con của anh, rõ ràng là một chuyện vui, nhưng lúc anh biết mình làm cha, cũng là lúc mất đi con của mình. Lục Cẩn Niên cố gắng giữ bình tĩnh, cầm bút ký tên, ngón tay run run hồi lâu, mới mở được nắp, sau đó nhờ y tá chỉ chỗ, đặt bút, lại chậm chạp chưa ký. Biết rõ bốn chữ "Thai chết trong bụng", nghĩa là đứa trẻ kia đã không có thuốc nào cứu được, nhưng bây giờ để cho anh ký tên phẫu thuật lấy thai chết ra, vẫn như cũ cảm thấy đáy lòng đau đớn không thể chịu nổi. "Anh à." Y tá đứng cạnh Lục Cẩn Niên, thấy anh chậm chạp vẫn không nhúc nhích lại một lần nữa lên tiếng thúc giục. Lục Cẩn Niên cúi thấp đầu, nhìn chằm chằm cam kết trong tay, dùng sức mím môi, sau đó đặt bút. Ba chữ Lục Cẩn Niên này, không biết rốt cuộc đã viết bao nhiêu lần, kể từ lúc anh thành danh, thì dường như đều ký suốt, ký cho người hâm mộ, cũng có ký trên hợp đồng, nhưng nhiều lần ký tên như vậy, anh nghĩ, đây tuyệt đối là lần ký tên đầu tiên đau khổ nhất trong cuộc đời mình. Y tá thấy Lục Cẩn Niên ký một "Lục", rồi lại ngừng đầu ngọn bút lần nữa, dường như cũng cảm thấy lòng Lục Cẩn Niên nặng nề, không nhịn được mở miệng, có thể vì đều là phụ nữ, trong giọng nói mang theo một tia oán giận và bất mãn: "Hai người cũng thật là, thoạt nhìn tuổi cũng không nhỏ nữa, đã kết hôn rồi, cũng không biết suy tính rõ ràng chuyện có nên mang thai hay không sao? Bây giờ còn mất một mạng, thật là... Nhưng đáng thương nhất là phụ nữ, sinh non không nói, là mẹ nếu như biết con mình yên lặng mà ra đi, có lẽ sẽ vô cùng khổ sở!" Sắc mặt Lục Cẩn Niên tái nhợt, đối mặt với sự chỉ trích của y tá, anh há miệng, không nói gì, không cách nào phản bác, cuối cùng chỉ đè ép đau đớn trong lòng, ký xong hai chữ cuối cùng, đưa cam kết cho y tá. Y tá liếc nhìn Lục Cẩn Niên ký tên, cầm cam kết đồng ý phẫu thuật, vội vã đi vào phòng phẫu thuật. Cửa phòng phẫu thuật, lại một lần nữa nặng nề đóng lại, cả hàng lang trở nên yên tĩnh. Trợ lý liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhẹ giọng mở miệng: "Lục tổng, anh đừng quá đau lòng." Trợ lý nói lời an ủi, nháy mắt trong mắt của Lục Cẩn Niên có hơi nóng lên, anh theo bản năng sờ sờ túi, bản năng muốn hút thuốc lá, nhưng khi nhìn đến quy định trên hàng lang bệnh viện "Cấm hút thuốc", cuối cùng từ bỏ, sau đó nhìn trợ lý, nói:”Cậu đi về trước đi, tôi ở đây là được rồi." Trợ lý nói: "Lục tổng, có chuyện gì cứ gọi cho tôi." Lục Cẩn Niên gật đầu, không lên tiếng. Trợ lý đứng hồi lâu tại chỗ, vươn tay, vỗ vỗ bả vai Lục Cẩn Niên, đi qua anh.
|
Chương 326: Ba tiếng “Thực xin lôi” (6)
Lục Cẩn Niên nghe tiếng bước chân phía sau, càng ngày càng xa, chơ tới khi biết mất không còn nghe thấy nữa, thì toàn bộ sức lực trên người giống như bị rút hết, xụi lơ ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, trong đầu lúc này mới mang tất cả các sự việc vừa phát sinh, cẩn thận nghĩ lại một lần. Có thai hai tháng, chết từ trong trứng nước… Lục Cẩn Niên giống như bị trúng tà, từ đầu tới cuối, trong đầu chỉ có hai câu nói này. Kiều An Hảo mang thai, đã được hai tháng, sau hai tháng nữa là có thể biết là con gái hay con trai, qua tám tháng nữa là có thể chào đón một đứa nhỏ khóc oa oa chào đời, tiếp qua một năm lẻ tám tháng nữa đứa bé có thể xiêu xiêu vẹo vẹo đến trước mặt anh lời nói mơ hồ không rõ gọi anh là ba… Đây là một sự kiện tốt đẹp cỡ nào, nhưng mà một sự kiện tốt như vậy, làm sao có một kết cục tàn nhẫn như vây? Đứa nhỏ của anh…đứa nhỏ của anh và Kiều An Hảo…Như thế có thể nào đã chết từ trong trứng nước? Lục Cẩn Niên nghĩ tới đây, rốt cục nhịn không được cúi đầu, giơ tay lên bưng kín mặt, sau đó bả vai bắt đầu run run, có một giọt một giọt chất lỏng ấm áp, từ trên đầu ngón tay bắt đàu chảy xuống. Đứa nhỏ của bọn họ, như thế nào có thể chết rồi? Chẳng lẽ là bởi vì, anh là một người con riêng không nên có trên thế giới này, nên con của anh, phải bị trừng phát theo sao? ……. Trợ lý đi xuống lầu, mới nhớ tới bản thân quên đưa đơn thuốc của Kiều An Hảo cho Lục Cẩn Niên, cho nên quay trở lại, anh ta mới từ trong tháng máy đi ra, liền nhìn thấy một người ngồi ở hàng lang, người đàn ông bum mặt, khoảng cách còn rất xa, nhưng anh ta có thể thấy được bả vai anh đang run lên. Trợ lý trong nháy mắt đứng yên tại chỗ, không dám đi về phía trước, anh ta lẳng lặng nhìn hồi lâu, cuối cùng chung quy cũng không đi quấy nhiễu người đàn ông đang bi thương thống khổ kia, chỉ lặng yên không một tiếng động đi vào trong thang máy, rời đi, coi như chưa bao giờ trở lại, chưa bao giờ nhìn thấy. Anh ta đi theo Lục Cẩn Niên đã được bảy năm, trong bảy năm này, anh ta cưới vợ, cũng đã sinh con, tuy Lục Cẩn Niên lớn hơn anh ta một tuổi nhưng so ra, anh luôn cô độc. Anh ta cũng từng tò mò, Luc Cẩn Niên có thích phụ nữ hay không, cho tới tân nửa năm trước, đồng ý với Hứa gia làm thế thân cho Hứa Gia Mộc, nếu lúc ấy anh cực lực phản đối, quả thực là liều lĩnh, nhưng mà lúc anh ta gặp được Kiều tiểu thư, trong khoảnh khắc ấy, anh ta mới biết được, mấy năm nay Lục Cẩn Niên không phải muốn cô độc, mà bởi vì đáy lòng anh đã yêu một người con gái. Anh ta nghĩ trên thế giới này, không có ai hiểu Lục Cẩn Niên bằng anh ta, anh ta cũng biết xuất thân của anh không được tốt, là một đứa con riêng, thoạt nhìn anh kiêu ngạo, lạnh lùng, cô độc, thanh cao, không coi ai ra gì, tất cả mọi người đều nói tính cách của anh rất tệ, nhưng mà có ai biết đến, rõ ràng giống nhau đều là con trai của Hứa gia, một người là đại thiếu gia được chiều chuộng nâng niu, mà một người thì lại sống dưới tầng cuối cùng của xã hội, không có thân phận cùng quan tâm, từng bước từng bước dựa vào chính mình, cố gắng kiên cường trở thành thiếu niên, thoạt nhìn anh rất mạnh mẽ, thực ra, anh chẳng qua không muốn bất kì một ai nhìn thấy mặt yếu đuối của bản thân mà thôi. Anh ta nghĩ trên thế giới này, làm cho anh cảm thấy ấm áp, chỉ có tiểu thư Kiều kiều, nếu không anh đã không ở rất nhiều lần, lúc vô ý, nhìn tiểu thư Kiều Kiều đến thất thần ngẩn người, bây giờ con của tiểu thư Kiều Kiều và anh đã không còn, nhất định anh sẽ không thể không khó chịu, khó mà chấp nhận được.
|
Chương 327: Ba tiếng “thực xin lỗi” (7)
Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến giọng nói trầm thấp của người quản gia: “Bà chủ.” Nhìn thoáng qua Hàn Như Sơ trông như đã ngủ say, nhưng lúc này lại nhanh nhẹn nhấc chăn lên, cầm lấy áo khoát, đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn quản gia chỉ chỉ vào phòng, ý bảo đừng lên tiếng, rồi dẫn đầu đi xuồng lầu. Quản gia theo sát phía sau bà. Hai người đi khỏi nhà, đi tới sau vườn hoa không có một bóng người, lúc này quản gia mới mở miệng nói: “Bà chủ, cô An Hảo vừa mới được đưa tới bệnh viện, tôi đã cho người tới đó hỏi thăm một chút, con cô ấy bây giờ đã… chết trong bụng mẹ.” Đêm đã khuya, quản gia cố đè thấp giọng nói, lúc nói ra bốn chữ cuối cùng, dường như hơi rướn người lên, Hàn Như Sơ sợ tới mức nắm chặt áo khoác, vẻ mặt tỏ ra như vô cùng bình tĩnh, nhìn một cây hoa sen đang che trên mặt nước trong hồ, thật lâu sau mới gật gật đầu, nói: “Biết rồi.” Dừng một chút, Hàn Như Sơ nói tiếp: “Bà về trước đi, tôi muốn ở đây một mình.” “Vâng, bà chủ.” Quản gia cung kính rời đi. Một trận gió đêm thổi tới, mang theo cái lạnh thấu xương, Hàn Như Sơ nhìm chằm chằm chiếc ao trước mặt, hít sâu một hơi. Trong mắt mọi người, gia đình bà là một gia đình hạnh phúc, hôn nhân mỹ mãn, chồng thương yêu, con hiếu thảo, nhưng có ai từng nghĩ đến, đằng sau những điều đó, bà đã chịu biết bao nhiêu khổ cực hay không? Lúc Hứa Gia Mộc ba tuổi, bà hồn nhiên cho rằng gia đình mình là gia đình hạnh phúc nhất, cho đến khi tiện nhân kia ôm đứa con nhỏ xuất hiện trước cửa Hứa gia, cô mới biết, rốt cuộc hạnh phúc kia thật quá buồn cười! Chồng bà, vậy mà có một đứa con hoang bên ngoài, hơn nữa lại cùng một ngày sinh ra với con bà, thân là mẹ như bà đang nghĩ đến những ngày vui vẻ, lại biến thành những ngày tối tăm chịu đựng nhục nhã. Mấy năm nay, mỗi khi bà tổ chức sinh nhật cho con trai, lại nghĩ đến chồng mình đang ở bên ngoài cùng đứa con riêng kia. Bà hận, trách móc, sau đó, toàn bộ thế giới của bà chỉ có mỗi Hứa Gia Mộc, bỏi vì bà biết, chỉ có con mình là không bao giờ phản bội. Bà dành trọn yêu thương cho Hứa Gia Mộc, vô cùng cưng chiều, dung túng cho con mình, cho nên lúc nghe Kiều An Hạ vô ý nói con mình thích Kiều An Hảo, bà không chút do dự từ chối Kiều gia tính tới chuyện đám hỏi, trực tiếp chọn Kiều An Hảo. Thậm chí, năm ngoái, vào ngày sinh nhật của Kiều An Hảo, bà vô ý thấy trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa quà sinh nhật mà anh chuẩn bị cho người hầu của Kiều gia, bảo đưa cho Kiều An Hảo, lúc ấy bà đã không chút do dự ngăn cản, nhìn thấy tấm thiệp chúc mừng của Lục Cẩn Niên viết, bà nhanh chóng cắt đứt tâm tư của Lục Cẩn Niên với Kiều An Hảo thay con mình. Nguyên nhân rất đơn giản, Kiều An Hảo là người mà con bà thích, người khác không thể đoạt được, huống chi Lục Cẩn Niên là người bà ghét nhất trên thế giới này, nên càng không được phép. Đêm đó, bà dứt khoát nói với Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc đã có hôn ước, thật ra lúc đó, chuyện đám hỏi còn chưa có đính ước, dù sao ngay lúc đó con bà cũng còn nhỏ. Nếu không phải ông trời gây tai họa khiến Hứa Gia Mộc bị tai nạn, bà buộc phải làm vậy, còn không bà tuyệt đối không để hai người kia có cơ hội gặp gỡ nhau. Thật ra lúc đó không có cách nào cả, trên thế giới này, người duy nhất có thể đóng vai Hứa Gia Mộc, chỉ có Lục Cẩn Niên.
|
Chương 328: Ba tiếng "Thật xin lỗi" (8)
Bà dĩ nhiên sẽ không ăn nói khép nép đi cầu xin Lục Cẩn Niên giúp nhà họ Hứa, nhưng bà biết chắc chắc Lục Cẩn Niên sẽ giúp, bởi vì anh thích Kiều An Hảo. Lúc ấy tình huống quá vội vã, bà cũng không có nghĩ nhiều, ai ngờ cô gia nam quả nữ sống chung một nhà, cuối cùng còn xuất hiện một đứa bé! Không nói Hứa Gia Mộc có thích Kiều An Hảo không, bây giờ Kiều An Hảo vẫn là con dâu nhà họ Hứa trong mắt người ngoài. Con dâu nhà họ Hứa mang thai, như vậy chắc chắn mọi người cũng sẽ cảm thấy đó là con của Hứa Gia Mộc, đứa bé kia khi sinh ra, nhà họ Hứa bọn họ cũng phải chấp nhận. Bà đã không cho Lục Cẩn Niên vào nhà họ Hứa, bây giờ làm sao có thể để con của anh vào nhà họ Hứa? Kiều An Hảo cũng không biết mình có thai, bà cũng là mẹ, biết một khi người phụ nữ có thai, mặc dù biết đứa bé này không nên tới, nhưng cũng sẽ không nhẫn tâm bỏ nó, đến lúc đó nếu bà để cho Kiều An Hảo bỏ đứa bé, khó tránh khỏi để giữa bọn họ xuất hiện hiềm khích, đến lúc đó Kiều An Hảo vì bảo vệ con của mình, dưới tình thế cấp bách, sẽ hoàn toàn rạn nứt, đối với bà không có lợi gì cả. Phải biết, bây giờ Hứa Gia Mộc còn chưa tỉnh lại, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên cũng còn có ích. Cho nên, xế chiều hôm đó, bà nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến cuối cùng, biện pháp xử lý tốt nhất, chính là... Để cho đứa bé trong bụng Kiều An Hảo, hoàn toàn có bất kỳ cơ hội nào xuất hiện trên thế giới này. -P/s: bạn nào muốn đọc trước hơn 90 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé ai mua có thể liên hệ qua gmail này : tttukidmh@gmail.com nhé Lục Cẩn Niên ngồi yên hồi lâu, mới đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh, rửa mặt, sau đó có hơi hoảng hốt ra ngoài, tiếp tục chờ chừng nửa giờ, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Kiều An Hảo được đẩy ra ngoài, trực tiếp vào phòng bệnh. Mặt cô có chút tái nhợt, yên tĩnh nằm ở trên giường ngủ, dường như cô vẫn chưa biết tất cả những chuyện đã xảy ra. Phẫu thuật lấy thai chết không hẳn là phẫu thuật lớn, nhưng lưu ý sau khi phẫu thuật cũng khá nhiều, không nên để bị lạnh phải chú ý nghỉ ngơi, tránh quan hệ, bác sĩ nói một lần rõ ràng cho Lục Cẩn Niên nghe, Lục Cẩn Niên cẩn thận nhớ ở trong lòng. Đến cuối cùng, giống như bác sĩ nhớ tới điều gì, hỏi Lục Cẩn Niên một câu: "Vợ của anh, bị mất ngủ à?" Lục Cẩn Niên bị hỏi vấn đề này, hơi nhăn trán lại, anh và Kiều An Hảo ngủ với nhau số lần không nhiều, nhưng cũng không thấy cô mất ngủ, vì vậy có hơi nghi ngờ nhìn bác sĩ: "Sao vậy?" "Vừa rồi tôi lấy máu của cô ấy, phát hiện trong máu có thành phần thuốc ngủ, cho nên tôi nghĩ vợ của anh ngủ không ngon giấc, sẽ có thói quen dùng thuốc ngủ." Trán Lục Cẩn Niên càng nhăn chặt hơn, cho tới bây giờ anh cũng không biết Kiều An Hảo dựa vào uống thuốc ngủ mới có thể ngủ, đáy lòng nổi lên một tia đau lòng, ra sức mím môi, không nói gì. "Thuốc ngủ có tính lệ thuộc, không nên để cho cô ấy tiếp tục uống, uống nhiều rất hại cơ thể. Vợ anh không biết mình mang thai, cho nên vẫn luôn không ngừng uống, sau khi cô ấy uống, rồi ngủ, thai nhi cũng sẽ ngủ, dĩ nhiên, liều thuốc cô ấy dùng không lớn, ảnh hưởng cô ấy không nhiều, nhưng đứa bé thì không, liều thuốc kia, đủ bóp chết đứa bé." Bác sĩ nói tới đây, dừng lại, rồi nói tiếp: "Cho nên, nguyên nhân đứa bé chết trong bụng vợ anh, cũng bởi vì cô ấy sử dụng thuốc ngủ."
|
Chương 329: Ba tiếng “Thực xin lỗi”
Khi bác sĩ nói tới đây, dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Cho nên, nguyên nhân con của các người chết từ trong trứng nước, là do vợ của cậu dùng quá nhiều thuốc ngủ.” Lục Cẩn Niên sửng sốt trong nháy mắt, sắc mặt thoáng tái nhợt. “Hơn nữa, vợ của cậu uống phải một loại thuốc ngủ, bên trong có thành phần an thần, tác dụng của an thần một khi phác tác, sẽ làm cho con người lâm vào hôn mê, điều này chính là nguyên nhận tại sao vợ của cậu đêm nay lại hôn mê.” “Vừa nãy lúc phẫu thuật, có dùng thuốc gây mê cho vợ cậu, hơn nữa do cô ấy có dùng thuốc ngủ, cho nên thời gian để tỉnh lại phỏng đoán còn rất lâu, tỉnh lại sẽ không có vấn đề gì, đến lúc đó là có thể làm thủ tục xuất viện, có thể đến lúc ấy thân thể sẽ suy yếu, về nhà nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, vừa nãy khi xem bệnh án tôi cũng đã nói qua, sau khi phẫu thuật, phía dưới chảy máu một khoảng thời gian, nếu muốn sau này không bị chảy huyết, nhất định phải thường xuyên đến bệnh viện kiểm tra.” Bác sĩ nói một đoạn rất dài, nói nên tình trạng hiện tại, sau khi nói xong, nhìn sắc mặt khó coi của Lục Cẩn Niên, nghĩ nghĩ, vì thế liền lắm miệng nhiệt tình khuyên bảo hai câu: “Chỉ có điều, Lục tổng, tôi biết hiện tại cậu khẳng định rất khó chịu, nhưng cũng hi vọng cậu đừng có trách cứ vợ mình, cho dù đứa bé này có được ra đời, cũng cùng cậu định ra quan hệ, là kết quả do hai người các cậu không có ý thức tránh thai, cậu khổ sở vì mất đi đứa nhỏ, nhưng tin tưởng tôi, thân làm mẹ so với cậu, vợ của cậu càng đau khổ, bởi vì đây là thiên tính của một người mẹ. Hơn nữa nếu cô ấy biết chính vì bản thân uống thuốc ngủ mà làm cho đứa nhỏ tử vong, chỉ sợ là sẽ vô cùng áy náy, sở dĩ bây giờ tôi nói cho cậu, mà khổng phải để vợ của cậu tỉnh lại mới nói, là sợ vợ của cậu không chịu nổi kích thích này.”
|