Ăn Em Ăn Tới Nghiện
|
|
"Bởi vì... Bởi vì ta cảm thấy anh không thích tôi, hơn nữa ngươi cũng không muốn kết hôn..." Cô lấy nĩa ăn nghịch nghịch bánh ngọt "Cho nên tôi cảm thấy chúng ta vẫn là duy trì quan hệ『 đồng bọn, kết hôn vẫn là tìm người mình thích..."
"Em không thích ta?" Hạ Diễm nheo lại con ngươi đen, nhìn bộ dáng Lê Hương Hương cứng họng.
Cô ngượng ngùng cúi đầu, không biết phải trả lời vấn đề này như thế nào trả lời "Tôi... Tôi không có chán ghét anh, tôi cảm thấy anh rất giống rừng rậm bánh ngọt đen..."
"Nói thẳng ra một chút." Hạ Diễm nhíu mày.
"Chính là anh thoạt nhìn ăn tốt lắm..." Cô bởi vì hắn bức cung, mà không thể không nói nói thật.
Hắn khẽ bĩu môi, bàn tay to ôm lấy cô, làm cho hai tròng mắt cô nhìn hắn "Em muốn ăn tôi?" thanh âm hắn mang chút tà mị, từng bước một dụ hoặc cô.
Tại sao có thể như vậy? Lê Hương Hương buông bánh ngọt trên tay, thất kinh nhìn Hạ Diễm, thanh âm tà mị của hắn tựa hồ trở lại đêm đó, câu dẫn cô làm, hướng dẫn cô chuyện tình dục...
"Vậy thì đừng khách khí, anh tự nguyện cho em ăn không còn một mảnh." Hắn sau khi nói xong, đứng dậy đem cửa phòng làm việc khóa lại, rồi gọi điện nói cho thư ký, trong vòng hai giờ này không cho phép quấy rầy.
Lê Hương Hương không rõ dụng ý Hạ Diễm, chính là cuộn mình ở trên sô pha, khó hiểu nhìn hắn đi trở về ghế sô pha.
Hạ Diễm lấy ngón tay khoét một ngụm bánh ngọt với bơ, đặt lên cánh môi Lê Hương Hương "Đến, ha ha xem bánh ngọt ăn được không?"
Cô nghe lời há mồm ngậm lấy ngón tay hắn, thấy cô vươn cái lưỡi phấn nộn, cổ họng hắn trượt xuống một chút, sau đó cái lưỡi linh hoạt của cô bắt đầu liếm ngón tay hắn, thẳng đến bơ dần dần biến mất.
Kế tiếp, hắn cầm lấy bánh ngọt cắn một ngụm, cánh tay mạnh mẽ có lực kéo cô vào trong lòng, cúi đầu nhìn hai tròng mắt tròn vo của cô, cúi đầu đem bánh ngọt trong miệng tiến vào miệng cô, còn không quên khiêu khích cái lưỡi thơm tho của cô.
"Ừ..." Lê Hương Hương nheo hai tròng mắt, cảm giác một trận tê dại hiện lên toàn thân, loại hôn môi này cô cũng chưa từng nếm thử qua, muốn chạy trốn lại không biết nên làm như thế nào, chỉ có thể tùy ý hắn chủ đạo hết thảy, mờ mịt nhìn hắn.
"Em không phải muốn ăn anh sao? Vậy đem bơ bên môi anh liếm sạch..." Hắn ở bên tai cô thổi khí, thậm chí còn liếm vành tai trắng noãn của cô.
Thân thể cô nhẹ nhàng run lên, không cự tuyệt được yêu cầu trầm thấp của hắn.
Vì thế cô đưa môi của mình lên, khẽ liếm bơ trên môi hắn, cuối cùng lấy đầu lưỡi liếm nhẹ, cảm nhận tới hương vị sữa tươi thơm lừng, cũng cảm giác được hơi thở nặng nề của hắn hắt ra trên mặt cô.
Cuối cùng cô đưa lưỡi đi đến trên môi hắn, hắn rốt cục nhịn không được cuốn lấy đầu lưỡi cô triền miên, chơi đùa.
"A..." Hô hấp của cô phút chốc biến đổi, lại không biết nên ứng biến như thế nào.
Động tác cô tuy rằng trúc trắc, lại dễ dàng khiêu khích đến cuộc chinh phục dục vọng của hắn, bàn tay to của hắn tham tiến vào nội y của cô, cách ren Bra vuốt ve ngực cô.
Cô không có khí lực phản kháng, chỉ có thể tùy ý hắn hôn, tùy ý bàn tay to của hắn xâm nhập thân thể cô...
Hạ Diễm cởi áo trên người của Lê Hương Hương ra, chỉ còn nội y ren đáng yêu màu vàng nhạt, bao vây miên nhũ mềm mại.
"Em thật đáng yêu." Hắn cúi đầu, ở ngực phải cô in xuống ấn ký.
"A..." Thân thể của cô bị hắn đụng vào mà hơi hơi run rẩy, dù biết rõ thân thể của mình không nên cho đàn ông đụng chạm, nhưng là đối tượng là hắn, cô không thể kêu ngừng.
"Mẫn cảm như vậy?" Hắn tà nịnh cười, bàn tay to đặt nhẹ lên Bra cô, cách vải dệt khẽ vuốt ve "Như vậy có cảm giác gì?"
"Hạ Diễm... Không cần..." Cô lắc đầu, phát giác động tác như vậy khiến cô thật thẹn thùng.
"Nhanh như vậy không muốn anh nữa sao?" Hắn khẽ cười một tiếng, theo sau lưng cởi bỏ nút thắt Bra, hai luồng tuyết nhũ mềm mại bày ra, lộ ra hai đóa hoa hồng còn chưa thức tỉnh.
Hắn giữ hai tay cô, sau đó cầm lấy bánh ngọt hung hăng hướng trên người cô lau đi, mùi vị sữa tươi hương thảo cùng bánh ngọt toàn dính ở trước ngực cô.
"A..." Cô vừa sợ lại hoảng, một trận lạnh lẽo lủi tới lưng.
"Làm sao bây giờ? Trước ngực em tất cả đều là bánh ngọt cùng bơ." Hắn vươn đầu lưỡi, hướng trước ngực cô dùng sức mà liếm, vị bơ cùng mùi thơm của cơ thể của cô xen lẫn trong một khối, ngọt ngào khiến hắn hận không thể nuốt cô vào bụng.
"Anh, anh không thể như vậy..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hồng lên.
"Còn nhớ rõ lần trước anh dạy cho em ăn kẹo que như thế nào?" Đầu lưỡi hắn ở trước đóa hồng nhẹ nhàng liếm "Trước thuận theo kim đồng hồ báo thức vòng quanh, giống như vậy..."
"A..." Thân thể cô hơi hơi hướng lên, cảm giác đầu lưỡi hắn lại ẩm ướt lại trơn, ở nhũ tiêm mẫn cảm của cô dao động qua lại, cảm giác tê dại càng lúc càng tăng thêm.
"Anh muốn ăn em." Hắn cắn nụ hoa ở trước ngực cô, lấy đầu lưỡi liếm cho nó thức tỉnh, cảm giác nó ở trong miệng hắn dần dần nhô ra, biến cứng rắn.
Thân thể của cô đang dần dần thiêu đốt, bụng dưới nổi lên một trận xôn xao không hiểu, bàn tay to của hắn lại lần nữa tiến phía dưới của cô, tìm kiếm hoa tâm mềm mại.
"Không thể như vậy..." Cô thở gấp, một chút lực thuyết phục cũng không có.
Hắn nhìn biểu tình cô cực lực nhẫn nại, đình chỉ tất cả động tác, cuối cùng nắm lên một cái bánh ngọt hình tam giác, đút cô ăn một ngụm, sau đó cong lên tà ác tươi cười.
Thân thể nàng cô lên, hai luồng ngực kịch liệt rung động, hai tay nắm chặt lưng hắn, nhíu lấy áo sơ mi hắn, làm cho thanh âm dễ nghe lại ám muội tự trong miệng phát ra.
|
Chương 5 Hạ Diễm thực vừa lòng vì thân thể Lê Hương Hương thành thực, dưới thân cô ra mật hoa, hương vị cùng với hương trên người cô giống nhau...
Hắn kéo toàn thân của cô đều đang run rẩy, làm cho cô ngồi chồm hỗm ở trên thảm, thân mình ghé vào trên sô pha.
"Hạ Diễm..." Lê Hương Hương cảm thấy là không đúng, nhưng là lệnh bá đạo của hắn cô không thể cự tuyệt.
"Thật, chán ghét..." Lê Hương Hương kêu một tiếng "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Thân thể của cô nóng quá, nóng đến cần hắn an ủi.
"Anh nghĩ muốn em." Mắt hắn nhíu lại, thân mình hướng đến lưng cô áp xuống, nơi đó phấn chấn bừng bừng vừa vặn đặt ở trong đùi cô.
Hắn ở lưng xinh đẹp của cô lưu lại vô số vết hôn, thân mình đầy đặn trắng mịn, mềm mại làm cho hắn hận không thể lập tức tiến vào thân thể của cô.
Cuối cùng, nam căn ở đùi cô ma sát hồi lâu, bàn tay to của hắn di từ bộ ngực đi xuống, lướt qua thắt lưng, đi vào cái mông của cô. Nóng thiết hắn ở hoa huyệt xinh đẹp vẽ vòng vòng, cố ý ở đầu bên ngoài mà không đi vào.
"Không..." Lê Hương Hương đang nằm úp sấp căn bản nhìn không thấy Hạ Diễm đang làm cái gì, chỉ cảm thấy đùi mình có loại gãi ngứa khó nhịn, không thể thoát khỏi sự tra tấn này.
Hắn thẳng lưng một cái, nóng thiết nóng bỏng nhập vào bên trong hoa huyệt, hô hấp cô cứng lại, cảm giác được thô thiết vừa lớn lại nóng sáp chon thật chặt trong hoa huyệt cô.
Mật hoa ướt át tuy rằng đã được bôi trơn, nhưng mà hoa huyệt lại rất nhanh co rút lại, làm cho hắn chỉ có thể vào đi một phần ba, không có cách nào một lần tiến vào toàn bộ.
"Đau quá..." Cô xoay thắt lưng, muốn hắn lui ra bản thân của hắn trong cơ thể cô, bất đắc dĩ thân thể cô bị hắn ngăn chặn, căn bản không thể tùy ý vặn vẹo "Anh làm tôi đau quá..."
Hắn nhíu mày, chính hắn cũng không tốt hơn cô, muốn vào lại không thể, muốn ra lại không thể được, làm hắn cố nén nhịn đau đớn.
"Bảo bối, em là lần đầu tiên sao?" Hắn ghé vào trên lưng cô, hai tay nắm lấy hai luồng miên nhũ "Nhẫn nại một chút, đợi chút sẽ thực dễ chịu."
"Nhưng là tôi hiện tại thực không thoải mái !" Cô hấp hấp cái mũi, đau đến thiếu chút nữa rơi nước mắt xuống "Đau quá, đau quá nha!"
Nhưng hiện tại hắn đã tiến vào hoa tâm nhẵn mịn, đâu có thể nào nói dừng là dừng?
Hắn không có cách nào dừng động tác lại, tốc độ luật động dần dần nhanh hơn, rất nhanh, hắn trông thấy chất lỏng tinh khiết cùng với chất lỏng màu đỏ chảy ra.
Đó là tượng trưng máu xử nữ! Hắn cả kinh, lập tức thả chậm tốc độ, nhưng không có biện pháp rút ra khỏi thân thể của cô, kích thích như vậy đối hai người đều là tra tấn.
Tuy rằng đau lòng vì cô đau đớn, nhưng cô tự nhiên phối hợp đong đưa, thiếu chút nữa làm cho hắn không khống chế được.
|
Sau khi luật động mấy chục cái, ngực cô phập phồng theo thân thể hắn luật động, nhũ tiêm trước ngực ở trên sô pha cọ xát, bên dưới đồng thời kích thích, đau đớn dần dần bị tê dại thay thế được.
"A, a..." Trong miệng Lê Hương Hương xuất ra thanh âm làm người ta mặt đỏ tim đập
Vừa thấy phản ứng phóng đãng cùng với mặt kiều mỵ của cô, Hạ Diễm hiểu được cô bắt đầu có thể thừa nhận sự đoạt lấy của hắn.
Cô ưm một tiếng tựa như ma rủa , một lần lại một lần thúc giục động tác của hắn, cuồng dã mà rong ruổi luật động qua lại, thanh âm dâm lãng ở trong phòng vang lên.
Thân mình hai người dính lại thực chặt, gần như không có một tia khe hở, thẳng đến hai chân cô truyền đến một trận tê dại, cô cảm thấy trong cơ thể có chỗ sắp nổ mạnh ...
"Hạ diễm... Tôi... Tôi cảm thấy không được." Cắn chặt môi, cả người bắt đầu phát run.
Lê Hương Hương nắm lên quần áo bị phân tán ở dưới đất, ủy khuất cuộn lại ở trên sô pha.
"Khóc cái gì?" Hạ Diễm nhặt lên quần áo chính mình, sau khi cầm lấy mặt giấy chà lau nam căn có dính máu, đến phòng nghỉ tìm một cái khăn mặt sạch sẽ, sau lại dùng nước thấm ướt, quỳ gối ở trước mặt cô, tính giúp cô rửa sạch dấu vết còn sót lại ở hai chân.
"Không, không cần..." Lê Hương Hương nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, hai má còn vương vấn dòng nước mắt.
"Qủy yêu khóc." Hắn khẽ hôn cái trán của cô, đau sủng đem cô ôm vào trong ngực.
"Mới không phải tôi thích khóc, là anh quá xấu..." Lê Hương Hương đem quần áo ôm chặt ở trước ngực "Tránh ra ! Muốn mặc quần áo."
Hắn khẽ cười một tiếng, cướp lấy quần áo bên người cô, bàn tay to làm càn vuốt ve bộ ngực cô "Vì sao muốn mặc quần áo? Bộ dáng em không mặc gì rất mê người, nếu không anh lại không biết em có bộ dáng xinh đẹp như vậy."
"Anh..."Cô thở phì phì chụp lại bàn tay to của hắn "Toàn thân tôi dính đều là bánh ngọt !"
Lê Hương Hương e lệ hết thảy mọi thứ hỗn loạn trên sô pha, hầu như bơ sắp làm hỏng sô pha.
"Thì tính sao?" Hắn hôn môi cô "Phòng nghỉ bị có thiết bị tắm rửa, đừng lo lắng."
Hắn không ngại cô không mặc gì ở văn phòng hắn.
Cô còn không kịp kháng nghị, liền bị hắn đưa vào phòng tắm, hắn điều chỉnh máy nước ấm, nước ấm ở vòi sen tự chảy xuống, xối lên thân thể hai người.
"Tôi muốn tắm rửa." Cô kháng nghị nói .
"Cùng nhau tắm." Toàn thân hắn cũng không mặc gì đứng ở trước mặt cô, rộng rãi cho cô thưởng thức nam sắc. ( =)) )
Hắn ôm lấy thân thể tinh tế mềm mại của cô, ở cổ cô ấn ký lên một đóa hồng
"Nói cho anh biết, kỳ thật em thích anh làm như vậy..." Hắn hôn từ gáy cô trượt xuống, đi vào trước bộ ngực đầy đặn, muốn đột nhập đoạt đi nụ họa, thưởng thức quả ngọt trước mặt.
"Tôi... Tôi một chút cũng không thích..." Cô thở gấp, không nghĩ tới bị hắn đụng chạm một chút, thân thể của cô lập tức nóng lên.
"Thật sự là cô gái không thành thực!" Hắn khẽ cắn nụ hồng một chút, làm thân thể của cô run rẩy "Anh sẽ khiến em thành thật nói thích."
Bàn tay to của hắn hướng tới chân cô...
Cô nghĩ đến như vậy có thể cự tuyệt hắn cầu hoan trên người cô, nhưng ngược lại càng gợi lên dục vọng khiêu chiến của hắn.
"Em thật sự không vui sao? Vậy vì sao nhũ hoa của em lại trở nên cứng rắn như vậy?"/sp>
Cô ngậm chặt đôi môi, không tính đáp lại lời nói của hắn, nhưng thân thể của cô lại thật sự rất thành thực, nhiệt độ cơ thể dần dần lên cao, hai tay nắm chặt bờ vai của hắn.
Hắn lại một lần nữa... muốn cô...
Cô nhắm lại hai mắt, lắc đầu không nói.
"Mở mắt ra!" Hắn thấp giọng mệnh lệnh, ôm cô kề sát tới gương "Em xem, em toàn thân vừa đỏ lên lại nóng nữa..."
"Không cần nói!" Cô khẽ thở hổn hển, mở hai mắt.
Nhìn trong gương, cô trông thấy tóc dài của mình loạn lên, phấn môi cũng bởi vì hắn khẽ hôn mà cực kỳ hồng nhuận.
|
"Diễm..." Cô hô hấp càng lúc càng dồn dập, yêu kiều ngâm nga.
"Muốn sao?" Hắn cố ý ở bên tai cô thổi khí.
Cô lắc đầu, cố chấp không chịu thừa nhận chính mình cần.
"Thật sự là quật cường!" Hắn nhìn mặt cô đỏ ửng.
Nhất thời, cô như là mất đi chỗ dựa, tràn ngập vô hạn hư không đến khó nhịn, nước mắt ngập trong khóe mắt khó hiểu nhìn hắn. Vì sao hắn muốn tra tấn cô như vậy?
"Có phải hay không cảm thấy thân thể nóng quá?" Hắn nhìn bọt nước dừng ở trên thân cô
"Hạ Diễm, em..." Cô vẫn như cũ đặt má bên bờ vai của hắn, nước ấm sái ẩm ướt thân thể bọn họ.
"Nói em muốn anh, chúng ta lại tiếp tục..." Hắn không tính buông tha cô, ngón tay lôi kéo nhũ tiêm gắng gượng của cô.
"Hạ Diễm..." Cô ủy khuất nhìn hắn "Cơ thể của em nóng quá..."
"Nóng như thế nào?" Hắn nhíu mày hỏi cô.
"Giống như vừa mới ở trên ghế sô pha nóng như vậy." Thanh âm cô trở nên mị hoặc, nũng nịu khẩn cầu "Diễm... em nghĩ muốn anh..."
Hắn gợi lên tươi cười."Sớm nói không phải tốt hơn sao?" .
"Em thích như vậy sao?" Hắn thở dốc, nhìn cô ngâm nga.
Cô gật đầu, lý trí sớm bị tình dục bao phủ, không hề giữ lại, cùng hắn đắm chìm trong tình hải dâm mỹ.
Vui thích qua đi, Hạ Diễm ôm Lê Hương Hương bị lấy hết sức lực đi vào phòng tắm, sau một phen cọ rửa, lấy khăn tắm bao vây lấy thân thể mềm mại của cô, mới ôm nàng ở trên giường nghỉ ngơi.
Lê Hương Hương mệt không mở ra được hai mắt, thẳng đến nằm ở trên giường, mới mở một đôi trường tiệp*.
(*mắt; mí mắt dài)
"Em..." Cô mở miệng, nhưng đầu óc trống rỗng, nghĩ không ra một câu chữ.
"Hử? Muốn nói cái gì?" Hắn phất sợi tóc làm loạn ở bên tai cô.
"Anh... em..." Tay nhỏ bé của cô nắm lấy bàn tay to của hắn "Đính hôn..."
"Em đều bị anh ăn, còn không muốn đính hôn? Là em đối với anh không hài lòng? Không quan hệ, anh có thể cho em thử dùng đến vừa lòng mới thôi." (Ôi, anh được lợi quá rồi còn gì)
Hắn làm bộ muốn làm thêm một lần, hai tay lại để ở trước ngực cô.
"Không cần" Cô lắc đầu, trong mắt có lo lắng "Anh thật sự... Muốn cùng em đính hôn sao?"
"Nếu như em lo lắng là anh có thích em hay không, anh có thể thành thật nói cho em, em là người phụ nữ anh cảm thấy ngọt ngào nhất, cho nên....Em không cần lo lắng em không yêu anh, tình cảm là có thể bồi dưỡng."
Giống cô đơn thuần như vậy vừa đáng yêu, muốn hắn tới chỗ nào tìm?
"Anh thực bá đạo, cũng không hỏi trong lòng người ta có người khác hay không..." Cô cong cái miệng nhỏ nhắn, cảm thấy có một loại tư vị ngọt ngào, so với ăn chocolate còn ngọt hơn.
"Gặp gỡ anh, em đời này mơ tưởng có người đàn ông thứ hai." Hắn khẽ hôn cái trán của cô "Ngoan, trước ngủ một lúc, khi ăn bữa tối anh sẽ đánh thức em."
"Nhưng là..."
"Nhắm mắt lại, bằng không chúng ta lại làm một lần." Hắn đe dọa cô.
Cô sợ tới mức nhanh chóng nhắm hai mắt lại, rất nhanh liền chìm vào mộng đẹp.
Hạ Diễm nhìn Lê Hương Hương ngủ sâu, mới rời phòng nghỉ , trở lại văn phòng tiếp tục vùi đầu vào công việc.
|
Chương 6 Lê Hương Hương hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ cùng Hạ Diễm duy trì mối quan hệ ái muội như vậy, hôm nay là ngày bọn họ đính hôn, nhưng cô căn bản không nghĩ tới hai người sẽ tiến triển nhanh như vậy, lập tức liền được nâng cấp lên chức vị hôn thê của hắn.
Tuy rằng cô không nghĩ cùng hắn đính hôn, nhưng là lão ba lại đe dọa cô nếu không lấy chồng, sẽ phải kế thừa công ty của ông.
Cô mới không cần đâu! Lê Hương Hương phồng môi, nghiêm trọng kháng nghị.
Đêm nay tiệc rượu tổ chức ở Hạ gia, các nhân vật nổi tiếng đều quy tụ về đây, Lê Hương Hương cũng trở thành tiêu điểm của sự chú y.
Cô đem tóc dài bối lên, mặc bộ váy màu xanh lam, gáy trắng nõn cùng vành tai phấn nộn tương xứng với kim cương, khiến cô trở nên thanh lịch mà xinh đẹp.
Khi cô đi tới trước mặt Hạ Diễm, hắn cơ hồ muốn ôm cô vào trong lòng, đêm nay cô xinh đẹp làm hắn muốn một ngụm nuốt cô vào bụng.
Lê Hương Hương nâng mâu, đồng dạng hình ảnh của Hạ Diễm ập vào đôi ngươi cô "A..." Tây trang thẳng hắn, một đầu tóc đen tự nhiên, lộ ra cái trán vừa phải.
"Nhìn anh đến kinh ngạc như vậy sao?" Hắn tiến lên vòng tay qua thắt lưng cô, thực tế là biểu thị công khai cô là người phụ nữ của hắn, chạm vào coi như tới đường cùng.
"Em chán ghét anh, chán ghét lão ba, chán ghét tất cả." Lê Hương Hương làm nháo, cái miệng bất mãn hé ra "Các ngươi đều chỉ biết uy hiếp em."
"Vì sao chán ghét lão ba của mình?" Hắn đem cô đưa đến bàn ăn, vì cô lấy rượu đỏ và thịt bò.
"Ông ấy uy hiếp em,nếu như không gả cho anh, ba bắt em phải kế thừa công ty của ông!" Lê Hương Hương khẽ cắn cánh môi "Em mới không cần kế thừa công ty ba, đều tại vì công ty ba, từ nhỏ em đều bị người ta giễu cợt."
"Lê Lão ba là xí nghiệp gia kiệt xuất." Khó có khi được hắn canh giữ ở bên một người phụ nữ, khiến cho người trong bữa tiệc đều nhìn đến cô.
"Em cũng biết lão ba rất lợi hại, nhưng là... Nhưng là ông ấy như thế nào có thể muốn em kế thừa công ty bao cao su của ông?" Lê Hương Hương hai tay ôm mặt, mắc cỡ đến giống như trái cà chua chín.
Thì ra công ty Lê Lão ba chẳng những chế tạo "Bao cao su", còn là một thương nghiệp chế tạo lớn nhất trong quốc nội, còn đọc lướt qua rất nhiều thương phẩm tình thú.
"Cho nên, em cảm thấy gả cho anh thực ủy khuất?" Hắn bỗng nhiên cảm thấy chính mình không còn đủ giá trị, làm cho cô gái này khinh thường, ủy khuất gả cho hắn?
Không biết có bao nhiêu người phụ nữ muốn lên giường với hắn, thế nhưng cô lại ghét bỏ hắn?
"Ủy khuất... Là không có rồi! Chính là, đối với anh không công bằng đi?" Lê Hương Hương thực thành thật trả lời.
Này đáp án coi như đạt tiêu chuẩn, không làm cho hắn động thủ bóp chết cô.
"Nếu như em không nghĩ kế thừa công ty, vậy thì ngoan ngoãn nghe theo sự an bài của lão ba em đi." Hắn đưa tay giao dĩa thức ăn trên tay cho cô "Trước ăn một chút đi, anh cùng những người khác nói một chút chuyện."
Cô thuận theo gật gật đầu, làm cho hắn nhịn không được, đặt lên trán cô một nụ hôn, sau đó một người đang đứng ở bàn Âu thực hai mắt nhịn không được tìm kiếm thân ảnh hắn.
Nói thật, hắn quả thật là mỹ nam tử khó gặp, có được bề ngoài xuất chúng cùng với gia thế hiển hách. Giống như vậy nam nhân nhiều vàng, là hàng hóa phải tranh thủ đạt được.
|