Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
|
|
Chương 60: Có Oản Oản ở cùng dễ ngủ?
Editor: Hyna Nguyễn ---------------------------------------------------------- Lão thái thái nhìn về hướng cháu trai mình, trầm ngâm nói, "Ta đây không biết, ăn cơm tối xong, ta để cho tiểu Cửu đi mang Oản Oản ở trong vườn đi dạo một chút, thấy bọn họ nửa ngày không trở lại, liền đi tìm hai cái đứa nhỏ này, sau đó ta liền thấy tiểu Cửu dựa vào Oản Oản ngủ thiếp đi. Tiểu Cửu khó có thể ngủ, ta phải làm phiền Oản Oản, đừng làm ồn tỉnh hắn, để cho hắn ngủ một lát thôi." Mặc Huyền chân mày nhíu chặt, "Làm sao có thể? Tôi ở bên người Cửu gia lâu như vậy rồi, hắn không có một lần là có thể tự nhiên chìm vào giấc ngủ, đây là lần đầu tiên!" Nếu không phải bởi vì như vậy, hắn cũng sẽ không đau đầu như thế này. Lúc này, bên cạnh Hứa Dịch không biết nghĩ tới điều gì, mắt sáng rực lên một chút, vội vàng mở miệng nói, "Không, không đúng... Thật ra thì đây không phải là lần đầu tiên!" "Không phải lần thứ nhất? Có ý gì?" Mặc Huyền cùng lão thái thái đều hướng phía Hứa Dịch nhìn sang. Hứa Dịch nhớ lại một chút, sau đó trả lời, "Tôi nhớ được có ngày buổi tối, Cửu gia cũng là từng dưới tương tự tình huống như thế ngủ!" "Tình huống ra sao, cậu nói cụ thể một chút?" Mặc Huyền truy hỏi. Hứa Dịch tóm tắt lại chuyện Diệp Oản Oản chạy trốn Tư Dạ Hàn tức giận đến liên tục mấy ngày không ngủ, đơn giản giải thích, "Lúc ấy Cửu gia cũng là cùng Diệp tiểu thư chung một chỗ, ở Cẩm Viên, phòng khách trên ghế sa lon, Cửu gia ôm lấy Diệp tiểu thư ngủ suốt đêm..." "Suốt đêm?" " Đúng, tôi lúc ấy cũng thật kinh ngạc, cho nên cố ý ghi nhớ thời gian, Cửu gia là buổi tối hơn mười giờ bắt đầu ngủ, buổi sáng sáu giờ mới tỉnh, ngủ suốt tám giờ!" Hứa Dịch trả lời. Mặc Huyền xoa xoa mi tâm, "Chuyện trọng yếu như vậy, cậu thế nào không còn sớm nói với tôi?" Hứa Dịch vẻ mặt vô tội, "Chuyện này... Lúc ấy Cửu gia liên tục chừng mấy ngày không ngủ, tôi cho là cậu chủ chẳng qua là quá mệt mỏi mới ngủ mê man, hơn nữa tôi cho là, chính cậu chủ sẽ nói với ông..." Mặc Huyền hít sâu một hơi, nhéo nhéo mi tâm một cái, cậu chủ sẽ chủ động nói với hắn mới có quỷ. "Còn nữa không? Có còn hay không những thứ khác, tất cả đều nói cho tôi biết!" Hứa Dịch cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện thật vẫn có! "Còn có một lần, chẳng qua là lần đó tôi không quá chắc chắn..." Hứa Dịch do dự một chút, sau đó mở miệng nói, "Cửu gia theo thông lệ mỗi ngày tới nhà cũ kiểm tra buổi tối, ngày đó Cửu gia mãi đến rạng sáng mới trở về Cẩm Viên, nhưng thật ra là bởi vì cậu chủ buổi tối đi tới trường học tìm Oản Oản tiểu thư. Tôi lúc ấy một mực ở trong xe chờ cậu chủ, đợi cậu chủ hơn sáu giờ, mới trở về. Lúc bấy giờ tôi xem Cửu gia thần sắc thật giống như không tệ, có điểm giống là vừa bộ dáng tỉnh ngủ, nhưng không có nhiều chú ý, bây giờ suy nghĩ một chút, có khả năng hay không là trong hơn sáu giờ này, Cửu gia được Oản Oản tiểu thư bồi ngủ một hồi?" Mặc Huyền trầm mặc suy tư hồi lâu, "Nếu như suy đoán của cậu là chính xác, như thế thì ba lần tự nhiên chìm vào giấc ngủ đều có một điểm giống nhau, đó chính là ở cùng Diệp Oản Oản?" Hứa Dịch gật đầu một cái, "Hình như là như vậy." Lão thái thái nghe nửa ngày, cũng biết, thần sắc kích động nói, "Đây ý là, thời điểm có Oản Oản ở bên người, tiểu Cửu sẽ tương đối dễ dàng chìm vào giấc ngủ? Nếu là như vậy, vậy coi như quá tốt!" Mặc Huyền cẩn thận nói, "Lão phu nhân, ngài đừng có gấp, trước tiên nên quan sát thêm đã. Cửu thiếu gia cùng Diệp tiểu thư nhận biết đã gần hai năm rồi, nhưng hai năm trước cũng không có xuất hiện qua loại tình huống tương tự này, chỉ có ba lần gần đây." Lão thái thái nghe vậy hơi có chút mất mác, nhìn Hứa Dịch mở miệng nói, "Hứa Dịch, cậu ngày ngày đi theo bên người tiểu Cửu, khoảng thời gian này nhiều chú ý một chút, tìm hiểu một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra." "Vâng, tôi biết rồi!
|
Chương 61: Cái kia mảnh nhỏ ánh sao
Editor: Hyna Nguyễn ---------------------------------------------- Giờ phút này, Diệp Oản Oản cũng không biết suy đoán của lão thái thái cùng Mặc Huyền, chỉ biết là bảy năm sau bệnh tình bây giờ của Tư Dạ Hàn không còn có nghiêm trọng nữa. Nam nhân đang ngủ say nhìn dị thường vô hại, không có chút khí chất mà ngày thường làm người ta không rét mà run, thật ra khiến cô buông lỏng không ít. Tư Dạ Hàn lúc ngủ, Diệp Oản Oản liền cầm điện thoại di động nhìn qua tin tức giải trí cùng Bát Quái mới nhất. Vòng giải trí thay đổi từng ngày, mấy tháng đều có thể đổi một nhóm người, chứ nói chi là bảy năm sau. Ngoại trừ Tạ Chiết Chi từ lúc xuất hiện bắt đầu liền trở thành một cơn sóng lớn, bạo nổ yêu nghiệt, bảy năm sau đỏ là minh tinh nổi nhất thời đại, bấy giờ đại đa số giờ phút này còn vắng vẻ không nghe thấy, thậm chí ngay cả bóng dáng đều còn không có thấy. Trước mắt tập đoàn Diệp thị nắm trong tay một nửa giang sơn vòng giải trí, dưới cờ giải trí Hoàng Thiên càng là “đại thụ” tụ tập, bảy năm sau những thứ kia đại hồng đại tử (hàng hot) ngày sau Vương Thiên, phần lớn đều là cùng giải trí Hoàng Thiên ký hợp đồng nghệ sĩ. Nếu là... Cô có thể cướp giải trí Hoàng Thiên cùng cái công ty kinh doanh trước khác, đem những thứ kia chưa có ai biết đến phát tích mang theo bên mình, như thế tuyệt đối có thể làm ít công to! Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản trong con ngươi đột nhiên toát ra hào quang khác thường, trong đầu bắt đầu nhớ lại các tài liệu liên quan đến tất cả các nghệ sĩ, cân nhắc cái nghệ sĩ nào có khả năng nhất đào được. Kiếp trước thời điểm bị nhốt, phương thức duy nhất để cô giết thời gian chính là xem tin tức giải trí, nhìn Diệp Y Y chiếm đoạt Diệp gia, chiếm đoạt vị hôn phu của cô, hưởng thụ hết thảy những thứ thuộc về của cô. Bây giờ những thứ kia kiếp trước nguyên bản vô dụng với Bát Quái giải trí, ngôi sao tin tức, giờ phút này đối với cô mà nói nhưng là kho tài liệu vô cùng quý báu. Những nghệ sĩ mà bản thân đã có bối cảnh có hậu đài cơ bản có thể không xem xét, bởi vì những thứ nghệ sĩ kia nhất định sẽ lựa chọn nơi tốt nhất mạnh nhất để hợp tác, con đường của bọn họ cùng tương lai từ sớm cũng đã được sắp xếp xong, không phải là cô có thể tùy tiện thay đổi. Nhưng là, những người không co nhân mạch không bối cảnh, ngay từ đầu ký đều là công ty nhỏ, dựa vào thực lực bản thân cùng thiên phú trở thành nghệ sĩ lớn nổi tiếng, cô lại hoàn toàn có thể thử một lần, xem xét mấy người trước đem võng la chiêu dụ bọn họ đem họ mang đến dưới trướng của mình. Điều kiện tiên quyết đầu tiên là cô phải sáng tạo một công ty giải trí thuộc về mình. Chờ đến khi Tư Dạ Hàn hoàn toàn tín nhiệm cô, cho cô có tự do nhất định, cô liền có thể bắt đầu tìm cơ hội thực hành kế hoạch của mình. Bây giờ chuyện cô cần làm cũng có rất nhiều, nắm chặt mỗi một phút mỗi một giây học tập kiến thức chuyên ngành liên quan, chỉnh hợp cùng nhớ lại tất cả tài liệu nghệ sĩ tương lai trong vòng bảy năm ăn khách, sau đó nghĩ biện pháp gom góp thành lập công ty hạng nhất tài chính khởi động. Có mục tiêu cụ thể, giống như sương mù lúc trước che chắn ở phía trước mờ mịt bay giờ như được gió thổi tán, Diệp Oản Oản nhất thời càng tràn đầy hăng hái. Cho nên lúc Tư Dạ Hàn mở mắt tỉnh lại, thấy chính là khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ hài như trăng sáng rạng ngời rực rỡ, một đôi con ngươi đen nhánh giống như chảy xuôi theo khắp Ngân Hà, ngàn vạn ngôi sao lóe lên, đẹp đến không tưởng tượng nổi. Ngón tay thon dài, kìm lòng không đặng sờ lên mí mắt như mảnh ánh sao nhỏ... Diệp Oản Oản đang chuyên chú suy nghĩ kế hoạch, đột nhiên cảm giác mí mắt mình có chút ngứa nhẹ, lúc này mới phát hiện Tư Dạ Hàn không biết lúc nào đã tỉnh rồi, ngẩng đầu lên, "Anh tỉnh rồi!" "Đang làm gì?" Bởi vì mới vừa tỉnh ngủ dậy, thanh âm của nam nhân hơi có chút khàn khàn. "Nhìn anh ngủ thiếp đi sẽ không muốn quấy rầy anh, nhìn qua sẽ điện thoại di động một chút. Anh có phải hay không mệt nhọc? Có muốn hay không trở về nhà trong ngủ? Ngủ ở chỗ này sẽ ở cảm lạnh." Diệp Oản Oản hỏi. Nghe nữ hài quan tâm, nam nhân thần sắc hơi có chút sợ sệt, cánh tay liền với cùng tấm chăn đem nữ hài ôm vào trong ngực, giống như con mèo lớn đem đầu gác lên cổ của cô, "Em theo tôi sao?"
|
Chương 62: Làm sao còn không tới bồi trẫm
Editor: Hyna Nguyễn ---------------------------------------------- Cái này cái này giống như giọng làm nũng là chuyện gì đang xảy ra!? Trong cổ truyền tới nhiệt độ nóng bỏng cùng bên tai âm thanh lười biếng mà mang theo buồn ngủ, để cho Diệp Oản Oản cả người đều ngây ra. Tư Dạ Hàn lại sẽ làm nũng? Không biết là bởi vì bị sợ bối rối, hay là cái bộ dáng này của Tư Dạ Hàn làm cho người ta nói không ra lời cự tuyệt, Diệp Oản Oản theo bản năng liền gật đầu. Chờ thời điểm phản ứng lại, Tư Dạ Hàn đã đứng dậy đi về. Sau khi trở về, liền lập tức có người giúp việc thân thiết mà tiến lên đón, "Cửu thiếu gia, Diệp tiểu thư! Lão phu nhân đã cố ý lệnh chúng tôi giúp Diệp tiểu thư chuẩn bị xong phòng ở, Diệp tiểu thư bây giờ cần nghỉ ngơi không? Tôi dẫn cô đi qua!" Không có cách nào mới vừa rồi nhất thời vì mê sắc đẹp, đã đáp ứng Tư Dạ Hàn phải bồi anh, Diệp Oản Oản không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Tư Dạ Hàn nói, "Em trước tiên đem đồ của mình lên lầu trước, sau đó tắm, chờ chút đi qua tìm anh". Do thiếu ngủ nên tâm tình Tư Dạ Hàn hơi có chút không tốt lắm, bất quá, vẫn đồng ý, " Ừ" Vì vậy, Diệp Oản Oản ở dưới sự chỉ dẫn tiến của người hầu nữ tiến vào một gian phòng hướng nam ở lầu hai. "Diệp tiểu thư mời vào, chính là chỗ này" người hầu nữ đẩy cửa nói. Cánh cửa vừa mới bị đẩy ra, Diệp Oản Oản liền ngây ngẩn. Cả phòng tất cả đều là màu hồng, ga trải giường vỏ chăn màu hồng, rèm cửa sổ thảm màu hồng, đầu giường còn thiết kế thành hình dáng tiểu Hoàng mũ, đỉnh đầu màn là như mộng ảo, thật là quá ảo mộng làm sao xuyến trái tim nữ nhân. Kiếp trước cô đối với lão thái thái hiểu lầm khá sâu, bởi vì cô là trợ Trụ vi nghiệt, lại không nghĩ rằng, lão thái thái là thật tâm coi cô là trở thành cháu dâu tương lai, mà không phải bên ngoài những nữ nhân bừa bộn kia, bởi vì cô cùng Tư Dạ Hàn tạm thời vẫn chỉ là quan hệ bạn bè trai gái, liền một mình chuẩn bị cho cô căn phòng, còn hao tốn nhiều tâm tư như vậy, nói là làm thành cháu gái ruột đối đãi cũng không quá đáng. Chỉ tiếc, những thứ này cô kiếp trước cũng không kịp thấy, cũng đã huyên náo tan rã trong không vui. "Tiểu thư, căn phòng này tiểu thư có hài lòng không? Nếu như có chỗ nào không thích, chúng tôi có thể lập tức đổi" người hầu nữ hết sức lo sợ mở miệng nói. Diệp Oản Oản mang theo sợ sệt, phục hồi tinh thần lại, "Không cần làm phiền, tôi rất thích, giúp tôi cảm ơn nãi nãi!" Người hầu nữ nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, "Diệp tiểu thư, ngài sớm điểm nghỉ ngơi, nếu như có cái gì cần, tùy thời nhấn chuông gọi tôi ". " Được, cảm ơn" Diệp Oản Oản gật đầu. Trong căn phòng quần áo và đồ dùng hàng ngày cũng là đầy đủ mọi thứ. Diệp Oản Oản từ trong tủ quần áo cầm lấy một bộ quần áo ngủ khả ái, sau đó đi vào phòng tắm tắm. Đối với chuyện tắm rửa của con gái tương đối lâu, đợi cô tắm xong đã là hơn nửa canh giờ. Diệp Oản Oản một bên lau tóc một bên đẩy cửa phòng tắm ra, ngay sau đó liền thấy, Tư Dạ Hàn đang ngồi trên giường công chúa siêu cấp ảo mộng kia, cũng không biết đã đợi rồi bao lâu. Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nói, "Em đang sấy tóc, rất nhanh sẽ khô, anh đợi tí nha". Thấy Tư Dạ Hàn không nói gì, Diệp Oản Oản liền ngồi vào trước bàn trang điểm bắt đầu sấy tóc. Trong lúc đó, Tư Dạ Hàn vẫn luôn an tĩnh ngồi ở mép giường chờ cô, nhìn cô cầm máy sấy tóc sấy tóc, nhìn vài giọt nước còn đọng lại trên mặt cô, nhìn cô lau tóc ánh mắt một khắc đều không rời khỏi người cô một khắc nào. Diệp Oản Oản theo trong gương len lén hướng phía nam nhân nhìn một cái, thần sắc hơi có chút bất đắc dĩ. Cô không khỏi cảm thấy vào lúc này trên mặt của Tư Dạ Hàn viết vài cái chữ to: Làm sao còn không tới bồi trẫm. Diệp Oản Oản tăng thêm tốc độ, đem một ít đồ dưỡng da mặt thoa một chút, thu thập xong liền nói, "Được rồi, đi thôi!"
|
Chương 63: Lợi hại
Editor: Hyna Nguyễn ---------------------------------------------- Nếu như nói phong cách căn phòng của Diệp Oản Oản có thể so với ảo mộng thần tượng, như vậy thì căn phòng của Tư Dạ Hàn đại khái chính là hiện trường phim kinh dị, thật giống như đúc căn phòng của anh ở Cẩm Viên phong cách phòng ngủ hắc ám. Lúc Diệp Oản Oản đi qua, trong phòng đã có người đang chờ. Là bác sĩ tư nhân của Tư Dạ Hàn - Mặc Huyền. Thấy hai người đi vào, Mặc Huyền đứng lên, "Cửu gia, Diệp tiểu thư ". Tư Dạ Hàn đối với Mặc Huyền xuất hiện vào lúc lúc này ở trong phòng của anh dường như đã sớm thành thói quen, mặt không thay đổi hướng phía mép giường đi tới. Diệp Oản Oản theo phía sau Tư Dạ Hàn, bước chân hơi có chút do dự, "Cái đó, tôi ở chỗ này, có thể hay không quấy rầy các anh?" Cô biết Tư Dạ Hàn trong lúc thời điểm thôi miên là không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy. Mặc Huyền liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, trên lý thuyết mà nói nhất định là sẽ quấy rầy, thôi miên phải tiến hành dưới tình huống tuyệt đối không có người ngoài và an tĩnh. Nhưng là, nghĩ tới suy đoán buổi tối hôm nay của bọn họ, cộng thêm Diệp Oản Oản là Tư Dạ Hàn tự mình mang tới, hắn tự nhiên không dám đuổi người, vì vậy liền mở miệng nói, "Thử trước một chút đi ". "Ồ" Diệp Oản Oản lúc này mới gật đầu một cái. Tư Dạ Hàn nằm ở trên giường, thấy cô còn xa xa đứng yên, chân mày nhất thời hơi hơi nhíu lên. Diệp Oản Oản có chút lung túng, dù sao Tư Dạ Hàn chỉ nói là để cho cô cùng hắn, cô lại không hiểu cái này "Bồi" rốt cuộc là bồi thế nào, lại nói còn có Mặc Huyền ở đây, cô cũng không tiện trực tiếp nằm dài trên giường cùng anh a? "Tới đây". Ngay tại lúc Diệp Oản Oản còn đang do dự không biết nên làm thế nào, đại ma đầu rốt cuộc mất hết kiên nhẫn nói. Nhận ra được khí tức nguy hiểm, Diệp Oản Oản nhất thời bất chấp nhiều mọi thứ, mà chạy tới, đặt mông ở mép trên giường ngồi xuống. Một giây kế tiếp, bên hông liền lập tức là căng thẳng, nam nhân cánh tay dài duỗi một cái đưa cô mang qua, đầu thuận thế dính vào vị trí bụng của cô. Diệp Oản Oản tựa vào đầu giường, phần eo bị trở thành gối ôm, không dám làm một cử động nhỏ nào. Mặc Huyền chính là đang bận bịu làm trước công tác chuẩn bị thôi miên, thấy vậy có hơi chút kinh ngạc thay đổi thái độ nhìn Diệp Oản Oản. Ngày trước Diệp Oản Oản biết rõ Tư Dạ Hàn có bao nhiêu đáng sợ, chưa bao giờ có thời điểm nhượng bộ. Chỉ mong nữ nhân này là thật nghĩ thông suốt, mà không phải có ý nghĩ không nên có, nếu không chịu khổ chịu tội đến đầu tới chỉ có thể là chính cô. Theo góc độ của một người đứng xem, hắn cũng biết Tư Dạ Hàn không để ý nữ hài người ta có ý nguyện hay không chỉ muốn lưu cô ở bên người, nhưng vị này trong Địa ngục đi ra không có tình cảm loài người luôn mang sát ý, giờ lại muốn lý luận không phải là không hợp lý sao? Bản thân này chính là một sai lầm. Một lát sau, rốt cuộc hết thảy chuẩn bị ổn thỏa. Mặc Huyền đi tới mép giường: "Cửu gia, có thể bắt đầu ". Trên giường Tư Dạ Hàn không có đáp lại bất kỳ điều gì. "Cửu gia?" Mặc Huyền lại kêu một tiếng Tư Dạ Hàn vẫn không có trả lời. Cuối cùng, là Diệp Oản Oản liếc nhìn Tư Dạ Hàn nhắm mắt lại ngủ say, nhắc nhở, "Cái đó Cửu gia thật giống như đã ngủ rồi, bác sĩ Mặc thật lợi hại!". Mặc Huyền trầm mặc một lúc lâu, sắc mặt cùng đèn kéo quân một dạng vòng vo một lần, hoàn toàn không nói ra lời. Lợi hại cái gì? Hắn rõ ràng cái gì đều không có làm có được không?! Mặc Huyền trơ mắt nhìn lấy không chỉ có ngủ thiếp đi, hơn nữa còn ngủ được vô cùng an ổn, ngay cả bên cạnh có người nói chuyện Tư Dạ Hàn đều không bị đánh thức, tâm tình phức tạp dị thường. Chẳng lẽ mấy lần trước Tư Dạ Hàn tự nhiên chìm vào giấc ngủ, thật cùng nữ nhân này có quan hệ? Vậy tại sao lúc trước không phát hiện ta? Hơn nữa Diệp Oản Oản rõ ràng cũng chỉ là ngồi ở đó không hề làm gì cả chứ?
|
Chương 64: Xé rách ngụy trang?
Editor: Hyna Nguyễn ---------------------------------------------- Mặc Huyền thật sâu mà hướng phía Diệp Oản Oản nhìn một cái, "Nếu Cửu gia đã chìm vào giấc ngủ, như thế, tôi liền rời đi trước " Diệp Oản Oản cũng không nhận ra được Mặc Huyền khác thường, gật đầu nói, "Được rồi " Mặc Huyền sau khi đi, Diệp Oản Oản tiếp tục nhìn Tư Dạ Hàn ước chừng nửa giờ, chắc chắn anh đã ngủ say sau đó mới trở lại gian phòng của mình. Ngày thứ hai. Trong sân dưới trồng giàn hoa, Tư Dạ Hàn ngồi ở đó xử lý công việc, Diệp Oản Oản liền nằm úp sấp bên cạnh hắn làm tác nghiệp, hai người ai làm việc nấy tình, nhìn qua cũng không có gì bất hòa. Đại khái là bởi vì ngủ không tệ, Tư Dạ Hàn cả ngày tâm tình đều rất tốt, ngay cả có người giúp việc không cẩn thận đem nước đổ trên văn kiện anh cũng không có nổi giận, chẳng qua là hơi nhíu mày, liền phất tay một cái để cho một phần. Cái người giúp việc gây họa kia tưởng như đang nằm mơ một dạng lảo đảo bước đi. Hứa Dịch cầm tài liệu được in cẩn thận lần nữa đưa tới trước mặt Tư Dạ Hàn, sau đó tiếp tục an tĩnh ở một bên phía sau. Hai ngày này, trái tim của Hứa Dịch tương đối phức tạp, Diệp Oản Oản ngoan ngoãn đến thật là muốn cho hắn hoài nghi cô là không phải là bị thứ gì bám vào người chứ. Không chỉ có như thế, thậm chí ngay cả lão thái thái đều đối với cô tương đối hài lòng, nguyên bản những thứ hắn lo lắng hết thảy đều không có phát sinh. Có lẽ thật sự là hắn suy nghĩ nhiều quá? Đang lúc này, một trận tiếng chuông điện thoại di động reo lên. Hứa Dịch theo bản năng hướng phía trên bàn nhìn lại, chỉ thấy vang lên là điện thoại trên tay của Diệp Oản Oản, điện thoại gọi đến hiện tên người gọi bên trên là Thẩm Mộng Kỳ. Thấy tên này, Hứa Dịch trong lòng nhất thời dâng lên một cổ linh cảm không lành. Diệp Oản Oản rất nhanh làm xong bài tập khoa học khác, chính đang suy nghĩ có muốn hay không đi khiêu chiến số học một chút, liền bị một cuộc điện thoại gọi đến đứt đoạn suy nghĩ. Thấy tên người gọi điện thoại đến, Diệp Oản Oản ánh mắt lóe lên. Thẩm Mộng Kỳ Nếu như cô nhớ không lầm, kiếp trước Thẩm Mộng Kỳ cũng là vào lúc này gọi điện thoại đến cho cô, thông báo cho cô tin tức Cố Việt Trạch xảy ra tai nạn xe cộ. Bây giờ Thẩm Mộng Kỳ cũng không biết cô đến nhà cũ, nhưng vẫn là ở cái thời gian này gọi điện thoại cho cô. Bất quá cũng có thể hiểu, dù sao cô có thể thay đổi chuyện xảy ra bên nhà cũ này, nhưng chuyện Cố Việt Trạch ra gặp tai nạn xe cộ là không thể thay đổi. ơ hội khiêu khích tốt như vậy, Thẩm Mộng Kỳ đương nhiên sẽ không bỏ qua cho, cho nên cùng kiếp trước một dạng gọi điện thoại cho cô. "Tôi đi nhận cú điện thoại này đã!" Diệp Oản Oản nói với Tư Dạ Hàn một tiếng, sau đó hướng phía bóng cây xa xa đi tới. Tư Dạ Hàn hướng phía hình bóng Diệp Oản Oản nhìn một cái, ánh mắt u ám. Diệp Oản Oản mới vừa đi mở máy không mấy giây, điện thoại di động của Hứa Dịch cũng vang lên. Cũng không biết người đầu bên kia điện thoại di động rốt cuộc nói cái gì, sắc mặt Hứa Dịch liếc một chút, quả thật giống như là ngày tận thế. Một hồi lâu sau, Hứa Dịch cúp điện thoại, tâm thần bất định hướng phía Tư Dạ Hàn nhìn lại, khuôn mặt muốn nói lại thôi. Tư Dạ Hàn tự nhiên phát giác Hứa Dịch khác thường, ánh mắt mang theo cảm giác đáng sợ áp bách tập kích mà nói: "Nói đi". Thân thể của Hứa Dịch run lên, nơm nớp lo sợ mở miệng, "Thuộc hạ mới vừa mới vừa nhận được tin tức, nói là Cố Việt Trạch xảy ra tai nạn xe cộ, thật giống như rất nghiêm trọng, bây giờ đang ở bệnh viện cấp cứu ". Nói tới chỗ này, Hứa Dịch đã hoàn toàn không dám tiếp tục nói nữa rồi. Sự tình hắn lo lắng đã lâu, rốt cục vẫn phải xảy ra, hơn nữa tình huống so với trong tưởng tượng của hắn còn bết bát hơn! Mới vừa rồi Diệp Oản Oản đi nhận cuộc điện thoại kia tám phần mười chính là Thẩm Mộng Kỳ thông báo cô chuyện này. Cố Việt Trạch bị thương nghiêm trọng như thế, Diệp Oản Oản làm sao có thể không nhìn tới hắn? Sợ rằng vừa nghe đến tin tức này, cái gì ngụy trang đều phải xé rách!
|