Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 774: Tiểu Tịch, em mang thai! 【5】
Nhưng ngay sau đó, cô liền xoay người, từng điểm từng điểm hướng trong bệnh viện đi tới. Tần Thánh giống như là một kẻ ngu, đứng ở nơi đó, không cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể trơ mắt nhìn cô, rời đi... ** Khi Tịch Giản Cận đi tới bệnh viện, giải phẫu đã bắt đầu rồi. Anh thấy Hàn Như Y đứng ở nơi đó toàn thân khẩn trương run rẩy, tim của mình, cũng theo đó căng thẳng lên. Xe của Tập đoàn Bạc Đế, túm năm tụm ba dừng ở bệnh viện quân khu, có thể là cũng ngồi ở trong xe, cho nên thời điểm anh đi ngang qua sân quân khu, căn bản cũng không có phát hiện sự xuất hiện của bọn anh. Giải phẫu làm rất lâu. Tịch Giản Cận giống như là quên hô hấp, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm cửa phòng giải phẩu. Cửa vẫn chưa mở Rốt cuộc thời gian qua bao lâu, ngay cả anh cũng không biết. Nơi này không có bác sĩ cùng hộ sĩ đi ra. Bên trong một mảnh an tĩnh. Xác thực mà nói, cái thế giới này đều là một mảnh an tĩnh. Tịch Giản Cận tự mình an ủi mình nói, có lẽ điều này đại biểu phẫu thuật rất thuận lợi, nhưng nếu thật sự gặp chuyện không may, bọn họ hẳn là cũng sẽ chạy ra. Hàn Như Y căn bản không cách nào trấn định, cô không ngừng ở trong hành lang đi tới đi lui, trong miệng lặng lẽ cầu nguyện. Hồi lâu, hồi lâu sau, mặt trời cũng đã rơi xuống, cửa phòng giải phẫu, từ từ bị mở ra. Tịch Giản Cận cùng Hàn Như Y lập tức tiến lên trước, Hàn Như Y khẩn trương mở miệng hỏi thăm: "Giải phẫu thành công sao? Tiểu Bảo như thế nào?" Tịch Giản Cận bị cô đoạt lời, chỉ có thể ngậm miệng, đang đợi đáp án của bác sĩ. Vick tiên sinh lấy xuống găng tay, nhìn chằm chằm Hàn Như Y cười mị mị nói: "Giải phẫu rất thành công, nghỉ ngơi một thời gian ngắn, Tiểu Bảo có thể khỏe mạnh!" Hàn Như Y lập tức thở phào nhẹ nhõm, thân thể mềm nhũn, suýt té xuống, may là cô vẫn luôn nắm thật chặc cánh tay Vick tiên sinh, cho nên ông ta vẫn kịp thời ôm cô vào trong ngực. Hàn Như Y không cách nào khắc chế khóc lên. "Thật tốt quá... Tiểu Bảo được cứu rồi, Tiểu Bảo..." Tịch Giản Cận quay đầu, nhìn hộ sĩ trầm mặc, khẩn trương hỏi thăm: "Người hiến tủy sống đâu? Cô ấy có ổn không?" Thật ra thì, Tịch Giản Cận không dám hỏi.
|
Chương 775: Tiểu Tịch, em mang thai! 【6】
Chính anh cũng không biết rốt cuộc mình mất bao nhiêu khí lực, mới hỏi được một câu nói kia. Đã hỏi xong, anh cũng cảm giác toàn thân vô lực, kiệt sức, anh nhìn chằm chằm ánh mắt hộ sĩ, dừng hô hấp, đang chờ đáp án. Hộ sĩ không có lên tiếng, âm điệu Tịch Giản Cận cũng theo đó run rẩy lên, nắm bả vai hộ sĩ, vội vội vàng vàng dò hỏi: "Cô ấy ra sao? Cô ấy ra sao rồi? Có phải đã xảy ra chuyện hay không?" Tịch Giản Cận nghe được thanh âm tim của mình, trong nháy mắt chìm đến đáy cốc. "Giải phẫu xuất hiện vấn đề sao? Cô ấy đã xảy ra chuyện? Cô không biết..." Tịch Giản Cận nghĩ cũng không dám nghĩ, chẳng qua là cảm thấy toàn thân đều rét lạnh một mảnh, anh cảm thấy đầu óc của mình, giống như là bị mây đen che kín, một mảnh âm u... Cô sẽ không thật sự xảy ra chuyện đi... Nếu như cô xảy ra chuyện gì, vậy anh... Ngón tay Tịch Giản Cận cũng bắt đầu run rẩy, âm điệu của anh căn bản không cách nào vững vàng, mãi cho đến phía sau mình có người đụng một chút, thấy người bưng túi máu tươi, hướng trong phòng giải phẫu đi tới, ngay sau đó, Tiểu Bảo bị đẩy ra, đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, Vick tiên sinh cùng Hàn Như Y cùng ở một bên, vào phòng bệnh, Tịch Giản Cận lăng lăng ngây ngốc đứng ở nơi đó, nhìn cửa phòng giải phẩu, ở trước mắt của mình, lại một lần nữa nặng nề đóng lại. Phát ra tới thanh âm nặng nề. Thoáng cái đánh vào đáy lòng của anh. Tại sao cô không đi ra ngoài? Tại sao muốn bưng máu đi vào? Chẳng lẽ cô... Tịch Giản Cận toàn thân lạnh lẽo. Nhưng là dần dần anh đã khôi phục bình tĩnh. Chẳng qua là ngưng mắt nhìn cái cửa phòng giải phẩu, ánh mắt biến thành màu đỏ sậm. Anh cảm giác được thân thể của mình còn lưu lại mùi của cô, cho nên, chắc chắn cô sẽ không gặp chuyện không may, cô sẽ không rời đi... Anh chậm rãi nhắm hai mắt lại, ngón tay khẩn trương đều không thể cong. Đáy lòng, rét lạnh như băng. Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua. Tịch Giản Cận vẫn vẫn duy trì một ít cái tư thái đứng ở nơi đó, anh đứng theo tiêu chuẩn quân nhân, lưng thẳng tắp, giống như tính mạng của anh, đều ngưng tụ ở giờ khắc này, kiên nhẫn đợi chờ. Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, hình như người tập đoàn Bạc Đế đánh mất kiên nhẫn, vội vàng chạy tới, đứng ở nơi đó, thấy bóng lưng Tịch Giản Cận, mọi người dừng cước bộ lại. Mà lúc này, Tịch Giản Cận đã giống như là một pho tượng, toàn thân cứng ngắc không cách nào nhúc nhích!
|
Chương 776: Tiểu Tịch, em mang thai! 【7】
Tần Thích ở trong phòng giải phẫu. Chưa từng xuất hiện qua. Tương tự, người tập đoàn Bạc Đế, đáy lòng là có chút kiên định. Thời gian tiếp tục từng giọt từng giọt xẹt qua, rốt cuộc, cửa phòng giải phẩu bị đẩy ra, Tịch Giản Cận lúc này mới như hồi thần, ngẩng đầu, nhìn về phía người bị đẩy ra. Cô an tĩnh nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, ngay cả màu môi, cũng trở nên trắng như giấy. "Giải phẫu như thế nào? Tần Thích..." " Chú Tần Thích, tình huống Sủng Nhi bây giờ thế nào?" "Cha... Sủng Nhi có khỏe không?" ......... Tần Thích đi ra, mọi người tập đoàn Bạc Đế vây lại, rối rít hỏi đến, Tần Thích thoạt nhìn rất mệt mỏi, ở trong phòng giải phẫu ngốc lâu như vậy. Ông vuốt vuốt trán của mình, lúc này mới mím môi môi, hướng về phía người đứng phía trước gật đầu nói: "Giải phẫu rất thành công, nó không có chuyện gì, chẳng qua là ở thời điểm khoan xương, đau ngất đi..." Đau ngất đi. Kia rất đau? lưng Tịch Giản Cận trong nháy mắt cứng ngắc lại. Giống như tất cả mọi người quanh thân ở trong nháy mắt rút lui, rút lui, toàn thế giới cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ rồi. Khuôn mặt của cô, mang theo kiêu ngạo cao quý, lẳng lặng nằm ở trong mảnh chăn tuyết trắng. Cô đã đem tủy sống hiến cho Tiểu Bảo, đứa bé kia, đã có hy vọng sống sót rồi... Mà cô, lại chịu đắng lớn như vậy... Tịch Giản Cận cho đến khi có người đụng phải chính mình một chút, anh mới hoàn hồn, lảo đảo nện bước, đi tới trước giường bệnh, tay của anh, đặt ở bên giường bệnh, mơ hồ có thể cảm giác được cô yếu ớt hô hấp, tim của anh, lúc này mới dần dần yên tĩnh lại. Cô tồn tại chân thật. Đây không phải là cảnh trong mơ, không phải là mộng cảnh... Tịch Giản Cận chẳng qua là chuyên chú nhìn chằm chằm nằm người ở nơi đó, phảng phất là từ Quỷ Môn quan vòng một vòng trở về, trên trán hiện đầy mồ hôi. Cảm giác này, thật không tốt. Anh cực kỳ không thích. May là, may là, giải phẫu thuận lợi, may là, may là, cô còn ở trên đời này, may là, may là... Mặc dù đáy lòng là hận cô như vậy, nhưng, nhưng vẫn không cách nào khắc chế vì cô lo lắng. Mãi cho đến khi người tập đoàn Bạc Đế vây quanh, đem cả người anh chen ra ngoài vòng tròn, anh nhìn giường bệnh mang theo cô, từ từ tiến vào một phòng bệnh, lúc này anh mới toàn thân vô lực tựa vào trên vách tường, từng ngụm từng ngụm bắt đầu thở hào hển.
|
Chương 777: Tiểu Tịch, em mang thai! 【8】
Tiểu Bảo khôi phục rất tốt. Một tuần sau, cô bé đã có thể mở mắt, cùng người nói chuyện, hơn nữa mỗi ngày bác sĩ cũng quan sát, tạm thời không có xuất hiện bất kỳ vấn đề gì. Song, Bạc Sủng Nhi trong bảy ngày không có bất kỳ năng lực hành động, giống như là một bệnh nhân tê liệt, nằm ở trên giường bệnh. Tần Thích nói rút đi tủy sống, sẽ đưa đến sức miễn dịch thấp xuống, vì phòng ngừa cô sẽ không gặp nguy hiểm, cho nên ở trong phòng bệnh săn sóc đặc biệt, Tần Thích không cho phép bất luận kẻ nào đi vào thăm. Tịch Giản Cận ở bóng đêm thâm trầm, đứng ở ngoài cửa phòng bệnh, nhìn Bạc Sủng Nhi nằm ở bên trong an tĩnh ngủ. Cảm thấy cô gái nơi đó, giống như là một cái ảo ảnh, tùy thời tùy chỗ, có thể biến mất không thấy nữa. Cho nên, ánh mắt anh nhìn chăm chú vào cô, đều là cẩn thận. Bởi vì Hàn Như Y cùng Bạc Sủng Nhi ký hợp đồng điều kiện, cho nên ở thời điểm Tiểu Bảo càng ngày càng ổn định, Hàn Như Y đã làm tốt hộ chiếu cùng thị thực, định cùng Vick tiên sinh mang theo Tiểu Bảo đi nước Mỹ. Tịch Giản Cận vẻ mặt cũng không tốt, ngăn trở Hàn Như Y nhiều lần, Hàn Như Y lại nói, chuyện đáp ứng Bạc Sủng Nhi, cô phải làm được. Tịch Giản Cận tâm tình phiền muộn dị thường, rồi lại không cách nào ngăn Hàn Như Y. Dù sao đây là ước định của hai người, mà cô gái kia tử đã hiến tủy sống rồi, nếu như đổi ý, quá không đủ quân tử! Đến cuối cùng, Tịch Giản Cận không ngăn cản được Hàn Như Y, chỉ có thể mặc cho Hàn Như Y gả cho Vick tiên sinh. Dĩ nhiên, đáy lòng của anh, đối với đội trưởng của mình, càng thấy tội lỗi hơn. Hàn Như Y ở trước khi đi, ôm Tiểu Bảo đi chỗ Bạc Sủng Nhi nói lời từ biệt, Bạc Sủng Nhi nằm ở giường bệnh, cách cửa sổ cùng bọn họ chào hỏi. Tiểu Bảo hình như rất thích Bạc Sủng Nhi, chỉ là thân thể nho nhỏ có chút suy yếu, cho nên khuôn mặt nhỏ dán lên cửa sổ thật chặt, vẫn cười hướng về phía Bạc Sủng Nhi bên trong. Hàn Như Y dùng khẩu hình nói cho Bạc Sủng Nhi, chính mình muốn đi theo Vick tiên rời đi... Vẻ mặt Bạc Sủng Nhi đột nhiên trở nên có chút ôn hoà lên. Cô khẽ nghiêng đầu, quả thật thấy vẻ mặt Tịch Giản Cận, cũng là căng thẳng, giống như là vì cái chuyện gì, phiền não không chịu nổi.
|
Chương 778: Tiểu Tịch, em mang thai! 【9】
Bạc Sủng Nhi khẽ thõng con ngươi xuống, cô sáng tỏ, Hàn Như Y vừa theo đó Vick tiên sinh đi, cũng đại biểu là cô cùng anh mỗi người đi một ngả rồi. Cô giả ra bộ dạng mệt chết đi, mệt mỏi nhắm hai mắt lại, trầm lắng ngủ. Tiểu Bảo cũng rất mệt mỏi, Hàn Như Y chỉ có thể ôm cô bé trở về phòng bệnh. ngày Hàn Như Y cùng Tiểu Bảo VÀ Vick đi, Tịch Giản Cận căn bản không có đi tiễn lên máy bay, anh làm sao đưa? ChẢ lẽ còn muốn giống như lời Bạc Sủng Nhi, đứng ở trước mặt Hàn Như Y, hướng về phía cô nói, chúc en hạnh phúc? Hàn Như Y năm đó rất yêu đội trưởng, anh đều là từng ly từng tý nhìn ở đáy mắt, anh so với ai khác cũng rõ ràng phần yêu kia, rốt cuộc nồng đậm đến cỡ nào Đội trưởng vì cứu anh, toàn thân hiện đầy tử thương, tại chỗ chết ở trước mặt của anh. Khi bọn anh trở về, hướng về phía Hàn Như Y gọi điện thoại, tuyên cáo Diêu Lãng đã chết... Hàn Như Y ước chừng mười lăm phút cũng không nói gì. Chẳng qua là rất lâu sau đó sau, cô mới lẩm bẩm trả lời một câu: "Các anh gọi nhầm điện thoại sao..." Hàn Như Y cố nhẫn tới thời điểm sinh hạ Tiểu Bảo, rốt cuộc đã trải qua quá ít khổ nạn, anh không phải là không biết. Bởi vì người đang ở quân đội, cho dù là đáp ứng đội trưởng chăm sóc mẹ con bọn họ, nhưng là cũng rất ít khi có thể tới thủ đo bọn họ. Cuộc sống ở thủ đô vốn là nặng nề, mặc dù bọn họ tiền không thiếu, nhưng là cuộc sống đứng lên vẫn mệt chết đi, thời điểm mỗi lần anh đi, cũng thấy cô một mình bận trước bận sau. Có thể là từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, cùng khổ quen, cho dù là Diêu Lãng chết, cho rất nhiều trợ cấp, cô cũng không dùng một chút nào. Tịch Giản Cận hiểu Hàn Như Y, đó là tiền do máu thịt của người đàn ông cô yêu mến đổi lấy, cô không muốn dùng. Thật ra thì anh tin tưởng, nếu có cơ hội, dùng gấp mười lần số tiền này, có thể đổi lấy tánh mạng Diêu Lãng, Hàn Như Y tuyệt đối không chối từ đi làm! Mà nay, cô gái anh yêu, lại đem cô bán mất... Còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, cô là vì giúp anh giải quyết phiền toái, giúp anh tìm cho Hàn Như Y một người rất tốt. Anh không phải là không hiểu Bạc Sủng Nhi tùy hứng cố tình gây sự, Tiểu Bạo hành động bình thường, nhưng là, anh vẫn là không cách nào hiểu... Hiểu tại sao cô muốn làm như vậy! Chả lẽ, thật như cô nói... Thật chỉ là bởi vì, anh không cách nào chân chân chính chính đối tốt một mình cô?
|