Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 884: Tịch, “Con “ chúng ta mất rồi! 【12】
Buổi tối hôm qua, là anh đang chờ cô nói, thật ra thì bây giờ suy nghĩ một chút, khi đó, chỉ đứng ở góc độ của mình nghĩ tới những chuyện này. Anh lúc ấy cũng không phải vì sợ cô ghét bỏ anh, cho nên cũng không có hướng về phía cô nói, anh căn bản không cách nào có con sao? Tịch Giản Cận nghĩ đi nghĩ lại, liền chậm rãi thở dài một hơi, nhìn chằm chằm dung mạo của cô, lúc này mới lặng yên nằm ở một bên, đã ngủ. ----------- Ngày hôm sau, thời điểm Tịch Giản Cận tỉnh lại rời giường, Bạc Sủng Nhi còn nằm ở trên giường đang ngủ. Tịch Giản Cận đi ra ngoài mua bữa ăn sáng, đặt ở trên bàn, dựa theo lệ cũ giữ tờ giấy, lúc này mới đi ra ngoài. Khoảng cách thời gian đi làm còn một giờ, Tịch Giản Cận đến bệnh viện quân khu. Tôn Y Sinh vẫn chú trọng sức khỏe, buổi sáng vẫn quen ở trong bệnh viện luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ rèn luyện thân thể. Cho nên, Tịch Giản Cận rất nhanh chóng liền tìm được Tôn Y Sinh. Tôn Y Sinh thấy Tịch Giản Cận tới đây, lập tức liền sáng tỏ có chuyện rồi, trạng huống thân thể Tịch Giản Cận, ông là hiểu nhất, rõ ràng không cách nào sinh dục, làm sao ngày hôm qua thủ trưởng Tịch gia lại gọi điện thoại cho ông, nói Tiểu công chúa Bạc Gia mang thai! Cho nên, Tôn Y Sinh vừa nhìn thấy Tịch Giản Cận, liền lập tức cười hỏi: "Chuyện gì xảy ra?" Tịch Giản Cận cũng không che dấu cái gì, thoải mái nói: "Không có gì, chính là chuyện kiểm tra ngày mai... Hãy lừa gạt ông nội của cháu." Tôn Y Sinh cũng không phải người ngu, biết tương lai Tịch gia phải dựa vào Tịch Giản Cận, huống chi, thủ trưởng mặc dù lợi hại, nhưng cũng là ông nội Tịch Giản Cận, mâu thuẫn nhà bọn họ, ông cũng sẽ không xáo trộn cái gì. Cho nên, Tôn Y Sinh liền hỏi: "Tịch thiếu gia có ý là..." "Trực tiếp nói cho ông nội biết con cháu không thể nhận, có phóng xạ, sau đó đem bỏ đứa bé đi. " Tịch Giản Cận cưới Bạc Sủng Nhi, cũng đã nghĩ đến cái biện pháp này rồi, cũng là biện pháp tốt nhất, thần không biết quỷ không hay đem ông nội Tịch Giản Cận lừa gạt tới. Tôn Y Sinh lập tức gật đầu đồng ý, này là biện pháp tốt tuyệt đối, chính mình không nói, cũng sẽ không có người biết. Tịch Giản Cận liền cáo từ, đi quân khu đi làm, trên đường có phát tin nhắn cho Bạc Sủng Nhi, nói buổi trưa hai người gặp mặt nói chuyện, rất nhanh điện thoại di động liền nhận được tin tức, nhưng là một cú điện thoại.
|
Chương 885: Tịch, “Con “ chúng ta mất rồi! 【13】
Điện thoại là Bạc Sủng Nhi đánh tới. Tịch Giản Cận đón nghe. Bên trong truyền đến lại là thanh âm người khác. "Alo, ngài khỏe chứ, xin hỏi ngài là chồng của chủ điện thoại di động này sao? Cô gái này bị tai nạn xe cộ... Hiện tại đã tìm xe cứu thương, lập tức sẽ phải đến..." Tim Tịch Giản Cận đột nhiên quên phải nhảy lên. Xảy ra tai nạn xe cộ rồi? Đại não Tịch Giản Cận ầm ầm nổ tung, anh cảm thấy thế giới của mình, giống như đều trống rỗng, cũng không biết qua rốt cuộc bao lâu, điện thoại truyền đến một trận một trận thanh âm: "Alo, tiên sinh, xin hỏi ngài đang nghe sao? Tiên sinh? Tiên sinh?" Tịch Giản Cận lúc này mới hậu tri hậu giác "Ừ " một tiếng, đáplại rồi một câu: "Tôi đang nghe!" Tịch Giản Cận sau khi nói xong, mới phát hiện âm điệu mình lại là run rẩy. Không biết là tức giận, hay là đang lo lắng! Một hồi lâu, anh mới cứng rắn nặn ra rồi một câu: "Ở đâu?" "Hả? " bên kia điện thoại hiển nhiên là sửng sốt một giây đồng hồ. Tịch Giản Cận vội vàng mà hỏi: "Tôi hỏi, tai nạn xe cộ xảy ra ở đâu? Vị trí cụ thể là nơi nào?" "Nga nga nha... Tiên sinh, là ở đường XX,bên cạnh cao ốc XX, nơi này đã bị phong tỏa rồi, đi tới nơi này..." Lời còn chưa nói hết, Tịch Giản Cận trực tiếp cúp điện thoại. Xoay người, liền hướng ngoài cửa quân khu đi tới. Lưu lại người cả ba đội hai mặt nhìn nhau. Tịch Giản Cận thậm chí vội vàng đến mức quân trang cũng không đổi lại, lên xe của mình, chân ga đã dẫm vào lớn nhất, một đường bão táp, đi tới địa điểm xác định. Rất xa liền thấy có rất nhiều người vây chung quanh, người tập đoàn Bạc Đế cũng đã tới, còn có xe cứu thương. Tịch Giản Cận thấy trên mặt đất có dấu vết máu tươi, hàm răng của anh lập tức cắn chặt đến lợi hại. Anh vạch đám người ra, vọt đi vào, thấy Bạc Sủng Nhi đã bị người đặt ở trên băng cáng màu trắng, trên người đầy máu. Tịch Giản Cận cảm thấy hai chân đều mềm, hồi lâu, anh mới bước một bước, hướng về kia dựa vào, cũng không cách nào nhúc nhích nữa. Xe cứu thương Tập đoàn Bạc Đế đã tới, từ bên cạnh anh đi qua, nói giơ Bạc Sủng Nhi lên, đưa vào trong xe.
|
Chương 886: Tịch, “Con “ chúng ta mất rồi! 【14】
Ngay sau đó, xe cứu thương gào thét rời đi, Tần Thánh những người đó cũng đi theo phía sau xe cứu thương biến mất không thấy gì nữa. Thậm chí tài xế đụng vào Bạc Sủng Nhi cũng bị Tô Thần mang đi. Người vây xem lục tục tản ra. Duy chỉ có Tịch Giản Cận một người đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm một vũng máu trên mặt đất, hồi lâu, mới cảm thấy tim của mình như ngừng đập, lúc này mới lên xe, dọc theo phương hướng xe cứu thương biến mất chạy tới. Bệnh viện là bệnh viện tập đoàn Bạc Đế, Tần Thích tự mình khai đao làm giải phẫu, người tập đoàn Bạc Đế thủ ở ngoài cửa, ai cũng rất khẩn trương. Chuyện này, là Bạc Tình một tay an bài. Ngay cả tài xế cũng là một tay bày ra. Bạc Sủng Nhi thật ra căn bản cũng không xảy ra tai nạn xe cộ, chẳng qua là giả bộ, máu cũng là giả. Giải phẫu tự nhiên lại càng giả dối. Chẳng qua là thuận lợi nói Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi "Con " đã mất mà thôi! Tự nhiên những người đó khẩn trương, cũng là đang diễn trò. Nhưng là, chân thật cùng giả dối, thủy chung là vẫn khác nhau. Tịch Giản Cận không phải là đứa ngốc, cũng không phải là ngu ngốc, anh là lính đặc biệt, am hiểu nhất đúng là quan sát vẻ mặt một người biến hóa dù là rất nhỏ. Cho nên, anh chỉ cần nhìn chằm chằm những người đó một chút, có thể biết, rốt cuộc nơi nào cùng nơi nào là bất đồng! Cho nên, cùng đối với bọn anh kích động, Tịch Giản Cận cũng là nghiêm túc. Thời gian từng giọt từng giọt lướt qua. Mãi cho đến lúc giữa trưa, Tần Thích mới từ trong phòng giải phẫu đi ra, tháo xuống bao tay giải phẫu, nhất nhất nhìn quá mấy người phía trước, nói: "Cô không có chuyện gì, chẳng qua là nhận lấy kinh sợ... thời điểm đụng té trên đất, rất nhiều địa phương bị thương rồi... Chẳng qua quan trọng nhất là..." Tần Thích dừng lại. Quay đầu nhìn Tịch Giản Cận, mấp máy môi, mới mở miệng nói: "Đứa bé trong bụng của anh, nhận lấy thương tổn rất lớn, không thể giữ được... Cho nên... Tịch Giản Cận..." Ánh nắng xuyên thấu qua cửa sổ, phản chiếu lên khuôn mặt Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận trầm mặc, thủy chung chưa từng mở miệng nói chuyện. Những người khác chỉ cho là Tịch Giản Cận khổ sở, không tự chủ được cảm thấy có chút áy náy. Bạc Sủng Nhi lừa anh có con không nói, anh còn phải đối mặt việc Bạc Sủng Nhi bán mất Hàn Như Y, để cho lòng anh tồn tại áy náy mà chịu trách nhiệm cưới Bạc Sủng Nhi.
|
Chương 887: Tịch, “Con “ chúng ta mất rồi! 【15】
Hiện tại, lại còn lừa gạt anh, con đã không còn. Thật ra thì, đối với Tịch Giản Cận mà nói, sợ là quá mức tàn nhẫn. Dù sao, anh cho là đứa con thật sự tồn tại, đáy lòng nhất định tồn tại mấy phần hi vọng cùng mong đợi, hiện tại không có... Tần Thích nói tới đây, nhưng có chút nói không được nữa. Người Tập đoàn Bạc Đế cũng không phải là người tốt gì. Nhưng mà, lần này, lại cảm thấy Tịch Giản Cận, thật sự có chút đáng thương. Chẳng hay biết gì, còn phải vì một đứa bé căn bản không tồn tại, cho là không kịp nhìn thấy thế giới liền biến mất mà bi thương. Dù sao cũng là máu thịt của anh a! Hồi thần lại đâu tiên chính là Tần Thánh, anh nói, "Tịch Giản Cận... Cái kia... anh cũng đừng quá đâu lòng, không phải Sủng Nhi không có chuyện gì sao? Tương lai còn nhiều cơ hội mà." "Đúng, tương lai còn có thể có nhiều con hơn, huống chi anh bây giờ tuổi còn rất trẻ..." Phải không? Còn có thể có nhiều con hơn sao? Nếu như anh ở trước mặt bọn họ nói, thật ra thì một đứa bé cũng không thể có, bọn họ sẽ phản ứng thế nào? Tịch Giản Cận trong lúc bất chợt ý thức được, chính mình thật rất đáng buồn, rất buồn cười. Bị một đống người diễn trò, lừa gạt. Lúc này, anh bất chợt liền suy nghĩ, nếu quả thật anh không biết anh không cách nào sinh dục, anh ngây ngốc cho là trong bụng của cô thật sự có con, kia sẽ là cảnh tượng như thế nào? Mất con... Anh có lo lắng cùng quan tâm? Thân thể của anh, tâm tình của anh... Tịch Giản Cận liền nghĩ như vậy. Suy nghĩ một chút, anh như vậy, thật đúng là buồn cười! Buồn cười tới cực điểm! Nhưng là, nếu như vậy, có lẽ rất tốt, tối thiểu chính mình có thật sự cho là con của mình không còn, sẽ đau lòng vì cô, sẽ thấy thẹn đối với cô, sẽ nghĩ hết biện pháp đùa cho cô cười, dùng hết mọi biện pháp tốt với cô... Hiện tại đâu này? Rõ ràng tự mình biết hết thảy sự thực, nhìn đám người bọn họ tự biên tự diễn diễn một tuồng kịch. Anh biết, cô không muốn cho anh biết chân tướng mới làm như vậy, anh biết, cô là lo lắng anh tức giận mới làm như vậy, nhưng là đáy lòng, ít nhiều gì, vẫn còn có chút khổ sở cùng bất đắc dĩ. Đêm qua, anh thử thăm dò làm cho cô nói, cô cuối cùng cũng lựa chọn không nói cho anh.
|
Chương 888: Tịch, “Con “ chúng ta mất rồi! 【16】
Tịch Giản Cận cong môi, trong lúc bất chợt bật cười. Anh trong lúc bất chợt ý thức được, hình như bây giờ đáy lòng mình thật sự quá khó chịu. Biết rất rõ ràng là vì tốt cho nhau, nhưng thật sự vẫn khổ sở. Có lúc, tình yêu chính là như thế, hai bên vắt óc tìm mưu kế đối tốt với nhau, hết lần này tới lần khác lại đã tạo thành đau đớn ở đáy lòng lẫn nhau. Thậm chí giờ khắc này, anh cơ bản là khí lực nói chuyện cũng không có, chẳng qua là nhìn ngoài cửa sổ sáng rỡ ngốc một hồi, lúc này mới lấy lại tinh thần, phát hiện Bạc Sủng Nhi đã bị đưa đến trong phòng bệnh. Mọi người tập đoàn Bạc Đế coi chừng dùm cô, cho nên anh cũng chưa đi vào. Mãi khi đêm đến, những nhân tài này rối rít rời đi, đem không gian để lại cho Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận, lúc này Tịch Giản Cận mới đạp bước chân vào phòng. Lúc này Bạc Sủng Nhi đã tỉnh, nằm ở giường thất thần. Sắc mặt cũng không phải là quá mức đẹp mắt. Nghe được tiếng bước chân, cô liền ngẩng đầu lên, thấy là Tịch Giản Cận, cô lập tức không biết mình nên dùng tâm tình như thế nào đi đối mặt Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận đứng ở trước giường, tay giơ lên bữa tối, đưa cho Bạc Sủng Nhi, thanh âm có chút khô khốc: "Ăn đi." Bạc Sủng Nhi gật đầu, vươn tay, nhận lấy. Mặc dù tai nạn xe cộ kia là giả. Nhưng là vẫn đụng phải thật. Lúc ngã xuống, cánh tay bị thương. Cho nên có chút đau, nhất thời không có đón ổn, làm cô thấp giọng hô một tiếng. Tịch Giản Cận nhướng mày đem đồ ăn đặt ở trên bàn, giơ tay lên, cầm lên cánh tay của cô, lại phát hiện đã sưng vô cùng, phía trên hiện mấy vết máu. ánh mắt Tịch Giản Cận đột nhiên trở nên có chút tàn bạo rồi. Nắm cánh tay Bạc Sủng Nhi càng ngày càng dùng sức. Bạc Sủng Nhi đau đến kinh hô một trận, nước mắt cũng tràn ra, ngẩng đầu nhìn về phía Tịch Giản Cận, lại phát hiện đáy mắt của anh, hừng hực Liệt Hỏa! Bạc Sủng Nhi co rúm thân thể lại một chút, không phải là anh vì mất con mà khổ sở sao? Cánh môi cô run rẩy một chút. "Tịch, con của chúng ta không còn..." Đáy mắt Tịch Giản Cận càng giăng đầy vẻ lo lắng! Bạc Sủng Nhi ngừng thở, tiếp tục nhỏ giọng dò hỏi: "Tịch, có phải anh tức giận hay không?" Bạc Sủng Nhi rũ mắt xuống, "Đều là em không tốt, hôm nay em không nên đi công ty... Con của chúng ta... ".
|