Y Thủ Che Thiên
|
|
Q.4 - Chương 61: Hết Thảy Đều Kết Thúc
Edit:Anatasia Nguyễn Beta: Sakura Đợi sau khi Đông Phương Hào mang Đông Phương Tinh đi, sân luận võ lại lần nữa khôi phục bình thường.
Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nhau đi về phía sân luận võ lần nữa, sau khi Đông Phương Tinh rời đi trên đài chỉ còn lại có chín người, yêu cầu chọn năm người trong chín người bọn họ khiêu chiến.
Đông Phương Ảnh nhìn thoáng qua hướng Đông Phương Cường , khi Đông Phương Cường nhẹ gật đầu thì trong tim của hắn đã có quyết định.
“Năm người các ngươi có thể chọn cách khiêu chiến của riêng mình, thành công thì có thể đủ tư cách tiến vào động Hạo Thiên, hiện tại bắt đầu đi!” Đông Phương Huấn cất giọng nói
Kèm theo giọng nói của Động Phương Huấn , năm người không phải đấu lúc trước cũng nhanh chóng hướng người khiêu chiến mà bọn họ đã lựa chọn, cùng lúc đó Đông Phương Ảnh cũng đi tới trước mặt Hàn Như Liệt.
“Ta khiêu chiến Đông Phương Liệt!” Đông Phương Ảnh lên tiếng nói, lúc này Đông Phương Ly hoàn toàn không có lực tái chiến , nhưng nếu khiêu chiến nàng không thể nghi ngờ sẽ dẫn tới mọi người giễu cợt và chất vấn, để cho Quán chủ thất vọng mới là hành động không sáng suốt nhất .
Nhìn Đông Phương Ảnh trước mắt, trong mắt Hàn Như Liệt xẹt qua thần sắc phức tạp, xem ra nam tử trước mắt chính là người Đông Phương Cường phái tới.
Hàn Như Liệt buông lỏng tay đang nắm hai vai của Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt tuấn dật tràn đầy vẻ quan tâm, nói: “Ly nhi, nàng hãy nghỉ ngơi cho tốt, lát nữa ta sẽ đến.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta chờ chàng, cố gắng lên!”
Trên đài tỷ võ lần nữa triển khai tỷ thí, mà sau khi một cuộc tỷ thí chấm dứt lần này danh sách động Hạo Thiên cũng đã định rồi.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nhắm mắt lại, thời điểm không ai phát giác hai tay trắng nõn đã cầm hai quả tinh thạch, điên cuồng hấp thu năng lượng trong đó, tranh thủ khôi phục bằng tốc độ nhanh nhất.
Không có ai chú ý tới cử động của nàng, trước mắt nàng phải tu luyện khôi phục thôi.
Hàn Như Liệt và Đông Phương Ảnh hai người xa xa đối diện nhau , đồng dạng hai người đều mặc áo trắng nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác bất đồng.
Một đôi mắt ưng của Đông Phương Ảnh chăm chú nhìn chằm chằm Đông Phương Liệt trước mắt, Đông Phương Liệt có thể đi tới một bước này đủ để chứng minh thực lực của hắn, mình muốn giày xéo hắn rất không dễ dàng.
Nhất định phải cẩn thận, nếu không cẩn thận sợ là mình sẽ rập khuôn theo Đông Phương Sam, nghĩ tới bộ dáng kia của Đông Phương Sam, hắn đã cảm thấy một trận hoảng sợ.
Khóe miệng Hàn Như Liệt như cũ cong lên nụ cười tà tứ , nhìn về Đông Phương Ảnh, trong con ngươi chỉ còn lại một luồng rét lạnh, muốn đối phó người của hắn, hắn cũng không bỏ qua cho.
Lúc hai người đối diện nhau, một trận tia lửa từ trong mắt hai người bắn ra.
“Bắt đầu!” Kèm theo tiếng người trong tài ra lệnh, hai người nhanh chóng nhập cuộc.
Hàn Như Liệt một bước đột nhiên bước ra, Thiên Lực mênh mông bên trong cơ thể nháy mắt bắt đầu khởi động, cảm nhận được trong cơ thể kia tràn đầy lực lượng, độ cong khóe miệng không khỏi lớn ra mấy phần.
Thân hình vừa động, động tác Hàn Như Liệt giống như lôi điện nhanh chóng xuất hiện ở phía sau Đông Phương Ảnh , năm ngón tay nắm chặt, quả đấm kia tràn ngập kình khí mạnh mẽ hung hăng từ phía sau lưng Đông Phương Ảnh ném tới.
Cảm nhận được tiếng gió bén nhọn phía sau, hồi chuông cảnh giác trong lòng Đông Phương Ảnh vang lên, lập tức xoay người lại, vội vàng nghênh đón một quyền kia.
“Oành”
Hai quả đấm va chạm, Hàn Như Liệt đứng tại chỗ bất động, mà Đông Phương Ảnh lui về phía sau mấy bước mới đứng vững thân hình.
Nhìn một chút quả đấm của mình, sắc mặt Hàn Như Liệt như cũ lạnh nhạt, hắn ra chưởng rất thong dong khác xa so với Đông Phương Ảnh vội vàng ứng đối, nhưng mới vừa rồi lực lượng hai bên đụng nhau, hắn đối với thực lực Đông Phương Ảnh cũng hiểu rõ.
Cùng Hàn Như Liệt giao đấu, bị Hàn Như Liệt đánh lén một cái, kết quả là sắc mặt Đông Phương Ảnh có chút không được tốt, hắn không nghĩ tới thân hình Hàn Như Liệt lại nhanh như vậy, thời gian trong nháy mắt có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở phía sau mình.
Chính là bởi vì … thân pháp quỷ dị này hắn mới không có phòng bị, thế cho nên chiêu thứ nhất mới rơi vào thế hạ phong, lực đạo mạnh mẽ kia khiến cho tay của hắn một trận tê dại, cảm giác hơi đau đớn.
Song, trong lòng thì tràn đầy rung động, thực lực Đông Phương Liệt này lại mạnh như thế, mới có nửa năm mà đã tăng lên tới Kim Đan cảnh, tốc độ này thật sự kinh khủng! Lực đạo mạnh mẽ kia cho dù là cường giả Kim Đan cảnh cũng không cách nào bằng được.
Nghĩ tới đây, tâm Đông Phương Ảnh cũng dần dần lạnh xuống. Đông Phương Ly mới là Trúc Cơ cảnh mà đã có thể đem nửa bước Kim Đan cảnh Đông Phương Sam phế ngay lập tức, thực lực của mình và Đông Phương Liệt không phân cao thấp, đây căn bản không có chút phần thắng nào!
Ở thời khắc trong lòng Đông Phương Ảnh bắt đầu sinh ra ý thối lui , khóe mắt trong lúc lơ đãng thấy được Đông Phương Cường dưới đài, tâm thần rùng mình, hắn đã không có đường lui rồi, chỉ có đánh cược một lần!
Sau một khắc, Đông Phương Ảnh cũng đột nhiên tăng tốc, thân hình kia hóa thành một đạo khói xanh thẳng lướt hướng Hàn Như Liệt, kình phong bén nhọn cùng với sát ý, lặng lẽ tràn ngập ra.
Nhận thấy được động tác của Đông Phương Ảnh, thân hình Hàn Như Liệt đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lại, rõ ràng hướng về đạo khói xanh kia đụng nhau!
“Nữ nhân của ngươi phế đi Đông Phương Sam, ta sẽ phế ngươi!” Đông Phương Ảnh nghiến răng nghiến lợi nói, Thiên Lực mênh mông nhanh chóng hội tụ ở hai tay, hai người chạm mặt ngắn ngủi chính là giao thủ mười mấy lần!
Tốc độ cực nhanh, đã vượt ra khỏi tốc độ mắt người bình thường có thể thấy được! Sau khi trong người Mộ Chỉ Ly khôi phục không ít lúc này mới mở hai mắt ra, tinh thạch trong tay vốn rõ ràng đã biến thành hai đống phấn vụn.
Nhìn Hàn Như Liệt dũng mãnh trên đài tỷ võ, dung nhan kiều mỵ không khỏi giương lên độ cung.
“Ngươi đã khôi phục hẳn rồi?” Xảo Xảo không khỏi lên tiếng hỏi
“Thiên Lực trong cơ thể đã nhanh chóng khôi phục, nhưng trạng thái tinh thần tiêu hao cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể khôi phục như cũ , đợi đến lúc trở về phải nghỉ ngơi thật tốt.” Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt nói
“Cuộc tỷ thí này Hàn Như Liệt thắng chắc rồi.” khuôn mặt Xảo Xảo chắc chắc nói, nhìn Hàn Như Liệt và Đông Phương Ảnh giao thủ lần đầu tiên nàng cũng đã đoán được rồi kết quả.
Đối với lần này Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu đồng ý: “Không bao lâu nữa Liệt sẽ thắng.” năng lực chiến đấu vượt cấp của Hàn Như Liệt cũng không yếu hơn mình, thực lực Đông Phương Ảnh này cùng hắn không sai biệt lắm, đương nhiên đối phó với hắn ta rất dễ dàng.
” Tu vi Hàn Như Liệt cao hơn so với ngươi nhỉ, ngươi phải cố gắng lên mới được, Chủ thế giới này rất lớn, thực lực ngươi yếu như vậy thì sẽ không bảo vệ được cái mạng nhỏ của ngươi a.”
“Ta biết, ngươi yên tâm đi. Bất luận cái gì ta cũng sẽ không quên mất thực lực là rất quan trọng, nhưng đến tột cùng cái Chủ thế giới này có bao nhiêu thế lực? Ta chỉ biết nơi này có tứ đại thế lực, những thứ khác hoàn toàn không biết.” Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cho tới bây giờ nàng không có hiểu biết nhiều về Chủ thế giới.
“Chủ thế giới lớn vượt quá tưởng tượng của ngươi, có lẽ bây giờ ngươi xem Đông Phương gia là cái tồn tại rất khó lường, nhưng ta thấy Đông Phương gia này căn bản không coi là cái gì, nhiều nhất cũng chỉ là thế lực nhỏ ở ngoài biên giới mà thôi.
Cho nên không nên coi Đông Phương gia là mục tiêu của ngươi, nơi này chỉ là chỗ ngươi ở trong khoảng thời gian ngắn thôi, rất nhanh sẽ rời đi. Mà quá trình đương nhiên là càng nhanh càng tốt, chỉ có đi ra ngoài mới có thể hiểu được sự phấn khích của thế giới này, nguyện vọng mới có thể hoàn thành.”
Mộ Chỉ Ly bình phục khiếp sợ ban đầu, Xảo Xảo cũng không có nói rõ ràng cho nàng biết bố cục của Chủ thế giới , nhưng nàng lại có thể cảm nhận được một chuyện.
Dời đi tầm mắt, nhìn về phía Hàn Như Liệt trên đài tỷ võ, nhìn bóng lưng quen thuộc kia, nhìn chiêu thức xuất thủ nhanh chuẩn tàn nhẫn, trong mắt của nàng tràn ngập ý nghĩ yêu thương.
Đông Phương Ảnh hoàn toàn bị Hàn Như Liệt đè ép , chỉ có thể bị động tránh nhưng không có biện pháp trở mình, cơ hồ tất cả mọi người có thể nhìn ra nếu như không phát sinh đại biến, kết cục này đã định ra rồi.
Đông Phương Cường nhìn Đông Phương Ảnh trên đài tỷ võ bị đánh cho sưng mặt mũi, không khỏi hé mồm nói: “Phế vật! Hai người đều phế vật!”
Hắn vốn tưởng rằng với thực lực của Đông Phương Sam và Đông Phương Ảnh đối phó hai người mới như vậy là không có vấn đề , thật không nghĩ đến hắn lại thất sách. Thực lực hai người này tăng lên vượt ra ngoài dự liêu của hắn. Tâm của hắn cũng muốn chém giết bọn hắn.
Nếu tùy ý để cho bọn họ phát triển.., ngày sau tuyệt đối là phiền toái lớn cho hắn, mà cho tới bây giờ hắn cũng sẽ không để cho phiền toái như vậy có cơ hội sinh ra.
“Các ngươi cho là có Đông Phương Hào bảo vệ các ngươi thì ta không làm gì được các ngươi?” Đông Phương Cường cười khẽ, khóe miệng xé ra khỏi một nụ cười đầy âm mưu.
“Chủ nhân, ta thấy Đông Phương Cường kia rất kỳ hoặc, các ngươi phải cẩn thận.” Vẻ mặt Đông Phương Cường bị Xảo Xảo thu vào đáy mắt, không khỏi lên tiếng nhắc nhở
Nghe được lời nói của Xảo Xảo …, Mộ Chỉ Ly bất động thanh sắc nhìn Đông Phương Cường một cái: “Hắn nhất định muốn vì Đông Phương Vũ báo thù, nhưng hắn muốn đạt tới mục đích cũng không đơn giản như vậy.”
Cho tới bây giờ, muốn mạng của nàng cũng không ít người, nhưng nàng vẫn đều ở đây , mà bóng dáng những người đó thì hoàn toàn biến mất ở trên thế giới.
“Oanh!”
Một tiếng vang thật lớn, chợt mọi người nhìn thấy chính là Đông Phương Ảnh trực tiếp bị Đông Phương Liệt đạp xuống đài tỷ võ, máu tươi xen lẫn mật vàng cùng nhau phun trực tiếp ra ngoài, sắc mặt nhanh chóng hiện lên vẻ tái nhợt.
“Hàn Như Liệt Thắng!” Người trọng tài lên tiếng tuyên bố
Hàn Như Liệt trước mang theo nụ cười nhợt nhạt, không quan tâm ánh mắt của mọi người nhanh chóng đi xuống đài tỷ võ, nhanh chóng đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly.
“Ly nhi, nàng đã khỏe hơn chưa?”
Mộ Chỉ Ly lôi kéo tay Hàn Như Liệt, dịu dàng nói: “Ta đã không có chuyện gì rồi, nhìn chàng tỷ thí vừa rồi , thật là đẹp trai ngây người!”
Nghe được lời khích lệ dí dởm của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt không nhịn được cười ra tiếng, cực kỳ phối hợp nói: “Có phải hay không cảm thấy tướng công của nàng đặc biệt uy vũ, có khí khái nam tử?”
“Đó là đương nhiên, tướng công ta là anh tuấn nhất, giỏi nhất rồi!”
Sau khi cười giỡn, lúc này Hàn Như Liệt mới chân thành nói: “chúng ta đã dựa vào thực lực chiếm được danh sách vào động Hạo Thiên, Quán chủ sẽ giữ lời, nhưng Đông Phương Cường kia sợ là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta.”
“Nếu hắn có thể tìm đám người Đông Phương Sam để đối phó chúng ta, vậy nhất định còn có thể tìm những người khác đến đối phó chúng ta, cho dù Quán chủ lên tiếng cũng chỉ có thể để cho hắn không ra tay thôi, chúng ta cẩn thận vẫn hơn.”
“Thực lực Đông Phương Cường này ở Linh Tịch cảnh, thực lực chúng ta kém hắn ta rất lớn, xem lần trong Hạo Thiên động này có thể đạt được tiến bộ lớn hay không.”
“Chỉ có cường đại lên mới có thể giải quyết phiền toái này, nếu không từ đầu đến cuối chỉ có một kết cục.”
|
Q.4 - Chương 62: Hai Năm
Edit:Anatasia Nguyễn Beta:Sakura Ở trong ánh mắt tôn kính của chư vị đệ tử, Đông Phương Khiếu chậm rãi đứng dậy, con ngươi bình tĩnh hướng đệ tử dưới đài quét mắt một vòng sau mới lên tiếng nói: “Danh sách động Hạo Thiên lần này đã định ra rồi, ba ngày sau cùng nhau tiến vào động Hạo Thiên!”
Nghe nói như thế, tầm mắt mọi người hoặc hâm mộ hoặc ghen tỵ nhìn mười người đang nở nụ cười trên đài cao, có thể tiến vào động Hạo Thiên không chỉ có thể đạt được chỗ rất tốt, đồng thời cũng là thể hiện thực lực của bọn họ.
Top mười tên đệ tử nội môn, đây là mục tiêu phấn đấu của biết bao nhiêu đệ tử Đông Phương gia, mà ở lần này tư cách chiến khiến người chú ý nhất chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly.
Từ đệ tử ngoại môn đến đệ tử nội môn rồi lọt vào top mười đệ tử nội môn, chuyện này trong mắt người thường phải mất mấy năm mới đạt được, thế mà bọn họ không tới một năm đã đạt được, làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Đông Phương Phong nhìn tia sáng bốn phía bắn về phía hai người trên đài cao, trong lòng ảm đạm hâm mộ đồng thời cũng có một tia kích động, ít nhất Đông Phương Phong hắn cùng với Đông Phương Liệt bọn họ đã từng là bằng hữu, cùng nhau nói chuyện cùng nhau cố gắng quá!
Bây giờ ở Đông Phương gia không biết có bao nhiêu đệ tử muốn đến gần bọn họ, mà hắn Đông Phương Phong cũng là người sớm nhất biết bọn họ! Chỉ điểm này thôi thì đủ để cho người ta vui vẻ hưng phấn.
Chuyện mọi người chú ý nhất là tư cách chiến rốt cuộc hạ màn, ngày hôm nay đã phát sinh phấn khích sẽ trở thành chuyện tình mà mọi người đàm luận trong khoảng thời gian ngắn, sau khi tuyên bố xong hết thảy mọi người rối rít rời đi, lưu lại trong lòng cảm khái thật sâu.
Lúc này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chuẩn bị rời đi, đột nhiên Đông Phương Khiếu hướng hai người truyền âm nói: “Hai người các ngươi đi theo ta.”
Nghe được lời Đông Phương Khiếu nói…, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, mới xoay người đi theo phía sau Quán chủ, cùng lúc đó bọn họ mới phát hiện Đông Phương Cường cũng đang hướng hai người bọn họ đi tới.
“Các ngươi mau nhìn! Đông Phương Liệt bọn họ và Đông Phương Cường hội hợp, có phải hay không lại có trò hay nhìn?” Trong dòng người đang lui đột nhiên có một người giọng the thé nói
Mọi người rối rít xoay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy ba người Đông Phương Liệt, Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Cường hướng một cái phương hướng đi tới, mà đi ở phía trước bọn họ chính là Quán chủ Đông Phương Khiếu!
“Ta xem sợ là khó khăn rồi, ngươi đã thấy Quán chủ nhúng tay bao giờ chưa? Hiện tại Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly ở Đông Phương gia là hai người có tiềm lực nhất rồi, không tới một năm mà có thể ở bên trong hàng ngũ đệ tử nội môn bộc lộ tài năng, ngày sau phát triển không lường được, Quán chủ tuyệt đối sẽ không để cho Đông Phương Chường giết bọn hắn .”
“Nói như thế không sai, nhưng Đông Phương Cường cũng không phải là người dễ từ bỏ ý đồ.”
“Hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt này cũng không phải là thiện nam tín nữ, kết quả cuối cùng như thế nào còn không biết đâu.” Sắc mặt hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lạnh nhạt tiêu sái ở phía sau Quán chủ, trong lòng đã mơ hồ đoán được mục đích chuyến đi này của Quán chủ, Đông Phương Cường đi ở bên cạnh hai người không xa, một cổ mạch nước ngầm lặng lẽ bắt đầu khởi động.
Quán chủ Phong.(nơi ở của Quán chủ)
Đợi ba người đi vào đại điện sau, Đông Phương Khiếu lúc này mới xoay đầu lại nhìn bọn họ, con ngươi xuyên thấu đánh giá: “Hôm nay ta tìm các ngươi tới là vì cái gì trong lòng các ngươi hẳn rõ ràng. Các ngươi đều là đệ tử có thực lực thiên phú mạnh nhất Đông Phương gia ta, ta hi vọng ngày sau các ngươi có thể vui vẻ chung đụng.”
Còn không đợi hai người Mộ Chỉ Ly tỏ thái độ, Đông Phương Cường lên tiếng nói: “Quán chủ, ngươi biết đây là không thể nào, bọn họ giết đệ đệ của ta, ta nhất định sẽ báo thù cho đệ đệ!”
“Những năm gần đây Đông Phương Vũ làm những chuyện như vậy tất cả mọi người rõ ràng, chuyện này vốn là Đông Phương Vũ khơi mào, để cho bọn họ hướng ngươi nói xin lỗi là được.” Đông Phương Khiếu bởi vì Đông Phương Cường phản bác nên sắc mặt nghiêm túc mấy phần.
“Không thể nào! Đông Phương Cường ta chỉ có một đệ đệ, người giết đệ đệ của ta tuyệt đối chạy không thoát! Đông Phương gia, có bọn họ không có ta, có ta sẽ không có bọn họ!” Trên mặt Đông Phương Cường giận dữ nói, không chỗ nào sợ hãi phản bác Quán chủ.
Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lẳng lặng đứng ở một bên, nghe Đông Phương Cường và Quán chủ nói chuyện cũng không có chen vào nói, Đông Phương Cường này không được Quán chủ chào đón lại càng tốt.
“Ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?” Đông Phương Khiếu híp mắt nói, trên mặt luôn luôn lạnh nhạt cũng hiện ra một phần nguy hiểm , hiển nhiên lời nói lúc trước của Đông Phương Cường đã khiêu khích đến uy nghiêm của hắn.
Đông Phương Cường ngẩn ra, nhìn Đông Phương Khiếu một chút cũng không nói gì, loại thừa nhận này càng làm cho Đông Phương Khiếu tức giận.
“Đông Phương Cường, chớ có cho là ngươi bây giờ cánh đã cứng cáp rồi, Đông Phương gia ta không ai có thể trị ngươi, mấy ngày nay ngươi lớn lối không đem ai để vào trong mắt, ta mở một con mắt nhắm một con mắt cũng cho qua, cũng không nên quên mất thân phận của mình!
Ngươi còn quá non rồi, muốn phá hủy ngươi cũng chỉ là một cái ý niệm.” Sắc mặt Đông Phương Khiếu hòa hoãn mấy phần: “Cũng không nên nói ta nặng bên này nhẹ bên kia, hai năm sau ân oán giữa các ngươi tự mình giải quyết, như thế nào?”
Đông Phương Cường nhìn thật sâu Đông Phương Khiếu một cái, trầm mặc một hồi lâu lúc này mới gật đầu: “Tốt, ta liền để cho bọn họ sống thêm hai năm, hai năm sau ta chắc chắn lấy mạng của bọn hắn!” Vừa nói xong, Đông Phương Cường xoay người rời đi.
Đợi sau khi Đông Phương Cường rời đi, Đông Phương Khiếu lúc này mới nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly, nói: “Chỉ cần các ngươi đủ mạnh, ta tin tưởng hai năm sau các ngươi có thể đối kháng với Đông Phương Cường.”
“Lão này cũng rất thông minh, chỉ cần cho các ngươi thời gian hai năm nữa , đối phó Đông Phương Cường kia cũng không là vấn đề gì.” Tuấn Tuấn cười nói
“Đông Phương Cường kia mới chỉ là tự mình tu luyện, so với thuộc tính thiên phú của hai người các ngươi, thời gian hai năm vậy là đủ rồi.” Xảo cũng gật đầu đồng ý. Nghe lời nói của hai người…, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có tính toán hết thảy. . . . . .
“Đa tạ Quán chủ.” hai người Hàn Như Liệt cùng Mộ Chỉ Ly cung kính nói, thời gian hai năm sẽ cho bọn hắn bớt không ít phiền toái.
Trong mắt Đông Phương Khiếu hiện lên nụ cười, cả người đều lộ ra vẻ dễ dàng không ít, hai tiểu tử này thoạt nhìn so với Đông Phương Cường thoải mái hơn nhiều, bất luận là thực lực, thiên phú hay là tâm tính cũng là trong vạn người mới có!
” Lúc trước ta đã nói thì sẽ làm được, nếu như ta trực tiếp ngăn Đông Phương Cường lại, tiểu tử kia sợ là hai năm thời gian cũng sẽ không đợi.
Lần này tư cách chiến các ngươi biểu hiện vô cùng tốt, cho dù ta cũng không nghĩ tới các ngươi có thể làm được đến mức này, trao đổi chiến tiếp theo ta sẽ cho các ngươi ra sân, cho nên trong khoảng thời gian này các ngươi phải nhanh một chút tăng lên thực lực. Trao đổi chiến này còn hơi sớm, đến lúc đó rồi nói sau.”
“Hai bộ sách này các ngươi trở về xem thật kỹ, sau khi hiểu rõ đối với thiên phú của các ngươi sử dụng cũng sẽ càng thêm rõ ràng, Đại trưởng lão đối với vận dụng thuộc tính thiên phú rất tốt, trong quá trình nghiên cứu gặp phải vấn đề có thể đi tìm Đại trưởng lão hoặc cũng có thể trực tiếp tìm ta.”
Nghe nói như thế, trước mặt Mộ Chỉ Ly nổi lên vẻ kinh ngạc, chợt biến chuyển thành vui mừng: “Đa tạ Quán chủ!”
“Đa tạ Quán chủ!” Trên mặt Hàn Như Liệt giống như trước nở nụ cười, bọn họ cũng đều biết bắt đầu vận dụng thiên phú thuộc tính rất khó, chỉ là cũng không biết đến tột cùng nên vận dụng thế nào thôi.
Hiện tại chẳng những có phương hướng còn có người chỉ đạo, đối với bọn họ ý nghĩa rất quan trọng.
“Ba ngày sau, tề tụ ngoài động Hạo Thiên, chớ có tới trễ.” Đông Phương Khiếu dặn dò
“Quán chủ, không biết động Hạo Thiên này đến tột là nơi thần kì gì?” Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng hỏi, đến bây giờ hắn đối với động Hạo Thiên này cũng chỉ là một khái niệm mơ hồ.
“Cũng được, hôm nay tâm tình không tệ ta sẽ nói cho các ngươi.” Đông Phương Khiếu cười nói: ” Động Hạo Thiên là một tài nguyên tu luyện vô cùng lớn của Đông Phương gia ta , bên trong trình độ Thiên Lực hùng hậu cơ hồ đạt đến hình dáng sương mù, mỗi người thiên phú không giống nhau, sau khi tiến vào liền đến mỗi khu vực khác nhau.
Khuc vực trong đó cũng là căn cứ thuộc tính Thiên Lực mà phân loại, cho nên ở cùng khu vực vẫn có thể gặp phải đệ tử đồng môn. Ở trong khu vực này các ngươi có thể tiếp xúc đến thuộc tính thiên phú nhanh hơn, do đó có thể giúp các ngươi lĩnh ngộ chân lý.
Phàm là tiến vào trong đó thực lực nhất định sẽ có tăng lên, về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu sẽ phải xem năng lực của các ngươi.”
. .. . . .
Sau khi nghe xong Đông Phương Khiếu một phen giới thiệu , Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt rồi rời đi Quán Chủ Phong, trong lòng đối với động Hạo Thiên rất hiếu kỳ nay tăng lên mấy phần. Có thể trợ giúp bọn họ lĩnh ngộ thiên phú chân lí nhanh hơn, thật thần kỳ!
“Động Hạo Thiên này đối với các ngươi thật sự có rất nhiều chỗ tốt, hãy nắm chặt cơ hội này , nắm chặt được mấy phần thì nắm chặt.” Xảo Xảo bắt đầu thuyết giáo.
Tuấn Tuấn cũng không chậm: “Nếu là ở trong động Hạo Thiên chuyên chú tăng lên tu vi mình thì rất lãng phí, lĩnh ngộ chân lý thiên phú thuộc tính mới là là quan trọng nhất.”
Hàn Như Liệt nắm tay nhỏ bé của Mộ Chỉ Ly, nghe hai người trên bả vai nói khóe miệng không tự chủ cong lên nụ cười, trong lòng đối với mục tiêu sau khi tiến vào động Hạo Thiên đã xác định.
“Như vậy Quán chủ giao sách gì cho chúng ta?” Mộ Chỉ Ly nhìn quyển sách trên tay không khỏi lên tiếng nói, sách này thoạt nhìn phảng phất đã hơn nhiều năm rồi, nhưng bảo tồn vô cùng tốt.
Hàn Như Liệt cũng lấy ra sách của mình , nhưng khác với Mộ Chỉ Ly. Mở ra vừa nhìn, đập vào mắt rõ ràng nhất bốn chữ to chính là ——thuộc tính Thời gian!
“Trong này hẳn là giới thiệu cách vận dụng thuộc tính, thời gian nghe nói thuộc tính Thời gian này ở Chủ thế giới đã biến mất lâu rồi, nói vậy Quán chủ tìm sách này cũng là mất một phen tâm tư.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu lật ra bộ sách trong tay mình, quả nhiên thấy trên sách viết bốn chữ to thuộc tính Không gian: “Đây cũng là sư phụ truyền thiên phú thuộc tính cho chúng ta, nói vậy Xảo Xảo vàTuấn Tuấn biết rõ hơn .”
Nếu không phải bởi vì sư phụ truyền thừa …, nàng cũng không cách nào có được thiên phú thuộc tính, mà lão nhân Thời gian và lão nhân Không gian có thể trở thành cường đại như vậy, đối với thiên phú thuộc tính của bản thân vận dụng sợ là đã đạt đến đỉnh.
Xảo Xảo trước mặt nổi lên một tia đắc ý: “Đó là đương nhiên! Chủ nhân đối vận dụng thiên phú thuộc tính quả thực là lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa! Những sách ghi chép này so với chủ nhân chỉ là mảnh vụn!”
“Chủ nhân đối với thuộc tính Thời gian tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của các ngươi, một khi khống chế thật tốt có thể đảo lưu thời gian, để cho thế giới vận chuyển theo ý nghĩ của ngươi cũng không phải là không được!”
|
Q.4 - Chương 63: Động Hạo Thiên
Nghe lời nói của Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cảm thấy rất kinh ngạc. Bọn họ biết rõ bất luận lão nhân Không gian hay là lão nhân Thời gian đều tồn tại ở đỉnh điểm của thế giới này, khả năng cải biến thời gian đây chính là vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ.
Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly ngừng bước, nhìn Xảo Xảo ở bên vai, trong mắt hiện lên ánh sáng hi vọng:”Nếu nắm giữ thuộc tính Không gian đến mức tận cùng thì có khả năng xuyên thẳng từng cái không gian hay không?”
Sắc mặt Hàn Như Liệt cứng đờ, theo như câu hỏi của Mộ Chỉ Ly thì hắn cũng đoán được ý nghĩ trong lòng nàng ấy, lập tức nhìn về phía Xảo Xảo.
Xảo Xảo suy tư một lát, dưới ánh mắt chờ đợi của hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt gật nhẹ cái:”Nếu như vận dụng thuộc tính Không gian đến mức tận cùng thì theo lý thuyết thì có thể.”
Một cỗ kích động mãnh liệt tràn ra trong tim Mộ Chỉ Ly, nếu như nàng có thể xuyên thẳng không gian kia thì có ý nghĩa rằng nàng có thể trở về thế giới kia, thăm người thân của mình?
Trong phòng.
“Xảo Xảo! Làm sao ta có thể tăng lĩnh ngộ thiên phú Không gian. Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi.
“Nói là lĩnh ngộ thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ. Trước khi lão nhân Không gian qua đời thì đã chuẩn bị cho đồ đệ rồi, chỉ cần thực lực của ngươi bắt đầu cường đại thì ngươi có thể đi di tích của bà ấy chuẩn bị cho ngươi, ở đó thì tốc độ tăng thuộc tính không gian của ngươi sẽ rất nhanh. Nói thật ra, trong những thuộc tính thiên phú thì thuộc tính Không gian và Thời gian là hai loại thuộc tính có lĩnh ngộ khó khăn nhất, bởi vì những thuộc tính khác thì ngươi có thể nhìn thấy được, nhưng cái không gian và thời gian này rất trừu tượng, cũng bởi vậy, một khi các ngươi thành công thì sẽ vượt xa những người có thuộc tính thiên phú khác.
Nghe vậy, hi vọng trong mắt Mộ Chỉ Ly chưa từng tiêu tán:”Ta chỉ muốn tăng lên tu vi. Lần động Hạo Thiên này ta sẽ tập trung lĩnh ngộ thuộc tính Không gian.
“Ta cũng có chuẩn bị cho ngươi đấy.”Xảo Xảo chỉ một ngón tay ra thì quyển sách hiện ra trước mắt Mộ Chỉ Ly: ”Ngươi hãy tận lực hấp thu thuộc tính Không gian trong không khí, đối với lĩnh ngộ của ngươi mới có lợi. Tăng lên nhiều thiên phú thuộc tính trong người ngươi, nếu như có thể chuyển đổi thuộc tính thì lực chiến đấu của ngươi cũng tăng lên rất nhiều.”
Nhìn quyển sách“Khống chế bí quyết” mang phong cách cổ xưa trong tay, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên:”Ta đã biết”
Mộ Chỉ Ly bắt đầu nghiên tập “Khống chế bí quyết”, nàng phát hiện ra tăng sức chiến đấu của bản thân ở Chủ thế giới là các loại thiên phú thuộc tính. Coi như hiện tại năng lực của hắn không thể nổi trội nhưng không bao lâu nữa thì hoàn toàn rõ ràng hơn.
Ba ngày sau.
Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nhau đi tới động Hạo Thiên thì phát hiện có nhiều người đã tụ tập ở trước cửa động Hạo Thiên, so ra mà nói thì bọn họ xem như là đến muộn.
Nhìn thấy hai người Đông Phương Liệt, trên mặt nghiêm túc của Đại trưởng lão hiện ra một nụ cười vui vẻ:”Tất cả mọi người đều đến rồi chỉ thiếu hai người các ngươi thôi.”
Nghe vậy, Hàn Như Liệt cung kính thi lễ một cái, nói:”Thật có lỗi , chúng ta tới muộn.”
“Đã đến rồi, mười người các ngươi cùng đi vào thôi” Đông Phương Huấn lên giọng nói:”Ở đấy kiên trì không nổi thì hãy đi ra, mạng mới là quan trọng nhất, có nhiều phương pháp để tăng lên tu vi, hãy quý trọng cơ hội ở trong động Hạo Thiên, có biết không?”
“Biết ạ” Mười người đồng thanh đáp.
Đông Phương Huấn thỏa mãn gật nhẹ:”Vào đi thôi”
|
Q.4 - Chương 64: Lĩnh Ngộ
Edit: Anatasia NguyễnBeta: Sakura
Trong tầm mắt hâm mộ của các đệ tử khác, mười người cùng nhau đi vào trong động Hạo Thiên.
Vừa đi vào Mộ Chỉ Ly cảm giác được một cổ lực lượng kì lạ quét qua người của mình, lực lượng ở đây càn quét qua chỉ cảm thấy trong nháy mắt tất cả lá bài tẩy của mình bại lộ trước mắt mọi người, làm cho người ta bất an.
Sau một khắc, cả người dường như nhận lấy một cổ lực lượng khổng lồ xé rách, hết thảy chung quanh trở nên mơ hồ không rõ, thời điểm tầm mắt nàng nhìn rõ lần nữa cũng chỉ còn lại có một mình nàng.
Trong đầu nghĩ tới lời nói lúc trước của Quán chủ cơ duyên mỗi người đều khác nhau, chỗ tới cũng khác nhau, sau đó nàng liền bình tĩnh , bắt đầu đánh giá chung quanh.
“Không nghĩ tới ở Đông Phương gia này lại có một chỗ như thế, hãy nắm chặt cơ hội, cái này rất có lợi đối với ngươi.” Xảo Xảo lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, chợt cười nói
Nghe vậy, sắc mặt của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh cũng xảy ra một chút biến hóa, từng bước hướng phía trước đi tới.
Xuất hiện trong tầm mắt của Mộ Chỉ Ly chính là một đài cao trôi nổi tại không trung, chung quanh không có chút gì chống đỡ mà lại trôi nổi trên không trung, làm cho thị giác của người ta rung động.
Đang lúc Mộ Chỉ Ly nghi ngờ nên đi lên đài cao như thế nào thì một cổ lực lượng nhu hòa bao phủ ở trên người của nàng, có cảm giác giống như dẫm trên những đám mây mềm mại , sau đó tự động bay về phía trên đài cao.
Lần nữa cảm nhận được cảm giác làm đến nơi đến chốn kia ,trong lòng Mộ Chỉ Ly xuất hiện rung động, trên dung nhan tuyệt mỹ chậm rãi lộ ra nụ cười: “Động Hạo Thiên này quả thật thần kỳ.”
Lẳng lặng ngồi thẳng xuống, nhìn trước mắt tầng tầng vòng sáng không ngừng biến hóa , nàng cũng đã sáng tỏ.
Những thứ vòng sáng này biến hóa vô thường, thoạt nhìn không có phương pháp gì, xuất hiện ở trước mặt nàng hoa cả mắt, nhìn kì lạ như vậy nhưng có một loại cảm giác sáng tỏ .
Nụ cười khóe miệng Mộ Chỉ Ly dần dần tiêu tán, một đôi con ngươi không ngừng nhìn chăm chú vào vòng sáng trước mắt không ngừng biến hóa , vốn là cảm giác kia trong lòng cực mơ hồ nhưng dần dần đã rõ ràng vài phần.
Mặc dù không có cách nào thấy rõ ràng, nhưng nàng cảm thấy hết thảy cũng có dấu vết mà theo. Kế tiếp Mộ Chỉ Ly giống như lão tăng nhập định, lẳng lặng ngồi ở trên đài cao không nhúc nhích, vừa nhìn chính là đã qua suốt một tháng. Xảo Xảo nhàn rỗi nhàm chán ở nơi này trong thời gian một tháng đã đem chung quanh đây đều vòng vo một lần, ngẩng đầu nhìn Mộ Chỉ Ly trên đài cao không có chút biến hóa nào không khỏi lắc đầu, trong mắt cũng có vẻ hài lòng
“Thật là lợi hại, cứ như vậy mà đã ngồi một tháng, nếu không phải ánh mắt còn có thể nháy ta đều cho rằng nàng ấy đã hoá thạch.”
“Ai, nhàm chán a nhàm chán, này cũng không biết được bao lâu.” Xảo Xảo trôi nổi ở giữa không trung, giống như nhảy dây không ngừng tới lui bắp chân của mình, cái miệng phấn hồng nhỏ nhắn lầm bầm than thở. . . . . .
Một địa điểm khác trong động Hạo Thiên.
Hàn Như Liệt giống như trước ngồi ngay ngắn ở trên đài cao, cực kỳ chuyên chú đánh giá một vài bức ảnh trước mắt. Những thứ hình ảnh đầy đủ này có thể tạo thành chuyện xưa, giống như một bức mưu đồ hợp lại bị đánh tan, hiện ra ở trong mắt của hắn chính là cảnh tượng không chút tương quan, trước sau hoàn toàn không cách nào kết nối với nhau.
Hắn đã hướng về phía những thứ hình ảnh này nhìn suốt một tháng, chân mày hơi nhíu kia biểu hiện ra sự nghi ngờ trong lòng của hắn, cảnh tượng trong đôi mắt màu xanh da trời không ngừng biến hóa , đến lúc đã hiểu rõ khóe miệng của hắn mới hiện lên một đường cong mờ.
Rốt cục, Hàn Như Liệt vuốt vuốt ánh mắt có chút chua xót của mình, trên khuôn mặt tuấn dật có một tia sáng tỏ vẻ đắc ý: “Những thứ hình ảnh này thoạt nhìn hoàn toàn không có liên lạc, trên thực tế cái này căn bản là chuyện tình của một người đã xảy ra trong một đoạn thời gian, chẳng qua là làm rối loạn thứ tự thời gian, thoạt nhìn mới có thể loang lổ phức tạp như vậy.
Quấy rầy trình tự thời gian là có thể thay đổi con người khi còn sống, đây là lực lượng của thuộc tính Thời gian sao?” Hàn Như Liệt lẩm bẩm nói, động Hạo Thiên này quả thật thần kỳ, lúc trước hắn vẫn không cách nào chạm đến thuộc tính Thời gian, ở chỗ này lại dễ dàng hiểu được.
Nhìn thấy Hàn Như Liệt thối lui khỏi trạng thái, Tuấn Tuấn đang chuẩn bị nói chuyện lại phát hiện Hàn Như Liệt lần nữa tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, chưa kịp mở miệng chỉ có thể lúng túng nhắm lại, bất đắc dĩ ngây ngốc ở một góc. . . . . .
Cùng một thời gian, ở những địa phương khác trong động Hạo Thiên cũng có không ít tình huống đồng dạng, chẳng qua là so với hoàn cảnh an tĩnh của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, tình huống nơi đó của bọn họ náo nhiệt phức tạp hơn.
Thời gian trôi qua thật nhanh,vừa hai tháng sau.
Mộ Chỉ Ly từ trong trạng thái lĩnh ngộ lui đi ra ngoài, giật giật cổ của mình, liên tiếp ba tháng không nhúc nhích , thân thể đều cứng ngắc lại, thậm chí vừa động cũng có thể nghe được xương truyền đến thanh âm kẽo kẹt.
Duỗi lưng một cái, Mộ Chỉ Ly nhìn Xảo Xảo một bên hỏi : “Xảo Xảo, ta đây là ngồi bao lâu a? Làm sao cả người đều cứng ngắc lại.”
Nghe Mộ Chỉ Ly nói…, Xảo Xảo liếc Mộ Chỉ Ly một cái, nói: “Ngươi đã ngồi ba tháng, ba tháng cũng không có nhúc nhích đương nhiên cả người đều cứng ngắc lại.” Vẻ kinh ngạc xuất hiện trên dung nhan kiều mỵ của Mộ Chỉ Ly, há to mồm có chút bất khả tư nghị nói: “Thế nhưng đã qua ba tháng? Ta cũng không có chút cảm giác nào, chỉ như mới chớp mắt một cái .”
“Cảm giác như thế nào? Có lĩnh ngộ đến cái gì hay không?” Xảo Xảo hỏi, đôi mắt to như nước trợn thật lớn.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta cảm giác lĩnh ngộ đến một chút, nhưng tinh tế mà nói thật giống như không có hiểu được đến cái gì, chỉ tốt ở bề ngoài.”
Đối với lời của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo cũng chẳng hề nói: “Cách lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc này chính là như vậy, chỉ tốt ở bề ngoài, chỉ cần có thể tiến bộ một chút cũng đã cực kỳ tốt rồi, cho nên không cần xem nhẹ một chút tiến bộ.”
“Ừ, nhưng là dường như gần đây ta lĩnh ngộ càng ngày càng khó khăn, mấy ngày qua cơ hồ một chút tinh tiến cũng không có.” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ bĩu môi, nhún vai nói
Lúc trước nhìn vòng sáng kia nàng lĩnh ngộ cực nhanh, mà mấy ngày này tiến bộ tăng lên so sánh với lúc trước không hơn là mấy, chẳng lẽ trạng thái mình bây giờ chỉ có thể lĩnh ngộ như vậy sao.
“Xem ra ngươi lĩnh ngộ đã đạt tới bão hòa rồi, căn cứ thực lực cá nhân cùng với tâm tình lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc cũng là có hạn , thời điểm thực lực cùng tâm tình của ngươi tăng lên, việc hiểu Thiên đạo Pháp tắc cũng sẽ càng sâu.
Thiên đạo Pháp tắc cũng không phải một sớm một chiều thì có thể đủ lĩnh ngộ, lượng sức mà đi mới là quan trọng nhất. Sau khi trở về cố gắng tìm hiểu lĩnh ngộ hôm nay của ngươi đến lúc đó ngươi cũng được ích lợi không nhỏ.” Vẻ mặt Xảo Xảo thành thật nói
Nhìn bộ dáng Xảo Xảo nói chuyện nghiêm túc, Mộ Chỉ Ly cười khẽ đứng lên: “Yên tâm đi, một hơi ăn không được , ta nếm thử từng chút một, tới thời điểm ta không lĩnh ngộ được nữa thì đi những địa phương khác xem sao.”
Trong tầm mắt kinh ngạc của Xảo Xảo Mộ Chỉ Ly lần nữa tiến vào trạng thái, một đôi mắt đẹp ngưng mắt nhìn vòng sáng yên lặng không ngừng biến hóa kia . . . . . .
Xảo Xảo ngẩn ra, nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộ Chỉ Ly cũng cười toe toét miệng nói : “Tinh thần kiên nghị này đích thực là biến thái a. . . . . . Song, ta thích!” Giọng nói phảng phất có lực xuyên thấu, trên khuôn mặt đáng yêu cũng nhiều thêm một phần thê lương: “Chủ nhân, có đệ tử như vậy ngài hẳn là có vui vẻ đi! Xảo Xảo nhất định sẽ thay thế ngươi dạy nàng thật tốt, báo thù cho ngài!”
Ba ngày sau, Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ lắc đầu, trong thời gian ba ngày nay dường như nàng không có gì tiến bộ, cố gắng tiếp tục cũng là uổng phí tâm tư.
Đang lúc nàng chuẩn bị cùng Xảo Xảo đi đến địa điểm kế tiếp, lực lượng ban đầu cũng lần nữa xuất hiện, lực lượng mãnh liệt truyền đến, thời điểm tầm mắt rõ ràng lần nữa nàng đã xuất hiện ở địa phương kế tiếp.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ thời điểm lĩnh ngộ đến cực hạn sẽ xuất hiện lần nữa ở địa phương kế tiếp?”
“Có khả năng rất lớn.” Xảo Xảo một cái tay chống lên đầu nói.
“Nhưng nếu chỉ có một loại thuộc tính thiên phú…, một khi lĩnh ngộ đến cực hạn hẳn là sẽ đi ra ngoài đi. Theo như lời trưởng lão nói nếu không được thì không nên cưỡng cầu hẳn là không nên cố gắng cưỡng chế sống ở bên trong, nếu không sẽ có nguy hiểm.” Trong nháy mắt Mộ Chỉ Ly phân tích tất cả nguyên nhân kết quả.
Trong động Hạo Thiên đích thực là Thiên Lực nồng nặc trình độ cao hơn thế giới bên ngoài hơn mười lần, ở trong động Hạo Thiên tiến hành tu luyện tốc độ tăng lên cực nhanh tất nhiên không cần phải nói, coi như là ba tháng này nàng một mực tìm hiểu mà không tiến hành tu luyện như cũ cũng có thể cảm nhận được năng lượng trong cơ thể mình dần dần tràn đầy.
Chờ nàng tìm hiểu vài loại thuộc tính xong…, sợ là tu vi này tự động có thể đột phá đi, nếu như có thể ngây ngốc trong này không muốn rời đi, hiển nhiên cái này không thể nào.
Nhìn kim chúc chí dương chí cương*(thuộc tính kim rất mạnh) ở trước mắt không ngừng biến hóa, Mộ Chỉ Ly lần nữa tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ , cái này khác hoàn toàn so với Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính không gian.
Sau khi diễn biến kim chúc chấm dứt, trước mắt Mộ Chỉ Ly chỉ còn lại có một khối kim loại nho nhỏ, kim loại này đầu tiên nhìn nhìn qua tựa như một loại kim loại bình thường không có gì khác, nhưng tinh tế nhìn lại thì phát hiện một khối này tựa là tất cả tinh hoa đọng lại trong đó.
Đường vân của nó huyền ảo và đầy phức tạp, chỉ là kiên trì nhìn đường vân kia một hồi đầu của Mộ Chỉ Ly có cảm giác đau đớn, tựa như trong trung tâm hàm chứa tin tức khổng lồ, cực lớn đến nỗi nàng căn bản không có biện pháp tiêu hóa hết được.
Sau khi thử mấy phen, Mộ Chỉ Ly thay đổi phương pháp lĩnh ngộ của mình, mỗi khi đến thời điểm chịu không nỗi liền nhắm mắt lại tiến hành lĩnh ngộ, nên ở trong trạng thái như vậy, lĩnh ngộ của nàng đối với thuộc tính Kim nhanh chóng tăng lên.
Bên ngoài động Hạo Thiên lúc này cực kỳ náo nhiệt, không ít đệ tử đều tụ tập ở ngoài bên, ngay cả mấy vị trưởng lão có địa vị tôn quý cũng đứng ở chỗ này chờ .
“Bọn họ đã đi vào bốn tháng rồi, theo lý thuyết thì đã đến lúc phải đi ra.” Đông Phương Huấn nhìn cửa động Hạo Thiên chậm rãi lên tiếng nói
Nhị trưởng lão gật đầu: “Năm ngoái động Hạo Thiên có ba tháng đã phải ra, đệ tử năm nay so với lần trước là mạnh hơn không ít.”
Nghe lời nói của Nhị trưởng …, mấy vị trưởng lão trước mặt đều lộ ra nụ cười, hiển nhiên đối với thành tích của mười tên đệ tử năm nay rất là vừa ý
“Không biết năm nay người ra cuối cùng sẽ là ai. . . . . .” Ánh mắt Đông Phương Huấn híp lại, trong đầu có suy đoán của mình.
|
Q.4 - Chương 65: Gặp Lại Đông Phương Tinh
Edit: Anatasia Nguyễn Beta: Sakura Trong lúc mấy vị trưởng lão nói chuyện, thân hình một gã đệ tử xuất hiện ở cửa động Hạo Thiên.
Nhìn thấy mọi người chờ bên ngoài, Đông Phương Chính nở nụ cười nhàn nhạt, ở trong tầm mắt hâm mộ của chư vị đệ tử chậm rãi đi tới trước mặt đám người Đông Phương Huấn, khom người thi lễ một cái cung kính nói: “Ra mắt chư vị trưởng lão.”
Lúc này trên mặt Đông Phương Huấn không còn nghiêm túc như trong dĩ vãng nữa, ngược lại có vài phần hiền lành, thoạt nhìn giống như ông nội trong nhà hòa ái dễ gần, đưa tay vỗ vỗ bả vai Đông Phương Chính cười nói: “Kiên trì được bốn tháng thời gian, rất là không tệ, nói vậy lần này ở trong động Hạo Thiên thu hoạch được không nhỏ đi?”
Nghe câu hỏi của Đông Phương Huấn, Đông Phương Chính gãi đầu, khẽ cười nói nói: “Thực lực đột phá một cấp, đối thiên phú thuộc tính cũng có lĩnh ngộ nhất định.”
“Có thu hoạch là giỏi, tiếp tục cố gắng, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng*(không thể đo lường được).” Đông Phương Huấn không chút nào keo kiệt khích lệ , mỗi lần đệ tử tiến vào động Hạo Thiên lấy được thành tựu cũng không yếu, ở Đông Phương gia cũng có thể được bồi dưỡng đến tốt nhất.
Nếu có thể bồi dưỡng được đệ tử cường hãn …, đối với Đông Phương gia bọn họ cũng có chỗ tốt, cho nên ở phương diện bồi dưỡng đệ tử bọn họ tận hết sức lực .
“Đa tạ trưởng lão!” mặt mày Đông Phương Chính toát ra vẻ kích động, hắn biết rõ trưởng lão lần này khích lệ có ý nghĩa ra sao, ở Đông Phương gia nhịn nhiều năm như vậy rốt cục chờ đến ngày này.
Sau khi nhìn quanh bốn phía một vòng, trong con mắt của Đông Phương Chính hiện lên một tia nghi ngờ, không khỏi hướng Đông Phương Huấn hỏi: “Đại trưởng lão, những người khác đâu?”
“Ngươi là người thứ nhất ra, những người khác còn chưa đi ra ngoài.” Giọng nói bình thản và ôn thuần từ trong miệng Đông Phương Huấn truyền ra.
Vốn là trên khuôn mặt Đông Phương Chính hiện ra nụ cười nhàn nhạt trong nháy mắt đọng lại, làm như không nghĩ tới kết quả lại như thế. Hắn ở bên trong kiên trì bốn tháng thời gian đã đến cực hạn, hắn thử chống cự đáng tiếc thật sự không cách nào so được với lực lượng trong động Hạo Thiên.
Bất đắc dĩ chỉ đành phải đi ra, kết quả này cũng không phải là kỳ vọng của hắn, nhưng hắn chẳng thể nghĩ tới mình là người đầu tiên đi ra, ý mừng ban đầu trong phút chốc biến mất hoàn toàn.
Sau khi thi lễ lần nữa, sắc mặt Đông Phương Chính cực kì khó coi hướng nơi ở của mình mà đi, bây giờ hắn không thể so bì nổi với những người này.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở thuộc tính Hỏa, phát hiện nơi đây lại có hai người khác. Từ khi nàng tiến vào động Hạo Thiên đến bây giờ cũng không có gặp qua những người khác, mười người phân tán ở nơi này cơ hội gặp mặt thật sự rất nhỏ.
Hôm nay nàng đã tìm hiểu thuộc tính Không gian, Kim, Mộc, Thủy bốn loại thuộc tính rồi, đáng nhắc tới chính là ngoài việc tìm hiểu thuộc tính Không gian hao tốn ba tháng thời gian còn ba loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy còn lại nhanh hơn rất nhiều, nàng nhận thấy việc tìm hiểu ba loại thuộc tình này cũng không có độ khó cao như thuộc tính Không gian.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly đi vào, trên đài cao hai người đột nhiên bộc phát đại chiến, Thiên Lực mênh mông ba động khiến cho Thiên Lực chung quanh đều nhận lấy ảnh hưởng rất lớn.
“Này thời gian trong động Hạo Thiên trân quý như thế, lại ở bên trong chiến đấu, điều này thật sự là. . . . . .” Mộ Chỉ Ly tấm tắc cảm khái đột nhiên phát hiện một người trong đó không phải là Đông Phương Tinh sao?
“Tinh sư tỷ đây là chuyện gì xảy ra?” Mộ Chỉ Ly gạt gạt lông mày xinh đẹp tuyệt trần lẩm bẩm nói, đầu tiên là trúng độc trọng thương, hiện tại lại cùng người phát sinh xung đột, xem ra phiền toái của Tinh sư tỷ so với mình không ít a.
Vừa nói, lâm vào trong ký ức khóe miệng Mộ Chỉ Ly không nhịn được cong lên, nhớ ngày đó thời điểm ở Đại Lục Thiên Huyền mình cũng vẫn bị nói là yêu tinh gây rắc rối, phàm là chỗ nàng xuất hiện không thể thiếu phiền toái.
“Hai người kia thoạt nhìn không giống như là tranh đoạt vị trí, hẳn là có thù riêng đi.” Xảo Xảo nhíu mày nói
“Thù riêng?” Giọng nói của Mộ Chỉ Ly đề cao vài lần, chân mày cau lại: “Chẳng lẽ có liên quan tới chuyện hạ độc kia?” Lắc đầu, đây là chuyện riêng của Tình sư tỷ, nàng cần gì phải nhúng tay nhiều như vậy?
Thời điểm Mộ Chỉ Ly bồi hồi, hai cánh tay có lực đột nhiên từ phía sau chiếm hữu thắt lưng nàng, đầu của đối phương còn lại là gác lên cổ nàng.
Thân hình Mộ Chỉ Ly có một chút cứng ngắc, cảm nhận được hơi thở quen thuộc ở phía sau mới chậm rãi thanh tĩnh lại, trên dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười ấm áp.
“Nương tử, có nghĩ tới ta hay không?” Giọng nói Hàn Như Liệt mang theo vẻ mừng rỡ, mái tóc Mộ Chỉ Ly đụng chạm lấy mũi của hắn, hơi ngứa làm hắn nhăn lỗ mũi.
Hơi thở ấm áp kia truyền tới cổ của nàng, chậm rãi xoay người lại nhìn dung nhan tuấn dật phía sau , hai tay vờn quanh trên cổ của hắn, cười dài nói: “Đương nhiên là có , không nghĩ tới ở trong động Hạo Thiên cũng có thể gặp phải nha.”
Hàn Như Liệt gật đầu cười, ở trên môi kiều diễm đỏ mọng của Mộ Chỉ Ly hôn một chút: “Tâm hữu linh tê nhất điểm thông*.” Vừa nói, Hàn Như Liệt lúc này mới chú ý tới trên đài cao kia hai người đang chiến khí thế hừng hực.
*đây là câu thơ trong bài thơ Vô đề của Lý Thượng Ẩn viết khi nhớ đến người yêu của mình.
“Đây là Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc đi.” Hàn Như Liệt trầm giọng nói
“Đúng vậy, chúng ta cũng đi nhìn một cái đi.” Nói như thế nào bọn họ cùng Đông Phương Tinh cũng có giao tình nhất định, ở một bên không quản không hỏi luôn có chút không được.
Hàn Như Liệt cười khẽ: “Nghe nương tử .” Vươn tay phải lặng lẽ cầm bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương kia , hai người cùng nhau hướng trên đài cao đi tới. Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly lên tới đài cao, Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc cũng chú ý tới hai người đột nhiên xuất hiện. Sắc mặt Đông Phương Tinh hiện lên vẻ vui mừng, mà sắc mặt Đông Phương Bắc thì có chút khó chịu.
Sau khi tự đánh giá một lát Đông Phương Bắc đột nhiên thu tay lại, dưới cái nhìn chăm chú của ba người nhanh chóng biến mất. . . . . .
Đợi sau khi Đông Phương Bắc rời đi, Đông Phương Tinh cũng thở phào nhẹ nhỏm, nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly nói: “May là các ngươi đã tới, nếu không hôm nay ta sợ là có phiền toái lớn. Ban đầu muốn giúp ngươi còn không có giúp được, nhưng các ngươi lại liên tiếp giúp ta hai lần, đại ân không lời nào nói hết được.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khoát tay nói: “Tinh sư tỷ khách khí, mới vừa rồi là tại sao vậy ?” Đông Phương Bắc và Đông Phương Tinh giao thủ nhiều chiêu đánh vào chỗ hiểm, căn bản là muốn giết người diệt khẩu.
Trên mặt Đông Phương Tình lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “Coi như là cừu gia đi, Đông Phương gia này thoạt nhìn bề ngoài yên tĩnh, nhưng nguy hiểm ngầm rất nhiều, các ngươi cũng phải cẩn thận nhiều hơn, đừng dễ tin người khác.”
Mộ Chỉ Ly cũng không có tiếp tục hỏi tiếp, Đông Phương gia nguy hiểm nàng cũng coi như có một chút hiểu rõ: “Đa tạ sư tỷ nhắc nhở.”
” Thiên phú thuộc tính Hỏa này ta đã lĩnh ngộ tốt lắm, ta đi trước.” Đông Phương Tinh cười nói
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau cười một tiếng,đồng loạt ngồi xuống bắt đầu tìm hiểu Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính Hỏa, vốn rất là nhàm chán sau khi Xảo Xảo và Tuấn Tuấn nhìn thấy đối phương lại bắt đầu lải nhải cãi vả, nên cũng không cảm thấy nhàm chán nữa.
Thời điểm Đông Phương Tinh đi ra khỏi động HạoThiên chính là phát hiện bên ngoài đệ tử tụ tập đã đạt đến trình độ người ta tấp nập, mà mấy vị trưởng lão còn lại là đứng ở phía trước nhất.
“Đông Phương Tinh sư tỷ đi ra! Không nghĩ tới ra trước tới dĩ nhiên là nàng a, ta còn tưởng rằng nàng phải cuối cùng mới ra tới đây.”
“Đông Phương Tinh sư tỷ đã là người thứ tám rồi, chỉ còn lại hai không phải là Đông Phương Liệt với Đông Phương Ly?”
“Cũng thật là lợi hại a, có thể ở trong động Hạo Thiên lâu như vậy, cái này cỡ chừng sáu tháng thời gian! Lúc đi ra sợ là sẽ phải khiến cho một trận oanh động.”
“Người so với người tức chết người!”
Đông Phương Tinh xuất hiện khiến cho vốn là an tĩnh đột nhiên bộc phát ra tiếng đàm luận kịch liệt, mà đàm luận tự nhiên là mười người tiến vào động Hạo Thiên lần này.
Thời gian ra tới càng dài có nghĩa là tên đệ tử kia tiềm lực càng lớn, tương ứng ở trong động Hạo Thiên đạt được thu hoạch cũng càng nhiều, đây cũng không phải là làm cho người ta hâm mộ bình thường?
Theo mười tên đệ tử nội môn tiến vào động Hạo Thiên thời gian càng dài, không ít đệ tử cũng là không hề trở về bên trong phòng của mình tu luyện nữa, mà là ở bên ngoài động Hạo Thiên tiến hành tu luyện, đúng lúc chú ý một chút kết quả bên này.
Nghe mọi người đàm luận, trong lòng Đông Phương Tinh cũng là hiện lên vẻ kinh ngạc. Nàng nhớ được mình là ở một tháng lúc trước gặp phải hai người Đông Phương Liệt, nàng còn tưởng rằng bọn họ khẳng định đã sớm đi ra ngoài so với mình, xem ra là phán đoán của mình sai lầm.
“Đông Phương Tinh, lần này ngươi là người thứ tám ra đây, ở bên trong kiên trì sáu tháng, rất tốt!” Đông Phương Huấn cười nói, đệ tử lần này bất luận là thực lực hay là tiềm lực đều tốt hơn so với đệ tử lần trước a.
Trong lòng hắn mong đợi hơn chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly, không nghĩ tới bọn họ lại có đủ kiên trì để ở bên trong một thời gian dài như vậy, ngay cả Quán chủ cũng nhịn không được nữa dặn dò mình chú ý đến, hai người này chính là mầm non mới của Đông Phương gia bọn họ.
Đông Phương Tinh khẽ mỉm cười, cũng không vì Đông Phương Huấn khích lệ mà đắc ý vênh váo: “So ra ta vẫn kém Đông Phương Liệt bọn họ, làm sư tỷ còn bại bởi bọn hắn, ta càng phải gia tăng nỗ lực a.”
Nhìn bộ dáng Đông Phương Tinh hoạt bát kia, Đông Phương Huấn cười lên ha hả giọng hơi khàn khàn trong hai tròng mắt đầy rẫy vẻ hài lòng: “Có thể giữ vững tâm thái tốt như vậy, hãy cố gắng lên, tiếp theo trao đổi chiến ngươi nên biểu hiện thật tốt.”
Đông Phương Tinh ngẩn ra, dung nhan sáng rỡ dâng trào ra một cỗ kích động: “Ta nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!” Trao đổi chiến, có thể ở trao đổi tranh tài mới thật sự là rạng danh!
Nàng vẫn vì trao đổi chiến mà cố gắng, chẳng qua cái này danh sách cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, nếu Đại trưởng lão đã nói như vậy với nàng, như vậy tên của nàng đã được xác định.
Đông Phương Huấn khẽ gật đầu, nhìn Đông Phương Tinh cực kỳ vui vẻ chạy đến bên cạnh Đông Phương Hào sau đó mới xoay đầu lại, chung quanh mấy vị trưởng lão cũng có vẻ mặt vẻ hài lòng .
Bất luận là Đông Phương Hào hay là Đông Phương Tinh cũng là đệ tử bọn họ cực kì thích, so với Đông Phương Cường lớn lối kia tốt hơn quá nhiều.
“Đã sáu tháng rồi, hai tiểu tử lần này thật là bỗng nhiên nổi tiếng.” Tầm mắt Nhị trưởng lão như cũ ngó chừng cửa của Hạo Thiên chậm rãi lên tiếng nói
Tam trưởng lão gật đầu: “Đúng vậy a, những tam đại thế lực khác gần đây cũng hỏi thăm thành tích đệ tử ở động Hạo Thiên lần này tới đâu rồi, nếu để cho bọn họ biết hai tiểu tử này biểu hiện ưu tú như thế …, không biết đỏ mắt thành cái dạng gì!”
“Ha ha, Đông Phương gia ta cũng có hai thiên tài vượt trội a.”
|