Ngọn Gió Tình Yêu
|
|
CHAP 5:
thời gian ko còn nhiều nên cả ngày hôm nay tôi và MY mệt lã – em có muốn ăn hay uống gì hog? – ở đằng kia có bán đồ ăn kìa anh -VY nói vậy tôi liền đưa e đến quán vĩa hè nhưng vẫn đậm đặc thơm ngon MY rất thích hem đợi anh chút nhé -anh đi đâu vậy MY nói mà AN đã đi nhanh qua đường khi trở lại AN cầm cho MY ly cfe còn nình ly trà lipton -em uống cfe nha -cảm ơn anh MY uống cafe còn AN uống trà MY thấy vậy liền hỏi – Anh không uống cafe hả? – uhm Anh dùng trà quen rồi – Anh uống thử đi, của em nè. – Thôi em uống đi, anh có trà rồi. – Không uống là em giận anh luôn đó. MY nói vs vẻ không vui N ko muốn MY giận liền nói – Ờ thì anh uống. MY đưa ống hút vào miệng tôi, tôi Tôi uống cfe mà nhăn mặt như khỉ ăn ớt MY thấy mà bật cười – Sao em lại cười? – Nhìn anh uống cà fe mà cái mặt nhăn nhó trông mắc cười. -a không uống đc nói mà e ko nghe -hihi...nhưng e lại thích khi thấy a như vậy Chú g tôi chỉ nghỉ một lúc rồi lại tiếp tục công việc mình Chúng tôi ra xe về nhưng được một đoạn thì xe lảo đảo AN vội thắng xe lại -xe bị gì vậy anh -để anh xem AN bước xuống mà nhăn mặt -xe bị xẹp bánh rồi MY nhìn quanh giờ ko còn quán tiệm mở cửa vậy phải đi bộ rồi -em ngồi ở xe đi anh đẩy xem ở đây có khách sạn nào không? -để em đẩy cùng anh nha -anh đẩy đc e ngồi nghỉ nhe AN nói nhưng MY đã đi xuống đẩy cùng AN và ko phải mất nhiều thời gian họ đã tìm đc khách sạn nhưng chỉ còn một phòng vậy là đêm nay họ sẽ ở cùng nhau -em mệt ngủ đi nhé anh sẽ thống kê dữ liệu AN nói MY nhìn quanh khi phòng chỉ có một giường -vậy em ngủ ở đâu đc -em ở trên giường anh ở sofa -Vậy sao đc a lên ngủ vs em đc mà -thôi a ngủ vậy ko quen e ngủ đi nhé AN từ chối vì sợ sẽ ko giữ đc mình khi gần MY nên AN đã từ chối MY còn MY thì sao ngủ đc khi thấy AN đang làm thế là MY bước lại ngồi cạnh AN -em sao ko ngủ -em ngủ ko đc em làm cùng anh sẽ nhanh hơn AN nhìn MY gắt khẽ -anh làm đc rồi em bướng quá đó -anh nghỉ em ngủ đc ko khi anh làm -có phải có anh ở đây em ngủ ko đc đúng ko -có anh em ngủ sẽ ngon hơn khi ko phải sợ mới đúng MY nói ngã đầu vào vai ôm tay tôi cười làm AN bối rối quay đi nơi khác trc vẽ đáng yêu của MY. -vậy làm thôi trể rồi tôi và MY làm quên cả thời gian đến khi wa mệt MY đã ngã vào vai AN ngủ AN làm xong bế MY lên giường vén sợi tóc MY sang bên AN đã chạm lên môi MY một nụ hôn và ngồi cạnh MY tìm cho mình một giấc ngủ ấm áp
|
CHAP 6:
Hôm nay ở phòng làm việc tôi và MY cùng kiểm tra lại hết từ đầu đến cuối bản báo cáo, còn vài ngày nữa là tôi sẽ đem nộp cho chú rồi – MY chúng ta có nên nộp sớm không? Vì anh thấy hoàn thành xong hết rồi. – Anh đừng vội, cứ đúng thời hạn rồi nộp. – Ừa, chiều nay em rãnh không? – có gì ko a – anh mời em đi xem phim, sau đó chúng mình đi ăn – Để em suy nghĩ đã. – Đồng ý đi mà, ăn mừng vì hoàn thành xong nhiệm vụ đầu tiên của anh, và em đã giúp anh rất nhiều trong bản báo cáo này. – Hihi… ok, nhưng anh phải đón em đi đó. – ok Chuyện nhỏ. Chiều 4h nha. – Ok. Buổi chiều tôi đến đón MY Cô ấy bước ra với nụ cười dể thương trên khuôn mặt, vẫn cứ như thế tôi luôn mở cửa xe cho cô ấy bước vào xe. Trên đường đi đến rạp chiếu phim. – Em thích xem phim gì? – Phim Ma. – Hả? Em sợ bóng tối mà thích xem phim ma là sao? – Em không biết nữa? Nhưng em thích thế, cảm giác hồi hộp thót tim. – Em đúng là có những sở thích kì lạ. Lúc vào trong rạp phim, tôi thấy MY chẳng coi phim gì cả, chỉ thấy cô ấy úp mặt vào người tôi, tay thì nắm áo, víu chặt lấy tay tôi. Sợ như vậy còn khoái coi phim. Hết bộ phim, tôi đưa MY đi ăn, cả hai cảm thấy rất vui khi được đi cùng nhau,có buổi tối lãng mạng thấy còn sớm, tôi chở cô ấy vào công viên đi dạo. – Mốt em đừng xem phim ma nữa? – Sao vậy? – Anh thấy em có coi gì đâu, toàn núp vào vai anh không? – Hứ… nhưng em thích như thế đó – Thích núp vào người anh hay thích cảm giác sợ hả? – Anh nghĩ coi em thích cái nào? – Chắc thích núp vào người anh quá! ham đó là anh nói thôi nha -,, chứ sao e núp vào vai anh ko buông –đó là khi có anh thì em luôn đc chở che nên em núp vào anh vậy đó vậy anh thích khi em ôm anh đúng ko lúc đó tôi đưa tay nựng má cô ấy -uhm anh chỉ thích mọi chuyện tự nhiên thôi AN Vừa dứt lời, thì có một tên bịt mặt chạy lại, giật cái túi trên tay MY, cô la toáng lên: – Cái túi của em? Trong đó có tiền của ba đưa em gửi ngân hàng! – Trời đất để anhchạy đi lấy lại cho em. – Thôi bỏ đi, lỡ tên đó có dao thì sao? – Không được, để anh đi bắt nó. MY cố ngăn cản tôi lại, nhưng tôi nhất quyết đi bắt cái tên cướp đó lại, tôi dí theo tên bịt mặt đó, tên đó chạy khá nhanh. Hắn thấy tôi đang dí theo hắn, hắn làm đổ rác trong thùng ra tứ tung, để có thể ngăn được tôi, hắn leo lên những giàn dáo, có một công trinh công viên đang xây dựng, tôi phải leo lên chúng. Hắn thấy không còn đường để thoát nữa, hắn nhìn xuống thấy tôi đang leo lên, hắn dùng chân đạp vào bàn tay tôi, nhưng may rằng tôi đã không để bàn chân hắn đạp lên bàn tay tôi. Tôi và hắn đã có một trận tay đôi trên các dàn giáo, hắn vung chiếc túi vào người tôi, mém một tý xíu là tôi té xuống dưới đất, may rằng tay tôi đã chụp ngay giàn dáo, bay qua và cho hắn một cú đấm ngay vào mặt hắn, hắn nổi điên đã trả lại, tôi choáng ván và hắn cho tôi luôn một đạp, văng xuống đất, toàn thê tôi ê ẩm, gần như không đứng dậy nổi, khi hắn thấy công trình mọi người đang vào hắn thảy chiếc túi lại tui rồi chạy thật nhanh ra ngoài Trong khi đó, MY đã chạy vào theo tôi, cô ấy đã phát hiện ra tôi đang nằm lê lếch ở dưới đất, quần áo dính đầy đất, cùng với thương tích trên người, MY đỡ tôi đứng dậy, dìu tôi vào trong xe,MY lái xe chở tôi về nhà cô ấy. Cô ấy dìu tôi vào trong nhà, tôi không đi nổi vì bị cú đạp trời gián của hắn vào bụng của tôi, ba MY hỏi tôi vẻ lo lắng BAN bị gì vậy con -anh AN vì đuổi theo cướp lấy lại túi xách cho con đó ba -vậy con đưa AN lên phòng nghỉ đi thế là tôi được MY đưa về phòng cô ấy tôi ngồi ở trên giường,cô ấy chạy nhanh xuống lầu, lấy thuốc bông băng cho tôi, còn một mình tôi trong phòng, nhìn xung quanh căn phòng thật dể thương, với màu xanh lá nhạt, gợi một cảm giác thật bình yên, tôi nhìn thấy hình gia đình của MY được treo gần kệ sách, và một tấm hình nhỏ được đặt kế bên chiếc giờ, tấm hình hồi còn nhỏ cô ấy đang choàng tay ôm cổ một người phụ nữ, nhìn có vẻ phúc hậu, nụ cười hiền hòa, chắc đó là mẹ của cô ấy. Tôi muốn đứng dậy, để có thể nhìn thật kỉ các đồ vật nhỏ bé, đang được trưng bày khắp phòng, một kệ sách có đủ thứ con vật nhỏ bé đang ở trên đó, cô ấy có một bàn làm việc trong cũng thật gọn gàng, chiếc laptop đang được đặt trên bàn, trên bàn có một cuốn sách hình như cô ấy đang đọc dỡ dang, có một tấm hình cũng được đặt trên bàn, hình cô ấy đang mặc chiếc áo dài thời đi học, nhìn thật xinh. Tôi muốn lại cái bàn đó, để có thể nhìn rõ tấm hình hơn. Lúc đứng dậy, tôi đau rát cả bụng, kết quả tôi đã té xuống giường, cố gắng ngồi tựa vào giường, tay ôm bụng, đau quá không chịu nổi,MY mở cửa thì thấy tôi đang ngồi bẹp dưới đất, khuôn mặt cô ấy hiện lên sự lo lắng, không biết tôi có bị nặng hay không nữa, thấy tôi nhăn nhó dữ quá. – Anh có sao không? Có cần phải đi bác sĩ không? Em thấy anh có vẻ rất đau. – Không sao đâu, đau chút xíu thì hết àh. – Anh cởi áo ra đi, để em xem thử coi, có bị bầm hay gì không? Em thấy anh cứ ôm bụng hoài? – Hả? cởi áo hả? tôi hơi lúng túng – Uhm, để xem coi có sao không? – Phải cởi sao? – Anh lôi thôi quá, anh không tự cởi thì em cởi dùm anh. Cô ấy bắt đầu đưa tay cởi từng nút áo của tôi, tay cô ấy rung rung, dường như chính cô ấy cũng ngại khi cởi áo để xem vết thương của tôi, tôi nhìn cô ấy không chớp mắt, cô ấy cởi từng nút mà mặt quay qua chỗ khác, đến nút thứ 3, tôi nắm tay cô ấy, làm cho cô ấy giật mình. -sao vậy anh -snh ko sao đâu em đừng lo -ko đc để em xem vết thương anh thế nào – Em lo cho anh như vậy sao? Cô ấy không trả lời tôi, cứ tiếp tục cởi cho tôi nhưng tôi đứng lên cài nút áo lại làm MY hốt hoảng -A sao vậy đưa em xem -thôi a ngại -sao hả trong phòng chỉ có em vs anh thôi mà -chỉ có 2 chúng ta nên a ngại lỡ ba e vào thấy a cởi trần khi bên e thì bt nói sao đây MY nghe nói cũng phải nên MY im để AN cài áo lại MY thấy ngay miệng AN bị bầm và có vết máu, cô ấy lấy bông gòn chậm lên miệng của tôi, từng chút một, lúc đó khoảng cách của hai chúng tôi rất gần nhau, tôi lại được một lần nữa , được nhìn ngắm khuôn mặt của cô ấy thật kỉ, khuôn mặt hôm nay tôi nhìn rất khác với khuôn mặt ngày thường, ngày thường cô ấy vui vẻ, vô tư biết bao nhiêu, nhưng hôm nay khuôn mặt của cô ấy cho tôi thấy, cô ấy rất lo lắng cho tôi, nhẹ nhàng cẩn thận chăm sóc vết thương cho tôi. Hai ánh mắt, tôi và MY nhìn nhau thật lâu, tôi lấy tay vuốt nhẹ tóc cô ấy, khuôn mặt của chúng tôi càng ngày càng gần nhau hơn, đôi môi chúng tôi càng ngày càng gần xát với nhau, tôi cảm nhận được hai đôi môi của chúng tôi đang chạm vào nhau, nhưng trong một thời gian rất ngắn, tôi đã rời khỏi chiếc môi xinh xắn của MY – Cảm ơn em đã chăm sóc vết thương cho anh. – ( cô ấy chỉ nhìn tôi mỉm cười, tựa đầu vào vai tôi) Em đã nói là đừng đuổi theo, mà anh không nghe lời em gì hết? – Hì hì… anh sợ ba sẽ la em. – Cũng may, anh chỉ sơ sát nhẹ thôi, không có chuyện gì hết. Anh mà có gì chắc em hối hận không kịp. –em cũng biết lo lắng hả ? – Anh làm như em vô tâm lắm vậy! – vậy Em làm bạn gái của anh nha? – ( cô ấy ngồi dậy, nhìn thẳng vào mắt tôi, làm tôi hết cả hồn) anh mới nói gì đó, làm bạn gái là sao hả? – ờ ờ… ý của anh là em có đồng ý ở bên anh không? Anh không biết nói như thế nào? – Anh đúng là ngốc! Đã như thế này rồi, còn hỏi em câu đó! Thế là tôi đã hiểu ý của MY tôi hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp từ lúc này trở đi. ……. Bất chợt có tiếng gõ cửa. – Ba vào được không? – Dạ ba vào đi. – Cháu sao rồi – Dạ,cháu không sao thưa bác. – Ai sẽ đưa cháu về AN ? – Ba ơi, để con đưa ảnh về. – Ai sẽ chở con gái ba về nhà lại đây? – Dạ, có gì cháu sẽ kêu tài xế chở MY về. – Uhm, cũng được. Thế là, MY đưa tôi về giờ thì mọi thứ đang có nước ngoặt mới khi chúng tôi đã tìm thấy nhau trong đời.
|
CHAP 5:
thời gian ko còn nhiều nên cả ngày hôm nay tôi và MY mệt lã – em có muốn ăn hay uống gì hog? – ở đằng kia có bán đồ ăn kìa anh -VY nói vậy tôi liền đưa e đến quán vĩa hè nhưng vẫn đậm đặc thơm ngon MY rất thích hem đợi anh chút nhé -anh đi đâu vậy MY nói mà AN đã đi nhanh qua đường khi trở lại AN cầm cho MY ly cfe còn nình ly trà lipton -em uống cfe nha -cảm ơn anh MY uống cafe còn AN uống trà MY thấy vậy liền hỏi – Anh không uống cafe hả? – uhm Anh dùng trà quen rồi – Anh uống thử đi, của em nè. – Thôi em uống đi, anh có trà rồi. – Không uống là em giận anh luôn đó. MY nói vs vẻ không vui N ko muốn MY giận liền nói – Ờ thì anh uống. MY đưa ống hút vào miệng tôi, tôi Tôi uống cfe mà nhăn mặt như khỉ ăn ớt MY thấy mà bật cười – Sao em lại cười? – Nhìn anh uống cà fe mà cái mặt nhăn nhó trông mắc cười. -a không uống đc nói mà e ko nghe -hihi...nhưng e lại thích khi thấy a như vậy Chú g tôi chỉ nghỉ một lúc rồi lại tiếp tục công việc mình Chúng tôi ra xe về nhưng được một đoạn thì xe lảo đảo AN vội thắng xe lại -xe bị gì vậy anh -để anh xem AN bước xuống mà nhăn mặt -xe bị xẹp bánh rồi MY nhìn quanh giờ ko còn quán tiệm mở cửa vậy phải đi bộ rồi -em ngồi ở xe đi anh đẩy xem ở đây có khách sạn nào không? -để em đẩy cùng anh nha -anh đẩy đc e ngồi nghỉ nhe AN nói nhưng MY đã đi xuống đẩy cùng AN và ko phải mất nhiều thời gian họ đã tìm đc khách sạn nhưng chỉ còn một phòng vậy là đêm nay họ sẽ ở cùng nhau -em mệt ngủ đi nhé anh sẽ thống kê dữ liệu AN nói MY nhìn quanh khi phòng chỉ có một giường -vậy em ngủ ở đâu đc -em ở trên giường anh ở sofa -Vậy sao đc a lên ngủ vs em đc mà -thôi a ngủ vậy ko quen e ngủ đi nhé AN từ chối vì sợ sẽ ko giữ đc mình khi gần MY nên AN đã từ chối MY còn MY thì sao ngủ đc khi thấy AN đang làm thế là MY bước lại ngồi cạnh AN -em sao ko ngủ -em ngủ ko đc em làm cùng anh sẽ nhanh hơn AN nhìn MY gắt khẽ -anh làm đc rồi em bướng quá đó -anh nghỉ em ngủ đc ko khi anh làm -có phải có anh ở đây em ngủ ko đc đúng ko -có anh em ngủ sẽ ngon hơn khi ko phải sợ mới đúng MY nói ngã đầu vào vai ôm tay tôi cười làm AN bối rối quay đi nơi khác trc vẽ đáng yêu của MY. -vậy làm thôi trể rồi tôi và MY làm quên cả thời gian đến khi wa mệt MY đã ngã vào vai AN ngủ AN làm xong bế MY lên giường vén sợi tóc MY sang bên AN đã chạm lên môi MY một nụ hôn và ngồi cạnh MY tìm cho mình một giấc ngủ ấm áp
|
CHAP 7:
Sau bao ngày qua tôi và MY cũng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ đc giao cá ngỡ em sẽ xa tôi nhưng tôi chưa khỏe hẳn em muốn tiện việc chăm sóc tôi nên đã ở lại tôi vui khi có e là liều thuốc an thần cho tôi Hôm nay tôi đc chú báo lại tuần nữa và MY đại diện cho gđ đi Đà Lạt tham gia sự kiện của công ty tôi
lúc đó tôi đang đi xuống dưới phòng xem các nhân viên làm việc như thế nào thì MYbổng xuất hiện trước mặt tôi. – ấy da, hum nay có người xuống thăm nhân viên của mình nữa kìa ?
– Anh đâu có vô tâm dữ vậy anh xuống để biết khi ra đà lạt thuyết trình tốt hơn em ko hoan nghênh còn chọc anh nửa -hihi...thì em vui đây – Dạ, em chào giám đốc một nhân viên nữ lên tiếng - em là người mới vào, xin giám đốc chỉ dạy. – oh vậy à không cần đến tôi đâu,có gì ko biết mọi người ở đây vẫn có thể giúp cô hòa nhập tốt công việc của mình – em xin tự giới thiệu em là Mai, công việc em đc giao là thư ký của giám đốc. – Hả? tôi vô cùng ngạc nhiên vì điều này, còn MY cô ấy không một chút ghen còn cười đáp lại – Em là thư ký mới cho giám đốc hả? -dạ - khi nào em vào làm – Dạ, em nghe nói là chắc khoảng 2 tuần nữa? 2 tuần nửa thì cô phải quay lại cv mình rồi chắc chú đã sắp xếp cho AN – rất vui được biết em (tôi rất ngạc nhiên, sao cô ấy không ghen, điều đó làm tôi càng ngày càng hạnh phúc – MY quay qua nhìn tôi : anh làm gì đứng đơ người vậy? nhân viên mới của anh đó. – Anh anh…. Trong lúc tôi và MY về phòng, đám nhân viên cứ xì xà xì xồ, nói rằng MY sắp có đối thủ, vì đối thủ của MY cũng xinh đẹp, thông mình, lanh lẹ. MYhình như đã nghe được những thứ từ các nhân viên bàn tán xôn xao. Lúc về phòng, MY đứng ở cửa sổ nhìn ra ngoài, tôi nhìn em thật kỉ, em càng xinh đẹp và dể thương khi có những làn gió thổi qua tóc em, Tôi tiến về phía em từ đằng sau, lấy tay vòng qua eo của em, ôm em vào lòng mình. – Ai cho anh ôm hả? Ôm là phải trả tiền đó? – Anh cứ ôm, mà không trả tiền? – Anh sắp có nhân viên mới đó để dành lại mà ôm. cô ấy nói như mún chọc tui vậy – Em ghen hả? – Ai mà thèm ghen chứ? Anh mà bắt cá hai tay là anh chết với em đó. – Anh đâu bắt cá bằng tay, anh bắt bằng lưới không àh. – Cái gì??? lúc đó cô ấy không cho tôi ôm nữa, lấy một chân đạp mạnh vào chân của tôi khiến tôi đau điến Cô ấy giận và bỏ đi ra ngoài, tôi thấy kì lạ, tôi chỉ giỡn thui mà, làm gì mà giận dữ vậy. Cũng đúng lúc đó có người kêu tôi qua gặp chú. – thư ký mới cháu gặp chưa? – sao chú tìm thư ký mà ko báo con biết Thì ta nghỉ MY đã hoàn thành thì MY phải làm cv mình ko giúp con đc -tại chú mà cô ấy giận con đó
– MY àh? – Chứ ai vào đây nữa? MY làm thư ký cho cháu được rồi.và hiện em ấy vẫn giúp con mà – Chú thấy công việc ngày càng nhiều, thì chú đưa người giỏi vào giúp con thôi – MY giận con luôn rồi! – Trời, tưởng cái gì bự lém, để chú giúp cháu. – Sao? Làm sao để cô ấy hết giận cháu. – Sắp tới là ngày gì cháu biết mà? – Ngày gì chú? Đi Đà Lạt hả? – Trời , phải cháu không đó AN ,trước một ngày đi Đà Lạt là sinh nhật của MY đó , con không biết hả? – Dạ, con đâu biết đâu. Cám ơn chú nha, nếu không là cháu tiu rồi. Thế là ngày qua ngày, cô ấy giận tôi thật, tôi nhắn tin cô ấy cũng không trả lời, lên công ty cô ấy cũng chẳng thèm nói chuyện với tôi tiếng nào, mấy ngày đó tôi buồn ơi là buồn, khi không được gần cô ấy, không được nói chuyện, không được thấy nụ cười của cô ấy. Trong đầu tôi chợt nghĩ ra để làm cho cô ấy vui, và hết giận tôi. Ngày sinh nhật MY cũng đến, trong văn phòng tôi không bắt chuyện trực tiếp với cô ấy, lấy điện thoại nhắn tin cho cô ấy, cô ấy chỉ cách xa tôi chừng 2m. AN :” happy birthday cthư ký xinh đẹp của anh , chúc em tuổi mới vui vẽ hp khi có anh nhé MY :” cảm ơn anh nhưng vế sau chắc ko dành cho e đâu AN : em đừng giận anh nửa mình huề nha em ILOVE YOU MY: ” hứ… em ko thèm AN :” cô em tối đi chơi với anh nha đc ko MY : ” ai thèm đi chơi với anh” AN : ” thui mà, cho anh năn nỉ được hog?, mấy hum nay anh buồn lắm đó, không thấy em cười, không dc đứng gần em” AN :em ghét anh Lúc đó tôi vui khi hiểu MY đã đồng ý đi với tôi. Tối đó đã chuẩn bị mọi thứ tôi qua nhà chở MY đến một không gian lãng mạng đã đc tôi bày trí sản khi vào tôi lấy một cái khăn mỏng màu đỏ, bịt mắt cô ấy lại. Cô ấy cảm thấy hồi hộp, không biết tôi sẽ dành cho cô ấy một điều gì có vẻ rất bí mật. Lúc đến nơi tôi dừng lại...... – Anh đến nơi chưa? Sao em hồi hộp quá? Điều bất ngờ là gì vậy? cho em biết đi. – Từ từ em sẽ biết mà, anh dẫn em đi nè, cẩn thận đó bậc thang, bước từ từ thôi. – Sao mà im lặng vậy anh? – Từ từ em sẽ biết. Tôi đưa cô ấy đến, tháo miếng vải màu đỏ đã bịt mắt cô ấy suốt khoảng đường đi. Mọi người reo hò, :” happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happu birthday to you” MY ngạc nhiên đến nổi, phải dùng tay che miệng của mình lại, để đừng bộc lộ cảm xúc vui sướng của mình quá nhìu. Cô ấy quay qua nhìn tôi. – Anh làm điều này vì em sao? – Uhm, vì em. tôi nhìn thấy được niềm hạnh phúc trên khuôn mặt cô ấy – Em cám ơn anh nhìu lắm, lâu lắm rồi em mới có được một buổi tiệc sinh nhật như thế này. – Tôi nhìn em và mỉm cười Bởi tôi muốn em hp thật sự cho nên tôi mới bỏ hết sức ra làm cho em MY ôm chầm lấy tôi, nước mắt cô ấy cứ rơi cứ rơi, không sao kiềm chế lại được, tôi ôm MY thật chặt, như muốn nói rằng anh sẽ làm mọi thứ vì em, cô ấy buông tôi ra, ngã đầu lên vai tôi. – Anh không trách em sao? – Trách gì chứ? Anh càng thương em nhiều hơn. – Nếu một ngày nào đó em không còn bên anh vẫn thế này vs em chứ ? –anh sẽ luôn như thế để có đc em trong đời ko xa anh nửa -hihi... Em sẽ luôn bên anh chứ? – Em sẽ ở bên anh khi anh thật sự dành cho em Tôi nhìn MY với lòng yêu thương hết mực, tôi lấy tay lau nước mắt của cô ấy và đặt một nụ hôn lên môi em nhẹ nhàng vs bao yêu thương tôi đưa MY về nhà, đợi MY bước hẳn vào nhà tôi mới yên tâm quay về.
|
CHAP 8:
Sáng hôm sau, tôi cùng với MY đi lên Đà Lạt, đến Đà Lạt cũng trưa rồi, lúc đó có người đến đón chúng tôi về khách sạn hạng 4 sao, tiệc mitin sẽ được tổ chức ở khách sạn đó lun, , hai phòng, tôi một phòng và MY một phòng,chuyến Đà Lạt kéo dài 3 ngày 2 đêm. Nó đem lại cho tôi nhiều thứ mà tôi không thể ngờ được. Không khí Đà Lạt đúng là lạnh thật, buổi trưa của nó mà tôi chẳng hề thấy nóng gì cả. Chúng tôi cùng ra ngoài đi dạo, quanh khách sạn có trồng rất nhiều hoa, đúng là Đà Lạt xứ sở của các loài hoa. MY khoác lấy tay tôi. – Ở đây thật đẹp anh nhỉ? – Uhm, ở đây không khí trong lành quá! Nó không xô bộ như ở trên mình. – Mỗi năm chúng mình ra đây đi anh? – Hì hì… được thôi, em thích anh sẽ dẫn em đi. Nhưng tối nay chúng ta sẽ có một bữa tiệc dành cho các công ty họp ở đây. Không phải đi chơi đâu nhá! – Em biết chứ bộ? Anh thấy cô thư ký Mai thế nào? – Sao em hỏi vậy? – Thì em thấy cô ấy cũng xinh, có vẻ rất nhanh nhẹn trong công việc. – Àh!!! Anh hiểu ý em rùi? Em ghen phải không? – Hứ,,, ai thèm ghen chứ? Chỉ hỏi thui, anh thấy có đúng vậy không? – Uh, thì đúng. Mà cô ấy có vẻ cao hơn em thì phải? – Hứ.. cao hơn thì sao chứ? Em vẫn dể thương hơn cô ấy mà. – Anh thấy cô ấy dể thương hơn. – Hả? cái gì? cô ấy đưa tay nhéo ngay cái eo của tui, làm tau điến cả người ai dể thương hơn hả? – Đau, đau… em dể thương được chưa? – Anh suốt ngày chỉ chọc em. cô ấy tựa đầu vao vai tôi – Về khách sạn ăn trưa thui. Tôi cùng cô ấy về khách sạn nhanh chóng, hai đứa cùng thưởng thức buổi trưa, nói chuyện vui vẻ, tôi thì cứ chọc MY, làm MY mém xíu giận bỏ về. Buổi tiệc cũng đến một cách nhanh chóng, bao nhiêu nhà kinh doanh nổi tiếng đều có mặc ở đây, đây giống như một buổi giao lưu, làm thân thiết nhau hơn để có sự làm ăn tốt đẹp.
Nhà hàng được bố trí sắp xếp nhìn rất đẹp mắt, tối hôm đó, như dành riêng cho các nhà kinh doanh lớn họp mặt, sang trọng, lịch thiệp, buổi tiệc bắt đầu từ lúc 7h tối, đúng 7h tôi có mặt ở đó, với bộ vest đen cùng với chiếc nơ đen. Tôi đến làm quen với các nhà kinh doanh khác, họ là đối tác của ba tôi, đối tác đều ngạc nhiên khi thấy tôi, vì họ chỉ nghe qua chứ chưa bao giờ được thấy tận mắt. Tôi cầm ly rượu đi khắp khu nhà hàng. Đang đứng chuyện trò với các đồng nghiệp cùng lứa, mói làm quen trong tiệc, thì tôi nghe xì xầm xung quanh, mọi ánh mắt đều hướng về một người con gái, đó là MY, cô ấy thật sang trọng và quyến rũ trong chiếc áo sơ rê trắng dài, ôm sát người, tóc cô ấy xoăn lại như là cô ấy mới uốn vậy. Mọi người ai cũng ngạc nhiên ở đâu có một thiếu nữ xinh đẹp đến thế, đến dự tiệc của các doanh nhân chứ. Mọi người càng ngạc nhiên hơn, khi cô ấy tiến về phía tôi, tôi gần như chết đứng vì cô ấy, cô ấy thật đẹp. không có từ nào để diễn tả vẻ đẹp lúc đó của MY, có thể nói rằng đẹp hơn cả chữ đẹp. Các chàng trai lịch lãm, cảm thấy thất vọng khi cô ấy đến gần tôi, và khoác tay tôi, mỉm cười thật tươi với tôi, sao tôi cảm thấy thật hạnh phúc làm sao. – Cô thư kýhằng ngày của anh đây sao? – Hihi… của anh chứ của ai? – Bao nhiêu chàng trai đang nhìn em kìa? – Chứ bao nhiêu cô gái cũng chết ngất vì anh đó. – Hi hi… hum nay biết nói lại anh nửa hén – Chứ sao? Em học từ anh đó. – Lát nữa anh và em khiêu vũ ha! – Hihi.. để em suy nghĩ đã. – Suy nghĩ lẹ đi, nếu không có người khác dành mất đó! – Ai dám dành chứ!!! – Đúng ùi, em dữ thấy mồ, hog ai dám dành đâu. – Anh! Sao kiu em dữ, em giận đó. – Thui thui, em hiền. – Hihi.. Đang nói chuyện vui vẻ với nhau như thế, bổng có một ánh đèn lóa lên, làm tôi và Thiên MYqua cả mắt, thì ra đó là anh chụp hình, anh chụp hình đi săn ảnh, những khoảnh khắc tự nhiên nhất, ảnh sẽ chụp lấy. Anh chụp hình tặng chúng tôi tấm hình anh ấy đã chụp được. Tấm hình thật đẹp, rất tự nhiên không có gì tả được, tôi và MY đang nhìn nhau cười, tấm hình đó như muốn nói chúng tôi sinh ra là đã dành cho nhau rồi. – anh sẽ giữ nó! – Không! Em giữ! – Vô tay quan là của quan tôi nhét nó vào bên trong áo vest – Thấy ghét!!! Lúc đó khúc nhạc khiêu vũ được mở lên, “Touch Me When We’re Dancing” mọi người ai cũng có cặp để nhảy, lúc đó tôi cũng mời MY ra khiêu vũ cùng tôi, tôi nắm tay MY dắt cô ấy bướcra giữa đứng, điệu nhạc nhẹ nhàng đưa tôi và MY có những bước nhảy thật đẹp và đắm say, đến mức mọi người phải nhìn chúng tôi nhảy, gần như không gian đó được dành riêng cho chúng tôi, tay tôi ôm eo cô ấy còn một tay nắm chặt lấy tay cô ấy, tay cô ấy để lên vai của tôi, tôi đưa tay chuyển người cô ấy rất nhẹ nhàng, chúng tôi như hòa quyện vào nhau một cách dể dàng. Tiếng nhạc vừa dứt là chúng tôi cũng được nghe những tràn pháo tay, mà mọi người xung quanh nhìn chúng tôi, họ nói chúng tôi thật đẹp đôi, thật hạnh phúc bên nhau.
|