Vợ Ngốc (FanFic Yulsic)
|
|
* * *Cháp 2 "Thật là một đứa trẻ dễ thương.Thật là một đứa trẻ đáng yêu " , Dì Han cũng chẳng biết hôm nay mình đã cảm thán như thế này bao nhiêu lần rồi , mỗi lần nhìn thấy Jessica là bà lại không kìm được cảm xúc, phải cảm thán 1 câu mới thấy vừa lòng. Dì Han nhẩm tính mình vào đây làm hôm nay đã tròn một tuần rồi, cũng đã ở cùng cô bé Sica này được chừng đó ngày. Cũng giống như ông bà Jung, bà đã quen thuộc với những hành động của cô bé. Như hiện tại Sica đang ngồi xem phim hoạt hình, đôi mắt to nhìn chằm chằm vào màn hình tivi dường như không thấy chớp. Dì Han ngồi bên cạnh cứ chốc chốc lại nhìn cô gái nhỏ, bà đang chờ đợi, bây giờ gần 8h, sắp hết phim, Sica sẽ đi ngủ, lúc đó bà cũng về nhà. Ngày đó, như lời Kwon lão gia nói, cả nhà ông Jung có mặt tại Seoul. Chính Kwon lão gia cho máy bay và xe riêng đi đón tận nơi gia đình bạn của mình, rồi lại đưa về Kwon gia nghĩ ngơi. Ngày hôm sau, cả nhà Kwon gia ngoại trừ Kwon BoA vẫn chưa về chính thức làm lễ thành hôn cho Kwon Yuri và Jessica Jung. Lễ thành hôn kì lạ, không tổ chức, không bạn bè, chỉ có người trong nhà, thậm chí chỉ có chú rể và không có cô dâu. Jessica không muốn đến chỗ đông người, bà Jung đành phải luôn ở trong phòng với cháu. Vậy là cả nhà họ Kwon chính thức có thêm một thành viên mới. Cũng ngay hôm đó, Kwon lão gia nói Kwon Yuri từ lâu đã ở riêng, tính tình Jessica như vậy cũng nên ở riêng mới thích hợp, vậy là quyết định cho đôi vợ chồng mới cưới không cần về Kwon gia sống chung, hôm sau sẽ đưa Jessica về bên nhà Yuri sống.Yuri nhìn ông mình sắp đặt, nhìn tờ giấy kết hôn đỏ thắm trên bàn chỉ im lặng từ đầu đến cuối. Lúc đưa Jessica đến nhà Yuri thì mới càng khâm phục Kwon lão gia, không những tự làm giấy chứng nhận kết hôn, Kwon lão gia còn sai người bày trí lại nội thất trong nhà Yuri để phù hợp với cháu dâu của mình, nhất là căn phòng ngủ của hai người được trang trí không khác gì phòng ngủ của Jessica ở nhà cũ, Jessica có thói quen nhìn vào chiếc đồng hồ hình con gấu, rồi lại thích nằm trên giường nhìn những ngôi sao nhựa phản quang được bà Jung gắn lên, tất cả đều có, ngay cả cái tủ quần áo gỗ cũng được đặt làm giống như đúc khiến cho ông bà Jung cảm thán há hốc miệng. Bà Jung ngậm ngùi cảm động, thầm cảm ơn hàng trăm lần người bạn già của chồng mình, cũng làm cho bà bớt khóc thương cháu, tìm cách giúp đỡ Jessica quen với gia đình mới, quen với chồng mình, bà cảm thán, con gái trong nhà đã gả đi, từ nay đã là người nhà họ Kwon rồi.Người cháu rể này, đúng như lời seobang bà kể, lạnh lùng và hơi khó gần, nhưng quả thật bà phải tự nhận mình khá tự hào vì cháu rể thật "tuấn tú", không khỏi cảm thán thật xứng đôi với cô cháu gái dễ thương nhà mình. Yuri không chỉ là "tuấn tú" như bà Jung nghĩ, chính Kwon Lão gia từng nói với ông Jung, Yuri không giống appa như Boa và Yoona, cô có nét đẹp của mẹ cô. Mũi cao thẳng, môi mỏng, nhất là đôi mắt đen sâu thăm thẳm tuyệt đẹp cùng làn da ngăm ngăm khỏe khoắn cuốn hút. Kwon Lão cũng cười cười đùa giỡn với bạn rằng "nếu Yuri sinh ra làm con trai thì sẽ là một mỹ nam đệ nhất đó" khiến ông Jung cũng cười khổ theo. Hôm sau thì Dì Han tới, lúc đó Jessica dường như đã quen ở nhà lạ, cho dù căn phòng ngủ rộng hơn trước rất nhiều, cái giường cũng rộng hơn nhiều, nhưng cái đồng hồ con gấu vẫn nằm đó cho cô nhìn giờ, Jessica cũng coi như yên ổn. Bà Jung hôm qua ngủ cùng cháu, lúc trước bà nghe lão Kwon nói với Yuri khoan đụng đến Jessica bà thấy thật ngại ngùng và bối rối trước cháu rể,nhưng việc bà bất ngờ là Yuri lại đồng ý, còn nói sẽ ngủ riêng, bà vừa thấy nhẹ lòng lại vừa thấy áy náy , nhẹ lòng là vì bà cũng chưa muốn cháu mình trải qua chuyện vợ chồng, Sica nhà bà không giống những cô gái bình thường , nhưng lại thấy áy náy cháu bà như thế này thật không công bằng với Yuri. Thật nhanh sau đó bà quên mất phải áy náy, bà sắp phải xa cháu gái rồi, đứng ngoài cửa nhìn Jessica lần nữa, bà nuốt nước mắt đi tìm Dì Han noí chuyện.
|
Suốt một ngày chỉ dẫn lại nhờ vả đủ điều cho Dì Han, tối hôm đó Kwon lão gia đề nghị hai ông bà về nhà mình ở. Bà Jung không muốn đi nhưng vẫn phải chấp nhận, bà phải để cháu quen với cuộc sống không có mình bên cạnh, muốn rời xa cháu phải làm liền từ bây giờ, nếu không mãi mãi khó mà dứt bỏ được. Điều bà không ngờ là hôm sau,Sica vẫn bình thường, lúc bà đến đã thấy Dì Han đúng giờ cho Sica ăn, mọi chuyện coi như đã an bài , ông Jung dứt khoát từ chối lời năn nỉ ở lại của bạn, ôm cháu gái một cái thật chặt, cuối cùng dắt bà Jung đang khóc lóc thảm thương về nhà. Đã đến lúc Sica nhà ông phải trưởng thành rồi. -------------------- Ông bà Jung từ chối đi máy bay của Kwon lão gia, khó khăn từ biệt người bạn già xong, ông bà được được ra ga tàu lửa. Lúc này trên tàu, bà Jung đang thẫn thờ buồn bã. Bà thấy nhớ Sica nhà bà rồi, có lúc còn ân hận gả cháu đi, bà muốn trở lại ngày tháng ngôi nhà có ba người cùng sống. Chợt có tiếng ho khe khẽ làm bà giật mình, nhìn sang mới biết chồng bà đang ho, nhìn người chồng cũng đã gần 70 tuổi đang nằm ngủ, mái tóc gần như bạc trắng, mày nhíu lại khó khăn bà bỗng sững sờ . Bà đã không hề nhận ra rằng chồng mình đã vất vả suốt mấy ngày nay rồi, tất cả, đúng, tất cả không phải là vì tìm cho Sica một người chồng,là để cho bà bớt muộn phiền lo lắng cho cháu hay sao, xa Sica ông cũng khổ sở không kém bà cơ mà. Lát sau, người phụ nữ già nở một nụ cười thanh thản, lại khẽ đưa tay vuốt mi tâm nhíu chặt của người chồng, khẽ thì thào thật nhỏ : " Sica, cháu gái yêu của bà, cháu sẽ hạnh phúc". ------------------------ Dì Han cũng nào có quên được ngày chia ly của hai bà cháu nhà Jung gia, lúc đó bà đứng bên cạnh Jessica nhìn ông Jung kéo tay bà Jung đi ra xe mà nước mắt cũng rơi theo. Bà có thể hiểu nỗi lòng của bà Jung lúc này, nhìn qua cô cháu gái chỉ biết đứng đó, đôi mắt rủ xuống thờ ơ, bà lại càng thương xót hai bà cháu đáng thương. Lúc hai ông bà đã lên xe đi rồi, bà nhớ lời bà Jung, Jessica không thích đụng chạm da thịt , mới cầm ống tay áo dài dắt cô đi vào nhà. Nhưng lúc đó bà chợt nghe một tiếng nhỏ nhỏ, bà nghĩ mình nghe nhầm nhưng ngay lập tức quay đầu ngạc nhiên nhìn Jessica, có phải cô bé này nói, bà nghe rõ ràng cho dù cô nói rất nhỏ, rất khẽ, cô nói " Bà...." Kể từ đó, ngày nào dì Han cũng thính thoảng nói chuyện với Sica, bà Jung có kể Jessica không muốn nói, thế là bà buột miệng hỏi bà Jung đã nghe cô nói lần nào chưa, chỉ thấy người bà kia khổ sở ủ rũ không nói gì làm bà đoán là Sica không biết nói, chỉ là bà Jung thương cháu mới nói cháu có thể nói mà không muốn nói. Nhưng hôm đó rõ ràng bà nghe thấy, điều đó làm bà dị thường kinh ngạc, ngày nào cũng chú ý chờ mong cô phát ra âm thanh gì đó, nhưng vẫn thất vọng nặng nề mà thôi.
|
Trong một quán bar sang trọng , từ xa Yuri đã trông thấy Choi SooYoung ngồi một mình. Choi SooYoung cũng kịp nhìn thấy bạn mình đang đi lên, liền mĩm cười, Yuri chưa đi đến đã bị ném cho một thứ, chụp lại thì thấy đó là một gói thuốc hảo hạng. Nhìn Yuri châm thuốc hút, Sooyoung mới mở miệng, giọng điệu đùa giỡn quen thuộc " Kwon nhị tiểu thư thật khó gặp mặt, tôi hẹn với cậu lần thứ 101 mới được gặp cậu " Yuri thong thả nhả khỏi thuốc, thong thả rót cho mình một ly rượu, cũng không quan tâm ly rượu đã cạn của bạn mình, từ từ uống, từ chối cho ý kiến. Dù đã quen thuộc nhưng một màn này cũng khiến cho SooYoung muốn nổi điên,gương mặt thanh tú nhăn nhở dở khóc dở cười, cuối cùng tự rót rượu cho mình rồi nói " Hôm nay là ngày cuối cùng " Lúc này Yuri mới mở miệng "Ừ , hôm nay tôi rãnh rỗi để chiều cậu" " Vẽ trang trí mà ngày nào cũng làm tới hơn 10h, tôi không nghĩ cái văn phòng cậu làm ăn thế nào nữa, chẳng có công ty nào lại bắt nhân viên mình làm việc như thế " SooYoung tỏ vẻ bất mãn . " Đó chỉ là một cái văn phòng nhỏ với 6 người , không phải là công ty, quan trọng hơn,nơi tôi làm khác những nơi khác , còn khác cái gì thì như cậu vừa nói " .. Choi SooYoung nhìn bạn mà á khẩu, Yuri không nói thì thôi, nói ra câu nào cũng làm cô không thể nói tiếp, đã hơn 1000 lần cô tự hỏi mình sao lại kết bạn với loại người này cơ chứ . Yuri nhàn nhã liếc người đang nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt tự hỏi , không quá quan tâm tiếp túc uống rượu. SooYoung đương nhiên biết văn phòng Yuri làm việc rất thất thường, có công việc là làm không ngừng nghĩ, không phân biệt thời gian như công ty bình thường. Cô cũng biết dạo gần đây văn phòng Yuri luôn có việc. Lâu lâu bạn mình mới có thời gian để cùng ngồi uống ly rượu nên cô phải biết trân quý. Tiếng ca sĩ vang lên nhẹ nhàng, như nhớ ra điều gì, SooYoung rút ra một tấm vé đặt lên mặt bàn trước mặt bạn, cười thần bí. Nhưng không kịp đợi Yuri mở miệng đã nói một câu mang đậm mĩa mai " Tam thiếu gia Kwon gia thật tình cảm, đứng ra tổ chức triễn lãm tranh cho vợ chưa cưới, cậu nói xem nhà họa sĩ, tranh của Victoria Song có thể dùng để triển lãm được chưa " , trên bàn là tấm vé mời đến dự triển lãm tranh, người mời Kwon Donghae và Victoria Song. Yuri nhìn tấm vé mời trên bàn, lại nhìn gương mặt đang chờ xem cuộc vui của bạn nhìn mình thấy thật tức cười,cầm lấy tấm vé mời xem xét, trong đôi mắt luôn thờ ơ có chút biến đổi. SooYoung nghiêng đầu đánh giá bạn mình đang suy nghĩ điều gì, Victoria, Victoria, cô gái cô từng gặp mấy lần, một người con gái xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp, giọng nói dịu dàng ngọt ngào, quả thực đáng để cho cả đám người yêu thương, nhưng điều đó không đủ để cô lưu tâm đến con gái nhà Song gia, mà là việc cô từng là người yêu của người bạn không tim không phổi trước mặt cô đây, cô còn nhớ như in lần đầu tiên biết Victoria là bạn gái Yuri, lúc đó cô và Yuri hẹn nhau ăn cơm, cô đến nơi thì thấy hai người ngồi chờ mình. Hôm đó cô đã nhìn mãi mà chẳng thấy mặt trời lặn ở hướng Đông , cuối cùng phải chấp nhận sự việc người bạn 25 năm không một mảnh tình đã có bạn gái. Người có thể rung động được Yuri là một người đặc biệt, nhưng cô không ngờ người đặc biệt đó giờ lại là em dâu của bạn mình, cô không hiểu nguyên nhân gì xảy ra, sau lần gặp đầu tiền đó, cô cũng chỉ gặp cô ấy đi cũng Yuri thêm 1 lần nữa, chuyện giữa hai người cô không hay biết tất cả, nhưng cô biết Yuri không bao giờ phản bội trước , cô vẫn đứng về phía bạn mình, vẫn chờ một ngày biết sự thật .
|
" SooYoung, có bao nhiêu người biết tôi là con của Kwon TaeWoo" Câu hỏi bất ngờ làm SooYoung bừng tĩnh cảm xúc, cô khó hiểu nhìn Yuri, nhưng đúng là việc Yuri là con của Kwon gia rất ít người biết, năm đó lúc Kwon lão gia đưa Yuri về cả nhà mới biết cô là con của Kwon TaeWoo, nhưng trong nhà không ai tiết lộ điều gì, trong thành phố này người họ Kwon không thiếu, lúc đó Yuri ở với Kwon lão gia , được người của Kwon lão đưa đi học , không người ngoài nào ngờ được Yuri là con ruột Kwon TaeWoo, sau đó 5 năm sau Yuri một mình về lại căn nhà cũ của 2 mẹ con cô sống, rồi lại đi du học, chỉ mới trở về gần 2 năm đây, nhưng chuyện này có ý nghĩa gì , SooYoung nhìn bạn mình thắc mắc . Yuri nhãn nhã nhấp rượu, không thèm liếc bạn mình sau khi đã quăng cho bạn một vấn đề khó hiểu, cô chỉ nghĩ , Choi SooYoung, cậu thật là ngốc, tôi chỉ là không muốn thấy vẻ mặt hí hửng của cậu mà thôi.
|
chap 3** Đêm hôm nay Yuri uống với SooYoung đến gần nữa đêm mới đứng dậy ai về nhà nấy. Yuri uống hơi nhiều,lúc bước chân vào nhà thì kim đồng hồ đã chỉ sang ngày mới. Trong phòng khách, bóng đèn ngủ mờ nhạt, ngày trước nhà cô không có bóng đèn này nhưng kể từ khi Jessica vào ở, Kwon lão gia cho bắt thêm để an toàn cho nàng ấy. Bước vào nhà, đóng cửa, đi thẳng về phòng ngủ của mình, chưa một lần liếc mắt đến căn phòng bên cạnh nữa cái, từ lúc Jessica về nhà này, dường như có một người chồng không hề nghĩ đến sự tồn tại của nàng. Yuri không phải là người quá sạch sẽ, nhưng dù mệt đến đâu, dù say đến mờ mịt, ít nhất cũng phải tắm qua loa mới có thể ngủ được. Từ phòng tắm bước ra , Yuri thấy bớt say đi nhiều, bóng dáng cao lớn ngồi trên giường với mái tóc ướt rũ xuống trước mắt, trong căn phòng mờ mờ ánh đèn đường trông thật cô đơn lạnh lẽo. Yuri đưa tay với lấy một bức ảnh đặt ở bàn bên cạnh, trong đôi mắt hiện lên nét nhu tình khó thấy khi nhìn người trong ảnh, một cô gái trẻ với ánh mắt thật dịu dàng, cô gái đó đang ôm một đứa bé chỉ khoảng 6, 7 tuổi đang mĩm cười. Đây chính là căn phòng của umma Yuri lúc còn sống,cô gái trẻ đó cũng chính là umma cô, Kwon lão gia để Jessica ở phòng Yuri vì biết không thể thay đổi lại căn phòng này, cô sẽ không bao giờ cho phép. Umma, Yuri nhìn bức ảnh thật lâu, lại đưa tay lên lau lau mặt kính dù không biết có thấy được vết bẩn nào hay không. Thời gian không biết trôi qua đã bao lâu, Yuri nhẹ nhàng đặt bức ảnh xuống bàn, lại lắc đầu thật mạnh cho mấy sợi tóc bớt nước rồi nằm xuống ngủ. Lúc dì Han dọn đồ ăn sáng cho Jessica thì bỗng mở to mắt ngạc nhiên khi thấy Yuri từ phòng ngủ bước ra, đây là lần thứ 3 bà gặp Yuri, bỗng nhớ tới cô cũng cần ăn sáng liền nói " cô chủ cũng ngồi xuống ăn sáng, tôi sẽ dọn lên ngay " Yuri có tửu lượng rất khá, dù hôm qua uống nhiều nhưng sáng nay dậy vẫn thấy chỉ hơi choáng đầu một tí, cũng đã thanh tĩnh trở lại. Cô nhìn đồng hồ, đã 8h sáng liền ngồi xuống ăn sáng. Dì Han cũng chẳng biết Yuri sẽ ăn gì, ngày trước bà Jung có dặn buổi sáng đúng 8h Jessica sẽ ra ăn sáng, nàng thường ăn cháo nên ngày nào mà cũng nấu đủ loại cháo, hôm nay bà nấu cháo trứng thịt bằm. Cháo cũng không còn nhiều nên bà làm thêm đĩa trứng ốp la. Yuri nhìn thức ăn sáng, cũng không quan tâm đến số lượng cùng với sự kết hợp kì lạ, nhanh chóng cầm muỗng ăn, cô tự hiểu được vì sao lại có những món này. Jessica ngồi bên cạnh vẫn chưa ăn, vẫn ngồi nhìn chén cháo trước mặt mình, nàng thường như vậy trước khi ăn nhưng nhất định sẽ ăn, dì Han đã quen nên cũng để nàng như vậy. Nhưng quả thật bà không thể nén nổi thắc mắc trong lòng khi thấy Yuri chỉ nhàn nhã ăn, hoàn toàn không một chút quan tâm đến người đang ngồi sững sờ bên cạnh, bà nghĩ ít nhất Yuri sẽ hỏi bà là tại sao Jessica không ăn. Dì Han lắc đầu khó hiểu, cô chủ kia thật lạnh lùng, cho dù người bên cạnh không phải là vợ mình thì người khác họ cũng sẽ thấy lạ mà hỏi thăm, đàng này cô ta chính là chồng của Sica, vậy mà vẫn có thể xem như không có, không quan tâm. Bà lại thở dài, chắc chắn là bị ép cưới rồi, cũng phải, cô dâu như vậy thì chỉ có người yêu thương sâu sắc mới chấp nhận cưới, lại nhìn về Jessica, đôi mắt tràn đầy thương cảm, bà không thể biết được tương lai khi không còn Kwon lão gia yêu thương nàng sẽ như thế nào, lại nhắc trong lòng không nên bận tâm chuyện gia đình chủ nhà, mình không có quyền đó mà.
|