[Gay Việt 18+] Vụng Trộm
|
|
Chương 58: Đổi hai chuyến xe bus, ngồi gần 6 tiếng thì cuối cùng chúng tôi đã về quê, anh Tiến đã gọi điện trước là sẽ đón chúng tôi bằng xe jeep. Mới vừa xuống xe là đã thấy anh hướng chúng tôi vẫy tay. Lâu ngày không gặp, trừ cái đầu đinh ba phân của lính ra thì anh vẫn tràn ngập sức sống; kính mát màu đen, áo thun tay ngắn quân dụng màu xanh đậm cùng với quần quân sự rằn ri trắng xanh, thân tựa vào chiếc xe bên cạnh, vô cùng uy phong. Dọc đường đi, Vũ cùng anh Tiến cười cười nói nói quên cả tôi, còn tôi thì im lặng nhìn hai anh đẹp trai này nói chuyện hăng say. Cơm nước xong, khi chuẩn bị khi tắm thì phát hiện không có nước nóng, mà ở quê thì cũng quen dùng nước giếng rồi nên không có gì lạ, vì vậy anh Tiến bảo chúng tôi ở lầu một tắm lại lên lầu ba nghỉ ngơi. Trong lúc đó tôi chú ý tới nét mặt của Vũ, mắt nó nhìn anh Tiến có chút gì là lạ, nó rất chăm chú nghe ổng kể chuyện ở quê, mà còn nhìn ổng có chút ngượng ngùng và sùng bái. Nó nhìn ổng mãi làm tôi cũng hơi ghen, nhưng có lẽ tôi nghĩ nhiều rồi, chắc cái chuyện hồi đấy vẫn để lại bóng ma ám ảnh tôi. "Nhà ông Tiến bự dữ ta." Chúng tôi ở lầu một tắm xong, đem quần áo đặt vào trong máy giặt, liền cùng trở về phòng khách lầu ba nghỉ ngơi, dọc theo đường đi Vũ cảm khái. "Phải vậy thôi, họ hàng nhà em nhiều, mỗi lần ngày lễ tết sẽ rất nhiều người về quê, không to chút làm sao đủ ngủ? Mà nè, mấy ngày nữa khách khứa nhiều tém tém lại giùm tui nha ông tướng!" Tôi lấy hành lí ra, một bên đem quần áo treo vào trong tủ, một bên giải thích cho ông tướng dân thành phố này tập tục nông thôn. "Chẳng lẽ hôn môi cũng không được sao!?" Vũ mút miệng chụt chụt với tôi, mặt đầy vẻ trêu đùa, hoàn toàn không có chút gì gọi là để ý... "Đồ dâm tặc này, nhịn chút đi!" Không biết từ khi nào, mỗi khi tôi giận nó hay đùa vui với Vũ cứ gọi nó là dâm tặc, dù tôi biết nó cũng đang nhịn dữ lắm, dạo này bận bịu công việc nên lâu rồi chúng tôi cũng không làm. "Chúng ta lâu lắm rồi không làm mà! Cái đít này có rửa sạch cho anh không đây?!" Vũ căn bản đem lời tôi nói vứt ra sau đầu, vòng tay ôm eo tôi. "Rồi rồi rồi, tí nữa tối mọi người ngủ hết thì làm được chưa? Phải nhỏ tiếng thôi đấy, đây có phải nhà mình đâu." Nhìn cái mặt nó thèm lắm rồi, nên dù người cũng mệt mỏi tôi cũng đành vuốt xuôi chiều nó.. Nhưng mặc kệ tôi nói sao, cái đồ tinh trùng lên não này vẫn không nghe, nó thậm chí còn cởi áo khoác đen mỏng đang mặc ra, lộ ra cái T-shirt body màu xanh ôm sát người, nuốt nước bọt ừng ực liếm mép nhìn tôi, nhìn đến đây, tôi cũng không nhịn được nuốt nước miếng. "Vậy chúng ta nhỏ tiếng một chút, đừng có làm mạnh quá nha!" Tôi thật sự là không thể không chiều nó được, phải đồng ý. Cái tướng 1m84 vừa cường tráng vừa cơ bắp của Vũ giờ đã căng lên, sờ vào chỉ thấy bắp thịt mềm dẻo nóng hổi. Bởi vì mới vừa tắm xong, phía dưới nó chỉ mặc quần ngủ, trên chân cũng có đôi dép, mắt cá chân thon dài khiến tôi không nhịn được muốn vuốt ve. "Mới nhịn có 1 tháng mà thèm dữ vậy đó hả ~" tôi giả bộ õng ẹo trêu, Vũ thì chỉ lo hôn tôi tới tấp từ miệng xuống cổ, nhưng đột nhiên có tiếng quần áo giặt xong dưới nhà. "Đi xuống lấy quần áo lên phơi! Phơi rồi làm, nếu không ngày mai không quần áo đổi!" Tôi nhìn cái mặt cún con của Vũ, bản thân cũng có chút mềm lòng, nhưng í nữa làm không biết bao lâu, tôi đành nhẫn tâm đẩy nó ra. "Hehe, lên giường banh đít chờ anh xong đi!" Vũ vỗ đít tôi cái bốp rồi cười gian. "Đi đi đi! Chưa cương hẳn đi xuống lấy lẹ chứ ai thấy là chết! Đi nhanh!" Trong lòng tôi thở dài vì cái sự nhây của nó. "Dạ, tuân lệnh!" Vũ mặc dù không muốn nhưng cũng phải nghe tôi, nó cười đểu rồi đi xuống lầu, có lúc, nó y như đứa con nít vậy, nhưng như vậy lại càng làm tôi thương nó hơn. Tiếp theo, tôi nằm vật ra giường chơi game chờ nó, nhưng gần 10p rồi vẫn không thấy nó lên phơi đồ, có chút tò mò hướng dưới lầu kêu hai tiếng, cũng không nghe nó đáp. Lớn thế rồi nhờ có tí việc cũng không xong, không có cách nào, tôi không thể làm gì khác hơn là đi xuống lầu nhìn xem. Nhà anh Tiến làm kiểu mỗi lầu một nhà vệ sinh chung phòng tắm với máy giặt và bồn rửa mặt ở ngoài, cho nên, vừa xuống là thấy Vũ đang đứng lần khần rửa mặt trước nhà tắm, đang định tới hỏi nó sao lâu vậy chưa lên, nhưng nhìn kĩ thì nó đang lén nhìn vào trong vì nhà tắm đang đóng. Thế nhưng cửa chưa có đóng hẳn mà khép hờ, sương trắng từ trong kẽ hở toát ra, bên trong tựa hồ có người đang tắm, còn có thể mơ hồ nghe được tiếng huýt gió, hình như người đó không phát hiện Vũ đang đứng ở ngoài. Hóa ra lúc Vũ xuống lấy đồ giặt lại vừa vặn đụng phải có người tắm không đóng cửa. . . . Chẳng lẽ. . . . Chẳng lẽ Vũ đang nhìn lén sao? Tôi nghĩ tới thì cũng gần đi tới Vũ rồi, nhưng không biết sao lại đi vào cái phòng trống kế bên, đẩy ra chút khe cửa nhìn tiếp. Là anh Tiến, anh Tiến đang tắm, mà Vũ một tay thì đang sờ sờ dưới háng, tay kia giả vờ sờ sờ mặt, nhưng thật ra là mắt đang qua khe cửa nhìn chằm chằm thân thể đang trần trụi của anh Tiến! ! ! Tôi đem tầm mắt chuyển qua khe cửa hở ra, trong hơi nước nóng bay lên, thân thể ngăm đen cường tráng của anh Tiến như ẩn như hiện. Nhưng anh Tiến hoàn toàn không có phát hiện, chắc do trong bộ đội tắm chung quen rồi, cho nên ổng cũng không có đóng chặt cửa, mà cứ thảnh thơi huýt sao kì cọ. Lúc này đây tôi cũng thoáng thấy được tấm lưng cong đầy cơ bắp, cái mông tròn căng vểnh lún phún lông, lúc ổng nâng tay lên vò đầu, lông nách rậm rạp dưới nách cũng hiện ra vô cùng mê người, ngay cả tôi nhìn còn cứng, huống gì là Vũ. Tôi nghĩ Vũ những ngày qua nhịn nứng lắm rồi, tôi lại không thỏa mãn được, giờ phút này, nó nhìn nước chảy theo tấm lưng săn chắc xuống cái mông căng tròn của anh Tiến chắc cũng nứng cứng ngắc rồi. Liệu giờ Vũ có nhớ về cái lúc bị bọn thằng Nhân chơi tập thể không, giờ không biết cái lồn bị tụi kia dạy dỗ có thèm một con cặc cắm vào chăng. Tôi đang thẫn thờ nghĩ thì tiếng huýt sáo lại đột nhiên dừng lại, làm tôi giật mình tập trung nhìn tiếp, "Chớ giả bộ, anh biết mày ở đó nhìn lén ~" chẳng lẽ tôi bị phát hiện? "Anh. . . anh Tiến. . ." Qua một lúc lâu, nghe được tiếng của Vũ, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn có một cảm giác là lạ, không biết Vũ bị phát hiện tôi là cao hứng hay là thương tâm. "Trở về đi thôi! Mày là bạn trai Hùng, không anh đã cho mày nếm mùi rồi!" "À. . ." tiếng à của Vũ vừa mang sự xấu hổ vừa có gì đó chờ mong. "Nếu như" chợt anh Tiến kéo dài giọng, làm tôi bồn chồn trong lòng "Nếu như, mày không hối hận, rạng sáng nay, chờ Hùng ngủ, tới phòng khách lầu ba tìm anh." ".. . ư. . .dạ..." giờ thì tôi thấy rõ sự hưng phấn cùng kích động khi Vũ run rẩy đáp. Không biết có chuyện gì, nghe được bọn họ đối thoại, tôi vừa có chút thất vọng, lại có chút mong đợi. Mặc dù tôi biết Vũ sinh lý mạnh như thế nào, nhưng hai năm nay chúng tôi vẫn chỉ sinh hoạt tình dục rất bình thường. Một tháng trước tôi nài nỉ mãi Vũ mới chịu bú cặc tôi, mà cũng chỉ liếm liếm qua loa vài cái rồi nhất định không chịu để tôi bắn vào miếng nó, nhưng thú thật, có rất nhiều lúc, vừa sờ cơ bắp dẻo dai của nó, vừa nhìn cái mặt đẹp trai của nó ngậm cặc tôi, hình ảnh thật sự là quá kích thích làm tôi nhịn không được bắn trong miệng nó, khiến nó rất giận làm cả tháng nay tụi tôi không lên giường với nhau nữa. Bởi vì lúc đó, tôi đem con cặc nắc sâu quá bắn tinh vào họng Vũ làm nó sặc, ho khan nửa ngày, nước mắt cũng thiếu chút nữa chảy ra, nó giận lắm, nói, "Ngày xưa bị mấy thằng lồn kia bắt ngậm cặc mãi giờ tởm lắm rồi!" Lời này vốn không sai, nhưng là, tôi hồi tưởng khi nó bị bọn thằng Nhân chơi, chả phải nó coi mấy con cặc đó như thánh vật còn gì, mẹ kiếp, tôi đây cái gì không bằng bọn nó, tướng mạo vóc người đều không thua, mặc dù con cặc không dài bằng thằng Nhân, nhưng ít ra cũng 18cm, chẳng lẽ nhất định phải con cặc lớn tới biến thái, thô to phải dọa người, mới có thể thức tỉnh cái dục vọng thật sự trong thân thể Vũ? Dĩ nhiên, trong lòng tôi vừa kích thích lại ghen tị, nghĩ tới thằng bồ đẹp trai của mình lại quỳ xuống ... liếm cặc cho thằng khác, còn ăn tinh dịch uống nước tiểu, liền cảm thấy ghen kinh khủng, mà đồng thời nghĩ tới hình ảnh ấy lại kích thích hưng phấn dị thường. Mỗi lần nghĩ tới đây, tôi lại có suy nghĩ muốn thấy Vũ bị thằng đàn ông biến thái đó đụ thành cái bồn chúa tinh lần nữa, phảng phất trước mắt tôi lại là hình ảnh hồi ấy cái lỗ hậu của Vũ bị đụ banh chành ra, đầy ọng tinh trùng. . . Khi đó, nó chửi tôi xong, lại có chút đỏ mặt, trong ánh mắt tràn đầy xấu hổ và chột dạ, nó lấm lét nhìn tôi như con cún làm sai trước chủ, nhưng quả thật tôi cũng lặng người đi. "Rồi rồi không giận nữa, sau này em mà bắn thì chú ý không bắn ở trong nữa! Biết anh ghét cái mùi này rồi. Tái phạm thì xin trách phạt!" Không để nó tưởng tôi còn canh cánh chuyện hồi đó, tôi vẫn chủ động hạ giọng đùa, hóa giải không khí ngột ngạt. "Biết là tốt! Sau này đừng bắt anh bú cặc em nữa, cũng đừng nghĩ tới chuyện đụ anh, anh không thích!" Vũ tưởng tôi không biết những chuyện kia, lại thể hiện thái độ với tôi lần nữa. Sao hồi đấy mày xin thằng khác đụ mày, gọi mấy thằng liền là chồng là ba giờ lại nói thế này hả Vũ? Tôi thật sự không biết là nên tin hay không tin nó, chẳng qua kỳ thực trong lòng tôi cũng không còn giận nữa, dù sao là chuyện lúc trước, hiện tại giờ Vũ đã ở bên cạnh tôi, nghĩ đến sự tình trước kia ngược lại còn có chút kích thích với tôi, chẳng qua là hiện tại nó không chịu bú cặc tôi, nhưng ngay cả Hào và mấy đứa học sinh cấp 3 còn đè nó ra đụ nó muốn sống muốn chết, còn giờ thì lại như thế cũng khiến tôi lưu tâm. Sau lần đó, tôi đáp ứng nó, sau này nó có bú cho tôi thì chắc chắn sẽ không bắn ở trong miệng nó nữa nó mới bỏ qua. Nhưng điều kiện như vậy chỉ làm dục vọng của tôi càng thêm nhiều, mà vả lại, mỗi lần tôi năn nỉ nó bú cho tôi thì tôi lại không tự chủ được nhớ tới khi hai cây cặc của thằng Nhân với Hào cắm vào miệng Vũ, khi nó bị tụi đó đái lên đầu, trên mặt sau khi bị bắn tinh lên biết bao nhiêu lần, mái tóc và gương mặt đẹp trai đầy tinh dịch trắng đục và ướt sũng vì nước đái, cái này làm cho tôi vùa hưng phấn lại ghen tị, vì thế tôi nắc vào miệng nó hăng hơn, sau đó lúc bắn thì nó lại nhả cặc tôi ra, né đi cái dòng tinh phún ra đó.
|
Chương 59: "Nãy giờ đi đâu vậy Hùng?" Hóa ra khi tôi trốn trong phòng kia bần thần nghĩ ngợi lung tung thì Vũ đã lấy đồ lên rồi. Nếu như tôi nói vừa mới xuống dưới thì hẳn Vũ sẽ nghi ngờ tôi đã nghe được gì đó, "À.. Lên sân thượng hút điếu thuốc ấy mà." Vì để một hồi nữa nó yên tâm "hành sự", tôi vội bịa ra một lời nói dối. "Đang yên đang lành tự nhiên đi lên hút thuốc là sao?" Vũ nghe vậy nhíu mày bước lại gần tôi. "À.. thì, tự nhiên thấy đầu óc hơi căng thẳng ấy mà, chắc do mấy nay lo việc rồi lo chạy về đây đám cưới thôi." Tôi cũng quả thực không nghĩ ra lý do gì, chỉ có thể lấp liếm cho qua. "Ais. . . Đều tại anh không chịu đặt vé tàu mà muốn đi xe cho rẻ mà không nghĩ tới em làm việc mệt mỏi." Vũ cau mày mặt đau lòng nhìn tôi, "Thôi tối nay nghỉ ngơi cho khỏe đi!" Nói xong nó ôm bổng tôi đặt lên giường. Hay là do tí nữa có hẹn với anh Tiến rồi nên giờ không muốn làm nữa? Hy vọng không phải tôi suy nghĩ nhiều! "Hùng, nếu như có cái gì anh làm em giận là phải nói liền nha!" Vũ đắp chăn cởi dép cho tôi rồi ngẩng đầu lên chăm chú nhìn tôi nói, "Ngày thường anh bộp chộp quen rồi, lắm lúc cũng dửng dưng, không để ý nhiều, cho nên, nhất định phải nói cho anh biết!" "Vũ..." Tôi muốn hỏi thẳng, Vũ đến cùng đối với anh Tiến là như thế nào, có một số việc không nói, chỉ sẽ để cho ta nghĩ nhiều, chẳng lẽ tôi cứ phải nghi này nghi nọ với Vũ sao? "Em muốn hỏi...Anh. . . Anh với anh Tiến. . ." Hỏi đến đây, tôi thấy được động tác Vũ đột nhiên cứng lại, trong mắt xuất hiện vẻ bối rối. Tôi chợt thấy mình ngu ơi là ngu. Thể nào Vũ chả nói chỉ coi anh Tiến như anh trai. Chẳng nhẽ tôi lại không tin Vũ tới vậy, vừa rồi rõ ràng nó cũng chẳng nhận lời anh Tiến mà, nếu nói chuyện này ra lại chẳng tạo nên khúc mắc cho chúng tôi sao? "Ý em là anh phụ anh Tiến trang trí nhà thay em được không?" Tôi lập tức sửa lời, nói thật, tôi rõ ràng có thể cảm giác được không khí quanh chúng tôi chùng xuống, Vũ nghe xong thì giống như thở phào nhẹ nhõm, hơi hơi nuốt nước bọt, há miệng nhưng lại chẳng trả lời. Giờ thì tôi hiểu rồi, đơn giản là nó khẩn trương quá nên không biết nói sao. "Vũ?" "Ừm. .. À. . . Anh thấy. . . Thấy không cần làm nhiều đâu, làm nho nhỏ ấm cúng là tốt, chuyện này giao cho anh làm đi." Lúc này Vũ mới hoàn hồn lại, chắc lúc nghe tôi nhắc tới anh Tiến nó cũng đứng tim rồi. "Ừ, vậy giao cho anh, em mệt lắm. Phụ ổng nhanh nhanh rồi mình còn nghỉ ngơi." Tôi chui vào chăn giả vờ ngủ, sau đó khẽ hé mắt nhìn Vũ, rõ ràng lòng nó không yên, gương mặt đầy bối rối và lấm lét. Chờ Vũ tắt đèn ngủ sau, tôi biết nó vẫn chưa ngủ, mượn tí ti ánh trăng, tôi thấy lông mi nó vẫn còn chớp. Chẳng nhẽ nó muốn thức chờ tới giờ hẹn? Tôi len lén nghĩ. Được rồi, đã như vậy, tôi tối nay cũng thức chờ luôn. Một lúc sau, tôi đột nhiên cảm giác trên trán được ai hôn lên, lúc này tôi mới nhận ra mình đang thiu thiu ngủ, mà nhờ nụ hôn này làm tôi trong nháy mắt thanh tỉnh. Tôi đang tưởng Vũ định đứng lên, nhưng điều nó làm lại khiến tôi cảm động vô cùng. Vũ không có đi ra ngoài, mà là xoay người lại ôm tôi thật chặt, một tay choàng qua đầu của tôi, một tay ôm eo tôi, tiếp theo tôi cảm giác trán nó cạ cạ lên má tôi, ngay sau bên cổ tôi truyền tới cái tiếng hít thở nặng nề quen thuộc. Vũ thường xuyên ôm tôi ngủ như thế, tôi cũng rất thích Vũ ôm tôi ngủ như vậy, hành động này làm tôi luôn yên lòng, buổi tối ngủ luôn mơ đẹp. Tôi thiếu chút nữa là bật khóc, cuối cùng Vũ cũng không có đi tìm anh Tiến, điều này nói rõ Vũ vẫn rất quan tâm tôi, lý trí nó vẫn chiến thắng dục vọng. Điều này càng làm cho tôi càng thêm yêu cái thằng khốn đẹp trai này, đồng thời, trong lòng tôi lại có một hạt mầm xấu xí mọc lên chút cảm giác mất mác, mà chính sự mất mác này, chính là nguyên nhân đẩy Vũ vào vực sâu không lối thoát. Trong vòng tay của Vũ tôi mơ mơ màng màng ngủ. Ngày thứ hai tỉnh lại, tôi kèm nhèm nhìn di động rồi giật mình dùng lực đẩy một cái trên người Vũ. "Vũ! Mau dậy, còn nói giúp anh Tiến đó. . . . Ngủ tới 9h luôn rồi!" Nhìn cái thằng dang tay đang chân đang ngủ này mặc cho tôi lay, tôi bực mình lấy chân đạp vào bụng nó. "Dậy! Chậm nữa là không còn gì ăn sáng giờ!" Tôi tiếp tục đạp. "Ăn cái gì a. . . . . Mới 9h mà ầm ĩ dzậy!" Vũ xoa mắt còn ngái ngủ, bất đắc dĩ híp mắt nhìn tôi. "Ở quê dậy sớm, 8h chưa dậy là muộn lắm rồi!" Tôi nhìn nó còn thò tay vào sục sục cặc, "Còn sục cặc cái gì nữa lẹ lên!" Nói xong, tôi vội vàng mang dép, ném quần áo cho Vũ rồi mặc đồ vào. "Sáng không nứng cặc sao được trời?... Sau này mà tui hổng nứng đừng có than à!" Vũ ngáp một cái lẩm bẩm nói, "Sao về quê chơi mà còn nghiêm hơn đi làm vậy nè !" Vũ mặt đầy vô tội chậm rãi mặc quần áo, tóc ngắn ngủn kết hợp cái khuôn mặt còn nhập nhèm, thật là vừa bực mình vừa buồn cười, tôi chỉ muốn nhéo má nó cho đỡ tức. "Trên lầu không nước, đem đồ xuống lầu một lấy nước rửa mặt!" Tôi vừa phải lo đốc thúc nó vừa lo xuống nhà phụ bác gái nấu ăn. Mới vừa đi xuống lầu, vừa vặn gặp phải anh Tiến và mấy ông bạn, trong đó, tôi thấy cái người hồi đó tôi núp dưới gầm giường rình trộm, anh Khải. "Anh, sớm!" Tôi ngồi ở bên cạnh anh Tiến, Vũ ngồi kế tôi, anh Tiến tự nhiên chào hỏi tôi và Vũ, nhưng là Vũ lại không nhìn anh ấy, chỉ mất tự nhiên gật đầu một cái, chắc vẫn ngại chuyện hôm qua đi. . . . Lúc nói chuyện thì anh Tiến rõ ràng nhiều lần nhìn qua Vũ, nhưng cũng không có nhìn quá lâu, mỗi lần cũng chỉ vài giây rồi rời đi, phỏng chừng ổng cũng không ngờ hôm qua Vũ không dớp mồi. Thế nhưng điều làm tôi chú ý là trên bàn ăn cũng có một người khác nhìn trộm bọn tôi. Ăn cơm xong, Vũ bảo tôi dẫn lên thị trấn mua bóng bay và đồ trang trí, bận rộn tới tận trưa. Sau khi về thì tôi và nó bắt tay vào trang trí nhà, vì nó cao hơn tôi nên tôi để nó đứng dán bóng bay còn tôi ở dưới bơm bóng chuyền lên. Lúc này, tôi nhìn qua cửa sổ thấy anh Tiến với anh Khải giống như cãi vã cái gì, ngay sau đó anh Tiến liền nắm tay anh Khải kéo về khu rừng sau nhà, tôi có chút lo lắng nên kêu Vũ cùng những người khác tiếp tục bố trí, còn tôi theo sau họ. Đi đại khái ba bốn phút liền nghe tiếng hai người nói. "Anh cưới vợ vậy tính đối xử với cô ấy như thế nào?" Là tiếng anh Khải chất vấn. "Mắc gì mày phải quản chuyện của tao?" anh Tiến giống như rất tức giận. "Em cũng vì anh thôi. Nghĩ sao lại làm đám cưới với một người mới gặp mấy lần?" "Tao thấy nó đẹp, nó cũng ưng tao! Chẳng lẽ cần lý do khác?" " Được, anh cưới vợ thì được, chứ hồi còn trong quân ngũ, mấy lần anh nói anh muốn cưới người anh thương, người anh hiểu. Còn đây là kết hôn cái đéo gì, anh đang tự hủy hoại hạnh phúc của cả hai thôi!" anh Khải vô cùng kích động, gào lên, "Ngày xưa anh chê em là đồ nhát cáy, còn giờ anh nhìn lại anh xem! So với em lúc đầu còn không bằng! Đến cùng anh sợ cái gì? ? ! !" "Mày nói cái đéo gì vậy! ! ?" anh Tiến rút cục cũng nổi giận. "Đừng lừa mình dối người nữa! Coi như anh không yêu em thì anh cũng thích đàn ông mà! Có đúng hay không? Nếu như không phải là thích đàn ông, lúc đầu anh cũng không hiếp em, càng không bắt em làm nô lệ cho anh, càng không lấy em phát tiết! "Thằng chó này. . . ." "Những năm gần đây, thà nói là bảo vệ em, không bằng anh chỉ coi em như cái sextoy cho anh xả tinh thôi!" anh Khải nghẹn ngào nói. "Nhưng rút cục anh cũng chỉ coi em như con búp bê tình dục, dùng chán rồi thôi chứ gì? Vô luận em cố gắng thế nào, vậy mà còn không bằng một con đàn bà anh mới lên giường được một lần!!!" "Chẳng phải hôm qua anh còn gạ gẫm thằng Vũ còn gì?" anh Khải nói xong, anh Tiến há mồm định phản bác, nhưng cuối cùng lại im lặng, "Em biết là anh ngại nó là bạn trai của em anh thôi chứ không phải là không dám. Em biết là anh muốn thả mồi cho nó chủ động thế là anh không cần nghĩ nhiều, cứ thuận nước đẩy thuyền thôi chứ gì! Nhìn nó to cao đẹp trai cơ bắp hẳn anh cũng muốn thử lắm chứ gì?" "ĐỦ RỒI!" Hai người gườm gườm nhìn nhau một lúc. "Chuyện đám cưới đừng mong tao bỏ." anh Tiến nói xong, xoay người rời đi, "Anh mong mày niệm tình mấy năm anh em bên nhau, đừng làm cả hai phải khó xử! "Được! Cưới thì cưới, nhưng sau đó anh mà chạm vào thằng khác thì thằng này có chết cũng phải phá nát cái cuộc hôn nhân giả dối này!" anh Khải vặc lại, anh Tiến dừng một chút nhưng cuối cùng vẫn bước đi. Để lại anh Khải ngơ ngác ở đó nhìn theo. Ngay sau đó tôi cũng lặng lẽ rời đi. Anh Khải cũng nhìn ra anh Tiến có ý với Vũ ư? Chuyện này làm tôi canh cánh trong lòng. Đến buổi chiều tầm 3h, cuối cùng cũng trang trí xong xuôi, Vũ bảo hơi mệt nên lên nhà lấy quần áochuẩn bị đi tắm. Tôi cũng dự định lên đi nghỉ ngơi chút, đột nhiên anh Khải đi tới, nhỏ giọng nói có chuyện muốn nói riêng với tôi. Kỳ thực tôi mới chỉ gặp anh ta một lần hồi anh ta tới nhà tôi ăn cơm, cũng chả phải quen biết gì, nhưng chuyện lúc buổi trưa giữa anh ta và anh Tiến cũng làm tôi để ý ít nhiều, vì vậy liền theo anh ta đến chỗ an tĩnh một chút. "Chung quanh đây không có người nào, có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi." Tôi thấy anh Khải cứ nhìn trước sau mãi, nghe được câu này của tôi liền châm điếu thuốc rồi xích lại gần tôi. "Em biết thằng Hào không?" Chả biết anh ta có ý gì, tôi gật đầu lấy lệ. "Chính là hồi trước vụ kia, cái thằng nhóc 17 tuổi da ngăm? Ờm... cao tầm thằng Vũ?" Tôi bổ sung thêm. "Ngày đó nó nói cho anh một bí mật." anh Khải trên mặt hiện ra một nụ cười dâm dục, "Nó nói em thích nhìn bạn trai em bị thằng khác đụ hả?" Nghe đến đây tôi giật mình không biết trả lời sao, có chút nổi giận, nhưng không biết anh ta có trò gì nên tôi tò mò muốn nghe tiếp theo thế nào. "Em biết anh Tiến cũng để ý thằng Vũ không ?" anh Khải rít một hơi thuốc lá hỏi tiếp. "Anh nói cái gì vậy??" Nếu như anh ta chỉ muốn phá hư quan hệ anh em chúng tôi thì mơ đi. "Em có muốn xem thằng Vũ bị ông Tiến chơi không?" Nghe được câu này tôi sững sốt, trong đầu chợt hiện ra cảnh Vũ bị anh Tiến đè dưới háng, bị con cặc gân đỏ tím của anh ấy địt phành phạch. "Khỏi lo tới chuyện Vũ nó phản bội em, anh chỉ muốn tạo một cơ hội để bắt ông Tiến chấp nhận bản chất của ổng thôi." "Anh có chắc là không tổn thương Vũ không?" Tôi nói như vậy, nói rõ tôi đã thầm chấp nhận. "Ha hả, không, một đứa thèm đụ, đứa kia chấp nhận giơ mông ra, cái này căn bản là ngươi tình ta nguyện, lo gì." Anh Khải cười gian. Tôi vẫn không an tâm, tôi mà chấp nhận thì coi như là vì bị sở thích vặn vẹo điều khiển, nhưng anh Khải làm như vậy làm tôi không hiểu, "Tại sao anh phải làm như vậy?" "Anh hỏi em nhé, nếu như giờ em đi cưới vợ thì liệu có hạnh phúc không? Kỳ thực anh cũng như em vậy, tuy rất yêu một người, nhưng anh thì sẵn sàng làm tất cả để thỏa mãn người anh yêu, còn em thì muốn giữ mối quan hệ này nhưng vẫn tìm kích thích thôi." Những lời này của anh Tiến mãi sau này tôi mới hiểu được, nhưng điều bây giờ tôi quan tâm chỉ là cái trước mắt. "Phải làm sao?" Như bị thôi miên, tôi cũng có chút mong đợi kế hoạch này.
|
Chương 60: "Hùng, quần lót anh đâu?" Vũ vừa tắm xong, chỉ quấn mỗi cái khăn tăm bước ra hỏi tôi. Bởi vì vừa mới tắm nước nóng xong, hơi nước trên người chưa tan hết, càng làm cơ bắp trên người nó đẹp hơn, hai khối cơ ngực vạm vỡ, cơ bụng sáu múi đầy đặn, hơn nữa gương mặt lưu manh với làn da ngăm ngăm, tôi nhìn mà chỉ muốn đè nó ra chịch, chỉ tiếc nó chưa bao giờ để cho tôi đè. "Em vừa mới bỏ quần áo cởi ra vào máy giặt rồi, nãy anh có cởi ra rồi vứt ngoài không khéo bỏ chung rồi á!" Theo kế hoạch của anh Khải, không có quần lót thì dễ lộ hàng, ha ha... đừng nói là anh Tiến thấy hứng, thần tiên thấy cũng hứng nữa là. "Kì vậy nè, mang có mấy cái quần lót thôi giặt hết lấy gì mặc!" Vũ cau mặt đầy trách cứ nhìn tôi. Giờ cũng đã trễ, máy giặt đã chạy rồi. "Vậy làm sao bây giờ? Đợi một hồi còn cùng anh Tiến bọn họ đi vô thị trấn lấy pháo về.." Tôi cố ý nói, nghĩ tới lát nữa Vũ không mặc quần lót, tôi kích động không thôi. "Ais, không kịp rồi, hôm nay giặt xong mai mới phơi khô đi, thôi kệ giờ khỏi mặc, tối rồi chắc không ai thấy gì." Vũ nói xong cũng chuẩn bị lên lầu, hoàn toàn không biết tất cả do tôi sắp đặt. "Không mặc vậy có khó chịu không?" Trong lòng tôi thầm vui, nói, vừa nghĩ tới Vũ mà nứng cặc trước mặt anh Tiến thôi là con cặc tôi cũng nứng lên rồi. "Lo gì, đang yên đang lành sao mà khó chịu, nhanh lên thôi, bọn họ ở bên ngoài đợi." Ngày thường chắc chắn sẽ không khó chịu, nhưng khi cái buồi ngựa của anh Tiến cà cà trên mép đít thì biết ngay là khó chịu hay không ấy mà. Thế là tôi và Vũ thu xếp một hồi, rồi nhanh chóng xuống lầu. Khi chúng tôi xuống thì thấy anh Tiến và anh Khải đã ở bên cạnh xe chờ chúng tôi rồi. Xe này là một cái mô tô quân dụng, phía trên có chỗ cho hai người, bên phải là một cái thùng xe có thêm hai chỗ nữa. "Á đù xe lạ thế, em chưa thấy bao giờ luôn, ngầu vãi!" Vũ vui vẻ nhìn cái xe, sự chú ý của nó bị hấp dẫn, vì vậy cũng không chú ý tới tôi và anh Khải nhìn nhau cười gian. "Xe của bộ đội đấy, như thế nào? Muốn lái thử không cu? Lái giống xe máy thôi." anh Khải rít một hơi thuốc rồi vứt trên đất dùng chân đạp tắt, đi lên phía trước bắt đầu kế hoạch dụ dỗ. "Dm thử liền!" Vũ ngày thường rất thích mấy thứ đồ quân sự ngầu ngầu này, đừng xem đây là mô tô quân đội kiểu cũ, giá bán chắc cũng đắt, vả lại to, lái chắc cũng không dễ đâu. "Để cho nó lái có chút nguy hiểm đi. . ." anh Tiến có chút lo lắng Vũ sẽ không lái được, lên tiếng ngăn cản. Anh Tiến bây giờ nhìn còn rất lý trí, xem ra thuốc anh Khải bỏ chưa có tác dụng, chẳng qua thấy cổ có chút đỏ lên, trán cũng lấm tấm mồ hôi, hẳn là từ từ đi, ha ha ~~ "Lo gì, hình như thằng Vũ cũng đi mô tô mà, cái này với mô tô không có gì khác, hay anh nghĩ tay lái nó yếu?" Anh Khải nói mấy câu vừa vặn khích Vũ. "Hồi đi học trò gì em chả chơi qua!? Yên tâm đi anh, không thành vấn đề." Vũ nói xong, liền lập tức ngồi lên. Anh Tiến đành nhượng bộ, anh Khải thấy thế lập tức đem tôi kéo đến bên thùng xe ngồi, nên chỉ còn chỗ cho anh Tiến ở sau Vũ. Anh Tiến hơi ngạc nhiên, nhưng thấy chúng tôi không nói gì mà nếu đòi đổi chỗ thì khác gì lạy ông tôi ở bụi này ra vẻ anh ngại thằng Vũ, vì vậy anh đành ngồi sau Vũ. "Yên tâm đi, tầm nửa tiếng là thuốc ngấm thôi. Khà khà" anh Khải nở nụ cười tà ác, thì thầm bên tai tôi. Vũ hưng phấn khởi động xe, tập trung lái nên không để ý chúng tôi. Đi lên thị trấn cũng mất hơn 2 tiếng, chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã lắc lư lên đường. "Chú ý kìa!" Đi tầm 15 phút, chợt anh Khải thúc cùi chỏ ra hiệu cho tôi nhìn. Giờ anh Tiến đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại, thở hồng hộc, mặt hơi đỏ. Anh cứ cố ngồi lùi ra sau, không đụng vào thằng Vũ, nhưng bởi vì xe cứ lắc lư đi trên đường ở quê, nên cứ lui ra được chút thì anh lại bị ép dán sát vào lưng Vũ. Anh Khải lại đánh mắt cho tôi nhìn xuống háng anh Tiến, quả nhiên, mặc dù mặc quần lính vải dày, tôi vẫn thấy con cặc của anh dựng hằn lên một đùm trong quần. Tôi nhìn sang Vũ, mặt của nó cũng hơi đỏ, thi thoảng lại nhíu mày rồi lén lút nhìn xuống dưới, hẳn là nó đã cảm thấy được đằng sau có vấn đề. Bởi vì chuyện là tôi chủ động sắp đặt, không phải Vũ tự phản bội tôi, cho nên tôi mới làm nó không mặc quần lót được, bây giờ trong đầu tôi chỉ tràn ngập cảm giác sung sướng tội lỗi khi sắp được thấy thằng bạn trai ngon cơm cặc bự của mình sắp phải quằn quại dưới thân thằng đàn ông khác. "Nhìn quần thằng Vũ kìa!" anh Khải thì thào, tôi lập tức nhìn xuống háng nó, vậy mà ... vậy mà nó cũng cứng! ! Trên lớp quần jean của nó hằn rõ cái hình đầu khấc, còn có một chấm nho nhỏ đậm màu, hẳn là nước nhờn nó chảy ra... Hiện tại hẳn nó đang thèm lắm, thèm bị người đàn ông sau lưng nó dùng con cặc gân đâm thẳng vào đít nó đi. . . . Đây cũng là lần đầu tiên Vũ cảm giác được con cặc của anh Tiến nứng lên thì như thế nào, mà vả lại bởi không mặc quần lót, nên cái mông vểnh và lỗ đụ của nó hẳn cũng cảm nhận được độ nóng rừng rực của con cặc dính thuốc kia đi. . . . . Nếu như tôi và anh Khải không ở nơi này, có khi nào anh Tiến đã xé quần của Vũ, lấy cây buồi đen nóng rực đó cắm thẳng vào cái lỗ đụ dâm dãng đó rồi chăng! ! ! Trước kia thấy anh Tiến đụ anh Khải với vợ ổng, con cặc đấy chỉ cần nắc 3 phút thôi đã làm cái lồn cả hai vợ chồng lẳng lơ đấy tràn trề nước rồi. "Vậy mà cũng nứng rồi nè!" anh Khải ở bên tai tôi thì thầm nói, tôi lúc này mới giật mình để ý mình cũng đã dựng lều vải. "Nghĩ xem, nếu con cặc đấy của ông Tiến, trực tiếp địt vào lồn bạn trai em, nó sẽ đau tới cỡ nào, sướng tới cỡ nào, thỏa mãn tới cỡ nào . . .. . . . Sao, em có muốn bạn trai mình bị anh Tiến cặc to đụ thành con chó chỉ biết vểnh đít lên gọi chồng không?" anh Khải cười tà nói. Tôi bị anh ta nói trúng tim đen, trong lòng thật sự muốn nhìn, nhưng lại không dám thừa nhận ý tưởng biến thái của mình. Quả thật, cái dáng vẻ làm tôi hứng nhất chính là Vũ làm nô lệ tình dục, ở dưới con cặc đàn ông mà xin xỏ, giống như không có tinh dịch là không sống được, hoàn toàn trầm luân trong dục vọng của mình. Nhưng tất cả những thứ này, tôi không cách nào làm được, cho nên, tôi chỉ có thể mượn người khác, tới dạy dỗ nó, mở rộng nó, để nó triệt để mở ra cái vẻ đê tiện phóng đãng đó! ! ! Lần này anh Khải đã triệt để đánh thức suy nghĩ biến thái này của tôi, giống như mở cái hộp của Pandora, không còn gì ngăn cản được. "Giờ muốn nhìn cũng chưa có đâu." anh Khải như đọc được ý nghĩ của tôi, hạ giống nói "Đây vẫn chỉ là bắt đầu. . . . Trước để cho bọn họ mập mờ mấy ngày, mỡ treo miệng mèo, cuối cùng ông Tiến mới thả cửa đụ thằng Vũ thừa sống thiếu chết, thủ đoạn đó anh rõ ràng nhất." "Có dám theo hay không anh mày đánh cuộc, có lần này tiếp xúc, không tới 3 ngày đâu thì thằng Vũ sẽ y như con chó cái thèm nhảy đực, ông Tiến sẽ lấy con cặc ngựa đó địt nó như nó là sextoy, tưởng tượng xem, con cặc đen thui đó chui ra chui vào đít thằng Vũ, nó sẽ sẵn sàng bú liếm con cặc vừa nhét vào đít nó, gâu gâu gọi ổng là chồng yêu! !" anh Khải nhìn vào cái háng đang hằn lên hình dáng con cặc của anh Tiến, như mê dại thì thầm vào tai tôi. Hiện tại anh Tiến đang lửa dục đốt người, không có tâm tư dư thừa chú ý tới tôi và anh Khải, giờ anh chỉ còn tập trung vào cái thân hình mạnh mẽ 1m8 đằng trước, giờ anh không lùi ra sau nữa, hau cánh tay tráng kiện chống ra sau yên xe, vững vàng cố định ở sau lưng Vũ, giờ con cặc anh đội thẳng lên trên quần như cái cán súng cọ qua cọ lại sau mông Vũ. Nhìn Vũ, bởi vì lâu rồi không làm với tôi, giờ lại không mặt quần lót, hơn nữa sau lưng lại có một con cặc hàng top ma sát sau mông mình, cứ theo nhịp lắc lư của cái xe mà cạ lên xuống, bản thân nó làm sao mà kìm được dục vọng! ! ! Theo mỗi lần lắc lư của xe, cái mông của Vũ cũng nhích nhích ra sau cà vào cặc anh Tiến, con cặc to như vậy, vừa cứng vừa nóng, nếu thật sự đụ vào đít thì chắc nắc tới ruột, có khi nào đầu cặc sẽ hằn lên trên bụng sáu múi của Vũ. Giờ mặt của Vũ cũng đỏ ửng, cái mông chủ động vểnh lên, phía trước đũng quần nó cũng đội lên một đống, tôi nghĩ vào giờ phút này, Vũ khẳng định chỉ mong cái quần vướng víu biến mất đi, để bày ra cái thân thể ngon giai của nó, rồi mượn con đường trên dưới lắc lư, để con cặc to lớn ấy địt thẳng vào mà nắc theo nhịp xe chạy. . . . . Anh Tiến tựa hồ cũng cảm thấy cái mông của Vũ, chỉ thấy mặt ổng đỏ hơn, hai cánh tay chống ra sau khẽ nâng người lên, thật cẩn thận di chuyển eo, như vậy, càng có thể dễ dàng để cái vật gây giống của anh cà vào cái khe mông của Vũ. Xe vẫn còn tiếp tục đi, nhưng bọn họ đã quên mình hưởng thụ cái sự kích thích này, không chút để ý tới tôi và anh Khải đã chứng kiến hết. Có lẽ Vũ thật sự chỉ có sùng bái anh Tiến, từ không có ý định làm chuyện có lỗi với tôi nhưng là tại cái lúc mập mờ tình ái này, đã buông thả dục vọng của mình, để cho thân thể đói khát dị thường lấy được thỏa mãn tạm thời. Nhưng tôi biết chỉ chút buông thả như vậy, sẽ không thể thỏa mãn dục vọng của nó, nó đã đi bước đầu tiên, thì sẽ càng khát vọng bước thứ hai cùng phía sau... . Mà anh Tiến lần trước ở khách sạn đã thấy qua thân thể của Vũ, mặc dù lúc ấy nó lập tức dùng khăn tắm chặn lại, nhưng tuy nhìn thoáng qua, hẳn nó đã để lại ấn tượng cho anh ấy, vì sau này thi thoảng gặp nhau tôi vẫn thấy anh nhìn Vũ với chút thèm muốn. Vốn có thể tùy tiện dang tay là có một em bot ngon sà vào lòng, nhưng mồi ngon trước mặt lại là bạn trai của em mình, hẳn vì mối quan hệ này khiến anh phải nhịn xuống dục vọng. Nhưng hôm nay cái dục vọng ấy, thông qua kế hoạch của tôi và anh Khải, đã triệt để mở ra.
|
Chương 61: Đang chạy xe băng băng, hình như chúng tôi đi qua 1 tảng đá lớn, Vũ vội vàng thắng xe nên mất lái, cái xe trượt xuống vệ đường. Cả đám trên xe giật mình hô lên. " Ầm!" Đầu ong một tiếng, tôi dùng hai tay che chở đầu, một hồi lâu mới hoàn hồn lại, cảm giác mình đang nằm trong bụi cỏ. "Vũ!!" Tôi vội vàng nhỏm dậy kêu tên Vũ. "Có sao không? Có bị thương không Vũ?" Tôi vừa gọi Vũ vừa đứng lên nhìn xung quanh, xe của chúng tôi lật ở bên trái cách đó không xa, tôi nhìn sang phải thì nhìn thấy anh Tiến đem Vũ đỡ lên. "Còn tốt, anh không sao . . a. . Anh Tiến. . .Tay anh chảy máu kìa! !" Vũ nhìn thấy áo chỗ cùi chỏ anh Tiến rách bươm ra, rỉ máu, giật mình hô lên, tôi lúc này mới chú ý tới cùi chỏ anh Tiến đã bị thương! "Chết rồi!? Chúng ta mau đi khám!" Vũ sốt sắng nói. "Chuyện nhỏ! Quẹt trầy da mà thôi!" anh Tiến thấy Vũ không việc gì, bèn cởi áo khoác ra kiểm tra vết thương, ổng chỉ mặc một cái áo lót ba lỗ bên trong, khuỷnh tay chắc chắn lộ ra vài vết thương, "Ha hả, chút chuyện nhỏ này, ở bộ đội thường xảy ra! Ngược lại là em, không có bị thương chứ?" anh Tiến nhìn Vũ, ân cần hỏi. "Anh đang bị thương kìa còn lo cho em làm gì?" Vũ thấy anh Tiến quan tâm, mặt có hơi ngượng ngùng nói. Tôi nhìn lướt qua bên anh Khải, bỗng nhiên dự cảm, chuyện xảy ra hơn phân nửa với ổng có liên quan, bất quá nhìn ổng cũng có vẻ giật mình hoang mang, tôi bèn bỏ qua. "Hôm nay không về kịp rồi, trước đi trạm xá băng bó, tối nay qua đêm trong thị trấn đi, sáng sớm ngày mai về." Sau đó, chúng tôi tới trạm xá kiểm tra, anh Khải đề nghị để tôi với Vũ đi tới nhà nghỉ nghỉ trước, để ổng ở lại với anh Tiến, nhưng Vũ lại không yên tâm, nói muốn ở lại trông, nhưng anh Khải lại cự tuyết, nói nơi này có ổng là được rồi. Dọc theo đường đi, Vũ cứ bồn chồn không yên, tôi biết nó đang quan tâm anh Tiến, chắc do nó nghĩ tai nạn là do nó gây ra, giờ chắc nó áy náy với tự trách lắm. Thuê xong một gian phòng, tôi thấy Vũ vẫn bần thần, trong lòng ghen, liền mượn cớ nói tôi muốn hóng mát chút, không thèm rủ Vũ cùng đi mà đi thẳng ra cửa, lúc này nó mới giật mình, nãy giờ nó đang quan tâm tới anh Tiến thái quá, nên giờ mới áy náy đi. "Đi đâu nữa? Muộn lắm rồi mà." "Thôi, nghỉ sớm đi, khỏi quản tui." Tôi lạnh lùng nói. "Uhm. .. Chú ý an toàn, nhớ về sớm một chút." Vũ cũng hiểu tôi, mỗi khi giận nhau, để tôi tự đi ra ngoài, bình tĩnh cảm xúc thì cả hai người mới không bùng nổ mâu thuẫn kịch liệt. Tôi đi lung tung trên đường, khí trời tháng 3, nói nóng không nóng, nói lạnh không lạnh, bầu trời thì âm trầm, trên đường không giống thành phố náo nhiệt, người đi trên đường vội vã thoáng qua, cảnh tượng đìu hiu này y chang tâm trạng tôi bây giờ. Kỳ thực, tâm tình tôi không tốt, không đơn thuần chỉ bởi vì Vũ đối với anh Tiến quan tâm, mà là. . . . Mà là tai nạn xe cộ lần này, nếu như là anh Khải an bài, như vậy, tôi chính là đồng lõa rồi. Nếu như Vũ hoặc anh Tiến có cái gì xảy ra, tôi. . . . chắc sẽ áy náy suốt đời, chỉ vì thỏa mãn biến thái dục vọng của mình, mà hại bên người thân gặp phải tổn thương như vậy, tôi. . . . có phải hay không đã bị mê hoặc mà đi lên đường sai. . . Tôi cũng biết, anh Tiến mặt mũi đẹp trai, vóc người cao lớn và thân thể cường tráng, từ lúc thành niên đến lớn cả nam lẫn nữ theo đuổi đếm không hết, thậm chí chỉ xin xỏ chơi qua đường với anh, tới tôi cũng biết, kỳ thực không thiếu đàn ông. Dĩ vãng, bởi vì anh Tiến là anh mình nên tôi mới không chú ý tới sự hấp dẫn của anh, nhưng bây giờ, anh lại để ý tới bồ mình, cho nên nhất cử nhất động của ổng luôn làm tôi phải suy nghĩ. Hôm nay, tôi đã như người vô hình đi theo họ, gặp tai nạn còn không ở bên Vũ, còn đi ghen tị với chính anh trai mình, chính tôi cũng cảm thấy mình quả có chút không xứng đáng với Vũ. Nhất là chuyện xảy ra hôm nay, tôi thấy tình cảm của anh Tiến đối với Vũ có chút vượt qua tưởng tượng của tôi, nguyên bản chỉ nghĩ để họ lên giường với nhau, thỏa mãn tình dục kìm nén của Vũ và anh Tiến cùng dục vọng biến thái của tôi, nhưng lỡ. . . . cả hai mà nảy sinh tình cảm, như vậy tôi có thể sẽ vĩnh viễn mất đi Vũ, cho nên hiện tại mỗi một câu nói của anh Tiến, tôi đều cảm thấy có dụng ý khác. Đồng thời, tôi cũng biết, Vũ ngày thường đối với người xa lạ đều lịch sự mà lạnh nhạt, nhưng trên thực tế, nội tâm nó là kiểu vừa đơn giản vừa nhiệt tình ngây thơ như đứa bé mới lớn, có chút tùy tiện, như vậy rất dễ dàng bị lợi dụng và đầu độc, như bây giờ, nó vẫn không cảm thấy mình đã từ từ đi vào trong bẫy mà tôi và anh Khải chuẩn bị. Tôi đột nhiên cảm thấy mình nên xin lỗi Vũ, tự trách cùng áy náy vốn vì bị anh Khải dụ dỗ nên biến mất lại một lần nữa chui ra. Khi tôi đi vài vòng rồi về tới nhà nghỉ, mở cửa nghênh đón tôi là nụ cười rực rỡ của Vũ, cùng với những lời ngọt ngào vuốt ve lấy lòng tôi. Trong lòng tôi ấm áp, nhất thời còn thật có chút tự trách tại sao muốn dâng đứa bạn trai của mình cho anh Tiến xực. Ngược lại Vũ vẫn như cũ vui vẻ nhìn tôi, đôi mắt to linh động nhìn tôi như cún con phạm lỗi, mỉm cười nói, "Hì hì ~~ vại giấm to về rồi ~~ đừng giận mà, anh Tiến là anh của em, anh cũng chỉ là quan tâm ổng xíu thôi ~~ em biết anh thương em nhất mà ~~ " Không biết Vũ có nhận ra gì không, tôi hơi lúng túng, trên mặt mất tự nhiên mỉm cười, "Cái gì. . . . . nói lung tung gì vậy ~ em có giận đâu?" Vũ giống như đứa bé trộm được kẹo, đứng ở bên tôi cười ranh mãnh. Nó hăng hái nhìn tôi nói, "Ngoan ngoãn thừa nhận đi ~~ hehe ~~ anh không trách em đâu ~~ kỳ thực, anh thấy em ghen vậy, trong lòng lại vui á! ~ " "Em ~ em không có ghen ~ chỉ là, anh sau này hay là chớ lái xe, như vậy quá nguy hiểm!" Tôi vừa nói, vừa đổi dép, mặc dù tôi nghe lời Vũ nói mà trong lòng ấm áp, chẳng qua ngoài miệng vẫn không chịu nhận. "Ông Tiến chỉ đỡ cho anh xíu thôi mà, em quá đa tâm rồi ~~ ghen dữ vậy ~" Vũ như cũ nói đùa trêu ghẹo tôi. "Rồi rồi, không cãi lại anh, dù anh cũng vẫn phải cẩn thận ~" tôi nhún vai một cái rồi nói ra. Lòng tôi giờ vừa ngọt ngào vừa đau xót, Vũ còn dám nói tôi hay ghen, kỳ thực tôi đã sớm biết nó sau lưng tôi lên giường với biết bao nhiêu thằng, thấy được nó bị thằng Nhân cặc vỗ bộp bộp lên mặt, thấy nó bị thằng Phong, thằng Đại chơi hai cây một lỗ tới nhoe nhoét lỗ đít, đã từng thấy nó bị bốn con cặc đụ tới banh chành lỗ đít. Cho dù thế, tôi còn yêu nó, thế thì làm sao mà nói tôi hay ghen được? Mặc dù tôi có lúc nói ra lời ghen tuông, cuối cùng vẫn nhịn nhục nuốt hết vào bụng, bởi vì tôi biết, tự bản thân tôi đã từ từ thích theo dỗi nó như vậy, thích xem nó ở trước mặt con cặc khác mà biến thành con chó thèm đụ, thích xem nó bị thằng đàn ông khác địt vào lồn, thích xem nó bị đụ tới mức không khép đít lại được, thích trên người nó xen lẫn mùi tanh tưởi của tinh dịch cùng nước tiểu. "Hehe ~ được rồi ~ coi như đèn bù, tặng cho em món quà nè." Vũ nịnh nọt cười dâm, nắm tay tôi, xuyên qua áo, dùng cơ ngực chắc nịch mà căng mẩy cọ lên lòng bàn tay tôi, làm tôi thấy tê dại hết cả người. Cuối cùng tôi quyết định tạm thời quên đi kế hoạch, ôm lấy vòng eo rắn chắc của Vũ. Tay của tôi cũng không đứng đắn, bởi vì hiện tại Vũ vẫn chưa mặc quần lót, cho nên tôi dễ dàng chộp lấy được con cặc của nó, bắt đầu ở phía trên không ngừng vuốt ve. "Ngoan nào ~~ nhanh như vậy mà không đứng đắn rồi ~~ muốn làm rồi sao?" Vũ đỏ mặt thở gấp nói. "Hehe, có anh đẹp trai khoai to như này kế bên, làm sao mà đứng đắn được ~" tôi khẽ cười, động tác tay càng mạnh hơn, người đàn ông của tôi có con cặc to là thế, nhưng cả ngày chỉ suy nghĩ làm thế nào bị thằng khác đụ bắn! Chỉ với ý nghĩ đấy thôi mà tôi thấy hừng hực rồi. "Vũ, tối nay để cho em ở trên nha?" Tôi thâm tình nhìn nó nói. "Đừng làm rộn ~~" Vũ nghe được tôi nói cái này, lập tức bắt lấy tay tôi, đồng thời nói, "Không phải đã nói nhiều lần, anh không thích bị đụ, Hùng, nếu như em muốn, để anh bú cho em!" "Ha, nói không chừng giờ anh đang thèm có con cặc địt vào lồn đi?" Tôi bóp nhẹ lên cái mông của nó, đồng thời cười đểu. "Đụ má! Sao tự nhiên ăn nói lạ vậy Hùng! ~~ Biết nói tục luôn? ?" Ấy thế mà Vũ có chút hưng phấn trước sự thô lỗ của tôi, nhưng bởi vì ngại mặt mũi đàn ông, nên đó giờ không lộ ra. "Nào, tưởng tượng xem em địt anh đi, lấy con cặc em nắc vào lỗ đụ của anh?" Tôi tiếp tục nắn bóp mông Vũ, tay thì vén áo nó lên, khẽ lấy đầu lưỡi liếm từ cơ bụng lên đầu vú nó. "Yên nào. . . . Shhh . . . Để anh bú cho em đi. . . . không được.. . đừng . . đừng bóp. . .Shhhh" Vũ mặc dù kháng cự, nhưng tôi biết nó đang mong tôi càng thô lỗ hơn, càng chủ động hơn, hoàn toàn không cần phải nghe lời nó. "Đinh! ~~~ " "Điện thoại kìa!" Vũ chợt giật mình đẩy tôi ra. Là điện thoại di động của nó trên bàn, tựa hồ là tin nhắn của ai, tôi đang đúng lúc hưng phấn, mà Vũ đột nhiên đứng dậy, tôi gấp gáp thở hào hển, lập tức bất mãn nói, " Uây ~~ Vũ, thế nào ~~ thật là ~~~ tiếp tục đi ~~ " Vũ cúi đầu liếc nhìn điện thoại di động, sắc mặt có hơi kỳ quái, trong ánh mắt càng xuất hiện vẻ kinh hoảng. Mặc dù trong lòng tôi như cũ hết sức khó chịu, nhưng nhìn vẻ mặt kỳ quái của nó, tôi vẫn quan tâm hỏi, "Vũ? Thế nào? Có chuyện gì sao?" "À. . . À. . . ." Vũ do dự, tựa hồ không biết mở miệng thế nào, sau đó nó vẫn đứng lên, chậm rãi nói, "Trong trường học tìm anh có việc gấp, anh phải lập tức đi về trường học một chuyến." "Cái gì? Đã 9 giờ tối rồi còn đi gì?" Tôi ngạc nhiên nói, lửa tình cũng bị dập tắt. Đây thật là đột ngột, Vũ vừa mới còn bị tôi làm cho động tinh, nhưng chỉ sau một cái tin nhắn mà vội vàng đi? Đến cùng chuyện gì xảy ra? Thật chẳng lẽ có chuyện gì gấp! ? Đáy lòng tôi có chút nghi ngờ. "Anh xin lỗi mà ~~ có chuyện gấp thật ~ tối nay anh đón xe chạy trở về, tối mai là về đây được, ngày mai em với bọn anh Tiến về đi, không cần chờ anh." Vũ cắn nhẹ môi dưới, trên gương mặt cương nghị có hơi tái nhợt, như thể người vừa đỏ mặt trên giường với tôi như hai người. "Đi làm gì mà ~ đã trễ thế này còn muốn họp? Chúng ta tiếp tục đi, đừng để ý cái kia ~~" chỉ lát nữa là đắc thủ, hiện tại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, tôi cảm giác như mình bị dội nước lạnh, đành có chút khẩn cầu nói. "Hùng ~~ thực sự. . . . Anh không kịp rồi." Thế mà trên mặt Vũ thoáng qua chút chần chừ rồi lại kiên quyết, tôi biết nó không chấp nhận tôi rồi. "Vậy... Vậy tối mai anh mới về à?" Tôi không biết nên như thế nào hỏi, mặc dù không biết đến cùng chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng tôi đột nhiên dâng lên một nỗi bất an. "Ưmm. .. ." Vũ một hồi trầm mặc, sau đó nhẹ nhàng nói, "Vô luận chuyện gì, anh sẽ trở lại... Tối nay không cần chờ anh, xong chuyện là anh về..." Vũ nói xong là cầm điện thoại với ví, khoác áo lên, tựa hồ lập tức sẽ rời đi. Tôi đột nhiên có loại dự cảm bất thường, hay là tôi lại lâm vào cố chấp lo âu, tôi cảm thấy, tựa hồ Vũ phải rời đi, có phải là cái kế hoạch mà anh Khải tạo ra? Nhưng chuyện ngày hôm nay thiếu chút nữa làm cho Vũ cùng anh Tiến bị thương, mà vả lại tôi vừa mới có thể áp đảo Vũ, thỏa mãn Vũ đối với tôi mà nói, cũng không phải là không làm được, cho nên, tôi có chút hối hận đáp ứng trò chơi biến thái này của anh Khải rồi. Tôi vội vàng đứng lên, bước theo Vũ, nắm chặt cổ tay của hắn, vừa lo lắng lại vội vàng nói, "Vũ! Chờ một chút, đừng đi, anh không thể đi. . . . ." "Hùng. . . ." Vũ đắm đuối nhìn tôi, nhưng mặt nó vừa bất đắc dĩ vừa kiên quyết, tựa hồ do dự muốn nói gì, nhưng kéo tay tôi ra, quay đầu đi.
|
Chương 61: Tôi ngồi yên ở trên giường, nhất thời không biết phải làm thế nào, giờ đây tôi cần lắm một lời giải thích. Tôi không biết chuyện gì xảy ra với vũ, nhưng tôi cảm thấy chính mình không thể do dự nữa. Nhìn đồng hồ trên tường, thế mà đã hơn một giờ, tôi trầm mặc bình tĩnh lại rồi thu dọn quần áo, ngay sau đó chuẩn bị lên đường trở về thành phố luôn. Tôi nên đi nơi nào tìm Vũ được? Có thật sự là nó về trường không? Nhìn vẻ mặt của nó rất nghiêm trọng, liệu nó có dấu tôi điều gì không? Mặc dù không biết Vũ đi nơi nào, nhưng tôi quyết định tối nay nhất định phải tìm được nó. " Ring! Ring! Ring! ~~~" điện thoại di động của tôi đột nhiên vang lên. Là Vũ sao!? Tôi vô cùng kích động, không thèm nhìn tên mà vội vàng bắt máy hỏi, "Sao vậy Vũ?! Đang ở đâu vậy?? Có chuyện gì không!?" "Là anh. . ." Trong điện thoại truyền đến tiếng anh Khải. Không phải Vũ. Lòng tôi bỗng nhiên chùng xuống, lãnh đạm nói, "Ồ . . . Thật ngại quá. . . Ờ, anh Tiến sao rồi anh?" "Ha ha, yên tâm đi, ổng vẫn khỏe lắm, quan trọng chính là. . . . Chú mày có muốn biết Vũ đi đâu không?" Trong lời anh Khải có chút ý trêu tức. "Là anh giở trò quỷ?" Lòng của tôi vừa tức vừa hận, bởi vì anh Khải không hề nói tiếp sau khi bỏ thuốc thì anh ta làm gì, nhưng dẫu sao tôi cũng đã lỡ chấp nhận kế hoạch đấy, cho nên tôi không cách nào giận cá chém thớt cho được, vì vậy đành cố bình tĩnh nói. "Giở trò quỷ gì? Sao nghe giọng mày có vẻ tức vậy cu, mà thôi anh cũng hiểu, chuyện mày đang mong xảy ra cũng sắp xảy ra rồi, ha hả " "Nó đi đâu? Anh nói cho tôi biết ngay! !" Tôi bây giờ chỉ lo Vũ gặp chuyện gì nguy hiểm, cái lão điên này, ai mà biết được ổng giở trò gì! "Yên tâm đi, giờ nó khỏe lắm, hơn nữa anh thấy nó còn đang vui vẻ lắm nha ~ " "Có ý gì? Anh giải thích rõ ràng xem nào! !" Tôi có hơi chút hoảng loạn hỏi. "Đường Đồng Tâm số 68, Khách Sạn Hân Nhiên, tới phòng 401 thì biết." Nói xong, anh ta cúp máy cái rụp. Vậy đúng là lão Khải biết Vũ đã đi đâu? ? Chẳng lẽ nó thật sự đi tìm anh Tiến rồi? Còn vội vàng như vậy! ! ! Tôi không rảnh suy nghĩ quá nhiều, vội vàng bước ra cửa, bây giờ đã khuya rồi, sương đêm giăng giăng khắp thị trấn . . . . " Đường Đồng Tâm số 68, Khách Sạn Hân Nhiên!" Tôi vừa thấy một cái taxi ngang qua là nhảy lên liền. Tối nay sương mù rất dày, hình như còn hơi lất phất mưa, qua kính xe mờ hơi nước nhìn đèn đường mờ ảo, mặc dù trong lòng biết rõ đang đi đâu, nhưng tôi lại cảm giác như mình đang đi tới nơi vô định. Đến cùng Vũ nhận được tin tức gì, mà để cho nó có vẻ bị dọa nhưng vẫn dám lừa dối tôi để đi? ? Bây giờ đầu tôi chỉ thấy loạn, không thể tập trung suy nghĩ gì. Mới thất thần suy nghĩ chỉ chốc lát, tài xế đã dừng xe, tôi đi xuống chần chờ một chút, cuối cùng mới lấy dũng khí chậm rãi đi về cái nơi đang làm tôi vừa sợ hãi vừa hồi hộp. Khi tôi lên đến phòng 401, cũng phát hiện người mình đã ướt đẫm vì sương mù và nước mưa. Tôi nhấn chuông cửa hai cái là đã thấy cửa mở ra, sau cánh cửa là anh Khải đang mặc quần đùi áo lót, cơ bắp trên người cũng rõ ràng hiện lên, nhưng cái nụ cười đểu trên mặt anh ta làm tôi không có chút thiện cảm. Anh ấy cười cười ra hiệu cho tôi đi vào. "Lau đầu đi, đừng để bị cảm." Anh nói rồi vứt cái khăn lông lên đầu tôi. "Vũ đâu?" Tôi thấp thỏm hỏi, không có ý định lau liếc gì mà hỏi liền. "Coi đây nè?" anh Khải chỉ tới một cái laptop trên bàn, tôi nhìn sang, chỉ thấy trong màn hình là hai thân thể đàn ông trần truồng đang quấn lấy nhau, nhưng không có ló mặt, một người có nước da lúa mạch cao lớn đang đè lên một thân thể khác, da đen hơn chút, dáng người cũng nhỏ hơn. Đệt! ! Chuyện gì xảy ra! ? "Cho tôi xem cái này làm gì?" Mặt tôi đanh lại, quay đầu nhìn nụ cười xấu xa trên mặt anh ta, trong nháy mắt tôi có loại dự cảm xấu, chẳng lẽ. . . . . anh Khải giương lông mày lên, gật đầu một cái. Tôi vội vàng quay đầu trở lại, thấy trong video, trên đất nằm chỏng chơ một cái áo choàng dài cùng quần jean, đúng vậy, đây là quần áo của Vũ! ! ! ! Cái người đang bị đè lên trong màn hình, là bạn trai của tôi —— Vũ! ! ! Trong đầu tôi nhất thời loạn cào cào, còn không chờ tôi nhìn kĩ lại, tôi nhác thấy người đàn ông nằm trên có một đoạn băng gạc trắng nơi khuỷnh tay. Thật sự ư!? Vũ dám lên giường với anh ruột tôi! ! ! Mới nãy nó còn thề thốt son sắt với tôi mà giờ đã lên giường với ổng rồi? ? ? Bọn họ. . . Bọn họ dám sao!? "Suỵt.. . không muốn lộ. . . thằng Khải cách vách kìa. .. . đừng để cho nó nghe được! Ngoan ~ từ từ nào ~!" Trong video phát ra tiếng anh Tiến dỗ dành thằng Vũ nghe vừa mập mờ vừa gợi cảm. "Ưmm. . Ưm. . ." "Nghe lời thì anh thương nào, bé ngoan." "Anh. . . Đồ dối trá. . . . Vì. . . Vì sao nói. . . Anh bị thương rất nghiêm trọng. . . . Làm. . . tôi vội vàng tới. . . . Hóa ra. . . Hóa ra anh cũng. . . . Anh muốn như vậy. . . . Như vậy. . . Chơi tôi thôi chứ gì.. . a. .. . bảo sao . . ban ngày anh cứ bám lấy tôi. ư. . . Biết vậy tôi nói cho Hùng. . Đồ khốn. . . ." Âm thanh tiếp theo truyền tới, không sai, đó chính là giọng của Vũ! "Nói con cặc. . . . là cái thứ nứng sảng như mày dụ tao địt! Nói! Tại sao lại sau lưng bỏ thuốc tao?! Làm tao có lỗi với thằng Hùng! Địt mẹ hôm nay tao địt chết mẹ mày! Xem sau này có dám dụ dỗ ông không! ! Dám banh đít ra dụ ông mày này!" anh Tiến vừa nói vừa dang tay về phía mông Vũ, hung hăng vỗ một cái, thanh âm lớn tới mức chói cả cái loa laptop, anh Tiến điên cuồng bóp nắn cái mông đỏ ửng. "A. . . . Ai. . . Ai câu dẫn anh. . . . Tôi vừa đến, anh. . . Anh chỉ mặc mỗi cái quần lót. . Còn để cho tôi vào nhà. . . Tóm lại. . Tóm lại. . Anh mới là người dụ dỗ tôi! ! !" Phía dưới thân anh Tiến Vũ gằn giọng đáp trả, nhưng chỉ càng chọc tức anh Tiến, anh càng đánh mạnh hơn, nhưng vậy mà Vũ lại càng vểnh cao mông lên hứng từng cái tát! ! "Đéo phải dụ tao thì sao mày cứ ểnh mông lên vậy? ? Nhìn mày khác đéo gì con chó cái đang nứng lồn hả Vũ?" Anh Tiến cúi sát xuống cắn lên sau cổ Vũ, bộ râu quai nón chà lên tấm lưng đang nhễ nhại mồ hôi, bàn tay anh thì vò nắn muốn biến dạng cái bờ mông tròn. "Tôi đi vào, anh đóng cửa. . . . Rồi xé quần áo tôi. . . . . Còn. . Đè tôi xuống hôn. . . . Đồ khốn. . . ." Tuy miệng Vũ vẫn hằn học, nhưng tôi thấy giống như nó đang ve vãn anh Tiến thì hơn! ! ! "Ông đây liền xé thì sao? Không chỉ xé quần áo mày, tối nay tao còn muốn đụ xé cái lồn đĩ của mày ra! ! !" anh Tiến nói tới chỗ này, lấy hai tay banh mông Vũ ra, lỗ hậu lún phún lông hồng hào của nó hiện ra. "Đừng.. . đừng mà anh. . .ư..." Vũ dùng dằng, nhưng giãy dụa như thế lại càng làm anh Tiến nứng. Lỗ hậu Vũ tôi còn chưa bao giờ thấy, mấy lần định banh ra bú đít cho nó nó cũng không chịu, không ngờ tới bây giờ nó lại lẳng lơ để thằng đàn ông khác banh ra, tự nó còn rên rỉ thỏa mãn. "Shhh... đau. . . Anh. . . Nhẹ chút đi?" "Nhẹ? Như thằng Hùng á hả? Nói cho mày nghe thằng đĩ, ông đây đéo có nhẹ con cặc gì, dài dòng nữa cẩn thận tao lấy cặc nắc lệch khớp hàm mày giờ! !" anh Tiến càng ngày càng tàn bạo, Vũ mặc dù rất cường tráng, nhưng anh Tiến còn cao to hơn cả nó, Vũ nằm dưới thân anh ấy y như con mèo nhỏ vậy. "Sao mà làm lính mà không có tí phải trái nào vậy anh . . . Bộ to cao cặc bự là thích làm gì làm hả?" Vũ bất mãn chu chu miệng, chưa bao giờ tôi thấy nó giả nai làm nũng như thế cả, tôi thấy được cũng phải nghĩ lấy con cặc mình lấp vào cái miệng dâm đãng ấy! ! ! "Địt mẹ thằng chó này, xem ra không dạy dỗ thì mày không biết sai hả!" anh Tiến quả nhiên bị chọc nứng, kéo Vũ lên ném ngửa ra giường, Vũ bị đối xử y như con búp bê bơm hơi thế mà mắt nó vẫn ánh lên vẻ chờ mong, anh Tiến đạp cái giày đinh đang đi ra, lột tất, mặt nghiêm nghị "Lồn dâm! Há miệng!" "Đoán xem, bạn trai chú mày có dám ngậm tất anh Tiến không? Tất ổng nổi tiếng trong doanh trại là thối nhất sau mỗi lần luyện tập!" anh Khải ở bên tai tôi nhẹ nhàng nói. Tôi không thèm nhìn anh ta, nín thở nhìn người anh trai uy vũ của mình, ngày thường ổng đều ở trong bộ đội quen giọng ra lệnh rồi, dùng kiểu giọng vậy thật sự có phần uy hiếp, tôi chăm chú nhìn Vũ, nó sẽ thuận theo anh Tiến cái mệnh lệnh biến thái này sao? Con cặc hơn 20cm dưới háng anh Tiến cong ngược lên, hiện đầy gân xanh, cái đầu khấc to gần bằng quả trứng gà bởi vì địt qua bao nhiêu cái lỗ đã có chút đen tím bầm, cái cây xúc xích đen to nóng hổi này đang ngang ngược đặt thẳng lên trán của Vũ. Tôi lúc này mới chú ý tới con cặc Vũ, thế mà nó cũng cứng ngắc rồi, nước tinh rỉ rả từ cái lỗ đái chảy ra khắp đầu khấc đỏ hồng, Vũ không dám nhìn thẳng cây gậy thịt trên mặt, gò má có chút ửng đỏ nhìn cái tất trên tay anh Tiến, nhìn qua có chút kháng cự nhưng vẫn vô cùng hưng phấn. Anh Tiến đem cái tất nhét vào miệng Vũ, chắc mùi nặng lắm, Vũ hơi nhíu mày, đem đầu nghiêng sang một bên. anh Tiến thế mà cũng không tức giận, mà lại nói bằng một cái giọng dịu dàng tôi chưa bao giờ nghe. "Ngoan, bảo bối, tất anh đéo biết bao nhiêu đứa đòi được ăn đâu! Anh cũng không cho bọn nó, chỉ cho em. . . Trước hít sâu vào. . Giỏi." Vũ đỏ mặt, hai mắt khép hờ, nhẹ nhàng hít sâu mấy hơi. "ơhhh. . ." " Đúng. . . Hít mạnh lên, hít cho nhớ mùi anh." Vũ dù sao cũng là lần đầu ngậm cái tất có mùi hôi vậy, mặt nó cực kỳ khó chịu, nhưng là anh Tiến dùng tay đè lên ót nó, "Mẹ nó nghe lời tao đi chứ ? ? Đéo nghe tao đập chết mẹ giờ!" Đại khái thấy Vũ hít khoảng 5, 6 giây, thấy nó bớt giãy dụa, anh Tiến mới chậm rãi đem tất lại gần miếng nó: "Ăn đi, anh mới xem mày là chó ngoan, ngoan, há miệng, nếm trước một hớp, một hồi mày miếng dưới ăn cặc anh miệng trên ăn tất anh, như vậy mới đã ghiền a, ăn đi chó ngoan, ăn đi anh thương." Vũ thở hào hển, tựa hồ trong đầu nó đang rất mâu thuẫn, qua một lúc lâu, anh Tiến cũng không gấp, cứ vuốt ve mặt Vũ bằng cái tất, giống như đang muốn phủ hết cái mùi của anh lên mặt nó vậy. Cuối cùng Vũ hung hăng nhắm hai mắt lại, khẽ nâng đầu lên, nghe lời há miệng ra, lộ ra hàm răng trắng noãn, hồng đầu lưỡi cũng hơi lè ra, giống như một con chó nghe lời chủ nhận vậy! ! ! "Ồ nứng rồi nè, cần anh phụ một tay không!" Lúc này tôi mới chú ý tới tay anh Khải đang vuốt ve đũng quần căng phồng lên của tôi. Trong đầu tôi như thể bị đứt mạch máu não, thân thể như bị tia chớp đánh trúng, vô lực mà cứng ngắc —— trời ơi! Vũ chính là vì để được anh Tiến coi như con chó, chỉ vì cái này, vội vàng rời khỏi tôi, sau khi đi cũng không thèm nghe điện thoại, chỉ vì vậy sao?! Vốn tôi cho rằng nó chỉ muốn tình dục mạnh bạo hơn một chút, giờ phút này mới biết, hóa ra nó muốn được coi như con chó để bị ngược đãi! ! ! ! Lòng tôi vừa mất mát, lại vừa tuyệt vọng vừa vô lực, tôi không ngăn cản anh Khải, yên lặng hưởng thụ bàn tay dâm đãng đấy thò vào quần tôi. Anh Tiến thuận tay đem cái tất nhét thẳng vào miệng Vũ, bởi vì hơi khô, nó hơi nhợn ói, anh Tiến lại cúi đầu xuống, đem miệng nó tách ra, phun mấy hớp nước bọt vào. "Ăn ngon không?" anh nhàn nhạt hỏi một câu. "Ư. . Ự." Bởi vì Vũ trong miệng ngậm tất, không thể mở miệng nói chuyện, chỉ có thể gật đầu liên tục. "Vì hồi trước chưa có chơi cái này bao giờ, lần này anh tha, lần sau nếu lại vi phạm, tao đem cái lồn chó của mày xích trong nhà vệ sinh, chỉ có thể uống tiểu ăn tinh, cho mày biết mùi . . ha ha!" Anh cầm lấy con cặc mình vỗ nhẹ lên tay, "Nhích cái đầu chó lại đây!" Vũ ngậm vớ, rất nghe lời phải đem mặt sát lại dưới háng anh, lúc gần chạm vào con cặc nứng đó lại bị anh Tiến hung hăng lấy cặc quất vào mặt, phát ra "Pặc" một tiếng, "Địt mẹ tao nói lại gần một chút, ai cho cái mặt chó của mày đụng vào cặc tao! ! !" Vừa nói anh vừa lấy con cặc cứng như gậy sắt quất bôm bốp vào mặt Vũ. Lúc này, anh Khải đã đi ra trước người tôi, kéo khóa ra, con cặc đang cương của tôi nảy bật ra, còn bốc ra mùi khai vì cả ngày nay tôi chưa rửa ráy, tôi nghĩ, lúc này mùi khai từ cặc anh Tiến chắc hẳn so với tôi còn nồng hơn đi. . . . "Thằng đĩ chó này, muốn mang mày vào doanh trại quá, làm con chó cho tụi tao, tốt biết bao!" anh Tiến nhìn đứa con trai vừa men vừa dễ thương dưới háng nói. "Làm chó cho tụi tao, mỗi ngày xích quỳ trên đất, các anh chủ huấn luyện về, thích thì đem mày địt một trận, không thì thưởng cho mày nước đái, mày lớn lên đẹp trai vậy, rất nhiều anh thích lắm đây!" anh Tiến một tay cầm cặc, dùng hai ngón bên tay còn lại đưa vào trong miệng Vũ, thô bạo tách ra rồi rút ra rút vào, Vũ vừa ngậm tất anh Tiến còn bị hai ngón tay thô to nhét vào, cái miệng banh ra chảy dãi ròng ròng. "A!" Tôi cảm thấy đầu khấc của mình được một cái lưỡi ấm áp quấn lấy rồi từ từ liếm xuống, làm cho tôi phải rên rỉ lên vì sướng. Nhìn Vũ bắt đầu bị anh Tiến không xem như con người lăng nhục, tôi mặc dù cực kỳ hưng phấn, nhưng vẫn có chút không đành lòng, dẫu sao nó là bạn trai của tôi a, Vũ ơi là Vũ, nếu như mày không kiên trì nổi, chỉ cần kêu cứu một tiếng thôi, mặc kệ anh Tiến có là anh ruột đi nữa, tao nhất định sẽ xong vào cứu mày! ! !
|